Vay nóng Homecredit

Truyện:Hành Trình Huyền Thoại - Chương 079

Hành Trình Huyền Thoại
Trọn bộ 174 chương
Chương 079: Kết Quả! Thảm!
0.00
(0 votes)


Chương (1-174)

Siêu sale Lazada


John tỏ vẻ bình thản, hắn không hề tỏ ra chút sợ hãi, trận chiến này với hắn giống như một trò chơi vậy. Hắn nói với Evelynn: " sao cô còn tuyệt chiêu gì khác chưa xài à? Xài đi, nếu không sẽ không đánh lại ta đâu."

"câm đi!"-Evelynn lao đến, tốc độ của cô đột nhiên được gia tăng đến đáng kinh ngạc, rầm rầm rầm mặt sàn trước mặt cô ả đột nhiên nứt toát ra, sau đó những chiếc gai đen nhọn hoắc không biết từ đâu trồi lên đâm đến tấn công John một cách đầy mãnh liệt, hàng lông mày của John nhíu lại, những chiếc gai này không phải là gai bình thường, nó được tạo ra từ sức mạnh phép thuật hắc ám, nếu bị dính một đòn thôi, nhất định vết thương sẽ kinh khủng lắm.

John cứ liên tục nhảy lên cao tránh né, hắn nhảy cao bao nhiêu, những chiếc gai ấy lại đâm lên cao bấy nhiêu, Evelynn phóng đến, khuôn mặt ả lúc này đằng đăng sát khí, cực kì đáng sợ, xung quanh cơ thể của ả đang bao phủ bởi một sức mạnh hắc ám, sức mạnh ấy đáng sợ y như cái chết đang sắp đến vậy.

Những móng tay của ả được bao bọc bên trong một lớp màng phép thuật hắc ám liên tục đâm, cắt, báu, xé, tất cả mọi kiểu đánh nhắm vào John, quả thật lúc đầu John có chút xem thường ả cho nên bây giờ hắn tránh né có phần khó khăn, John nhảy lùi về phía sau, chân trái tung lên đá một cước, một luồng kình lực xe gió bắn thẳng về phía Evelynn.

"vù"

Cả cơ thể ả như tan vào không khí, luông kính lực ấy đâm xuyên qua cái bóng ấy, ả ta như một cái bóng ma, mới biến mất trên không nay lại đột ngột xuất hiện sau lưng của John.

"xoạt xoạt"

Những chiếc móng tay sắc nhọn ấy chính là vũ khí nguy hiểm nhất, nếu để dính một vết xước nhỏ thôi cũng đủ rắc rối rồi, John cúi người về phía trước, chân đá ra phía sau vừa tránh được một đòn đánh lén từ ả vừa có thể phản công lại.

"bặp"

Evelynn tỏ vẻ mình cũng không dễ gì bắt nạt, hai tay ả nắm chặt chân của John, một nụ cười ác độc hiện lên.

"chết"-John nghĩ ngay từ đó trong đầu.

"xoạt xoạt"

Những móng tay ấy cắt vào chân của John, máu bắn ra tứ tung, hắn đau đớn nhảy ra phía trước tạo khoản cách với ả, John nhìn Evelynn với khuôn mặt đầy nghiêm túc: " cũng không tệ, có thể đả thương được ta."

Evelynn liếm máu còn sót lại trên các móng tay của mình cười nói: " ngươi cũng khá thật, da cứng còn hơn cả sắt nữa, nếu như không phải những chiếc móng tay này của ta vốn được bao bọc bởi sức mạnh hắc ám thì e rằng chúng đã gãy cả rồi."

John nhìn vết thương trên chân, ở đó còn đủ y mười vết cào, máu còn rươm rướm chảy, John sử dụng sức mạnh phép thuật của mình nhanh chóng ngăn máu tiếp tục chảy, hắn nhìn Evelynn nói: " cô cũng khá lắm, e rằng ta phải rút lại những lời đã nói khi nãy."

"sao? Ngươi quyết định dùng đến tay của mình rồi à? Mặc dù ngươi chỉ có 1 cánh tay thôi, nhưng không vi thế mà ta xem thường ngươi đâu."-Evelynn dùng ánh mắt sắc lạnh nói chuyện với John.

"không không, ta nói rồi, ta không dùng tay này để đánh với cô thì nhất định sẽ làm, còn nữa ta thực sự không muốn đánh cô chút nào, chà chà..."-John tỏ giả bộ tỏ ra cực kì não lòng, không biết trong cái đầu hắn nghĩ điều gì nữa.

"quá ngạo mạn, ngươi nghĩ với sức ngươi có thể đánh lại ta hay sao?, được!không nhiều lời với một tên ngạo mạn như ngươi nữa, chịu chết đi."-Evelynn hét lên thật lớn, cả cơ thể của ả phát ra từng đợt dao động năng lượng hắc ám, cả mặt đất xung quanh bắt đầu rung chuyển kịch liệt.

"chết đi!"

John chưa kịp nhận ra điều gì thì từ dưới chân hắn một à không hàng trăm hàng ngàn những chiếc gai đen nhọn hoắc đâm lên, John không kịp tránh né, cơ thể hắn bị những chiếc gai ấy đâm vào người, máu chảy đỏ thẫm cả quần áo.

"chưa hết đâu"

Evelynn lao đến với tốc độ nhanh cực kì, những chiếc gai từ dưới chân ả bắt đầu bắn lên, đâm mạnh về phía John, những móng tay sắc nhọn cứ liên tục cắt, xẻo, cáu, xé vào người của hắn.

"chết đi, chết đi, chết đi"

Nếu ai đó chứng kiến cảnh này chắc hẳn họ sẽ phải thốt lên: "tàn nhẫn, ác độc."

"hà...hà..."-Evelynn lùi lại phía sau chừng mười bước, hai tay của ả như mềm nhủn ra, ả thở một cách đầy mệt mỏi, trên người ả đầy mồ hôi, lần tấn công vừa rồi ả gần như đã dùng toàn bộ sức mạnh của mình, kẻ nào bị dính phải đòn "thống khổ" ấy thì không có cách nào chạy được.

Lớp khói bụi dần tan đi, để lộ ra một thân thể bị hàng ngàn chiếc gai đen đâm xuyên qua người, cả cơ thể khắp nơi bị cáu xé cừng kì thê thảm.

"hắn chết rồi?"-Evelynn vừa nhìn cái thi thể ấy thì tưởng rằng John đã bị chính ta cô ả giết, thế nhưng...

"xem ra cô rất mệt, có cần nghỉ chút không?"-Tiếng của John vang lên từ sau lưng của Evelynn, ả ta giật nảy mình, khuôn mặt tái xanh, theo phản xạ ả nhảy sang một bên để tạo khoản cách, khuôn mặt của ả kinh hoảng hơn khi thấy John đang đứng trước mặt, trên người không hề bị một vết trầy xước nào.

"làm...làm thế nào.... không thể được..."-Evelynn có vẻ chưa tin những gì xảy ra trước mắt mình, nhưng rất nhanh chóng cô ả đã hiểu, cái xác bị những cái gai đen kia đâm xuyên qua người nhanh chóng hóa thành một vũng nước, "thủy độn-Phân thân thuật", Evelynn thở hồng hộc, lòng đầy kinh hãi nói: " ngươi là một Ninja?"

John cười nói: " cũng không hẳn lắm, mặc dù ta không phải là một Ninja chính thức, mà cô đang mệt nhỉ, có cần nghỉ ngơi không?"

"ngươi im đi, đừng có xem thường ta."-Evelynn tức giận hét lớn.

John gật đầu nói: " được thôi, nếu vậy ta cũng sẽ ra tay chứ nhỉ? Nãy giờ ta để cô đánh ta nhiều rồi mà."

Vừa nói xong cả người của John lập tức được bao trùm bởi một luồng sức mạnh phép thuật hắc ám kinh khủng, sức mạnh hắc ám này giống như một tử thần cái thế, nó chèn ép sức mạnh của Evelynn đến cực điểm, nếu như có thể nhìn thấy thì sau lưng của John lúc này một vì thần chết cầm trên tay chiếc lưỡi hái đang hiện lên.

"sức mạnh này là sao? Tại sao ngươi lại có sức mạnh hắc ám kinh khủng đến thế?"-Evelynn lòng đầy hoang mang.

John nói: " đi mà hỏi Mordekaiser ấy lão ấy sẽ giải thích cho cô"

Vừa mói nói xong John đã lao đến, sức mạnh hắc ám mãnh liệt đến mức Evelynn hoàn toàn không thể di chuyển được.

"ầm"

John đấm vào bụng của ả một cú khiến ả ta bắn ngược về phía sau đâm thẳng vào ba cây cột cạnh đó, cả người mình đầy thương tích nhưng Evelynn vẫn còn sống, cô ả lụi cụi thoát khỏi đống đá vỡ ấy ánh mắt nhìn John với vẻ đầy nghi ngờ nói: " vì sao? Rõ ràng vừa nãy ngươi có cơ hội để giết ta mà, tại sao không giết?"

John thu lại sức mạnh phép thuật của mình hắn điềm tĩnh nói: "cú đánh vừa rồi không phải ta đánh cô, mà là có người nhờ ta làm chuyện đó."

"là ai?"-evevlynn hoàn toàn không hiểu những gì hắn nói.

"Elise!"-John nói ra cái tên ấy khiến cho Evelynn lòng đầy sửng sốt, cô hỏi: "rốt cuộc thân phận của ngươi là gì? Tại sao ngươi biết ả ta?"

"nếu ta nói ta từng ở tại Shadow Isles cô tin không? Và ta với Elise cũng có chút thâm tình."-John nói.

"ngươi ở đó? Không thể nào? Ngươi là con người, nhưng...? Sao ta không hề hay biết?"-Evelynn lắc đầu liên tục, cô ả vẫn không thể chấp nhận những gì John nói.

"nếu nói miệng thì đúng là khó cho cô tin được, nhưng đúng thật là ta từng ở đó, lúc ấy cô đã rời khỏi Shadow Isles được một thời gian rồi, không biết ta cũng là chuyện bình thường, nể tình chúng ta cũng từng ở tại đó cho nên ta không hề tỏ ra muốn giết cô hay làm hại cô ngay từ đầu."-John giải thích, hắn bây giờ thực lực rõ ràng hơn Evelynn rất nhiều, tuy nhiên hắn lại không muốn làm hại cô. Chẳng qua lúc trước khi hắn ở cùng Elise cô nàng cứ suốt này muốn đánh cho Evelynn nhừ tử nhưng không có cơ hôi, nhân cơ hội lần này hắn thay mặt Elise làm chuyện đó mà thôi.

"nếu nói như ngươi ta đây thực sự không có chút cơ hội nào để thắng, tuy nhiên các bạn của ngươi sẽ không như vậy đâu? TF, anh ấy rất mạnh."-Evelynn ngồi bệch xuống đất nói với giọng chua chát.

"TF"-John lúc này mới nhớ đến hành động của Graves, có lẽ lúc đấy anh ta đã cảm nhận được TF đang ở trong căn phòng thứ ba kia... Thế còn căn phòng mà Miss đã chọn, nếu đối thủ của cô ấy là Gangplank thì hắn thực sự khá lo lắng.

Lúc này đây tại căn phòng thứ ba.

"bài đỏ"-TF hô lớn một tiếng, lá bài trên tay của hắn được bao phủ bởi một luồng phép thuật màu đỏ nhàn nhạt, lá bài ấy ném ra nhắm hướng Graves.

Cả người của Graves lúc này đâu đâu cũng đầy các vết thương, máu vẫn chảy, chiếc áo bên ngoài đã rách từ lâu, cơ bắp của hắn ta hiện lên rõ mồn một.

"thằng khốn, mày tưởng chỉ có từng đó là đủ hạ tao sao?"-Graves điên cuồng xả súng, lần này hắn có kinh nghiệm hơn rất nhiều, không tránh né những lá bài ấy nữa mà bắn nát nó luôn.

Băng băng băng băng

Hàng loạt đạn được bắn ra, những vỏ đạn rơi ra vương vãi khắp căn phòng, TF lúc này không còn phong thái bình tĩnh như ban đầu, những lá bài mà hắn ném ra cứ liên tục bị Graves bắn rơi rụng, hắn ta nghiến răng cố gắng liên tục phóng ra hàng chục các lá bài ở nhiều phương vị khác nhau, mỗi lá bài đều chứa một loại ma thuật đặc biệt.

"mấy thứ cũ rích này mà mày còn đem ra xài sao TF."-Graves hô lớn, hắn lấy từ trong túi quần ra một viên boom khói ném thẳng về phía trước."bùm", một tiếng nổ nhỏ vang lên, khói bắt đầu tràn ra khắp nơi, TF không thể nào nhìn thấy được Graves đang ở đâu để hắn có thể ném các lá bài.

"khốn kiếp, mày chơi trò hèn này sao Graves"-TF tức giận hét lớn.

"hèn? Tao sao bằng mày được"-Graves đột ngột xuất hiện ở sau lưng TF, súng trên tay đưa cao, hắn ta hô lớn: "để tao cho mày ăn đạn nổ thần công, thứ này tao làm riêng cho mày đấy."

"ầm"

Nòng pháo nhỏ dưới súng của Graves bắn ra một viên đạn nổ gây sát thương cực khủng ra phía trước, TF hoàn toàn không thể tránh, hắn lãnh trọn viên đạn nổ ấy vào người, tiếng hét của hắn ta nghe sao thật thảm thiết, quần áo trên người rách đến te tua, khắp người nhiều chỗ cháy đen, nhiều chỗ máu chảy, TF căm hận nhìn Graves, hắn không nghĩ rằng sau khi đánh đổi lấy sức mạnh phép thuật trong người hắn lại bại trước Graves, điều này là không thể chấp nhận được.

Graves, thở hộc hộc, sau cú bắn vừa rồi, hắn gần như kiệt sức, máu trên người chảy ra liên tục khiến hắn không thể nào cầm cự thêm nữa, đầu óc choáng váng, Graves quỳ trên mặt sàn nhìn TF đang trọng thương trước mặt hắn cười nói: " mày sao thế TF, đứng không nổi nữa hả."

TF cười, nụ cười của hắn chất chứa toàn sự căm hận nhìn Graves, hắn nói: " mày cũng đứng không vững nữa kìa, mày tin không, dù chưa thể đứng lên được nhưng tao vẫn có thể giết chết mày đấy."

"mày thử xem!"-Graves cười ha hả.

"vù"-cả người của TF nhanh chóng được bao phủ bên trong một lớp màng ma thuật dày đặc, những lá bài trong người hắn nhanh chóng bay ra bên ngoài lơ lửng xung quanh, ở trong phòng kín không có gió nhưng bộ quần áo của TF vẫn cứ tung bay, đôi mắt của hắn trở nên đỏ như máu.

"một cảm giác bất an xuất hiện trong lòng của Graves"

"hả"-TF tỏ sửng sốt, giống như hắn ta nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợ vậy, sau đó TF nhìn sang Graves nghiến răng nói: " mạng của mày hôm nay cao đấy, lần sau ta sẽ đến lấy."

Nói xong hắn ta đột nhiên biến mất, Graves không hiểu gì cả hắn thấy TF biến mất cứ nghĩ TF sợ quá bỏ trốn nên cười ha hả rồi ngã gục trên mặt đất bất tỉnh.

Tại căn phòng thứ nhất.

Evelynn bộ dáng đầy thương tích ngồi dựa vào một tảng đá cô nhìn John với ánh mắt ba phần sợ hãi ba phần nghi ngờ. Rồi đột nhiên một cơn gió thổi đến, căn phòng này cũng kín, xung quanh không hề có cửa sổ hay bất cứ thứ gì để có gió thông vào vậy mà bất thình lình xuất hiện một cơn gió kì lạ, kế đến TF xuất hiện bên cạnh Evelynn nhìn toàn bộ những vết thương trên người của cô hắn căm hận nhìn kẻ đã gây ra điều đó.

John thấy TF đột ngột xuất hiện ở đây cũng cực kì bất ngờ, nếu như TF đấu với Graves mà hiện tại TF lại biến đến đây chứng tỏ trận đánh đã kết thúc, vậy thì bây giờ Graves sao rồi?

Evelynn nhìn TF cũng bị những vết thương kinh khủng không kém gì mình thì cảm thấy lòng đau như cắt, cô nắm lấy tay hắn nói: "TF chúng ta rời khỏi đây thôi, anh đánh không lại hắn ta đâu."

"không được, kẻ nào làm em ra nông nỗi này, nhất định anh sẽ không tha thứ cho hắn."-TF vẫn dùng ánh mắt đầy vẻ căm tức nhìn John.

Evelynn vẫn một mực khuyên TF: "đừng TF, chúng ta nên rời khỏi đây thôi, trận chiến này kết thúc rồi."

TF suy nghĩ một lúc đành phải theo ý của Evelynn hắn nhìn sang John nói: "ngươi nên lo cho cô gái thuyền trưởng của mình đi."

Nói xong hắn lập tức đem theo Evelynn biến mất, câu nói của TF làm John cảm thấy cực kì lo lắng, John phát tán toàn bô sức mạnh của mình ra để dò tìm, hắn hốt hoảng phát hiện lúc này Miss đang bị thương rất nặng.

"Sarah, đợi ta, cô không được có chuyện gì đâu đấy"-John phá nát bờ tường cạnh đó chạy như bay đến chỗ của Miss Fortune.

Lúc này đây tại căn phòng số hai, Miss nằm trên mặt đất, xung quanh cô là một vũng máu còn đang lan từ từ ra, khuôn mặt cô trắng bệch, đôi mắt vẫn còn lừ đừ mở.

Gangplank ở đối diện cả người hắn ta bất động, máu từ miệng chảy ra từ từ, trên ngực cũng có máu chảy, ở phía sau, căn phòng điều khiển xuất hiện những tia lửa điện chập chờn.

Gangplank nhìn vết thương trên người hắn cười nụ cười phẫn hận, nhớ lại trước đó, khi hắn chỉa súng vào tim của Miss thì chỉ ngay trong tích tắc ấy, cô ta đã cố gắng vượt cả giới hạn của mình, thoát khỏi độc tê liệt mà hắn đã bắn trúng cô trước đó, chỉ một chút lệch đi, viên đạn không bắn vào tim cô ta. Đồng thời ngay lúc đó, súng trên tay trái cô ta bắn vào ngực gã, súng trên tay phải cô ta bắn vào bộ điều khiển con tàu sau lưng hắn.

Gangplank nhìn Miss Fortune đang nằm trên mặt sàn nói: " cô được lắm, lần này cô đã thắng ta rồi-Thợ săn tiền thưởng à."

Miss như không thể nghe thấy bất cứ điều gì hắn ta nói, vì mất máu quá nhiều nên bây giờ đầu óc của cô mông lung, trống rỗng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-174)