← Ch.1872 | Ch.1874 → |
Gió tuyết nức nớ giống như tiếng khóc thê lương của nữ tử, ánh trăng không sáng tỏ, bị gió tuyết che phủ. Cả một con phố dài cổ kính đều ẩn chứa sát cơ kinh thiên!
Trong nháy mắt khi Vương Lâm và Hài Tử Thiên Tôn dừng bước, đám tuyết ở trên con phố dài phía trước bỗng nhiên bị một lực lượng dẫn dắt. ngưng tụ lại một chỗ, hình thành một đồ án bốn cạnh!
Đồ án này vừa xuất hiện liền nhanh chóng tăng vọt tốc độ, lao thẳng tới phía hai người Vương Lâm. Trong lúc này càng nhiều bông tuyết bị hấp thụ, khiến kích thước của nó tăng mạnh, trong nháy mắt đã hóa thành hơn trăm trượng, mang theo tiếng gào thét trong nháy mắt ập tới.
Cùng lúc đó, ở phía sau Vương Lâm và Hải Tử Thiên Tôn. phía cuối con phố cũng tràn ra tiếng gào thét nức nở chấn động tâm thần, hình thành một đồ án ba cạnh, bên trong có sát khí ngập trời, sau khi hấp thu rất nhiều tuyết liền nhanh chóng bay tới.
Tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt!
- Ngươi trước ta sau!
Cảm giác nguy cơ hiện lên trong tâm thần của Vương Lâm. Hắn không hoài nghi Hài Tử Thiên Tôn Dù việc này nhìn như có quan hệ rất lớn với Hài Tử Thiên Tôn nhưng Vương Lâm lại càng tin tưởng trực giác của mình hơn!
Vừa nói hắn vừa bước tới một bước, thân ảnh vọt về phía đồ án bốn cạnh kia!
Sắc mặt Hài Tử Thiên cực kỳ âm trầm. Dung nhan tuyệt mỹ của nàng lúc này lộ vẻ phẫn nộ. Nàng phẫn nộ vì có người nương theo việc mình mời Vương Lâm tới Đế Sơn để đặt cạm bẫy giết người.
Một khi đối phương thành công thì việc này nhất định sẽ chấn động tiên tộc. Đến lúc đó thì sư tôn sẽ bị liên quan!
Nàng biết giờ phút này không phải lúc giải thích, mà tất cả ngôn ngữ lúc này đều không so được với hành động. Sau khi nghe thấy lời nói đầy tin tưởng của Vương Lâm. nội tâm của Hài Tử Thiên Tôn trở nên nhu hòa, nhưng khuôn mặt xinh xắn vẫn lộ ra sát khí đối với bố cục giết người này!
Không cần nghĩ ngợi. Hải Tử Thiên Tôn bỗng xoay người, quay lưng lại phía Vương Lâm, đồng thời hóa thành một đạo cầu vồng lao về phía đồ án ba cạnh!
Vương Lâm bước ba bước đã tới đồ án bốn cạnh phía trước. Trong nháy mắt khi nó bao phủ thân thể Vương Lâm. Thiên Ngưu Hồn Khải trên mặt hắn lập tức bao phủ toàn thân. Trong sát cục này, Vương Lâm không chút do dự thi triển ra lực lượng cực mạnh của mình!
Một quyền đánh ra, chín mươi tám hư ảnh biến ảo ra, trên con đường gió tuyết này cực kỳ kinh người. Chín mươi tám hư ảnh này trong chớp mắt khi xuất hiện liền đồng thời đánh ra một quyền, cùng với bản thể của Vương Lâm dung hợp, tương đương với chín mươi chín đạo thần thông ngưng tụ lại!
Một quyền này có thể dung hợp hai mươi ba đạo thần thông! Lấy hai mươi ba đạo thần thông để điều khiển chín mười chín đạo thần thông, lực lượng sẽ bị tản ra. không thể phát huy tới mức độ mạnh nhất.
Nhưng trong một quyền này của Vương Lâm khi đánh ra lại dừng lại ba lần! Trong nháy mắt sau khi dừng lại lần đầu tiên, ngủ hành chân thân chồng lên bản thể, ầm ầm đánh ra. Một quyền này của hắn dung nhập hai mươi ba đạo thần thông, khiến thần thông trực tiếp tăng lên bốn mươi sáu đạo!
Trong nháy mắt khi dừng lại lần thứ hai. thần thông trong một quyền liền bất ngờ hóa thành sáu mươi chín đạo!
Hầu như trong nháy mắt khi va chạm với đồ án bốn cạnh kia, một quyền của Vương Lâm lại dừng lại lần thứ ba. Thần thông trong đó bỗng nhiên tăng lên mãnh liệt, trực tiếp đạt tới cực hạn khi hắn không dùng phân thân trong hư vô, lên tới chín mươi hai đạo!
Có Hồn Khải phối hợp. chín mươi đạo thần thông điều khiển chín mươi chín đạo khiến cho một quyền này hoàn toàn dung hợp, ầm ầm va chạm với đồ án bốn cạnh này!
Tiếng chấn động kinh thiên động địa vang lên. khiến cho cả thiên địa biến sắc, gió tuyết bị cuốn đi. Trong vòng trăm trượng quanh Vương Lâm, tất cả bông tuyết đều lập tức tan nát, giống như hình thành một hắc động hư vô vậy!
Đồ án bốn cạnh kia cũng run lên. ầm ầm nổ tung, bị một quyền này của Vương Lâm đánh tan!
Nhưng nó tuy rằng bị đánh tan, bên trong lại tồn tại một luồng lực lượng cực kỳ quỷ dị. Luồng lực lượng này va chạm với nắm tay của Vương Lâm, trực tiếp chui vào trong cơ thể hắn. khiến cho sau khi Vương Lâm đánh ra một quyền này, bước chân liền run lên!
Luồng lực lượng này chui vào trong cơ thể Vương Lâm bất ngờ hóa thành một tấm lưới li ti. Tấm lưới này ký sinh trong kinh mạch huyết nhục của Vương Lâm, hình thành một phong ấn, bất ngờ bao trùm cả cơ thể Vương Lâm. giống như giam cầm hắn vậy!
Bị lực lượng kỳ dị này giam cầm, Vương Lâm không thể tìm ra cặn kẽ nhưng có thể mơ hồ cảm thụ nó là lực lượng thuộc về Vô, bởi có nhân tồn tại cho nên sau khi mất đi, được gọi là Vô!
Luồng lực lượng Vô này Vương Lâm chỉ thấy ở trên người quốc sư Thượng Huyền Đạo mà thôi!
Hầu như trong nháy mắt khi lực lượng phong ấn giam cầm thân thể Vương Lâm. bước chân hắn chậm lại thì trong gió tuyết phía trước hắn bất ngờ biến ảo ra ba thân ảnh Ba người này bị gió tuyết bao phủ toàn thân, không nhìn thấy tướng mạo, giống như hư ảo vậy. Sau khi xuất hiện, ba người đồng thời bắt quyết, ngựng tu gió tuyết trong thiên địa hóa thành ba chưởng đánh thẳng lên đầu Vương Lâm!
Cùng lúc đó. hai bên sườn Vương Lâm bất ngờ cũng xuất hiện ba người, thân thể toàn bộ mơ hồ trong gió tuyết. Ba người bên trái điểm một chỉ tay phải, ba người bên phải điểm một chỉ bằng ngón út, đồng loạt đánh về phía Vương Lâm!
Ở phía sau hắn cũng xuất hiện ba hư ảnh trong gió tuyết. Bọn họ giơ tay trái lên bắt quyết, trái ngược với ba người phía trước Vương Lâm, tay trái hóa chưởng ầm ầm đánh tới!
Nếu chỉ như vậy thì thôi. Ở bên trên Vương Lâm cũng có ba người biến ảo ra. Ba người này giống hư ảnh trong gió tuyết, không thi triển chưởng và chỉ mà tay phải cầm ba ngân kiếm gào thét đâm thẳng lên thiên linh của Vương Lâm!
Chung quanh hắn lúc này tổng cộng có mười lăm người, trong nháy mắt đồng thời xuất hiện, lộ sát khí muốn giết chết Vương Lâm!
Mười lăm người này bất ngờ đều có tu vi Thiên Tôn. giờ phút này thời điểm vây sát hắn lại chính xác trong tích tắc khi hắn vừa bị giam cầm!
Hai mắt Vương Lâm sững lại, trong lúc nguy cấp liền gầm nhẹ một tiếng. Hắn không cần phải nghĩ ngợi, lập tức thi triển toàn bộ lực lượng của Hồn Khải, trong cơ thể cũng tràn ngập lực lượng Đạo cổ, khiến cho thân thể hắn không gì phá nổi, chân phải hướng về phía mặt đất dẫm một cái.
Ầm một tiếng, mặt đất rung chuyển, thân thể Vương Lâm bộc phát ra tốc độ không cách nào hình dung nổi, mượn lực lượng của một bước này không tiến về phía trước mà lui lại phía sau. lấy lưng trực tiếp va chạm với chưởng trái do ba người phía sau đánh tới.
Ầm ầm ầm!
Hư ảnh ba người trong gió tuyết phía sau Vương Lâm đồng loạt phun máu tươi. Lực lượng của bọn họ đánh vào thân thể Vương Lâm bị thân thể mạnh mẽ của hắn phản chấn, khiến cho gió tuyết bên ngoài cơ thể ba người tan nát, lộ ra khuôn mặt họ!
Đây là ba lão già trông cực kỳ xa lạ đối với Vương Lâm!
Ba người hoảng sợ lui lại phía sau. Trong lúc bọn họ lui lại, Vương Lâm cũng lui lại, từng bước xuyên qua ba người, hai tay giơ lên, không chút lưu tình, mỗi tay túm lấy đầu một người, ánh mắt lộ ra sát khi cuồn cuộn ngập trời.
Trong tiếng ầm ầm, huyết nhục bay ra tung tóe. Đầu hai người này bị Vương Lâm bóp nát, thu lấy nguyên thần, hút mạnh một cái, khiến toàn bộ nguyên thần của hai người chui vào trong cơ thể. Một người còn lại trong lúc Vương Lâm nhanh chóng lui lại phía sau. va chạm với hắn khiến toàn thân hắn run lên. hóa thành huyết nhục bắn ra, vì thế mà tử vong!
Mười lăm người trong nháy mắt đã chết ba. Nhưng mười hai người còn lại không dừng lại chút nào mà lao thẳng tới Vương Lâm, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã tới gần sát Vương Lâm. Nhất là ba người phía trước lúc này cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, thi triển huyết độn thuật khiến tốc độ tăng vọt, trong tích tắc đã cách hắn không tới nửa trượng!
Tay phải Vương Lâm giơ lên hướng về phía ba người vung tay, dùng một cánh tay này đối kháng với ba cánh tay của ba người này!
Thân thể bốn người chấn động, tướng mạo ba người kia lộ ra trong gió tuyết. Đồng thời vào lúc này, sáu chi của sáu người bên cạnh Vương Lâm phân biệt điểm lên sườn Vương Lâm!
Sáu chi này đánh xuống khiến sắc mặt Vương Lâm lập tức tái nhợt, lực lượng giam cầm trong thân thể tăng vọt, khiến cho tu vi suy yếu vô cùng, cùng lúc đó ba kiếm của ba người trên bầu trời đồng loạt đánh tới. Vương Lâm gầm nhẹ, tay trái giơ lên hướng về phía ba người này đánh ra một quyền. Hai người cầm kiếm phun máu tươi, toàn thân huyết nhục mơ hồ, kiếm gẫy người bị cuốn đi. Nhưng có một người vẫn gào thét đâm kiếm vào thiên linh của Vương Lâm ba tấc!
Đau đớn tràn ngập toàn thân Vương Lâm. Máu tươi từ thiên linh chảy xuống mi tâm của hắn. chảy vào trong hai mắt khiến cho thế giới trong mắt hắn trở thành một màu máu.
Hai mắt hắn vẫn bình tĩnh như nước, lúc này lập tức bị màu máu che lấp, khiến cho người ngoài không còn nhận ra sự tỉnh táo của hắn! Không chút do dự. Vương Lâm gầm nhẹ bước tới, thân thể tránh khỏi mười hai người này, lao về phía cuối con phố này!
Gió tuyết càng thổi mạnh!
Đúng lúc này từ mặt đất dưới chân Vương Lâm truyền ra tiếng nổ ầm ầm. Chỉ thấy phía dưới nền đất bỗng nhiên có ba đạo hư ảnh vọt ra. Ba đạo hư ảnh này thân thể đen kịt, giống như hòa cùng với gió tuyết, sau khi xuất hiện liền giơ hai tay bắt quyết, đồng loạt điểm lên thân thể mình. Tiếng bùng bùng truyền ra, ba hư ảnh này giống như nguyên thần liền bất ngờ lao thẳng tới thân thể Vương Lâm!
Cùng lúc này ở phía trước con phố lại huyễn hóa ra chín thân ảnh trong gió tuyết nữa. Ánh mắt chín người này lóe lên. không cần nghĩ ngợi mà lao thẳng tới Vương Lâm. Chín người đồng thời giơ tay bắt quyết, dùng phương thức đặc biệt mà dung hợp lại. Trong lúc họ vọt tới, bầu trời phía trên họ xuất hiện một con băng long. Con băng long này vô cùng dữ tợn. ngửa mặt lên trời gầm thét, lao về phía Vương Lâm!
- Vương Lâm!
Phía sau truyền tới giọng nói thê lương của Hải Tử Thiên Tôn. Nàng Lúc này bị chín người vây quanh. Với tu vi của nàng vốn không thể kiên trì được lâu lắm nhưng chín người này không có sát khí, chỉ vây không cho nàng đi ra.
- Chỉ có thế này thôi sao!
Hai mắt Vương Lâm ẩn dưới máu tươi vô cùng tỉnh táo. giờ phút này sát khí lóe lên. Bước chân hắn trong tiếng gào thét của băng long bỗng sững lại.
Trong tích tắc này, bên ngoài thân thể Vương Lâm bỗng có một hư ảnh Thiên Ngưu khổng lồ biến ảo ra. Thiên Ngưu này xuất hiện quá đột ngột, gầm thét kinh thiên, trong nháy mắt đã ngưng thật, giống hệt như Thiên Ngưu sống lại vậy!
- Các ngươi chết đi!
Vương Lâm ngẩng phắt đầu. thân thể Thiên Ngưu ầm ầm chấn động, húc thẳng về phía băng long. Trong tiếng ầm vang, băng long phát ra tiếng gầm thét thê lương, thân thể với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được, trong tiếng răng rắc, toàn thân tan rã, vỡ tung thành nhiều mảnh!
Chín thân ảnh bên trong băng long khi nó tan vỡ liền huyễn hóa ra, thần sắc hoảng sợ, đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, bị cuốn bay đi!
Nhưng giết chóc còn chưa chấm dứt!
Mà gió tuyết lúc này lại càng thổi mạnh!
← Ch. 1872 | Ch. 1874 → |