← Ch.338 | Ch.340 → |
Lâm Phi ngồi trên giường mình còn chưa được năm phút thì đã nghe đồng hồ liên lạc reo reng reng. Hắn nhìn lại, thấy người gọi tới là Khai Thang Nữ.
Lâm Phi mở điện thoại.
- Không hay rồi Lâm Phi. Mau tới phòng thí nghiệm của viện nghiên cứu y học đệ nhất đi. Cơ thể bà bà bởi não chính bị hại nên đột nhiên xuất hiện tình trạng bài xích. Hiện giờ bà đã sùi bọt mép rồi. Chúng tôi cần phải tiến hành phẫu thuật di thực ký ức sớm thôi.
Giọng nói lo lắng của Khai Thang Nữ truyền từ trong điện thoại tới.
- Sùi bọt mép rồi à? Được, tôi sẽ tới ngay. Cô chuẩn bị cho phẫu thuật trước đi.
Lâm Phi vừa nói vừa tắt điện thoại, lập tức đứng dậy đi xuống lầu, điều khiển xe bay của mình bay nhanh về phía viện nghiên cứu y học đệ nhất.
Vì vị sư phụ về y học này, dọc đường đi Lâm Phi đã lái xe với tốc độ cao nhất, ở bên trong học viện cũng không giảm tốc, trực tiếp tiến thẳng tới học viện.
Lâm Phi không chờ xe bay dừng hẳn đã nhảy xuống, chạy vào thang máy thông xuống phòng thí nghiệm ngầm của viện nghiên cứu y học đệ nhất.
Bên trong thang máy của viện y học đa có một bác sĩ mặc áo trắng chờ ở đó từ sớm, dân Lâm Phi đi xuống một phòng thí nghiệm ở sâu trong lòng đất.
Lâm Phi đi qua rất nhiều căn phòng nghiên cứu bằng thủy tinh và kim loại, tiến vào một căn phòng vô khuẩn, bốn vách tường bằng kim loại màu bạc đặc thù.
- Anh tới rồi. Mau thay áo phẫu thuật, khử trùng đi. Thời gian không còn nhiều nữa đâu. Anh vừa chuẩn bị tôi vừa giảng giải cho anh yêu cầu của phẫu thuật di thực ký ức lần này. Mấy ngày trước khi hôn mê, bà bà đã nói trình tự đại thể cho tôi biết rồi.
Khai Thang Nữ lo lắng, sắc mặt rất khó coi, túm đầu túm tóc mình, lại đưa ngay cho Lâm Phi một bộ áo phẫu thuật và trùm đầu, đẩy hắn tiến vào khu khử trùng.
Bọn họ cùng bước qua, đi tới phòng phẫu thuật bằng thủy tinh cường hóa của Phùng Hợp Bà Bà.
- Anh đã xem tài liệu về phẫu thuật di thực hôm trước tôi đưa chưa?
Khai Thang Nữ hỏi Lâm Phi.
- Cũng xem gần hết rồi nhưng gần đây khá bận nên chưa tìm được bệnh nhân luyện tay nghề. Mượn bà bà luyện tay vậên tâm đi.
Lâm Phi cất lời an ủi Khai Thang Nữ đang đi bên cạnh.
- Cái gì? Anh mà phẫu thuật thất bại thì tôi không tha cho anh đâu. Không biết tại sao bà bà lại tin tưởng anh như vậy, trước khi hôn mê còn chỉ đích danh anh làm phẫu thuật quan trọng nhất cho bà chứ không phải để tôi làm.
Khai Thang Nữ dẫm chân nói.
Sau đó Khai Thang Nữ kéo Lâm Phi tiến vào một căn phòng thủy tinh.
Bên trong căn phòng thủy tinh đang đặt một bàn giải phẫu giống như một quan tài thủy tinh dài. Hai Phùng Hợp Bà Bà giống nhau như đúc đang nằm trên bàn giải phẫu.
Cơ thể hai Phùng Hợp Bà Bà đang ngâm một nửa trong một dung dịch màu hồng phấn không rõ. Trên cơ thể bọn họ cũng cắm rất nhiều dây điện tử theo dõi.
Bên cạnh bàn giải phẫu có ba cái màn hình điện tử thật lớn, cho thấy chỉ số cơ thể của cả hai Phùng Hợp Bà Bà.
- Sao lại có tới hai Phùng Hợp Bà Bà thế?
Lâm Phi hỏi.
- Tôi hoài nghi rốt cục anh đã xem nghiêm chỉnh giáo trình tôi đưa cho anh chưa! Ở phía bên trái, trên đầu bị thương là Phùng Hợp Bà Bà thật, hiện tại não chính đã bị hoại tử một phần ba. Ở phía bên phải là một người nhân bản của Phùng Hợp Bà Bà gần đây mới tạo ra, không có bất cứ ký ức gì cả.
Khai Thang Nữ giảng giải cho Lâm Phi.
- Vậy thì bắt đầu phẫu thuật thôi. Tôi phải làm gì? Giảng giải quá trình phẫu thuật cho tôi một chút.
Lâm Phi tùy ý cầm dao phẫu thuật đi tới bên cạnh bàn mổ.
- Tôi phục anh rồi đấy Lâm Phi đại gia. Nếu anh không làm được thì để tôi lên đi. Đây là thân nhân của tôi đấy.
Khai Thang Nữ nói với Lâm Phi rất nghiêm chỉnh.
- Yên tâm đi. Cô cho tôi biết quá trình là được rồi.
Lâm Phi nói rất bất cần.
Nghe Lâm Phi nói vậy, Khai Thang Nữ lại càng không yên lòng được, bắt đầu giảng giải cẩn thận cho Lâm Phi về quá trình phẫu thuật.
- não chính của Phùng Hợp Bà Bà thật đã bắt đầu bị hoại tử. Lần này anh cần dùng thiết bị nối ký ức để di thực ký ức. Vị trí nối hai đại não là não hải. Anh cần làm phẫu thuật để nối thiết bị ức chế ký ức tật hoàn mỹ thì mới đảm bảo ký ức được di thực đầy đủ.
- Đồng thời ở vị trí mông của Phùng Hợp Bà Bà còn có não phụ của bà. Tôi cũng phải gỡ não phụ này ra rồi ghép vào cơ thể nhân bản một cách hoàn hảo mới được.
Khai Thang Nữ nói tới đây, mắt nhìn Lâm Phi, nói tiếp.
- Bởi não chính bị thương mà hoại tử nghiêm trọng, não phụ nếu tách ra thì dù là có tác dụng bởi dung dịch bảo vệ thì nhiều nhất cũng chỉ trong ba phút là tử vong triệt để. Mà nếu não phụ không đi theo não chính tiến vào cơ thể Phùng Hợp Bà Bà cùng một lúc thì sẽ xuất hiện đứt đoạn ký ức.
- Như vậy sẽ khiến cho Phùng Hợp Bà Bà dù sống lại thì cũng xuất hiện vấn đề là ký ức hỗn loạn. Chuyện này đối với Phùng Hợp Bà Bà vốn là nhà nghiên cứu khoa học cao cấp là chuyện không thể tiếp nhận được.
- Ý của cô là trong ba phút, tôi phải nối tiếp não chính chứa thông tin của Phùng Hợp Bà Bà với não của người nhân bản, tiến hành di thực hả? Còn cô thì hoàn thành việc di thực não phụ ở mông bà ấy? Đúng rồi, vì sao Phùng Hợp Bà Bà lại đặt não phụ ở mông chứ?
Lâm Phi hơi tò mò hỏi.
- Bà bà nói bà dùng mông nghĩ còn nhanh hơn các nhà nghiên cứu khoa học khác, thế nên chắc cần quan tâm tới rắm thối của bọn họ. Lần này bà bà cho tôi di thực não phụ của bà, anh di thực não chính. Đây là sự tin tưởng đối với anh. Di thực ký ức não chính đã bị hoại tử là rất khó khăn, không cho phép có sa lầm. Chúng ta cùng tiến hành, trong ba phút phải hoàn thành.
Khai Thang Nữ trả lời Lâm Phi.
- Bắt đầu nhé.
- Anh xác định là anh đã chuẩn bị tốt rồi chứ?
Khai Thang Nữ lại hỏi.
- Không vấn đề gì đâu. Yên tâm đi.
Lâm Phi trả lời.
Khai Thang Nữ bấm phím màu lam khởi động hai bàn phẫu thuật thủy tinh. Bàn phẫu thuật từ từ tụt xuống. Cơ thể hai Phùng Hợp Bà Bà được giá kim loại đỡ, lơ lửng trên không.
Sau đó Khai Thang Nữ bấm một phím khởi động đồng hồ căn giờ ba phút. Thời gian ba phút hiện lên trên một bức tường thủy tinh lớn ở cạnh bàn mổ.
- Bắt đầu.
Lâm Phi vừa nói vừa cầm dụng cụ mở sọ, mở đại não của hai Phùng Hợp Bà Bà ra rất nhanh. Khai Thang Nữ thấy Lâm Phi mở sọ thành công cũng bắt đầu cắt mông Phùng Hợp Bà Bà, phẫu thuật di chuyển não phụ của Phùng Hợp Bà Bà.
Sau khi mở hộp sọ, Lâm Phi thấy đại não của Phùng Hợp Bà Bà thật đã có rất nhiều dịch não, nhiều chỗ còn cuốn vào nhu. Lâm Phi đột nhiên cảm thấy không thể nào ra tay được.
- Trở lại mười giây trước.
Lâm Phi lập tức sử dụng dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy), trở lại quá khứ. Cảnh tượng trước mặt thay đổi nhanh chóng.
- Anh xác định là đã chuẩn bị tốt rồi chứ?
Tiếng dò hỏi của Khai Thang Nữ lại vang lên bên tai Lâm Phi.
- Chưa chuẩn bị tốt. Cô cho tôi một phần hình ảnh lập thể đại não của Phùng Hợp Bà Bà. Tôi muốn nghiên cứu trước.
Lâm Phi nói.
- Hai mươi phút trước tôi đã gửi tới đồng hồ điện thoại của anh rồi đó. Đừng nói cho tôi biết là giờ anh còn chưa xem đấy.
Khai Thang Nữ nơi tức giận nói.
- Khi đó tôi còn đang lái xe, làm gì có thời gian xem?
- Không vội. Khai Thang Nữ, hiện giờ trạng thái của cô rất kém. Cô cần có tâm trạng bình thường với phẫu thuật lần này. Người đang nằm không phải là Phùng Hợp Bà Bà mà là một vật thí nghiệm nghiên cứu của cô. Cô phải bỏ tâm tình đi, chờ tôi một hồi rồi bắt đầu phẫu thuật. Tôi xem nhanh thôi, ba phút là xong.
Lâm Phi vừa nói vừa sử dụng dị năng, đọc hết tin tức và hình ảnh lập thể não Phùng Hợp Bà Bà
← Ch. 338 | Ch. 340 → |