Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 120

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 120: Liều mạng
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Môi Càn Kình bị đông lạnh từ hồng chuyển sang trắng, lại từ trắng chuyển sang tím. Tốc độ đấu khí lại không cách nào duy trì ở sáu mươi lăm vòng nữa, đã bị ép xuống tới mức ngoài bốn mươi vòng.

Lọ thuốc thần bí Âu Lạp Lạp chơi hắn chết đi sống lại, cuối cùng đã phát huy ra uy năng cường hãn, khiến hắn kiên trì tới khoảng cách hai trăm bảy mươi thước.

- Đi lên trước nữa, sợ rằng thật sự sẽ bị đông chết mất.

Càn Kình để toàn thân chìm vào trong hồ nước. Hàn khí xung quanh hình thành một lưới hàn khí cực lớn, quấn chặt lấy hắn, càng quấn càng chặt... giống như một cái lưới lớn không ngừng co lại, co lại, lại co lại!

Đấu khí với tốc độ bốn mươi vòng, dịch chuyển toàn thân. Hắn muốn dựa theo phương thức ở Liệt Diễm Hồ lúc đầu, để ngăn cản hàn khí ở bên ngoài thân thể.

Rất nhanh, Càn Kình liền phát hiện phương thức sinh tồn ở Liệt Diễm Hồ, vào trong Cực Băng Hồ này căn bản không thể thực hiện được. Lúc đầu Liệt Diễm Hồ có nhiệt độ cao, không ngừng trùng kích đấu mạch trải rộng khắp thân thể. Trùng kích mở đấu mạch sẽ tiếp tục trùng kích vào bên trong thân thể.

Cực Băng Hồ này hàn khí lại không trùng kích. Chúng ngược lại đang trợ giúp đấu khí tăng cường độ trải rộng khắp thân thể... Chỉ có điều chúng muốn đấu khí và máu đông lạnh hoàn toàn thành khối băng!

Nếu quả như thật đến một khắc đó, đấu mạch trái lại sẽ trở thành sát thủ mưu sát chủ nhân! Đấu khí trải rộng trên thân thể mơ hồ có dấu hiệu bị hàn khí đóng băng ngưng kết.

Khí lưu băng hàn hình như có thể đóng băng ngay cả tư tưởng của người ta. Càn Kình phát hiện năng lực suy tính của mình đang nhanh chóng chậm lại. Dường như tất cả mọi thứ quanh mình đều trở nên càng lúc càng chậm.

"Gió vô hình, đao kiếm khó tổn thương. Mây vô tướng, tụ tản luôn thay đổi."

Trong đầu Càn Kình lại xẹt qua lời nói này, nhưng lại có lĩnh hội khác. Lúc đầu ở Liệt Diễm Hồ, bị nhiệt độ cao xông tới phá hủy, mình tụ tản ra đấu mạch. Ngày hôm nay...

Hắn tự tay đánh nát lưới đấu khi đã bố trí lưới! Sau đó sẽ trong nháy mắt gây dựng lại chúng! Chuyện gần tương tự như vậy, lại vô cùng trôi chảy. Đấu Khí Phong Vân chuyển động đột nhiên dừng lại! Đấu mạch nhất thời bị hàn khí xâm lấn, cũng bị đóng băng rắn chắc hơn. Một trăm lẻ tám đấu khiếu Đấu Khí Phong Vân lại tự mình xoay tròn, một trăm lẻ tám điểm xé rách vòng xoay, trong nháy mắt xé rách đấu mạch đóng băng. Một dòng nước ấm truyền tới từng ngóc ngách trên thân thể.

Đóng băng... Chuyển động... Xé rách... Lại đóng băng... Lại chuyển động... t u n gh o a n h. v n

Càn Kình đắm chìm trong nước, vòng đi vòng lại rất nhàm chán, gần như là chuyện tự mình hại mình. Bất tri bất giác, tốc độ từ bốn mươi vòng đã khôi phục lại bốn mươi bốn vòng.

Lão nhân nhìn thấy Càn Kình khi thì trồi lên mặt nước hít sâu, khi thì lặn xuống Cực Băng Hồ nước lạnh như băng, tiếp tục rèn luyện Phong Vân Kim Thân, hai tay đang khẩn trương nắm thành quả đấm cũng dần dần thả lỏng ra.

Đồ đệ tốt như vậy thật đúng là mấy đời cũng không chắc có thể gặp được một lần. Lão nhân cũng không muốn Càn Kình liều mạng quá mức, thật sự bị đông chết.

Cách chỗ Càn Kình không xa, một cái đuôi kim sắc thật lớn chừng nửa người chợt giơ cao lên khỏi mặt hồ, sau đó nặng nề đánh vào mặt hồ phẳng lặng xanh biếc, tạo ra một đợt sóng thật lớn cao chừng đầu người, đường kính mấy thước.

Lão nhân đứng ở phía xa bên bờ, cũng nghe được rõ ràng tiếng cái đuôi cá này đập xuống mặt nước, giống như tiếng hơn mười cái gân bò roi ngựa vút lên trời cao đồng thời đập xuống.

Cái đuôi cá đánh ra vừa, sóng gợn lập tức khuyếch tán ra bốn phía. Từng đợt nước lớn cũng dâng lên.

Lão nhân nhìn cái đuôi này biến mất khỏi mặt hồ, cả kinh thất thanh nói:t u n gh o a n h. v n

- Hỏng rồi! Tại sao nó lại xuất hiện ở nơi này?

Càn Kình chìm trong nước, bên tai giống như có một tiếng sấm nổ giữa không trung. Trong nháy mắt Phong Vân Kim Thân được kích phát. Hai chân đập ở trong nước, cố gắng không nổi lên mặt nước, thấy trận sóng nước thật lớn từ không trung hạ xuống.

- Đây là?

Càn Kình nhìn chằm chằm vào cái đuôi kim sắc lớn gấp ba lần chiều dài con người:

- Ma thú!

Khí tức nguy hiểm truyền tới mỗi dây thần kinh của Càn Kình. Quái ngư kim sắc cực lớn này toàn thân tản ra khí tức nguy hiểm, không kém nhện Nguyệt Ma Hoa trong núi là bao nhiêu. Miệng nó lúc đóng lúc mở lộ ra hàm răng sắc bén, giống chủy thủ chân chính được mài bóng hoàn mỹ, hợp với hàm dưới cường lực.

Càn Kình không hoài nghi chút nào, bị quái ngư này cắn trúng một cái, kết quả tuyệt đối không phải chỉ đơn giản thêm mấy lỗ thủng, xương bị cắn đứt cũng không có gì kỳ quái.

Quái ngư kim sắc quẫy đuôi, thân thể khổng lồ ở trong nước, giống mũi tên bay trên đất bằng! Thân thể rẽ nước lướt sóng, mang theo ánh sáng màu vàng, tạo ra một đợt sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt lao thẳng tới ra.

Quái ngư còn chưa tới, trận sóng ngầm thật lớn nầy đã ập vào mặt. Càn Kình cảm giác mình giống như bị thứ gì đó thúc mạnh, liên tục lui về phía sau. Cuộc chiến ở đây hoàn toàn khác khi ở trên mặt đất. Lực lượng trùng kích như vậy nếu như ở trên mặt đất, dựa vào khí lực hai chân ghim chặt vào đất, căn bản không cần sợ chút trùng kích ấy.

Nhưng nơi này là trong nước, căn bản không có bất kỳ chỗ nào để mượn lực!

Sóng ngầm trào nhanh, tốc độ quái ngư kim sắc còn nhanh hơn. Nó không há mồm ra, chỉ sử dụng bướu cứng trên đỉnh đầu toàn tâm toàn ý muốn va chạm.

Càn Kình trong nước khó có thể phát lực, một quyền đánh vào cái bướu cứng quái dị trên đầu con quái ngư, cảm giác giống như bắn trúng đá hoa cương cứng rắn không có gì khác biệt. Hai vật thể cứng rắn ở trong nước chạm vào nhau, phát ra lực lượng xé rách lẫn nhau, khuấy động xung quanh hồ nước.

Quái thú màu kim sắc ở trong hồ nước phát ra một tiếng kêu kỳ quái. Thân thể nó thoáng lui về phía sau một chúng. Nó dùng sức di chuyển cái đầu, ánh mắt kinh ngạc không thôi nhìn nắm đấm của Càn Kình. Không ngờ vật nhỏ này lại có thể thuận lợi đánh ra, khiến bướu cứng của mình bị đau?

Cái đuôi cực lớn của nó đưa qua đưa lại trong nước, thân thể không ngừng chuyển động vây quanh Càn Kình. Hai hàm răng rắn chắc va vào nhau tạo ra âm thanh giống vũ khí kim loại giao nhau.

Càn Kình thận trọng nhìn chằm chằm vào con quái ngư, trong lòng âm thầm suy đoán thiên phú ma pháp của nó là gì? Ma thú có chỗ rất đáng sợ. Ngoại trừ chúng có thực lực cường đại ra, còn có thiên phú ma pháp kỳ lạ không muốn người biết, có thể quyết định kết cục của một cuộc chiến sinh tử.

Quái ngư chậm rãi di chuyển, vẩy cá kim sắc tuyệt đẹp áp sát thân thể, trong lúc bất chợt dựng thẳng lên! Từng hàng vảy cá hoàn toàn phóng ra, đồng loạt nhắm thẳng vào Càn Kình! Trong ánh nước chập chờn, chúng giống như chủy thủ sắc lạnh.

Trong lòng Càn Kình nảy sinh sự cảnh báo, hai chân đập mạnh trong nước, thân thể nhanh chóng bơi về phía bờ hồ, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào động tĩnh của những vảy cá trên toàn thân quái ngư. Trong lòng hắn âm thầm suy đoán:

Không thể nào? Đây là muốn biến thành vẩy cá sắc bén phi tiêu sao? Còn...

*****

Trong nước ba tiếng động sắc bén chói tai vọng ra. Vảy cá trên thân quái ngư biến thành phi đao trong tay chiến sĩ. Hơn mười vảy cá kim sắc gần như không để ý tới sức cản của nước, để lại những bọt nước ở phía sau. Nếu gặp phải cản cách từ cỏ nước, chúng lập tức chém cỏ nước thành hai đoạn. Dường như trên đời này không bất cứ vật gì có thể ngăn cản bước tiến của chúng.

Tốc độ tránh né của Càn Kình trong nước không thể bằng lúc ở trên mặt đất. Cho dù là Vạn Ảnh, ở trong nước hắn cũng không cách nào thi triển được.

Trong mắt Càn Kình vừa xuất hiện hơn mười vảy cá kim sắc, hai tay lập tức giao nhau để ở trước người phòng ngự bảo vệ đầu. Đấu Khí Phong Vân được đẩy lên tới tốc độ bốn mươi bảy vòng, phát huy Phong Vân Kim Thân đến cực hạn cố gắng chống lại trùng kích của vảy cá.

Vảy cá như đao liên tiếp đâm trúng thân thể Càn Kình. Lực trùng kích cường đại đẩy hắn đẩy được liên tục lui về phía sau. Trong nước, vảy cá giống như khảm trên thân thể hắn. Cánh tay, vai, bắp đùi, bụng dưới đều có vảy cá dựng thẳng.

Cá lớn kim sắc vung cái đuôi thật lớn. Vảy cá theo sát phát ra trùng kích. Khoảng cách hai bên nhanh chóng rút ngắn. Trong mắt quái ngư lộ vẻ nghi hoặc. Trước kia vẩy cá của nó có thể cắt những loại cá khác trong nước thành mảnh nhỏ. Ngày hôm nay cắt trúng vào thân thể con mồi này, tại sao không có chút máu tanh nào? Lẽ nào hắn không máu tươi?

Thân thể Càn Kình lui về phía sau, trong lòng âm thầm than đau. Lực trùng kích của vảy cá này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn. Nước Cực Băng Hồ không chỉ không có bất kỳ tác dụng ngăn cản nào đối với vẩy cá, trái lại còn có thể giúp chúng tăng thêm tốc độ trùng kích. Nếu như không nhờ có Phong Vân Kim Thân và thuốc kỳ quái mà Âu Lạp Lạp bắt uống tối qua, khiến thân thể đã cứng rắn đến mức không thể tưởng tượng nổi, sợ rằng kết quả vẩy cá không phải bị ngăn cản ở ngoài da, mà thật sự sẽ bị thương chảy máu.

Càn Kình mắt nheo lại, thấy trong mắt quái ngư kim sắc lộ vẻ nghi hoặc, thân thể cố ý mượn lực của nước quay ngược lại bơi nhanh đi.

Bốp!

Quái ngư kim sắc dùng đuôi to ra sức kéo. Thân thể to lớn của nó ở trong áp lực nước với cường độ cao rất nhanh được đẩy mạnh. Nó mở hàm dưới cứng rắn trực tiếp cắn về phía đầu Càn Kình. Nếu thật sự bị nó cắn trúng, sợ rằng nửa thân thể cũng sẽ bị cắn đứt.

Tới rồi!

Càn Kình quan sát thấy quái ngư kim sắc tới gần, thân thể bỗng nhiên dừng lại! Những vảy cá vừa rồi còn cắm trong cơ bắp, nhất thời bay ra bốn phía! Trừ trên da lưu lại vài vết máu nhạt nhạt ra, hắn không có bất kỳ thương tổn nào khác.

Ở trong nước, Càn Kình tự biết tốc độ của mình tuyệt đối không thể hơn được quái ngư kim sắc. Nếu chạy trốn sợ rằng sẽ rất phiền phức. Vậy không bằng lừa nó đến gần người vật lộn với nó một phen.

Quái ngư đã tới gần. Nó muốn lui về phía sau né tránh quyền cước vừa có lực của cứng rắn của Càn Kình, thật sự không thể. Bởi vậy nó dứt khoát duy trì công kích lúc trước, hung hăng cắn về phía thân thể Càn Kình.

- Muốn ăn ta sao?

Thân thể Càn Kình rời khỏi mặt hồ nước, càng thêm rét lạnh. Tốc độ đấu khí trong cơ thể đã khôi phục lại sáu mươi lăm vòng. Hai cánh tay bỗng nhiên giơ năm ngón tay ra. Bởi vì đấu khí nhanh chóng vận chuyển, băng ở các đốt ngón tay rung động. Gân xanh ở trên mu bàn tay giống như những con giun nổi lên, trên dưới giữ vững hàm răng đã rất gần với đầu mình.

Quái ngư thậm chí cảm giác được hàm răng đã sắp va chạm vào da đầu Càn Kình, nhưng có một lực lượng kỳ quái ngăn cản mình cắn xé.

Quái ngư dùng toàn lực muốn đóng miệng lại, cắn chết con mồi khó dây dưa này. Nhưng nó chỉ có thể rung chuyển hàm răng, lại hoàn toàn không có cách nào đóng lại cho dù là một chút.

Dưới tình thế cấp bách, cái đuôi thật lớn giống như tấm sắt bỗng nhiên quét ngang, mang theo vô số bọt nước hung hăng đánh về một phía thân thể Càn Kình. Đồng thời có rất nhiều vảy cá bắn về phía Càn Kình, giống như lưỡi phi đao bắn ra.

Ầm!

Nửa thân thể Càn Kình chấn động. Mặc dù có Phong Vân Kim Thân, nhưng hắn vẫn thấy đau thấu xương. Hai cánh tay hắn cố chống đỡ hai hàm răng của quái ngư này, gân xanh đã sớm nổi lên. Hơn mười vẩy cá đâm thật sâu vào cơ bắp. Cảm giác đau đớn kích thích, khiến tốc độ đấu khí vừa trở lại sáu mươi lăm vòng lại bị ép xuống!

Đấu khí trong đấu khiếu bị ép, ngược lại sinh ra sự tăng cường! Trải qua huấn luyện đặc biệt của Âu Lạp Lạp và Bố Lai Khắc, đấu khí của Càn Kình đã sớm tiến vào Hàng Ma tam chiến đỉnh phong, giờ phút này giống như đột nhiên bị thiêu đốt, sinh ra một sự bạo phát mới. Từng lực lượng mới sinh ra truyền tới từng ngóc ngách trong thân thể. Đấu khí hùng hậu liên tục phun trào. Tốc độ đấu khí đã sớm đạt đến cực hạn, trong nháy mắt lại sinh ra tốc độ mới nhanh hơn!

Hàng Ma tứ chiến!

Trong cơ thể Càn Kình tràn đầy đấu khí dâng trào. Giờ phút này hắn cảm giác được rõ ràng Hàng Ma tam chiến đỉnh phong vì bị vẩy cá áp bách đánh xuống, đã hoàn toàn đột phá, tiến vào Hàng Ma tứ chiến cảnh. Mặc dù không đếm kỹ, vẫn biết được tốc độ đấu khí nhanh chóng tăng lên tới một trăm hai mươi vòng!

Chỉ trong chớp mắt, thực lực Càn Kình đột nhiên tăng nhanh gấp đôi. Hai cánh tay chống hai hàm trên dưới của con quái ngư, đồng thời dùng một phần sức chống đỡ sự ảnh hưởng từ bên ngoài.

Răng rắc... Răng rắc... Răng rắc...

Quái ngư cảm giác hàm răng đau đớn, trong tai nghe được tiếng xương gãy liên tục vang lên. Nó đặc biệt quen thuộc với loại thanh âm này. Ở trong hồ này, mỗi khi bắt được con mồi, nó sử dụng hàm răng sắc bén cắn nuốt con mồi, cắn đứt xương của chúng, đều nghe thấy âm thanh như vậy. Chỉ có điều lần này nó rõ ràng chưa cắn đứt xương con mồi.

- Mở cho ta!

Càn Kình cảm giác được xương hàm quái ngư đã bị giữ chặt, hai tay tiếp tục phát lực. Tay trái nắm lấy hàm dưới kéo ra. Cuối cùng ngay cả xương hàm dưới của quái ngư cũng bị hoàn toàn kéo chặt, ngay cả gân thịt đều cho kéo xuống. Nháy mắt, máu tươi nhuộm đỏ hồ nước.

- Trời ạ! Tiểu tử này...

Lão nhân đứng ở bên bờ kích động nhìn Càn Kình ở trong nước đại phát thần uy:

- Không ngờ hắn lại xé xác cá Hùng Phong? Mới trở thành Hàng Ma tam chiến trong thời gian ngắn ngủi chưa được mười ngày, đã tiến vào Hàng Ma tứ chiến? Cho dù hắn là Hàng Ma tam chiến đỉnh phong, đột phá này cũng quá nhanh?

Trong tay Càn Kình nắm lấy hàm dưới của con quái ngư, lẳng lặng nhìn quái ngư lăn lộn qua lại trong hồ nước. Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong hồ nước rung động truyền vào trong tai, giống trong tiếng vong linh đột kích trong truyền thuyết.

Quái ngư ở trong nước lăn lộn không được bao lâu, tốc độ chuyển động càng ngày càng chậm, cuối cùng dần dần ngừng giãy dụa. Ngay cả máu từ vết thương ở miệng cũng không tiếp tục chảy nữa.

Càn Kình chậm rãi lặn xuống kéo thi thể của con quái ngư đã chết bơi trở lại bên bờ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-922)