Vay nóng Homecredit

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 288

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 288: Phi đao xuyên não! Giểt!
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Đấu binh có thể trừ đấu khí nhưng vĩnh viễn là tương đối. Đăc biệt đối với Càn Kình, Rèn tạo Đại Sư hiểu cách đúc vũ khí, trang bị. Từ lần va chạm đầu tiên Càn Kình liền biết cấu tạo giảm bớt lực của trường kiếm. Càn Kình lại chém ra một nhát đấu khí di chuyển tránh đi khá nhiều thiếu sót giảm lực, cộng với bản chất của đấu binh không thể trừ hết đấu khí. Hai đợt trùng kích, một chiêu có thể trọng thương Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương.

- Thế mà không chết? Đấu binh tốt!

Càn Kình sấn tới một bước, Trảm Mã Đao lại chém xuống.

Giết chết!

Mặc kệ ngươi là người của Càn gia hay là ai, chỉ cần giết trong Cổ Hoang Sa Hải thì đó là bị Cổ Hoang Sa Hải giết, dù là Càn Chiến Huyền cũng không nói được gì.

Chiến đao lại giáng xuống, lần đầu tiên Càn Vô Thiên ngửi thấy mùi chết chóc. Đây thật sự là đệ tử bị Càn gia đào thải sao? Tại sao hắn mạnh như vậy? Sao hắn có thể ngưng tụ đấu tâm? Chiến Sĩ bình thường muốn ngưng tụ đấu tâm chẳng phải là chuyện cực kỳ rắc rối khó khăn sao?

Chiến đao nhanh chóng áp sát. Càn Vô Thiên không rảnh nghĩ nhiều, tay trái nắm chặt vỏ kiếm bỗng phát ra ánh sáng chói mắt. Trong phút chốc vỏ kiếm như không còn là vỏ kiếm mà là mặt trời. Càn Vô Thiên nắm chặt một vầng mặt trời nhỏ, ma lực dao động nhanh chóng khuếch tán, khuếch trương, lại mở rộng.

Nguy rồi!

Càn Kình híp mắt, chân liên tục đạp nhanh chóng lùi ra sau. Đây là dấu hiệu kích phát ma đạo kí minh văn. Càn Chiến Huyền thật sự yêu thương Càn Vô Thiên, cho gã một thứ có thể kích phát ma đạo khí.

Ánh sáng liên tục bùng lên, Càn Kình không ngừng thụt lùi, hai tay bắt lấy Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc, lại thụt lùi.

Bãi cát vàng nổ tung, ánh lửa nóng cháy như xe ngựa xông hướng Càn Kình, lực lượng mạnh mẽ đủ hủy diệt tất cả đập mạnh vào lòng núi. Ngọn núi to lắc lư, hố cao mười thước, rộng hai mươi thowcs xuất hiện trong lòng núi do kim loại khoáng vật tổ thành, sau mười thước.

Trùng kích mạnh mẽ nổ tung, vô số cát vàng bay đầy trời, như che lấp bầu trời chiến trường. Ánh nắng lấp lánh giữa cát bụi làm người ta không thể mở mắt.

Càn Vô Thiên đánh ra một kích xong quay người đi ngay. Thật khó nói một kích kia có thể giết chết Càn Kình không. Càn Vô Thiên không còn vỏ kiếm giữ mạng, nữ nhân ma tộc không có cơ hội chiến thắng, cho nên lúc này Càn Vô Thiên không đi mới là đồ ngu.

- Muốn chạy?

Càn Kình kéo Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc miễn cưỡng đở một kích, lật cổ tay, phi đao trong đấu giới xuất hiện trong lòng bàn tay.

- Ở lại cho ta!

Phi đao lặng lẽ xé gió như tia chớp xẹt qua vô số cát bụi đuổi theo sau gáy Càn Vô Thiên. Nghe âm tìm vị trí là kiến thức cơ bản của thần xạ.

Có nguy hiểm!

Bản năng Chiến Sĩ lóe qua óc Càn Vô Thiên, gã túm lấy Càn Vô Trần đi bên cạnh vứt ra sau lưng, phi đao đã đến gần Càn Vô Thiên.

- Ngươi...

Càn Vô Trần nhìn thấy phi đao, muốn chửi mà không kịp. Chiến thân huyết mạch Tinh Linh Vương tụ tập cát bụi bốn phía hình thành sa thuẫn cứng rắn trước mặt.

Phi đao đâm vào sa thuẫn nhưng không ngừng lại, xuyên thấu sa thuẫn như tờ giấy đâm thủng trán Càn Vô Trần, lại xuyên qua gáy gã bay tới gần Càn Vô Thiên.

Sa thuẫn! Sa thuẫn! Sa thuẫn!

Trong phút chốc dây lưng kim loại quấn eo Càn Vô Thiên tỏa ánh sáng ma pháp, gáy gã liên tục tung ra ba sa thuẫn ma pháp phòng ngự. Phi đao phập phập phập xuyên thấu ba sa thuẫn, quỹ đạo hơi thay đổi xẹt qua tai Càn Vô Thiên, cắt một lỗ tai của gã.

- A!

Lỗ tai Càn Vô Thiên chảy máu ồ ạt, đau đớn làm gã hét to nhưng không dám dừng lại, chạy nhanh đi. Chạy! Chạy! Chạy! Càn Kình này quá đáng sợ!

Lòng bàn tay Càn Kình lại bắn ra một phi đao, đôi tay bỗng đẩy Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc ra xa hai bên. Càn Kình giơ tay hội tụ toàn bộ khí lãng nhiên lưu nửa thước trong người hòa cùng đấu khí ngưng tụ ở lòng bàn tay.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, tia sáng Hủy Diệt Ma Nhãn!

Khoảnh khắc vỏ kiếm nổ thì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ra quyết định phải nhân dịp loạn tập kích, giết chết Càn Kình! Đấu biểu cho cái gì? Nó đại biểu cho Chiến Sĩ nhị giai, hoặc nên nói là đẳng cấp vô địch Chiến Sĩ Phục Ma của Chân Sách hoàng triều.

Có thể điều động lực lượng thiên địa xung quanh người, đó là khái niệm gì? Nếu không giết Càn Kình trong lúc này thì tiếp theo sẽ bị hắn giết.

Thấy Càn Kình vung tay bắn phi đao, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhân lúc cát bụi và ánh sáng chói mắt vọt tới bên cạnh hắn, thầm khẳng định quyết định của mình là chính xác. Chiến Sĩ có đấu tâm này thủ đoạn sát phạt quá mạnh.

Trong ánh sáng chói mắt, cát vàng đầy trời, Càn Kình thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, trong đôi mắt hẹp dài như khảm hồng ngọc xuất hiện trận pháp sao sáu cánh.

Sợi chỉ đen nhanh chóng vẽ trận pháp sao sáu cánh lấp lánh nóng cháy trong con ngươi, mắt trận chợt lóe bắn ra tia sáng nóng cháy thiêu đốt tất cả.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngọn lửa hủy diệt mạnh mẽ chớp mắt nuốt người Càn Kình, mặt đất dưới chân hắn run rẩy, vô số cát vàng bị nổ bắn lên cao.

Trúng!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mừng thầm, dù Càn Kình có đấu tâm thì bị toàn bộ ngọn lửa hủy diệt đánh trúng đủ đập nát hắn thành tro.

- Muốn chết!

Trong cát vàng vang tiếng quát lạnh, một bàn tay to xuyên qua cát vàng chộp mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Trong khoảnh khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cảm giác giống như con kiến dưới bàn tay to, muốn trốn mà không được, thiên địa bị một chưởng này khống chế.

Tử vong bao phủ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Chết sao? Không! Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bản năng bay ngược ra sau, lại phát động Hủy Diệt Ma Nhãn. Trong cát vàng, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trông thấy lúc trước Hủy Diệt Ma Nhãn đánh trúng cái gì.

Không phải đánh vào người Càn Kình mà là một thanh đao. Thân đao Trảm Mã Đao rất rộng, chịu đa só lực lượng của Hủy Diệt Ma Nhãn. Thân đao sáng choang gồ ghề như mọc vô số khuôn mặt rổ, không còn là đấu binh thần tuấn như trước.

Đây là uy lực của Hủy Diệt Ma Nhãn. Đuôi mắt Càn Kình liếc uy lực của Hủy Diệt Ma Nhãn, thầm rùng mình. Nếu một kích kia đánh vào người thì khả năng sống sót không quá năm phần, thậm chí là càng thấp.

Hủy Diệt Ma Nhãn lại bùng nổ. Lần này Càn Kình đã chuẩn bị sẵn sàng. Khi sợi chỉ đen hoàn thành trận pháp sao sáu cánh, ánh lửa hiện ra thì bắp đùi dưới eo Càn Kình nhanh chóng rung lên, Vạn Ảnh chưa từng thất bại phát động trước tiên.

Khoảng cách cực gần, ánh sáng nóng cháy. Trái tim Lộ Tây Pháp Lưu Thủy căng thẳng bỗng tràn đầy hân hoan, lần này nàng thấy rõ ràng Hủy Diệt Ma Nhãn bắn trúng người Càn Kình.

Giọng Càn Kình vang bên cạnh Lộ Tây Pháp Lưu Thủy:

- Ngu ngốc, ngươi chỉ đánh trúng... Cái bóng của ta!

Bàn tay to lại bao phủ mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, khí thế thề phải bóp nát đầu nàng.

Cái này...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hấp tấp, không rảnh kinh ngạc, mặt đất bên người bị cái bóng bàn tay đen khổng lồ bao phủ, kéo người nàng sang bên cạnh. Cùng lúc đó, Hủy Diệt Ma Nhãn lại phát động, đánh trúng bàn tay đáng sợ này cũng tốt.

*****

Phập!

Tốc độ bàn tay nhanh hơn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tưởng tuợng. Khoảnh khắc Hủy Diệt Ma Nhãn hoàn thành thì một ngón tay đã đâm vào hốc mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, đấu khí mạnh mẽ triệt tiêu tia sáng hủy diệt sắp bắn ra, ngón tay kia không ngừng thế đi tới.

- A!

Chỉ mành treo chuông, bóng đen bàn tay to kéo Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ra khỏi bàn tay Càn Kình tránh mối nguy hiểm đầu bị bóp nát. Nhưng mắt phải không thể thoát khỏi ngón tay Càn Kình, ngón tay như sắt đâm vào hốc mắt, thọt vào rồi đào ra, đào nguyên tròng mắt ra!

Máu tràn ra hốc mắt. Mắt phải của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chảy máu ồ ạt, gò má xinh đẹp bị máu loãng bao phủ, con mắt đã mất cho cảm giác đau thấu óc, điên cuồng run run. Bàn tay bản năng giơ lên che mắt phải đã mất.

Đau, đau chưa từng có. Máu bị người móc ra, đau nhức đó không thể tả. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đang là chiến thân Đọa Lạc Thiên Sứ vẫn không thể ngăn cản đau đớn, cho dù sử dụng ma pháp Trấn Thống thuật vẫn không thể xóa nhòa đau thấu tim, càng không thể xua tan sợ hãi mất đi con mắt.

- Công chúa!

Ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức mở ra cánh chim xuất hiện đằng sau lưng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, vuonw tay ôm eo nàng, cánh dơi vỗ nhanh vội bay lên.

Muốn đi?

Càn Kình nhướng chân mày. Người Càn gia chạy thoát nhưng ngươi nghĩ mình thoát được sao? Cổ tay Càn Kình động, xương hai cánh tay cùng run lên, đau.

Càn Kình mới phá quan, khí thế ngẩng cao lấn át đau nhức đôi tay gãy xương. Càn Kình đấu với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy một trận tác động vết thương ở xương, Vạn Ảnh trông như chỉ dùng hai chân nhưng thật ra là kỹ xảo cao cấp tác động toàn thân. Mới nãy dao động nhanh đã làm tổn thương cánh tay.

Đau nhức ngắn ngủi qua đi, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bay lên cao, mắt trái lại lấp lánh. Nếu lúc trước Lộ Tây Pháp Lưu Thủy còn hai mắt, phát ra tia nóng hủy diệt gần như không có chút dấu hiệu báo trước. Bây giờ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mất một con mắt, lực khống chế giảm nhiều. Tia nóng hủy diệt trước khi bắn ra có dấu hiệu lóe sáng.

Thiết Khắc!

Càn Kình cảm giác ma nữ này trước khi đi vẫn không quên giết người, dù không thể giết hắn thì quyết tâm giết người khác.

Ngọn lửa nóng cháy tựa như tia sáng từ trên trời giáng xuống, tia sáng mạnh mẽ không thô to mà là tia lửa rất mỏng áp súc toàn bộ ngọn lửa. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tự tin dù là Trảm Mã Đao cũng không thể ngăn cản. Càn Kình muốn bay đi cứu thì đã muộn.

Nguy hiểm!

Càn Kình bản năng lấy ra một vật trong đấu giới, không thèm nhìn cái nào vứt tới trước mặt Thiết Khắc.

Nửa tấm thuẫn? Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn vật bay ra chắn lửa, cười toe toét. Trảm Mã Đao mà còn không thể ngăn được tia lửa này huống chi tấm thuẫn sứt sẹo?

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tia lửa va chạm vào nửa tấm thuẫn phát ra thanh âm chói tai. Nửa tấm thuẫn xoay tít trên bầu trời, đỡ toàn bộ ngọn lửa.

Sao... Sao có thể?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngẩn ngơ. Nửa tấm thuẫn rách nát làm sao ngăn được?

Sao lại không thể? Càn Kình nhìn nửa tấm thuẫn quái dị lấy được từ Lai Tự di tích, dù là Trảm Mã Đao cũng không thể làm nó sứt mẻ. Nếu tấm thuẫn có thể phục nguyện thì thậm chí trở thành thánh khí, đỡ Hủy Diệt Ma Nhãn không hoàn chỉnh của ngươi có là gì?

Càn Kình hét to:

- Cuồng Ca!

Phần Đồ Cuồng Ca liền lắp tên lên dây cung, cường cung tỏa định ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức trên bầu trời.

- Xuống cho ta!

Tia sáng Hủy Diệt Ma Nhãn nóng cháy lại ngăn cản đường bay của mũi tên, khí lưu bị mũi tên cường kình xoay tít đâm phá, tên chưa đụng tới ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức đã hóa thành tro tàn.

Đáng sợ.

Tên không bắn trúng ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức nhưng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sợ hãi toát mồ hôi lạnh. Chiến Sĩ bình thường này quá đáng sợ, nếu không có Hủy Diệt Ma Nhãn thì một kích vừa nãy chắc chắn bắn trúng. Nếu Lạp Pháp Nhĩ ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức không ôm Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thì có thể dựa vào sóng âm khống chế né công kích, nhưng dưới tình huống ôm nàng tuyệt đối không tránh khỏi.

Trên bầu trời cao, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy dần bay xa, căm thù nhìn Càn Kình đứng dưới đất. Dưới tình huống này không ai làm gì được ai. Nếu ngọn lửa hủy diệt bắn ra thì không thể phòng ngừa tên bay đi, nếu tên bắn trước thì sẽ bị Hủy Diệt Ma Nhãn ngăn lại.

Dần dần... Dần dần... Bóng dáng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biến mất trên bầu trời cát vàng.

Chiến trường tàn khốc trở về yên tĩnh ban đầu, trên mặt đất trừ Sa Hạt đã chết thì chỉ có xác Càn Vô Trần.

Ba người ngơ ngác nhìn Càn Kình. Nếu là một, hai ngày trước, Càn Kình muốn một chọi một đánh thắng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hay Càn Vô Thiên là chuyện không thể nào, bây giờ hắn ra tay đánh bại hết hai người. Nếu không phải những người này có thủ đoạn chạy trốn đầy rẫy thì bây giờ đã thành cái xác.

Phần Đồ Cuồng Ca ngơ ngác nhìn Càn Kình:

- Mới nãy ngươi dùng đấu tâm đúng không?

- Đấu tâm?

Càn Kình nhẹ giơ tay, khí nóng gió cát xung quanh nhanh chóng tụ tập trên lòng bàn tay như phản xạ ánh nắng, trong suốt rồi lại thấy được bằng mắt.

- Đúng là đấu tâm!

Phần Đồ Cuồng Ca đi hướng ngọn núi:

- Chính là trong người của ngươi có một đấu khiếu làm trung tâm, tựa như sống, nó thậm chí có thể câu thông hoặc khống chế khí lưu, lực lượng xung quanh.

Càn Kình nhẹ gật đầu. Phần Đồ Cuồng Ca hình dung rất chính xác. Càn Kình có thể đánh thắng hai cường giả kia không phải vì thực lực của hắn mạnh hơn họ mà là nhờ vào lực lượng quanh người chiến đấu với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, Càn Vô Thiên.

Càn Vô Thiên, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không thua người mà thua lực lượng hoàn cảnh xung quanh.

Phần Đồ Cuồng Ca chợt nghĩ ra một vấn đề mấu chốt, hỏi:

- Ngươi mượn lực phạm vi rộng cỡ nào?

- Phạm vi?

Càn Kình phất tay trắc lượng:

- Khoảng nửa thước.

- Nửa thước...

Phần Đồ Cuồng Ca thở hắt ra, may mắn Càn Kình không nói câu gì khủn bố. Bình thường thức tỉnh ý thức đấu tâm ít nhất có thể lấy lực lượng bán kính một thước. Xem ra đấu tâm này dù hình thành nhưng bởi vì có khả năng sinh ra biến dị nên không đạt đến phạm vi một thước như thường.

Tuy nhiên...

Phần Đồ Cuồng Ca nở nụ cười, dù là nửa thước cũng rất đáng sợ. Mới nãy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là trình độ Phục Ma cửu chiến, tuy không phải đỉnh phong Phục Ma cửu chiến nhưng cũng gần như đỉnh phong trong Chiến Sĩ Phục Ma, vậy mà bị Càn Kình một chưởng đẩy lui, thế này chẳng phải nói...

Càn Kình lấy thực lực Phục Ma tứ chiến vô địch trong cảnh giới Phục Ma sao?

Cũng đúng. Phần Đồ Cuồng Ca gật gù, dưới Chiến Sĩ Phục Ma không ai có thể điều động lực lượng thiên địa, quái thai như Càn Kình sao làm được? Cái đó cần không ngừng chiết xuất đấu khí, chiết xuất lại chiết xuất tịnh hóa, không chỉ đơn giản ý chí và đấu khí hòa lẫn là có thể sinh ra.

Đấu tâm. Phần Đồ Cuồng Ca khẽ thở dài.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-922)