Vay nóng Tinvay

Truyện:Vũ Vương - Chương 274

Vũ Vương
Trọn bộ 795 chương
Chương 274: Thiên Anh biến
0.00
(0 votes)


Chương (1-795)

Siêu sale Shopee


Tâm niệm vừa đông, Mộ Hàn lập tức tĩnh thần, công pháp của Vũ Hóa chân kinh dần hiện ra trong đầu hắn.

Vũ Hóa chân kinh này hắn đã triệt để xem thấu rồi.

Một lát sau, Mộ Hàn liền dùng Thái Hư động thần quyết để vận chuyển pháp lực, sau đó dùng Vũ Hóa Chân kinh để điều động chân nguyên trong cơ thể.

Lúc đầu, chân nguyên đi theo Vũ Hóa chân kinh vào trong tâm cung còn rất là thưa thớt, thế nhưng chỉ qua vài giây thì chân nguyên trong cơ thể hắn đều điên cuồng dao động, tựa như là thủy triều dũng mãnh, truyền vào trong tâm cung cảu Mộ Hàn. Sau đó hoàn toàn tiến vào trong huyền thai nơi bụng của Thiên anh.

Trong lúc tâm cung của Mộ Hàn thuế biến thì huyền thai lúc trước từ vũ hóa nhập đạo cũng không hề biến mất, mà là tiến vào trong cơ thể thiên anh, trở thành một bộ phận của thiên anh.

Nó cũng không còn coi là Huyền thai được nữa rồi, cho nên cũng không còn tác dụng của Huyền thai.

Hiện giờ nó là trái tim của thiên anh, chỉ là trái tim này không ở lồng ngực, mà nằm ở trong bụng thiên anh.

Uỳnh!

Bỗng dưng huyền thai nhẹ nhàng rung dộng, tựa như trái tim bắt đầu đập.

Tựa như hô ứng với Huyền thai, ngay sau đso thiên anh liền bành trướng, rồi co rút lại một lần nữa.

Mộ Hàn còn không biết được hiệu quả chính thức của Vũ Hóa chân kinh ra sao, bởi vì lần này hắn thử rất cẩn thận, biên độ bành trướng co rút của thiên anh vô cùng nhỏ. Nhưng để cho hắn ngoài ý muốn đó là khi thiên anh đang co lại thì một bộ phận lực lượng linh hồn của Phong Lưu Vân liền bị thiên anh lặng lẽ hấp thụ.

- Hay lắm!

Mộ Hàn đại hỉ, hiện giờ hắn thực là cảm kích cái nha đầu Cơ Vân Trúc gặp ở tầng một Vực Giới sát tràng kai, nếu không có nàng quấn lấy mình không chết không thôi thì Cơ Vân Yên làm sao có thể bị hắn dụ tới Cổ Linh thành, lại còn bị hắn bắt vào bên trong Tử Hư thần cung nữa chứ.

Nếu không lấy được Vũ Hóa chân kinh của nàng ta thì Mộ Hàn thực là vô duyên rồi.

Nếu không có chí bảo này của Vũ Long thiên tông, thì hiện giờ Mộ Hàn chỉ có thể giằng co cùng với Phong Lưu Vân mà thôi, lại mong răng không bị cường giả Vạn Lưu cảnh của Cực Chân biên giới này phát hiện. nhưng hiện giờ có được Vũ Hóa chân kinh thì tuy hắn chưa thể yên tâm được hết nhưng cũng đã thấy thoải mái hơn trước khá nhiều.

Uỳnh!

Ngay lập tức sau. Huyền Thai lần nữa rung động.

Thiên anh liên tục bành trướng sau đó lại co lại, chỉ là biên độ có tăng thêm chút ít mà thôi, lực lượng bị thiên anh hấp thu cũng tăng thêm nhiều hơn một chút.

Không tới hai giây, Huyền Thai liền rung động lần thứ ba, thiên anh cũng bành trướng rồi co lại thêm lần nữa.

Tiếp sau đó là lần thứ tư, thứ năm....

Huyền Thai rung động cùng với biên độ thay đổi của thiên anh cũng tăng lên rất nhiều, lực lượng hấp thu được không ngừng gia tăng. Đúng lúc này linh hồn của Phong Lưu Vân đã lâm vào điên cuồng, tiếng gầm gừ, quát mắng không ngừng vang lên, nhưng chỉ là hắn không phát giác được linh hồn lực lượng của bản thân đang bị xói mòn đi dần dần.

Phong Lưu Vân không phát hiện gì thực là đúng ý Mộ Hàn rồi.

Chín mươi lăm lần, chín mươi sáu lần...

Một trăm lần!

M Hả?

Huyền thai rung động không ngừng, thiên anh cũng co rút kịch liệt hơn trước, Phong Lưu Vân đột nhiên kinh hô, chợt từ trong điên cuồng tỉnh lại, chợt ngạc nhiên kêu lên:

- Lão phu thực cảm giác không sai thì tên tiểu tử nhà ngươi đang vụng trộm hấp thu lấy linh hồn lực lượng của ta?

Nhưng là chỉ qua một lát, Phong Lưu Vân điên cuồng cười:

- Mộ Hàn nếu như chỉ tiêu hao lực lượng của lão phu thì ta còn có thể cố kỵ ba phần, nhưng ngươi lại đang hấp thu lực lượng của ta? Ngươi chỉ là một Huyền Thai tu sĩ, không sợ chịu không nổi mà chết sao?

- Hắc, ngươi không phải là muốn hút sao, lão phu cho ngươi hút đủ này!

Hét lên một tiếng hung ác, thân thể mà Phong Lưu Vân ngưng tụ từ linh hồn kia bành trướng mấy lần, sau đó lực lượng từ trong cơ thể kích động tràn ra ngoài. Nếu như lúc trước lực lượng tràn ra chỉ là một dòng suối nhỏ thì bây giờ tựa như một cong sông lớn, khí thế hung mãnh, khiến người khác kinh hãi không thôi.

Lực lượng càng thêm cuồng bạo, tựa như là thủy triều, lập tức trùng kích lấy thiên anh của Mộ Hàn, tựa như muốn khiến cho thiên anh phải bị đánh nát vậy, nếu là tu sĩ khác, lực lượng đang hấp thu đột nhiên bạo tăng thì chỉ sợ tâm cung cùng huyền thai sẽ triệt để bị đánh nát.

Còn Mộ Hàn có được tâm cung, nhưng lại còn là Tử Hư thần cung, bên trong ngưng kết ra không phải là phổ thông huyền thai, mà thiên anh.

- Cái này cũng không cần ngươi quan tâm đâu.

Mộ Hàn nhẹ nhàng cười cười.

Sau một khắc, Mộ Hàn đột nhiên không hề dùng tới Thái Hư động thần quyết nữa, mà pháp lực chống cự với linh hồn trùng kích của Phong Lưu Vân cũng đột nhiên biến mất, toàn lực thi triển Vũ Hóa chân kinh.

Lập tức biên độ chấn động của Huyền Thai lập tức tăng lên, thiên anh bành trướng rồi co lại càng thêm kịch liệt, mà tần suất thì cũng giảm đi, vẫn luôn ăn khớp với lực lượng linh hồn của Phong Lưu Vân chấn động. Tiếp theo thiên anh tựa như hắc động, dần đem đoàn bộ linh hồn lực lượng đang kích động kia hấp thu triệt để.

Uỳnh!

Uỳnh!

...

Thời gian trôi qua nhanh chóng, tiếng nổ kịch liệ tkhông ngừng vang lên, âm thanh đó không ngừng phát ra từ bụng của thiên anh.

Mới lúc đầu Phong Lưu Vân cũng không để ý biến hóa của thiên anh, vì cơ bản hắn đối với linh hồn lực của bản thân có lòng tin vô cùng, nếu có thể đạt tới cực hạn của Mộ Hàn, làm cho Huyền thai của hắn bạo nổ, thì cho dù có tổn thất một bộ phận linh hồn lực lượng, thì cũng không sao, chỉ cần chiếm được bộ thân thể kia thì có thể rất nhanh tu luyện trở lại được rồi.

Một ngày sau, thiên anh vẫn còn đang hấp thu không ngừng, mà Phong Lưu Vân cũng cảm giác được một điểm không đúng, nhưng lại chưa từ bỏ ý định, bắt đầu phát động công kích mãnh liệt hơn, chỉ là biến hóa lại khó lường, từ trong thân thể bạo tán ra linh hồn lực lượng chợt yếu đi, tốc độ trùng kích thì cũng chợt nhanh chợt chậm.

Nhưng khiến cho hắn thất vọng chính cho dù hắn biến hóa tấn công thế nào thì thiên anh của Mộ Hàn cũng sẽ lập tức cải biến, tựa như là hình bóng của hắn vậy.

Hai ngày sau, thiên anh vẫn còn tiếp tục quá trình bành trướng co lại.

Phong Lưu Vân cuối cùng không kìm được, sắc mặt trở nên âm tình bất định.

- Thu lại cho ta!

Hai mắt hắn trợn trừng, trong miệng đột nhiên gầm lên, mà trong nháy mắt Mộc Linh đạo thể và Hỏa Linh đạo liền quay về linh hồn thân thể

Một lát sau, linh hồn thân thể của Phong Lưu Vân đột nhiên trở nên dỏ nhưu lửa.

Trong ánh lửa hồng đó từng sợi thanh khí hiện ra, không đến một giây thì một đoàn liệt hỏa từ trong linh hồn thân thể bay ra.

Hô!

Sau một khắc linh hồn thân thể của Phong Lưu Vân đột nhiên tan biến, tựa như là dung nham bắt đầu tấn công thẳng về phia tám hướng, tựa như muốn nướng chín thiên anh kia vậy, mà thân thể của thiên anh cũng bốc lên nhiệt khí, tựa như muốn tan rã rất nhanh rồi.

*****

- Mộ Hàn, lão phu dùng linh hồn thi triển Xích Ô hóa thần thần thông, để xem thiên anh của ngươi còn có thể ngăn cản được không.

Phong Lưu Vân điên cuồng gào thét.

Ở trong Vô Cực thiên tông thì công pháp thâm sâu nhất chính là bất lập văn tự, không nhập võ bia bí cảnh, mà từ trươc tới giờ đều là truyền miệng, Vô Cực ngọc điển chính là như thế, mà Xích Ô hóa thần này cũng vậy. Đây chính là thần thông mạnh mẽ nhất của Phong Lưu Vân thi triển ra thì cần phải hao phí gần ba thành linh hồn lực lượng.

Nếu không phải là thấy thiên anh hai ngày nay còn chưa đạt tới cực hạn thì Phong Lưu Vân cũng không dùng cái thủ đoạng giết địch ba ngàn tự hại tám trăm này đâu.

- Quên nói cho ngươi biết hiện giờ ta đang dùng là Vũ Hóa chân kinh..

Mộ Hàn cười cười rối trả lời, nếu như Phong Lưu Vân sớm thi triển ra Xích Ô hóa thần này thì hắn phải dùng biết bao nhiều công sức mới có thể hóa giải được, chỉ là giờ thiên anh của hắn đã hấp thụ đủ lực lượng, chuẩn bị vào giai đoạn thuế biến rồi.

Phong Lưu Vân lúc này càng bộc phát ra lực lượng cường đại, chính là chất xúc tác cho thiên anh.

Mộ hàn căn bản là không cần chống cự, chỉ cần dùng Vũ hóa chân kinh tiến hành dẫn đạo là được rồi.

Uỳnh!

Huyền thai rung mạnh, thiên anh lại bành trướng thêm nhưng biên độ lần này tiến tới trạng thái mà lúc trước chưa hề đạt được, trong khoảnh khắc liền chiếm gàn bốn thành không gian bên trong Tử Hư thần cung, hiện giờ bên trên hư không, nó đã biến thành một cự nhân to lớn chứ không còn là một tiểu nhân nhỏ bé nữa rồi.

- Vũ hóa chân kinh?

Phong Lưu Vân chấn động không thôi:

- Đây là trấn phái công pháp của Vũ Long thiên tông, ngươi làm sao biết được Vũ Hóa chân kinh... Sao có thể đưuọc? Vũ Hóa chân kinh ở trong Vũ Long thiên tông cũng chỉ có một số kẻ mới có tư cách tu luyện, chẳng lẽ ngươi là gian tế từ Vũ Long thiên tông tiến vào Vô Cực thiên tông?

Cuối cùng, khi Phong Lưu Vân hiểu ra thiên anh kết hợp với cái thứ gọi là Vũ Hóa chân kinh quỷ dị kia lại có thể khiến cho bản thân mình nguy hiể, cho nên ngữ điệu trở nên sắc bén vô cùng.

- Gian tế?

Mộ Hàn khẽ kêu lên, rồi cũng không thèm đáp lại, sau khi Phong Lưu Vân nói xong thì thiên anh đã chiếm cứ được bảy phần không gian bên trong của Tử hư thần cung, cuối cùng đạt tới cực hạn, bắt đầu co lại dần dần.

Thiên anh mỗi lần co rút lại thì thân thể lại cứng cáp hơn, mà nhiệ tkhí trong cơ thể cũng tiêu giảm một phần.

Chỉ vài giây ngắn ngủ, thiên anh đã co lại non nửa, nhiệt khí đã triệt để biến mất, mà toàn bộ bộ vị cứng lại cũng bắt đầu bình thường lại. linh hồn của Phong Lưu Vân cùng với hai cỗ đạo thể lần lượt tiến vào trong một hầm băng, tựa như là tử địa vậy, bắt đầu ngưng trệ ở bên trong.

- Sao có thể như vậy, sao có thể như vậy?

Phong Lưu Vân cuối cùng không áp chế được bản thân mà hoảng sợ kêu lớn, ở bên phần bụng của thiên anh, thì đám dung nham còn thừa bắt đầu bốc lên, tựa nhiệt ý khủng bố vô cùng, Nhưng cho dù dung nham có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng không thể nào ngăn cản việc bị đông cứng lịa.

Bất tri bất giác, thân thể của thiên anh cũng chỉ còn chiếm lấy ba phần không gian bên trong Tử Hư thần cung mà thôi.

Phong Lưu Vân gầm rú kinh hoàng, còn Mộ Hàn vẫn mặc kệ hắn, tâm thần vẫn luôn chìm vào trong cơ thể thiên anh, tinh tế cảm nhận biến hóa bên trong đó.

- Lão phu không cam lòng a... Vũ Hóa chân kinh... Vũ Hóa...

Tiếng kêu gào tràn đầy phẫn uất và tuyệt vọng đột nhiên ngừng lại, thiên anh cũng ngưng việc co rút lại, thân thể to lớn giờ cung chỉ còn chiếm hai phần không gian, mà trên bụng thiên anh thì linh hồn của Phong Lưu Vân với đạo thể đã hòa thành dung nham kia liền triệt để bị đóng băng lại, cuối cùng không thể nào làm gì được nữa.

Trong Tử Hư Thần cung, thiên anh giống như bị băng phong, vẫn không nhúc nhích.

Bên ngoài động quật nơi cung điện, Mộ Hàn tựa nhưu một bức tượng, không hề động tĩnh gì, mà bên cạnh hwans thì thân thể khô quắt của Phong Lưu Vân đang ngồi đó.

Bịch... bịch!

Tầng tám Cực Chân các vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng.

Thư Tình cùng với Bộc Dương Duy cơ hồ là cùng nhìn về phía Yến Minh đang đi lên, mỉm cười hỏi:

- Lão đầu tử, sao rồi? Tiểu gia hỏa kia hôm nay làm gì mà đã ở bên ngoài Vô Cực thiên cung chờ rồi?

Cho dù là ở Vô Cực thiên tông cũng khó thể xuất hiện được một đệ tử bằng được với Tiêu Tố Ảnh và Cung Hạo, thậm chí là có thể siêu việt hai người bọn họ.

Thiên tài như thế thì tông phái đều phải đối đãi tựa như bảo bối vậy.

Ba người bọn họ là trưởng lão trong tông, cho nên vẫn luôn chú ý từng động tĩnh của Mộ Hàn. Thấy mười ngày cũng đã qua, Yến Minh liền tiến vào Cực Chân giới vực để tìm hiểu xem sao.

- Không có.

Yến Minh bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ta đã hỏi qua Kim Chân tử sư bá trấn thủ Vô Cực thiên cung, hắn nói Mộ Hàn tiến vào Cực Chân vực giới thì hướng về Linh Trì ngọc bích mà đi, cuối cùng tiến vào trong hư không có thủy thuộc tình chân linh chi lực, sau khi vào ngọc bích thì bị Phong Lưu Vân sư thúc gọi đi, hiện giờ còn chưa có ra. Theo sư đoán của Kim Chân tử sư bá thì tiểu gia hỏa kia có thể đi theo Mặc Tâm thần thủy.

- Mặc Tâm thần thủy?

Bộc Dương Duy nhíu đôi mày rậm, hồ nghi nói:

- Phong Lưu Vân sư thúc cùng với Mặc Tâm thần thủy kia dây dưa mấy trăm năm rồi, hiện giờ vẫn còn chưa thu phục được, lại càng khiến cho bệnh tình càng nặng thêm chỉ sợ đại nạn buông xuống, hắn gọi Mộ Hàn đến để hấp thu Mặc Tâm thần thủy sao?

- Còn nữa, sao mà hắn biết được Mộ Hàn chứ?

Đối với đám đệ tử Vô Cực thiên tông mà nói thì Cực Chân vực giới vô cùng thần bí, thậm chí còn có nhiều kẻ đến Cực Chân giới vực còn chưa bao giờ nghe nói đến. Có thể trở thành Vạn Lưu cảnh cường giả thì Cực Chân giới vực cũng không phải là bí mật gì cả, cho nên cũng khá là lý giải tình huống với Phong Lưu Vân này.

- Ta hiểu rồi.

Lúc này Thư Tình đột nhiên kêu lên một tiếng, thấy Yến Minh cùng Bộc Dương Duy cùng nhìn tới thì cười nói:

- Cái tên gia hỏa Mộ Hàn này hẳn là khiến cho Xích Huyền đan lô của Mai Tâm Hạc sư dệ trở thành siêu phẩm đạo khí, mà vài ngày trước hắn muốn đi vào Cực Chân giới vực thì ta đã nghi rằng hắn có thể đã phá giải được bí mật bên trong Xích Huyền đan lô mà Phong sư thúc năm đó lưu lại. Bây giờ nghe ngươi nói vậy, xem ra là thật rồi.

- Đúng thế!

Con mắt của Yến Minh cũng sáng lên:

- Tiểu gia hỏa kia ở trên phương diện luyện khí có tạo nghệ cực cao, có thể tăng lên phẩm cấp của Xích Huyền đan lô mà Phong sư thúc luyện chế, thì phá giải bí ẩn của nó cũng là chuyện nhỏ. Trách không được Phong sư thúc có thể biết tới được Mộ Hàn.

Bộc Dương Duy cũng gật đầu nói:

- Phong sư thúc giam cầm Mặc Tâm thần thủy mấy trăm năm nay, cho dù đã bị nó hại như bản thân nó cũng không thể nào tốt hơn được. Đại nạn của Phong sư thúc buông xuống, mà không muốn nhìn mấy trăm năm vất vả của mình bị uổng phí cho nên mới gọi Mộ Hàn tới để giúp hắn hấp thu Mặc Tâm thần thủy này.

*****

- Nếu là như thế, thì đây chính là đại tạo hóa của Mộ Hàn.

Thư Tình bất giác cười lên, lại có chút tiếc nuối nói:

- Vô Cực thiên cung sắp mở ra rồi, nếu hắn không thể thành công hấp thu được Mặc Tâm thần thủy mà ra khỏi ngọc bích thì không khỏi bỏ qua cơ hội lần này, nếu như vậy thì quá là đáng tiếc rồi.

- Có được có mất, tình toán như thế mới là bình thường nếu không thì chuyện tốt trên đời này toàn để cho một người chiếm hay sao.

Bộc Dương Duy không nhịn được bật cười.

- Lão đầu tử, nghe thấy chưa, lần sau đánh cuộc ngươi cũng phải thua vài lần đấy nhé?

- ......

Yến Minh cười hắc hắc, đang muốn lên tiếng thì đột nhiên thần sắc khẽ động, lập tức đảo mắt, hai đạo tinh quang xuyên qua cửa sổ, hướng về phía thành bắc Vô Cực thành. Thư Tinh cùng Bộc Dương Duy tựa như cũng nhận ra, đồng thời nhìn về phía đó, ánh mắt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.

Ầm ầm!

Một khắc qua đi, toàn bộ phương viên mười dặm thành bắc chợt có một đạo khí tức xanh lam to lớn đột nhiên phóng lên, bắn thẳng lên trời.

Chỉ chớp mắt, cột trụ xanh lam kia đã bắn lên cao tới mấy ngàn thước.

Uỳnh!

Tựa như pháo hoa, vạn đạo xanh lam khí tức hình trụ đột nhiên bạo phán, liên tục không ngừng chồng chất trong không gian, phương viên mấy ngàn thước hư không đều tràn đầy xanh lam chi ý.

- Tuyền dũng Vạn Lưu!

Yến Minh, Thư Tình cùng Bộc Dương Duy đồng thời kểu lên bốn chữ này.

Ngay sau đó, sự ngạc nhiên bên trong mắt Thư Tinh cuối cùng biến thành mừng rỡ:

- Xem ra đây là do Tiêu Tố Ảnh nha đầu kia đột phá Mệnh Tuyền thất trọng, tiến vào Vạn Lưu cảnh rồi.

- Nữ nhi cũng tiến nhập Vạn Lưu cảnh, tông chủ chắc hẳn sẽ cao hứng.

- Tố Ảnh đã đột phá, Cung Hạo chắc hẳn cũng không xa.

...

Cùng thời khắc đó, cơ hồ tất cả mọi người đều dị tượng nơi bị thành bắc làm cho kinh động.

...

- Tuyền dũng Vạn Lưu? Có người tiến vào Vạn Lưu cảnh!

- Xem tình huống, lần này đột phá hẳn là Tiêu sư tỷ chứ không phải ai khác.

- Tố Ảnh sư tỷ là người đầu tiên trong đám Thiên Cực đệ tử tấn chức Vạn Lưu cảnh, Thiếu tông nhất định thuộc về nàng."

- Vậy cũng không chắc, Cung sư huynh vẫn luôn bế quan, tu vi của hắn khẳng định cũng rất nhanh đột phá, có thể trở thành thiểu tông hay không, còn phải xem hai người bọn họ ai có thể đạt được Vô Cực hồn ấn tán thành, chỉ có đạt được tán thành, mới có thể nhận được tư cách tu luyện Vô Cực ngọc điển, trở thành thiểu tông chủ.

...

Vô số ánh mắt nhìn về cột trụ trên màu xanh lam trên hư không kia, trên mặt đầy vẻ hiếu kỳ, kinh hỉ, hâm mộ, ghen ghét, biết bao nhiêu thần sắc cùng bột phát ra.

- Qua vài ngày nữa Vô Cực thiên cung chuẩn bị mở ra, nha đầu kia ngược lại đột phá được kịp thời.

Đăng Thiên tháp, khi phát hiện ra dị trạng bên thành bắc, thì Tiêu Dịch Tiên nhếch miệng mỉm cười, trong mắt hắn, nữ nhi tiến vào Vạn Lưu cảnh là chuyện không đáng lo, chỉ là nhìn thời gian sớm hay muộn mà thôi. Bất tri bất giác hắn đã đưa mắt nhìn qua một bên, trên mặt cũng hiện vẻ vui mừng nhàn nhạt.

- Cung Hạo cũng chuẩn bị đột phá rồi.

Sau khi Tiêu Dịch Tiên nói xong lời này, ở thành bắc Vô Cực thành lại bắn lên một cột trụ màu trắng nữa.

Thời gian qua một khắc, cột trụ kia lại phóng ra vạn đạo khí tức, hai cột trụ kia chỉ cách nhau khoảng chừng mười dặm.

- Cung Hạo!

- Là Cung sư huynh, hắn cũng đột phá.

- Lại một lần dũng tuyền Vạn Lưu!

- .......

Dị tượng ở Vô Cực thành bắc lại lần nữa khiến cho Vô Cực thành chấn động, hai khí tức một lam một bạch kia lần nưa giao hòa, khiến cho thiên địa đầy ánh sáng long lanh.

- Vô Cực Thiên Tông Tiêu Tố ảnh bước vào Vạn Lưu cảnh!

- Vô Cực Thiên Tông Cung Hạo bước vào Vạn Lưu cảnh!

Tin tức này tựa như gió lốc từ trung tâm Vô Cực thành truyền ra tứ phái, chỉ vài ngày liền đã truyền hết Huyền Thiên vực. Trong một tông môn mà liên tiếp có hai người cùng như một lúc đột phá Vạn Lưu cảnh, điều này trong lịch sử Thiên Vực thế giới cũng không có mấy, cho nên được vô số tu sĩ bàn tán rất say sưa,

Ở Vô Cực thành bắc hai cột trụ hình thành dị tượng phải tới năm ngày mới biến mất đi.

- Cuối cùng cũng đạt tới rồi!

Trong u tĩnh sơn cốc, mộc lâu tinh mỹ, Tiêu Tố Ảnh khẽ mở đôi mắt ra, khuôn mặt xinh đẹp không nhịn được hiện lên một tia cảm khái, Ngay sau đó nàng khẽ động ý niệm, trong cơ thể đột nhiên bạo phát một hồi âm thanh ầm ầm, tựa như vạn lưu trào lên, tiếng oanh minh vang động thiên địa.

Gần như đồng thời cũng có một khí tức kinh khủng dị thương từ trong cơ thể mềm mại của Tiêu Tố Ảnh kích động mà ra, tràn ngập cả Vô Cực thành.

Chỉ là sức mạnh này tựa như phù dung, sớm nở tối tàn, rất nhanh liền biến mất, sức mạnh bên trong Tiêu Tố Ảnh cũng dần lắng xuống.

- Tuyền dũng Vạn Lưu, từ Mệnh Tuyền cảnh tiến tới Vạn Lưu, cảm giác quả là kỳ diệu.

Hai hàng lông mày của Tiêu Tố Ảnh đột nhiên vui vẻ, thì thào nói một tiếng, trong đôi mắt đột nhiên đảo nhẹ, ánh mắt tựa như xuyên thấu không gian mười dặm, nhìn về một phần sơn thạch hiểm trở khẽ cười nói:

- Cung sư huynh, thực là ngại quá, lần này xem ra ta đi trước ngươi một bước rồi.

- Một bước? Để cho Tố Ảnh sư muội đi trước một bước thì cũng đâu có sao?

Trong Phi Long viện, Cung Hạo đang ngồi tĩnh tọa thì nghe được âm thanh của Tiêu Tố Ảnh, hắn khẽ cười, trong mắt lại không có chút vui vẻ nào, còn bàn tay hơi chút nắm chặt làm cho ngón tay trắng bệch:

- Còn có hơn một năm, cũng không biết tiến vào Đăng Thiên tháp sư muội còn có thể vượt qua được không?

- Một bước vượt lên, từng bước vượt qua, sư huynh chưa nghe nói qua sao?

- Tốt, vậy thì ta mỏi mắt mong chờ!

...

Tiêu Tố Ảnh chậm rãi thu hồi ánh mắt, sau đó khẽ cười:

- Nữ nhân Cơ Vân Thiền kia nếu biết ta vượt lên Vạn Lưu cảnh trước nàng ta thì không biết có tức giận tới thổ huyết không nhỉ?

Một lúc sau, Tiêu Tố Ảnh liền đứng dậy, bước chân khẽ đạp, liền biến mất khỏi mộc lâu.

Chớp mắt nàng ta đã lăng không hiện ra bên ngoài Cực Chân các, sau đso thân hình thiết tha liền đi về phía trước.

- Tố Ảnh sư muội, không định chờ ta một chút sao?

Một thanh âm sâu lắng vang lên, Cung Hạo xuất hiện phía sau nàng, ôn hòa cười.

- A, Cung sư huynh lúc này cũng muốn tiến vào Cực Chân giới vực sao?

Tiêu Tố Ảnh ngoái đầu lại cười.

- Đó là tự nhiên, mấy ngày nữa Vô Cực thiên cung cũng sẽ mở ra, vừa vặn có thể xem vận khí của ta với sư muội tốt đến đâu.

.....

Đang khi nói chuyện thì hai người đã đi tới Cực Chân các, dẫn tới ánh mắt theo dõi của không it đệ tử Vô Cực thiên tông.

- Bọn hắn tới rồi.

Ở trên tầng bảy Cực Chân các, Thư Tinh bỗng nhiên lên tiến, Yến Minh cùng Bộc Dương Duy cũng đưa mắt nhìn lại thì thấy hai người một nam một nữ đang đạp chân lên cầu thang, nhàn nhã sóng vai tựa như là dạo chơi đi tới.

Hai người này đúng là Cung Hạo cùng Tiêu Tố Ânh.

*****

Không gian tầng bảy thì Sâm La hồn lực chỉ sinh ra áp lực bằng 256 lần tầng một. Hai người bọn họ khi chỉ là Mệnh Tuyền thất trọng thiên thì đã có thể đi tới. Hôm nay hai người đều đột phá tới Vạn Lưu nhất trọng thiên, cho nên có thể đi lên vô cung nhẹ nhàng.

- Bái kiến ba vị sư thúc.

Thấy Yến Minh ba người Cung Hạo và Tiêu Tố Ảnh lập tức khom người thi lễ.

- Cung Hạo, Tố Ảnh, chúc mừng các ngươi.

Yến Minh vừa cười vừa đánh giá hai người, trong tay đột nhiên hiện ra hai cái kính bằng bàn tay hình tròn màu xanh, bên trên đạo vân rậm rạp, vô cùng rắc rối.

- Đây là Đạo Linh bảo giám của các ngươi, chỉ cần đeo nó, các ngươi có thể lên được tầng chín để tiến vào Cực Chân giới vực.

Nói xong, Yến Minh đem Đạo Linh Bảo giám đưa cho hai người.

Ở trong Vô Cực thiên tông chỉ cần có người đột phá được Vạn Lưu cảnh là có thể nhận được một Đạo Linh bảo giám, dùng thứ này có thể đi vào được Cực Chân giới vực, nhưng khi thực lực bản thân đủ để đi lên tầng chín thì phải trả lại Đạo Linh bảo giám này cho tông phái.

- Tám ngày sau, Vô Cực thiên cung sẽ mở ra.

Bộc Dương Duy cười nói:

- Thêm hai người các ngươi nữa là nhân số tiến vào Vô Cực thiên cung có thể đạt tới ba rồi.

- Ba?

Cung Hạo sững sờ.

- Trong đám Thiên Cực đệ tử có người có thể đột phá tới Vạn Lưu cảnh trước chúng ta?

Tiêu Tố Ảnh cũng sững sờ, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ ngạc nhiên.

- Cái đó cũng không phải.

Thư Tình thấy thế thì mỉm cười:

- Trước các ngươi đúng là có người đã tiến vào bên trong Cực Chân giới vực, chỉ là hắn không phải là Thiên Cực đệ tử cũng không phải Vạn Lưu cảnh, các ngươi có biết hắn không?

Thấy hai người không nói gì, Thư Tình liền cho đáp án:

- Hắn chính là Địa cực đệ tử, Mộ Hàn.

- Mộ Hàn?

Đôi mắt dễ thương của Tiêu Tố Ảnh đột nhiên mở lớn.

- Mộ Hàn!

Cung Hạo cũng trừng hai mắt lên.

Đưa mắt nhìn Tiêu Tố Ảnh, trên mặt hai người là sự khó tin, bởi bọn hắn trong thời gian này tu luyệnb ế quan, cũng không biết gì về ngoại giới. Cho dù là Cung Hạo thì tin tức cuối cùng hắn nhận được là Mộ Hàn đã tới được bậc thang thứ hai tám của Cực Chân các tầng bảy.

Đột phá đến Vạn Lưu cảnh thì Cung Hạo với Tiêu Tố Ảnh cũng không ngừng lại mà đi tới Cực Chân các luono, cho nên không hề nghĩ tới Mộ Hàn lại có thể tiến vào Cực Chân giới vực trước bọn hắn.

- Sư thúc, các người đã đưa Đạo Linh bảo giám cho Mộ Hàn?

Cung Hạo hồi phục tinh thần, hỏi một cách khó tin. Mộ Hàn có thể đi tới Cực Chân các tầng bảy, cường độ linh hồn đã bằng với Vạn Lưu cảnh rồi, có đưuọc năng lực thông qua Cực Chân giới vực, nhưng cho dù hắn có đi lên được tầng tám thì cũng không thể nào tiến vào tầng chín được.

Không lên được tầng thứ chín thì cũng không thể nào tiến vào được Cực Chân giới vực.

Nghĩ tới nghĩ lui, Cung Hạo cũng chỉ có thể đoán Mộ Hàn cũng nhận được Đạo Linh bảo giám từ tay Yến Minh như mình với Tiêu Tố Ảnh mà thôi.

- Sao có thể được>

Thấy Cung Hạo dùng khẩu khí nghi vấn hỏi mình, Yến Minh có chút không vui trả lời:

- Mộ Hàn không đột phá tới Vạn Lưu cảnh, thì sao ta có thể vi phạm quy củ của tông phái cho hắn Đạo Linh bảo giám được chứ? Nửa tháng trước, cái tên đó đã bằng vào lực lượng bản thần mà tiến lên tầng chín của Cực Chân các, nếu các ngươi không tin thì đi hỏi tông chủ đi thì biết.

Cung Hạo nghe vậy, lập tức có chút xấu hổ, lúng ta lúng túng không nói.

- Quả thực như vậy.

Thư Tình mỉm cười:

- Mộ Hàn sau khi tiến vào Cực Chân giới vực thì tiến vào trong Linh Trì ngọc bích rồi được Phong Lưu Vân sư thúc triệu tới động phủ, hôm nay hẳn là đang dưới sự trợ giúp của Phong Lưu Vân sư thúc mà hấp thu loại lực lượng cực hạn thủy tính, Mặc Tâm thần thủy.. Nếu như trong sáu ngày hắn có thể đi ra khỏi ngọc bích thì vậy các ngươi có thể cùng nhau tham gia Vô Cực thiên cung, nếu không thì cũng chỉ có thể bỏ qua cơ hội quý giá lần này mà thôi.

- Thư sư thúc, tu vi của Mộ Hàn hiện giờ đã là mức nào rồi?

Tiêu Tố Ảnh thở dài, sau khi phục hồi lại tinh thần thì liền hỏi ra vấn đề bản thân quan tâm nhất.

- Huyền thai thất trọng thiên.

Ngừng một lát rồi Thư Tình nói tiếp:

- Tiểu gia hỏa kia tu luyện nhanh không tả, nếu lần này có thể hấp thu đủ Mặc Tâm thần thủy thì có thể đột phá tới Mệnh Tuyền cảnh rồi.

- Mệnh Tuyền cảnh!

Tiêu Tố Ảnh trừ kinh ngạc ra, trong lòng lại cảm khái vạn phần.

Nhớ ngày đó ở Việt quốc, Hắc Yêm rừng rậm khi thấy Mộ Hàn, thì hắn ới chỉ là một tên Vũ Cảnh thất trọng Ngọc Xu cảnh tu sĩ, , về sau khi nàng áp chế Xà Long thú tôn phu thê, hắn liền hấp thu linh hồn lực lượng của bọn hắn, cho nên đạt tới Không Cốc cảnh, không nghĩ tới chỉ mới hai năm, hắn đã đạt tới Huyền Thai thất trọng thiên rồi. Nếu tính từ lúc gặp hắn khi còn là Ngọc Xu cảnh thì đến giờ vẫn chưa tới ba năm thời gian.

Không đến ba năm lại có thể đi được con đường nàng đi mất mười năm.

Chốc lát nàng lại nhớ ra tình cảnh bản thân cùng với Mộ Hàn phát sinh một ít chuyện kia bên trong Hắc Ma điện, khiến cho Tiêu Tố Ảnh cảm thấy trong lòng bách vị tạp trần.

- Được rồi, không nói nhiều nữa, các ngươi vẫn cứ nên đi vào Cực Chân giới vực trước đi.

Thấy Cung Hạo còn muốn hỏi cái gì, Yến Minh khẽ quay đi, bước đi tới bậc thang.

Thấy Thư Tinh và Bộc Dương Duy cũng đi theo, Tiêu Tố Ảnh cũng chỉ có thể áp chế cảm xúc bản thân xuống, sau đó cất bước đi theo.

Cung Hạo đi cuối cùng, sắc mặt lại không kìm được mà đầy vẻ âm trầm.

Khi mà Tiêu Tố Ảnh và Cưng Hạo đi theo ba người Yến Minh vào trong tầng chín Cực Chân các thì ở trong ngọc bích động quật của Phong Lưu Vân, Mộ Hàn sau bao ngày ngồi im ở đó cuối cùng cũng có động tĩnh nho nhỏ.

Uỳnh!

Tựa như trái tim mới ngừng đập đột nhiên lại khôi phục sức sống, thân thể to lớn của thiên anh cùng với Huyền thai đã ngưng lại đột nhiên có chút rung động không thôi.

Thanh âm tuy yếu ớt nhưng lại như thông báo sự tỉnh lại cúa thiên anh.

Uỳnh!

Ước chừng hai phút sau, thì tiếng thứ hai mới vang lên.

Uỳnh! Uỳnh!

Huyền Thai rung động càng thêm dồn dập, lúc đầu hai phút một lần, sau đó là một phút một lần, rồi nửa phút một lần, tần suất rung động cũng dần vang dội hơn, tựa như âm thanh tiếng chuông lớn gõ trong ngày đại lễ vậy, mỗi một tiếng đều tựa như lôi đình đánh xuống.

Chậm rãi kịch liệt rung động, thì thời gian trôi qua càng thêm nhanh.

Một ngày, hai ngày... Bốn ngày...

Sáu ngày!

Răng rắc!

Phút chốc, tựa nhưu âm thanh lôi đình xuyên qua, ở bên trong Tử Hư thần cung của Mộ Hàn kích động phát ra, mà trên cơ thể thiên anh lại thêm ra một đạo khe hẹp dài.

Răng rắc!

Âm thanh bạo liệt này khiến cho trên người thiên anh lại thêm nhiều vết rách hơn.

Trong chớp mắt liền qua hai ngày, toàn thân thiên anh lại có những vết chằng chịt tựa như là mạng nehenj vậy. Sau hai ngày thì thiên anh tựa như một món đồ sức có thể tùy thời đập tan vậy.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-795)