Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 0690

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 0690: Chưa ai từng làm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Lazada


Vương Lâm trong lúc khoanh chân, phía trên Thanh Linh Tinh này lập tức lóe lên thanh quang. Ngay khi thanh quang này xuất hiện, lập tức biến hóa ra một đám sương mù màu xanh, nguyên thần Vương Lâm ở trong đám sương mù đi ra.

Ngay lúc nguyên thần xuất hiện, Lôi Đỉnh từ trong túi trữ vật của Vương Lâm nhanh chóng bay ra, bị nguyên thần cuốn vào, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể, bay về phía chân trời.

Đám mây sấm sét đang nhanh chóng tiêu tan, phát ra tiếng sấm không cam lòng, lại không tiêu tan mà ngưng tụ lại một lần nữa. Nhưng lúc này lại giống như phẫn nộ, gần như tất cả những đám mây sấm sét đều ngưng tụ vào một chỗ, hình thành một đạo Tiên Lôi so với hai lần trước hùng mạnh hơn rất nhiều! Đạo Tiên Lôi này, trong tiếng sấm lòng trời lở đất, từ trên không trung giáng xuống. Ngay khi nó giáng xuống, toàn bộ đám mấy sấm sét trên không trung giống như một cái phễu, bị hút vào bên trong trận lôi đình.

Từ xa nhìn lại trận lôi đình ở nơi này, rõ ràng chính là một cơn lốc xoáy lớn, cơn lốc xoáy do những đám mây sấm sét tạo thành, ở phía cuối cơn lốc xoáy là đạo Tiên Lôi thứ ba hùng mạnh! Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, toàn bộ tu sĩ Thanh Linh Tinh giờ phút này không người nào dám tản ra thần thức. Ngay cả trong đám phàm nhân, nhưng nhân vật kiêu hùng trong võ lâm vốn không tin vào tiên nhân, giờ phút này toàn bộ cũng đều thành kính quỳ khối cầu khấn trong nhà mình, khẩn cầu linh hồn tổ tiên che chở.

Nguyên thần Vương Lâm ở giữa không trung, nhìn khí thế như cầu vồng hạ xuống của trận lôi đình, không khỏi mở to hai mắt, cười khổ nói:

- Dường như... hơi lớn một chút... Mắt thấy trận lôi đình này đánh xuống, nguyên thần Vương Lâm nhoáng lên một cái, nhanh chóng kéo dài ra, bắt đầu biến hóa. Hình dáng cuối cùng không ngờ so với Thái Cổ Lôi Long có vài phần giống nhau.

Hướng về phía trận lôi đình giáng lâm rít gào một tiếng, nguyên thần Vương Lâm há miệng nuốt lấy. Nhưng hắn không nuốt vào toàn bộ, mà là nuốt một nửa, sau đó lập tức lui ra phía sau. Trận lôi đình kia ầm ầm dữ dội, dường như rất tức giận, đuổi theo không bỏ.

Tốc độ nguyên thần cực nhanh, lóe lên một cái trở lại mặt đất, ném ra Lôi Đỉnh, nguyên thần trực tiếp theo Thiên Linh tiến vào trong cơ thể. Cùng lúc đó Vương Lâm giương mạnh đôi mắt, tay phải cầm lấy Lôi Đỉnh.

 

Lôi điện đang đuổi theo sát kia dường như phát ra tiếng rít gào không cam lòng, dừng ở phía trên Lôi Đỉnh, sau đó cơn lốc xoáy rất lớn kia lúc này cũng đang hạ xuống, đi thẳng đến Lôi Đỉnh.

Điện quang bên trong Lôi Đỉnh trong nháy mắt điên cuồng lóe ra. Mức độ kịch liệt này làm cho Vương Lâm đang cầm Lôi Đỉnh có cảm giác tay phải run lên.

Cho dù hắn nắm tia chớp cũng không có loại cảm giác run rẩy này, như vậy có thể thấy lôi quang bên trong đỉnh này hiển nhiên đã đạt đến mức đáng sợ.

Phía trên Lôi Đỉnh giờ phút này, cơn lốc xoáy sấm sét đã trải ra phía chân trời, cấp tốc xoay tròn, điên cuồng bị hấp thụ vào trong Tiên Lôi. Cảnh tượng này từ xa nhìn lại, giống như tại đây cơn lốc này đang bị Lôi Đỉnh hút vào.

Nếu có người không hiểu, chắc chắn sẽ lập tức cho rằng cái đỉnh này là cực phẩm pháp bảo của trời đất, bởi vì nó không ngờ có thể hấp thụ được Tiên Lôi! Gần như trong nháy mắt, cơn lốc xoáy vô cùng khổng lồ này với tốc độ điên cuồng, toàn bộ dung nhập vào trong Lôi Đỉnh. Ngay khi cơn lốc xoáy biến mất khỏi Thanh Linh Tinh, trên Lôi Đỉnh này trong tiếng rắc rắc không ngờ xuất hiện một vết nứt! Việc này, khi Lôi Tiên Giới mở ra từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Lôi Đỉnh xuất hiện vết nứt!! Hiện tượng này từ xưa đến nay chưa bao giờ xảy ra. Số lượng Lôi Đỉnh vẫn là cố định, nó sẽ không bao giờ tan vỡ, sau mỗi lần Lôi Tiên Giới đóng lại, những Lôi Đỉnh này giống như đi vào trong hư vô, lần tiếp theo hiện ra, vẫn là số lượng như vậy.

Nhưng hiện giờ, dường như mọi chuyện sẽ thay đổi.

Vẻ mặt Vương Lâm cười khổ, hắn cảm giác như thể chính mình thật sự có phần hơi quá. Nếu Lôi Đỉnh tan vỡ, hắn không biết chính mình có thể bị ảnh hưởng hay không, do đó không thể tiến vào tiên giới.

- Hắn là sẽ không tan vỡ... Lôi Đỉnh này dù sao cũng là vật của Lôi Tiên Giới...... Đúng lúc này, khi Vương Lâm đang ngơ ngác, Lôi Đỉnh kia sau khi dung nhập toàn bộ đám mây sấm sét, vết nứt bên trên ngày càng nhiều, cuối cùng vỡ tan!!! Một tiếng nổ ầm ầm truyền ra khắp trời đất, hình thành một cơn lốc sấm sét, nổ vang trên Thanh Linh Tinh này! Lôi Đỉnh tan vỡ, hóa thành vô số mảnh vỡ, những mảnh vỡ này trong lúc đó được lôi quang khiên dẫn lẫn nhau. Vương Lâm thở phào nhẹ nhõm, không may bị vỡ thành từng mảnh cũng là tốt rồi, vẫn còn đường sống...... Nhưng, khi chúng gần như vừa mới tản ra, lập tức lại vỡ tan một lần nữa. Lúc này những mảnh vỡ lại vỡ tan, trong phút chốc mảnh vỡ lại vỡ ra thành từng mảnh.......

Khi Lôi Tiên Giới mở ra từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Lôi Đỉnh tan vỡ! Kể từ lúc này, sau này Lôi Tiên Giới cũng vẫn sẽ lại mở ra vô số lần, nhưng cũng sẽ vĩnh viễn mất đi một Lôi Đỉnh, vĩnh viễn mất đi một chỉ tiêu tiến vào Lôi Tiên Giới! Sau vô số năm, chuyện như vậy lần đầu xảy ra, tiếp theo sẽ xuất hiện những biến cố gì, không ai biết được.

Lôi Đỉnh vốn là không thể hủy diệt, cho dù tu sĩ đã đạt tới bước thứ hai cũng rất khó làm được. Cho dù thật sự có người có thể làm được, cũng sẽ không đi làm chuyện như vậy với Lôi Tiên Giới, chẳng những đối với bản thân không hề có lợi, mà ngược lại còn gây ra những ảnh hưởng tồi tệ.

Vẻ cười khổ trên mặt Vương Lâm càng đậm.

Ngay khi Lôi Đỉnh tan vỡ, lôi đình ẩn chứa bên trong giờ khắc này cũng lại bùng phát. Một đạo cuồng lôi khó có thể tưởng tượng ầm ầm dữ dội phun ra, trong phút chốc vờn quanh toàn bộ thân mình Vương Lâm, cùng với những mảnh vỡ của Lôi Đình kia, với tốc độ cực nhanh, cuốn thẳng lên không trung.

Tốc độ này quá nhanh, giống như là xé rách thân thể! Người khác cầm Lôi Đỉnh, chịu sự dẫn dắt sau khi đạp phá hư vô tiến vào cửa lớn của Lôi Tiên Giới, tốc độ tương đối nhẹ nhàng. Nhưng đối với Vương Lâm, bởi vì đám mây sấm sét giáng xuống bị Lôi Đỉnh hấp thụ toàn bộ thậm chí khiến cho Lôi Đỉnh cũng không thể chịu đựng được, hiển nhiên tốc độ cũng lớn hơn người khác gấp vô số lần.

Gần như trong khoảnh khắc, đạo cuồng lôi chỉ có thể dùng từ điên cuồng để hình dung liền phá nát hư không, cuốn Vương Lâm biến mất ở giữa trời đất.

Tốc độ này đã không còn có thể hình dung, cứ như thời gian trong nháy mắt đều thoảng qua. Sau khi phá nát hư không tiến vào, nơi này và tinh không rõ ràng khác nhau, Vương Lâm thậm chí không thể nhìn thấy tất cả mọi thứ ở bên cạnh người, lóe lên đi qua.

 

Trên đường đi tới cửa lớn bước vào Lôi Tiên Giới, giờ phút này có rất nhiều tu sĩ của La Thiên Tinh Vực. Bọn họ từ bốn phương tám hướng của La Thiên Tinh Vực đi đến, không cần tự mình phi hành, mà bản thân sẽ tự động được dẫn dắt, hướng về cửa lớn của Lôi Tiên Giới, chờ đợi cửa lớn mở ra.

Tu sĩ trong lúc được lôi quang dẫn dắt, trừ những tu chân tinh ở khoảng cách rất xa, còn những thứ khác, vốn là không thể nhìn thấy.

Ánh mắt ngước nhìn, ngoại trừ lôi quang phát ra trên toàn thân, còn toàn bộ đều là một mảng tối đen.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo lôi đình như ánh mặt trời mang theo tiếng rít gào mạnh mẽ, như thể sao băng tấn công đến. Đạo sao băng lôi đinh này tốc độ quá nhanh, hiển nhiên là tới mức không thể tin nổi.

Trong nháy mắt nó đi qua bên người một vài tu sĩ bắt đầu tấn công, khiến cho lôi quang trên người một vài tu sĩ kia bất ngờ trở nên chớp tắt, cứ như sắp sửa tàn lụi.

Những tu sĩ này cùng đến từ một tu chân tinh, giờ phút này sắc mặt đại biến. Nhưng khi ngưng thần nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy tận cùng hư không phía xa xa, ánh sáng kia lóe lên rồi biến mất không thấy.

Còn lại chỉ có đám tu sĩ trong mắt lộ vẻ hoảng sợ và hoang mang.

- Kia là cái gì?

Một tu sĩ trong đó thì thào tự hỏi.

Vương Lâm đang ở trong trận lôi đình như sao băng này, tốc độ mạnh mẽ khiến hắn hoàn toàn không thể mở mắt ra được. Toàn bộ thân thể giống như bên trong có vật gì đó nhúc nhích, kịch liệt xuất hiện vô số những thứ chạy qua chạy lại.

Thậm chí ngay cả thần thức hắn cũng không dám tản ra. Dưới tốc độ này, chỉ sợ thần thức tản ra, do tốc độ của bản thể, sẽ kéo dài ra đến cực hạn, nhất là dưới tốc độ cưỡng ép mạnh mẽ, lập tức sẽ tổn thương đến nguyên thần.

Tốc độ của hắn quá nhanh, đạo lôi đình giống như sao băng này trong không gian hướng tới cửa lớn của Lôi Tiên Giới hoành hành ngang dọc, giống như là điên cuồng. Trong đó có một vài tu sĩ lần thứ hai đến nơi đây, vốn rất hưng phấn và kích thích, chậm rãi được dẫn dắt đi tới cửa lớn của tiên giới, nhưng sau đó cũng lập tức thấy được sao băng đáng sợ này.

Cả đám dáng vẻ đờ ra, hoảng hốt, giống như không biết mình đang ở nơi nào.

Cho dù là người tâm cơ âm trầm, không để lộ vui buồn, cũng là trợn mắt há mồm.

Còn có một vài tu sĩ cũng không phải là lần đầu tiên đi vào Lôi Tiên Giới, nhưng khi nhìn đến sao băng ở bên cạnh hoặc ở xa xa lóe lên đi qua, sắc mặt cũng ngẩn ra, lập tức kinh nghi bất định.

Ở hoàn cảnh như vậy, có rất ít người dám tản ra thần thức, cho dù là tản ra, cũng tuyệt đối không thể tập trung được vào sao băng tốc độ quá nhanh kia.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1973)