← Ch.1488 | Ch.1490 → |
Ầm ầm!
Hào quang lóe lên, một đạo hào quang nhỏ từ trong ngực Lâm Hi bắn ra ngoài, trong thời gian ngắn Lâm Hi không chút do dự rút Thần khí lôi đình mà Thần tử vừa lấy ra giao dịch với đám người hải ngoại.
Ầm ầm!
Ngàn vạn đạo lôi đình hủy diệt từ trong thần khí bay ra ngoài, hào quang vạn trượng. Thần khí trong tay làm Lâm Hi như hổ thêm cánh, không chút do dự thi triển ra thiên phú thần thông của "Côn Bằng".
- Thời không sụp đổ!
Chỉ bốn chữ này hư không chấn động mạnh mẽ. Một đạo lực lượng hủy diệt tất cả từ trong người của Lâm Hi bắn ra bốn phía.
- Ầm ầm!
Phạm vi mấy trăm dặm nội, hư không chấn động, cơ hồ tất cả sinh vật bị hủy diệt trong nháy mắt, hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, tính cả hai đầu Hải thần dùng hàng tỉ tấn nước áp tới cũng nhao nhao tan rã, nát bấy.
Ở giữa thiên địa chỉ còn lại bóng tối.
- Đảo chủ!
- Phu nhân!
...
Cung chủ, giáo chủ Hải ngoại thập phái quá sợ hãi, bọn họ cũng không muốn gia nhập vào chiến đấu loại này, nhưng mà do quan hệ tới hai con Hải thần, cho nên lược trận tạo thanh thế cho chúng.
Cho dù có tiện nghi cũng phải là ra tay sau đó mới được. Nhưng mà không nghĩ tới lúc này lại bị Lâm Hi dùng công kích cuốn vào trong.
Ở giữa thiên địa tối tăm, đây mới thực sự là trạng thái chân không đen tối, ngay cả thần thức cũng bị ảnh hưởng, mặt đối mặt thì không thấy rõ cảnh vật.
Bối rối, kinh hô..., các loại âm thanh đều có.
Rống! --
Trong bóng tối ẩn ẩn truyền ra tiếng hai đầu Hải thần gào thét, nhưng lần này không phải là tức giận, mà là mang theo một loại bối rối.
"Hỗn độn Côn Bằng" thôn phệ hai đầu Hải thần thủ vệ "Hải thần sơ giai", mà thần khí của Lôi Đình Đại Thế Giới cũng bị thiên phú thần thông của nó ngăn cản, cường đại khó có thể tin!
Nhưng mà mặc kệ khó tin như thế nào đi nữa, đều khó cải biến kết cục của chuyện này.
Ầm ầm!
Sau một khắc cường giả Hải ngoại thập phái và hai đầu Hải thần, tính cả Thần tử bị đánh bay toàn bộ đều kêu thảm, bị đạo lực lượng hủy diệt này đánh văng đi.
- Yên Diệt Đại Tiên Thuật!... Điều này sao có thể!
Trong mắt Thần tử trừng to, mặt mũi tràn ngập khiếp sợ.
Thái Nguyên Cung "Yên Diệt Đại Tiên Thuật" hắn tự mình thấy qua, tuy nhiên uy lực khổng lồ nhưng mà uy lực không có đáng sợ như thế. Hai đầu Hải thần hợp lực một kích cũng bị đánh nát.
Uy lực như thế dù là chưởng giáo Thái Nguyên Cung tới đây cũng không có tự tin tiếp được.
Lâm Hi bày ra lực lượng ngập trời, đã vượt qua phạm trù của "Yên Diệt Đại Tiên Thuật"!
Phanh!
Đạo ý niệm này vừa hiện ra trong đầu, Thần tử liền triệt để bị đánh bay ra ngoài.
Răng rắc!
Trong tối tăm có tiếng giòn tan vang lên, trong bóng tối có một đạo kiếm quang còn sáng hơn cả mặt trời, bàng bạc mênh mông cuồn cuộn, chỉ một chiêu là xé nát hắc ám, đuổi theo Thần tử, một tiếng ầm vang, xuyên từ ngực trước ra sau lưng, mở ra một lỗ thủng.
Thái Bạch Kiếm Đạo!
Phối hợp với Côn Bằng hóa thân "Thời không sụp đổ", bản thể Lâm Hi không chút do dự thi triển Thái Bạch Kiếm Đạo.
Một kích tiếp một kích!
Lâm Hi luyện hóa Cương Lôi Diêu, có được xương cốt Hải thần, chính thức có được tư cách phát huy uy lực của tuyệt học kiếm đạo. Trước kia Lâm Hi chỉ xem như tu sĩ kiếm đạo, mà bây giờ Lâm Hi đã chính thức có thể gọi là "Siêu cấp cường giả" kiếm đạo, một gã "Kiếm đạo tông sư"!
Thái Bạch hoàng triều chỉ dựa vào một vị kiếm đạo tông tư là "Lão tổ tông" chèo chống, liền có thể chấn nhiếp quần hùng, ngay cả thập tông cũng phải kiêng kỵ, nếu không cần thiết sẽ không trêu chọc.
Roài... Roài...
Cổ họng của Thần tử giương lên, phát ra tiếng thống khổ. Nhìn qua vị trí kiếm quang xuyên thủng, vẻ mặt Thần tử khó tin nổi.
- Không thể..., ta không có khả năng... Không có khả năng chết ở trong tay tiểu nhân vật ti tiện này!
Hai tay Thần tử nắm kiếm quang, kiếm quang ngưng thành thực chất, còn chưa tiêu tán.
Trong mắt của hắn tràn đầy không cam lòng.
Ông!
Bàn tay của Lâm Hi vung lên, Thái Bạch Kiếm Đạo lập tức biến mất, đồng thời đi đi lên phía trước, định thu "Vạn Thần Thần Đồ" cùng "Thời không kim kiều" trên người của Thần tử.
Nhưng mà vừa đi hai bước thì dị biến nổi lên, thi thể "Thần tử" trên hư không chẳng có rơi xuống, sau khi trúng kiếm chết đi, thi thể của hắn tan rã giống như không khí, ngược lại lưu lại một hạt châu màu xanh dừng lại trên hư không.
- Đây là...
Lâm Hi nheo mắt, rồi đột nhiên cảm nhận được cái gì đó, hắn tăng thêm tốc độ đánh ra một chưởng, bắt lấy hạt châu và Vạn Thần Thần Đồ.
Lâm Hi phản ứng đã rất nhanh, nhưng mà biến cổ diễn ra còn nhanh chóng hơn nhiều.
Ông!
Trong tối tăm dường như có bàn tay vô hình thao túng tất cả, "Vạn Thần Thần Đồ" bị cuốn đi, ngay cả hạt châu "Thần tử" sau khi chết biến thành cũng bị cuốn vào trong đó, tính cả "Thời không kim kiều" cũng phá không bay đi, tốc độ nhanh như thiểm điện.
- Phản đồ như ngươi thật sự cho rằng giết được ta sao?
Giọng nói lạnh lẽo quen thuộc như tiếng sấm vang lên, đột nhiên vang lên bên tai. Tuy vang vọng trong Hải thần mộ dịa, nhưng mà chân thân của đối phương thật ra ở cách đó vô số hư không.
Một màn này diễn ra quá đột ngột, làm cho người ta không kịp phản ứng.
!!!
Tâm thần Lâm Hi kịch chấn, nhưng mà phản ứng của hắn không chậm, đan điền chấn động, "Phong Ma Đại Tiên Thuật" biến ảo trùng điệp, lập tức bạo phát ra ngoài, hóa thành một bàn tay che trời cực lớn, chụp vào "Vạn Thần Thần Đồ" trong hư không.
Ầm ầm!
Một bàn tay ngọc khổng lồ không tỳ vết, dài đến ngàn trượng, tạo thành hình quả đấm đột nhiên oanh phá hư không, từ trên trời xuyên thủng tới, cùng va chạm với bàn tay do "Phong Ma Đại Tiên Thuật" biến ảo mà thành.
Phanh!
Thân hình Lâm Hi run lên, cảm giác được lực phản chấn cực lớn. Mà trong hư không, nắm đấm đột nhiên xuất hiện kia không chịu nổi thần lực của Lâm Hi cho nên sụp đổ.
Nhưng mà bởi vì nắm đấm cực lớn này ngăn cản, "Vạn Thần Thần Đồ" đã phá không bay đi, biến mất vô tung.
- Lâm Hi, ta không thể không thừa nhận khinh thường ngươi. Không nghĩ tới ngươi đã có thực lực hủy diệt phân thân châu của ta. Nhưng mà ngươi không nên cao hứng quá sớm. Chiến đấu của chúng ta còn chưa chấm dứt, chờ ta bế quan chấm dứt, luyện hóa Ngũ ngục thần ma, chúng ta lại nhất quyết tử chiến, -- đó là... Tử kỳ của ngươi!
Giọng nói lạnh như băng quanh quản trong hư không, âm thanh vừa dứt thì triệt để biến mất trong hư không.
Lâm Hi ngóng nhìn không trung, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Vốn tưởng rằng đã chém giết "Thần tử", không nghĩ tới chỉ là pháp khí hóa phân thân mà thôi. Hải thần thế giới và Thần Tiêu Tông cách xa nhau cả trăm vạn dặm, "Hải thần mộ địa" nằm trong thời không xa xôi, càng có thần lực của các Hải thần liên hợp lại tạo thành bình chướng.
Nhưng mà bản thể "Thần tử" tọa trấn trong tông, rõ ràng còn có thể đánh vỡ trạng thái chân không đem thần lực truyền đạt ngăn cản một kích của "Phong Ma Đại Tiên Thuật"!
Chỉ bằng chiêu thần thông này, tu vi bản thể "Thần tử" đã vượt qua Quỷ Thần nhất trọng, cũng đã vượt qua hai đầu Hải thần cổ xưa này.
← Ch. 1488 | Ch. 1490 → |