Vay nóng Homecredit

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 620

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 620: Đầu đêm triền miên
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Ba hoàng tử biến mất.

Nghe tin này, đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngẩn ngơ, sao có thể như vậy? Vốn tưởng rằng ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần tranh giành lẫn nhau sẽ có một người thắng.

Nhưng hôm nay ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần cùng biến mất. Càn Kình không nghĩ ra hôm đó vì cầu thoát thân hắn ném Lộ Tây Pháp chi tâm ra ngoài đổi lấy ba hoàng tử thực lực mạnh mẽ mất tích.

* * *

- Chắc chưa chết.

Sau khi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xác định tin tức này không phải ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần cố ý tung tinh giả thì thần kinh thả lỏng, tìm một quán rượu trong một trấn nhỏ không quá phồn hoa. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ăn cơm nóng, tổng kết suy đoán.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:

- Ta cứ có cảm giác ba người kia chưa chết.

Càn Kình uống hai hớp canh dê ấm áp dạ dày, nhẹ gật đầu đồng ý Lộ Tây Pháp Lưu Thủy suy đoán.

Ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần tuyệt đối không chết hết, nếu có một người xuất hiện thì còn bình thường nhưng bây giờ cả ba cùng mất tích. Càn Kình cảm thấy ba hoàng tử Ma tộc không chết.

- Sao cũng được.

Đoạn Phong Bất Nhị lười biếng gục trên mặt bàn, ngáp dài nói:

- Bọn họ không xuất hiện là chuyện tốt, ngày mai chúng ta có thể rời khỏi lãnh địa Ma tộc quay về tái ngoại an toàn rồi.

Tái ngoại an toàn? Nụ cười của Càn Kình có chút đắng. Tái ngoại mỗi ngày có chém giết, máu me, sinh mệnh trôi đi thế nhưng bây giờ trong mắt đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc biến thành an toàn. Xem ra tình cảnh hiện tại của mọi người quá kém.

- Về tái ngoại...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chìm đắm trong phân tích chợt biến sắc mặt, tay cầm bát cơm khẽ run, biểu tình hơi buồn, không có gì là vui sướng thoát khỏi nguy hiểm.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách chỉ lo cúi đầu phân tích, không thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biến sắc mặt. Ăn xong bữa cơm chiều, đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tự quay về phòng mình đã đặt trước khi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vào tiệm cơm.

Mấy ngày nà đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy liên tục không ngừng điên cuồng chạy nhanh, sợ ba hoàng tử Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần biết tin đột nhiên xuất hiện. Không ngờ ba hoàng tử Ma tộc đáng lo nhất tập thể mất tích, Đại Ma Vương bệ hạ tự ban thánh chỉ tìm kiếm Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, Lộ Tây Pháp Tinh Thần.

Đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hấp thu ích lợi từ Lộ Tây Pháp chi tâm, mấy ngày nay bởi vì gần như chật vật chạy trốn căn bản không có thời gian hoàn toàn tiêu hoa. Chỉ có Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bởi vì huyết mạch nên trong khi chạy trốn vẫn tăng tiến không ngừng.

Càn Kình ngồi trước song cửa sổ nhìn trăng mới mọc, nói:

- Mấy ngày nay Thiết đẹp trai liên tục tăng thực lực, không biết hắn đã đến cảnh giới gì rồi, cách nhập thánh còn có bao xa?

Nhập thánh? Càn Kình không nghi ngờ Thiết Khắc sẽ nhập thánh, dù không có tích lũy khổng lồ như Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cũng không thành vấn đề, huống chi bây giờ gã tích lũy phong phú.

Két két két két két!

Không có tiếng gõ cửa, cửa phòng bị đẩy mở. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không đợi Càn Kình cho mời đã bước chân vào phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại.

Rầm!

Ván cửa chạm vào khung cửa không lớn.

Nhưng, giờ khắc này.

Càn Kình cảm giác nghe thanh âm vang dội nhất, thanh âm hỗn hợp quyết tâm, kiên định, quyết tâm chưa từng có của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

- Phù.

Ngọn đèn trên bàn bị Lộ Tây Pháp Lưu Thủy búng tay dập tắt. Trong khoảnh khắc gian phòng tối sầm, chỉ có ánh trăng len qua khung cửa sổ chiếu vào căn phòng.

Đây là? Càn Kình ngẩn người, chợt thấy gò má Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hây hồng. Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cởi nút cổ áo.

Càn Kình ngập ngừng kêu lên:

- Lưu Thủy...

Môi Càn Kình bị đôi môi hồng nóng bỏng chặn lại, đầu lưỡi mềm ngọt ngào chui vào.

Đầu óc Càn Kình trống rỗng, lưỡi bản năng quấn lấy lươi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bắt chặt tay Càn Kình kéo ra sau lưng mình.

Ngay sau đó, bàn tay Càn Kình chạm vào thân thể đầy co giãn.

Gò má Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nóng ran, cảm nhận bàn tay Càn Kình vịn mông mình. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ôm chặt Càn Kình hơn, nhắm mắt hưởng thụ giây phút êm đềm.

Càn Kình ngạc niên nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, chuyện này...

- Yêu ta đi được không?

Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ôm ăMa tộcj Càn Kình, độc nhãn nóng bỏng nhìn hắn.

- Ta buông tự tôn của phụ nữ chủ động đưa lên cửa, đừng đẩy ta ra, đừng từ chối ta, để ta trao mình cho ngươi được không?

Nói rồi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lại hôn môi Càn Kình.

Giờ phút này, Càn Kình không suy nghĩ gì nữa, nếu hắn cứ từ chối thì...

Hai đôi môi dán nhau, hai cái lưỡi cùng múa. Hai tay Càn Kình đặt trên mông vêu, mười ngón mở ra bóp cặp mông co giãn. Bụng Càn Kình nóng lên, thân thể bắt đầu biến đổi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chậm rãi lùi ra sau, Càn Kình từ từ tiến tới trước. Hai người ngã xuống giường. Tay Càn Kình đi từ cặp mông lên eo thon rồi đi dần lên trên, xâm phạm gò bồng đào bí ẩn.

- A...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khẽ rên mất hồn, làm phần dưới của Càn Kình nhanh chóng cứng. Tay bóp ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cởi thứ ngăn cản, làn da tiếp xúc làn da co giãn, cảm nhận hạt đậu cứng dần.

Vải áo không thể ngăn cản đôi nam nữ như đoàn lử quấn nhau, chúng nó nhanh chóng mất tác dụng rơi rụng xuống đất.

Càn Kình cảm giác vị trí Lộ Tây Pháp Lưu Thủy phun ra khí nóng, eo hổng lên trên. Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vòng qua lưng Càn Kình, bấu mạnh, móng tay bấu vào da hắn.

- Đừng ngừng...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đỏ mặt nhìn Càn Kình, nói:

- Vào đi, đêm nay ta trao thân cho ngươi. Ta muốn làm nữ ma của ngươi, đừng dịu dàng với ta yêu ta đi... Hãy mạnh mẽ yêu ta...

Càn Kình khom người hôn môi hồng, eo hổng lên, cảm giác xâm nhập vào bí cảnh chưa từng tới. Càn Kình thấy môi nóng rát đó là vì Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đau đớn cắn một cái.

Trong phút chốc Càn Kình cảm giác hắn khác với trước, bây giờ hắn mới là nam nhân thật sự, con đường phía trước bị kín vẫn quyết đi tới.

- Yêu ta đi... Càn Kình... Yêu ta nhiều vào...

Ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cọ sát ngực Càn Kình, đẩy nam tính của hắn lên đến độ cao mới. Thân thể Càn Kình cứng ngắc bản năng phập phồng.

*****

- Yêu ta đi... Yêu ta nhiều vào...

Gian phòng nho nhỏ, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cứng ngắc phối hợp Càn Kình hoạt động, không ngừng rên rỉ:

- Yêu ta nhiều vào... Sâu chút nữa... Mạnh nữa... Đừng quan tâm ta... Mạnh hơn nữa...

Giường nhỏ kêu răng rắc như chịu không nổi áp lực sắp sập rồi lại cố gắng chống đỡ.

Một người một ma càng lúc càng quen thuộc nên làm như thế nào. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bò lên người Càn Kình, hai tay ấn bụng hắn, gáy ngọc đầy dấu hôn ngửa cao. Đôi cánh Đọa Lạc Thiên Sứ đen to giương ra sau lưng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Ma võ sĩ huyết mạch chiến thân!

Giờ phút này, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hóa thân huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ. Càn Kình cảm giác lực lượng kẹp chặt mình tăng gấp đôi, sung sướng khó tả lan tràn khắp người.

Càn Kình bản năng lật người đè Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, đôi cánh to bao phủ hai người. Ánh trăng bên ngoài khung cửa sổ chỉ có thể chiếu vào cánh chim đen không ngừng mấp máy.

- Mạnh thêm đi... Càn Kình... Để lại mầm trong người ta đi... A...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rên rỉ, đôi chân thon dài kẹp chặt eo Càn Kình.

Thời gian chậm rãi trôi qua, giường gỗ ngừng kêu.

Càn Kình nhẹ vuốt mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, mắt xẹt qua hốc mắt trống rỗng, dịu giọng hỏi:

- Thật sự không cần ta tìm một con mắt cho nàng?

- Không.

Giọng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bướng bỉnh vang lên, nàng nhìn Càn Kình, nói:

- Bây giờ dù ngươi có móc mắt Thiết đẹp trai xuống trả lại cho ta thì ta cũng không cần.

Ngón tay Càn Kình vuốt mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khẽ run, nàng trả lời làm hắn bất ngờ.

- Ta muốn ngươi vĩnh viễn nhớ ta, ta mất mắt là vì ngươi. Mắt nữ ma của ngươi bị ngươi tự tay móc!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cầm tay Càn Kình đặt trên ngực mình, nói:

- Bóp nó được không?

Càn Kình cúi đầu khẽ cắn 'bánh bao', ngậm dái tai, khẽ hỏi:

- Thật sự muốn ở lại?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khẽ run, dần mỉm cười nói:

- Không uổng là nam nhân của ta, đã đoán được.

Càn Kình khó hiểu hỏi:

- Nàng có biết ở lại là nguy hiểm không?

- Ta biết.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cố chấp nhìn Càn Kình, nói:

- Nhưng ta muốn ở lại! Lần này được đến Lộ Tây Pháp chi tâm truyền thừa, ta nghĩ ta có thể tranh giành ngôi vua kia. Ta không muốn từ bỏ cơ hội này, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ta nhất định trở thành nữ hoàng!

- Có lẽ...

Mắt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chợt buồn, nói:

- Có lẽ khi ta trở thành nữ hoàng sẽ có cơ hội giải trừ chiến tranh hai bên. Ta không muốn gặp ngươi trên chiến trường nhân ma, nếu ta không thành nữ hoàng thì sẽ bị phái đi chiến trường nhân ma, khi đó dù ta có chạy trốn thì... Chân Sách hoàng triều sẽ chấp nhận ta sao?

- Có ta...

- Không...

Tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy che môi Càn Kình, nói:

- Ta là nữ ma của ngươi nhưngk o muốn vướng chân ngươi. Lần trước theo ngươi về Chân Sách hoàng triều là mạo hiểm có mục đích, khi đó ta nghĩ nếu bị lộ thân phận thì kéo ngươi chôn cùng. Bây giờ...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhẹ lắc đầu, tóc đen dài gợn sóng trên giường.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:

- Nếu ta theo ngươi trở về Chân Sách hoàng triều bị lộ thân phận thì ngươi sẽ làm sao?

- Ngươi sẽ cứu ta, liều mọi thứ cứu ta! Bởi vì ngươi là nam nhân của ta, chắc chắn ngươi sẽ làm như vậy.

Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vòng qua cổ Càn Kình, nói:

- Nam nhân của ta ơi, ngươi có biết là ta yêu ngươi nhiều cỡ nào không? Ta không muốn khi đó ngươi vì ta mà đối kháng cả Chân Sách hoàng triều.

- Ta có thể tưởng tượng hình ảnh đó hoa lệ biết bao.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhắm mắt lại chìm trong ảo tưởng, nói:

- Nếu ta bị phát hiện thân phận, người ra tay sẽ chọn lúc ngươi không bên cạnh ta rồi phế bỏ thực lực của ta, trói ta ở trung ương quảng trường Thần đô, thiêu chết ta, còn ngươi...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mở to mắt khẽ hôn Càn Kình, nói:

- Nam nhân của ta, lúc đó ngươi chắc chắn sẽ mặc chiến bào, đơn độc giết vào trung ương quảng trường có tầng tầng hộ vệ, với tư thế anh hùng cái thế cứu ta. Dù máu nhuộm mặt đất, dù vô số đầu người rơi xuống thì ngươi sẽ tới cứu ta, bởi vì ngươi là nam nhân của ta, nam nhân duy nhất.

- Đó là cảnh tuợng mỗi nữ nhân, nữ ma đều nằm mơ.

Khóe môi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cong lên nụ cười kiêu ngạo:

- Bất cứ phụ nữ nào thà chết cũng muốn thấy cảnh tượng đó. Ta từng hy vọng, từng ảo tượng như vậy nhưng...

- Ta không thể ích kỷ.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn Càn Kình, nói:

- Ta không thể khiến ngươi rơi vào nguy hiểm như thế. Ngươi phải trở thành anh hùng trong lòng dân chúng Chân Sách hoàng triều, ngươi cần giải cứu phụ thân của ngươi, giẫm Càn gia dưới chân. Chỉ đánh bại Càn Chiến Huyền là không đủ, ngươi cần đạp đổ Càn gia, dùng lực lượng toàn quốc gia, dân chúng hủy vinh diệu của bọn họ!

- Ngươi đừng nói gì hết, hãy nghe ta nói.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ôm siết Càn Kình, nói:

- Ta sẽ không theo ngươi trở về. Vào Chân Sách hoàng triều không an toàn với ta, ngươi không chỉ có một mình. Bên cạnh ngươi có một đám người, ta không thể khiến ngươi rơi vào hoàn cảnh như vậy.

- Ta, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy là nữ ma của ngươi, ta không phải hòn đá cản trở, ta muốn giúp đỡ ngươi! Nếu ba hoàng tử mất tích trở về? Yên tâm, ta có cách ứng đối. Đừng quên ta là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nữ hoàng tương lai!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hôn Càn Kình, nói:

- Lại yêu ta một lần được không? Nói cho Gia Anh tỷ tỷ lần đầu của ngươi bị ta lấy.

Càn Kình bình tĩnh nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trong ngực mình, mang theo nữ ma quay về Chân Sách hoàng triều đúng là tràn ngập nguy hiểm, nhưng để nàng ở lại Ma tộc thì an toàn sao?

- Yên tâm đi, lần này ta được lợi từ Lộ Tây Pháp chi tâm, ta sẽ lợi dụng nó.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy như rắn nước quấn Càn Kình, nói:

- Đến đây, yêu ta thêm mấy lần đi, ta muốn sinh con cho ngươi.

Càn Kình im lặng hôn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Trước nay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không phụ thuộc vào tia, nàng không là bình hoa, nàng có mục tiêu và kiên trì của mình. Càn Kình có khuyên nhu gì thêm cũng vô dụng.

- Ta sẽ bảo vệ chính mình.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy rướn gáy ngọc, nhắm mắt hưởng thụ Càn Kình cày cấy.

- Chờ khi ngươi đến ta thì ta sẽ trở thành nữ hoàng cao quý, chờ ngươi đón ta...


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-922)