← Ch.710 | Ch.712 → |
"Ngốc thật, lại dám đấu với hiệp hội Ma Binh sư chúng ta, thật sự là chán sống!" Một nam tử có cặp mắt màu lam với vẻ mặt u ám trong đám người hung dữ nói ra một câu.
"Ai bảo hắn không biết tốt xấu. Nếu như hợp tác với chúng ta thì muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Đáng tiếc là người của chúng ta cũng chưa gặp được hắn lần nào. Nếu như hắn bớt phách lối ít đi một chút thì không sao, đàng này lại cứ hết lần này tới lần khác bảo rằng muốn luyện chế thanh Địa Ma binh thứ hai. Cơ hội được đưa tới tận cửa như vậy mà nếu như chúng ta không lợi dụng thì thật đúng là ngu xuẩn không ai bằng." Một nam tử tóc vàng nói.
"Thật sự là muốn nhìn thấy vẻ mặt của Vật Hi đường vào ngày mai." Nam tử có cặp mắt màu lam cười âm hiểm rồi nói: "Có thuyền lớn che chở ư, vậy ai nguyện ý chôn cùng đây? Ngày mai Vật Hi đường phát hiện được Ma Binh sư của mình còn lại không đến một nửa, không biết khi đó có hối hận thúi ruột không nhỉ?"
"Hắc hắc! Trừng trị, trừng trị mới là cách tốt nhất để biểu dương lực lượng của chúng ta." Nam tử tóc vàng đắc ý cười nói.
Bỗng nhiên trên đường đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô, hai người dường như nghe được có kẻ đang thốt ra "Vật Hi đường". Hai người liếc nhau rồi không chút do dự bật dậy bay lên không trung.
Trên bầu trời, một tiểu đội ma kỵ khoảng năm mươi người đang dùng tốc độ cao nhất tiếp cận Bất Chu thành.
Dưới cổng thành đã sớm có Quản sự Vật Hi đường đứng chờ, lúc này liền lập tức bay lên không trung. Thần sắc của hắn nghiêm túc chắp tay thi lễ với tiểu đội ma kỵ rồi nói: "Tại hạ Tiền Đa là quản sự bản địa, các vị thật vất vả, không biết là ở chi nhánh nào?
"Chi nhánh Hoa Lí giới" Đại hán cầm đầu hơi cúi người rồi thần sắc thản nhiên nói, trên lưng hắn có đeo một cái rương màu vàng được bài trí rất nhiều Ma văn trông hết sức tinh xảo.
Năm mươi người này tuy rằng vừa phi hành qua một quảng đường dài, nhìn qua thì mặt đầy bụi bặm nhưng vẫn khó có thể che dấu được khí chất nhanh nhẹn và dũng mãnh, vừa nhìn liền biết là những người có năng lực.
Tiền Đa cũng không nhiều lời mà vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Mời đi theo ta"
Đại hán cầm đầu cũng không chần chờ mà dẫn đầu đuổi theo, những người còn lại cũng yên lặng không tiếng động mà đi theo Tiền Đa, hiển nhiên phương hướng theo sau của bọn hắn rõ ràng là cửa vào U Minh Địa Hà.
Xung quanh vang lên những tiếng bàn luận, ánh mắt của mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm vào rương sắt trên lưng đại hán cầm đầu. Một vài người có kinh nghiệm thì có thể phân biệt ra được chi phí cho việc chế tạo ra loại rương này là hết sức đắt đỏ, bình thường chỉ được dùng để chứa những tài liệu vô cùng quý hiếm mà thôi.
Chẳng lẽ Tiêu Vân Hải cần tài liệu đặc thù gì?
Mọi người đều tò mò thảo luận, tất cả đều có dự cảm là chuyện này dường như lại muốn phát sinh ra sóng to gió lớn rồi đây, hai người của hiệp hội Ma Binh sư đang đứng lẫn trong đám người chợt nhìn nhau trao đổi, trong nội tâm của bọn ắt hắn cũng sinh ra dự cảm không tốt.
Có một số người chuẩn bị đi theo đến U Minh Địa Hà xem chuyện gì xảy ra, mà những người khác cũng chuẩn bị tản đi thì bỗng nhiên có người kêu to: "Mau nhìn!"
Trên bầu trời cách đó không xa lại có một tiểu đội.
Cũng là đám hộ vệ nhanh nhẹn dũng mãnh, trên lưng cũng đeo từng chiếc rương màu vàng sậm, rồi đồn loạt tiến thẳng vào U Minh Đia Hà.
Chuyện kế tiếp lại càng khiến cho người ta trợn mắt há mồm liên tục, từng tiểu đội của các chi nhánh Vật Hi đường liên tục xuất hiện ở phía xa xa trên không trung.
Hộ vệ tinh nhuệ, rương màu vàng sậm!
Mỗi người trong những tiểu đội của Vật Hi đương này đều là thần sắc vô cùng nghiêm túc cùng nối đuôi nhau vào thành, và mục tiêu chính là thẳng tiến vào U Minh Địa Hà.
Đến lúc này thì cho dù là người ngu ngốc cũng có thể biết chắc rằng đang xảy ra một sự tình khó lường nào đó! Lập tức rất nhiều người hướng về phương hướng U Minh Địa Hà mà chạy tới để tìm hiểu xem rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì.
Ngay lúc mọi người chạy đến U Minh Địa Hà thì tất cả đều kinh ngạc đến ngây người khi chứng kiến thêm một cảnh tượng trước mắt.
Mười mấy cái rương vàng sậm được đặt trật tự trên mặt đất và tất cả đều được mở ra, trong mỗi rương đều phát ra hào quang lóng lánh như ánh đèn trong đêm tối, U Minh Địa Hà vốn u ám cũng được những hào quang này chiếu sáng như ban ngày.
Chúng chỉ thuộc về hào quang tỏa ra từ những tài liệu đỉnh cấp, những chấn động đặc biệt tựa như tiếng hô hấp, nhịp tim của những con dã thú khác nhau đang bao phủ toàn bộ U Minh Địa Hà.
Nếu như nói tài liệu trị giá hai ức ma bối chỉ làm cho người khác sợ hãi và thán phục về giá trị của con số khủng bố đó, thì bất kỳ một tài liệu nào bên trong mỗi chiếc rương vàng sậm này cũng khiến cho người khác không tự chủ được mà trầm mặc. Thậm chí tuyệt đại đa số mọi người đều không thể nhận ra được một thứ nào, nhưng bọn họ lại hiểu rõ những tài liệu này đều là đỉnh cấp, hơn nữa có khi là những tài liệu đỉnh cấp trong truyền thuyết nữa.
Đúng vậy, ‘trong truyền thuyết’, ba chữ này lập tức lại làm cho những cành tượng hào quang và chấn động kia trở nên xa vời không thể với tới.
Mọi người cũng không quá kích động mà đa số đều không tự chủ được phải trầm mặc.
Hào quang và chấn động phát ra từ những tài liệu này cũng giống như sự nhanh nhẹn mà dũng mãnh của những hộ vệ tinh nhuệ nghiêm túc kia, bọn họ đều biểu dương lực lượng ra mà không chút che giấu!
Đối với đống tài nguyên này thì mọi người đều luôn tham lam và khát khao, nhưng ngược lại đối mặt với lực lượng mạnh mẽ đó thì mọi người lại luôn tràn ngập sự kính sợ.
Lúc này vốn đã có một số người muốn rục rịch thì cũng đã triệt để bình tĩnh lại, vẻ tham lam trong mắt cũng bỗng chốc tiêu tán đi không thấy đâu nữa.
Nếu như Vật Hi đường có can đảm bày ra những tài liệu có giá trị liên thành này thì cũng có nghĩa là bọn hắn có lòng tin tuyệt đối có thể bảo vệ được chúng.
Mà những người hiểu biết nhiều thì lúc này mới đột nhiên nhớ tới, Vật Hi đường đã có lịch sử hơn ngàn năm qua mà vẫn đứng sừng sững.
Những chiếc rương vàng sậm đang không ngừng tăng lên!
Hào quang càng tỏa ra chói mắt!
Lúc này cho dù là những người kém nhạy bén đi nữa cũng có thể hiểu được là Vật Hi đường đang bày ra lực lượng của bọn hắn. Nhưng mà vì sao Vật Hi đường lại bày ra lực lượng mà không hề có ý giữ lại, hơn nữa lại ở một nơi và một thời điểm nhạy cảm như vậy?
Bất kể là phía sau có nội tình như thế nào thì việc ngang nhiên bày ra nhiều tài liệu đỉnh cấp như vậy ở toàn bộ Ma giới cũng là lần đầu tiên chứng kiến.
Rất nhiều Ma Binh sư chen chúc nhau đến đây, những tài liệu cao cấp nhất này mỗi thứ đều có giá trị liên thành, bình thường bọn hắn cũng khó có thể thấy được.
U Minh Địa Hà ở Bất Chu thành đã thật sự hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của Ma giới.
*
**
Đậu Nha cảm giác được nhịp hô hấp của mình hơi khó thở, những quầng hào quang này cách hắn gần như vậy càng khiến cho hắn cảm thấy như đang ở trong mộng cảnh. Từng cơn, từng cơn chấn động phát ra từ những tài liệu này làm cho hắn cảm giác như mình đang ở trong thuyền nhỏ bấp bênh trên biển, bất cứ lúc nào thuyền cũng có thể bị lật úp.
Tài liệu đỉnh cấp, không cái nào là không phải thiên tài địa bảo. Thông thường chúng đều có xuất xứ từ thiên địa tự nhiên trải qua vô số năm tháng thai nghén mà thành, bản thân đều hàm chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ!
Những lực lượng đang nhè nhẹ tỏa ra này đối với Đậu Nha thì vẫn là quá mức mạnh mẽ.
Bỗng nhiên một đạo bóng dáng màu hồng lặng yên xuất hiện trước mặt hắn khiến cho những chấn động kinh người lập tức tiêu tán không thể nhận thấy được nữa.
Đậu Nha biết rõ là đối phương đang giúp mình ngăn lại những chấn động này liền không nén được mà cảm kích nói: "Cảm ơn!"
Tằng Liên Nhi dường như không nghe thấy mà ánh mắt nàng đang hướng về phía xa xa, ở sâu trong đôi mắt hiện lên một tia thần sắc lo lắng.
Hào quang chói mắt phát ra từ trong những chiếc rương vàng sậm kia đối với nàng đều là từng đám phiền phức.
Thậm chí là phiền phức cực lớn nữa kìa!
Thái độ của Vật Hi đường nàng có thể tận mắt thấy được, cảm giác của Tằng Liên Nhi rất nhạy cảm, nàng lập tức ý thức được bên ngoài nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi! Nếu không thì thái độ của Vật Hi đường sẽ không kịch liệt đến như vậy.
Thật sự là phiền phức lớn rồi!
Tả Mạc hoàn toàn không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì. Hiệp hội Ma Binh sư là cái quái gì hắn càng không có chút ấn tượng, quả thật không có quan hệ cũng không quen biết, trong khoảng thời gian này hắn luôn cự tuyệt ra ngoài để giao tiếp, về phần người nào ngăn trở thì hắn cũng chẳng muốn biết.
Ma Binh trì mới tuy rằng dùng tốt, nhưng mà yêu cầu đối với người sử dụng cũng rất cao, đến ngay cả Tả Mạc cũng phải hết sức chăm chú mới có thể đạt trình độ làm cho mình vừa lòng.
Hơn nữa vì phòng ngừa người khác quấy rầy mình cho nên Tả Mạc đã bố trí cầm chế ở bốn phía Ma Binh trì để hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.
Tả Mạc thở phào một hơi, bên trong Ma Binh trì có mười chiếc phôi thai Ma binh màu sắc khác nhau, đang lặng yên bồng bềnh trong mặt hồ màu lam trong vắt, khí lạnh trên mặt trì so với trước kia đã nồng đậm hơn rất nhiều.
Cuối cùng sáu mươi món Ma binh Tướng giai cũng đã hình thành ra mười chiếc phôi thai Ma binh, trong đó đã xảy ra hai lần sai sót, đây cũng chỉ vẻn vẹn là hai lần sai sót trong tất cả những thao tác của Tả Mạc. Những thao tác hết sức chăm chú rất dễ làm cho người ta mệt mỏi, bởi vậy mà Tả Mạc cũng khó thoát khỏi có vài lần sai sót.
Đối với kết quả này thì Tả Mạc cũng tương đối hài lòng.
Hắn khoanh chân ngồi xuống rồi nhanh chóng nhập định, hắn thật sự quá mệt mỏi nên rất nhanh liền tiến vào trạng thái nhập định tâm thần tĩnh lặng.
Ma Binh trì đang yên tĩnh thì bỗng nhiên mười đoàn hào quang có màu sắc khắc nhau sáng rực lên, mỗi luồng hào quang đều bao phủ lấy một phôi thai Ma binh, mười đoàn hào quang chợt sáng chợt tối như là đang hít thở vậy.
Chỗ sâu trong U Minh Địa Hà có vô số dòng nước lạnh rất nhỏ, đột nhiên những dòng nước lạnh này điên cuồng vọt tới Ma Binh trì phòng chữ Thiên như cá mập ngửi thấy được mùi máu tanh.
Thậm chí tình huống như vậy cũng xảy ra ở chỗ sâu trong U Minh Địa Hà cách phòng chữ Thiên tới cả trăm dặm.
Ai cũng không thể ngờ bề ngoài chỗ sâu trong U Minh Địa Hà nhìn như không có dao động thì lúc này lại đang phát sinh biến đổi nhanh đến kinh người.
Mặt nước của Ma Binh trì trước mặt Tả Mạc bắt đầu từ từ dâng lên, Tả Mạc đang ở trong trạng thái nhập định nên hoàn toàn không có cảm giác gì.
Không bao lâu sau thì độ cao của mặt nước đã ngang bằng với mặt đất rồi, nhưng mà những mạch nước ngầm dũng mãnh này vẫn không có dấu hiệu dừng lại, chúng vẫn đang ùn ùn không ngừng tràn vào.
Nước ao vẫn đang không ngừng dâng lên, nhưng nó lại không tràn ra bốn phía.
Thật giống như đang có một bàn tay vô hình kéo lấy mặt nước để cho nó liên tục vươn lên như cột nước không ngừng dâng cao.
Lúc này hào quang của mười bộ phôi thai Ma binh càng phát ra mạnh mẽ, chúng ở trong nước đang chậm rãi chuyển động, nước ao bị kéo theo, cột nước đang liên tục xoay tròn.
Dòng nhỏ ở chỗ sâu trong U Minh Địa Hà càng thêm điên cuồng, chúng giống như đàn cá dày đặc đang bám chặt lấy lòng sông dốc sức liều mạng lao tới phòng chữ Thiên.
Bản thân những dòng nhỏ này cũng bao hàm một lực lượng kinh người, dùng lực lượng của mấy chục vạn dòng nhỏ tụ tập lại với nhau thì dù là cứng rắn như lòng sông cũng phải bắt đầu rung rẫy!
Ầm ầm ầm!
Mặt đất xung quanh U Minh Địa Hà bỗng nhiên bắt đầu rung động, dường như ở sâu bên trong mặt đất đang có vạn mã lao nhanh.
Vẻ mặt của đám người xung quanh vô cùng hoảng sợ.
Chuyện gì đang xảy ra?
Địa chấn sao?
U Minh Địa Hà vốn là ở sâu trong lòng đất hơn mười dặm, lòng sông U Minh Địa Hà rung động thì lập tức dẫn đến một loạt những phản ứng dây chuyền, nham thạch trên đỉnh đầu mọi người cứ rơi xuống từng khối lớn.
Lần này đã khiến cho mọi người hoảng sợ mà liên tục thét lên những tiếng chói tai, bọn hắn lập tức điên cuồng chạy về hướng cửa ra vào.
Nơi này cách mặt đất tới hơn mười dặm, nếu như bị chôn sống thì cho dù có Ma công lợi hại cỡ nào cũng tuyệt đối không còn chút sinh cơ!
Lúc này thì cho dù là thiên tài địa bảo cùng đều bị bọn hắn ném vèo lên tận chín tầng mây rồi, trong đầu tất cả mọi người chỉ có một suy nghĩ duy nhất là phải nhanh chóng lao ra khỏi mặt đất!
Nhưng thông đạo cũng không phải rộng lớn mà nơi này lại có quá nhiều người đang chén lấn tiến về phía cửa, cho nên đã tạo thành tình cảnh rất hỗn loạn.
Nham thạch trên đầu đang liên tục rơi xuống lại khiến cho tình cảnh càng thêm hỗn loạn.
Bên ngoài Ma Binh trì, vẻ mặt Đậu Nha đang rất lo lắng nói: "Nới đây muốn sập rồi, chúng ta..."
Tằng Liên Nhi tu luyện Thần lực cho nên nàng dường như phát giác được tình huống trước mắt có quan hệ với việc bên trong Ma Binh trì. Nàng nhớ lại thiên địa dị tượng hiện ra lúc Bảo bát của Tiểu Mạc được luyện chế thành công, nên không có chút nào lo lắng mà nói: "Không có việc gì."
Đậu Nha vô cùng lo lắng, còn Tằng Liên Nhi lại hoàn toàn không để ý đến, mà A Quỷ thì là thờ ơ, người duy nhất thấy được có chút bình thường chính là Thanh Hoa Tuyết. Lúc đầu Thanh Hoa Tuyết cũng chỉ là sắc mặt hơi biến hóa rồi sau đó liền khôi phục lại vẻ ung dung bình tĩnh.
Tằng Liên Nhi liếc qua Thanh Hoa Tuyết cũng thấy hơi kinh ngạc với sự bình tĩnh của nàng.
Tuy rằng thực lực rất yếu nhưng tâm trạng thật không tệ.
Mà lúc này bên trong Ma Binh trì phòng chữ Thiên lại diễn ra một quang cảnh kinh người khác!
← Ch. 710 | Ch. 712 → |