Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 368

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 368: Chiến! Chiến! Chiến! Chiến! Chiến! Chiến! Chiến!
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Một quyển trục ma pháp chớp lóe ánh sáng rực rỡ trong cái túi treo bên hông Càn Vô Thiên. Từng ma pháp liên tiếp thoát ra khỏi quyển trục ma pháp bao phủ người Càn Vô Thiên.

[Áo thuật Nhiên Hỏa Chi Tâm] tăng tốc độ nhanh nhẹn cộng một cho kẻ nhận ma pháp.

[Áo thuật Đại Địa Kiên Tuẫn] tăng năng lực phòng ngự cộng hai cho kẻ nhận ma pháp.

[Áo thuật Phong Bạo Thiên Hạ] tăng tốc độ quay đấu khí cộng hai cho kẻ nhận ma pháp.

Đấu khí cuồng bạo xoay tít trong đấu khiếu của Càn Vô Thiên, dường như trong người gã chứa con quay to bị người giật một cái, một vạn chuyển, hai vạn chuyển, ba vạn chuyển, bốn vạn chuyển...

Vận tốc quay Tru Ma nhất chiến trước nay chỉ có hai vạn, trong Chiến Sĩ huyết mạch có người đến hai vạn năm, chỉ thiên tài thật sự mới đến ba vạn.

Cảnh giới Chiến Sĩ Tru Ma mỗi khi tăng một đẳng cấp thì tốc độ đấu khí quay sẽ tăng một vạn chuyển. Càn Vô Thiên là Tru Ma nhị chiến, ra tay liền là bốn vạn chuyển. Trong tình huống Tru Ma nhất chiến đã đến tam vạn chuyển, bây giờ Càn Vô Thiên lên nhị chiến thì tăng bốn vạn.

Bốn vạn một ngàn chuyển... Bốn vạn hai ngàn chuyển... Bốn vạn bốn ngàn chuyển...

A a a a a...

Khuôn mặt tuấn tú của Càn Vô Thiên nổi lên gân xanh đen, phát ra tiếng gầm như ma thú. Đấu khí tăng tốc độ quay không chỉ là sức bật mạnh mẽ cho Chiến Sĩ mà còn tăng lực xé, rất có thể hủy đấu khiếu, đấu mạch của Chiến Sĩ. Đau đớn thấu xương chỉ bằng một phần ngàn khi tốc độ quay xé rách sinh ra đau đớn.

Bốn vạn năm ngàn chuyển... Bốn vạn tám ngàn chuyển... Bốn vạn chín ngàn chuyển...

Cực hạn. Càn Vô Thiên cảm giác đấu khí, tinh thần, trạng thái thân thể đều đến cực hạn, sinh mệnh dường như thăng hoa đến độ cao chưa từng có. Lòng sỉ nhục mãnh liệt, cảm giác khuất nhục, chiến ý làm Càn Vô Thiên đột phá chưa từng có.

Mọi người không thấy đầu gối Càn Vô Thiên gấp khúc, chỉ thấy đất dưới chân gã bỗng bay lên bụi bặm, thanh âm như tiếng gõ da trâu vang lên. Một trăm lẻ tám đấu khiếu xoay nhanh như mất khống chế, tựa như Lôi Điêu giang đôi cánh, tiếng sói hú chấn tâm hồn người. Nhiều người đứng xem phải bịt tai lại.

Khoảnh khắc Càn Vô Thiên hú dài, tiếng gầm gừ tựa như thuấn di kéo theo đoàn tàu chạy, gã xuất hiện đằng sau lưng Càn Kình. Càn Vô Thiên lật cổ tay, nắm ngón khép lại thành đấm, một thức [Chiến Xa Trùng Kích] lại vén màn chiến đấu. Nắm đấm chưa tới người mà khí lưu mạnh mẽ đã làm góc áo Càn Kình bay phần phật, giống như Càn Vô Thiên chỉ cần dựa vào khí lưu đã thổi hắn bay lên trời.

Mặt Càn Vô Thanh đen như mực. Cùng một kích giống nhau, uy lực của Chiến Xa Trùng Kích lần này mạnh hơn lúc đánh Càn Vô Thanh không chỉ gấp một, hai lần. Nếu mới rồi là uy thế như vậy thì Càn Vô Thanh không thể đỡ nổi một đấm, đây là thực lực thật sự của Càn Vô Thiên sao?

đấu kỹ của Càn gia: Chiến Xa Trùng Kích. Một thức đấu kỹ gần như cương mãnh đến cực độ bùng nổ từ người Càn Vô Thiên có bộ dạng tuấn tú, trong khoảnh khắc khiến gã tăng khí chất nam nhân mạnh mẽ. Trong quyền cước như có sự sát phạt khi chiến xa trùng kích trên chiến trường.

Một kích Chiến Xa Trùng Kích nhìn như đơn giản nhưng xếp hàng đấu tâm cực kỳ phức tạp, yêu cầu vận dụng thế rất cao. Đấu kỹ đánh ra cho người cảm giác đối mặt chiến xa gỗ thô to đến mười người ôm không hết lao nhanh đánh tới trên chiến trường. Mãnh! Mãnh! Mãnh!

Thân như chiến xa, quyền như gỗ thô, một đấm một đụng khiến người chỉ có nước thụt lùi liên tục, không có can đảm đối kháng.

Khiến mắt Càn Vô Song sáng ngời là khí thế hung ác từ người Càn Vô Thiên, đổi từ kiêu ngạo sang hung ác khiến người nhìn liền có cảm giác ở trong chiến trường.

Không sai, là khí thế quân đội xông pha.

Một loại hơi thở chải có Chiến Sĩ, lính già mới cảm giác được.

Càn Vô Thiên chỉ ra một kích đã đưa thanh thế, hoàn cảnh, mùi vị trùng kích thị giác mãnh liệt, khiến người ta hoàn toàn bỏ qua tuổi tác của gã.

Thua!

Càn Vô Thanh nghiến răng kèn kẹt. Chắc chắn Càn Kình không thể đỡ được một kích kia, hắn chỉ có nước thua.

Công kích hung ác như nghiền nát tất cả chớp mắt dừng lại. Cánh tay rắn chắc bay nhanh tới, bởi vì khí lưu, ánh nắng phản chiếu trông đặc biệt chắc khỏe.

Đối diện một đấm đấu kỹ dung hợp hơi thở chiến trường giết chóc, Càn Kình đạp một cước tiến lên trước, người không lắc lư, hai tay không giơ lên đỡ đòn. Càn Kình phản ứng thong dong như chiến thần đối mặt con kiến khiêu khích.

Đạp ra một bước vững vàng, thân thẳng, Càn Kình dùng ngực ngay mặt đỡ Chiến Xa Trùng Kích hủy diệt nghiền nát tất cả đánh tới.

Phong Vân Kim Thân đỉnh cương thân cảnh. Trong phút chốc cơ bắp trên người Càn Kình nổi lên như rót nước thép rắn chắc.

Phong Vân Kim Thân, đỉnh đấu khí bạo chuyển! Càn Kình bùng nổ tất cả thực lực dùng mạng đổi lấy trong Cổ Hoang Sa Hải.

Chiến Xa Trùng Kích đụng với Phong Vân Kim Thân đỉnh cương thân cảnh, bốn vạn chín ngàn chuyển đấu khí xếp hàng đặc biệt tựa như lũ điên cuồng bắn ra từ nắm tay. Đấu khí, nắm tay, xương cốt, cơ bắp va chạm từng vòng phát ra thanh âm điếc tai như mười cái trống lớn cùng gõ. Đấu khí văng tung tóe như mấy cuộn vải trắng bị xé rách, tiếng kêu xẹt xẹt không dứt.

Răng rắc! Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt! Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Tiếng trống và gió rít gào xen lẫn với tiếng xương gãy đặc biệt chói tai. Mọi người quan sát kỹ ngực Càn Kình, xương ngực vốn nên bị đấm hõm vào thế nhưng không có dấu vết gì. Ngược lại cánh tay chắc khỏe của Càn Vô Thiên, cánh tay như bôi mỡ bỗng bắn ra màu đỏ chói mắt.

Máu trnà ra từ bốn vạn tám ngàn lỗ chân lông trên tay Càn Vô Thiên, từng tiếng xương gãy vang lên bên dưới cơ bắp.

Sao có thể?

Mọi người như trúng ma pháp hóa thạch. Càn Vô Thiên thế lớn lực mạnh xen lẫn chiến trường giết chóc, một kích Chiến Xa Trùng Kích đầy dã tính ma thú va chạm, miếng thép một tấc hay dày hơn nữa cũng không thể ngăn cản đấu kỹ hung mãnh.

Một đấm như thế đánh vào người Càn Kình vậy mà hoàn toàn không có hiệu quả? Con ngươi Càn Thần Phong co rút. Sao có thể như vậy? Thực lực của Càn Vô Thiên trên Càn Kình, cho mình ba ma pháp phụ trợ tăng sức chiến đấu lên đến cực hạn trong cực độ. Mới nãy giây phút cuối cùng người Càn Kình bùng phát ra lực xung kích đấu khí ít nhất cũng cỡ năm vạn chuyển trở lên.

Năm vạn chuyển? Điều này sao có thể? Mặt Càn Thần Phong âm trầm. Thực lực Phục Ma bát chiến ôn dưỡng ra đấu mạch, đấu khiếu không thể nào chịu được lực xoay tròn, xé rách như vậy. Trừ Càn Vô Song ra không ai có sức lực biến thái như vậy mới đúng.

Trừ phi... Trừ phi!

Càn Thần Phong liên tục biến sắc mặt, khóe mắt liếc xà hoàng Bàn Hoành Cơ đứng gần đó. Trừ phi là xà hoàng sử dụng bí thuật đặc biệt khiến Càn Kình từ bỏ cơ hội cả đời tăng thực lực, cưỡng ép ngưng tụ ra đấu mạch. Đúng rồi, chắc chắn là vậy! Mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch của Chân Sách hoàng triều gần như đều có bí thuật đặc biệt đó.

Đau nhức thấu óc nhanh còn hơn điện chạy thông qua các thần kinh mạch lạc trong người Càn Vô Thiên chạy lên não. Bản năng Chiến Sĩ trong phút chốc cảm giác sát ý hung mãnh bùng nổ từ người Càn Kình.

*****

Lùi, không lùi là chết!

Trong giây phút sinh tử, bản năng Chiến Sĩ khiến Càn Vô Thiên tập trung đấu khí vào đôi chân, một thức [Thâu Thiên Bộ] nhanh chóng lùi ra sau.

- Muốn đi?

Càn Kình mở ra năm ngón vươn toeí trước, đấu khí trong cánh tay liên tục cuồn cuộn sinh ra khí thế hùng hồn như sông lớn. Không phải Thâu Thiên Thủ nhưng có khí thế nắm thiên địa trong tay.

Trong khoảnh khắc đó Càn Vô Thiên chợt có cảm giác giữa thiên địa này gã có đường lùi, không chỗ để tránh. Dù là đấu kỹ Thâu Thiên Bộ, bất đắc dĩ phủ xuống trời không chỉ là trời mà là thiên và địa kết hợp.

Sao có thể như vậy?

Con ngươi Càn Vô Thiên liên tục co rút. Trước kia cảm giác này chỉ có trên người đại ca Càn Vô Ngân, đó là đại thế phải giết chóc mười năm trên chiến trường, trải qua vô số sinh tử mới luyện ra được.

Không có đường lùi, cũng không tránh được. Càn Vô Thiên gần như tuyệt vọng muốn nhắm mắt lại, trong lòng dâng lên cảm giác chết chắc.

- Hừ!

Tiếng hừ lạnh, cười nhạt, ánh mắt trào phúng phát ra từ mắt, mũi Càn Vô Song đứng trên đài cao đâm sâu vào mắt Càn Vô Thiên, tựa như ngàn vạn mũi đao đâm vào tự tôn.

Có thể chết nhưng tuyệt đối không thể chờ chết! Trong phút chốc tinh thần lực trong người Càn Vô Thiên tăng lên đến cực độ, quyển trục ma pháp trong túi bên hông phát ra ánh sáng rực rỡ nhiều màu, dây quấn quanh, dây màu xanh lao ra từ mặt đất, hơn mười dây mây thô cỡ tay trẻ sơ sinh quấn chân Càn Kình.

Băng ngưng chi thuẫn!

Một băng thuẫn to lớn dày một thước nhanh chóng ngưng tụ hơi nước hình thành trước mặt Càn Vô Thiên.

Toàn phong chướng bích!

Một khí lưu gió xoáy mắt thường thấy được nhanh chóng bắn lên trời ngay trước mắt Càn Vô Thiên. Không thể ngăn cản khí lưu này, nó dựa vào xoay tòn xua bớt phần lớn lực lượng công kích.

Nhị cấp thạch bì phu thuật!

Đất đá bay lên che phu người Càn Vô Thiên hình thành tầng hộ giáo thiên nhiên.

Băng băng băng băng băng băng!

Dây mây thô to quấn quanh người Càn Kình, Phá Địa Trảm phát động từ các khớp trên người hắn. Dây mây cứng cỏi vỡ thành nhiều mảnh, không thể ngăn cản được chút nào.

Băng tường, băng thuẫn dày khi tiếp xúc đến bàn tay Càn Kình thì phát ra tiếng nổ, băng vụn bay tứ tán.

Toàn phong chướng bích có thể giảm bớt lực đã bị xé rách, tay Càn Kình không chút ngừng lại xông nhanh tới.

Phá! Phá! Phá! Vô dụng! Vô dụng! Bảy vạn chuyển đấu khí quay siêu nhanh, Phá Địa Trảm ngũ giai, trong đấu tâm đã hoàn thành năm phần xếp hàng đấu khí đấu kỹ Phá Địa Trảm phát động, những phòng ngự ma pháp như giấy mỏng manh không có chút tác dụng.

Mấy ma pháp bị phá trong giây lát, bàn tay to mạnh mẽ tiếp tục giáng xuống. Toàn phong chướng bích bị xé rách trong tiếng sấm rền.

Chết!

Trong đầu Càn Vô Thiên phút chốc nhớ lại ký ức cả đời, trải qua nhiều chuyện, cảm giác đặc biệt ùa đến, đột phá!

Trước giờ Càn Vô Thiên không đến gần sinh tử, dù đặc huấn cũng không chạm đến bờ đó. Trong một giây ngắn ngủi, đầu óc Càn Vô Thiên nhớ lại các ký ức chuyển hóa thành một chút dấu hiệu đột phá.

Đáng tiếc.

Càn Vô Thiên thở dài trong lòng, cảm ngộ đột phá đến quá muộn rồi! Muốn lợi dụng loại cảm ngộ này hoàn thành đột phá cần thời gian, bình tĩnh cảm ngộ từng chút một hết mấy ngày thì có lẽ sẽ đột phá được.

Đột phá trong khi đánh nhau? Đó là chuyện chỉ có trong cổ tích hoặc thức tỉnh lực lượng huyết mạch mới làm được. Cảm ngộ sinh tử cần thời gian tiêu hóa.

Nhưng loại thời gian này... Mắt Càn Vô Thiên chớp lóe không cam lòng, không có thời gian!

- Càn Kình!

Sát ý lạnh lẽo bùng nổ từ sau lưng Càn Vô Thiên, lực lượng mạnh mẽ như tàu điện lao nhanh đã đến lưng gã.

Đấu khí dâng trào, sát khí thấu xương, thực lực Tru Ma cửu chiến trong chớp mắt tựa như sóng to vỗ đập. Càn Thần Vũ bỗng lao ra từ sau lưng Càn Vô Thiên.

Giết Càn Kình! Cho dù bị gia tộc chế tài, thậm chí bị gia tộc chém đầu cũng quyết giết Càn Kình! Trong mắt Càn Thần Vũ chỉ có Càn Kình, không chút dấu hiệu bỗng nhiên ra tay.

Không khí trong suốt bên cạnh Càn Kình trong phút chốc vặn vẹo mắt thường có thể thấy, ánh nắng chiếu rọi làm hắn cũng giống như đang vặn vẹo. Bụi bặm bay trong không khí rớt xuống đất bịch bịch chứ không phải chậm rãi đáp xuống.

Trọng lực!

Lòng Bàn Hoành Cơ máy động, đây là đấu kỹ tuyệt đỉnh bất truyền của Càn gia: Bộ mặt thật sự của Khôn đấu kỹ. Chỉ cần là tộc nhân của gia tộc huyết mạch Tinh Linh Vương cho dù không mở ra lực lượng huyết mạch cũng có thể thi triển được chút ít, còn người đã mở lực lượng huyết mạch Tinh Linh Vương mới phát huy hết uy lực của nó.

Trọng lực gấp năm lần! Càn Thần Vũ vừa ra tay đã phát động đẳng cấp đỉnh Khôn đấu kỹ, trọng lực xung quanh Càn Kình bỗng tăng lên gấp năm lần.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Trọng lực gấp năm lần, Càn Kình lao nhanh tới ma sát với không khí dường như muốn xé rách y phục của hắn, cổ chân và ngón chân đạp đất run bần bật.

Vạn Ảnh, Vạn Ảnh bản đơn giản.

Càn Vô Thiên mới cảm giác áp lực yếu đi bỗng tăng vọt, một bóng đen mờ đến nỗi không thể thấy từ mặt đất xông lên.

- Trúng cho ta!

Trước khi công kích của Càn Thần Vũ thì bàn tay Càn Kình đã ấn vào ngực Càn Vô Thiên. Đấu khí dâng trào bùng nổ, phá tan ma pháp hộ thể thạch bì phu nhị giai, phá mấy loại ma pháp hộ thể Càn Vô Thiên mới bày ra.

Răng rắc! Răng rắc!

Xương ngực Càn Vô Thiên không chịu nổi chưởng của Càn Kình ấn, máu trào ra từ miệng, lỗ chân lông trên cơ bắp ứa máu lẫn với huyết vụ đấu khí của Càn Kình để giảm bớt mức độ bị thương.

- Muốn khiến ta chết? Vậy ngươi cũng đừng mơ sống yên! Đấu tâm, nổ cho ta!

Mắt Càn Vô Thiên đỏ rực bão tố, đấu tâm ở ngực liên tục trướng lên. Khi tất cả đấu khí xông hướng đấu khí mạnh hơn bao giờ hết ở bàn tay Càn Kình, chưởng đối chưởng đẩy hắn ra, Càn Vô Thiên cũng bị đẩy lùi thoát khỏi Càn Kình công kích phòng ngự ngừa một chưởng ấn lấy mạng.

Đấu tâm nổ!

Mắt Càn Vô Thiên không còn tia sáng nhìn Càn Kình, nặng nề đập xuống đất, kéo một vệt máu dài.

Trong khoảnh khắc Càn Vô Thiên vì giữ mạng đã chấn bạo đấu tâm vất vả cô đọng được, bùng nổ ra uy lực vượt xa bình thường gấp mấy lần.

Ma pháp phòng hộ kéo dài, đấu tâm tự bạo phản kích, còn có Càn Thần Vũ công kích kiềm chế rốt cuộc ngăn cản uy lực một chưởng của Càn Kình.

Tiếc rằng Càn Vô Thiên không luyện thành một đấu kỹ xếp hàng trong đấu tâm, nếu không thì đã có thể tổn thương Càn Kình.

Mắt Càn Vô Thiên lóe tia độc ác, há mồm hộc ngụm máu nữa rồi ngất xỉu.

Giết! Giết Càn Kình! Phải giết Càn Kình!

Trong khoảnh khắc Càn Thần Vũ công kích thì trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đó là giết Càn Kình. Cho dù làm trái quy tắc quyết đấu, dù làm bẩn thanh danh Càn gia, dù bị gia chủ đại nhân tức giận giết chết thì Càn Thần Vũ quyết giết Càn Kình! Thanh niên này quá hung mãnh, nếu không giết hắn thì cả đồi Càn Vô Thanh có lẽ không hy vọng giết Càn Kình, suốt đời sống trong khuất nhục.

Giết Càn Kình, phải giết Càn Kình!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-922)