← Ch.1039 | Ch.1041 → |
Bầu trời Vũ Tiên giới mưa bụi bay lất phất, dường như có hằng hà tro bụi che khuất khiến cho thiên địa cũng trở nên mơ hồ. Thỉnh thoảng lại có một khe hở không gian lóe lên, mỗi khi xuất hiện liền khiến cho một chút sương mù bị nó hút vào bên trong.
Phía xa xa còn có từng trận tiếng nổ ầm ì truyền tới, khiến cho tro bụi trên bầu trời như bị gió thổi, mơ hồ di động.
Ngoài những thứ đó thì Vũ Tiên giới là một không gian yên tĩnh.
Tiếng nói của Vương Lâm vang lên ở phía sau. Dù là trưởng lão của Thanh Long thánh tôgn lao ra nhanh nhất cũng lập tức dừng bước. Mọi người trong nháy mắt đều quay lại nhìn Vương Lâm.
- Chu Tước thánh hoàng đại nhân, người. người nghe thấy gì?
Một vị trưởng lão Thanh Long thánh tông tóc bạo phơ phơ trầm giọng nói.
Vương lâm cau mày, cẩn thận nghe lại thì tiếng kêu cứu vẫn vang lên bên tai, nức nở truyền tới. Hiển nhiên là tiếng kêu này ngoài hắn ra thì không còn ai có thể nghe thấy.
Tư Đồ Nam là người hiểu rõ Vương Lâm nhất, giờ phút này thấy hắn cau mày liền bình tĩnh nói:
- Không có tiếng nói nào cả.
- Vậy chắc là ảo giác, không sao.
Vương lâm lắc đầu, không nói tới việc này nữa.
Mấy vị trưởng lão Thanh Long thánh tông phía trước đưa mắt nhìn nhau, không nói gì nữa mà bay tiếp về phía ngọn núi. Mọi người cũng theo sát phía sau.
Vương Lâm thủy chung vẫn cau mày, nhìn chằm chằm vào ngọn núi đang tới gần. Nếu không có tin tức ở trong Thanh quang thuẫn thì Vương Lâm nhất định sẽ không cho rằng nơi này là nơi vây khốn Thanh Long thánh hoàng. Nhưng lúc này càng tới gần, không biết vì sao trong lòng hắn lại dâng lên nỗi bất an.
Đúng lúc này thì đột nhiên một trưởng lão của Thanh Long Thánh Hoàng cất tiếng nói kích động run rẩy.
- Là Thánh Hoàng đại nhân. Các người nhìn chưởng ấn này xem, chính là thần thông của Thanh Long thánh tông - Thanh Mộc Ấn.
Lão giả này bay lên không trung, kích động nhìn ở giữa lưng chừng núi đang bị một đám cây cỏ khô bao phủ.
Lời này vừa thốt lên, những trưởng lão của Thanh Long thánh tông khác lập tức tới gần, nhìn về phía chưởng ấn được khắc sâu trên ngọn núi, phía dưới đám cây cỏ khô kia.
- Mở phong ấn của núi này, cứu Thánh Hoàng.
Một vài vị lão giả liền tản ra, hai tay bắt đầu bắt quyết. Không gian của Vũ Tiên Giới lập tức chấn động. Một lượng lớn thiên địa nguyên lực bao phủ, dưới tu vi Toái niết của mấy lão giả liền tuôn ra. Cùng lúc đó, vài hư ảnh Thanh Long biến ảo ra, cất tiếng gầm kinh thiên, nhằm về phía ngọn núi này vờn quanh bên ngoài, dường như muốn nâng cả ngọn núi lên vậy.
- Lên.
Trưởng lão Thanh Long thánh tông đồng thời quát một tiếng. Lập tức những tiếng ầm ầm vang lên. Mặt đất chấn động kịch liệt, ngọn núi liền bị bốc lên. Vô số đá vụn từ trên ngọn núi rơi xuống như mưa.
Bụi tung bay mù mịt, dần dần tỏa ra khắp không trung. Trong tiếng rồng gầm vang vọng, mấy con Thanh Long kia quấn quanh ngọn núi, không ngờ đã nâng nó lên một tấc.
Các trưởng lão Huyền Vũ Thánh Tông, Bạch Hổ Thánh Tông lập tức bay lên, đều bắt quyết, lập tức thiên địa nguyên lực mênh mông tràn ngập. Sau lưng mấy vị trưởng lão Huyền Vũ Thánh Tông, có hư ảnh của Huyền vũ biến ảo ra, chui vào dưới chân núi, dường như cùng đội ngọn núi lên, khiến cho ngọn núi ầm ầm chấn động, lại bay lên cao hơn.
Trưởng lão Bạch hổ Thánh Tông nhanh chóng hạ xuống. Đám người này dùng thần thông vờn quanh kéo ngọn núi này. Dần dần ngọn núi này càng ngày càng được nâng cao hơn, mặt đất chấn động càng kịch liệt, tiếng ầm ì trên bầu trời truyền lại càng nhiều.
Các trưởng lão của Chu Tước Tông hiển nhiên không phải ngoại lệ, cũng bay xuống xuất ra thần thông, đang muốn nhân cơ hội nhấc toàn bộ ngọn núi này lên.
Ngay lúc này, trong nháy mắt, một luồng kim quang từ trong ngọn núi chiếu ra rồi biến mất. Sau đó trong chốc lát lại có một luồng kim quang nữa xuất hiện, chiếu khắp bốn phía.
Nhìn xuống phía dưới, ngọn núi nọ đã tỏa ra kim quang sáng ngời. Những đạo kim quang kia tỏa sáng vạn trượng, dường như là trong đó có một mặt trời vậy. Ngay khi kim quang lan ra, một cái kim tỏa cực lớn chậm rãi xuất hiện ở phía trên núi này, nhìn từ xa lại trong cực kỳ kinh người.
Một vầng sáng ước chừng cả mấy vạn trượng bừng lên, lại có những ký hiệu màu vàng phức tạp lóe lên không ngừng. Một cỗ thiên uy không ngừng hướng về bốn phía tràn ra, hình thành một cơn sóng màu vàng ầm ầm lan về tám hướng. Đám trưởng lão Tứ Thánh Tông nhất thời bị đẩy ra bốn phía, không ngừng lùi lại phía sau.
Mà giờ phút này Vương Nham và Hồ Quyên kinh ngạc nhìn kim tỏa kia, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ. Hai người nhìn nhau, lại xác định mình không nhìn nhầm một lần nữa, hơi do dự một chút rồi cũng không nhiều lời, lập tức lui lại phía sau.
Không có thần thông của mọi người dẫn dắt, ngọn núi kia lại chậm rãi hạ xuống.
- Tập hợp tứ thánh lực, chớ phá hủy ngọn núi này, chỉ cần nâng nó lên bảy trượng là được. Kim tỏa này là phong ấn của tiên đế Thanh Lâm năm đó, cũng không phải là chỉ phong ấn một mình lão phu. Tuyệt đói khôgn nên thả vật còn lại ra.
Trong nháy mắt này, một tiếng kêu cứu suy yếu mang theo sự lo lắng từ trong ngọn núi truyền ra. lúc này đây không chỉ có Vương Lâm nghe được mà tất cả mọi người đều nghe rõ ràng.
Mấy trưởng lão Thanh Long thánh tông thân thể nhất thời run rẩy kịch liệt. Trong đó có một lão giả già nua lập tức kích động thất thanh nói:
- Thánh Hoàng. Đây là giọng nói của thánh hoàng.
Vương Lâm quay đầu nhìn thoáng qua Vương Nham và Hồ Quyên.
Hai người trầm mặc trong chốc lát, sau đó Vương Nham thở dài một tiếng, chậm rãi nói:
- Trận này đích xác có khí tức của sư tôn. Thôi vậy.
Hắn vừa nói, tay áo vung lên, lập tức dưới chân hắn liền có mây lành hiện ra, cuốn thân thể thẳng tới kim tỏa.
Hồ Quyên thầm than, theo sát phía sau Vương Nham. Hai người lập tức đã tới gần kim tỏa kia.
- Kim tỏa này chúng ta chỉ có thể mở tạm trong thời gian một nhịp thở, các người mau cứu người.
Hai người họ vừa nói, phía sau Hồ Quyên lập tức hiện ra rất nhiều cấm chế. Những cấm chế này tỏa ra u quang, sau khi xuất hiện liền lập tức bay về phía kim tỏa.
Vương Nham cũng vung tay phải về phía trước. Trước người hắn liền có một đám hơi nước biến ảo ra, chia làm vô số, tràn ngập trong mỗi một tiểu cấm chế của Hồ Quyên. Giờ phút này trưởng lão của Tứ Thánh Tông ở bốn phía không hề do dự chút nào. Mấy vị trưởng lão Thanh Long thánh tông hai tay bắt quyết, các loại thần thông liền lập tức tràn ra. Cùng lúc đó thần thông của ba tông còn lại cũng đều biến ảo ra, hình thành một lực lượng mang tính hủy diệt. Phải biết rằng đây là ngưng tụ thần thông của ba mươi lăm tu sĩ Toái Niết. uy lực của nó tạo ra đừng nói là ngọn núi này, cho dù là Vũ Tiên giới không ổn định này cũng có thể lập tức sụp đổ.
hết thảy đã chuẩn bị xong, chỉ chờ kim tỏa kim được mở mà thôi.
Hai vợ chồng Hồ Quyên hít sâu một hơi, lập tức khoanh chân ngồi giữa không trung, hai tay bắt quyết đồng thời hướng kim tỏa kia điểm một cái. Nhất thời cấm chế bốn phía cùng với hơi nước ầm ầm chuyển động, , không ngờ lại hóa thành một cái chìa khóa thật lớn tỏa ra u quang vô tận trước mặt hai người.
Lao thẳng về phía kim tỏa, trong nháy mắt chìa khóa liền tới gần kim tỏa, phá vỡ tầng kim quang, dung nhập vào trong kim tỏa. Ngay lập tức từ trong quang mang tràn ra từ kim tỏa, liền dừng lại một chút. Tất cả kim quang trong phút chốc liền bị dập tắt. Cả thiên địa lúc này không thấy một tia kim quang nào hiện lên nữa.
- Mau cứu người.
Vương Nham khẽ gầm một tiếng.
Thời gian một nhịp thở đối với con người mà nói thì chỉ trong nháy mắt, nhưng đối với lão quái Toái Niết thì cũng đủ để thi triển thần thông.
Từng đạo ánh sáng của thần thông bắn ra bốn phía, đồng loạt hướng về phía ngọn núi. Trong tiếng ầm ầm vang lên, ngọn núi không ngừng được nâng lên. Ngọn núi này năm đó là do tiên đế Thanh lâm luyện hóa, tuyệt đối không phải vật bình thường, cho dù là không có kim tỏa trấn áp nhưng nhấc nó lên cũng không phải dễ.
Một trượng, hai trượng, ba trượng.
Trong nháy mắt ngọn núi này đã được nhấc lên năm trượng, càng lên cao, áp lực từ ngọn núi truyền ra lại càng lớn. Khi nhấc tới sáu trượng, chưa tới bảy trượng thì trong nháy mắt, thời gian một nhịp thở đã trôi qua.
Kim quang trong thiên địa lại xuất hiện một lần nữa. Cái chìa khóa thật lớn vừa được biến ảo ra, dung nhập vào trong kim tỏa lập tức sụp đổ. Hồ Quyên và Vương Nham trong kim quang đồng thời lùi lại.
Kim tỏa hiện ra, đột nhiên một áp lực mênh mông ầm ầm hạ xuống ngọn núi này. Ba mươi lăm trưởng lão tu vi Toái niết ở bốn phía nhất thời cảm nhận được áp lực nồng đậm tràn ngập, gầm nhẹ một tiếng, cố gắng chịu đựng. Đúng lúc này thì một tiếng hú dài từ trong ngọn núi truyền ra. Một luồng thanh quang giống như một con Thanh Long từ dưới núi vọt ra, gắng gượng bay đi.
Trong thanh quang bất ngờ chính là một lão giả quần áo rách nát, cực kỳ chật vật. Nhưng thần sắc hắn lại tràn ngập kích động, mắt thấy sắp lao được ra ngoài thì trong nháy mắt này, ở trên bầu trời của Vũ Tiên giới, vũ bão ào ào nổi lên, mưa bụi lất phất lập tức hướng ra bốn phía khuếch tán đi, đột nhiên lại có một người biến ảo hiện ra.
Người này thân mặc bạch y, trông có vẻ già nua, hai mắt dường như ẩn chứa cả thiên địa. hắn vừa xuất hiện liền khiến cho Vũ Tiên giới sụp đổ càng kịch liệt hơn.
- Xem ra lão phu tới đúng lúc rồi.
Lão giả này không ngờ lại là Thiên Vận Tử. Hắn sau khi xuất hiện liền hướng thẳng về phía ngọn núi. Trong nháy mắt này, Vương Lâm ngẩng phắt đầu. Bất an trong lòng hắn vẫn tồn tại, không rõ là từ bên trong ngọn núi hay bên ngoài nên vẫn không có ra tay.
Giờ phút này khi thấy THiên Vận Tử hiện thân, hai mắt Vương Lâm lóe lên, mắt trái tràn ngập hỏa quang, mắt phải tràn ngập lôi quang, trong thời gian ngắn trước người hình thành một lôi cầu và một hỏa cầu. Hắn vung tay, hai quả cầu như sét đánh, trong nháy mắt hóa thành một biển lôi hỏa lao thẳng về phía Thiên Vận Tử.
Cùng lúc đó, Vương Nham và Hồ Quyên hai người đều thi triển thần thông, đồng loạt đánh về phía THiên Vận Tử.
Tay áo THiên Vận Tử vung lên, một luồng khí tức điên cuồng tỏa ra. Trước người hắn lập tức có ba phân thân hiện ra, phóng về phía trước. Ngay trong khoảnh khắc khi thần thông của Vương Nham và Hồ Quyên cùng với Vương Lâm đánh tới, trên mặt đất phân thân lộ ra nụ cười quỷ dị, hai tay bắt quyết, trong cơ thể liền tràn ngập một lực lượng hủy diệt, không ngờ trong nháy mắt lại tự bạo.
Tiếng ầm ầm vang vọng. Phân thân nọ của Thiên Vận Tử tự bạo hình thành một lực xung kích mãnh liệt, hướng về bốn phía quét tới. Nếu chỉ như vậy thì cũng không nói làm gì. Nhưng càng kỳ dị hơn chính là hai phân thân khác cũng lộ ra nụ cười quỷ dị, đồng thời lựa chọn tự bạo.
← Ch. 1039 | Ch. 1041 → |