← Ch.432 | Ch.434 → |
Càn Kình gật đầu ra khỏi phòng Mộc Quy Vô Tâm, ngửa mặt nhìn trời sao. Quyết định lần này e rằng khiến Vĩnh Lưu thành không yên ổn nhưng nếu Càn Kình không làm như vậy có trời mới biết tiếp theo Lôi gia sẽ làm cái gì.
Mấy nữ quyến Cổ Nguyệt Gia Anh, La Thanh Thanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đã sớm đi ngủ, Càn Kình thả lỏng tâm tình quay về phòng, đội mũ ma pháp lên đầu, nhắm mắt ngủ.
Thôn nhỏ trong Vô Tận thế giới vĩnh viễn yên tĩnh như vậy, mọi người luôn vội vàng làm chuyện của mình, rất ít có chuyện gì hấp dẫn bọn họ.
Càn Kình đứng ở đầu đường bình yên, tâm tình buồn phiền bớt nhiều. Càn Kình giơ tay che trán đi hướng sân Bố Lai Khắc đại thúc, trong đầu suy nghĩ có nên đi Âu Lạp Khắc đấu khí phòng đánh lôi đài không? Hỏi Âu Lạp Khắc lão sư có cách nào mở ra đấu giới của người khác?
- Tiểu tử, lại đây một lúc.
Âu Lạp Lạp đứng trong gian phòng liên tục vẫy tay nói:
- Đến thử dược tề mới của ta.
Càn Kình đánh rùng mình. Dược tề mới là danh từ đáng sợ, có trời mới biết Thần Bí Dược sư Âu Lạp Lạp chế tạo ra dược tề kỳ dị gì.
Dược tề đỏ thắm như máu tựa dung nham lăn lộn trong ống nghiệm, mùi nồng nặc xộc vào xoang mũi làm người ta thấy nhức nhối như đầu sắp nứt ra.
Càn Kình nhe răng nhìn thần bí dược tề trong tay, vẻ mặt tò mò ngó Âu Lạp Lạp, muốn biết hắn sắp thử thần bí dược tề gì.
- Đây là dược tề nhanh chóng chữa lành thân thể toàn diện.
Vẻ mặt Âu Lạp Lạp tự hào, khóe mắt khinh thường liếc tiệm dược tề Á Đương Tư phái đối diện.
Âu Lạp Lạp nói:
- Mạnh hơn dược tề thấp kém gấp vạn lần.
Càn Kình nuốt nước miếng. Âu Lạp Lạp thật thích cạnh tranh với Á Đương Tư lão sư. Âu Lạp Lạp thích khám phá thân thẻ người hơn vậy mà làm ra thần bí dược tề trị liệu? Nhưng dược tề này có công hiệu không đây?
Hai ánh mắt sắc hơn dao bắn ra từ mắt Âu Lạp Lạp.
Càn Kình khẽ thở dài:
- Âu Lạp Lạp lão sư, bây giờ thân thể của ta rất tốt, không bị thương, không sứt mẻ gì, thần bí dược tề...
Vẻ mặt Âu Lạp Lạp mất kiên nhẫn phất tay, bộ dáng nếu ngươi không uống thì lão nương sẽ tự tay rót giúp.
Âu Lạp Lạp nói:
- Bởi vì thân thể của ngươi bình thường nên ta mới kêu ngươi uống.
- Uống thì uống.
Càn Kình lại khẽ thở dài:
- Xem ra phải ráng chống qua đợt dược lực này rồi đi tìm Âu Lạp Khắc lão sư.
Dược tề sôi sục nóng bỏng chua cay trôi xuống cổ họng, Càn Kình nghi ngờ không biết có bị độc câm luôn không.
Đau? Lần đầu tiên Càn Kình phát hiện uống vào thần bí dược tề Âu Lạp Lạp làm ra không thấy đau.
Mấy giây sau Càn Kình bỗng rất nhớ cái đâu từ hàng loạt Hỏa Sơn dược tề, hóa ra trên đời này có thứ khó chịu hơn đau đó là... Tê.
Đúng vậy, mấy giây ngắn ngủi trước tiên là đầu lưỡi tê, sau đó chân tê, cánh tay tê, toàn thân tê. Từ sau khi Càn Kình trở thành Chiến Sĩ Hàng Ma thì chưa từng có tình huống thân thể tê dại. Lần cuối cùng đôi chân Càn Kình tê liệt là lúc ngồi xổm trong 'nhà hạnh phúc' quá lâu ở học viện Chiến Sĩ và ma pháp Áo Khắc Lan.
Tê dại lâu không cảm nhận, Càn Kình thấy thật khó chịu. Chắc không phải điều chế sai thần bí dược tề đi? Làm gì có hiện tượng thân thể từ từ lành?
Mấy giây tê dại qua đi Càn Kình phát hiện thân thể có biến đổi, là mỏi. Cảm giác như đã không còn sức nhưng vẫn phải chạy, chân thật mỏi.
Tế bào thân thể mỗi một giây sinh ra các loại biến đổi. Âu Lạp Lạp mỉm cười gật gù lầm bầm, đi vào phòng mình.
- Xem ra dược tề này thành công, lâu dài sử dụng dược tề là năng lực thân thể hồi phục vượt qua người thường. Khi trọng thương ngủ một giấc là sẽ tự lành, thậm chí nháy mắt vài cái là khẻo, dùng tốt hơn cái gì ma pháp cấm chú, dược thủy hồi phục rất nhiều.
Dùng lâu dài? Ngủ một giấc? Nháy mắt? Càn Kình miễn cưỡng đảo tròng mắt tê nhìn bóng lưng Âu Lạp Lạp. Không uổng là Thần Bí Dược sư, cái gì cũng dám nghĩ.
- Con người cuối cùng vẫn phải dựa vào mình.
Âu Lạp Lạp loay hoay các thiết bị thực nghiệm, nói:
- Dược tề chữa trị gì đó cũng tố, khi trong trận đối địch thì ngươi có thời gian dùng không?
Tròng mắt tê dại của Càn Kình thẫn thờ. Tuy sư phụ Thần Bí Dược sư Âu Lạp Lạp có khi điên điên khùng khùng nhưng nói rất có lý, cuối cùng con người vẫn chỉ dựa vào mình. Trên chiến trường kẻ địch sẽ không cho đối thủ thời gian uống dược chữa lành vết thương.
- Khi tê liệt cố gắng khống chế thân thể của mình hoạt động đi.
Âu Lạp Lạp không ngẩng đầu lên, nói:
- Mức độ hoạt động càng lớn thì năng lực chữa lành thân thể của ngươi càng mạnh.
Hoạt động? Càn Kình muốn cười nhưng cơ mặt đã hoàn toàn tê liệt, căn bản không làm được biểu tình nào. Tròng mắt hơi nhúc nhích đã là rất khó khăn, dù là một cây ngón út đều không thể khống chế, tê liệt rất khó chịu, không thể điều khiển.
Tê liệt và chữa lành thân thể có quan hệ gì? Càn Kình không hiểu nhưng chắc Thần Bí Dược sư Âu Lạp Lạp có chút căn cứ đi?
Đấu khí, lúc này đấu khí dường như tê liệt, bao gồm đấu tâm.
Đả Thiết Hô Hấp Pháp!
Càn Kình trợn tròn mắt. Khi gặp nguy hiểm gì, Đả Thiết Hô Hấp Pháp từng mấy lần sáng tạo kỳ tích, Địa Hỏa Chi Tâm đấu tâm thứ hai hôm nay... Bị thần bí dược tề tê liệt.
- Dùng thân thể của ngươi, đừng trông chờ vào đấu khí.
Âu Lạp Lạp tiếp tục thực nghiệm kỳ dị, nói:
- Đấu khí của ngươi là luyện từ thân thể, chỉ có thân thể là khống chế tất cả. Không có thân thể thì ngươi lấy đâu ra đấu khí? Học với chúng ta lâu như vậy mà vẫn không biết đâu mới là ngọn nguồn, quá ngu ngốc.
Ngu ngốc? Càn Kình hơi thích cảm giác tê liệt này, ít nhất bây giờ bị chửi mà không thể đỏ mặt.
Ngu ngốc!
Càn Kình vô lực, khó khăn chuyển động tòng mắt. Vô Tận thế giới và Chân Sách hoàng triều cách biệt quá nhiều, mỗi lần Càn Kình biểu hiện đều đổi lấy Mộc Quy Vô Tâm đại thúc khen ngợi, đến Vô Tận thế giới đổi lấy đánh giá chỉ có hai chữ ngu ngốc.
- Tập trung tinh thần, khống chế thân thể của ngươi.
Âu Lạp Lạp tăng thêm vài dược tề kỳ lạ trong ống nghiệm, nói:
- Thần bí dược tề không thể khai phá ra thân thể của ngươi, chỉ có ngươi mới có cơ hội sáng tạo, khai phá ra cơ thể mình. Có thể khai phá ra thân thể được không phải xem chính ngươi.
Khống chế thân thể...
Càn Kình nhắm mắt lại, không rối rắm vấn đề ngu ngốc nữa. Càn Kình tập trung tất cả tinh thần cảm nhận mỗi tấc cơ bắp, mỗi sợi gân xanh, tìm hiểu tình trạng thật của chúng, chỉ có hiểu rõ mới có khả năng khống chế.
Dưới biểu tình không kiên nhẫn của Âu Lạp Lạp là vui vẻ gật gù, xem ra chưa ngu đến hết thuốc chữa.
Thân thể mới là căn nguyên?
Càn Kình chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Trong lịch sử bao nhiêu năm qua trong Chân Sách hoàng triều thì Chiến Sĩ luôn cường điệu đấu khí, đấu kỹ hoặc rõ ráng truy cầu mở ra lực lượng huyết mạch.
Khi lực lượng huyết mạch đạt đến đỉnh thì truy cầu tu luyện đỉnh đấu khí, học tập sử dụng đỉnh đấu kỹ, còn thân thể...
← Ch. 432 | Ch. 434 → |