← Ch.1373 | Ch.1375 → |
Chỉ cần đạt tới Tiên Đạo thất trọng Tiên Hoàng Cảnh, Lâm Hi có nắm chắc phá vây.
Đây là kế hoạch duy nhất của Lâm Hi!
Ầm ầm!
Hơn mười đạo A Tu La ma khí bàng bạc như sóng cả cuồn cuộn, bài sơn đảo hải, dùng thế lôi đình vạn quân oanh tới, bị hai cánh của Hỗn Độn Côn Bằng chấn động, nó lệch hướng và đánh vào hư không.
"Hỗn Độn Côn Bằng" nuốt luôn yêu ma càng nhiều, thực lực của nó càng mạnh, bày ra tốc độ cũng càng nhanh. Ở giữa thiên địa trừ phi là sinh vật vượt qua nó hai cảnh giới, nếu không căn bản tựu không khả năng đuổi theo nó.
Tất cả A Tu La Ma Hoàng không ngừng đuổi giết, nhưng luôn bị Hỗn Độn Côn Bằng tránh thoát. Côn Bằng tung tích phiêu hốt bất định, lúc đông lúc tây, cho dù là đám Ma Hoàng cũng bó tay.
Lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, tránh chỗ nặng tìm chỗ hư, đây là nguyên nhân Lâm Hi chọn chiến ngay từ đầu.
Thực lực của A Tu La Ma Hoàng không phải chuyện đùa, mặc dù dùng thực lực của Côn Bằng cũng tùy thời lâm vào hiểm cảnh. Cường giả A Tu La gia nhập chiến đấu càng ngày càng nhiều, chiến đấu như thế không có ý nghĩa gì.
Lê-eeee-eezz~!! --
Hỗn Độn Côn Bằng rít lên một tiếng, miệng rộng mở ra, lại có một đám A Tu La Ma tộc bị hấp thu, chui vào trong miệng, xoắn thành phấn vụn, nuốt luôn vào.
Khí tức trên người Côn Bằng càng ngày càng đậm, theo thời gian trôi qua, năng lượng trong người của nó càng ngày càng khổng lồ, cuối cùng đạt tới một tình trạng khủng bố.
Vừa mới bắt đầu và hiện tại, thực lực "Hỗn Độn Côn Bằng" tăng lên một mảng lớn, không thể so sánh.
Nó tích súc năng lượng quá nhiều, đạt tới tiến hóa đỉnh phong, tùy thời có thể tiến vào cảnh giới cao hơn...
- Nhất định phải trong thời gian nhanh nhất đột phá lên Tiên Đạo thất trọng!
Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm.
Hắn cũng không có lập tức nuốt "Đại A Tu La Quả Thực", đầu tiên là nuốt bảy tám "A Tu La Quả Thực", từ phẩm cấp thấp nhất nuốt lên.
Oanh!
Một đống lửa như thiêu đốt trong bụng, A Tu La ma khí chạy khắp tứ chi bách hài, trong nội tâm Lâm Hi tự nhiên cũng nóng rực.
Lâm Hi bắt đầu tham chiếu sửa chữa A Tu La đại pháp của mình.
Rất nhanh Lâm Hi nuốt quả "A Tu La Quả Thực" thứ hai, "A Tu La Quả Thực" thứ ba..., mỗi một quả trái cây phẩm cấp cao hơn quả trước.
Làm như vậy có thể đề cao lĩnh ngộ và khống chế với "A Tu La đại pháp", chuẩn bị cho quá trình cắn nuốt "Đại A Tu La Quả Thực" cuối cùng, như vậy có thể trong thời gian ngắn tiêu hóa tâm pháp cường đại kia, chuyển biến làm sức chiến đấu, sắp tới còn phát huy trong chiến đấu.
Một quả lại một quả, khí tức trên người của Lâm Hi càng ngày càng mạnh, đồng thời trong đầu của hắn có "A Tu La tâm pháp" không nguyên vẹn nhanh chóng biến nguyên vẹn, càng nhiều chỗ thiếu của tâm pháp được tu bổ lại.
Trong quá trình lĩnh ngộ Lâm Hi lý giải ma công mạnh nhất thiên địa càng mạnh hơn, dựa vào "A Tu La đại pháp" trước mắt mà suy diễn cao cấp hơn, Lâm Hi trong thời gian thật ngắn hiểu tri thức về "A Tu La" tăng lên thật nhiều.
Khí tức trên người của hắn càng mạnh, trong nháy mắt cơ thể chấn động ầm ầm, "A Tu La đại pháp" rốt cục từ Luyện Khí Cảnh tiến hóa đến Tiên Đạo Cảnh, chuyển hóa thành "A Tu La Ma Công", tâm pháp gia tăng thực lực gia tăng.
Từ chân khí A Tu La không ngừng gia tăng, chân khí trong người Lâm Hi dần dần biến hóa, một đạo lực lượng nhàn nhạt tỏa ra.
Lúc đầu còn sáng mờ mịt, nhưng mà về sau hào quang năm màu nhàn nhạt hiện ra, hơn nữa càng ngày càng đậm hơn.
Đây là công lực tăng trưởng, đạt tới cảnh giới "Nửa bước tiên hoàng".
Địa Ngục Đại Thế Giới có quá nhiều ma khí, đẳng cấp tâm pháp của Lâm Hi tăng lên thì hấp thu A Tu La ma khí cũng càng ngày càng nhiều, liên tục không ngừng có ma khí xuyên qua không gian trùng trùng điệp điệp, mãnh liệt rót vào tăng thực lực của hắn lên.
- Còn thiếu một ít..., có thể tấn thăng lên Tiên Hoàng Cảnh.
Trong nội tâm Lâm Hi nói thầm.
Hắn cảm giác được các tế bào lưu năng lượng nguyên thần của "Vạn Thú đại đế" không ngừng tiến ra tăng thực lực cho hắn.
Hắn bây giờ chỉ kém một bước cuối cùng mà thôi.
Lâm Hi móc "Đại A Tu La Quả Thực" ra, quả trái cây đỏ sậm chiếu sáng cả không gian.
Hắn có thể cảm giác được năng lượng và tinh thần lực khổng lồ ẩn chứa bên trong nó.
"Đại A Tu La Quả Thực" đạt đến viên mãn, trừ ẩn chứa tâm pháp cường đại ra, cũng là thánh quả ẩn chứa năng lượng tinh thần lực mạnh mẽ.
Ông!
Lâm Hi hơi trầm ngâm, nuốt A Tu La Quả Thực vào bụng...
...
Trong thiên địa của A Tu La thì chiến đấu càng kịch liệt, ngay cả Hỗn Độn Côn Bằng của Lâm Hi cũng bị thương.
Nhưng mà Côn Bằng vốn là hung cầm, càng bị thương thì hung hãn đại phát, nuốt A Tu La cũng càng tàn nhẫn.
Sau khi Côn Bằng bị thương, chẳng những thực lực không có yếu bớt, ngược lại khí tức càng mạnh hơn.
Bên khác bọn người Đại Lực Ma Hoàng Tôn Bất Nhân lâm vào chiến đấu thống khổ, lần này cự phách tham gia chiến đấu đều là bá chủ một phương, tuy trên người máu tươi chảy đầm đìa, bị thương càng ngày càng nhiều, nhưng mà Tiên Hoàng, Ma Hoàng nhất thời nửa khắc không có vẫn lạc.
"Cầu phú quý trong nguy hiểm", tu sĩ Tiên Đạo mạo hiểm cũng là chuyện thường ngày, mặc dù chết cũng không có gì quá quan tâm. Nhưng nếu như khả năng không chết thì ai cũng không muốn chết.
- Tôn huynh, chúng ta đỡ không nổi, nhiều A Tu La Ma tộc như vậy chúng ta nhất định phải chạy nhanh khỏi đây.
Xương khô Tà Hoàng kêu lên.
Bọn họ cả đám Ma Hoàng, Tà Hoàng lưng tựa lưng, toàn bộ tụ tập lại một chỗ. Người trong tà đạo vốn không dễ dàng tin tưởng đối phương, nhưng có thể trong Tiên Đạo xưng là "Hoàng", mỗi một người trí tuệ và thực lực không thể khinh thường.
Mấy người cơ hồ biết rõ thế cục hiện tại, ôm thành một đoàn mới sống được. Nhưng mà năm ngón tay không đều, mặc dù mọi người cùng hợp tác vẫn có tâm tư.
Có người còn vọng tưởng đoạt lấy "Đại A Tu La Quả Thực" trên người của Lâm Hi; Có người muốn thoát đi thật nhanh, nhưng mà kỳ quái nhất chính là "Đại Lực Ma Hoàng" Tôn Bất Nhân rõ ràng có nhiều lần cơ hội có thể lao ra, nhưng mà Tôn Bất Nhân không có rời đi.
Loại thái độ phi thường kỳ quái này không giống như muốn bỏ chạy cầu sống, ngược lại giống như tử thủ ở đây.
Không có Đại Lực Ma Hoàng là nhân vật mạnh mẽ, chỉ dựa vào bọn họ muốn trong ngàn vạn A Tu La thoát ra thì độ khó quá lớn.
Tôn Bất Nhân trầm mặc không nói, thế cục trước mắt có đường ra duy nhất, nhưng mà ở đường này hắn cảm giác tử vong mạnh mẽ, làm cho hắn do dự vài phần.
Ma Hoàng không phải vô duyên vô cớ cảm giác nguy hiểm, mà tới tầng thứ này cảm nhận được nguy hiểm thì chẳng phải chuyện đùa.
Nhưng mà hắn lại không biết là tới từ nơi nào, là hướng nào, đây là điểm hắn do dự.
Nhưng mà thời điểm này tình thế của bọn họ càng hiểm ác.
- Tên tiểu tử tông phái Tiên Đạo tông kia, nếu như có thể liên thủ thì nói không chừng hy vọng chạy trốn gia tăng thật lớn.
Trong tối tăm Đại Lực Ma Hoàng Tôn Bất Nhân nhìn qua Lâm Hi, nói thầm.
← Ch. 1373 | Ch. 1375 → |