← Ch.597 | Ch.599 → |
Tả Mạc tỉnh dậy thì cả người thư sướng khó nói thành lời, thần thanh khí sảng, mọi mệt mỏi đều biến mất.
"Đại nhân!" Thúc Long đang đứng bảo vệ ở bên lộ vẻ mừng rỡ.
Tả Mạc cười cười, khi hắn nhìn thấy A Quỷ đang ngồi cạnh thì không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Hắn nắm lấy tay A Quỷ, trán nhíu lại, thần lực trong cơ thể A Quỷ lại tăng lên gấp mấy lần!
Đã có chuyện gì vậy?
Đối với người khác thì thần lực gia tăng là chuyện rất tốt nhưng đối với A Quỷ mà nói thì chỉ khiến hồn phách nàng bị giam giữ càng thêm chặt mà thôi! Chết tiệt! Đã xảy ra chuyện gì? Trong giây lát sắc mặt Tả Mạc trở nên vô cùng kém, hắn chỉ muốn thần lực trong người A Quỷ hoàn toàn biến mất để hồn phách có thể tự do. Cảm giác bị giam giữ trong thế giới băng lãnh và tối tăm kia thật quá tàn khốc!
"Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?" Tả Mạc trầm giọng hỏi.
Thúc Long vừa định mở mồm thì một âm thanh yếu ớt từ đằng sau hắn truyền tới: "Thần lực hô hấp."
Là Tằng Liên Nhi, Tả Mạc sửng sốt: "Thần lực hô hấp? Đó là cái gì?"
"Cơ thể mỗi người tựa như một chén nước, mà thần lực thì giống như muối trong nước. Khi thần lực của ngươi tu luyện đến cảnh giới nhất định thì thần lực và cơ thể sẽ đạt tới một trạng thái kì diệu, đó chính là thần lực hô hấp, điều này có nghĩa tiềm năng của cơ thể ngươi đã được mở ra. Tối hôm qua ngươi đã đạt tới thần lực hô hấp."
Tả Mạc nghe mà chẳng hiểu gì, trái lại hắn biết Tằng Liên Nhi hiểu về thần lực rõ hơn hắn nhiều, nghĩ một hồi hắn liền lắc đầu nói: "Ta tuy cảm thấy tinh lực khôi phục nhưng không cảm thấy thân thể có biến hóa gì cả."
"Ngươi chỉ mới mở khóa, ngươi còn cần đẩy cửa ra nữa." Tằng Liên Nhi buồn bã nói.
"Điều này thì có liên quan gì tới thần lực trong cơ thể A Quỷ?" Tả Mạc hỏi.
Trong đôi mắt mê người của Tằng Liên Nhi hiện lên một tia dị sắc, nàng thoáng nhìn qua Tả Mạc rồi nói: "Nói thực ta cũng không biết, nhưng ta thấy nhất định chuyện này cùng việc ngươi tối qua đạt được thần lực hô hấp có quan hệ với nhau."
Trán Tả Mạc càng nhăn hơn, bỗng, hắn cảm thấy A Quỷ trở tay nắm lấy tay hắn. Tả Mạc ngẩn ngơ, vui mừng hiện rõ trên mặt, cử động tương tự như này đã lâu lắm rồi từ sau lần A Quỷ khôi phục lại thần lực không có. Hắn quay sang, vẻ mặt A Quỷ vẫn ngây ngô như cũ nhưng tay nàng vẫn đang nắm chặt lấy tay hắn.
Nhất thời tâm trạng Tả Mạc trở nên rất tốt.
"Đại nhân, tối hôm qua bia ma công đã phát sinh dị trạng, ba vị công chúa cũng đã tới thành Thái An." Thúc Long bẩm báo.
Tin tức ba vị công chúa đã tới hấp dẫn sự chú ý của Tả Mạc, còn việc bia công ma hắn không để ý tới, vội vàng hỏi: "Các nàng đã tới rồi à? Khi nào đi ra ngoài hãy hỏi thăm xem họ đang ở đâu."
Thúc Long vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu ghi nhớ.
Tả Mạc hỏi tiếp: "Tình huống của Dã Lăng thế nào rồi?"
Ma thai của Đào Hưng rốt cuộc cũng tới, hắn rất sợ chậm trễ với Tả Mạc. Cuộc giao dịch giữa Tả Mạc và Biệt Hàn đã dọa hắn sợ chết khiếp. Tả Mạc bị hắn thẳng thừng gạch khỏi hàng ngũ có thể dùng tiền mua an toàn.
Một lần nữa Thúc Long lại tỏ vẻ vui mừng: "Hắn luyện hóa ma thai vô cùng thuận lợi, đang cố gắng tu luyện, có cần gọi hắn tới đây không ạ?"
"Không nên quấy rầy hắn." Tả Mạc hỏi tiếp: "A Văn sao rồi?"
"Hắn cùng chanh hắc lưỡng yêu, còn cả đám Nam Nguyệt đều đang nghiên cứu bia ma công. " Thúc Long nói tiếp: "Biệt Hàn mỗi ngày đều bế quan, hắn và Nghiệt bộ đều đang tu luyện."
Tả Mạc gật đầu. Khi hắn nghiên cứu cấm chế trên người Nghiệt bộ đã phát hiện Nghiệt bộ cũng có thể tu luyện nhưng phương pháp tu luyện lại rất quái dị. Biệt Hàn phải thích ứng với ma văn mà Tả Mạc chạm khắc, đối với một gã chiến tướng thì mỗi biến hóa của chiến bộ đều quan hệ tới khả năng dành chiến thắng.
"Các ngươi luyện hóa ma thai thế nào rồi?" Tả Mạc hỏi.
Lấy được ma thai từ tay Đào Hưng, nhật ma thai cho Thúc Long, u ảnh ma thai thì cho A Văn.
Những người khác không đủ thiên phú dùng ma thai không tốt.
"Ta thì luôn bảo vệ đại nhân còn A Văn hàng ngày đều ở chỗ bia ma công nên vẫn chưa kịp luyện hóa ạ." Thúc Long hơi xấu hổ.
Tả Mạc cảm động nói: "Những chuyện tới đây giao cho người khác làm, ngươi phải chuyên tâm luyện hóa ma thể, còn A Văn thì không nên quấy rầy hắn." Tuy luyện hóa ma thai có thể khiến thực lực của họ trong thời gian ngắn tăng vọt nhưng A Văn si mê bia ma công như vậy thì chỉ cần giác ngộ thêm lần nữa hắn sẽ thu được vô số lợi ích.
Nội dung trên bia ma công đầy đủ mà toàn diện, một khi nghiên cứu liền có lợi về lâu dài. Ngược lại, ma thai tuy nhanh nhưng tác dụng sau này hiển nhiên không thể bằng bia ma công.
Mấy người Nam Nguyệt cũng chạy tới nghiên cứu bia ma công khiến Tả Mạc cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng hắn không muốn can thiệp vào chuyện này. Nghĩ lại thì cũng thấy bình thường thôi, Bồ yêu đối với mấy tên gia hỏa này quản lí rất nghiêm nhưng kì thực vẫn luôn quan tâm, sao có thể để bọn họ chịu thiệt chứ.
Nếu bọn họ không phải là yêu tộc phỏng chừng những ma thai này cũng không giữ được.
Trước mắt Hà công chúa đã tới thành Thái An, bản thân có binh hùng tướng mạnh càng khiến lòng tin của Tả Mạc tăng cao!
Hắn quyết định đêm xuống sẽ đi dò xét qua, nếu có thể trực tiếp giải cứu Tiểu Quả và Lý Anh Phương thì là tốt nhất.
Miêu Quân đang chỉ điểm cho Đường Phỉ.
Không có thiên thanh bích hoa khiến khả năng tăng cường thực lực của hắn không lớn. Tuy vô thanh chi sát đã tiến rất gần tới cảnh cửa giới nhưng điều này đã xảy ra từ lâu, vô thanh chi sát vẫn là vô thanh chi sát, hắn đã ngừng ở cảnh giới này quá lâu rồi.
Lần này bại trong tay Tả Mạc, ngược lại còn khiến hắn bỏ được một việc trong lòng, cuộc sống cũng trở nên thong dong thoải mái hơn. Hắn chính là người nhẹ nhàng thong dong nhất trong viện.
Không còn dã tâm trong việc tu luyện, hắn bắt đầu thực hiện những sở thích khác. Sau khi chỉ điểm cho Thúc Long hắn rất nhanh tìm được mục tiêu khác, đó là Đường Phỉ.
Trong mắt hắn thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa này chính là một viên ngọc thô. Mà Đường Phỉ sau khi biết Miêu Quân chính là một vị hoàng kim chiến tướng thì vô cùng mừng rỡ, vội vàng thỉnh giáo. Một kẻ muốn dạy, một kẻ ham học, nhất thời trong viện trở nên rất náo nhiệt.
Thiên Diệu vệ và Vệ Doanh thường bị Miêu Quân điều tới làm đối tượng luyện tập. Đám Vệ Doanh với kỉ luật nghiêm ngặt, vô cùng kiên nhẫn không chút lười biếng cố gắng học tập. Còn đám Thiên Diệu vệ của Thọ Bình thỉ thảm vô cùng, những tên gia hỏa này ngày thường được ăn ngon mặc mát, giờ đây bị dày vò tới muốn gãy cả xương.
Rất nhiều người chạy tới kể khổ với Thọ Bình, Thọ bình lại chạy tới cầu cứu Tằng Liên Nhi kết quả bị nàng ném cho một câu: "Người khác luyện được thì sao các ngươi không luyện được? Thiên Diệu vệ của cha ta vô năng vậy sao?"
Thọ Bình mặt đỏ bừng, hận không tìm được lỗ nẻ nào chui xuống. Hắn là tâm phúc của Tằng Dịch sao có thể chịu được sỉ nhục như thế? Không nói nhiều, hắn quay người rời đi, trở về doanh địa đem tất cả đám kể khổ kia treo lên đánh, nhất thời toàn bộ Thiên Diệu vệ câm như hến.
Thọ Bình như con sư tử xổ lồng, mỗi ngày hắn đều mang đội đi tu luyện, hơn nữa chỉ cần Vệ doanh có thể làm hắn đều nhất định phải làm được.
Chiến bộ Đường Phỉ không muốn tỏ ra yếu kém cũng khắc khổ tu luyện.
Miêu Quân không nói gì. Thiên Diệu vệ hắn thấy không phải là đội ngũ của Tả Mạc, nhân số của Vệ Doanh thì quá ít, hơn nữa phong cách chiến đấu đã thành hình, Thúc Long thích hợp hơn hắn rất nhiều. Nghiệt bộ của Biệt Hàn xuất thân từ Huyền Không tự, có tư cách suất lĩnh Nghiệt bộ đại danh lừng lẫy thì thực lực của Biệt Hàn chỉ có hơn chứ không thể kém hắn. Chiến bộ Đường Phỉ là yếu nhất trong mấy chiến bộ, tuy Đường Phỉ rất mong muốn giao chiến bộ này cho Miêu Quân huấn luyện nhưng Miêu Quân lại chẳng muốn chút nào.
Chiến bộ này có thể giúp Đường Phỉ thực hiện những ý nghĩ của bản thân.
"Sư phụ, bọn họ đều nói Tiếu Ma Qua là hoàng kim chiến tướng, đó có phải là sự thực không?" Đường Phỉ mở to mắt, đầy hiếu kì hỏi.
Miêu Quân trầm ngâm mất một lúc rồi bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Con người đại nhân đến giờ ta vẫn chưa thể nhìn thấu. Có quá nhiều việc phát sinh trên người hắn mà ta không cảm thấy kì quái tẹo nào."
Hắn nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Đường Phỉ không khỏi cười nói: "Ta biết rõ trong lòng ngươi luôn có thành kiến với đại nhân nhưng thực tế, hắn là một kẻ không tồi. Ngươi nhìn xem, những người trong viện nhất là thuộc hạ của hắn đều vô cùng trung thành với hắn! Hơn nữa, ngươi có nhận ra không, chiến bộ của hắn so với chiến bộ khác có rất nhiều điểm khác?"
"Khác?" Đường Phỉ ngẩn ra, nàng lâm vào trầm tư.
"Chiến bộ của hắn có khí chất rất đặc biệt, kiên nhẫn, không bao giờ biết mệt, theo đuổi sự cường đại." Vẻ mặt Miêu Quân trở nên nghiêm túc: "Ngươi cũng là chiến tướng, hẳn phải biết rõ muốn tạo nên một chiến bộ như thế khó khăn thế nào. Cũng tương tự, chiến bộ như thế sẽ kinh khủng như nào chứ!"
Đường Phỉ từ từ gặm nhấm những lời Miêu Quân vừa nói.
"Không nên nhìn người mà bắt hình dong." Miêu Quân nói đầy ẩn ý.
"Ha ha! Nghe thấy không? Không phải Thiên Hoàn cũng ăn quả đắng trước phù trận của chúng ta sao? Thiên Hoàn thì sao? Dám chiến với phù trận của Kim Ô doanh, chán sống rồi!"
"Có chút nhỏ xíu mà ngươi hoa chân múa tay vui sướng thế? Thật tệ! Đáng tiếc chiến bộ yêu tộc không xông lên, ta còn muốn nhìn tiếp xem uy lực của phù trận thế nào nữa."
"Gần đây rảnh rỗi quá thôi! Không biết đại nhân thế nào rồi?"
Ma tộc có thể chạm khắc ma văn ngày càng ít, ngoại trừ yêu cầu có mật độ huyết mạch ở mức nhất định thì vấn đề trung thành cũng rất cần quan tâm. Dù sao thời gian Thời Đông khống chế Tiểu Man giới cũng quá ngắn.
"Đại nhân lợi hại như vậy khẳng định không sao đâu! Đám Thúc Long cũng đã tới bên cạnh đại nhân rồi, yên tâm đi."
"Ài, thật mong đại nhân có thể sớm trở về."
"Đúng vậy..."
Bỗng hai vị đại sư phụ Tôn Bảo Cát Vĩ xuất hiện trước mặt mọi người, mọi người nhanh chóng ngậm miệng, mắt một số người bắt đầu sáng lên.
Lần trước hai vị đại sư phụ suất lĩnh bọn họ công phá ma văn, trận chiến đấu đó tuy rất gian khổ nhưng khi nghĩ lại vẫn khiến lòng người kích động.
Cũng bắt đầu từ lần trước, rốt cuộc bọn họ cũng thấy được sức mạnh của bản thân!
Từ khi việc chạm khắc ma văn ít đi, không còn khẩn trương nữa thì bọn họ cảm thấy không quen lắm. Rất nhiều người mặt mày ủ dột, bộ dạng uể oải.
Cho nên khi hai vị đại sư phụ đồng thời xuất hiện thì cảm xúc trong lòng họ một lần nữa trở nên mãnh liệt. Mọi người yên lặng, mắt tập trung vào hai vị đại sư phụ.
Sắc mặt Tôn Bảo trở nên nghiêm trọng, hắn không lằng nhằng mà đi thẳng vào vấn đề: "Vừa rồi chúng ta nhận được một mệnh lệnh khẩn cấp của Công Tôn đại nhân!"
Nhất thời phía dưới có tiếng xì xầm, mọi người không khỏi cảm thấy khẩn trương, lẽ nào thế cục đã xảy ra biến hóa mới?
Tôn Bảo không ngăn tiếng xì xào bàn luận, trầm giọng nói: "Chú ý, đây là hỏa cấp lệnh!"
Phía dưới yên lặng trở lại, sắc mặt mọi người không khỏi nghiêm túc hơn. Hỏa cấp lệnh chỉ được tuyên bố khi tình hình đạt tới cấp cực kì nguy hiểm!
Tất cả mọi người đều hiểu, đã có chuyện xảy ra!
Trong giảng đường tĩnh lặng, giọng Tôn Bảo trầm thấp mà kiên quyết vang lên.
"Trong thời gian ngắn nhất chúng ta phải nghĩ ra tất cả biện pháp trợ giúp Vệ Doanh tăng khả năng chiến đấu! Tất cả biện pháp!"
Tôn Bảo đại sư phụ nhìn bốn phía.
"Đây không phải là yêu cầu mà là mệnh lệnh!"
← Ch. 597 | Ch. 599 → |