Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 725

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 725: Cắn nuốt Chiến Đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cây quạt đi tới bên cạnh Càn Kính:

- Ngươi xem các ngươi một chút đi. Nếu như vừa tới liền nói ra điều kiện như vậy, quan hệ giữa mọi người sẽ hòa hợp tới mức nào? Các ngươi sống đến từng này tuổi, còn không biết lần đầu tiên nói chuyện là thành ý, lần thứ hai nói nói chính là làm ăn sao? Thành ý hữu tình, sinh ý... Ha hả...

Tiếng cười của Mộc Nột Chân Sách tràn ngập cảm giác lỗ mãng. Hai lão già Chiến Đường nhìn nhau cười khổ. Thật ra bọn họ sớm biết rất có thể sẽ là kết quả như vậy. Nhưng thân là người của Chiến Đường, bọn họ chung quy vẫn hy vọng có thể lưu lại cho Chiến Đường mấy phần mặt mũi.

- Được! Ta thay Càn Kình đáp ứng.

Mộc Nột Chân Sách tự mình kéo một cái ghế ra nói:

- Các loại công việc thủ tục giao nhận này, tìm La Thanh Thanh là được rồi. Nàng là lão bà của Càn Kình. Về phương diện này nàng có kinh nghiệm và thiên phú hơn. Nếu như ngươi giao cho Càn Kình, sợ rằng sẽ mất một khoảng thời gian chuyển giao.

Càn Kình ngoại trừ cười khổ vẫn là cười khổ. Tuy rằng mình không phải là người có khiếu làm ăn, nhưng cũng không thái quá đến mức như vậy chứ?

Hai lão già Chiến Đường hiếu kỳ nhìn về phía Càn Kình, dùng ánh mắt nghi ngờ dò hỏi. Mộc Nột Chân Sách thật sự có thể làm chủ thay Càn Kình như lời hắn đã nói sao?

Chuyện Chiến Đường không thể là chuyện nhỏ như vậy. Tuy rằng mức độ quan trọng của nó không thể so sánh với việc giao nhận vị trí hoàng đế, nhưng mỗi một lần nó biến động, không chỉ hoàng tộc hoàng triều Chân Sách sẽ rất chú ý, mà cho dù là bên Ma tộc đều sẽ chăm chú để ý tới biến hóa của người nắm quyền lãnh đạo Chiến Đường.

- Lời của hắn, chính là lời của ta.

Càn Kình không để ý nhún vai. Mọi người ngay cả tính mạng còn có thể giao cho nhau. Chút chuyện nhỏ này còn có gì không thể giao?

Trong ánh mắt hai lão già Chiến Đường lóe lên vẻ kinh ngạc, sau đó lại dâng lên vẻ ước ao. Ngoại trừ ước ao vẫn là ước ao. Chỉ có những người đã từng thật sự là sinh tử chi giao, chỉ có người thật sự trải qua vô số lần sống trên ở trên chiến trường, mới biết được đây là quan hệ và tình nghĩa đáng quý tới mức nào.

Trên khóe môi các chiến sĩ trẻ tuổi của Chiến Đường đều lộ vẻ cười nhạt. Loại tình huống như vậy, bất kỳ ai cũng sẽ đáp ứng. Càn Kình chẳng qua là tìm bậc thang tiếp theo mà thôi. Về phần thật sự làm chủ thay đối phương sao? Đùa gì thế? Càn Kình dám để cho người vừa nói chuyện kia trực tiếp trở thành người lãnh đạo mới của Chiến Đường?

- Cuồng Ca, chuyện tiếp nhận vẫn nhờ thế gia Phần Đồ các ngươi.

Càn Kình quay đầu nhìn Phần Đồ Cuồng Ca đang trầm mặc:

- Thanh Thanh buôn bán còn tạm được, nhưng chuyện quản lý Chiến Đường khẳng định làm không tốt. Ta cũng không có khả năng thật sự đi quản lý Chiến Đường, nhưng chung quy phải có người đi chỉnh đốn lại một chút. Thế gia Phần Đồ đã tồn tại vô số năm. Ta nghĩ để thế gia Phần Đồ đến tiếp nhận Chiến Đường chắc không quá khó chứ?

- Tiếp nhận Chiến Đường sao?

Hai lão già Chiến Đường bỗng nhiên đứng dậy. Cả hai không thể tin được nhìn Càn Kình. Trong ánh mắt bọn họ chớp động lóe lên vẻ đau thương và khổ sở nói không nên lời. Nếu như để thế gia Phần Đồ tới tiếp nhận Chiến Đường, như vậy Chiến Đường thật sự không tồn tại nữa!

- Có vấn đề gì không?

Thái độ của Càn Kình trước sau vẫn duy trì sự bình tĩnh:

- Ta không phải là người lãnh đạo Chiến Đường sao?

Trong lòng hai lão già thầm phát ra một tiếng thở dài bất lực, cả người giống như suy sụp ngồi ở trên ghế, đờ đẫn nhìn trần nhà, khóe môi trừ cay đắng vẫn là cay đắng nói không nên lời.

Mấy trăm năm qua, Chiến Đường quả thực càng ngày càng yếu. Mấy chục năm trước khó khăn lắm mới xuất hiện Chiến Đường Tam Kiệt, nhưng bởi vì một chuyện lại trở nên trầm luân đi dưới.

Nếu chỉ như vậy, Chiến Đường vẫn có thể tiếp tục duy trì. Dù sao danh tiếng Chiến Đường vẫn vô cùng cường đại.

Nhưng thời điểm này lại xuất hiện một chiến sĩ bình thường tên là Càn Kình. Hắn giống như sao chổi nhanh chóng quật khởi, rất nhanh trở thành người lãnh đạo vài thế lực lớn, đồng thời nói cho mọi người biết, hắn là một chiến sĩ bình thường, hơn nữa còn là một chiến sĩ bình thường vô cùng cường đại.

Tên chiến sĩ bình thường này xuất hiện, lại lập tức hoàn toàn tương phản cùng với sách lược phát triển của Chiến Đường, dẫn tới Chiến Đường có suy nghĩ muốn loại bỏ hắn.

Đây cũng là điều bất đắc dĩ của Chiến Đường! Chiến sĩ bình thường vẫn có rất nhiều người muốn khiêu chiến chiến sĩ huyết mạch. Nhưng con đường của Chiến Đường đã bắt đầu thay đổi. Nếu như để mặc Càn Kình tồn tại, như vậy danh tiếng của Chiến Đường cũng sẽ bị hoàn toàn xoá sạch.

Hồn Binh nhập thánh, càng trở thành cọng rơm cuối cùng ép vỡ Chiến Đường.

Càn Kình có thể rèn Hồn Binh nhập thánh. Đối với hoàng triều Chân Sách cũng vậy, Ma tộc cũng vậy, cả Man tộc cũng vậy, Càn Kình đều tuyên bố sẽ lấy thân phận chiến sĩ bình thường đi khiêu chiến với chiến sĩ huyết mạch.

Kể từ đó, những chiến sĩ bình thường theo Càn Kình nhất định sẽ lại xuất hiện chiến sĩ mới nhập thánh. Cho tạo ra hy vọng cho nhiều chiến sĩ bình thường, đến lúc đó đối với Chiến Đường chính là đả kích trí mạng.

Giết chết, ở dưới tình huống đó gần như đây là lựa chọn duy nhất.

Nhưng kết quả của sự lựa chọn này lại vô cùng tàn khốc!

Càn Kình còn sống, hơn nữa càng cường đại mạnh mẽ hơn so với trước đây, danh tiếng cũng đồng thời không ngừng tăng lên.

Ngay ngày hôm qua, Càn Kình ở trong cuộc thi đấu thần rèn ở Thần Đô... Tự tay rèn Hồn Binh áp đảo đệ nhất rèn đại sư hiện nay, một đòn khiến Kim Trạch Thiên Lục đã nhập thánh phải kinh sợ thối lui đồng thời thương tổn.

Dưới tình huống như vậy, Chiến Đường chỉ có hai con đường, một là hoàn toàn hủy diệt, bị Càn Kình quật khởi hủy diệt.

Một con đường khác, là trở thành thế lực của Càn Kình... Chí ít như vậy Chiến Đường còn có một hình thái tồn tại khác.

Ba chiến sĩ Chiến Đường trẻ tuổi đều ngây dại. Chỉ như vậy thôi sao? Đơn giản vậy thôi sao? Thế lực khổng lồ như Chiến Đường, qua tay đưa cho thế gia Phần Đồ? Càn Kình này bị điên rồi sao?

- Được. Để ta quay về đánh tiếng với người nhà.

Thái độ của Phần Đồ Cuồng Ca vẫn duy trì sự thản nhiên, giống như vừa nãy Càn Kình và hắn nói không phải là tiếp nhận một thế lực cường đại, mà giống như Càn Kình vừa nói đưa cho hắn một đồng vậy.

Vẻ mặt hai lão già Chiến Đường càng lúc càng tối sầm lại. Từ một người bằng hữu bên cạnh có thể nhìn ra được tình huống hiện tại.

Phần Đồ Cuồng Ca là một chiến sĩ ra đời từ thế gia quân sự điển hình. Hắn hiểu rõ hơn so với bất luận người nào, Chiến Đường đối với thế gia Phần Đồ có tác dụng như thế nào.

Nhưng chính là người xuất thân từ một gia tộc như vậy, không ngờ tiếp thu một thế lức lớn như Chiến Đường, cũng không có bất kỳ phản ứng khác thường nào?

Vẻ mặt hai lão già Chiến Đường đang ảm đạm, càng cảm thấy vô cùng bất lực. Càn Kình còn đáng sợ hơn khó có thể đối phó hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ...

*****

Có thể lần này Chiến Đường đưa ra lựa chọn rất chính xác. Nếu như tiếp tục không đưa ra một và thay đổi, số phận cuối cùng của Chiến Đường có khả năng càng tồi tệ hơn.

- Tên Chiến Đường...

Phần Đồ Cuồng Ca nhìn dường như muốn nói lại thôi:

- Chiến Đường vẫn là Chiến Đường, nó là thánh địa trong lòng vô số chiến sĩ bình thường. Chúng ta sẽ không phá hủy nó.

Chút khẩn trương trong lòng hai lão già cuối cùng đã có một chút bình phục. Có thể đây đã là kết quả tốt nhất. Bây giờ Càn Kình nắm quyền to ở trong tay. Nhân khí ở dân gian cao độ thậm chí vượt qua Chiến Đường tồn tại hùng bá trong giới chiến sĩ bao nhiêu năm qua.

Xà Hoàng... Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ!

Hai lão già nghĩ đến gia chủ của gia tộc huyết mạch rắn chín đầu, trong miệng càng cảm thấy cay đắng hơn. Nếu như ban đầu chỉ bản thân Càn Kình có năng lực đi nữa, danh khí cũng không có khả năng lớn như bây giờ.

Nhưng, gia chủ huyết mạch rắn chín đầu hùng tài, thân là chiến sĩ huyết mạch, hắn lại liều mạng đi nâng đỡ một chiến sĩ bình thường.

Không cách nào lý giải được. Thật sự không có cách nào lý giải được!

Hai lão chiến sĩ cũng đang lo lắng, tìm một thời gian tới gặp Xà Hoàng một chút, hỏi xem rốt cuộc Bàn Hoành Cơ hắn suy nghĩ như thế nào, lại dùng hết các loại thủ đoạn còn cả kế sách, nâng đỡ một chiến sĩ bình thường như Càn Kình tới độ cao như ngày hôm nay.

- Nếu như không có chuyện gì khác chúng ta đi trước.

Lão già Chiến Đường đứng dậy, vẻ mặt có phần vô cùng cô đơn đi về phía ngoài cửa. Hắn đột nhiên dừng bước xoay người nhìn Càn Kình:

- Cẩn thận Kim Trạch Thiên Lục.

- Kim Trạch Thiên Lục...

Càn Kình lập lại cái tên mà ngay cả người khác cũng không biết nội tình này. Ngày mình giao đấu với hắn càng lúc càng gần. Thông qua \một cửa khảo nghiệm này, mình sẽ thật sự đi lên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương!

Không sai! Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương!

Càn Kình nặng nề hít vào một hơi. Trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương nhất định cũng có người thành công nhập thánh!

Kim Trạch Thiên Lục này chính là hòn đá thử vàng tốt nhất để mình tiến vào cuộc tranh tài Tân Nhân Vương.

Cuộc tranh tài Tân Nhân Vương...

Càn Kình theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía sau, giống như có thể thông qua động tác nhìn về phía sau này, thấy được quá khứ của mình.

Học viên chiến sĩ học viện Áo Khắc Lan non nớt, được lão sư La Đức coi trọng, quá trình nhận được mũ tức cười. Trưởng thành trong sơn cốc Tứ Quý, tôi luyện tại Vĩnh Lưu Thành, trong biển cát cổ hoang... Ma tộc...

Lần lượt chém giết, lần lượt trưởng thành! Càn Kình phát hiện mình trong lúc vô tình đã lớn lên, lại không phải là tay mơ lúc đầu cho rằng nắm giữ Hàng Ma cửu chiến là có thể tham gia Tân Nhân Vương.

Có thể nhận biết rõ ràng bản thân cũng là một loại thành thục và trưởng thành! Càn Kình cảm giác được trong ánh mắt của đám bằng hữu xung quanh đều lộ ra một chút tiếu ý.

- Đi! Chúng ta đi trước thu thập một chút nguyên liệu, chuẩn bị cho một đám hội trưởng nhập thánh!

Kim Trạch Thiên Lục bị Càn Kình đánh một quyền kinh sợ thối lui, đồng thời bị Càn Kình đánh trọng thương.

Càn Kình tổ chức đại hôn trước trận quyết chiến với Kim Trạch Thiên Lục, tâm tính nhàn nhã yên ổn.

Càn Kình quyết định giúp đỡ rất nhiều hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ trong hoàng triều Chân Sách, cùng nhau nhập thánh!

Ba tin tức như vậy, bất kỳ một tin tức nào cũng có thể khiến toàn bộ hoàng triều Chân Sách chấn động. Chỉ trong vòng một ngày, từng tin tức được truyền ra, điên cuồng oanh tạc thế giới tinh thần của dân chúng hoàng triều Chân Sách.

Thậm chí ngay cả Ma tộc cũng rất nhanh tiếp nhận tin tức này.

Nhập thánh tập thể!

Tin tức này đối với Ma tộc mà nói, đây tuyệt đối là ác mộng thật sự trong ác mộng! Thực lực hai bên, thậm chí sẽ bởi vì điều này mà phát sinh biến hóa về bản chất.

- A Lực sắp kết hôn rồi...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng ở tháp công chúa của mình, nhìn về phía hoàng triều Chân Sách. Nàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve này cái bụng dưới hiện tại đã không còn hở ra chút nào, trên mặt lộ ra ánh sáng hạnh phúc nói không nên lời. Trong miệng hắn thì thào nói:

- Thật sự hy vọng có thể giống như ba vị tỷ muội kia. Đó là chuyện hạnh phúc tới mức nào.

- Thật may mắn...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hất mái tóc đen bóng của mình, trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn và hạnh phúc. Nàng lại cúi đầu nhìn xuống bụng nơi bàn tay đang xoa:

- Ta cũng có hạnh phúc của ta, nhi tử! Ngày hôm nay ba ba con kết hôn rồi. Đáng tiếc tân nương không phải là mụ mụ.

- Công chúa điện hạ...

- Tìm Kích Lưu Phi Kính sao? Đám lão ma này thật sự ngồi không yên.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mặc trường bào rộng màu đen chậm rãi xoay người. Nàng giơ tay lên vén tóc mai lên nói:

- Nói cho bọn họ biết, Kích Lưu Phi Kính đại sư đang hoàn thành một chuyện rất quan trọng. Chờ sau khi chuyện này hoàn thành, ta sẽ đi tìm đám lão già nghiệp đoàn ma vũ sĩ kia, cho bọn họ hoàn thành chuyện nhập thánh. Hoàng triều Lộ Tây Pháp chúng ta, về phương diện này tuyệt đối sẽ không kém hơn so với hoàng triều Chân Sách! Cứ truyền tin tức như vậy ra ngoài cho bản công chúa là được!

Một ma đang quỳ gối ở phía ngoài cửa phòng ma, hai tay chống xuống mặt đất, hai đầu gối nhanh chóng di chuyển về phía sau, biến mất ở trước cửa Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Cái cửa phòng kia chính là vùng cấm! Mọi việc không được công chúa cho phép, ma vượt qua cửa phòng kia hẳn phải chết! Về điểm này, ngay cả các hoàng tử hoàng tộc Lộ Tây Pháp cũng không ngoại lệ.

Rời khỏi phòng cánh cửa rất xa, Ma tộc kia mới chậm rãi đứng dậy chùi mồ hôi lạnh trên trán. Bảy ngày trước một hoàng tử ỷ vào sự sủng ái của Đại Ma Vương và thực lực bán thánh tiến vào gian phòng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, kết quả lúc đi ra đã biến thành một thi thể.

Nhập thánh! Công chúa điện hạ, nhập thánh! Sau trận chiến ấy, thực lực nhập thánh truyền khắp Ma tộc. Thậm chí bởi vậy nàng đã được Đại Ma Vương bệ hạ tự mình tiếp kiến.

- A Lực a...

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lại vuốt ve bụng dưới:

- Chàng có biết, ta yêu chàng tới mức nào hay không? Chàng định cho con của chúng ta lớn lên với cái tên thế nào? Kim Trạch Thiên Lục sao? Nếu như ta ở bên cạnh bảo bối, tự tay giết hắn...

....

Hoàng cung Ma tộc hùng vĩ vẫn yên tĩnh như mọi ngày, không có bất kỳ người nào biết được bí mật của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Mọi người chỉ kính trọng úy kỵ nhìn về phía tháp cao của nàng.

Hoàng triều Chân Sách cũng có một tòa tháp cao tương tự. Chủ nhân của nó cũng là một hoàng thất, hơn nữa còn là hoàng thất đặc biệt nổi danh, tam hoàng tử điện hạ hoàng triều Chân Sách, Trường Không Chân Sách!

Thảm nhung, rượu đỏ đắt giá, gỗ hương ngàn vàng khó mua, cùng với mỹ nhân tuyệt đẹp, trang trí khiến nơi ở của Trường Không Chân Sách trở nên hoa lệ tới cực điểm.

Hai tay Kim Trạch Thiên Lục chống trên mặt đất, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, trán cũng áp sát mặt đất, chỉ có con mắt len lén nhìn về phía gian phòng.

Người lùn lại không quỳ xuống, trên mặt lộ ra nụ cười quanh năm quen thuộc đứng ở trước cửa.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-922)