← Ch.1706 | Ch.1708 → |
Đạo Hồn Thuật vang vọng thiên địa. Ầm ầm nổi lên bên trong Thương Long Tông đang bị thiêu đốt, sau khi dung hợp lại liền tạo thành một âm thanh vô cùng quỷ dị. Âm thanh này không bén nhọn, không chói tai, nhưng lại có một cổ ma lực kỳ dị, làm hồn phách Vương Lâm tựa như muốn chia lìa khỏi thân thể, ảnh hưởng cả tới Ý Cảnh đạo niệm của hắn, gián tiếp ảnh hưởng tới bổn nguyên của hắn.
Thuật này đơn độc một người rất khó thi triển, là thuật liên kích Đại Hồn Môn, lúc này được đệ tử Thương Long Tông sử dụng hiển nhiên là muốn lấy thuật này quấy nhiễu Vương Lâm, khiến Vương Lâm không thể rời đi!
Loại thần thông này, Vương Lâm ở động phủ giới cũng đã từng gặp nhưng cũng không có uy lực tới mức này. Phải biết với tu vi của hắn đã có thể đánh một trận với tu sĩ mấy lần Huyền Kiếp nhưng vẫn bị thuật này ảnh hưởng. Từ đó có thể thấy được uy lực của nó.
Chẳng qua thuật Tâm Động Lôi Âm của Vương Lâm hiểu được từ vùng đất cổ mộ cũng có tác dụng tương tự như thuật này. Lấy nhịp tim hóa thành lôi đình, khiến cho trong thiên địa lúc này ngoài âm thanh của Đạo Nam thuật, lôi đình ầm ầm vang vọng, liên tiếp dẫn động tâm tạng của mấy vạn tu sĩ Thương Long Tông, khiến đám người này chấn động tâm thần.
Tất cả tu sĩ Thương Long Tông lúc này đều biến sắc!
Vương Lâm mặc dù từ động phủ giới đi ra nhưng tu vi của hắn cho dù là ở Tiên Cương đại lục cũng không phải người yếu! Giờ phút này cất bước ra khỏi động phủ, trong tích tắc khi tứ đại trưởng lão Thương Long Tông đang nhất tề tiến vào động phủ, tay phải Vương Lâm hướng về mặt đất chụp một cái.
Mặt đất cả Thương Long Tông lập tức chấn động, một lượng lớn hỏa diễm trong lòng đất tràn ra, bộc phát ra từ trong trận pháp trong động phủ kia. Ngọn lửa này bốc lên kịch liệt hơn trước rất nhiều.
Một trảo này của Vương Lâm là thuật hắn học được ở động phủ giới, tương tự như thần thông rút Sơn hồn hay tinh hồn. Lần này hắn rút ra là hồn của địa hỏa mạch!
Thiên Ngưu Châu có một địa hỏa mạch khổng lồ. Mạch này có rất nhiều phân chi, kết cấu phức tạp, không ngờ giống như một trận pháp khổng lồ, không biết tồn tại để phong ấn vật gì.
Với tu vi của Vương Lâm thì không có cách nào rút ra hồn của địa hỏa mạch chủ mạch, nhưng địa hỏa mạch phân chi dưới dãv núi của Thương Long Tông này thì chỉ cần một trảo này của hắn là liền ầm ầm bốc lên.
Trong tiếng ầm vang, ngọn lửa bộc phát trong phạm vi lớn, khiến mấy vạn tu sĩ ở bên ngoài sắc mặt đại biến, khiến thần sắc tứ đại trưởng lão mới vừa xông vào động phủ lộ vẻ hoảng sợ. Bốn người này tận mắt thấy, ngọn lửa lượn quanh toàn thân Vương Lâm, tay phải hắn chụp xuống một cái, từ trong mặt đất trung liền chui ra một cái đầu rồng khổng lồ to như ngọn núi, khiến động phủ không cách nào dung nạp nổi!
Đây là một con rồng lửa. Con rồng này giương nanh vuốt múa, trong tích tắc vừa hiện ra liền khiến thiên địa ầm vang. Cả ngọn núi chứa động phủ này lập tức sụp đổ!
Ngọn núi sụp đổ, đá vụn văng tứ tung nhưng không bay được ra xa, lập tức liền bị thiêu đốt hóa thành những đám bụi. Chỉ trong nháy mắt, dưới ánh mắt mấy vạn tu sĩ trên bầu trời bên ngoài, ngọn núi chứa động phủ Vương Lâm vừa đi ra đã tan thành mây khói!
Tiếng chấn động ầm ầm vẫn còn vang vọng bên tai. Cả một ngọn núi hoàn toàn biến mất trong mắt họ!
Cùng với sự biến mất của ngọn núi kia, một con hỏa long thân thể lớn tới mấy vạn trượng, đỉnh đầu giống ngọn núi từ lòng đất chui ra, phun ra hoã diễm. Nó không phải là thực thế, thân thể hoàn toàn do ngọn lửa tạo thành, hơn nữa còn lộ ra một luồng khí tức linh hồn vạn cổ tang thương.
Đây đâu phải là hỏa long gì, rõ ràng chính là hồn của địa hỏa mạch!
Một nam tử đứng trên đầu rồng, mái tóc bạc trắng phất phơ, hai mắt như sao trời, sau lưng mang theo một cỗ quan tài. Hắn đứng ở nơi đó giống như đứng trên đỉnh của thiên địa!
Từ trên người của hắn truyền ra một luồng khí tức bễ nghễ thiên hạ, một vẻ bá đạo duy ngã độc tôn, nhất là ngọn lửa kia tỏa sáng vạn trượng, khiến cho hầu như không ai dám trực tiếp nhìn thẳng vào hắn!
Mấy vạn tu sĩ đang thi triển Đạo Hồn Thuật trong tích tắc này hoàn toàn dừng lại. Nỗi run rẩy tới từ tâm thần, sự sợ hãi từ linh hồn trong nháy mắt này tràn ngập trong lòng mấy vạn tu sĩ.
Dường như vào giờ khắc này, nam nhân trên đầu Hoã Long kia đã trở thành tồn tại giống như Cửu Dương, khiến cho trước mắt mọi người phảng phất như mơ hồ, chỉ còn lại nỗi run rẩy và hoảng sợ tới từ tâm thần.
Người như vậy, khí thế như vậy, còn cả hỏa long kia, dường như không ai có thể đối kháng được!
Tứ đại trưởng lão giờ phút này thân thể cũng bị cuốn đi. Bị lực lượng trùng kích của ngọn núi vừa sụp đổ ập tới. Khí tức của hồn phách địa hỏa mạch mênh mông khiến cho bốn người không thể ngăn cản, không thể không lui!
Tu vi của bọn họ tuy không yếu, nhưng giờ phút này, ở trước mặt Vương Lâm và hồn địa hỏa mạch kia vẫn nhỏ bé như những con kiến hôi mà thôi!
Đó chính là Vương Lâm!
Hắn ở động phủ giới là Phong Tôn chí cao, đứng trên đỉnh cao nhất thiên địa! ở nơi này Tiên Cương đại lục, hắn dù mới vừa đi vào, nhưng khí thế trên người hắn cũng như thế!
Tất cả mọi chuyện nói thì thong thả nhưng trên thực tế lại phát sinh trong nháy mắt. Long hồn do địa hỏa biến thành theo tâm thần Vương Lâm liền ngửa mặt lên trời gầm lên!
Tiếng gầm kinh thiên động địa này khiến mấy vạn tu sĩ trên bầu trời bị chấn động phun máu tươi, đồng loạt lùi lại phía sau, không dám ngăn cản, tản ra tránh đường.
Thân thể mấy vạn trượng của hỏa long kia lao lên, mang theo Vương Lâm bay thẳng lên bầu trời.
Không thể để hắn rời đi! Lão tổ đang trên đường về, rất nhanh sẽ về tới. Chúng ta chỉ cần kiềm chế hắn nhất thời nửa khắc là được!
Sắc mặt nam tử trung niên kia tái nhợt, phát ra tiếng gào thét khàn khàn, thân thể lao thẳng về phía Vương Lâm.
Ba người còn lại, kể cả lão già tóc bạc cũng đều cắn răng, không để ý tới hết thảy mà lao ra. Bọn họ sợ lão tổ nổi giận. Cơn giận của lão tổ thì dù là tu vi Không Niết cũng không thể nào chịu nổi.
Nhất là giờ phút này Thương Long Tông gần như đã bị hủy, lửa giận của lão tổ sau khi trở lại bọn họ có thể tượng tượng được.
Bốn người lại lao ra một lần nữa, hóa thành bốn đạo cầu vồng lao về phía Vương Lâm. Liều chết ngăn cản Vương Lâm rời đi.
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, trong nháy mắt khi bốn người tới gần, thân ảnh hắn liền nhoáng lên. dung nhập vào hỏa long phía dưới. Long hồn gầm thét, nhằm về bầu trời nhưng cản bản là không thèm để ý tới sự ngăn cản của bốn người.
Nam tử trung niên có tốc độ nhanh nhất, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hỏa long, hai tay bắt quyết nhấn một cái vào hỏa long đang vọt tới, khuôn mặt nổi đầy gân xanh, phát ra tiếng gầm kinh thiên.
Ngay sau đó, lão già tóc bạc cũng xuất hiện phía sau nam tử trung niên, hai tay bắt quyết, cắn chót lưỡi, máu huyết bay về phía trước liền bị hắn vỗ một cái, hóa thành huyết vụ ngập trời, bên trong hình như tràn ngập ác quỷ, ngăn cản hỏa long!
Còn có một nam một nữ kia. Bọn họ đồng thời tới gần, cùng hóa thành hai con cự long phong kín mọi đường đi!
Đom đóm mà cũng muốn đua sáng với trăng!
Giọng nói lạnh như băng từ bên trong tiếng gầm thét của hỏa long truyền ra. Chỉ thấy trong nháy mắt hỏa long đã tới gần nam tử trung niên, va chạm một cái khiến thiên địa ầm vang.
Toàn thân nam tử trung niên kia tràn ngập hơi nước, nhưng ngay lập tức liền bốc hơi sạch, mái tóc cũng bị thiêu đốt, da dẻ lập tức nổi lên những vết bỏng, nhiệt độ cao ập vào mặt hắn. không chỉ thương tổn tới thân thể hắn mà cả Nguyên Thần và linh hồn đều bị ảnh hưởng. Dù sao đây cũng không phải là địa hỏa bình thường mà là hồn của địa hỏa!
Hồn phách của một phân mạch địa hỏa, uy lực của nó hắn căn bản không thể chống cự! Cũng không cần phải nói tới tu vi kinh thiên của Vương Lâm, sau khi dung hợp với hồn địa hỏa mạch này liền bộc phát ra lực lượng càng mạnh mẽ!
Nam tử trung niên kia thậm chí không thể kiên trì nổi một nhịp thở. Hắn cảm thấy mình giống như bị đặt trong thiên địa hồ lô, giống như nếu không lùi lại lập tức sẽ bị thiêu thành tro!
Cảm giác sợ hãi tử vong này trong nháy mắt vượt qua nổi sợ của hắn đối với lão tổ. Giờ phút này hắn không chút do dự. Phun một ngụm máu tươi, thân thể bịch bịch bịch lui lại phía sau hơn mười trượng, lại phun máu tươi một lần nữa, điên cuồng bỏ chạy. Chẳng qua song chưởng vừa rồi tiếp xúc với hỏa long của hắn đã bị đốt cháy rồi.
Giờ phút này dù lui lại phía sau nhưng đôi tay của hắn bị gió thổi qua liền biến thành một đám tro bụi.
Còn cả huyết vụ do máu huyết của lão già tóc bạc biến thành, bị hỏa long đánh vào liền ầm ầm sụp đổ. Thân thể hắn bị cuốn đi. những tiếng bùng bùng từ trong thân thể hắn truyền ra, run rẩy rồi vỡ thành năm sáu mảnh. Nguyên Thần của hắn thét lên chói tai, sợ hãi lùi lại. Giờ phút này hắn không dám tiến tới ngăn cản nữa!
Cả hai trưởng lão hóa thành rồng, bị hỏa long quét ngang qua, long thân sụp đổ. Hai người phun máu tươi, thân thể ầm vang, cũng giống như lão già tóc bạc kia, vỡ tung thành nhiều mảnh!
Nguyên Thần họ chạy ra, mang theo sự sợ hãi cả đời không thể quên được, đồng loạt lùi lại phía sau.
Lực lượng bốn người không ngờ không thể ngăn cản Vương Lâm và hỏa long kia nửa bước, chỉ cần lao ra một cái liền khiến toàn bộ bị trọng thương! Mấy vạn đệ Thương Long Tông bốn phía nhìn thấy cảnh tượng này đã hoàn toàn im lặng, không nói lên lời.
Hỏa long lao vào bầu trời, thân thể Vương Lâm liền biến ảo ra. Hắn đứng trên đầu rồng, cúi đầu nhìn xuống phía dưới một cái.
Vương mỗ vẫn chưa giết các người. Tai họa hôm này là do người của tông môn các người muốn luyện Vương mỗ thành khôi lỗi. Các ngươi tự thu xếp đi!
Vương Lâm lưu lại lời nói lạnh như băng, trong ánh mắt sợ hãi của mọi người liền đứng trên long hồn, bay càng ngày càng xa, cho tới khi hoàn toàn biến mất.
Lực lượng một người, một tông phái không thể ngăn cản một bước. Loại lực lượng này, loại khí thế này khiến cho thân ảnh Vương Lâm in dấu thật sâu trong lòng môn nhân Thương Long Tông.
Một trận chiến này nhất định sẽ khiến Vương Lâm vang danh Thiên Ngưu Châu!
Cho tới một nén nhang sau khi Vương Lâm rời đi, trong khi ba trưởng lão mất đi thân thể, chỉ còn Nguyên Thần và nam tử trung niên đang run lẩy bẩy thì từ trong thiên địa truyền tới một tiếng gầm kinh thiên đầy phẫn nộ!
Tiếng gầm này vừa vang lên liền khiến cho thiên địa biến sắc ngọn lửa đang thiêu đốt mặt đất đột nhiên sững lại, trong nháy mắt liền bị dập tắt, hóa thành vô số khói đen cuồn cuộn bốc lên không trung.
Tiếng gầm giận dữ này khiến cho tứ đại trưởng lão run rẩy tâm thần, ngẩng đầu nhìn lên. Bọn họ thấy bên trong thiên địa có hai đạo cầu vồng đang gào thét lao tới, trong đó có một đạo cầu vồng hầu như sắp xé rách thiên địa.
Trong đạo cầu vồng này có một thân ảnh. Đó là một thiếu niên, môi hồng răng trắng, mày kiếm mắt sáng, vốn cực kỳ anh tuấn nhưng thần sắc lúc này lộ vẻ dữ tợn đầy sát khí!
Tốc độ hắn quá nhanh, nhìn còn ở xa xa nhưng trong nháy mắt đã tới bầu Trời Thương Long Tông, nhìn cảnh đổ nát phía dưới, thiếu niên này trầm mặc.
Hắn trầm mặc như vậy lại mang tới áp lực và sự sợ hãi to lớn cho tứ đại trưởng lão.
Giờ phút này một đạo cầu vồng khác gào thét lao tới, hóa thành một nữ tử. Nữ tử này thiên kiều bá mị, trông vô cùng tuyệt mỹ. Chẳng qua vừa nhìn thấy đống đổ nát phía dưới thần sắc nàng liền đại biến, không chút do dự liền tránh xa thiếu niên kia một chút.
← Ch. 1706 | Ch. 1708 → |