← Ch.0325 | Ch.0327 → |
Cùng là Thần Anh Cảnh, khí thế của Tẩm Huyết Thiên Quân khác biệt rất lớn với Dương Thiên Thánh giả!
Quả nhiên đúng như lời Hách Liên Đông, thời kỳ thượng cổ võ đạo hưng thịnh, nhân vật cùng cảnh giới vô cùng mạnh mẽ. Tẩm Huyết Thiên Quân lộ ra bá khí, đối mặt với Dương Thiên Thánh giả cùng cảnh giới cũng không hề để ý, tuy rằng miệng thì nói cho đối phương thể diện, nhưng thực tế lại hùng hổ dọa người.
Thật không ngờ tới, Độc Huyết Tông đã sớm suy bại lại vẫn còn một lão tổ Thần Anh Cảnh thông qua Thời Gian Nguyên Dịch bảo tồn đến nay! Ở thời điểm võ đạo mạt thế, Thiên Quân Thần Anh Cảnh đã có thể đứng trên thiên hạ.
Dương Thiên Thánh giả lộ ra giận dữ, nói:
- Các hạ, nếu không mau rời đi, vậy đánh một trận cùng lão phu!
- Ha ha ha! Xem ra ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, như vậy bổn tọa để cho ngươi biết cái gì gọi là chênh lệch! Tẩm Huyết Thiên Quân đánh ra một chưởng, vô số dòng nước đen lập tức đánh về phía Dương Thiên Thánh giả từ mọi hướng.
Nước đen hóa thành những con rắn độc, giương răng nhọn, tỏa ra khí độc âm trầm, che trời phủ đất, vô cùng đáng sợ.
- Lên! Dương Thiên Thánh giả quát lớn, hai tay kết thành vô số pháp ấn, một mảnh hào quang chói lòa, đánh về phía những rắn đen kia.
- Dương Thiên, tuy rằng ngươi cũng là Thần Anh tam trọng thiên, nhưng mà thần thức của ngươi kém xa bổn tọa! Sau khi thoát khỏi phàm thai, võ giả tu luyện là thần thức, ngươi kém hơn bổn tọa nhiều lắm! Tẩm Huyết Thiên Quân cười to, khí đen phình ra, hoàn toàn che lấp hào quang vàng.
Dương Thiên Thánh giả hừ lạnh, trên người bùng lên hào quang, hắn mạnh mẽ đánh ra, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng, nhưng không phải thực thể, mà là thần thức của hắn biến thành. Thần chích hiện ra trên đỉnh đầu, là một thanh kiếm vàng nho nhỏ. Vung lên rạch một cái, liền có những đạo kiếm khí xẹt qua, tung hoành ngang dọc.
Bắt đầu từ Linh Hải tam trọng thiên hình thành Thần chích, mỗi người đã xác định hình thái Thần chích. Sau khi tiến vào Kết Thai Cảnh, Thần chích liền biến thành hình trứng, thẳng đến Thần Anh Cảnh mới phá xác đi ra, theo cảnh giới tăng lên mà trưởng thành.
Sau khi đến Hóa Thần Cảnh, Thần chích cũng trưởng thành hoàn toàn, giống như quá trình người ta sinh ra lớn lên.
Thần chích, là năng lực độc đáo của nửa bước tiên nhân, giống như hai người tâm ý thông nhau liên thủ, chiến lực tăng lên không đơn giản như một cộng một.
Tuy rằng ngoài miệng Tẩm Huyết Thiên Quân cực kỳ khinh thường Dương Thiên Thánh giả, nhưng trên thực tế nếu bọn họ là võ giả cùng cấp, làm sao có thể coi thường được? Sau khi Dương Thiên Thánh giả vận dụng Thần chích, hắn cũng lắc người, thả ra Thần chích của mình.
Một con rắn độc màu đen, không to, chỉ dài một xích, nhưng lại có uy áp như thần long giáng thế!
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai đại Thiên Quân Thần Anh Cảnh giao đấu dữ dội, lực lượng kinh khủng tràn ra xung quanh. Bên phía Võ Các, Nguyên Thạch Hưởng cùng m lão tổ Kết Thai Cảnh khác nhảy ra, mở ra kết giới phòng ngự chống đỡ dư sóng bắn về phía Võ Các.
Tuy rằng Kết Thai Cảnh tuyệt đối không có lực chống đỡ Thần Anh Cảnh, nhưng hai đại cường giả Kết Thai Cảnh liên thủ, muốn chống đỡ dư sóng lực lượng cũng không thành vấn đề. Chỉ là như thế cũng là bọn họ phải giao đấu toàn lực, có thể chống đỡ được bao lâu thì khó mà nói được.
Tẩm Huyết Thiên Quân không phải nói lớn tiếng, hắn tung hoành ngang dọc, hào quang màu đen chiếm cứ hai phần ba không gian! Ngay cả mọi người không đạt đến trình tự Thần Anh Cảnh cũng có thể nhìn ra được tuyệt đối là Tẩm Huyết Thiên Quân đang đè đánh Dương Thiên Thánh giả!
Thời gian kéo dài, phía Thượng Thiên Võ Các thua chắc!
Hơn nữa, trên Không Hạm còn có 18 khẩu Linh Quang Pháo nhắm ngay Võ Các, nếu như bắt đầu bắn phá, hai đại lão tổ Kết Thai Cảnh vốn đã luống cuống tay chân, làm sao còn thừa sức mà chiếu cố?
Làm sao bây giờ?
Trên trán mọi người đều toát mồ hôi lạnh, bọn họ là thiếu niên thiếu nữ thiêu kiều thì đúng, nhưng không ai muốn chết đâu! Lại còn chết không rõ ràng, vì chôn cùng người khác!
Bọn họ tìm kiếm xung quanh, chỉ là bỗng nhiên không thấy tung tích của Chu Hằng!
Tiểu tử kia chạy trốn rồi?
- Ha ha ha! Dương Thiên, trong ngàn chiêu, bổn tọa nhất định có thể đánh bại ngươi! Tẩm Huyết Thiên Quân cười to, hào quang màu đen tràn lan, cắn nuốt không gian, càng thêm chiếm cứ chủ động trên chiến trường!
Hào quangmàu đen này là thần thức kéo dài, thần thức của ai chiếm cứ càng rộng, tự nhiên càng chiếm giữ ưu thế!
- Nã pháo cho bổn tọa, ép tiểu tử kia đi ra! Tẩm Huyết Thiên Quân lớn tiếng quát. Lần này lái Không Hạm đột kích, đầu tiên là thị uy, tuyên bố Độc Huyết Tông mạnh mẽ trở về, thứ hai càng là vì chém giết Chu Hằng, cướp lấy truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn!
Vô số năm trước hắn đã đạt đến Thần Anh Cảnh đỉnh phong, nhưng bất hạnh không có truyền thừa Hóa Thần Cảnh, mãi không thể đi ra một bước mấu chốt. Cho nên, hắn nhất định phải lấy được truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn... Thọ nguyên của hắn đã không còn bao lâu, nhất định phải đột phá!
- Ngươi dám! Dương Thiên Thánh giả giận dữ quát lên, hắn bị đối phương quấn lấy, thật sự không thể nào rút ra ngăn cản, còn hai đệ tử Kết Thai Cảnh thì căn bản không thể đồng thời chống đỡ được 18 khẩu Linh Quang Pháo!
- Có gì bổn tọa không dám! Tẩm Huyết Thiên Quân cười lạnh, hào quang màu đen quét qua, hắn ngày càng mạnh mẽ, phát huy chiến lực Thần Anh Cảnh đến đỉnh điểm.
Oong!
18 khẩu Linh Quang Pháo bắt đầu ngưng tụ hào quang, đây là đang tích lũy năng lượng, hoàn thành liền có thể bắn ra công kích khủng bố cấp bậc Kết Thai Cảnh!
Đủ để xóa sổ toàn bộ đế đô!
Mọi người đều knh hoảng không thôi, 18 khẩu Linh Quang Pháo bao trùm toàn bộ phạm vi đế đô, bọn họ đều không dám động đậy lung tung, vừa động đậy liền có thể trở thành mục tiêu bị bắn phá!
Chu Hằng đáng chết!
Trong lòng bọn họ đều mắng Chu Hằng đến chết được!
- Lão độc xà, không phải ngươi muốn truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn hay sao? Tự mình tới lấy! Bằng không, Linh Quang Pháo quét qua, mọi thứ đều biến thành tro tàn! Ngay vào lúc này, tiếng nói của Chu Hằng bỗng nhiên vang lên từ chân trời.
- Tiểu tử, giao ra truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn, bổn tọa có thểbán cho ngươi cái chết thật nhanh chóng! Tẩm Huyết Thiên Quân một chưởng đẩy lùi Dương Thiên Thánh giả. Tuy rằng hắn không thể lập tức đánh bại Dương Thiên Thánh giả, nhưng quả thật vững vàng chiếm thế mạnh, muốn đẩy lùi đối phương cũng không khó.
Vù, một tòa bảo tháp đột ngột xuất hiện, nháy mắt phóng to ra, biến thành cao trăm trượng, mười tầng tháp tỏa ra hào quang sáng lạn, chói mắt mọi người.
Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Lần đầu tiên quang minh chính đại xuất hiện ở trước mắt mọi người! Bị Thiên Quân Thần Anh Cảnh áp bức, Chu Hằng đành phải tế ra lá bài tẩy của hắn.
Chu Hằng đứng ở cửa bảo tháp, khoanh tay ôm ngực, thái độ khinh thường nhìn Tẩm Huyết Thiên Quân trên trời. Ở bên ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp một chút, đó là Hoặc Thiên, vừa nãy Chu Hằng dẫn nàng đi đến đây.
- Bảo vật tuyệt thế!
Tẩm Huyết Thiên Quân lập tức toát ra vẻ tham lam, bằng ánh mắt của hắn làm sao không nhìn ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp quý báu thế nào. Lập tức vươn tay đánh về phía Chu Hằng, ý vừa động công kích tới, hoàn toàn không nhìn khoảng cách!
Oong!
Hào quang chớp động, công kích này dừng lại ở bên ngoài bảo tháp, Chu Hằng cười ha hả, vẻ mặt càng thêm miệt thị, nói:
- Cái gì Tẩm Huyết Thiên Quân, chẳng qua là lão già khú đế! Ta nói nè, có phải ngươi ngủ lâu qua không còn sức nữa hả?
- Nhãi con mỏ nhọn! Tẩm Huyết Thiên Quân hừ lạnh, sắc mặt cũng không có vẻ giận dữ, ngược lại tham lam càng thêm nồng hơn!
Hắn là nhân vật cấp bậc gì?
Thần Anh Cảnh!
Ngay cả công kích của hắn cũng không thể làm cho bảo vật này rung chuyển chút nào, điều này chứng minh cái gì?
Bảo tháp này đương nhiên là cấp Hóa Thần Cảnh!
Quả nhiên, tiểu tử này lấy được bảo vật của Tam Dương Thiên Tôn!
Vù, hắn lao xuống, nếu không thể dùng thần niệm công kích đánh chết Chu Hằng, làm bảo vật này đổi chủ. Đơn giản thôi, vậy công kích gần người, bảo tháp đó không có khả năng ngăn cản hắn! Một chưởng đánh ra, tiểu bối này lấy cái gì chống đỡ?
- Dừng tay! Dương Thiên Thánh giả đánh tới, dù cho chỉ vì thể diện, hắn cũng phải ngăn cản Tẩm Huyết Thiên Quân tổn thương đệ tử trong Võ Các của mình, bằng không hắn làm gì còn mặt mũi mà tiếp tục mở ra Võ Các?
- Ngu xuẩn cứng đầu! Tẩm Huyết Thiên Quân tức giận hừ một tiếng, nhưng Dương Thiên Thánh giả là cao thủ cùng cấp số với hắn, hắn có thể vững vàng chiếm thế mạnh, nhưng tuyệt đối không thể mặc kệ công kích của đối phương!
Rơi vào đường cùng, hắn đành phải quay đầu đón đỡ Dương Thiên Thánh giả, ầm ầm ầm, hai người lại đạ chiến.
Ánh mắt mọi người lại tập trung vào tòa bảo tháp tỏa ra khí tức cao quý, thần bí kia. Bọn họ không biết lai lịch của Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tự nhiên cho là bảo vật của Tam Dương Thiên Tôn, không khỏi toát ra thèm thuồng.
Chỉ là người không đủ thực lực, ai dám tiến lên cướp lấy?
Toàn bộ Võ Các có đủ tư cách, cũng chỉ có ba người Dương Chiêm, Băng Hoàng Nữ, Tang Thanh Sơn mà thôi!
Tẩm Huyết Thiên Quân đại chiến với Dương Thiên Thánh giả, bởi vì Chu Hằng xuất hiện, hắn không còn hạ lệnh Linh Quang Pháo công kích, chỉ cần Chu Hằng không có ý trốn chạy, hắn cũng không ngại dây dưa thêm một hồi với Dương Thiên Thánh giả.
Chỉ cần đánh bại Dương Thiên Thánh giả, trong Võ Các còn ai ngăn cản được hắn?
- Lão độc xà, người ngươi muốn tìm là ta, còn đang đợi cái gì? Sợ hả? Nhưng cố tình Chu Hằng lại không chịu yên phận, ở bên dưới kêu gào.
- Tiểu bối vô tri, vốn bổn tọa định ban cho ngươi cái chết nhanh chóng, nhưng ngươi tự tìm tìm tội! Hừ! Bổn tọa nổi danh dùng độc, cam đoan cho ngươi sau khi trúng độc, đau đớn muốn chết muốn sống cũng không xong! Tẩm Huyết Thiên Quân lạnh lùng nói.
- Đừng chỉ nói suông nữa, có gan thì xuống đây! Chu Hằng cười ha hả. - Lão quái vật, sao còn không xuống? Không có gan như thế, chẳng lẽ là thỏ đế?
- Đáng chết! Tẩm Huyết Thiên Quân giận dữ.
Hắn đã thật lâu rồi không nổi giận, nhưng miệng lưỡi của Chu Hằng quá thất đức, làm cho hắn không nổi giận cũng khó.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới cơn giận dữ, Thần chích rắn độc trên đầu hắn bùng lên hào quang, bỗng nhiên bùng nổ lực lượng kinh khủng, mạnh mẽ đẩy lùi Dương Thiên Thánh giả mấy chục dặm. Vù, Tẩm Huyết Thiên Quân mạnh mẽ đánh xuống!
Hắn muốn bắt lấy Chu Hằng, để cho tiểu tử này chịu hết tra tấn đau đớn nhất trên thế gian, lại éo hỏi ra truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn, thế mới giết hắn!
Thiên Quân Thần Anh Cảnh hùng mạnh cỡ nào, không có Dương Thiên Thánh giả kiềm chế, thân hình hắn lóe lên liền đã đến mặt đất, chỉ cách Chu Hằng không đến 10 trượng! Hắn giơ tay phải, chụp về phía Chu Hằng.
9 trượng, 8 trượng, 7 trượng, khoảng cách ngày càng ngắn!
Trên mặt Tẩm Huyết Thiên Quân toát ra tươi cười dữ tợn, khoảng cách gần như thế, ngay cả Dương Thiên Thánh giả quay trở lại, hắn cũng có nắm chắc bắt được Chu Hằng, lại thản nhiên đối phó công kích.
Về phần tại sao Chu Hằng lại điên cuồng như thế? Biết rõ chọc giận hắn không có một chút chỗ tốt gì, Tẩm Huyết Thiên Quân không thèm để ý!
Suy nghĩ của tiểu nhân vật, cần phải để ý tới hay sao?
6 trượng, 4 trượng, 2 trượng, 1 trượng!
Bắt lại cho ta!
Trên mặt Tẩm Huyết Thiên Quân toát ra vẻ dữ tợn, giống một con rắn độc đang mở rộng răng nanh.
Bùm!
Ngay lúc này, thân mình hắn bỗng khựng lại, cắm đầu xuống dưới, nằm rạp dưới đất, ngã thật là mạnh!
Đây là cái chuyện quỷ gì vậy?
Mọi người đều trừng to mắt, quá cỡ hơn thì còn ngoác to miệng, đầu óc lộn xộn!
← Ch. 0325 | Ch. 0327 → |