← Ch.0656 | Ch.0658 → |
- Đê tiện! Rất hèn hạ! Ba Sáng Thế Đế vây công một Nhật Diệu Vương, phi, ba lão già không biết xấu hổ kia, bổn tọa khinh bỉ các ngươi!
Con lừa đen ở một bên hộc nước miếng mắng.
Mặc kệ bọn họ có phải Sáng Thế Đế hay không, trước tiên cứ mắng cho sướng đã.
- Đúng vậy đúng vậy, rất không biết xấu hổ, nếu đổi lại là bổn tiểu thư, đã sớm tìm sợi dây treo cổ!
Băng Tú Lan cũng nói giúp vào.
Thực lực của bọn họ có hạn, căn bản không thể nhúng tay vào chiến đấu cấp bậc này, ẩn náu xa xa phất cờ hò reo mới là chuyện bọn họ duy nhất có thể làm.
Ba đại cường giả đều là lạnh lùng không nói, hà tất phải nói lời vô nghĩa cùng mấy tiểu bối, dù sao đều là người hẳn phải chết!
Ba! Ba! Ba!
Hai gã cường giả Sáng Thế Cảnh khác toàn thân cũng là phún huyết, nếu muốn tạo thành uy hiếp đối với Chu Hằng, nhất định phải vận dụng ít nhất là lực lượng Nhật Diệu Hoàng, sẽ bị cấm chế phản phệ, làm sao có thể không trả giá thật lớn?
Đây còn là bởi vì bon họ là cường giả Sáng Thế Cảnh, nếu không đổi thành Thăng Hoa Đế cũng không thể dao động cấm chế nơi này, sử xuất ra lực lượng vượt qua Nhật Diệu Vương!
Chu Hằng cảm nhận được áp lực, áp lực rất mạnh!
Đây dù sao cũng là ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh, hiện tại mỗi người đều bạo phát ra lực lượng Nhật Diệu Hoàng, cộng thêm tiên thuật bậc cao, chiến lực này vô cùng kinh khủng! Nếu không phải thể chất của hắn hiện tại đã là cấp bậc Nhật Diệu Vương, e là sớm đã bị vỡ nát!
Dù là như thế, trên người của hắn cũng xuất hiện vết máu loang lổ, lực phá hoại của đối phương thật sự quá mạnh mẽ!
Cũng may hắn còn có phù văn trị liệu, một khi lưu chuyển liền có thể làm thương thế khép lại, bằng không hắn khẳng định cũng sẽ giống ba người đối diện, máu chảy không ngừng!
Sáng Thế Cảnh dù sao cũng là Sáng Thế Cảnh a, cho dù là lực lượng bị áp chế vẫn là đáng sợ như thế!
Chu Hằng khiếp sợ, nhưng không biết trong lòng ba cường giả Sáng Thế Cảnh lại là càng thêm khiếp sợ!
Làm sao có thể có tên yêu nghiệt như thế!
Tiểu tử này nếu là có thể tiến vào Sáng Thế Vương, chính là trong Sáng Thế Hoàng cũng không có mấy người có thể trấn áp hắn! Mà một khi hắn trở thành Sáng Thế Đế, sợ là có thể vô địch Tiên giới!
- Kỳ Nguyên Chưởng!
- Thẩm Tội Kiếm!
- Thiên Hoa Bảo Quang Thuật!
Ba đại cường giả đều ra tuyệt chiêu, chuyện cho tới bây giờ cũng không thể chấp nhận được việc bọn họ giấu giếm thực lực, hoặc là ra tuyệt chiêu, hoặc là phải tuôn ra lực lượng mạnh hơn, chuyện thứ hai hiển nhiên không phải chủ ý tốt.
Ầm!
Quang hoa lộn xộn, lực lượng kinh khủng cuốn lên, chấn cho cái sơn động này rung động không thôi.
Chu Hằng chợt lui trên thân hiện đầy vết thương. Hắn chống nổi ba tuyệt chiêu này, nhưng cũng bỏ ra giá phải trả là toàn thân bị thương. Phù văn trị liệu vận chuyển toàn thân, thương thế lập tức nhanh chóng khép lại với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được, hai mắt hắn sáng quắc phát quang, chiến ý tăng vọt gấp trăm lần.
Gặp mạnh càng mạnh, hắn bách chiến bách thắng!
-... Đó hình như là Bách Quỷ Kiếm trong truyền thuyết!
Lão nhân gầy yếu đột nhiên nói
- Thanh kiếm chẳng lành kia, người có nó tất nhiên không có kết cục tốt?
- Không sai, đây dường như đã ứng nghiệm, tiểu tử này hôm nay hẳn phải chết!
Ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh kiến thức uyên bác, rất nhanh thì nhận ra lai lịch của Bách Quỷ Kiếm, trong ánh mắt của bọn họ hiện lên một đạo lửa nóng, nhưng Bách Quỷ Kiếm có hung danh riêng, có thể vượt qua tiền sử lưu lại truyền thuyết thẳng đến hiện tại. Ngẫm lại cũng để cho người ta sợ hãi trong lòng.
Bọn họ lại thi triển kỳ thuật, muốn mau chóng đánh hạ Chu Hằng, lúc này bọn họ chẳng những có thể có được một viên Mộc Tâm trân quý, hơn nữa còn có thể nhận được một môn tiên thuật rất có thể so sánh được với Hóa Long Cửu Trảm, tâm hải đã sớm trầm ổn không dao động đều là sôi trào lên.
Chu Hằng bình tĩnh, quyền trái xẹt qua, kéo theo thần huy đầy trời. Tay phải cầm Bách Quỷ Kiếm thì đánh ra từng đạo quỷ vật linh lực, đều là phát ra tiếng kêu to lạnh lẽo, thẳng vào lòng người, làm cho toàn thân người ta đều rét buốt!
- Hảo tiểu tử!
Ba đại cường giả đều là tức giận hừ, bọn họ tương đối kiêng dè quyền trái của Chu Hằng, quyền mang màu vàng kia tạo thành uy hiếp đáng sợ đối với bọn họ, không có nghĩ tới kiếm thuật của tên này cũng linh hoạt, sắc bén như vậy.
Nơi này áp chế cảnh giới, cho dù có Tiên khí bậc cao thì như thế nào, căn bản không có đầy đủ linh lực để thôi phát ra uy lực chân chính. Nhưng Bách Quỷ Kiếm lại cực kỳ đặc thù, ở trong tay những người khác nhau sẽ có uy lực bất đồng, tăng chiến lực của Chu Hằng lên cực lớn!
Từ khi Chu Hằng ăn tuyệt đại bộ phận hỏa lực, trăm đạo Quỷ Ảnh rốt cục hoàn toàn thành hình, triển khai công kích trùng trùng điệp điệp, một mảnh tiếng gào khóc của quỷ chui thẳng lòng người, cho dù ba cường giả đối diện đều là Sáng Thế Cảnh trong lòng cũng hốt hoảng!
Bởi vì đây vốn chính là Tiên khí cấp bậc Sáng Thế Cảnh!
- Chu tiểu tử, đánh nữa đi, xử lý ba lão già không biết xấu hổ kia!
Con lừa đen không chịu ngồi yên, kêu lên ở phía xa.
- Bổn tọa sẽ không xuất thủ, ai bảo lực lượng của bổn tọa quá mạnh mẽ, vừa ra tay thì Tiên giới sẽ sụp đổ! Bất quá chỉ là vài lão già không biết xấu hổ, tiểu tử ngươi liền có thể giải quyết, dù sao ngươi vẫn là học được một phần mười tuyệt học của bổn tọa! Trên thân ba Lão Bang Tử này hẳn là mang theo không ít bảo bối, chúng ta không thể bỏ qua!
Thời điểm nói đến bảo bối, hai mắt con lừa đen này lập tức nổi lên quang mang, miệng lại nói liên hồi không dừng được, nếu không phải không co thưc lưc, nó tuyệt đối sẽ tự mình xông lên đại khai sát giới.
Ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh đều là tức giận đến giận dữ, bọn họ chưa từng thấy yêu thú không biết xấu hổ như vậy, sẽ nói ra lời mê sảng mà con người cũng không thể nói!
Chu Hằng cười ha ha, một ảnh động, bách quỷ theo, thần huy màu vàng giương động, hắn vô cùng cường thế.
Ba đại cường giả hai mặt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt cho nhau.
Tiếp tục như vậy không được!
Cấm chế giống như dao găm mềm cắt bọn họ, chỉ sợ không cần chờ Chu Hằng kiệt lực, bọn họ đa bị đả thương nặng mà chết, giao nộp thần tướng ở chỗ này!
Lại tăng lực lượng lên, nhanh chóng giải quyết chiến đấu!
Ba người tạo thành chung nhận thức, cũng không thể tăng lực lượng lên tới độ cao Thăng Hoa Cảnh, nếu không cấm chế phản phệ cũng sẽ tăng vọt, làm cho bọn họ chết bất đắc kỳ tử trong nháy mắt, vậy thì thật là ăn trộm gà bất thành lại mất nắm thóc!
Lực lượng lại tăng lên, Nhật Diệu Đế!
Phốc, phốc, phốc!
Trên thân ba người hiện ra từng cái lỗ thủng lớn chừng nắm tay, bọn họ tạm thời đột phá hạn chế của cấm chế, có thể vận chuyển ra lực lượng Nhật Diệu Đế, nhưng cũng phải trả một cái giá thật là lớn, máu tươi này trôi đi mất chẳng khác nào là lực lượng thần tướng trôi đi mất!
Tựa như Chu Hằng rõ ràng đã có lực lượng của một vầng mặt trời đỏ, nhưng mặt trời đỏ này đang thu nhỏ lại, hóa thành một điểm nhỏ một lần nữa, cần trả giá hơn mấy ngàn vạn năm khổ tu mới có thể bù lại!
Đây là một điểm tới hạn, lực lượng cao tới đâu, chính bọn nó cũng phải bị lực cấm chế làm vỡ nát! Hơn nữa, bọn họ cũng không thể ở trạng thái như vậy liên tục, nếu không huyết dịch chảy hết, bọn họ cũng sẽ tiêu vong!
Trấn áp!
Ba người đồng thời đưa hai tay đè xuống, ép tới Chu Hằng, bọn họ muốn đánh nát thân thể Chu Hằng, bắt Thần chích của hắn.
Thân hình Chu Hằng tháo chạy, phát huy Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến mức tận cùng, hắn đột nhiên có một ý kiến hay.
Hắn lướt tới Mộc Tâm kia.
Mộc Tâm tuyệt đối là đồ tốt. Là một gốc cây tu hành tinh hoa linh thụ của Sáng Thế Đế, cho dù là Sáng Thế Đế cũng sẽ sinh ra lòng mơ ước. Nhưng chính bởi vì đây là di vật của Sáng Thế Đế, trên đó có uy áp vô cùng đáng sợ, ngay cả Sáng Thế Hoàng cũng không thể đến gần!
Như vậy mới khiến ba đại cường giả sử xuất Huyết Tế Thuật, đánh tan uy áp phía trên kia.
Nhưng không ngờ Chu Hằng trực tiếp vọt tới Mộc Tâm, đây là ý gì?
Ba đại cường giả tự nhiên không tin Chu Hằng có biện pháp thu món bảo vật này, bọn họ là lo lắng Chu Hằng cùng đường, muốn dùng Mộc Tâm này tự sát!
Ở uy áp của Sáng Thế Đế, tuyệt đối là thần hình câu diệt!
Thực thể bị diệt hay không diệt, bọn họ không quan tâm, nhưng Chu Hằng còn nắm giữ một môn Tiên pháp tuyệt thế, nhất định phải bắt lấy Thần chích của hắn để ép hỏi, cho nên trước đó thần hồn của Chu Hằng là tuyệt đối không thể diệt!
- Dừng lại cho ta!
Ba người đồng thời đánh ra công kích ngăn Chu Hằng lại.
Nhưng Chu Hằng vung Bách Quỷ Kiếm lên, trăm Quỷ Ảnh điên cuồng phóng ra, thay hắn đỡ được những công kích này.
Bành! Bành! Bành!
Quỷ Ảnh nhao nhao vỡ nát, nhưng Chu Hằng cũng vọt tới gần Mộc Tâm.
Hỏng bét!
Ba đại cường giả trong lòng đều là thở dài, Chu Hằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, như vậy bọn họ tự nhiên cũng không thể có được môn Tiên pháp kia!
Cái này cũng có thể lý giải. Đại gia tộc cũng sẽ có tổ huấn như vậy, nếu là không thể chạy trốn vậy thì chết. Tuyệt không thể tiết lộ bí pháp của gia tộc cho ngoại nhân biết, đây là một điều căn bản để sống yên trong gia tộc!
Thân hình Chu Hằng tới gần, lập tức cảm ứng được một cỗ uy áp kinh khủng ép về phía hắn, trái tim đột nhiên đập điên cuồng, giống như trong nháy mắt sẽ nổ tung!
Hắc kiếm ở trong đan điền khe khẽ rung lên, cổ uy áp này đột nhiên biến mất.
Hắn tự tay chụp tới, Mộc Tâm kia đã bị hắn nắm ở trong tay!
Hưu!
Chu Hằng nhanh chóng bắn người quay về, phản giết về ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh.
Ân?
Ba đại cường giả đồng thời lộ ra vẻ mặt bất khả tư nghị!
Có thể làm cho loại người có tu vi như bọn họ lộ ra vẻ khiếp sợ, bản thân sự tình đó chính là một chuyện làm cho người ta kinh hoàng! Nhưng bọn họ không thể không vẻ khiếp sợ a, Chu Hằng chẳng những có thể đến gần Mộc Tâm, lại còn có thể lấy được!
Làm sao có thể?
Uy áp này ngay cả bọn họ đều là không thể chịu đựng, Chu Hằng dựa vào cái gì mà có thể chịu đựng?
Đây chỉ là một Nhật Diệu Vương nho nhỏ a!
Ba đại cường giả cả kinh rất nhiều, trên mặt lập tức lại lộ ra sắc mặt hoảng sợ.
Mặc kệ Chu Hằng là dùng biện pháp gì để chống cự uy áp của Sáng Thế Đế, Chu Hằng có thể, cũng không đại biểu bọn họ cũng có thể a!
Tiểu tử này cầm lấy Mộc Tâm mà đến, đây không phải rõ ràng là muốn dùng cổ uy áp này trấn áp bọn họ sao?
Đáng ghét!
Ở trong lòng ba đại cường giả giận dữ hét, nhưng dưới chân từng người lại là lưu chuyển, đúng là không dám tiếp xúc Chu Hằng!
Vô nghĩa, ai chạm vào thì người đó chết a!
Chu Hằng cười ha ha, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến mức tận cùng, hắn đuổi theo lão nhân mặt lông vàng, dù sao không có khả năng đồng thời xử lý ba đại cường giả, như vậy tùy tiện chọn một người trước.
Con bà nó, tại sao phải nhìn chằm chằm vào lão phu?
Lão nhân mặt lông vàng thầm mắng trong lòng, nhưng nói cũng chỉ có thể để ở trong lòng, nói ra không phải sẽ bị người ta cười đến rụng răng sao!
Chu Hằng đuổi, lão nhân mặt lông vàng chạy, đúng là ngay cả đảm lượng chiến một trận cũng không có!
- Ha ha ha! Không nghĩ tới Lão Bang Tử tuổi tác lớn như vậy, chạy thật đúng là không chậm, hiển nhiên đã làm rất nhiều việc ăn cơm không đưa tiền, bị đuổi chạy khắp nơi!
Con lừa đen lại bắt đầu nói lời châm chọc.
- Đó chính là ăn cơm chua?
Băng Tú Lan cười hì hì nói.
- Dọa người a, tuổi tác lớn như vậy còn làm loại chuyện thiếu đạo đức này!
Con lừa đen liên tục khinh bỉ, nó vốn chính là vô lương thiếu đạo đức, vừa thấy Chu Hằng chiếm được thượng phong lập tức miệng nói hươu nói vượn.
- Câm miệng!
Lão nhân mặt lông vàng thật sự không kìm nổi, quát tháo con lừa đen.
Nhưng vào lúc này, Chu Hằng đã tới gần, Mộc Tâm tản phát ra uy áp kinh khủng, toàn thân lão già đều là máu loãng tuôn ra, ba ba ba, thần cốt tự đoạn, chọc xuyên qua làn da, thê thảm tới cực điểm.
← Ch. 0656 | Ch. 0658 → |