← Ch.0802 | Ch.0804 → |
Mạnh Hạo im lặng, nhìn ngũ hành Nguyên Anh của mình, cảm nhận tu vi Nguyên Anh hậu kỳ khổng lồ, hắn hít sâu một hơi. Từ khi tu hành tới nay, không đến hai trăm năm, từ một tu sĩ nho nhỏ ở nước Triệu, cho đến hiện giờ, trở thành cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, tất cả, lúc này nhớ lại, giống như một giấc mộng.
Lúc này ngũ hành Nguyên Anh tề tụ, Mạnh Hạo đã hoàn thành bước đầu tiên, hiện giờ hắn chuẩn bị bước thứ hai, ngũ hành quy nhất!
Một khi quy nhất, hắn chính là ngũ sắc chí tôn!
Nhưng đôi mắt Mạnh Hạo, lúc này lại thoáng chút chần chừ, thậm chí cau mày.
- Ngưng Khí mười ba tầng đại viên mãn, Hoàn Mỹ Trúc Cơ, Hoàn Mỹ Kim Đan, con đường của ta... Mỗi một cảnh giới, đều tới cực hạn, cho nên ta mới có thể khiêu chiến người có cảnh giới cao hơn!
- Cho nên, mới có ngũ hành Nguyên Anh hiện giờ!
- Nguyên Anh chia làm ngũ hành ngũ sắc, tam hành là Hữu Khuyết, tứ hành là Vô Hạ, ngũ hành là Hoàn Mỹ... Dựa theo đạo lý, ta hẳn phải đã là Hoàn Mỹ mới đúng.
- Thần thức chín nghìn trượng, nhìn có vẻ vượt xa đa số lão quái Nguyên Anh, nhưng không biết Hoàn Mỹ Nguyên Anh chân chính, thần thức sẽ đến bao nhiêu?
Đây, mới là điểm khiến Mạnh Hạo chần chừ, hắn nhìn ngũ hành Nguyên Anh, rơi vào trầm tư.
Ngũ hành Nguyên Anh xuất hiện, khiến Mạnh Hạo vui mừng, cũng suy nghĩ lung lắm. Thần thức chín nghìn trượng, chứng minh con đường Mạnh Hạo lựa chọn trước đây không hề sai, nó chính xác. Nhưng... dường như con đường này, còn có chút chênh lệch so với Hoàn Mỹ Nguyên Anh trong truyền thuyết.
Mạnh Hạo cho dù không biết Hoàn Mỹ Nguyên Anh trong truyền thuyết sẽ mạnh đến đâu, nhưng dù sao hắn cũng là Hoàn Mỹ Trúc Cơ, Hoàn Mỹ Kim Đan, từ đó tính toán ra, cũng không khó đoán được một đáp án đại khái.
- Hoàn Mỹ Nguyên Anh cần có đủ toàn bộ ngũ hành, đó là một Nguyên Anh, có được năm màu của ngũ hành. Mà lựa chọn của ta, là phân tán ra, luyện ra từng Nguyên Anh, mỗi Nguyên Anh có được một màu, dùng đồ đằng làm cầu nối, khiến ngũ hành quy nhất, dùng loại phương thức này, đạt đến cấp bậc Hoàn Mỹ Nguyên Anh!
- Nhưng hiện giờ, vẫn còn có điểm khác...
- Ta đoán không ra mấu chốt của Hoàn Mỹ Nguyên Anh, nhưng chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng, nhất định là cực hạn của Hoàn Mỹ Nguyên Anh!
Đôi mắt Mạnh Hạo lấp lánh ánh sáng kỳ dị, hắn tự nghĩ ra luyện anh, thành tựu con đường ngũ hành Nguyên Anh, là vì hắn không có công pháp thành Hoàn Mỹ Nguyên Anh, mà muốn tự tạo ra một con đường, có thể sánh được, thậm chí vượt qua Hoàn Mỹ Nguyên Anh.
- Nếu ngũ hành Nguyên Anh thành công, đạt đến thần thức chín nghìn trượng, có chút chênh lệch với Hoàn Mỹ Nguyên Anh, vậy thì... Ta sẽ tăng thêm một Nguyên Anh nữa, để bù đắp chênh lệch này!
Đôi mắt Mạnh Hạo lộ vẻ chấp nhất, ngồi dưới đáy biển, tay phải hắn đột nhiên giơ lên, trong bàn tay hắn, đột nhiên xuất hiện một viên đan dược!
Đó chính là Nhất Sắc Nạp Anh Đan, một trong tam đại đan dược thượng cổ, năm đó Mạnh Hạo tiêu diệt người Quý gia, thu được từ trong túi trữ vật.
Đan này thiên địa hiếm thấy, thượng cổ kỳ đan, nuốt vào một viên, có một tỷ lệ nhất định, khiến phẩm chất Nguyên Anh đề cao, tăng thêm một màu, bằng với tăng thêm một lực trong ngũ hành.
- Hiện giờ ngũ hành của ta đã có đủ, nuốt đan dược này, hoặc không có tác dụng, hoặc là lại tăng thêm một hành, hành thứ sáu mà ta không biết!
Mạnh Hạo im lặng một chút, vẻ mặt quyết đoán, hắn nhất định phải thử một phen, nếu không, hắn có chút không cam lòng.
Lúc này không hề do dự, lấy ra gương đồng, trong túi trữ vật của Mạnh Hạo, linh thạch rất nhiều, đều là thu hoạch được trên đường Ô Thần bộ di chuyển năm đó.
Lúc này hắn không hề do dự, cho dù là phục chế một viên đan dược như vậy, linh thạch cần dùng cũng rất rất nhiều, nhưng vẫn phục chế lại một viên, sau đó nuốt một trong hai viên.
Ngay khi viên đan dược này vào miệng, cơ thể Mạnh Hạo vang vọng, cùng lúc đó, đan dược dung hòa, phát tán vào trong cơ thể Mạnh Hạo, dường như hóa thành một loại thần thức đặc thù, quét qua cơ thể hắn, giống như đang tìm kiếm cái gì.
Cho đến cuối cùng, lực lượng của đan dược biến mất, lực lượng đặc thù giống như thần thức này, cũng dần dần tiêu tán, không tìm được thứ gì.
Mạnh Hạo cau mày, mở mắt, rơi vào trầm tư, đan dược vô hiệu... Điều này nói lên ngũ hành của Mạnh Hạo đã viên mãn, khiến cho đan này, giống như không tìm được vật dẫn, cũng không thể từ hư không làm ra thêm một hành.
- Tam đại kỳ đan thượng cổ, lẽ nào chỉ là gân gà?
Mạnh Hạo im lặng một chút, tiếp tục không tiếc linh thạch phục chế một viên, một lần nữa nuốt xuống, cảm giác giống vậy lại hiện lên một lần nữa, nhưng cuối cùng vẫn không có hiệu quả. Nhưng lực lượng kỳ dị giống như thần thức của đan dược này, lại như được chồng chất, càng thêm khổng lồ.
Mạnh Hạo lặng yên nuốt thêm một viên nữa, để không tiếc nuối, cho dù là thế nào, hắn cũng phải nuốt mười viên, nếu vẫn không thành công, thì sẽ bỏ qua, lựa chọn ngũ hành quy nhất.
Thần thức chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng, chỉ là một suy đoán của hắn với Hoàn Mỹ Nguyên Anh mà thôi, có lẽ, Hoàn Mỹ Nguyên Anh thực sự, cũng chỉ có chín nghìn trượng mà thôi.
Mạnh Hạo nghĩ vậy, lập tức nuốt từng viên Nhất Sắc Nạp Anh Đan vào. Nuốt đến viên thứ chín, cảm giác thần thức kỳ dị kia lại xuất hiện, đột nhiên, ở trán Mạnh Hạo, xuất hiện một chút đau đớn.
Cơn đau này tới rất bất ngờ, dường như luôn ẩn giấu trong cơ thể Mạnh Hạo, nhưng hắn vẫn luôn không phát hiện được, mà sau khi nuốt viên thứ chín này, thần thức đáng sợ do chín viên đan dược chồng chất, mới phát giác được nó.
Khoảnh khắc cơn đau này xuất hiện, trong lòng Mạnh Hạo chấn động, hắn cẩn thận cảm nhận một chút, không hề chần chừ bắt đầu phục chế đan dược. Loại đan dược này, cho dù là vào thời thượng cổ, cũng chỉ có rất ít người mới có thể liên tục uống như vậy.
Cho đến hiện giờ, càng không có khả năng!
Chỉ có Mạnh Hạo, mới có thể nuốt chửng như vậy, nhưng cái giá phải trả, chính là linh thạch hắn tích lũy nhiều năm trong túi trữ vật, đang nhanh chóng giảm bớt.
Chỉ sợ không lâu nữa, Mạnh Hạo sẽ nghèo rớt mùng tơi.
Nhưng hiện giờ cho dù hắn đau lòng, thì cũng không thể chú ý quá nhiều, nỗi đau trên trán, cho Mạnh Hạo hi vọng, hắn có thể cảm nhận được, Nhất Sắc Nạp Anh Đan này, dường như đã tìm được dấu hiệu của hành thứ sáu rồi.
Khi viên thứ mười bốn được nuốt xuống, tập hợp sức thuốc của mười bốn viên, thần thức khủng bố ngưng tụ, quét khắp cơ thể Mạnh Hạo, cuối cùng, tìm được lực lượng có thể ngưng tụ ra hành thứ sáu ở trán Mạnh Hạo.
Thần thức của Mạnh Hạo, cũng nhìn theo đó, khoảnh khắc ngưng tụ trên trán, nhìn thấy cỗ lực lượng bị Nhất Sắc Nạp Anh Đan ép ra này, trong đầu Mạnh Hạo chấn động.
Hắn nhìn thấy một con... Côn Bằng!
Cũng có thể nói, là có một làn gió, làn gió hình thành Côn Bằng. Làn gió này màu trắng, trong thần thức của Mạnh Hạo, lộ ra rõ ràng, khiến Mạnh Hạo giờ phút này, nghĩ đến năm đó khi ở Vãng Sinh Động - Nam Vực, nữ tử trong động, tặng cho mình một chút lực lượng của Côn Bằng.
Sau này cho dù Mạnh Hạo tìm kiếm thế nào, cũng không thể tìm được phần lực lượng đó, mà hiện giờ, dưới lực lượng chồng chất của mười bốn viên Nhất Sắc Nạp Anh Đan, làn gió này, cuối cùng cũng lộ ra.
- Làn gió này, chính là đồ đằng phong của ta, cũng chính là Nguyên Anh thứ sáu của ta, Phong Anh!
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, lập tức vận chuyển tu vi trong cơ thể, năm Nguyên Anh trên đỉnh đầu hắn, cũng đồng thời bắt quyết, lực lượng ngũ hành giáng lâm, thân thể Mạnh Hạo hóa thành đan lô, lập tức luyện anh!
Vòng khí do Hoàn Mỹ Kim Đan hóa thành trong cơ thể hắn, lúc này vận chuyển mạnh mẽ, xuất hiện lực hút, được sự giúp đỡ của Nạp Anh Đan, được ngũ hành Nguyên Anh tế luyện, cuối cùng chậm rãi bức ra lực lượng Côn Bằng ẩn giấu ở trán Mạnh Hạo nhiều năm, nhanh chóng bị hút vào vòng khí trong đan điền.
Khoảnh khắc phong của Côn Bằng bị hút vào, trong đầu Mạnh Hạo như có sấm chớp không ngừng nổ vang, vòng khí đan điền của hắn nhanh chóng chuyển động, càng lúc càng nhanh.
- Luyện Phong Anh!
Một lát sau, đôi mắt Mạnh Hạo đột nhiên mở ra, tiếng nổ trong cơ thể hắn mạnh mẽ, giống như sấm chớp, vòng khí nơi đan điền của Mạnh Hạo, liền ngưng tụ lại, đột nhiên hóa thành một hình người bảy tấc màu trắng.
Bộ dạng y hệt như Mạnh Hạo, chính là Phong Anh, Nguyên Anh thứ sáu của Mạnh Hạo!
Khoảnh khắc Phong Anh xuất hiện, tu vi của Mạnh Hạo, lập tức bạo phát, từ Nguyên Anh hậu kỳ, lập tức tăng lên, đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, khoảng cách đến đại viên mãn...
Chỉ còn một chút!
Đồng thời, thần thức của Mạnh Hạo, cũng điên cuồng gia tăng, chín nghìn một trăm trượng, chín nghìn ba trăm trượng, chín nghìn sáu trăm trượng...
Đến khi đạt đến hơn chín nghìn chín trăm trượng, mới từ từ chậm lại, đến cuối cùng, dừng lại ở mức... Chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng!
Mạnh Hạo ngẩng đầu, đứng dậy, khoảnh khắc đó, trong thiên linh của hắn, Phong Anh bay ra, cùng với ngũ hành Nguyên Anh, kết thành một đồ án lục mang tinh.
Hoàn Mỹ Nguyên Anh!
Nhưng ngay khi tâm tình Mạnh Hạo kích động, hoàn thành con đường Hoàn Mỹ Nguyên Anh hắn sáng tạo ra, trở thành người đầu tiên có được sáu Nguyên Anh từ xưa tới nay, lại là người đầu tiên sáng tạo ra con đường có thể sánh với Hoàn Mỹ Nguyên Anh, khoảnh khắc muốn lục hành quy nhất, đột nhiên, vẻ mặt Mạnh Hạo biến đổi.
Khoảnh khắc này, hắn phát hiện cơ thể mình, giờ phút này, thời gian trôi qua nhanh gấp sáu lần, nhanh chóng biến mất. Mà tuổi thọ của hắn, nếu cứ tiêu hao như vậy, trăm năm sau, sẽ hao hết mà chết.
← Ch. 0802 | Ch. 0804 → |