← Ch.158 | Ch.160 → |
Mọi người tiến vào thế giới Resident Evil đã vài tiếng, địa điểm là một ngõ vắng, sau khi Chiêm Lam dùng tinh thần scan một lượt, xác định họ đang ở vùng ngoại ô một thành phố sầm uất, cách trung tâm khá xa, trời lại gần tối nên cả đội kiếm đại một khách sạn coi được ghé vào nghỉ ngơi.
Trong bộ phim Jurassic Park, họ còn lại một số lớn USD chưa sử dụng, số tiền này cũng không chiếm chỗ nên Trịnh Xá vẫn lưu trong nhẫn, dù không cùng phim nhưng tiền tệ của cùng một quốc gia trong cùng một thời đại phát hành nên ông chủ khách sạn chỉ nắn vuốt một chút là lập tức sắp xếp phòng cho mọi người, thậm chí hỏi xem có cần phục vụ ăn tại phòng không?
Sở Hiên nhìn mọi người, điềm đạm nói:
- Chúng ta có hai mươi ngày, thật ra là dư ra so với dự tính của tôi 5 ngày. Theo kế hoạch của tôi, 15 ngày là vừa đủ.
Hiện tại họ không phait tiến hành nhiệm vụ, chỉ cần không tự chủ tìm nguy hiểm là hết sức an toàn. Thế nhưng đám người này không đi nghỉ, họ đến để thực hiện một việc không thể tin nổi, ít nhất là đối với người của thế giới này: Đột nhập vào công ty Umbrella, tìm và ăn trộm hoặc cướp Virus T nguyên thủy, sau đó rút về ngõ này mà không chết một ai, đi 10 về 10, tốt nhất là không chết ai. Hay nhất là đối với thế giới này họ hoàn toàn mù tịt.
- Đàu tiên, chúng ta phải xác định vị trí tổng bộ công ty Umbrella, thông tin bên trong như có vũ khí sinh hóa không, có bao nhiêu nhân viên bảo vệ, có nguy hiểm không? địa điểm Virus T nguyên thủy, trình tự lấy ra.. v. v. Cuối cùng là rút khỏi đó như thế nào, trốn tránh việc truy đuổi của Umbrella ra sao, thậm chí đề phòng nguy cơ dùng vũ khí hạt nhân.
Cũng giống như các bộ phim khác, chỉ không có vòm bảo hộ, mọi người tụ tập trong phòng Trịnh Xá bàn bạc, tất nhiên bàn bạc là biểu tượng, thực tế là giỏng tai lên nghe Sở Hiên dặn dò. Lúc này đang an toàn nên Trịnh Xá thoải mái mở Cơ nhân tỏa bậc 3, bắt chược Tiêu Hoành Luật để suy nghĩ.
- Về chuyện này tôi có một vài suy nghĩ- Trịnh xá vừa bóp bóp trán vừa nói- Tình hình rất giản đơn, chung ta không biết gì về thế giới này ngoài việc chúng ta đã liên tục thực hiện hai nhiệm vụ liên quan đến Biohazzard ở đây, do đó chỉ cần không cố ý, Chủ Thần chắc chắn sẽ đặt chúng ta ở gần chủ đề, do vậy tổng bộ Umbrella chắc chắn ở không xa, khả năng la trung tâm thành phố, dưới chân chúng ta hay trên đầu, nói chung là rất gần.
Sở Hiên lặng lẽ gật đầu, cầm lên một quả cà chua đỏ tươi, cắn một miếng rồi nói:
- Vấn đề không chỉ đơn giản như thế, qua tình tiết phim có thể thấy Umbrella đã có tính chất một chính phủ, do đó tổng bộ của nó sẽ rất nổi bật, dễ tìm như thủ đô một quốc gia. Vấn đề là chúng ta phải tìm được bộ phận nghiên cứu vũ khí sinh hóa nằm ở đâu trong tổng bộ. Theo tình hình trước mắt, chúng ta phải xác định 3 điểm: 1. Thời điểm hiện tại sau khi RE2 là bao lâu, còn bao lâu thì RE3 xảy ra? 2. Vị trí của chúng ta đến tổng bộ Umbrella là bao xa, khoảng cách sẽ cho biết độ an ninh của Umbrella mạnh hay yếu, thậm chí khi chúng ta rút lui Umbrella có dùng vũ khí hạt nhân không. Vấn đề thứ 3 là phức tạp nhất, đó là sơ đồ kết cấu bên trong tổng bộ, liên quan đến việc chúng ta làm cách nào tiềm nhập vào và lấy được Virus T nguyên thủy.
Tương đối với sự khẳng định của Sở Hiên, Trịnh xá trong trạng thái bắt chước Tiêu Hoành Luật cau mày nói:
- Tôi còn nhớ cuối phim RE2, mấy nhân vật chính giả mạo làm người của Umbrella đột nhập vào đón Alice ra, khá thông thạo tình hình bên trong, sao chúng ta không liên lạc với họ tìm giúp đỡ như đã là ở thế giới The Mummy, ít nhất chúng ta và họ đã cúng sát vai chiến đấu.
Sở Hiên cắn một miếng cà chua rồi nói:
- Cậu suy nghĩ đến tính người nhiều quá đấy, tính người có thể mượn để đánh giá, nhưng đồng thời là vấn đền khó đánh giá nhất. Khi xây dựng bất kỳ kế hoạch nào, tốt nhất là vứt bỏ mọi toan tính về tính người trong đó... nếu kéo đám nhân vật trong phim vào thi tình huống sẽ rất khó khống chế, chắc cậu còn nhớ tình cảnh khi họ đột nhập vào Umbrella chứ?
Trịnh xá ngạc nhiên nhìn Sở Hiên, gã dùng ba miếng ăn sạch quả cà chua rồi nói tiếp:
- Rõ ràng là họ đã lợi dụng một thế lực khác để có thể giả mạo nhân viên Umbrella, khả năng lớn nhất là quốc gia. Càng liên quan đến nhiều thế lực, vấn đề càng phức tạp và khó khống chế. bên cạnh đó nhân tính rất không thể nắm bắt, cậu có thích giao số phận vủa mình cho vận may không đây?
Trịnh xá ngẩn ra rồi cười khổ, tình hình giống hệt như khi họ gặp nhau lần đầu trong Alien 1, Sở Hiên cũng đứng trên tư thế của đa số hỏi hắn như vậy và hắn đã đáp là số phận phải do tự mình quyết định. Đúng là kiểu của Sở Hiên, lúc trước thế nào thì giờ y chang.
- Ok, đã hiểu, vậy để chúng ta tự giải quyết, đầu tiên là dùng đến kỹ thuật vi tính của cậu... tôi tin là rất tốt, hãy tìm hiểu xem RE2 xảy ra đã bao lâu và 2 là vị trí tổng bộ của Umbrella, vấn đề thứ ba... ừm... phức tạp đấy, thôi, cậu cứ tìm tổng bộ của Umbrella đi, tôi và Anh Không sẽ đột nhập trinh sát.
Sau đó, Trịnh xá phân phó nhiệm vụ, Sở Hiên và Triệu Anh Không tiến hành công tác hacker, thực ra kỹ thuật của Triệu Anh Không đã rất tốt, chỉ thua Sở Hiên đôi chút, theo cô nàng thì kỹ thuật vi tính cũng là một phương tiện sát nhân, là sát thủ cần tinh thông. Tiếp đến là Chiêm Lam dùng tinh thần scan địa hình xung quanh rồi vẽ lại, Vương Hiệp thì phụ trách bố trí trên địa hình đó như đặt mìn, đặt bẫy nhằm ngăn chặn sự truy đuổi của Umbrella, là lính đặc chủng, Vương Hiệp là chuyên gia trong lĩnh vực đó, không nhưng nhị gật đầu đáp ứng.
- CHỉ còn chờ Sở Hiên lấy được thông tin nữa thôi.
Resident Evil, bất kể 1 hay 2 đều là bước ngoặt đối với Trinh xá, tại RE 1, Trịnh xá từ một người bình thường trở thành thành viên tiểu đội luân hồi, khi ấy, tố chất của hắn chỉ là người thường, nhưng hắn hiểu ra thế nào gọi là chiến đấu để tồn tại, từng bước trở thành một chiến binh lăn lộn, phấn đấu để sinh tồn. Bước ngoặt thứ hai là RE2, khi đó, hắn mất đi đồng đội, biến hắn từ kẻ chỉ vì trách nhiệm và nguy hiểm mà làm đội trưởng đến chỗ thật sự biến mình thành đội trưởng, dẫ các đồng đội đến thắng lợi với hy vọng không thua cho bất kỳ đội nào, chiến thắng đội Ác Ma... hy vọng là không mất thêm người bạn nào nữa.
- Hai lần trước là bước ngoặt, vậy lần này cũng là một bước ngoặt mới chăng...
Chờ mọi người đi hết, TRịnh Xá đứng nhìn bầu trời tối đen bên ngoài, tự hỏi con đường này sẽ đi về đâu.
Không thể không thừa nhận, trong đầu óc của Sở Hiên và Triệu Anh Không tràn ngập hai chữ hiệu suất, đặc biệt là trong sức ép của không gian nhiệm vụ khiến nhiệt tình công tang của họ cao ngùn ngụt, đến trưa ngày thứ hai, họ đã dùng máy tính của khách sạn cơ bản nắm được tình huống.
- Đầu tiên, hiện tại là sau khi kết thúc RE2 một tuần, thậm chí còn ít hơn, theo báo chí đưa tin, vài ngày trước Raccoon city bị một đợt thiên thạch lớn nhất trong lịch sử tấn công, quét sạch khỏi mặt đất. Rõ ràng đây là thông tin giả do Umbrella tung ra để che giấu việc dùng vũ khí hạt nhân. Mà từ khi vụ việc xảy ra đến khi thông tin phát ra phải có một đoạn thời gian, có thể kết luận hiện tại cách RE2 khoảng 10 ngày, ít nhất là 5 ngày. - Sở Hiên nhìn tờ giấy trong tay bình thản nói.
Trên tay của Triệu Anh không cũng có một tờ giấy, nhưng trên khuôn mặt nàng có thêm những thứ mà Sở Hiên không có, ít nhất là sự mệt mỏi. Nếu Sở Hiên vĩnh viễn trông như một cái máy không biết ngừng nghỉ thì thần sắc của Triệu Anh Không rõ ràng là biểu hiện của một người bình thường, ít nhất là sau khi bận rộn suốt một ngày đêm phải lộ ra sự mệt mỏi.
- Ừm. Chúng ta đang ở gần tổng bộ Umbrella, trung tâm thành phố này là một tòa cao ốc siêu cấp, cũng là nơi Umbrella tuyên bố là tổng bộ của họ. Bên trong có sở nghiên cứu, trung tâm khai phát vũ khí, các bộ môn về tài nguyên, y học, thậm chí cả thực vật, chứng khoán.. v. vTuy Umbrella chuyên lũng đoạn về vũ khí và sinh hóa nhưng vòi bạch tuộc của nó lan đến mọi lĩnh vực. Theo tính toán của tôi thì từ đây, dùng xe không mất bao lâu sẽ đến được bên ngoài của tòa Building đó.
Triệu Anh Không nói không ngừng, khi dứt lời, mở tờ giấy trong tay ra, đó là bản đồ thành phố. Chữ của Triệu Anh không đẹp đến bất ngờ, hoàn toàn không giống chữ tưởng tượng của một sát thủ, mà tay nàng lại trắng muốt như khắc bằng ngọc, di chuyển trên sơ đồ giảng giải khiến Trình Khiếu không ngừng nuốt nước bọt ừng ực, đến khi TRiệu Anh Không thu tay về thì gã bắt đầu thở vắn than dài.
- Cực phẩm nữ nhân, đúng là cực phẩm nữ nhân, không chỉ là loại nội liễm mà còn đồng nhan cự nhũ, còn là loại tam vô chờ khai thác tuyệt đỉnh thiếu nữ... ta thật không thể...
Thấy Triệu Anh Không ngừng lại, Trình Khiếu rống lên như thể bột phát điều ấp ủ trong lòng. Lời chưa dứt, Triệu Anh Không giơ tay lên như đang cầm một cây côn vô hình, lập tức Trình Khiếu trở nên vô cùng nghiêm túc, chăm chú quan sát bản đồ, thậm chí khệnh khạng đề ra vài ý kiến với Bá Vương ngồi bên cạnh, như thể hắn chưa bao giò phát ngôn những câu bỉ ổi lúc nãy. TRịnh Xá cười khổ trong lòng, do là người phục hoạt, hắn hiểu rõ từng người, thậm chí còn hiểu hơn họ hiểu chính mình, do đó hắn biết thái độ của TRình Khiếu bất quá là giả vờ, con người thật của gã rất đáng tin cậy. Đồng thời, Triệu Anh Không tuy là thích khách, thậm chí là thích khách thiên tài, nhưng bên trong cô gái có một mặt dịu dàng, dịu dàng với đồng đội, trong tim nàng luôn tràn đầy tín nhiệm với đồng bạn dù không giỏi bộc lộ qua ngôn ngữ. Vì thế, khi phục hoat thiếu nữ, TRịnh Xá không kìm được đã ôm nàng vào lòng, thậm chí còn nảy sinh một tình cảm thương yêu như thương yêu một người em gái.
- Được rồi! Anh Không, tòa nhà này có thể tiến vào không? Có hạn chế gì không? - Trịnh xá hắng giọng rồi nói.
Cô bé gật đầu rồi lại lắc đầu nói:
- Tòa nhà được chia làm hai bộ phận, phần thức nhất mở cửa cho tất cả mọi người, bộ phận đối ngoại của Umbrella cũng đặt ở đây. Bộ phận thứ hai được bảo vệ nghiêm ngặt, cũng là nơi Umbrella tuyên bố là vị trí của các phòng nghiên cứu. KHu vực này rất rộng, hầu hết vùng trung tâm thành phố là khu này.
Trịnh Xá nhìn Sở Hiên hỏi:
- Còn cậu thì sao? Đã vào được mạng nội bộ chưa?
Sở Hiên lườm hắn rồi cầm một quả cà chua, cắn một miếng đoạn trả lời:
- Cậu tin vào tôi quá đây, vụ này nằm ngoài tầm tay tôi, hệ thống bảo vệ mạng của Umbrella cực kỳ tiên tiến và nghiêm ngặt, không thua gì hệ thống vũ khí hạt nhân của Mỹ, muốn tôi dùng mấy cái máy tinh nát này xâm nhập sao? Cậu coi tôi và Vương Hiệp là nhân vật trong mấy quyển tiểu thuyết Hacker chắc? THứ nhất là phần cứng khồng cho phép, thứ hai là không có phần mềm giải mã, tuy có thể dùng ít điểm đổi của chủ thần một bộ super CPU nhưng thể tích quá lớn, muốn cải tạo mất đến mười mấy ngày, lại không đủ năng lượng nên tôi chỉ đôi cái thứ này.
Sở Hiên vừa ăn cà chua vừa rút ra một cái hộp cỡ lòng bàn tay, vứt cho Trịnh Xá rồi nói:
- Đem cái này gắn vào hệ thống của Umbrella, khi nào đèn xanh toàn bộ sáng thì ta có thể lấy được thông tin về mạng nội bộ của họ rồi mới xâm nhập được. Mất khoảng mười đến hai mươi phút, thứ này tuy là kỹ thuật tương lai nhưng không ra khỏi phạm trù ngôn ngữ 0 và 1, nếu đèn xanh chưa sáng hết mà xuất hiện đèn đỏ thì có nghĩa là cậu đã bị phát hiện, liệu mà vắt chân lên cổ cho nhanh.
Dứt lời, Sở Hiên toàn tâm toàn ý tập trung vào quả cà chua, trước đây thì táo đỏ, giờ thì cà chua đỏ, không rõ lý do gì khiến xu hướng ẩm thực của gã càng ngày càng thiên về màu đỏ tươi. Chỉ khác là cà chua nhiều nước nên mỗi khi ăn đều tạo ra cảm giác Sở Hiên vô cùng lúng túng, ăn xong hai tay đều nhoe nhoét nước cà chua. Trịnh Xá lắc đầu nói:
- Lần sau đổi sang đò ăn màu xanh đi... Nói một cách khắc thì cần phải có tôi hay TRiệu Anh Không đột nhập vào bên trong, vào phần nào, phần công khai hay vùng bí mật?
Sở Hiên dửng dưng nói:
- Vùng công khai là OK rồi! Thứ này đổi từ chủ thần, nếu một ít thông tin cũng không trộm được thì 500 điểm vứt vào sọt rác cho xong.
Nghe đoạn TRịnh Xá gật gù, nên biết, ở chỗ Chủ thần, hàng xa xỉ như rượu, thuốc thậm chí ma túy đều rẻ mạt như cho không, tiếp theo là nguyên, tài liệu, trừ một vài thứ tài liệu ma pháp mà thức tế không có đều rất rẻ, thứ đến là các thứ không phải là vũ khí như hộp kim của TRình Khiếu hay các linh kiện của Goblin skateboard đều khá rẻ. Cái hộp chỉ bằng lòng bàn tay này dùng đến 500 điểm để dổi, đã không phải là vũ khí hay dụng cụ phòng vệ thì chắc chắn là hữu dụng. Trịnh xá cầm hộp nhìn hồi lâu rồi nói:
- Ok, như thế thì tôi sẽ đột nhập vào Umbrella lắp đặt thứ này, Chiêm Lam ở bên ngoài phối hợp, Vương Hiệp và Bá Vương bảo vệ Chiêm Lam, Zero chọn vị trí gần đó cảnh giới. Những người còn lại ở lại khách sạn, bảo vệ Sở Hiên và TRiệu Anh Không, trước khi tôi trở lại không được để ai làm ảnh hưởng đến công tác của họ.
Nói đến đấy, hắn ngừng lại một chút rồi như sực nhớ ra quay sang hỏi:
- La cam Đạo, MS của cậu ra sao, nếu đụng độ một bầy trực thăng có đối phó được không?
La Cam Đạo nghe đoạn ngẩn ra, từ khi vào thế giới này hắn đều trầm mặc ít lời, dẫu sao thì vụ này cũng không liên quan đến hắn, hiểu rõ cách xử thế, hắn duy trì sự đê điều của mình. Bây giờ nghe TRinh xá hỏi, hắn buột miệng đáp:
- Tất nhiên là ngon hơn con gấu kia nhiều, tuy không phải là serie VF mà tôi biết nhưng cũng là đồ kỹ thuật cao có trạng thái bay, trạng thái Robot chiến đấu, trạng thái mô tô bay, lớp giáp cũng là hợp kim EOT, theo phân tích của Sơ Hiên thì chỉ mềm hơn lớp vỏ của bọ cận vệ đôi chút, Hổ hồn đao của anh cũng phải vài đao mới chém vỡ được.
- Thế à, nói vậy thì nếu cậu đối phó một đám xe thiết giáp và trực thăng của thế giới này thì không có gì nguy hiểm rồi. - Trịnh Xá bỗng cười tươi tắn nói.
- Ặc....
← Ch. 158 | Ch. 160 → |