← Ch.0110 | Ch.0112 → |
Vương Lâm vung tay phải lên mở cánh cửa đá dày to, bước ra ngoài.
Sau khi ngồi diện bích ba ngày liền, lúc này Vương Lâm cử động thân mình, theo sơn mạch bay về phía miệng hỏa sơn. Sau khi ra khỏi Mộng cảnh không gian, hắn liền thần thức cảm nhận bốn phía của hỏa sơn. Có một cỗ linh lực thuộc tính mộc đang dao động.
Không lâu sau, Vương Lâm đã đi tới miệng hỏa sơn, chỉ thấy trong hỏa sơn tràn ngập hồng sắc quang mang, từng luồng khí nóng vỗ thẳng vào mặt.
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, không nói hai lời, đoạn trực tiếp nhảy vào, khống chế Dẫn Lực thuật chậm rãi tìm kiếm phía dưới.
Phần Kim sơn mạch, là một khu vực hỏa sơn nổi danh tại Hỏa Phần Quốc. Sở dĩ nơi này nổi tiếng, là bởi nó có Phần Kim quả - một loại dược liệu luyện đan.
Phần Kim quả là dược thảo quan trọng để luyện chế Dung Linh Đan. Đối với tu sĩ Hỏa Phần quốc mà nói thì linh lực trong trời chủ yếu mang hỏa thuộc tính khô nóng, nếu hấp thu một thời gian dài ắt gây tổn thương đến cơ thể. Cho nên lấy Dung Linh đan để làm đan dược điều hòa hỏa thuộc tính, khiến tu sĩ có thể thấp thu được linh lực.
Có thể nói, Dung Linh Đan chính là loại đan dược tiêu hao nhiều nhất tại Hỏa Phần Quốc. Phương pháp chế tác Dung Linh Đan thì có đến vài chục loại, nhưng hiệu quả cũng khác nhau. Nhưng loại được hoan nghênh nhất chính là loại Dung Linh Đan có Phần Kim Quả là chủ dược luyện chế.
Phần Kim Quả chỉ sinh trưởng tại chỗ sâu trong hỏa sơn, mà phải là quần thể hỏa sơn, chứ một hỏa sơn riêng rẽ cũng không hề có Phần Kim Quả sinh trưởng.
Mỗi khi Phần Kim Quả thành thục, tứ đại tông phái đều có đệ tử đến hái.
Lại nói Phần Kim Quả sinh trưởng có chút thần kỳ, không sớm, không muộn, mà chỉ có ba ngày trong giai đoạn thành thục.
Ngày hôm nay, bốn môn phái đã sai đệ tử trong phái đến đây từ sớm. Mỗi phái đều chiếm lấy một miệng hỏa sơn. Đối với nhu cầu dược thảo khổng lồ nên tứ đại tông phái đã sớm có hiệp nghị, không được cướp đoạt của nhau.
Đệ tử Thi Âm Tông tổng cộng có ba người, hai nam một nữ. Sau lưng mỗi người có một chiếc quan tài. Lúc này, ba người đang đứng bên ngoài miệng hỏa sơn, chờ thời gian để hái linh thảo.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mắt thấy miệng hỏa sơn đã tỏa ra mùi hương thảo dược dễ chịu, đệ tử ba phái đều nhảy vào trong miệng hỏa sơn. Ba người Thi Âm Tông đều lộ ra vẻ nghi hoặc, một nữ tử trong đó nhíu làn mi thanh tú:
- Mã sư huynh, huynh xem đây là sao?
Nam tử họ Mã cũng chau mày, nói:
- Hương khí đại biểu cho Phần Kim Quả đã thành thục. Án chiếu theo lúc này mà nói thì Phần Kim Quả tại bốn miệng hỏa sơn đều phải đồng thời thành thục mới đúng... Chu sư huynh, huynh nói xem chúng ta có nên đi xuống xem xét một chút?
Thanh niên họ Chu trầm ngâm một lát, đoạn lắc đầu:
- Gượm đã! Đợi thêm một lát. Nếu hương khí không tràn ra thì rất có thể nó đã bị độc viêm trong hỏa sơn hòa tan, chúng ta đi xuống chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Thời gian chậm rãi qua, mắt thấy hương khí trên ba miệng hỏa sơn kia ngày càng nồng, đáy lòng ba người càng thêm nóng vội. Gã thanh niên họ Chu cắn răng, nói:
- Thôi! Đi xuống xem một chút.
Nói xong, hắn đang định nhảy xuống thì từ trong hỏa sơn bỗng truyền ra một đạo hàn khí lạnh như băng.
Ngay sau đó, một thanh niên toàn thân tỏa ra hàn khí từ trong hỏa sơn bay ra, mặc cho ba người vẫn đang trợn trừng hai mắt. Trên tay người đó đang cầm một cành cây tử sắc.
Trên cành cây có trĩu chịt Phần Kim Quả.
Người này chính là Vương Lâm. Sau khi xuất hiện, hắn cũng không nhìn qua ba người, lập tức xoay người rời đi. Vừa rồi ở bên dưới hắn đã nhận thấy ba người, nhưng trong đầu hắn chỉ suy nghĩ làm thế nào để lấy được Phần Kim quả. Quả này một khi bị hái xuống sẽ lập tức bị nhiệt khí khô nóng chung quanh hòa tan thành khí.
Bởi vậy Vương Lâm trực tiếp bẻ cả cành. Chỉ là điều khiến hắn bất đắc dĩ chính là cành cây này lại không thể thu vào trong túi trữ vật nên đành phải vác nó trên vai. Nếu không phải quả này đối với hắn có tác dụng lớn thì Vương Lâm cũng không cần phiền toái như vậy.
Thanh niên họ Chu phun ra một khẩu nước miếng, hắn nhìn chằm chằm vào cành cây trên vai Vương Lâm, sắc mặt biến đối vài lần. Đây là năm thứ ba hắn tới đây lấy quả, nên biết rõ hàng năm nhiều nhất chỉ có thể hái xuống mười quả. Nếu nhiều hơn chắc chắn sẽ khiến cho cây bị tổn hại.
Phần Kim Quả này chính là sự kết tinh của gốc cây bên dưới, hay cũng có thể nói nó là nơi phát tiết của gốc cây.
Một khi hái nhiều hơn thì chỉ sợ gốc cây sẽ chết. Nếu mà cây chết thì từ nay về sau miệng hỏa sơn này sẽ không bao giờ xuất hiện Phần Kim quả.
Nhưng người trước mắt lại đào cả gốc nó lên, chẳng lẽ hắn không biết nếu di chuyển gốc cây này thì trong vòng hai canh giờ nó sẽ chết sao? Ánh mắt thanh niên họ Chu đầy phẫn nộ. Mà tu vi của Vương Lâm mới chỉ đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, vậy mà lại coi như ba người bọn họ không tồn tại muốn thản nhiên đem Phần Kim Quả đi, hắn quát to:
- Đứng lại! Ngươi to gan lắm. Không cần biết ngươi thuộc môn phái nào nhưng dám nhổ gốc cây này thì cũng phải trả giá thật lớn!
Nói xong, hắn vỗ về quan tài phía sau. Quan tài lập tức bay lên, oanh một tiếng bèn dựng đứng lên. Một tiếng – két...- vang lên, nắp quan tài nghiêng sang một bên, từ bên trong vươn ra một cánh tay khô đanh, tràn đầy hắc khí. Mùi hôi thối, tanh tưởi lập tức tràn ngập.
Hai đồng môn bên cạnh hắn cũng lập tức cởi xuống quan tài, động dạng dứng đứng lên, trừng mắt nhìn Vương Lâm.
Vương Lâm xoay người, liếc nhìn ba người, đoạn sờ sờ gốc Phần Kim đằng, thần sắc thong dong, hắn nói:
- Trả giá?
Chu Cương cười nhạt, nói:
- Tự mình cắt bỏ hai tay, hai chân, móc ra hai mắt, sau đó theo chúng ta trở về để tông chủ tệ phái định đoạt.
Nói xong, hắn cũng không chờ Vương Lâm trả lời. Nắp quan tài của hắn đã mở ra hết, một thây khô toàn thân đen kịt, tỏa ra hắc khí bỗng từ bên trong bay ra chộp thẳng về phía Vương Lâm.
Cùng lúc đó, hai đồng môn phía sau Chu Cương cũng vỗ lên quan tài. Phành – phành... hai tiếng, từ bên trong hai cỗ quan tài cũng bay ra hai thây khô. Ba thây khô này xếp thành hình chữ Phẩm đánh thẳng về phía Vương Lâm.
Ánh mắt Vương Lâm phát lạnh, một tia thiểm điện thoáng xuất hiện trên hai mắt Vương Lâm rồi nhanh chóng biến mất. Ba cái thây khô chợt run lên, thần thái ảm đạm, thần thức tan biến mà chết! Lúc này, Vương Lâm không chút hoang mang, nhìn về ba bộ thi khô đang từ trong không trung bay tới. Có hai bộ lập tức thối rữa rơi thẳng từ trên không xuống, trong nháy mắt trở thành hai khối bạch cốt.
Cái thây khô còn lại vẫn chưa xuất hiện bất kỳ tổn thương nào, đang lao đến bỗng dừng lại. Ánh mắt vô thần bỗng lộ ra một tia linh quang, hoảng sợ nhìn Vương Lâm. Đoạn lập tức chạy trốn.
Vương Lâm không hề để ý, hắn nói:
- Chạy đi đâu. Chết!
Bộ thi khô kia không quản Vương Lâm nói gì, thân hình tỏa ra hắc khí của nó cứ thế chạy đi thật xa, nhưng... nó bỗng hét lên một tiếng thảm thiết.
Một đạo u quang từ trong thi khô này lộ ra hóa thành một tiểu nhân mi thanh mục tú, nó quay về phía Vương Lâm cầu xin:
- Xin đạo hữu hạ thủ lưu tình, tại hạ là người của tứ cấp tu chân quốc, Thiên Cương Tông Hứa Lập Quốc. Nếu có gì đắc tội tại hạ xin được bồi tội. Có gì xin đạo hữu từ từ nói.
Tiểu nhân đang hết sức sợ hãi. Vừa rồi hắn vốn định thoát đi nhưng không ngờ rằng trong thần thức của nó đột nhiên run lên, một lực lượng hủy diệt thình lình ập tới khiến đáy lòng hắn cảm thấy nguy cơ mãnh liệt, lập tức không chút do dự mà thoát ly khỏi xác khô, nguyên thần xuất khiếu.
Khi còn sống, mặc dù hắn có tu vi Nguyên Anh kỳ, nhưng sau một hồi đại chiến đã bị thương rất nặng. Tuy Nguyên Anh thoát được nhưng cũng sắp hội tán. Cuối cùng nhờ có hảo hữu chí giao sử dụng rất nhiều bảo vật mới có thể liên lạc với Thi Âm Tông mua một cỗ thân thể này.
Thân thể của Thi Âm Tông tại Tứ, ngũ cấp tu chân quốc rất nổi tiếng.
Chưa cần nói đến việc có linh lực. Tất cả bọn chúng đều có thiên tư vô cùng tốt, lại có thể căn cứ theo ý thích của khách nhân mà lựa chọn tướng mạo, thậm chí còn đáp ứng thân thể khác phái do một số tu sĩ có tình tình cổ quái. Chỉ cần ngươi trả giá thì hết thảy các vấn đề có liên quan đến thân thể đều sẽ được Thi Âm Tông đáp ứng một cách tốt nhất.
Điều quan trọng nhất, cướp lấy một khối thân thể tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất cứ phiền phức gì, hơn nữa nếu chi ra nhiều một chút còn có thể được bảo hộ toàn toàn trong thời kỳ khôi phục.
Thi Âm Tông đối với việc đoạt xá cũng đã nghiên cứu tới cảnh giới kinh người, từ đó đưa ra một phương thức đề cao khả năng thành công cho việc đoạt xá.
Chỉ cần ngươi chi ra nhiều thì thân thể ở cảnh giới gì cũng do ngươi tự lựa chọn. Mọi người đều biết, nếu Nguyên Anh kỳ đoạt xá thì thân thể thích hợp nhất tất nhiên là Nguyên Anh kỳ, nếu dùng thân thể Kết Đan kỳ thì tu vi sẽ bị giảm xuống, cần rất nhiều thời gian mới có thể khôi phục.
Nếu mà không trả nổi giá, thậm chí đến cả một cái thân thể Kết Đan kỳ cũng không mua nổi thì chỉ có thể lựa chọn Trúc Cơ kỳ rẻ hơn. Cứ như vậy, mặc dù trước kia là cao thủ Nguyên Anh kỳ cũng cần rất nhiều năm mới có thể chậm rãi khôi phục.
Hứa Lập Quốc, chính là một cao thủ Nguyên Anh kỳ không trả nổi mức giá cao chót vót đó.
Nếu Thi Âm Tông chỉ có mua bán thân thể Nguyên Anh kỳ là cao nhất thì cũng không chẳng có gì là mạnh. Nhưng trên thực tế, thân thể Nguyên Anh kỳ cũng không phải thứ Thi Âm Tông mua vào chủ yếu.
Nói ví dụ như Anh Biến kỳ đoạt xá, lựa chọn tốt nhất chính là thân thể Anh Biến kỳ. Nhưng để đạt được một cỗ thân thể Anh Biến kỳ không tổn hao thì thực sự là khó khăn quá lớn, hơn nữa cơ hồ sau lưng tất cả các cao thủ Anh Biến Kỳ đều có siêu cấp ngũ đại môn phái duy trì.
Nhưng tại vấn đề này, nếu ngươi trả giá đủ cao, Thi Âm Tông lập tức sẽ giải quyết, nhất định sẽ có thân thể là Anh Biến Kỳ. Nhưng để cho người tự sưu tầm thì tuyệt đối sẽ không tìm được thân thể Anh Biến kỳ. Vậy nguyên do là sao?
Đây cũng là bí mật lớn nhất của Thi Âm Tông, không người biết được. Thậm chí còn nghe đồn, mặc dù là tu sĩ đại thần thông như Chu Tướng Quốc lục cấp tu chân quốc thì Thi Âm Tông cũng có thể cung cấp thân thể tương ứng cho hắn.
Đây là một tông phái thần bí khó lường, các tông chủ tại tu chân quốc nhiều nhất cũng chỉ có thể biết được tổng bộ ngũ cấp tu chân quốc mà thôi.
Nhưng tổng bộ chân chính nằm ở nơi nào thì không ai biết.
Chẳng qua có thể khẳng định, Thi Âm Tông ở tứ cấp tu chân quốc trở lên không người dám trêu chọc. Về phần tam cấp tu chân quốc thì chỉ cần không động tới sẽ không gây ra ảnh hưởng gì. Dù sao ở đó cũng chỉ là nuôi dưỡng cấp thấp chứ không phải mua bán.
← Ch. 0110 | Ch. 0112 → |