← Ch.290 | Ch.292 → |
- Bây giờ ngươi là Phục Ma tứ chiến lại có ý thức đấu tâm. Thiết Khắc có thực lực từ Phục Ma nhất chiến trở lên, cộng với ta sắp tùng kích đến Hàng Ma cửu chiến, thực lực của Cuồng Ca, bao vây diệt một con Nguyệt Ma Hoa Chu thì...
- Sợ là không làm gì được.
Càn Kình lắc đầu nguầy nguậy.
- Trước kia ta không biết thứ đó mạnh cỡ nào nhưng giờ thì bắt đầu hiểu rồi. Rõ ràng nó chỉ là ma thú trung đẳng nhưng lại không đơn giản là thế.
- Nếu không được thì...
Đoạn Phong Bất Nhị búng tay nói:
- Tìm Lôi Địch đại thúc hỗ trợ! Ta không tin một cường giả nhập thánh không làm gì được một con Nguyệt Ma Hoa Chu!
Càn Kình gật đầu. Nếu Lôi Địch ra tay thì Nguyệt Ma Hoa Chu trừ bị giết ra sẽ không có kết quả nào khác hơn.
Thiết Khắc vịn vai Càn Kình miễn cưỡng ngồi xổm xuống, bắt chước Đoạn Phong Bất Nhị hai tay múc nước uống. Mọi người đều là Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh lực lượng huyết mạch, nếu nước này có tác dụng với Đoạn Phong Bất Nhị thì...
Vô dụng? Thiết Khắc uống hớp nước phát hiện thân thể không có phản ứng gì. Thiết Khắc liên tục uống mấy hớp nhưng vẫn không có gì, ánh mắt nghi hoặc nhìn Càn Kình.
Trong bốn người, Càn Kình trừ không biết gì về trình độ chiến đấu càng cao ra, các mặt tri thức như bách khoa toàn thư biết đi, gần như không có chuyện gì là hắn không giải đáp được.
Càn Kình nhìn Đoạn Phong Bất Nhị lại ngó Thiết Khắc, vốn muốn nói thứ này chỉ hữ dụng với thức tỉnh lực lượng huyết mạch nhất giai, nhưng chính Càn Kình thậm chí không thức tỉnh nhất giai thế mà uống nước vào không có phản ứng gì. Nếu vô dụng với thức tỉnh lực lượng huyết mạch nhị giai thì sao Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mạo hiểm tiến vào đây?
Đối với Chiến Sĩ huyết mạch thì quan trọng nhất là tìm hết cách mở ra lực lượng huyết mạch bị giam trong thân thể. Mỗi lần thức tỉnh được đến lợi ích không phải Chiến Sĩ bình thường có thể tưởng tượng ra.
- Không lẽ? Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không đến vì nước này?
Càn Kình lấy bản đồ từ đấu giới ra, mới nãy hắn không nhìn kỹ tấm bản đồ, toàn tập trung vào ao nước trong sơn động.
- Đây là...
Càn Kình nương ánh lửa nhìn bên dưới bản đồ còn có một khoảng lớn, từ ao nước đi xuống, bên trái có một lối vào dưới ao nước, nhìn tỷ lệ thì lối vào cao hai thước, rộng hai thước, vuông vức.
Đi vào trong một chút, bức vẽ k ođánh dấu có nguy hiểm hay ma thú mà là hình dạng cái rương.
Kho báu! Dù là người chưa từng xem bản đồ kho báu khi thấy dấu hiệu này biết ngay hình ảnh đại biểu cho cái gì.
Bên dưới ao nước này có giấu kho báu? Càn Kình nhìn Đoạn Phong Bất Nhị, lại nhìn mấy người khác.
- Các ngươi chờ ở đây, ta đi xuống xem sao.
Đoạn Phong Bất Nhị gật đầu. Tuy mới nãy Đoạn Phong Bất Nhị uống hai hớp nước nhưng không dẫn đến thức tỉnh lực lượng huyết mạch, không ai dám bảo đảo nguyên người gã ngâm trong nước có khiến lực lượng huyết mạch lại thức tỉnh không.
Mới nãy Đoạn Phong Bất Nhị phun ra kịp lúc, nếu ngâm trong nước thì có muốn xua nước dính trên da cũng khó.
Thiết Khắc bị thương không tiện xuống nước, thực lực của Phần Đồ Cuồng Ca hơi kém nên đành chờ trên bờ.
Dưới nước... Tại sao dưới nước có kho báu và đường hầm? Càn Kình khó hiểu chui xuống nước. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lấy bản đồ từ đâu ra? Sao có thể đánh dấu đến tận bên dưới?
Càn Kình lặn trong nước, ý thức đấu tâm lại phát triển, thân thể không cần vặn vẹo cũng có thể dễ dàng khống chế dòng nước xung quanh, khiến chúng nó kéo hắn nhanh chóng chìm xuống. Chút không khí trong nước thông qua lỗ chân lông tiến vào trong nước.
Ý thức đấu tâm đúng là thứ tốt! Càn Kình nhanh chóng lặn xuống, thầm khen trong lòng. Có thứ này rồi nếu bị chôn trong sa mạc hay dưới nước thì không sợ bị ngộp chết. Nếu vào chiến trường nhân ma vùi mình trong đất cát, dùng cường cung phục kích cường giả quan chỉ huy quân đội ma tộc đi qua thì là cách tuyệt vời nhất.
Chớp mắt Càn Kình lặn xuống hơn hai trăm thước, rốt cuộc thấy lối vào ghi chép trong bản đồ.
Cái này... ? Càn Kình bềnh bồng trong nước nhìn lối vào, phát hiện Cổ Hoang Sa Hải khắp nơi đều thần kỳ, quái dị. Càn Kình mới vào đây không lâu đã nhiều lần bị chỗ này khiến giật mình, hèn chi biết bao niêu người nói Cổ Hoang Sa Hải là tử vong xa xôi còn có may mắn.
Người siêu may vào trong Cổ Hoang Sa Hải sống sót trở ra, hoặc là thành nhà giàu bạc triệu, hoặc mạnh hơn trước kia rất nhiều. Đồn rằng Kim Trạch Thiên Lục từng mạo hiểm vào Cổ Hoang Sa Hải, chỉ ở bên trong bốn năm, khi quay về chốn cũ đã thành cường giả hiếm có.
Lối vào vuông vức ở ngay trước mắt. Càn Kình chậm rãi vơn tay ra, phát hiện bàn tay xuyên qua chất lỏng tsau đó không chạm vào hạt nước nửa.
Bên kia lối vào khô ráo, không có nước, không gian có thể đi bình thường.
Càn Kình đạp bước vào trong, tự do hít thở không gian trong đường hầm, liên tục khen. Thrật là kỳ lạ, nước ngừng ở cửa hang, sẽ không tiến vào bên dưới sơn động. Cổ Hoang Sa Hải không uổng được gọi là vùng đất thần kỳ, lấy được bản đồ từ tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đúng là may mắn.
- May mắn sao? Chiến Sĩ bình thường chạy ra công kích là may mắn sao?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngồi trên mặt cát nhìn hướng ngọn núi Càn Kình ở.
- Tiên ma Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn dùng Thủy Ưng đưa ra bản đồ tin tức cuối cùng biểu thị ngọn núi kia, chắc bên trong để lại di sản của hắn. Suýt chút nữa, chỉ suýt chút nữa là có được. Hủy một mắt của ta, ta nhất định phải giết hắn, giết chết hắn!
Ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức quỳ một gối, đầu dán sát bãi cát, móc một quyển trục ra khỏi ngực.
- Công chúa, dù bọn họ lấy được quyển tục của công chúa thì sẽ chỉ thấy kho báu mặt ngoài, không có tấm bản đồ này thì bọn họ không thể có được kho báu thật sự, Ám Ma Khải!
Ám Ma Khải, Ám Ma Khải là cái gì?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy giơ tay che hốc mắt phải đã ngừng chảy máu, còn lại mắt trái khinh thường liếc ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức ở bên cạnh. Đúng là dùng thành trì cũng không đủ trao đổi một trong các bộ Ám Ma Khải nhưng nó không phải toàn bộ tài sản Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn để lại.
Hoàng tộc Lộ Tây Pháp trước giờ truy cầu thực lực cường đại, thức tỉnh lực lượng huyết mạch tăng đấu khí, ít có ma nào chú ý chuyện nào khác hơn lực lượng.
Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn là một ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ khá đặc biệt, còn là Thần Bí Dược sư hiếm có. Một Thần Bí Dược sư chủ công thảo dược biến dị, chỉ tính gieo trồng đã đạt đến trình độ ngũ giai.
Tại lĩnh vực Thần Bí Dược sư cũng giống như dược tề học, có đủ loại chi nhánh, lưu phái. Lưu phái tài liệu thân thể ma thú, dã thú, lưu phái các loại thảo dược biến dị, lưu phái cải tạo thân thể.
Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn là người phát ngôn gần như có quyền uy nhất về dược thảo biến dị trong tất cả Thần Bí Dược sư ma tộc, dù là Thần Bí Dược sư dược thảo biến dị của Chân Sách hoàng triều cũng rất khâm phục Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn.
*****
- Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn lợi dụng Thủy Ưng mang tin về trong mấy ngàn năm từng nói trừ có Ám Ma Khải hắn trộm đi còn có các loại dược thảo biến dị mới nhất hắn cực khổ bồi dưỡng ra, đó mới là tài phú lớn nhất. Chiến Sĩ kia tuyệt đối đừng hủy dững dược thảo quý giá đó!
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nghĩ đến Càn Kình là hốc mắt trống rỗng đổ máu lại đau nhức. Ngón tay thuôn dài trắng nõn ấn hốc mắt, mu bàn tay nổi gân xanh, con mắt còn lại lóe tia căm hận.
- Ta nhất định phải giết hắn! Mắt của ta... Ta phải giết chết Chiến Sĩ! Loại Chiến Sĩ chưa thấy qua quen mặt này tuyệt đối đừng cho rằng đều là thảo dược vô dụng rồi hủy đi hết.
Ma võ sĩ huyết mạch Huyết Bức yên lặng quỳ một bên, con mắt với thị lực cực kém cứ liếc trộm vẻ mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, thầm thở dài. Khả năng này quá nhỏ, Chiến Sĩ biết dược thảo bình thường thì còn có thể chứ sao biết dược thảo liên quan thần bí dược tề? Thấy dược thảo quái dị có thể nhúc nhích thì tất nhiên là sẽ bản năng hủy diệt chúng nó.
- Ài...
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cắn răng khẽ thở dài:
- E rằng điều này rất khó khăn. Nhìn quần áo Chiến Sĩ đó không giống thế lực lớn. Dược thảo cao cấp như vậy làm sao hắn hiểu được? Có lẽ hắn thấy dược thảo sẽ nghĩ là ma thú trong Cổ Hoang Sa Hải, lập tức công kích hủy diệt chúng nó.
Sơn động ẩm ướt, sau lưng là nước giếng xanh biếc, trước mặt là màn nước treo trước sơn động ngầm. Trong sơn động không có tia sáng, màn nước tự tỏa ánh sáng xanh yếu ớt chiếu sáng đường hầm hẹp dài.
Cổ Hoang Sa Hải thần kỳ, sơn động thần kỳ, màn nước thần kỳ và cả... Thực vật thần kỳ.
Trong đường hầm hẹp dài bốc từng mùi hương kỳ dị. Càn Kình nhìn hoa cỏ mọc đầy dưới đất cách câhn không xa, nhưng đóa hoa này toàn là hoa cỏ biến dị.
Hoặc nên nói là trải qua nhiều loại thực vật khác nhau do sức người đặc biệt nuôi dưỡng hoa cỏ lai giống để chế tạo thần bí dược tề.
Nơi này từng có người ở. Càn Kình nhíu mày. Hoa cỏ bình thường không có ánh nắng chiếu sáng rất khó sống, càng đừng nói đến sinh sôi cái gì. Chỉ có hoa cỏ lai giống mới có năng lực sinh tồn như vậy.
Một đóa hoa cao nửa người, thân thể mềm nhũn miệng vàng tự xoay nụ hoa hướng Càn Kình. Đóa hoa giống miệng người nhưng to hơn cả đầu người đang mấp máy môi.
- Không được rồi.
Càn Kình vội chạy tới, một cước đạp Khẩu Xú Hoa, nghe bụng nó kêu ùng ục, cái miệng há ra khép lại.
Càn Kình nhìn phản ứng của Khẩu Xú Hoa màu vàng, thở phào. May mắn, thứ này há mồm phun ra khí lưu dính vào y phục, làn da thì dù ngâm trong nước ba ngày ba đêm, dụng các loại tinh dầu chà rửa cũng không trừ hết mùi hôi nồng nặc.
Dây hoa giống như rắn cỏ bất igác mấp máy quấn chân Càn Kình, từng cây gai nhỏ sắc bén nhanh chóng mọc từ dây hoa đâm ra.
- Mạn Đà La đằng hoa?
Càn Kình ngồi xuống, bất ngờ nhìn hoa cỏ quấn trên chân. Âu Lạp Lạp từng nói thứ này không dễ nuôi, thường sống nhờ máu, nhưng chỗ này không thấy có máu làm sao nó sống được? Không lẽ...
Càn Kình quay đầu nhìn màn nước xanh sau lưng. Lại là nguồn nước quái dị này khiến Mạn Đà La đằng hoa không cần máu cũng có thể sống? Vậy thì dược tính của nó có bị thay đổi gì không?
Càn Kình bẻ gãy một gai hoa trên dây hoa, toàn bộ gai rụt vào trong, dây hoa quấn quanh chân Càn Kình nhanh chóng thụt trở vào trong bụi cỏ.
- Hơi ngọt và tê tê.
Càn Kình phun gai hoa xuống đất, gật đầu nói:
- Vẫn là dược hiệu của Mạn Đà La đằng hoa, không có gì thay đổi.
Càn Kình đứng dậy, cẩn thận thăm dò phía trước, quan sát hoa cỏ biến dị xung quanh, lấy làm lạ nhíu mày. Tại sao chỉ có hoa cỏ? Nếu như quanh Địa Kim Hoa chăn nuôi một đám Thôn Kim Lục Tinh trùng thì sẽ khiến Địa Kim Hoa càng thêm tươi tốt, sinh thành toàn bộ dược hiệu.
Còn nữa, nếu chỗ này có Ngũ Thải Khâu Dẫn, Bạch Nga là Thủy Tinh Trư Lung Thảo có thể nở cánh hoa sáu màu chứ không phải chỉ có hai màu, có thể thu được nhiều dược hiệu khác nhau hơn.
Càn Kình càng nhìn càng lắc đầu, thở dài. Càn Kình hơi heiuẻ bố cục dược tề chỗ này, dược tề khác nhau phối hợp gieo trồng đúng là có thể sinh ra dược tính tốt hơn, nhưng bỏ sâu biến dị vào là có thể khiến hiệu quả dược tề tăng lên gấp năm lần rồi, cố tình không có.
- Rốt cuộc người này có biết trồng dược tề không vậy?
Càn Kình gãi đầu.
- Bỏ mấy con sâu vào bộ khó khăn lắm sao? ánh mắt thấp quá. Người trồng dược tề chắc không đến trình độ dược tề học đồ. Đất này nữa, nếu trộn cát bên ngoài vào gốc Gian Linh Hồ Lô thì sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Càn Kình quẹo cua hai lần, đường hầm hẹp dài biến thành đại sảnh trống trải. Đại sảnh hình tòn này có bán kính mười thước, mặt đất trồng đủ loại hoa cỏ biến dị.
- Vốn tính thời gian từng chút một góp nhặt các loại dược tề rồi nuôi thành dược thảo biến dị, không ngờ tại đây tự nhiên đượcl ợi hạt mầu dược tạm được.
Càn Kình đánh giá viên mầm dược tề màu sắc rực rỡ, sức hấp dẫn tập trung vào tảng đá ngai vàng ở phía xa.
Nguyên đại sảnh chỉ có chỗ đó là không có bất cứ thực vật, tảng đá điêu khắc ngai vàng đậm đặc mùi hoàng tộc ma tộc cổ kính. Một đống xương ma tộc dựng thành khô lâu hình ma, tay cầm trường kiếm nhỏ hẹp dựng thẳng, yên lặng ngồi. Vị trí hốc mắt là hai lỗ đen nhìn chằm chằm Càn Kình.
- Ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ? Trước khi chết đoán chừng tệ nhất thức tỉnh lục giai?
Càn Kình ngơ ngác nhìn cánh sau lưng đã không có lông chim, chỉ để lại xương cánh hoàn chỉnh.
- Thức tỉnh tam giai có thể sinh ra một cánh hoàn mỹ, thức tỉnh lục giai mới sinh ra một đôi, người này ít nhất cũng thức tỉnh lục giai.
Chiến Sĩ huyết mạch có cánh tính ra được vài loại nhưng ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ rất đặc biệt. Lúc thức tỉnh lục giai chẳng những sinh ra cánh hoàn chỉnh thứ hai, giữa trán hình thành một viên bảo thạch hình thoi, màu đỏ, trắng, lam, trong đó màu đen thường thấy nhất.
Đôi xương cánh to lớn, bảo thạch ma pháp chớp lóe ánh sáng đen dụ hoặc người, đây chỉ có thể là xác của ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ.
- Cái này...
Càn Kình cẩn thận đến gần bộ xương, nhìn chằm chằm bảo thạch màu đen trên trán Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn.
-... được gọi là bảo thạch khởi nguồn ma chủng?
Dù là loại đấu ma song tu lực lượng huyết mạch nào đều không thể vừa tiến vào chiến thân huyết mạch vừa có năng lực thuấn phát ma pháp như Đại Ma Pháp Sư, cũng cần quyển trục ma pháp hoặc ma đạo khí trợ giúp.
Nhưng đây không phải là tuyệt đối. Ít nhất đối với huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ thì sau khi thức tỉnh lục giai, nếu vẫn không đến cảnh giới 6pm, khối bảo thạch sinh ra trên trán sẽ trở thành bảo đảm thuấn phát ma pháp.
Bảo thạch ma pháp màu đen có thể thuấnt phát ma pháp hắc ám hệ, dù thúc đẩy ma pháp cao cấp cũng được bảo thạch này tăng khả năng, khiến uy lực ma pháp càng mạnh hơn.
Nếu trán sinh ra bảo thạch ma pháp màu lam là có thể thuất phát ma pháp thủy hệ, ma pháp khác vẫn cần vật phẩm cần thiết hỗ trợ.
← Ch. 290 | Ch. 292 → |