← Ch.0104 | Ch.0106 → |
- Chưởng môn, ở nơi mà tông chủ Liệt Dương Tông tử trận, người của chúng ta còn phát hiện ra hai thứ này. Bất quá mấy người đệ tử chúng ta không làm chủ được, cũng không dám tư tàng, kính xin chưởng môn xem qua.
Vị đệ tử hạch tâm đứng bên cạnh bỗng nhiên cất tiếng tỏ ra cực kỳ hùng hồn tựa hồ lời nói không sợ hãi, chết không sờn.
- Xích Luyện Tông?
Lông mày Lâm Hi chau lại một chút.
Lúc hắn đại khai sát giới, tuy hai mắt đỏ như máu, lý trí mất hết, nhưng cũng không phải là hắn liền cái gì cũng không biết.
- Một thức sau cùng của Khí Thôn Bát Hoang quyền hắn trước kia không sử dụng qua, là một chiêu thức có uy lực lớn nhất, khiến cho lúc xuất ra, Xích Luyện Tông cùng với hạch tâm Liệt Dương Tông ở chung quanh lập tức hài cốt không còn.
Theo đạo lý, hẳn là cái gì cũng không thể lưu lại.
- Đem tới.
Trong lòng nghĩ vừa nghĩ, Lâm Hi đưa bàn tay ra, ý bảo tên đệ tử này lấy đến.
Rất nhanh, trong tay Lâm Hi liền có một tài liệu đặc thù mỏng như cánh ve, giống như tơ mà không phải là tơ được dệt thành một quyển thư kim sắc, cầm trên tay nhẹ như không có vật gì.
Mà một cái khác thì là một tấm lệnh bài màu ám hồng. Trên lệnh bài phủ đầy vân văn, một mặt viết chữ "Chiêu", một mặt viết chữ "Mộ".
Lâm Hi vẫn không cảm giác được có cái gì, nhưng Đại trưởng lão bên cạnh đột nhiên biến sắc. Râu tóc hắn run run, ngay cả hô hấp đều có chút dồn dập.
- Lâm Hi, tấm lệnh bài kia đưa cho ta xem.
Đại trưởng lão đột nhiên tiến lên hai bước, tâm tình kích động nói.
- Hả?
Lâm Hi ngơ ngác một chút, mặt lệnh bài này chỉ cảm thấy cầm vào trong tay thì hơi nặng, mặt khác ngược lại nhìn không ra có chỗ gì đặc thù. Nhưng nhìn bộ dạng của Đại trưởng lão, tựa hồ là đồ vật gì đó rất ghê gớm.
- Đại trưởng lão, cho ngươi.
Lâm Hi không do dự, lập tức liền đưa tới.
Đại trưởng lão tiếp nhận lệnh bài cũng không có lập tức xem qua, mà là nhìn thoáng qua Lục trưởng lão Hàn Thế Trung, thản nhiên nói:
- Hàn trưởng lão, tông khố còn có chút sự tình chưa được làm tốt. Ngươi đi xem, sửa sang lại.
Hàn Thế Trung cũng là người thông minh, biết rõ Đại trưởng lão có việc nói với Lâm Hi, lại không tin được hắn nên cố ý đem hắn đẩy ra.
- Được rồi, ta liền tới đó.
Hàn Thế Trung cũng không nói nhiều, gọi tên đệ tử hạch tâm kia một tiếng, hai người trực tiếp đi ra.
Lúc này Đại trưởng lão mới xuất ra tấm lệnh bài kia cẩn thận quan sát một lượt. Hắn càng xem, hào quang trong mắt lại càng sáng thì càng yêu thích không buông tay, trong miệng càng chậc chậc lên tiếng:
- Chậc chậc, không sai, đúng là tấm lệnh bài trong truyền thuyết kia!
- Đại trưởng lão, rốt cuộc là cái gì trong truyền thuyết?
Lâm Hi kinh ngạc nói, gương mặt mờ mịt.
Nghe được thanh âm của Lâm Hi, Đại trưởng lão phục hồi lại tinh thần, do dự một chút vẫn là đem tấm lệnh bài này đưa cho hắn, thở dài nói:
- Đáng tiếc a, ta tuổi tác đã cao, đã bỏ lỡ niên kỷ tốt nhất. Nếu như sớm vài thập niên nhìn thấy tấm lệnh bài này, nói không chừng còn có thể có một phen tế ngộ khác. Lâm Hi, tấm lệnh bài này vô cùng trân quý, so với tất cả tài phú và bảo tàng mà ngươi thu hoạch được của Liệt Dương Tông còn trân quý hơn. Hiện tại ta không cách nào nói cặn kẽ được. Đợi đến buổi tối, ngươi đến đại điện chưởng giáo tìm ta, đến lúc đó ta sẽ nói lại kỹ càng cho ngươi biết.
Thần sắc của Đại trưởng lão lộ ra vô cùng ngưng trọng:
- Lâm Hi, ngươi hãy nghe cho kỹ, kiện đồ vật này vô cùng trân quý. Nếu như tin tức tấm lệnh bài này rơi vào tay ngươi được lưu truyền đi, bị những tông chủ, chưởng giáo kia của giới tông phái biết được, dù là biết rõ ngươi đánh chết Xích Luyện Tông, không phải là đối thủ của ngươi cũng nhất định sẽ liều chết cướp đoạt. Đến lúc đó, hẳn lại là một tràng gió tanh mưa máu, ngươi phải nhớ cho kỹ.
Trong nội tâm Lâm Hi âm thầm hoảng sợ, hắn chỉ là biết tấm lệnh bài này có chút đặc thù, nhưng không nghĩ tới nó lại đặc thù như vậy.
- Trưởng lão, ngươi yên tâm đi, ta hiểu rồi.
Vẻ mặt Lâm Hi thành thật nói.
- Ta lại đi dặn dò người đệ tử kia, mặt khác lập tức liền sai người đi làm giả cái lệnh bài giống như thế này khiến cho ngoại nhân lẫn lộn. Chuyện này, vô luận như thế nào nhất định không thể để người ta biết.
Đại trưởng lão nói xong lập tức rời đi, một khắc đều không lưu lại.
Lôi lệ phong hành như thế, thậm chí càng phải làm giả một tấm lệnh bài khác, tuy Lâm Hi còn không biết chi tiết nhưng cũng đã khẳng định tấm lệnh bài này chỉ sợ có lai lịch to lớn.
- Người ở đây quá nhiều, bí mật khó giữ sẽ có nhiều người biết, vẫn là chuyển sang nơi khác.
Lâm Hi tự nói trong lòng.
Kim sắc quyển thư mỏng như cánh ve cùng lệnh bài đều là từ trên người Xích Luyện Tông rơi xuống. Có thể thấy được hắn thời thời khắc khắc để ở trên thân thể, cất giấu trong người, chết cũng không để ở tông khố, hai thứ đồ vật này chắc chắn đều là có lai lịch không nhỏ. Được Xích Luyện Tông cho rằng là vật có giá trị lớn nhất.
Trong đại điện chưởng giáo Liệt Dương Tông có đặt thân hình của Tam trưởng lão Lâm Như Vân, Lâm Hi thấy vật thì thương người, tự nhiên là không chịu đi vào nơi đó.
Vòng vo mấy vòng, Lâm Hi liền đến tẩm cung của Tam thái tử Liệt Dương Tông.
Ở đây màn che trùng trùng, cẩm y tú tháp, xa hoa cực kỳ. Mà trọng yếu hơn là người đi nhà trống, không người quấy rầy.
Lâm Hi hạ người ngồi xuống, lúc này mới xuất ra quyển kim sắc quyển thư không biết làm bằng chất liệu gì cẩn thận quan sát.
- Đại thế giới Tiên đạo.
Năm chữ to, sáng rõ chói lọi. Chỉ là nhìn lên một cái thật giống như là một cái đường mòn thần bí uyển chuyển kéo dài ở trước mắt, đi thông một thế giới thần bí.
Lâm Hi mở tờ thứ nhất ra, trong mắt đều là kim quang đập vào mặt. Những kim quang này ở trên trang giấy như cánh ve sầu này tập kết, hóa thành nguyên một đám văn tự phù động như nòng nọc.
Đây là một cái mục lục cặn kẽ. Toàn bộ mục lục phân thành "Thế giới khái thuật", "Cảnh giới thiên", "Tông phái thiên", "Pháp khí thiên", "Pháp thuật thiên", "Đan dược thiên", "Yêu tộc thiên", "Ma tộc thiên", "Thiên sứ tộc thiên" cùng với "Thời không thiên".
- Yêu tộc? Ma tộc? Thiên Sứ tộc?... Thế giới này rõ ràng còn có loại vật này!
Trong nội tâm Lâm Hi cảm nhận được rung động sâu sắc.
Phần Đại thế giới Tiên đạo này bày ra cho hắn những thứ mà trước kia hắn hoàn toàn không chút suy nghĩ qua.
Thời gian Lâm Hi đi vào thế giới này cũng không dài nhưng cũng không ngắn. Huống chi trong đầu hắn còn có một cái trí nhớ đầy đủ của một Lâm Hi khác.
Nhưng mà một cái mục lục thật đơn giản của phần Đại thế giới Tiên đạo này liền đem đến một thế giới hoàn toàn mới, hoàn toàn bất đồng, hiện ra ngay trước mặt hắn.
Lâm Hi cho là mình đối với cái thế giới này đã có nhiều chỗ hiểu rõ rồi, nhưng bây giờ phát hiện, cơ hồ là không biết chút nào. Ít nhất, Lâm Hi không biết ở trên thế giới này có Ma tộc cùng Yêu tộc tồn tại.
← Ch. 0104 | Ch. 0106 → |