← Ch.1415 | Ch.1417 → |
- Không nghĩ tới...
Lâm Hi lẩm bẩm tự nói, không một chút vui sướng khi đại phát thần uy, đánh bại đám người đi theo Thần tử cùng với Trấn Ma đại trưởng lão.
Ở trong thời gian vừa mới rồi, bất kể là độc chiêu cuối cùng của Lý Thu Bạch hay là Triệu Bạch Long cùng đám người đi theo Thần tử hợp nhau tấn công, hoặc giả là Trấn Ma đại trưởng lão đột nhiên xuất thủ, lấy năng lực của Chưởng môn Thần Tiêu tông chỉ cần nguyện ý, kỳ thật đều là có thể ngăn cản.
Song từ đầu tới lúc này, vị Chí tôn của Thần Tiêu tông này cũng chưa nói ra một câu, chỉ là yên lặng nhìn hết thảy, ở trong mắt hắn phát sinh không coi vào đâu.
- Chẳng lẽ thật muốn trở thành sự thật sao...
Trong lòng Lâm Hi trĩu nặng, hắn mơ hồ có một tia dự cảm, trong lòng có chút phẫn uất, có chút không cam lòng..., nhưng dần dần, bình tĩnh kỳ dị trở lại.
Loại bình tĩnh này ngay cả chính hắn cũng cảm thấy bất khả tư nghị.
Giữa thiên địa tĩnh lặng, ở loại thời khắc này, mỗi một động tác của Lâm Hi đều sẽ bị quan chú. Rất nhiều người cũng chú ý tới ánh mắt của Lâm Hi, cũng nhìn về phía Chưởng môn tông phái sâu không lường được ở trung ương khán thai.
- Đây là chuyện gì xảy ra?
Chân truyền đệ tử cảm giác nhạy cảm cũng cảm thấy một chút không khí khác thường.
Trên đài cao, cảm giác được ánh mắt của Lâm Hi, Chưởng môn Thần Tiêu tông từ trên cao nhìn xuống, khí độ uy nghiêm, sâu không lường được, đồng dạng đang nhìn chăm chú vào Lâm Hi.
Thần sắc của hắn bình tĩnh, yên tĩnh như giếng nước, trên mặt nhìn không ra bất kỳ biểu tình nào.
Ánh mắt Lâm Hi nhìn qua cũng không kích khởi nửa điểm rung động.
- Hừ!
Trên đài cao, Phục Thần, Hàng Yêu hai đại trưởng lão mắt thấy một màn này, hừ lạnh một tiếng, khóe miệng lộ ra một tia tiếu dung đắc ý.
Cũng không phải chỉ có Lâm Hi mới có thể bức vua thoái vị, bọn họ cũng đồng dạng như thế, chỉ bất quá phương thức mà mọi người dùng cũng không giống nhau.
Ở một lát vừa rồi kia, hai vị chính phó Chưởng môn đã có đầy đủ thời gian để ngăn cản bọn họ, nhưng mà hai người cũng không có người nào xuất thủ.
Có khi, cũng không phải là cái gì cũng không làm, mà là không quan tâm đến.
Hai vị chính phó Chưởng môn mặc dù không làm gì cả, nhưng liền giống như là đã làm rồi, vừa vặn nói rõ thái độ của bọn hắn. Đây cũng là nguyên nhân mà Phục Thần, Hàng Yêu hai đại trưởng lão xuất thủ ngăn cản Trấn Ma đại trưởng lão.
Có khi, ánh mắt đang nhìn lên chiến trường cũng không phải là chiến trường chân chính. Địa phương nhìn không tới..., chính là đó!
- Chưởng môn, sinh tử chi tước của đệ tử cùng Lý Thu Bạch là đường hoàng chính đại chi ước, nhưng mà trên tràng tỷ võ lại xuất hiện kịch độc, hoàn toàn làm trái với quy củ quyết đấu của bổn môn, kính xin Chưởng môn tra rõ.
Lâm Hi nhìn phía trên, bình tĩnh nói.
Thanh âm của hắn cũng không cao, nhưng ở lúc này lại có vẻ hết sức vang dội, chói tai.
- Hừ, Lâm Hi, Lý Thu Bạch đều bị ngươi giết rồi, ngươi còn muốn thế nào? Không cảm giác mình quá mức sao?
Bên tràng, Hàng Yêu đại trưởng lão cười lạnh nói. Ở trước mặt Chưởng môn, cũng chỉ có loại nhân vật có cấp bậc đại trưởng lão như hắn mới có thể chen vào nói.
Lâm Hi lắc đầu, Lý Thu Bạch cuối cùng tế lên Viễn cổ Long Tượng kịch độc vô cùng, nếu như không phải là hắn phát hiện không đúng, tế lên Diêm Ma Thiên Tử Chu, đồng thời lại đem Vạn Hoàng đồ tế luyện thành pháp bào, đem toàn thân cao thấp, cộng thêm đầu tóc, bàn tay đều bao bọc lại trong đó, giờ phút này đã sớm thân trúng kịch độc, hóa thành nước mủ.
Vạn Hoàng đồ vạn tà bất xâm, ngay cả Hủ Thần Thủy cũng hủ thực không được.
Lâm Hi có thể tránh được kiếp này là dựa vào năng lực của mình, mà không phải là may mắn gì.
- Đại trưởng lão, lời này liền sai rồi. Lý Thu Bạch không phải ta giết, ta hoài nghi chiến đấu với ta, căn bản cũng không phải là Lý Thu Bạch.
Lâm Hi lạnh lùng nói, bàn tay lật lên, mai nguyên thần bị phong ấn sau khi phá toái kia lập tức hiện ra trong lòng bàn tay, chỉ lớn nhỏ cỡ nắm tay, còn có thể thấy từng đạo ngũ sắc quang hoa trong đó.
- Chưởng môn, Nguyên Thần thoát ra từ trong thân thể của Lý Thu Bạch có lai lịch kỳ lạ. Đệ tử cho là chỉ cần điều tra rõ lai lịch của Nguyên Thần này tất nhiên có thể điều tra được chân tướng trên người Lý Thu Bạch... Nguyên Thần này mặc dù phá toái nhưng đệ tử tin tưởng, lấy năng lực của Chưởng môn ắt có thể tra ra trí nhớ trong đó.
Lâm Hi bình tĩnh nói.
Hắn từng hấp thu qua nguyên thần phá toái của Vạn Thú đại đế, cũng hấp thu luôn trí nhớ phá toái của Vạn Thú đại đế. Lấy năng lược Tiên Đạo tứ trọng lúc ấy của hắn còn có thể làm được điểm này, Thần Tiêu tông Chưởng môn tự nhiên càng là có thể như thế.
Lời vừa nói ra, tam đại trưởng lão khẽ thay đổi sắc mặt.
Lợi dụng cấm chế khống chế Nguyên Thần cường giả, cuối cùng nổ tung nguyên thần của nó cũng không phải là vạn vô nhất thất. Đúng như theo lời Lâm Hi nói, chỉ cần có tâm vẫn là có thể từ đó tra được một chút dấu vết.
- Không cần!
Nhưng vào lúc này một cái thanh âm uy nghiêm khó lường truyền đến. Chưởng môn Thần Tiêu tông khoát tay áo, chậm rãi nói. Thần sắc của hắn bình tĩnh, trên mặt nhìn không ra bất kỳ biểu tình nào:
- Chuyện này ta đã biết rồi. Lý Thu Bạch đã chết, hết thảy tới đây liền dừng lại, không cần tra xét nữa!
Thanh âm nhàn nhạt lại không thể không tuân theo, vì thế chuyện giải quyết dứt khoát!
Trong lòng Lâm Hi trầm xuống, chỉ cảm thấy trận trận trong lòng nguội lạnh, ngẩng đầu nhìn lên Chưởng môn Thần Tiêu tông, đôi môi mấp máy, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.
Trên khán thai, một đám người đi theo Thần tử nghe vậy đều là cười thầm một tiếng, thiệt thòi bọn họ vừa mới rồi còn đang lo lắng, lại là một tràng lo lắng vô ích.
- Chưởng môn! Không thể như thế!
Đột nhiên lúc này một tiếng già nua gầm lên giống như kinh lôi vang lên trên tử vong chi thai.
Tất cả mọi người giật mình, Chưởng môn tông phái ngôn xuất pháp tùy, bình thường không dễ dàng mở miệng, một khi mở miệng chính là giải quyết dứt khoát, người nào cũng không thể làm trái.
- Là hắn!
Thấy rõ ràng bóng người gầm lên kia, mọi người đầu tiên là cả kinh, tiếp theo là thoải mái.
- Sư phụ!
Lâm Hi nhận ra đạo thân ảnh quen thuộc kia.
Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần hai mắt đỏ ngầu, lửa giận trên người giống như là sóng triều không thể bình tĩnh.
- Hình trưởng lão, ngươi làm gì? Còn không mau trở lại!
Một gã trưởng lão tông phái cố gắng khuyên can Chấp Pháp trưởng lão, song Chấp Pháp trưởng lão lại giống như là không nghe thấy, ánh mắt của hắn nhìn phía trên, hoàn toàn bị chọc giận rồi.
- Chưởng môn, trên người Lý Thu Bạch xuất hiện đầu lâu của Vũ trụ cự lang, còn có thượng phẩm tiên khí... những thứ trân quý này chẳng lẽ nói đây hết thảy đều là của hắn sao? Viễn cổ Long Tượng là viễn cỗ dị chủng, nhưng thân hàm chứa kịch độc, loại thủ đoạn này quả thực khiến người ta chê cười. Tuy rằng đã chết nhưng quy củ không thể phế, chuyện tình của Lý Thu Bạch nhất định phải tường tra.
Hình trưởng lão tức giận nói.
← Ch. 1415 | Ch. 1417 → |