← Ch.0429 | Ch.0431 → |
- Hừ! Ta không quản các ngươi rốt cuộc có mục đích gì, phàm là địch của ta đều phải chết! Hai người các ngươi cũng như vậy!
Hàn quang trong mắt Lý Càn Thiên lập lòe, tinh quang bắn ra như điện.
Khí tức trên người của hắn như sóng trào đung đưa, sôi trào không ngớt, khí phách cường thế không đâu địch nổi.
- Ha ha, Lý sư huynh, tất cả mọi người đều là đệ tử tiên đạo, nếu không cần thiết tốt nhất không nên động thủ. Hơn nữa tại hạ cùng sư đệ tới đây thật ra là đưa một lời nhắn, Lý sư huynh sao không nghe xong lời nhắn này rồi mới quyết định sau?
Chu Nhân Lễ thản nhiên nói.
Trên mặt của hắn mỉm cười hòa ái, ngữ khí thường thường nhu hòa, làm cho người ta không thể động thủ. Cái gọi là Thò tay không đánh mặt người cười, Chu Nhân Lễ chính là như vậy.
Nhưng mà mặc dù Chu Nhân Lễ nói ôn hòa nhưng khí độ của hắn không có chút yếu thế nào cả, chẳng có bộ dáng khuất phục. Hắn mặc dù không có ý định phân cao thấp với Lý Càn Thiên trong đầu, nhưng Lý Càn Thiên mạnh mẽ như vậy cũng không áp được.
- Lời nhắn? Nhắn cái gì?
Ánh mắt Lý Càn Thiên chớp lên một cái. Tuy hắn không xem Vương Nghĩa Phu cùng Chu Nhân Lễ vào mắt, nhưng cũng không đánh giá thấp hai người này.
Chu Nhân Lễ nói lời nhắn là mang theo một hàm nghĩa khác, lập tức làm cho Lý Càn Thiên cảm giác hào khí không giống.
- Ha ha, kỳ thật cũng không có gì. Lý sư huynh cũng biết Hải Thánh vương tu luyện công pháp thủy hệ, bởi vì phía Bắc Băng Nguyên này cực kỳ băng hàn nên thích hợp tu tập thủy hệ cùng băng hệ, cho nên hắn thường xuyên tiến vào trong Băng Nguyên tu luyện. Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A lùng bắt đệ tử bổn môn, động tĩnh quá lớn, huyên náo xôn xao, ngay cả Hải sư huynh tu luyện bị kinh động. Ta cùng Vương sư đệ tới kỳ thật là truyền lời của Hải sư huynh cho ngươi nghe.
Chu Nhân Lễ nói xong và ánh mắt đảo qua đám đệ tử Thần Tiêu Tông, nhìn qua gương mặt hai tên đệ tử bị đuổi giết, cuối cùng ánh mắt nhìn qua Lâm Hi đứng ở hàng đầu, gật gật đầu.
- Hải sư huynh truyền lời nói tất cả đệ tử Thần Tiêu Tông có ba người không cho Lý sư huynh động tới. Hắn, hắn, còn có hắn!
Chu Nhân Lễ chỉ vào Lâm Hi cùng hai người khác, mở miệng nói:
- Nếu như ba người này bị thương, hoặc là xảy ra chuyện gì. Hải sư huynh hắn 'rất' mất hứng. Hải sư huynh nói sau khi hắn đi ra kính xin Lý sư huynh phải có giao đãi.
Nói đến chữ 'Rất' thì âm thanh của Chu Nhân Lễ tăng thêm âm lượng, hàm ý không rõ.
Lúc nói chuyện ánh mắt của hắn tập trung nhìn qua Lâm Hi và hai tên đệ tử bị đuổi giết sau lưng.
Trong đêm tối hoàn toàn yên tĩnh.
- Đúng rồi.
Chu Nhân Lễ cười cười, bổ sung nói:
- Một câu cuối cùng là ta nói!
Thần Tiêu Tông có thập đại Thánh vương, Hải Thánh vương nổi tiếng trong đó, chính là Luyện Khí thập trọng Đại viên mãn. Là một trong mười người mạnh nhất của Thần Tiêu Tông dưới Tiên Đạo Cảnh.
Người mạnh như vậy trong Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng có tiếng tăm lừng lẫy.
Hải Thánh vương xuất hiện ở phía bắc Băng Nguyên, không hề nghi ngờ vượt qua dự đoán của người ta.
Chu Nhân Lễ truyền lời vô cùng Cường ngạnh, đại biểu thái độ chính thức của Hải Thánh vương. Một câu cuối cùng chính là Thỉnh sư huynh phải có giao đãi thật ra là do Chu Nhân Lễ thêm vào.
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Thần sắc Lý Càn Thiên biến hóa.
- Ha ha, ta chỉ mới tu luyện ra hai đạo quả, chênh lệch với Lý sư huynh còn không nhỏ, làm sao uy hiếp Lý sư huynh.
Chu Nhân Lễ hiểu rõ nhưng làm bộ hồ đồ.
Chuyện phát triển tới mức này vượt xa dự đoán của mọi người, không chỉ Đông Phương Nghi, Lưu Hân, Lâm Hi và đám đệ tử Thần Tiêu Tông khác đã sinh ra hy vọng.
- Tên của thập Thánh vương trong lúc tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng ta đã sớm nghe qua. Chỉ không nghĩ tới ở chỗ này lại có một Thánh vương của bổn tông!
Lâm Hi nói thầm.
Thập Thánh vương uy danh hiển hách, là nhân vật trong Thần Tiêu Thánh vương Bảng, là người mạnh nhất trong Luyện Khí Cảnh. Trong nội môn chưa ai chưa từng nghe qua uy danh của thập Thánh vương.
Một đám đệ tử Thần Tiêu Tông nghe được Chu Nhân Lễ thuật lại lời này thì thần sắc vui vẻ, giống như được vừa uống xuân dược vào. Chỉ có Lâm Hi đang cố gắng bảo trì tỉnh táo và trấn định.
Hải Thánh vương xuất hiện đã triệt để giải quyết vấn đề, nhưng vẫn có chuyện xấu. Chỉ cần chuyện này còn chưa được giải quyết thì Lâm Hi cũng không dám buông lỏng cảnh giác.
Quả nhiên trong tai chỉ nghe Lý Càn Thiên hét to.
- Hai người các ngươi không biết sống chết, không ngờ dám dùng uy danh của Hải Thánh vương ra uy hiếp ta. Lý Càn Thiên ta cái gì cũng ăn, nhưng không ăn uy hiếp của người khác. Các ngươi đánh sai chủ ý rồi. Bắc Băng Nguyên là phạm vi của Thái Nguyên Cung, chỉ là một Hải Thánh vương còn dám nhúng tay vào chuyện của Thái Nguyên Cung, quả thực là vọng tưởng!
Lý Càn Thiên nhíu mày đứng đó, lộ ra vẻ tức giận không kiềm được.
- Thần Tiêu Tông có người, chẳng lẽ Thái Nguyên Cung chúng ta không có người sao? Các ngươi muốn chiến tranh, ta sẽ cho các ngươi chiến tranh!
Tay áo Lý Càn Thiên duỗi ra, đột nhiên run lên, lúc này hơn mười đạo Thái Nguyên pháp phù lập tức bắn ra ngoài, bay ra bốn phương tám hướng, trong đó có những đạo bay vào Phong bạo chi môn.
Cùng một thời gian thân hình Lý Càn Thiên chấn động, gió lốc mạnh mẽ và thét dài.
Tiếng thét chấn động bát hoang, rung chuyển vô số hư không. Cả đại địa dưới tiếng hét của Lý Càn Thiên rung động mạnh.
Loại kêu gào này bao hàm lệ khí, chấn triệt trời xanh, vang vọng thiên địa.
Lý Càn Thiên kêu gào triệu hoán cao thủ của Thái Nguyên Cung ở Băng Nguyên này!
Cử động này cực kỳ bá đạo, dùng tư thái mãnh liệt nhất đáp lại Hải Thánh vương.
Lý Càn Thiên làm vậy đừng nói Vương Nghĩa Phu, Chu Thừa lễ hai người, cho dù là người xem cuộc chiến cũng biến sắc.
- Lý Càn Thiên, hắn muốn thắng cấp quy mô chiến tranh!
- Hắn không chịu thua nửa điểm nha!
- Thần Tiêu Tông Hải Thánh vương đứng ra thì Lý Càn Thiên không trở mình được, chỉ triệt để chọc giận hắn hơn mà thôi.
- Không cách nào tránh! Chuyện lần này cho dù cao tầng Thái Nguyên Cung cùng Thần Tiêu Tông đè xuống cũng không có cách nào. Tên đã lên dây, không thể không phát, oán hận chất chứa lâu dài mới dẫn phát trận xung đột này, lần này khó mà bình thường được.
- Từ nay về sau Tiên Đạo Đại Thế Giới không còn thái bình...
...
Mọi người nghị luận nhao nhao, lập tức biến sắc. Vài tên tán tu cùng ma đạo lúc này cảm nhận được hào khí nguy hiểm, không chờ kết quả mà phất tay bỏ đi.
Mấy người đều là nhân vật lâu năm trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, cảm giác nguy hiểm cực mạnh. Vây nhìn qua là có ý tránh né hạo kiếp. Mà tình huống bây giờ không đi sẽ bị cuốn vào trong.
- Việc này khó có thể bình thường! Sau này Tiên Đạo Đại Thế Giới không còn bình tĩnh như trước nữa.
Vài tên tán tu trung niên thở dài, nhanh chóng biến mất trong đêm tối.
Tiên Đạo Đại Thế Giới cho tới bây giờ đều không yên ổn, bí mật tranh đấu ma sát lúc nào cũng có. Nhưng loại xung đột, tranh đấu này không thể ảnh hưởng tương lai, cũng không tính là gì.
Bắc Băng Nguyên, Thần Tiêu Tông lui không thể lui. Thái Nguyên Cung làm đệ nhất tiên đạo cũng không thể lui!
Mâu thuẫn của song phương sẽ vì chuyện ngày hôm nay sinh ra chiến tranh mãnh liệt. Từ đó về sau chính là thời buổi rối loạn!
Lúc vô số tán tu dứt khoát rời đi, trong đêm tối có tiếng thét dài cao vút như sấm, ở hướng đông nam có khí thế mạnh mẽ bay tới.
Ngay sau đó bốn phương tám hướng có từng âm thanh gào thét đáp lại, chính là viện binh của Lý Càn Thiên gọi tới.
Từng đạo khí tức cường đại nhanh chóng từ bốn phía cuốn qua đây.
Vương Nghĩa Phu cùng Chu Nhân Lễ đều biến sắc.
- Ngâm!
Nhưng vào lúc này một tiếng thét dài hùng hồn, như long hổ đột nhiên phá vỡ không gian, từ trong Phong bạo chi môn truyền ra. Tiếng kêu gào này vang vọng bốn phương tám hướng, đến từ cao thủ của Thái Nguyên Cung.
Trận kêu gào này cực kỳ khác biệt, cũng không phải là tiếng kêu gào giống như trước kia, mà là tiếng hổ gầm gừ, âm thanh mang theo hương vị chấn nhiếp.
Tiếng kêu gào này uy hiếp những tên cao thủ Thái Nguyên Cung đang bay tới.
- Là Hải sư huynh!
Chu Nhân Lễ, Vương Nghĩa Phu thần sắc kinh hỷ.
Có thanh thế như vậy, chấn nhiếp đám cao thủ khác của Thái Nguyên Cung và từ trong Phong bạo chi môn thì chỉ có mình Hải Thánh vương của Thần Tiêu Tông mà thôi!
Đối với âm thanh Hải Thánh vương thì hai người vô cùng quen thuộc.
- Ngâm!
Hải Thánh vương vừa kêu lên thì mấy âm thanh mạnh mẽ từ trong Phong bạo chi môn truyền ra, khí tức mạnh mẽ vượt qua Hư Tiên, chính là cường giả Đạo Quả Kỳ.
Phương diện Thái Nguyên Cung vốn vô cùng mạnh mẽ, có mấy đạo âm thanh không chút thua kém.
- Hải Thánh vương! Xuất hiện đi!
Âm thanh như sấm sét giữa trời quang đột nhiên truyền tới, cả Phong bạo chi môn chấn động. Âm thanh vừa dứt thì một đoàn hào quang như mặt trời bay thẳng ra ngoài này.
Ầm ầm!
Cột sáng màu vàng này vạch phá bầu trời đêm, từ trên cao bay xuống dưới, đứng thẳng trên mặt đất, hào quang lóe lên tới trước người của Lý Càn Thiên, ở đó nhiều ra một bóng người cao ráo.
Người này dáng người thon dài, trong người tỏa ra hào quang chói mắt. Hắn mặc một bộ cổn phục óng ánh trên người, ăn diện giống như đế vương.
Hắn phô trương mặc dù không bằng Lý Càn Thiên nhưng mà khí tức lại vượt xa Lý Càn Thiên. Nếu như nói Lý Càn Thiên là dựa vào khí tức của mình mà phô trương, như vậy người này dựa vào khí chất của mình phụ trợ khí tức tôn quý như đế vương.
Nếu như nói Lý Càn Thiên là đế vương nhân gian, vậy bóng người đột nhiên tới này chính là đế vương từ chín tầng trời hạ phàm.
← Ch. 0429 | Ch. 0431 → |