Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 0998

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 0998: Tiến đến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Lazada


Hư ảnh cung điện trên bầu trời vùng đất Yêu Linh, khi Hoa Phi xuất hiện thì dần dần từ hư ảo hóa thành thực chất, xoay chuyển giống như từ trong động phủ của Vương Lâm bay ra vậy.

Khoảnh khắc khi Hoa Phi tiến ra, cung điện giống như tồn tại chân thật này đã phóng ra hàng ngàn hoa hồng vờn quanh khắp bốn phía rồi hoàn toàn thu nhỏ lại, trong nháy mắt chỉ còn nhỏ như bàn tay. Dưới hương hoa nồng nàn, cung điện đã rơi vào tay Hoa Phi, nó trở thành một vật thu nhỏ rất tinh xảo.

Hoa Phi nắm chặt tay lại, cung điện thu nhỏ này lập tức tiêu tán rồi dung nhập vào trong cơ thể.

Hoa Phi nâng tay lên có thể làm cho trái tim người ta đập lên thình thịch, nàng bình tĩnh nhìn Cổ Ma Tháp Già, trong cặp mắt xinh đẹp hiện lên vẻ phiền muộn và chua xót. Từ biệt rất nhiều năm, dù khoảng cách rất gần nhưng lại giống như gần nhau trong gang tấc mà biển trời xa cách. Đến tận hôm nay mới được gặp lại, lần này gặp nhau lại giống như trăng trong nước, hoa trong gương, những gì nhìn thấy lại không phải linh hồn năm xưa..

Giống như đứng bên bờ sông phóng mắt ngắm cảnh, đáy sông nước xanh biêng biếc, trước mặt lại có núi cao. Mà sau khi qua sông nhìn lại thì cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Núi cao nước biếc, thiếu đi một thứ, chính là cái hồn.

Trong mắt Cổ Ma Tháp Già lóe lên hồng quang, lão nhìn qua Hoa Phi, trong mắt lại lộ ra sự khát máu và tham lam. Lão cười ha hả nói:

-Đã nghe nói Thanh Lâm năm xưa diễm phúc tề thiên, tám vị cung phi đều là những cô gái dung nhan tuyệt vời, đặc biệt là Hoa Phi lại càng nổi bật. Nghe đâu trong Phong tiên giới, Hoa Phi chính là muội muội của tiên đế Lam Vân, hôm nay được nhìn qua quả nhiên danh bất hư truyền.

-Thanh Lâm phu quân của ngươi tuy chết nhưng thân thể vẫn còn, bản ma cứ đơn giản biến Hoa Phi thành lô đỉnh chẳng phải là chuyện đáng mừng sao?

Tháp Già vừa cười vừa tiến lên một bước phóng thẳng ra, đột nhiên tay phải vung lên một trảo.

Cổ Ma Tháp Già tuy nói chuyện thì cười ha hả nhưng trong tâm thần vẫn cực kỳ cẩn thận. Lão không sợ Hoa Phi nhưng lại rất sợ Thanh Lâm. Theo những gì Hoa Phi đã nói trước đó, năm xưa khi mình đoạt xá thành công thì tên Thanh Lâm kia đã tính trước những thất bại sau này mà có rất nhiều chuẩn bị. Lúc này Hoa Phi xuất hiện, rõ ràng đây là một sự bố trí của Thanh Lâm năm xưa.

-Thanh Lâm này năm xưa có thể trở thành tiên đế mạnh nhất, cho dù đối với chúng ta là những tu sĩ ngoại giới thì danh tiếng của hắn cũng như sấm nổ bên tai. Kẻ này ngoài tu vi hùng mạnh, cũng không lộ ra chút sơ hở nào giống như bầu trời, mỗi một tấc đều ẩn giấu lực lượng của thiên!

 

Khi thân thể Cổ Ma Tháp Già di động, lãnh thổ Yêu Linh lập tức ầm ầm chấn động. Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện sương đen rồi tràn ngập khắp bốn phía. Khoảnh khắc khi Tháp Già vung tay phải về phía trước thì những làn sương đen đột nhiên biến đổi rồi ngưng tụ thành một bàn tay cực kỳ khổng lồ và đen kịt. Bàn tay này từ trên trời giáng xuống, phóng thẳng về phía Hoa Phi chụp tới.

Đúng lúc này, vật có hình người bên cạnh Tháp Già đảo ánh mắt lạnh lùng qua rồi nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Thân thể đột nhiên lóe lên rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm, chưa tới gần đã bùng lên những tiếng xé gió rít gào.

Bộ dạng của Hư Không Tử lúc này rất chật vật, tuy lão đứng nơi đó nhưng hơi thở lại cực kỳ dồn dập. Những tiếng thở dốc phì phò vang lên, dù khoảng cách xa cũng có thể nghe thấy rất rõ.

Đây rõ ràng không phải những âm thanh do con người phát ra mà giống như mãnh thú.

Đáng sợ chính là Hư Không Tử chẳng những hô hấp dồn dập mà nước miếng lại chảy từ trên khóe miệng nhỏ xuống mặt đất. Nước miếng này giống như dịch nhờn, khi chảy xuống thì tạo thành những sợi trong suốt, tình cảnh như vậy làm cho người ta nhìn thấy sinh ra cảm giác buồn nôn.

Cặp mắt Hư Không Tử trợn trừng, trong đôi mắt đầy tơ máu lộ ra vẻ điên cuồng và đờ đẫn. Dung mạo già nua của lão lúc này đã không giống hình người, ngũ quan vặn vẹo vào với nhau giống như đã nổi điên.

Hư Không Tử cũng nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, cuối cùng trong trí nhớ của lão chỉ còn lại sự căm giận và sát khí. Lão nổi giận gầm lên một tiếng rồi theo sát sau lưng vật hình người kia, cả hai đều phóng thẳng về phía Vương Lâm.

Vẻ mặt Thiên Vận Tử vẫn rất ung dung, trong mắt lão lộ ra cái nhìn hiểu biết và bình thản, giống như hành trình đi lên động phủ tiên đế lần này, mãi cho đến tận bây giờ tất cả đều nằm gọn trong lòng bàn tay, không có bất kỳ điều gì nằm ngoài dự đoán.

Lăng Thiên Hậu vẫn cúi đầu, vẻ mặt hiện lên vẻ tranh đấu, lại hơi phức tạp, lại có vẻ mờ mịt và bứt rứt. Khi vật có nhân tính và Hư Không Tử tiến đến gần, tất nhiên sẽ có hai người Vương Nham và Hồ Quyên ngăn cản. Nhưng hai vị Vân Tiên đạo lữ này đã bị thương mà vật có hình người kia lại rất quỷ dị, vì vậy mà trong khoảng thời gian ngắn rất khó phân thắng bại.

Hư Không Tử lại mang theo những tiếng thở dốc nặng nề, khoảnh khắc khi Vương Nham và Hồ Quyên chuẩn bị ngăn cản thì vẻ điên cuồng trong mắt Hư Không Tử lại càng nồng đậm. Lão muốn tìm Vương Lâm, dù kẻ nào ngăn cản cũng bất chấp tất cả để vượt qua.

Khoảnh khắc khi Hư Không Tử tới gần Vương Nham thì gầm nhẹ lên một tiếng, toàn thân lập tức chuyển động lúc nhúc trông cực kỳ quỷ dị. Vẻ mặt Vương Nham lập tức biến đổi, hắn lập tức lui về phía sau không chút nghĩ ngợi.

Nhưng khi Vương Nham lui về phía sau một bước, Hư Không Tử lại mở rộng miệng rồi phun về phía trước một ngụm máu đen kịt và cực kỳ tanh hôi. Khi Hư Không Tử phun máu thì thân thể không nhịn được phải trở nên run rẩy, lão phun máu tươi ra với số lượng cực lớn, hầu như là tất cả máu huyết trong cơ thể.

Sau khi phun ra một lượng máu cực lớn, máu tươi giống như có được linh tính hóa thành một mảng lưới máu phóng thẳng về phía Vương Nham. Trong lúc Vương Nham lui ra phía sau thì tay phải bấm pháp quyết vung lên phía trước, một tiếng nổ ầm vang lên, trước mặt đột nhiên xuất hiện một ngọn núi băng.

Ngọn núi này xuất hiện quá đột nhiên, nó lập tức ngăn cản lượng máu khổng lồ bên ngoài. Nhưng dòng máu màu đen giống như có nhiệt độ rất cao, máu lập tức làm núi băng tan chảy và nhiễm thành một vùng màu đen.

-Vương Lâm, đây là tu sĩ Toái Niết đại viên mãn Đệ Nhất Suy trong Thiên Nhân Ngũ Suy! Kẻ này sẽ liên tục có những chuyển biến xấu, cho đến khi toàn thân thối rữa mới hình thần câu diệt!

Vương Nham dùng giọng gấp gáp nói, hắn cố tình tiến lên ngăn cản Hư Không Tử. Nhưng lúc này Hồ Quyên và vật hình người đang giao đấu với nhau, vì trước đó bị trọng thương mà lúc này Hồ Quyên đang liên tục lui ra phía sau.

Trong lúc nguy cấp Vương Nham lập tức phất tay, một dãy núi băng khổng lồ căng ngang trước mặt Vương Lâm. Vương Nham lóe lên rồi trực tiếp phóng thẳng về phía Hồ Quyên giúp đỡ đối kháng với vật hình người quỷ dị.

Khi không còn kẻ nào ngăn cản, khóe miệng Hư Không Tử lại tiếp tục chảy xuống nước miếng và máu đen, lão tiếp tục hướng về phía Vương Lâm đánh tới. Vẻ điên cuồng trong mắt lão càng đậm, lúc này đã không còn bộ dạng của trưởng lão Liên Minh Tu Chân, rõ ràng chính là một mãnh thú xấu xí.

Vương Lâm nhìn qua Hư Không Tử mà chấn động tâm thần, không phải hắn cảm thấy rung động vì Hư Không Tử mà đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy Thiên Nhân Ngũ Suy!

-Đây là Thiên Nhân Đệ Nhất Suy..

Khi tu vi tiến đến Đệ Nhị Bộ thì tuổi thọ hầu như đã không còn hạn chế, nguyên lực trong thiên địa sẽ hóa thành những luồng sinh cơ vô hạn bao phủ khắp toàn thân. Nhưng thiên đạo sẽ không để cho bất kỳ sinh linh nào có tuổi thọ ngang với thiên địa, Thiên Nhân Ngũ Suy của Toái Niết chính là một kiếp nạn vô biên.

 

Không phải nói những kẻ chưa có tu vi Toái Niết sẽ được bình yên, ngược lại đang có một kiếp nạn đáng sợ treo trên đầu..

Lúc này Hư Không Tử mang theo những tiếng thở nặng nề phóng đến, nháy mắt lão đã đến gần ngọn núi băng. Lão lại há miệng phun ra, nhưng lúc này trong cơ thể đã không còn máu, lão phun chỉ là từng luồng khí tanh tưởi, kèm theo đó là rất nhiều nội tạng thối rữa..

Phía Hoa Phi, khoảnh khắc khi bàn tay đen kịt do thần thông của Cổ Ma Tháp Già phóng tới, nàng khẽ nâng bàn tay ngọc lên rồi chỉ về phía trước. Đầu ngón tay lập tức xuất hiện một khối cầu.

Khối cầu này bay lượn một vòng lập tức có rất nhiều hình ảnh hư ảo huyễn hóa ra. Trong những luồng hương hoa tràn ngập, khối cầu phóng lên không trung. Khoảnh khắc khi bàn tay đen chụp xuống thì lập tức bị khối cầu đánh trúng, một tiếng ầm vang lên, bàn tay đen chấn động rồi tan vỡ hóa thành rất nhiều luồng hắc khí cuốn về phía ngược lại.

Đồng tử trong mắt Cổ Ma Tháp Già co rút lại, lão hừ lạnh rồi thân thể lại lóe lên phóng thẳng về phía Hoa Phi. Hai tay lão bấm pháp quyết, vung tay lên thiên địa lập tức biến sắc, phong vân xoay chuyển. Lúc này hắc khí đang bao phủ cả bầu trời lập tức ngưng tụ lại, trong nháy mắt đã hóa thành một đám sương đen. Sau khi đám sương xuất hiện thì lập tức chuyển động lúc nhúc.

-Thần thông này chắc ngươi sẽ biết rất rõ!

Cổ Ma Tháp Già cười lên ha hả rồi mạnh mẽ vung một trảo tay phải lên bầu trời, trong miệng lại khẽ quát:

-Táng tinh!

Lời này vừa được nói ra khỏi miệng thì những đám mây đen trên bầu trời lập tức chuyển động nhanh hơn, sau khoảnh khắc đã hóa thành hàng loạt khối cầu. Khi những khối cầu này xuất hiện thì lập tức bùng ra những luồng tinh quang lấp lánh.

Lúc này bầu trời đang được bao phủ trong bóng đêm nhưng khi hàng loạt khối cầu xuất hiện và bùng ra tinh quang thì mặt đất bên dưới đã được soi sáng trở nên vô cùng lộng lẫy.

-Đây là Táng Tinh thuật một trong ba loại thần thông Nhật, Nguyệt, Tinh của phu quân ta..

Trong mắt Hoa Phi lộ ra vẻ phức tạp nhưng nàng lại lắc đầu khẽ nói:

-Nhưng lực lượng của ngươi lại không thể tạo ra uy lực thần thông của phu quân ta.

Cổ Ma Tháp Già cười lạnh rồi vung tay phải lên, tinh quang bùng ra trên hàng loạt khối cầu do sương đen tạo thành trên không trung lập tức trở nên sáng chói. Khi tinh quang giao thoa vào nhau thì cũng không xảy ra biến hóa nào nhưng lại trở thành những thứ hữu hình, giống như từng luồng ánh sáng đang giao thoa vào nhau mà bao phủ khắp không gian. Khi Tháp Già vung tay lên, rất nhiều luồng tinh quang giao thoa vào nhau lập tức hàng lâm từ trên bầu trời phóng về phía Hoa Phi.

Giống như muốn Hoa Phi phải táng thân nơi đây!

-Nếu là phu quân ta thi triển tiên thuật Táng Tinh thì có thể rút được lực lượng trong tinh không để hóa thành một thần thông khổng lồ bao phủ khắp tinh vực. Thần thông này có thể chiến đấu với vạn người và với mười vạn người cũng như với một người, vì người này phải chống lại tất cả lực lượng của tinh quang trong tinh vực.

Trong mắt Hoa Phi lộ ra vẻ khinh miệt, nàng chẳng thèm nhìn những luồng tinh quang đang giao thoa vào nhau từ trên trời giáng xuống. Tay phải nàng bấm pháp quyết rồi há miệng phun ra một luồng khí thơm mát, bốn phía quanh thân thể nàng lập tức xuất hiện chín khối cầu.

Bên trong chín khối cần ẩn giấu lực lượng bản nguyên, sau khi vòng quanh thân thể Hoa Phi thì giống như tạo thành một trận pháp. Khoảnh khắc khi trận pháp xuất hiện thì tất cả tinh quang giao thoa trên bầu trời lập tức phóng đến rồi ngưng tụ trên người Hoa Phi.

Trong khoảnh khắc Hoa Phi đã lập tức trở thành nơi tập trung tất cả tinh quang lộng lẫy nhất đất trời.

Cùng lúc này bên ngoài tinh không vùng đất Yêu Linh, những tu sĩ Chu Tước Chân Linh và Chu Tước Thánh Tông đang liên tục đánh vào, phong ấn trên vùng đất Yêu Linh lập tức nổ ầm một tiếng rồi tan vỡ.

Lúc này tất cả bầu trời trên toàn bộ vùng đất Yêu Linh bắt đầu tan vỡ ầm ầm, giống như phong ấn trên tất cả tầng trời đều tan vỡ từng đoạn, vỡ nát. Đang bị tinh quang bao phủ..

Chu Tước Thánh Tông tiến đến!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1973)