← Ch.507 | Ch.509 → |
Phân Kim Liên Trảm, Phân Kim Liên Trảm, Sương Hàng, đấu kỹ thánh giai Tiềm Lôi, các loại đấu kỹ luân phiên thi triển trong tay Càn Kình. Trong đám người Càn Kình càng đánh càng thuận tay, chớp mắt đã chuyển đến mười mấy đối thủ. Âu Lạp Khắc nhìn chớp mắt liên tục, khí thế của tiểu tử này trưởng thành hơn lần trước rất nhiều.
- Không được, không thể để tiểu tử này đánh thuận.
Âu Lạp Khắc búng tay, mấy chục đấu khí bay vào người Chiến Sĩ. Những Chiến Sĩ mới rồi mất sức lực trong khoảnh khắc thực lực tăng vọt. Càn Kình cảm giác áp lực không ngừng tăng lên, công kích suôn sẻ biến trúc trắc.
Trở ngại xuất hiện, đám Chiến Sĩ như bầy sói xông lên. Hàng trăm quyền cước công phòng chớp mắt hoàn thành, Càn Kình như giẻ rách văng ra ngoài, bay lên cùng hắn còn có bốn Chiến Sĩ trong Thiên Quân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Càn Kình trượt từ sàn nhà ra ngoài cửa mới đứng dậy, cười khổ nhìn Âu Lạp Khắc đại thúc.
- Tiểu tử, ngươi đủ tư cách.
Âu Lạp Khắc thu lại Thiên Quân, đưa đấu khí Băng Diễm cho Càn Kình.
Âu Lạp Khắc nói:
- Nhưng ngươi cầm thứ này cũng vô dụng, trừ phi ngươi tự phế đấu khí tu luyện nó.
Càn Kình nhanh chóng lật xem ghi nhớ từng đường nét, dù hắn không thể học tập mấy thứ này nhưng lỡ như gặp thanh niên thích hợp thì có thể thu làm hỗ trợ.
- Tuy nhiên mới rồi ta nghiên cứu thì thấy ngươi có thể sinh ra đấu khí lửa đặc biệt?
Càn Kình liên tục gật đầu, trong lòng không kiềm được tán thán. Âu Lạp Khắc đại thúc thật lợi hại, có ánh mắt sắc bén đến thế.
- Tiểu tử, trừ phi ngươi cô đọng ra đấu thân thứ hai có thể cho đấu thân thứ hai tu luyện cái này.
Âu Lạp Khắc cười híp mắt nói:
- Nhưng đấu thân thứ hai không dễ cô đọng.
Càn Kình thở dài. Theo bút ký trong Càn gia ghi chép nếu muốn cô đọng đấu thân thứ hai thì phải là Chiến Sĩ nhập thánh, hơn nữa không phải Chiến Sĩ nhập thánh nào cũng cô đọng ra đấu thân thứ hai được. Càn gia từng xuất hiện Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thức tỉnh chung cực nhưng không thể cô đọng đấu thân thứ hai.
Trong ghi chép của Càn gia thì đấu thân thứ hai là kết quả may mắn, không thể tìm được bí pháp cô đọng đấu thân thứ hai.
- Tất nhiên có lẽ còn có một cách.
Âu Lạp Khắc mỉm cười nói:
- Ngươi có thể đi hỏi Bố Lai Khắc đại thúc, có lẽ hắn có cách ngươi không cần cô đọng đấu thân thứ hai vẫn luyện được bộ đấu khí này. Bố Lai Khắc đại thúc? Càn Kình nhíu mày. Tuy Càn Kình biết Bố Lai Khắc đại thúc không đơn giản nhưng chắc cũng không có cách nào. Trên đời này mỗi người chỉ có thể tu luyện một bộ bí pháp đấu khí, Càn Kình đã siêu may mắn khiến tử đấu khiếu cô đọng ra đấu khí. Lại luyện một bộ? Càn Kình lắc đầu. Dù Bố Lai Khắc đại thúc nói có cách thì Càn Kình sẽ không tu luyện, mỗi người có tinh lực hữu hạn, cho dù có không gian Vô Tận thế giới thu hoạch thời gian người khác ngủ không có tu luyện mọi thứ học được nhưng thời gian đã là cực hạn, hắn không rảnh tập đấu khí khác. Càn Kình từ biệt Âu Lạp Khắc đi vào sân rèn của Bố Lai Khắc đại thúc, nhìn sư phụ thợ rèn già hút thuốc như mọi khi. Càn Kình trầm ngâm, cuối cùng cầm bí pháp đấu khí Băng Diễm đi tới.
Càn Kình hỏi:
- Đại thúc nhìn cái này xem ta có thể luyện được không?
Bố Lai Khắc đại thúc mở con mắt đục ngầu nhìn lướt qua bí pháp đấu khí trong tay Càn Kình, tẩu thuốc gõ mặt đất chỉ vào đài rèn không xa.
Bố Lai Khắc đại thúc nói:
- Đi rèn sắt.
Quả nhiên! Đại thúc cũng không có cách nào?
Hoặc là đại thúc không muốn cho mình luyện?
Càn Kình không hiểu suy nghĩ của Bố Lai Khắc đại thúc, gãi đầu đi hướng đài rèn. Vị sư phụ này chưa từng lại hắn, nếu Bố Lai Khắc đại thúc không muốn trả lời thì Càn Kình sẽ không hỏi.
Càn Kình đứng trước đài rèn, tay cầm đả thiết chuy đặt một bên. Càn Kình bỗng cảm giác trọng lực bốn phía thay đổi.
Gấp đôi... Gấp hai... Gấp năm lần...
Đây là? Càn Kình cúi đầu nhìn dưới chân, giật mình suýt rớt tròng mắt. Đây... Đây chẳng phải là ma đạo khí khống chế trọng lực mà A Khắc Nạp Thập lão sư làm ra sao?
Tại sao... Tại sao thứ này xuất hiện ở đây?
- Đừng quan tâm gì khác, tiếp tục rèn đi.
Giọng nói lạnh nhạt chất chứa ra lệnh của Bố Lai Khắc đại thúc khiến Càn Kình hiểu sư phụ đại thúc thợ rèn vì hắn đã đến chỗ A Khắc Nạp Thập lão sư lấy về đàik hống chế trọng lực.
Cảm động tràn ngập khắp người Càn Kình. Mỗi ngày Càn Kình đều vào Vô Tận thế giới, được các lão sư chân thành, nghiêm túc, quan tâm chỉ dạy nhất nhưng hắn quên mất một chuyện rất quan trọng.
Càn Kình xem các lão sư đối xử tốt với hắn là chuyện đương nhiên, thậm chí không có suy nghĩ cảm ơn một lần nào. Càn Kình chỉ xem chỗ này như nơi cho hắn nâng cao các mặt thực lực hoặc nên nói là công cụ.
Thời gian dài như vậy, đã mấy năm rồi! Càn Kình phát hiện hắn đến đây chỉ biết đòi hỏi, chưa từng hiến dâng, càng không quan tâm lão sư một lần nào, hắn cảm thấy nơi đây là đương nhiên.
- Đại thúc...
Lần đầu tiên Càn Kình chống lại yêu cầu rèn sắt của Bố Lai Khắc đại thúc, cầm đả thiết chuy chậm rãi bước tới gần gã. Mắt Bố Lai Khắc đại thúc mông lung tăng phần tò mò.
- Đại thúc...
Càn Kình tới trước mặt Bố Lai Khắc đại thúc, ngồi xổm xuống, cùng thợ rèn già bốn mắt nhìn nhau.
Càn Kình hỏi:
- Ta có thể làm chút gì cho người không? Nơi này rốt cuộc là đâu? Tại sao người ở đây? Người...
- Rèn sắt đi.
Giọng nói bình tĩnh của Càn Kình thay đổi rất nhỏ, cực kỳ nhỏ. Nếu Càn Kình không nghiêm túc chú ý thì không thể phát hiện ra biến đổi.
Đó là vui vẻ, khi người ta vui sẽ có âm điệu đặc biệt, chẳng qua Bố Lai Khắc đại thúc dùng giọng không kiên nhẫn nhấn mạnh cố gắng che giấu nỗi vui mừng vì có người quan tâm.
Càn Kình nhìn vẻ mặt Bố Lai Khắc đại thúc, ngẩn ra, ngoan ngoãn đứng dậy cầm đả thiết chuy đến đả thiết lô. Nếu hôm nay Bố Lai Khắc đại thúc không muốn nói thì Càn Kình không nên tiếp tục hỏi, nhưng sau này đmỗi lần đến Vô Tận thế giới hắn cần tìm cách hỏi mỗi một lão sư.
Chỉ biết đòi lấy mà không biết trả ơn các lão sư chỉ dạy, trong lòng Càn Kình dâng tràn cảm giác xấu hổ. Trên đời này không nhiều người tốt với Càn Kình, các lão sư ở đây tốt với hắn thế nhưng hắn hoàn toàn bỏ qua bọn họ.
Trọng lực lại một lần nữa xuất hiện! Càn Kình phát hiện trọng lực gấp năm lần không là gì với thân thể của hắn. Vận tốc quay đấu khí trong người tuy chuyển động hơi khó khăn một chút nhưng không ảnh hưởng đến đấu khí chuyển động, chỉ đả thiết chuy trong tay...
Nặng, thật là nặng. Một đả thiết chuy nho nhỏ Càn Kình lại có cảm giác vất vả tay không nâng con voi to. Rèn sắt trong trạng thái này... Dù có mười cái mạng cũng mệt chết.
Bố Lai Khắc đại thúc không có ý định giảm bớt ma đạo khí trọng lực gấp năm lần, Càn Kình đành cắn răng vận chuyển Đả Thiết Hô Hấp Pháp vung cây búa. Lực lượng lửa nóng cháy càng khó hấp thu hơn trước, dường như có thứ gì cưỡng ép đè lại lửa nóng không cho chúng nó bổ sung Càn Kình.
*****
Keng!
Búa tạ giã vào kim loại nóng bỏng bắn ra hỏa hoa huyễn lệ, Càn Kình có cảm giác đau đớn khó tả, không phải mệt về lực lượng. Sử dụng đả thiết chuy trong trọng lực gấp năm lần yêu cầu khống chế sức mạnh không chỉ khó gấp mười lần.
Gõ đệ tứ chuy Thăng Phong Thập Bát Chuy hoàn toàn biến dạng biến hình! Độ quen thuộc tăng trưởng cao hơn bất cứ lúc nào, trong khó khăn biểu hiện được như vậy đã là không dễ.
Chỉ một chùy, Càn Kình phát hiện mấy ngày trước khi hắn tập luyện đệ tứ chuy Thăng Phong Thập Bát Chuy có sai lầm, những sai lầm che giấu rất khó phát hiện, cho đến khi trọng lực bỗng tăng lớn, quá trình khống chế cực kỳ gian nan thì những sai lầm lộ ra.
Thì ra là vậy! Càn Kình vác đả thiết chuy nhắm mắt lại, nhớ đến một chùy kia. Càn Kình đã hiểu Bố Lai Khắc đại thúc giúp đỡ hắn không chỉ vì rèn luyện lực lượng, giúp ích lớn với kỹ xảo, đấu khí.
Búa thứ hai... Thứ ba... Thứ bốn... Thứ năm... Thứ sáu... Thứ mười... Thứ một trăm... Thứ ba trăm... Càn Kình cảm thấy mệt, cực kỳ mệt.
Lúc trước vào lúc này Càn Kình sẽ còn hơn một nửa thể lực, có thể nói là thân thể hoàn toàn thư giãn, là lúc hưng phấn nhất. Hiện giờ chẳng những thể lực tiêu hao gần hết, sử dụng Đả Thiết Hô Hấp Pháp tiêu hao nhanh hơn ngày thường nhiều, cạn gần hết.
Trọng lực gấp năm lần không ảnh hướng vận tốc quay đấu khí nhưng giữ vận tốc quay cao như vậy tiêu hao lượng đấu khí nhiều hơn bình thường rất nhiều. Chẳng qua mới đầu Chiến Sĩ sẽ không quá chú ý tình huống này, khi thời gian trôi qua, đấu khí dần tiêu hao thì tốc độ hao hụt sẽ càng lúc càng nhanh.
Đây là điểm đáng sợ thật sự của Khôn đấu kỹ Càn gia. Càn Kình từng khắc sâu ghi nhớ điểm này, bây giờ hắn bất giác quên đi, mãi khi lại đứng trong ma đạo khí trọng lực quái dị mới phát hiện vấn đề.
Ban đầu đấu khí chỉ tiêu hao gấp đôi, theo thời gian và đấu khí trôi đi, tốc độ tiêu hao đấu khí từ gấp đôi biến thành gấp hai, gấp ba rồi gấp năm mới giữ được vận tốc quay đấu khí cao.
Đấu khí trong tử đấu khiếu tiêu hao gần hết, buộc phải dùng đấu khí trong đấu khiếu sống giữ sức bật để rèn.
Nhưng tốc độ tiêu hao như vậy nhanh hơn Càn Kình tưởng tượng nhiều. Không đợi tất cả lực lượng Địa Hỏa Chi Tâm hồi phục thì Phong Vân đấu khí đã tiêu hao gần hết, chỉ có thể vội vàng lại chuyển hoán sử dụng Đả Thiết Hô Hấp Pháp.
Mấy canh giờ trôi nhanh trong chớp mắt. Càn Kình ném đả thiết chuy nặng nề ngồi bệch dưới đất thở hồng hộc. uy lực Thăng Phong Thập Bát Chuy càng lớn thì càng tiêu hao nhiều đấu khí, Càn Kình dù gì cũng là Chiến Sĩ đỉnh Tru Ma cửu chiến, lượng đấu khí khá kinh người.
Bây giờ Càn Kình giã đả thiết chuy một lúc sau mệt còn hơn lần đầu tiên rèn gấp mấy lần, thậm chí là chục lần. Càn Kình ngồi dưới đất còn thấy mệt, chỉ có nằm giang ngang mới cảmn hận thân thể tê mỏi như có ngàn vạn con sâu nhỏ chui trong người.
Nếu không phải trước kia Càn Kình thói quen mệt nhọc nhiều thì hắn nghĩ đã mệt đến xỉu, tiêu hao đến nỗi không muốn thở.
Nghỉ ngơi, nghỉ ngơi, lại nghỉ ngơi.
Càn Kình chậm rãi hồi phục đấu khí và lực lượng, phát hiện Bố Lai Khắc đại thúc liếc qua vội đứng dậy.
Càn Kình đi hướng Bố Lai Khắc đại thúc, hỏi:
- Đại thúc có chuyện gì?
Bố Lai Khắc đại thúc giơ tẩu thuốc chỉ vị trí Địa Hỏa Chi Tâm của đấu giới, lạnh nhạt nói:
- Cảm nhận đi.
Cảm nhận? Cảm nhận cái gì? Càn Kình khó hiểu nhíu mày, bản ăng cảm giác lực lượng Địa Hỏa Chi Tâm, từng tia khí nóng lăn lộn bên trong. Trừ khí nóng bỏng ra lúc trước đấu khí Băng Diễm tiêu hao nhiều được đến bổ sung cực lớn, tăng tiến rõ ràng so với trước khi vào Vô Tận thế giới.
- Cái này...
Càn Kình ngạc nhiên nhìn Bố Lai Khắc đại thúc. Mới rồi lúc rèn Càn Kình căn bản không có thời gian tu luyện đấu khí, tại sao...
- Địa Hỏa Chi Tâm còn gọi là vạn hỏa chi nguyên.
Bố Lai Khắc đại thúc chậm rãi rít một hơi túi thuốc phun ra khói xám xanh, nói:
- Băng diễm cũng là hỏa, vạn hỏa chi nguyên có thể nuốt lửa thiên hạ, vào trong đó tất nhiên sẽ có tăng tiến, cần gì tập luyện đơn?
Vạn hỏa chi nguyên?
Càn Kình ngơ ngác nhìn Địa Hỏa Chi Tâm dường như đang ngủ say. Càn Kình đánh nửa ngày trong Âu Lạp Khắc đấu khí phòng, khổ sở tìm một bộ bí pháp đấu khí toàn diện để tu luyện thì ra chỉ vô dụng.
- Sau này gặp đấu khí hỏa hệ trực tiếp dùng Đả Thiết Hô Hấp Pháp, sử dụng cách hút lửa vào người là có thể nuốt đấu khí lửa của đối phương.
Hiếm khi Bố Lai Khắc đại thúc nói nhiều vài câu:
- Nếu đối thủ của ngươi mạnh hơn ngươi nhiều thì đừng sử udnjg, ngươi sẽ no chết.
No chết... Càn Kình nhếch môi, mấy hôm trước hắn thật sự no chết.
- Vậy ma thú...
- Chỉ cần là hỏa hệ liền có thể.
Bố Lai Khắc đại thúc lạnh nhạt nói:
- Muốn rèn ra thần khí chỉ dùng những ngọn lửa đốt cháy thì sao có thể? Mấu chốt thật sự là bản thân thợ rèn.
Bản thân thợ rèn... Càn Kình nghiệm kỹ lời Bố Lai Khắc đại thúc nói, câu này quá đúng. Nếu không có Địa Hỏa Chi Tâm tồn tại thì lần trước khả năng Càn Kình thành công rèn hồn binh giảm gấp một vạn lần.
Địa Hỏa Chi Tâm, chính vì lần trước có Địa Hỏa Chi Tâm tồn tại chẳng những khiến năng lực của Càn Kình tăng nhanh, về điều chỉnh nhiệt độ lửa cũng có ưu thế thợ rèn khác không có.
Càn Kình phát hiện lúc trước hắn chưa từng suy nghĩ đến ưu thế này, mãi khi đại thúc lên tiếng mới nhận ra hắn có ưu thế lớn mạnh hơn nhiều thợ rèn. Nay ưu thế này theo đấu khí Băng Diễm xuất hiện mở rộng gấp chục lần, trăm lần.
Không có đấu khí Băng Diễm xác xuất thành công chế tạo hồn binh và xác suất thành công có được đấu khí Băng Diễm hoàn toàn chính là hai khái niệm. Tuy rằng xác xuất thành công không có một phần nhưng cao hơn trước kia nhiều, ít nhất càng nắm chắc khi rèn đấu binh đỉnh giai, giảm bớt nhiều thời gian.
- Tuy chưa hoàn thành lửa...
Bố Lai Khắc đại thúc gõ tẩu thuốc xuống đất, nói:
- Nhưng chắc có thể rèn ra siêu đấu binh.
Siêu đấu binh? Càn Kình chưa từng nghe danh từ kỳ lạ này. Càn Kình đọc rất nhiều bút ký trong phòng Bố Lai Khắc đại thúc, càng chưa thấy từ ngữ này.
- Đấu binh và hồn binh chênh lệch bao lớn?
Càn Kình nghe Bố Lai Khắc đại thúc hỏi chìm trong suy tư. Đấu binh và hồn binh chênh lệch cỡ Tây sơn to lớn của Vô Tận thế giới và một ngọn núi nhỏ nào đó trong Chân Sách hoàng triều.
Hai bên chênh lệch không thể diễn tả bằng lời.
Lần trước Càn Kình có thể rèn thành công một thanh hồn binh hoàn toàn là may mắn, dù bây giờ cho hắn hai mươi phần tài liệu hồn binh giống nhau thì chưa chắc hắn thành công rèn ra hồn binh.
Nếu dùng để rèn đấu binh vậy Càn Kình có thể bảo đảm sẽ rèn ra hai mươi thanh đấu binh đỉnh giai.
- Đấu binh và hồn binh chênh lệch lớn như vậy chính giữa là chân không sao?
← Ch. 507 | Ch. 509 → |