← Ch.100 | Ch.102 → |
Sáng hôm sau Lâm Phi lại dậy muộn, nhìn đồng hồ thì đã quá nửa tiết một rồi.
Lâm phi đoán nguyên nhân dậy muộn liên quan đến 20 ngày sống trên hoang đảo cùng với cô gái giết mổ trước đây. Trong thời gian đây, hắn dậy khi mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, ngủ khi mặt trời lặn, do đó đã có thói quen ngủ sớm dậy muộn.
Dậy muộn Lâm Phi nên quyết định không lên lớp nữa, lại trốn một buổi vậy. Lại nhiệm vụ chuyên chức ở Y Học Giới Thời Không vẫn chưa xong, để mãi không thoải mái, dứt khoát làm cho xong vậy.
- Hệ Thống Chiến Thần, ta muốn dùng chìa khóa Y Học Giới Thời Không, hoàn thành nhiệm vụ chuyên chức của chức nghiệp phụ bác sĩ.
Lâm Phi nói với hệ thống ở trong đầu.
- Sử dụng dị thời không, 10 giây sau ký chủ sẽ vào Y Học Giới Thời Không. 10, 9, 8... 2, 1, 0.
Sau khi điếm ngược kết thúc, Lâm Phi phát hiện có đường thông đạo màu trắng bao phủ lấy mình, phía trên có cánh cửa bằng kim loại màu kim, trong không trung lơ lửng một chìa khóa. Mở cửa ra là thân thể hắn bị hút vào trong cánh cửa.
Khi Lâm Phi tỉnh lại thì trong đầu nghe thấy tiếng của hệ thống.
- Keng keng, nhiệm vụ Y Học Giới bắt đầu: nhiệm vụ chuyên chức của chức nghiệp phụ bác sĩ.
Bối cảnh nhiêm vụ: Hắc Đế Tư Thành chuẩn bị bùng phát virus C nguy cơ cao, số dân 200 vạn.
Thân ký chủ: Đệ tử mới thu nhận của giáo sư điên, viện trưởng viện y học, viện sĩ Viện nghiên cứu y học đặc cấp.
Giới thiệu bối cảnh: Hắc Đế Tư Thành ba tháng sau sẽ bùng phát virus C nguy cơ cao, tỷ lệ truyền nhiễm và gây tử vong cực cao, virus giai đoạn đầu lan truyền qua không khí, nguồn nước, thể dịch, huyết dịch. Giai đoạn sau không rõ. Nhưng dân chúng trong thành phố vẫn chưa biết có nguy hiểm đang tới gần.
Nhiệm vụ thất bại: Trong vòng một tháng virus bùng phát, trên 60%dân chúng trong thành phố tử vong do virus C, nhiệm vụ chuyên chức, chức nghiệp phụ khoa bác sĩ của ký chủ sẽ thất bại.
Nhiệm vụ thành công: Ký chủ nghiên cứu ra thuốc chống được virus C, trong vòng một tháng bùng phát virus, hạ tỷ lệ tử vong do virus xuống dưới 60%.
Trừng phạt nhiệm vụ thất bại: thật ra không có trừng phạt mang tính thực chất nào. Trừng phạt duy nhất là ký chủ sẽ mãi mãi ở lại Hắc Đế Tư Thành, không trở lại được thế giới thực. Nếu ký chủ may mắn có thể không bị nhiễn virus C và tiếp tục sống, với tiền đề là đủ dũng khí và may mắn.
Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Phần thưởng ngẫu nhiên căn cứ tình hình hoàn thành nhiệm vụ, tặng danh hiệu và chức danh chức nghiệp phụ, bác sĩ.
Yêu cầu nhiệm vụ: Cấm trực tiếp hoặch gián tiếp sử dụng vũ lực để hoàn thành nhiệm vụ. Một khi dùng đến võ lực nhiệm vụ trực tiếp thất bại. Ba phút đầu tiên khi nhiệm vụ mới bắt đầu không được sử dụng dị năng.
Phụ cấp chức nghiệp bác sĩ: Chưa biết.
Sau khi trong có những thông tin đó, Lâm Phi nhận ra mình đang mặc bộ quần áo học sĩ Học viện Y học và đứng trong gian phòng giống như phòng thí nghiệm. Trong phòng bày hàng loạt thiết bị máy móc nghiên cứu tế bào y học.
Phía trước Lâm Phi là một cô gái tóc đen cũng mặc quần áo học sĩ và một ông già râu trắng mặc quần áo trắng.
Hệ Thống Chiến Thần nhắc Lâm Phi, ông già này là giáo sư điên, viện trưởng học viện Y học, cô gái kia là Phan Đa Lạp, cũng là đệ tử mới thu nhận của giáo sư điên.
- Cơ thể con người rất kì diệu, thế giới tế bào, virus, gen lại càng rộng lớn. Hôm nay ta có vinh hạnh được trở thành người dẫn đường cho các con. Hy vọng các con sau này sẽ có thành tựu hơn ta. Đây là sổ ghi chép những tâm đắc của ta nghiên cứu về tế bào và virus sơ cấp. Thiên phú của hai con điều rất tốt, các con có thể tùy ý sử dụng quyển sổ nay để học tập và nghiên cứu trong phòng thí nghiệm. Một tháng sau ta sẽ kiểm tra.
Viện trưởng nói rồi đưa cho Lâm Phi và Phan Đa Lạp mỗi người một cốc nước nhỏ bảo hai người uống.
Lâm Phi nhìn Phan Đa Lạp uống cạn cốc thì cũng nhận lấy cốc tay giáo sư điên, uống hết nước trong cốc. Nước chẳng có vị gì, chỉ thấy man mát.
Thấy hai người uống cạn cốc nước, đứng khoảng hơn 10 phút, giáo sư điên hài lòng nói:
- Không tồi, hai con đều có dũng khí uống cốc gọi là virus học viên, đáng mừng. Không có áp lực thì không có động lực, trong cơ thể hai con hiện giờ đã sinh ra một loài virus nhẹ mãn tính, ta sẽ không cho các con thuốc giải kháng thể, thời gian phát tác là một tháng. Phương pháp điều chế kháng thể nằm trong cuốn sổ tay này, các con phải tự nghiên cứu và chế ra. Mong là sau một tháng đứng trước ta không phải là hai đệ tử phát bệnh. Ta cần thiên tài chứ không phải đồ bỏ đi. Nếu các con không thể tự cứu mình trong một tháng thì đừng mong ta cứu.
Ông giáo sư điên trịnh trọng đưa cho mỗi người bọn Lâm Phi và Phan Đa Lạp một quyển sách điện tử sơ cấp về tế bào virus.
Các con nhìn cánh tay mình có thể thấy xuất hiện một vệt màu đỏ. Mỗi ngày nó sẽ di chuyển dần về phía tim. Sau 30 ngày, khi vệt đỏ này chạm đến thì tim sẽ lâm vào tình trạng vận động quá tải, tế bào trong cơ thể sẽ nhân lên nhanh chóng cho đến khi tiêu hao hết dinh dưỡng của toàn cơ thể. Đó chính là lúc các con phát độc mà chết. Việc các con cần làm là ngăn sự di chuyển của vệt đỏ này, nghiên cứu ra kháng thể càng tốt tự cứu lấy mình.
- Viện trưởng, một tháng sau thầy sẽ nhìn thấy em một cách khỏe mạnh. Em tuyệt đối sẽ không để vệt đỏ này lan đến tim. Cám ơn viện trưởng đã giao cho con cuốn sổ ghi chép quý giá này.
Cô gái Phan Đa Lạp phấn khích nhận lấy cuốn sách điện tử, không chút sợ hãi về việc cơ thể mình đang mang virus bệnh.
- Cái gì? Cho ông đây uống virus, lại còn một tháng sau tế bào tăng mạnh khiến bản thân trúng độc mà chết. Điên rồi, chắc chắn cái hệ thống chết tiệt này đã dự tính trước khi cho mình vào thế giới này, không cho mình nghe giáo sư điên giảng về cốc nước độc này.
Lâm Phi thầm nguyền rủa hệ thống chiến thần.
Lâm Phi cũng đờ đẫn nhận quyển sách điện tử, vừa mới vào thế giới nhiệm vụ cơ thể đã mang virus bệnh. Lâm Phi nghe ngữ khí của giáo sư điên, nếu không tự cứu mình thì cũng không cần đợi virus C ba tháng sau bùng phát hắn đã phát độc mà chết rồi. Nhìn quyển sách sơ cấp về virus trong tay, Lâm Phi có cảm giác cái chết đang đến gần.
Rồi giáo sư điên rời khỏi phòng thí nghiệm, trong phòng chỉ còn Lâm Phi và cô gái tên Phan Đa Lạp.
Phan Đa Lạp lập tức cầm sách đọc, vừa đọc vừa ghi chép, căn bản không để tâm tới Lâm Phi.
- Liều vậy.
Lâm Phi cũng tìm một bàn thí nghiệm trống rồi ngồi xuống đọc sách.
← Ch. 100 | Ch. 102 → |