← Ch.585 | Ch.587 → |
Buồn bã lo lắng trở về tộc, A Trát Cách còn không kịp báo cáo lại sự việc thì đã nghe được tin dữ.
Công Dã Tiểu Dung công phá Ô Thạch giới, Tất Sơn và Đức Lặc tử trận.
Hắn còn tưởng bản thân nghe lầm! Liên tục hỏi lại ba lần vẫn cùng một kết quả, hắn đơ tại chỗ.
Trong nháy mắt, tam đại chiến tướng của Tinh La tộc chỉ còn mỗi A Trát Cách.
Bầu không khí đau thương tràn ngập khắp La Lý giới. Tất Sơn và Đức Lặc mang theo quân tinh nhuệ của Tinh La tộc, chỉ một trận toàn quân bị diệt, Tinh La tộc nguyên khí đại thương.
Đơ mất một lúc lâu, tay chân A Trát Cách lạnh toát, mặt trắng bệch.
Ô Thạch giới một khi rơi vào tay giặc thì quân tiên phong của đối phương bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Lan Lý giới. Có rất nhiều giới hà giữa Ô Thạch giới và Lan Lý giới, đối phương có thể dễ dàng tiến vào Lan Lý giới, điều này có nghĩa bất cứ lúc nào đối phương cũng có thể xuất hiện.
Mặc dù bi thương nhưng A Trát Cách hiểu tình hình đang rất khẩn trương, nếu để chiến bộ của Thiên Hoàn tiến vào Lan Lý giới thì bọn họ muốn trốn cũng không được!
Tinh La tộc chỉ có mỗi A Trát Cách là còn chiến bộ của mình nhưng nó tuyệt đối không phải là đối thủ của chiến bộ Thiên Hoàn.
"Vứt tất cả vật nặng! Bằng cách nhanh nhất rút khỏi Lan Lý giới! Đi tới Bạch Thạch giới..." A Trát Cách lo lắng kều gào âm ĩ.
A Trát Cách chưa nói xong thì tiếng từ trạm canh gác đã cắt ngang lời hắn.
"Đại nhân! Trạm canh gác phát hiện có kẻ địch ở phụ cận giới hà!"
A Trát Cách mặt xám ngoét lại, đến thật nhanh! Nhìn thấy những người già yếu, trong lòng A Trát Cách lạnh đi, chẳng lẽ Tinh La tộc sắp diệt vong sao?
Không kịp nữa rồi!
Tốc độ của phụ nữ v à trẻ em trong tộc không thể so với chiến bộ của đối phương. Khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng chính là Lý Lan giới toàn là đất bằng, không có chỗ hiểm yếu để thủ, nhân số đối phương lại nhiều hơn, ngay cả ngăn cản hắn cũng không làm được!
Lẽ nào chỉ có thể mở to mắt nhìn tộc nhân bị tàn sát? Ánh mắt tuyệt vọng của tộc nhân khiến trái tim A Trát Cách vô cùng đau đớn.
Ngay lúc bản thân cảm thấy tuyệt vọng bỗng hắn nghĩ tới một người!
Một ý nghĩ lớn mật hiện ra trong đầu hắn.
Thời gian không đủ cho hắn suy nghĩ cẩn thận, lúc này hắn tựa như người chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng!
Không chút do dự, hắn quay đầu bay về phía khe hỗn độn!
Công Tôn Sai nhìn thấy A Trát Cách vừa mới rời đi chưa lâu đã vội vội vàng vàng quay lại thì hơi ngạc nhiên. Hắn giao tiếp với A Trát Cách mấy lần nên cũng có hiểu chút ít về tính cách của đối phương, gã là một kẻ quyết đoán kiên nghị, tuyệt đối không dễ bị rung động.
A Trát Cách nhìn thấy mẹ trẻ thì vẻ mặt trở nên đầy giằng xé nhưng vẫn cắn răng quỳ gối nói: "Tinh La tộc ta nguyện ý quy phục dưới trướng ngô vương!"
Nhưng lời này của A Trát Cách vẫn có chút mánh khóe, hắn quy phục ngô vương chứ không phải Công Tôn Sai, cứ như vậy ngươi khác sẽ không thể nói gì được.
Công Tôn Sai hơi sửng sốt, chiêu này của A Trát Cách thật quá đột ngột, hắn không tin có thứ gì có thể khiến đối phương khuất phục như thế. Câu quy phục dưới trướng ngô vương hàm chứa rất nhiều ẩn ý, hắn tự nhiên có thể nghe ra. Nhưng điều này đối với hắn không quan trọng, hắn muốn chính là Lan Lý giới và khe hỗn độn ở đó.
"A Trát Cách đồng ý giao ra Lan Lý giới, không có gì cầu chỉ mong đại nhân có thể bảo vệ truyền thừa của Tinh La tộc!" A Trát Cách đầy bi thương khẩn cầu.
Công Tôn Sai không trả lời ngay mà tò mò hỏi lại: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
A Trát Cách vô cùng lo lắng nhưng hắn biết, nếu không nói rõ ràng thì đối phương sẽ không tin. Hắn cố gắng kìm nén sự lo lắng, dùng tốc độ nhanh nhất nói qua tình hình.
Mẹ trẻ thông minh thế nào chứ, vừa nghe xong liền biết đó là loại tình huống gì.
Lan Lý giới là chính là cầu nối tối ưu nhất đối với bọn hắn vào lúc này, mẹ trẻ vì nó thậm chí không tiếc giao chiến với A Trát Cách. Thiên Hoàn Công Dã Tiểu Dung tuy nổi tiếng nhưng vào lúc này, mẹ trẻ vẫn thể hiện sự quyết đoán kinh người của mình.
Hắn không chút do dự ra lệnh: "Xuất quân!"
Chu Tước doanh với tốc độ nhanh nhất đi tới khe hỗn độn xuất phát về phía Lan Lý giới.
Mẹ trẻ bay với tốc độ nhanh nhất, tóc bị gió thổi tán loạn, lúc này khuôn mặt thẹn thùng vô hại đã như lợi kiếm vừa ra khỏi vỏ, sát khí nồng nặc!
Hắn không sợ Huyền Không tự, Thiên Hoàn hắn cũng không sợ!
Muốn cướp miếng ăn từ trong miệng hắn sao?
Ai tới cũng vậy thôi!
Khi Chu Tước doanh bay đến thành của Tinh La tộc thì xảy ra một trận náo loạn. Công Tôn Sai không dừng lại chỉ bảo A Trát Cách: "Kêu mọi người rút lui bằng khe hỗn độn!"
A Trát Cách vô cùng cảm động, hắn biết rõ những lời này của Công Tôn Sai có thể giải cứu rất nhiều tộc nhân. Hắn vội vàng phái một gã thủ hạ đi truyền đạt mệnh lệnh, còn bản thân thì suất lĩnh chiến bộ đuổi theo Chu Tước doanh.
Lúc này trạm canh gác do A Trát Cách bố trí đã có hồi báo.
"Chiến bộ Thiên Hoàn đã vượt qua giới hà!"
A Trát Cách nhìn mẹ trẻ, nếu đã quy phục thì tự nhiên phải nghe theo mệnh lệnh của mẹ trẻ. Nhìn tộc nhân đã bắt đầu di chuyển về hướng khe hỗn độn A Trát Cách cảm thấy rất vui. Dù lần này có chết trận hắn cũng không cảm thấy tiếc nuối.
Công Tôn Sai nếu đã có thể dung nạp những ma tộc kia vào Chu Tước doanh tự nhiên cũng có thể dung nạp được Tinh La tộc! Dù hiện tại mẹ trẻ sai hắn đi tự sát với chiến bộ Thiên Hoàn hắn cũng không chút do dự.
Hắn đang chờ đợi mệnh lệnh của mẹ trẻ.
Trong mắt Công Tôn Sai hiện lên sự điên cuồng nhưng mặt vẫn thản nhiên nói: "Đi nào!"
Chu Tước doanh và chiến bộ của A Trát Cách giống như hai dòng lũ bay về phía giới hà.
Sau ba cánh giờ bọn họ đã gặp chiến bộ Thiên Hoàn.
Tướng mạo Công Dã Tiểu Dung cực kì bình thường, nó thuộc về dạng phổ thông lẫn trong đám đông rất khó để tìm ra. Cả người mặc bố y màu lam không chút thu hút, không có khí tức phiêu dật tiên gia, cũng không có sát khí sắc bén, tựa như một người bình thường không thể bình thường hơn, thậm chí còn không giống kẻ tu chân.
Nhưng một đám chiến tướng đang vây quanh hắn khiến một thân bố ý phổ thông cũng trở nên bất bình thường.
Chính kẻ nhìn qua rất đỗi bình thường này không những công chiến Ô Thạch giới hơn nữa còn toàn diệt hai chiến bộ của Tinh La tộc.
Nếu bàn về độ thu hút thì trận chiến của Công Dã Tiểu Dung so với công cuộc chiếm giới của Giang Triết hấp dẫn hơn nhiều!
"Ồ, đây lại có một chiến bộ tu giả sao?" Công Dã Tiểu Dung có chút kinh ngạc.
Không riêng gì hắn, các chiến tướng đứng quanh cũng rất ngạc nhiên, nhưng rất nhanh mắt bọn họ liền nheo lại. Trong mắt họ, Lan Lý giới tựa như một trái đào chín mọng, bọn họ khổ sở thủ ở đây, bây giờ đột nhiên lại bị người khác tới hái, tâm trạng họ lúc này không nghĩ cũng biết.
"Một người đi hỏi xem lai lịch của họ ra sao." Công Dã Tiểu Dung đầy hứng thú nói.
Hắn có thể nhìn ra chiến bộ của Tinh La tộc đã đầu hàng chiến bộ này. Chỉ dùng một chiến bộ mà chiếm được một giới sao? Thật ngoài trí tưởng tượng của người ta. Hiện tại thành công công chiếm ma giới chỉ có tứ đại môn phái. Bây giờ đột nhiên lại xuất hiện một chiến bộ với lai lịch không rõ ràng sao có thể không khiến hắn cảm thấy hứng thú chứ?
Từ trong chiến trận một gã tu giả Thiên Hoàn bay ra.
Cả người chiến tu lóe sáng, vừa nhìn qua pháp bảo phối chí liền biết phẩm giai bất phàm. Thiên Hoàn tinh thông phù trận luyện khí, ở phương diện pháp bảo quán tuyệt tứ cảnh thiên.
Dưới bảo quang chiến tu vô cùng nổi bật, oai hùng bất phàm, đối diện với hai chiến bộ nhưng hắn không chút sợ hãi, từ cao nhìn xuống lạnh lùng nói: "Ai làm chủ đi ra nói chuyện!"
Lời nói đầy xấc láo của đối phương khiến đám người mẹ trẻ bức xúc phẫn nộ, đối phương thật ngạo mạn vô lễ.
Công Tôn Sai tựa như một thiếu niên đầy vẻ ngượng ngùng, cười nhạt một cái, ánh mắt vốn hòa hoãn thoáng hiện sát khí điên cuồng: "Tạ Sơn, đem đầu hắn về đây!"
Tạ Sơn sớm đã không kìm chế nổi nữa nhất thời hóa thành một đạo kiếm quang bắn về phía đối phương!
Thế tới của hắn cực nhanh, một đường kiếm quang màu vàng giống như cầu vồng nhanh chóng xuất hiện trước mặt đối phương!
Chiến tu này chỉ thấy trước mặt đột nhiên sáng lên một điểm kim quang vô cùng chói mắt, trong chớp mắt kiếm ý băng lãnh phong tỏa hắn, mặt biến sắc hắn hét lớn: "Thật lớn mật..."
Dưới tình thế cấp bách, quang mang linh giáp của chiến tu Thiên Hoàn đại thịnh, vô số phù văn sáng ngời bao phủ lấy hắn.
Kim quang trùng điệp đánh lên phù văn!
Binh!
Một tiếng giòn tan vang lên, sắc mặt gã chiến tu Thiên Hoàn khẽ biến, chỉ một kích linh giáp trên người đã bị đánh tan! Nhưng khiến hắn cảm thấy hơi an tâm chính là một kiếm kia của đối phương đã bị ngăn lại!
Nhưng chưa kịp cảm ơn thần may mắn thì trong đám quang mang vừa bùng nổ kia bay ra một điểm kim quang thật nhỏ, lướt qua cổ hắn!
Như đao cắt đậu hũ!
Đầu bay lên, vòi máu phun ra!
Kim quang thật nhỏ kia chợt lóe lên rồi biến mất, kể cả đại quang mang kia cũng bay về trong tay Tạ Sơn.
Lúc này mọi người mới thấy rõ nguyên lai Tạ Sơn đang cầm hai thanh phi kiếm một lớn một nhỏ, đây rõ ràng là một đối phi kiếm màu vàng.
Song thận kiếm!
Chiến tu của Thiên Hoàn rất kinh ngạc, ngay sau đó vô cùng tức giận, ào ào một cái chiến trận trở nên rối loạn, rất nhiều chiến tu tức giận muốn xông lên.
Tiếu ý trên mặt mẹ trẻ càng đậm, đầy lẫm liệt nói: "Liệt trận!"
Chiến bộ Chu Tước doanh im lặng biến hóa, hai bên chiến tu bước tới trước mấy bước. Khí thế chiến trận đột nhiên thay đổi, sát ý thảm liệt lặng lẽ thành hình. Giống như một con mãnh thú, thân trước hơi khom lại, vận sức chờ đợi, tiếp theo nhất định sẽ là một kích sấm sét!
Chiến bộ Thiên Hoàn vốn đang rối loạn nhanh chóng trở nên im lặng. Bọn họ đều là kẻ thân kinh bách chiến tinh nhuệ, vô cùng mẫn cảm với sát ý, lập tức phát hiện ra chiến bộ đối phương đã phong tỏa bọn họ!
Nếu bọn họ còn loạn lên nữa thì chiến trận sẽ lộ ra kẽ hở, đối phương nhất định sẽ thừa cơ tấn công!
Đám chiến tu đang xao động rất nhanh tỉnh táo lại, mỗi người đều chuẩn bị bắt đầu chiến đấu.
Sắc mặt Công Dã Tiểu Dung trầm xuống, hắn nheo nheo mắt. Tới tận lúc này khí thế của hắn mới toát ra, điều này làm bố ý phổ thông hắn mặc không thể che dấu được hào quang nữa.
Cảm giác áp bách khiến Công Dã Tiểu Dung thấy được áp lực.
Hành gia vừa ra tay sẽ biết gà hay pro. Đối phương vừa bày chiến trận Công Dã Tiểu Dung lập tức biết mình gặp phải đối thủ lợi hại.
Nhưng sự mạnh mẽ và tàn nhẫn của đối phương nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn!
Toàn bộ quá trình không có chút hòa hoãn nào, dứt khoát lưu loát khiến hắn cảm thấy sự nguy hiểm.
Rốt cuộc bọn họ là ai?
← Ch. 585 | Ch. 587 → |