Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 1277

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 1277: Cực cảnh năm màu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Lazada


Hình ảnh tiêu tán.

nhưng dung mạo của người đàn ông khi xoay người lại nói chuyện trước khi hình ảnh hoàn toàn biến mất lại rõ ràng khắc sâu trong tâm thần Vương Lâm giống như một dấu vết khó phai mờ.

Tướng mạo của người này rất lạ với Vương Lâm, hắn tin mình chưa từng gặp qua người này, nhưng. trong mắt trái của người này lại lóe lên một luồng sáng năm màu, mà luồng sáng này Vương Lâm lại cực kỳ quen thuộc, hắn chỉ nhìn một lần là biết được đây chính là cực cảnh.

cực cảnh năm màu.

Trong khoảng thời gian cả đời trước đây Vương Lâm chỉ mới nhìn thấy thứ này một lần, đó là thời gian rất lâu trước đo trên Chu Tước tinh, là vật trên Ngũ Hành tinh của Nạp Đa và hầu như đã gần biến mất khỏi ký ức Vương Lâm.

thậm chí khoảnh khắc khi Vương Lâm nhìn thấy cực cảnh năm màu lóe lên trong mắt trái của vị tu sĩ kia thì hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác nói không nên lời. Vật này và cực cảnh năm màu của Nạp Đa rất có thể là một.

Vương Lâm quen với Nạp Đa thì cũng chính thức biết được chính mình đã mở ra một cánh cửa lớn cho cực cảnh, cũng làm cho Vương Lâm lần đầu tiên biết được cực cảnh không phải chỉ có một loại.

Năm xưa Nạp Đa cũng là một người trong nhóm đuổi giết Tư Đồ Nam, hắn trị thương trên Chu Tước tinh, bị Vương Lâm lấy mất túi trữ vật. sau khi đến Triệu Quốc báo thù thì bị người này đuổi theo.

Dù lúc này hình ảnh đã tiêu tán nhưng hai mắt Vương Lâm vẫn lóe lên, hắn mơ hồ phát hiện ra được một bí mật khổng lồ.

- Sợi kim quang bao quanh người này rõ ràng là Côn Cực Tiên, nếu kết hợp với những gì đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc nói trong trận chiến trước đó. Còn có cả cực cảnh năm màu. Đám tu sĩ thần bí này chẳng lẽ đi vào nội giới sao?

- Không biết trong Nội giới đã xảy ra biến cố gì mà cực cảnh năm màu lại rơi vào trong tay Nạp Đa. Thậm chí ngay cả pháp bảo Côn Cực Tiên cũng rớt xuống Chu Tước tinh.

- Tất cả mọi chuyện, rõ ràng Nạp Đa biết được rất nhiều chuyện. Ngũ Hành tinh. Nạp Đa.

Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên trong lúc trầm mặc, hắn hít vào một hơi thật sâu sau đó cố gắng áp chế tất cả nghi ngờ xuống, dù sao đây cũng không phải lúc để suy tư.

Lúc này nguyên thần sấm sét của Vương Lâm đã mạnh hơn trước đây rất nhiều lần, nguyên thần xuyên khắp toàn thân, lôi bản nguyên cuồn cuộn giống như một vòng xoáy khổng lồ ầm ầm chuyển động bên trong.

Mỗi lần lôi bản nguyên vận chuyển đều làm cho mỗi tấc thịt mỗi tấc xương trong cơ thể Vương Lâm đều lóe lên tia chớp. Lúc này Vương Lâm hắn đã không còn là một tu sĩ mà chính là một luồng sấm sét.

Một luồng sấm sét nghịch thiên không cam lòng với vận mệnh.

Tu vi của Vương Lâm lúc này cũng đã xuất hiện những biến đổi cực kỳ kỳ dị, những thay đổi này dù là Ngoại giới hay Nội giới cũng chưa từng xuất hiện. Đơn giả cần thi triển lực lượng sấm sét thì tu vi của Vương Lâm đã vượt qua Toái Niết trung kỳ tiến lên toái Niết hậu kỳ.

Nhưng nếu không vận chuyển sấm sét mà chỉ dựa vào ngọn lửa, ý cảnh của chính bản thân và nguyên lực thiên địa thì tu vi Vương Lâm vẫn giữ nguyên là Toái Niết trung kỳ.

Điều này trực tiếp liên quan đến năm luồng bản nguyên trong cơ thể Vương Lâm.

Bên ngoài mưa vẫn rơi ào ào, chốc chốc lại có sấm chớp bùng lên, bầu trời vẫn là ban đêm. Lúc này Vương Lâm trầm mặc đứng lên, hắn cầm trong tay chiếc áo tơi rách nát đã được người ở đây trước đó lưu lại rồi mặc lên người đẩy cửa ra khỏi nhà.

Khoảnh khắc khi cửa phòng được đẩy ra thì sấm chớp đột nhiên tiến đến chiếu sáng cả con đường đen kịt. Những hạt mưa vẫn tiếp tục rơi, những ngôi nhà khắp bốn phía đã không còn ánh sáng đèn dầu, rõ ràng nhà nào cũng đang ngủ say.

Chốc chốc lại truyền đến tiếng khóc của một đứa trẻ bị sấm sét dọa cho sợ hãi, nhưng rất nhanh đã bị chính cha mẹ hô lên bắt đi ngủ.

Cơn mưa ào ào trên mặt đất đầy nước tạo thành những con sóng gợn, bên trong còn có rất nhiều lá cây. Vương Lâm đứng ngay cửa, hắn ngẩng đầu nhìn tia chớp xẹt qua lại trên bầu trời đen, hắn nắm chặt áo tơi rồi đi ra khỏi phòng.

Con đường không có người, chỉ có một mình Vương Lâm lặng lẽ đi về phía trước, ngoài mưa thì chỉ còn lại những tiếng gió hú nức nở.

Ở vị trí giao tiếp giữa cuối thành tây và thành bắc, nơi này tương đối náo nhiệt, ngày thường thời tiết tốt thì dù ban ngày hay ban đêm nơi đây cũng rộn rã tiếng người, dù là thanh lâu hay sòng bạc thì ban đêm ở đây vẫn có rất nhiều người.

Nhưng trời đổ mưa quá lớn làm nơi này cũng yên tĩnh trở lại, chỉ có vài gian tửu lâu và khách sạn lộ ra những luồng ánh sáng yếu ớt, ánh sáng cũng bập bùng trong mưa gió.

Vương Lâm chậm rãi đi qua thành tây, hắn đi đến bên ngoài một căn lầu các, trong đó chỉ có một ngọn đèn dầu yếu ớt, có ba người đàn ông đang ngồi uống rượu nhìn bầu trời đêm mưa gió rồi khẽ nói chuyện với nhau. Tiểu nhị cửa hàng ngồi ở bên cạnh, hắn ngáp một cái thật sâu, hai mắt nhập nhèm hình như có thể ngủ bất cứ lúc nào.

Vương Lâm đi vào trong tửu lâu, hắn nâng bầu rượu đặt lên mặt bàn trước mặt tên tiểu nhị rồi khẽ nói:

- lấy cho một bầu rượu!

Vì Vương Lâm đi vào mà trong tửu lâu chợt bùng lên một luồng gió lạnh, lúc này tiểu nhị bị hơi lạnh phóng đến, hắn dụi dụi mắt nhìn Vương Lâm. Sau khi nói khẽ vài câu thì hắn đứng lên cầm bầu rượu trên bàn trực tiếp đi vào phòng sau. Một lúc sau hắn đi ra đặt bầu rượu trước mặt Vương Lâm rồi nói:

- Ba tiền Phàn Tinh!

Vương Lâm trả tiền, hắn cầm lấy bầu rượu uống một ngụm, một cảm giác cay nồng quen thuộc bùng lên trong cuống họng rồi hóa thành một luồng khí nóng chuyển xuống bụng. Rượu này rất mạnh, thích hợp để uống vào khi giết người, loại này Vương Lâm rất thích.

Vương Lâm cầm lấy bầu rượu đi khỏi tửu điếm, hắn đi trong mưa gió tiến về phương xa. Lúc này bầu trời đầy sấm sét, những tia chớp lóe lên chiếu sáng cả con đường trước mặt Vương Lâm. Hắn không quay về thành tây mà đi về thành bắc, chậm rãi cất bước đi tới.

Trong đêm mưa cứ chốc chốc Vương Lâm lại uống một ngụm rượu, nhịp bước không nhanh nhưng mỗi lần tiến lên giống như ngay cả mưa cũng hơi khựng lại.

Phía bắc tu chân tinh, trong bầu trời mênh mông cách đô thành không xa, lão già trước đó đã thi triển thuật thần thông kiểm tra đang cất bước đi với vẻ mặt âm trầm. Bảy người đàn ông trung niên đang đi theo phía sau, vẻ mặt có chút mỏi mệt.

Đêm nay đám người bọn họ đã tìm kiếm rất nhiều địa phương nhưng không có bất kỳ phát hiện gì, rõ ràng người hủy diệt Thiểm Lôi tộc không có ở nơi đây.

- Trưởng lão, tất cả tu chân tinh trong tinh vực đều đã được rất nhiều người kiểm tra, nhưng cho đến lúc này vẫn không có bất kỳ phát hiện nào, nói không chừng tên hung thủ không có ở đây.

- Có lẽ hắn không ở trong tu chân tinh này nhưng nhất định là đang ở trong tinh vực này.

Lão già mặc đạo bào vẫn tiến về tinh không phía trước, lão mở miệng nói bằng giọng âm trầm.

- Vân Lạc Đại Tư Trường Tôn Hội đã tính ra người đó ở trong tinh vực này, không bao lâu nữa sẽ tìm ra được tung tích. Nếu chúng ta có thể tìm được người đó trước khi VÂn Lạc Đại Tư tính toán ra, tất nhiên.

Ánh mắt lão già chợt lóe lên, lão vừa nói đến đây thì bầu trời đột nhiên nổ vang, tia chớp giao thoa vào nhau chiếu sáng cả thiên địa, ngay sau đó không gian lại trở nên đen tối. Khoảnh khắc khi bóng tối bao phủ thì có một hình bóng đang mặc áo tơi cầm bầu rượu tiến tới từng bước.

Tốc độ của hình bóng kia quá nhanh, nhanh đến mức không người nào phát hiện ra, nhanh đến mức ngay cả lão già và bảy người phía sau cũng không thể nào phát hiện được. đúng lúc này hình bóng áo tơi đã đi đến trước mặt lão già chưa đến ba thước.

Đồng tử trong mắt lão giả mặc đạo bạo chợt co rút lại bùng ra vẻ khiếp sợ và kinh hoàng. Lão căn bản không có chút phản ứng nào, người mặc áo tơi dùng tay phải đưa bầu rượu lên ngửa cổ uống một ngụm, sau đó tay trái tùy tiện vung lên điểm lên mi tâm lão già.

Khoảnh khắc này bầu trời đột nhiên vang lên những tiếng sấm ầm ầm, nguyên thần trong cơ thể lão già đột nhiên được chia ra một phần rồi phóng ra khỏi cơ thể, xuất hiện ở phía sau.

Khoảnh khắc khi một phần nguyên thần rời khỏi cơ thể lão già thì hình bóng Vương Lâm vẫn tiến về phía trước, tay trái hắn chụp lấy nguyên thần rồi đi về phương xa.

Lúc này tiếng sấm vừa lúc biến mất nhưng dư âm vẫn còn vang vọng trong thiên địa. Khi tia chớp lóe lên chiếu sáng mặt đất thì bảy người tu sĩ căn bản không phát hiện ra bất cứ điều gì. giống như lão già mặc đạo bào trước mặt cũng lộ ra vẻ mê man những cũng khôi phục lại rất nhanh.

- Tất nhiên sẽ lập được công lớn.

Vẻ mặt lão già đạo bào vẫn âm trầm như trước nhưng hình như đã trở nên trắng bệch. Lão hầu như không thể nào phát hiện ra, cũng không thể nhớ được tình cảnh hoảng sợ vừa rồi. thân thể lão già lóe lên rồi phóng về phương xa.

KHoảnh khắc khi tia chớp lóe lên chiếu sáng thiên địa, hình bóng áo tơi ở sau lưng tám tu sĩ đã càng ngày càng xa. Trong tay trái của Vương Lâm đang cầm một phần nguyên thần, bộ dạng của nguyên thần chính là lão già đạo bào vừa rồi. Lão muốn mở miệng kêu cứu nhưng không có bất kỳ âm thanh nào được truyền ra.

Ngay cả bảy người đang phóng đi phía trước và lão già đạo bào chỉ cần quay đầu nhìn lại thì sẽ thấy hình bóng áo tơi, nhưng bọn họ lại không biết, vì vậy mà dần đi xa.

Vương Lâm uống vào một ngụm rượu, hắn tiến bước trên con đường đầy bùn ở thành tây. Lúc này hắn đi thẳng về phía trước, khi đến trước nhà thì đẩy mạnh cửa đi vào.

Tay trái Vương Lâm vẫn cầm lấy một phần nguyên thần, khoảnh khắc khi hắn tiến vào giữa phòng thì tay trái khẽ bóp. Lúc này một phần nguyên thần lập tức tan vỡ, tất cả ký ức bên trong đều bị Vương Lâm rút ra ngoài.

Tất nhiên Vương Lâm sẽ không mạo hiểm giết chết lão già đạo bào, nhưng hắn lại rất muốn biết những tình cảnh đang xảy ra trên Thái Cổ Tinh Thần. Vì vậy hắn lợi dụng lúc đối phương không phát hiện ra mà dùng thuật sấm sét cắt một phần nguyên thần đối phương, dùng phương pháp này mà lấy được ký ức.

- Quả nhiên giống như ta dự đoán, Thái Cổ Tinh Thần đang triển khai tìm kiếm trên diện rộng. Còn VÂn Lạc Đại Tư Trường tôn hội. thần thông của người này có thể tính ra ta đang ở địa phương nào.

Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, thông qua ký ức nguyên thần mà hắn biết được Thái Cổ tinh thần đang dồn toàn lực truy tìm chính mình, đồng thời hắn cũng biết được tất cả bố trí trong toàn bộ tinh vực này.

Vương Lâm cười lạnh rồi vung tay phải lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện một nguyên thần. Đây là nguyên thần của đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc, lúc này hai mắt hắn đang nhắm chặt, hơi thở mong manh.

- Ngoài niệm lôi thì vẫn còn năm luồng sấm sét khác nữa, ta phải đạt được từ trong nguyên thần của vị đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc này. Trước đó người này đã thi triển thần thông sáu luồng sấm sét, cũng không phải được ngưng tụ từ trong thân thể ra mà được triệu hoán. Sau đó tuy tiêu tán nhưng cũng không phải tận diệt, có thể kêu gọi ngưng tụ ra một lần nữa. đáng tiếc là sấm sét có chín luồng, lúc này vẫn chưa được đầy đủ. Chẳng biết có thể đủ lực lượng sấm sét để ta vượt qua Thiên Nhân Suy Kiếp và dùng lôi đạo để tiến lên Đệ Tam Bộ đại năng hay không?

Vương Lâm cũng không nói nhiều mà há miệng khẽ hút, nguyên thần đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc lập tức hóa thành một luồng lưu quang bị nuốt vào miệng. Lúc này nguyên thần sấm sét trong cơ thể lập tức nổ vang, nguyên thần đại trưởng lão lập tức vỡ vụn, sau đó lại bị hấp thu vào.

Khoảnh khắc này nguyên thần sấm sét của Vương Lâm đột nhiên chuyển động, sau khi thôn phệ đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc thì thay đổi hình dạng. đột nhiên nguyên thần của Vương Lâm lại hóa thành hình dạng của đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc.

Nguyên thần Vương Lâm đang trợn trừng mắt, trong mắt lóe lên lôi quang cực kỳ dữ dội.

- Thiên Ẩn Lôi, Địa Dung Lôi, Nguyên hóa lôi, Từ Hợp lôi, Đạo Ý lôi, Linh Niệm lôi, tất cả xuất hiện cho ta.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1973)