← Ch.111 | Ch.113 → |
Công phu TQ?
Mắt thấy Bùi Đông Lai xác nhận việc này thì không riêng gì Jason mà ngay cả ba người còn lại đều ngạc nhiên.
Là một quân nhân đặc chủng hay là một sát thủ đều phải huấn luyện ở cường độ cao để phát ra tiềm lực của bản thân, một lần rồi lại một lần đột phá cực hạn của bản thân, do đó những người có tố chất thân thể cao thường lợi dụng điểm này trong lúc giao thủ với kẻ địch mà một kích trí mạng, đạt được hiệu quả cao.
Đây cũng gọi là thuật giết người, dùng lực lượng mạnh nhất tập kích vào nơi yếu nhất của địch nhân.
Mà Bùi Vũ Phu dạy cho Bùi Đông Lai võ thuật truyền thống TQ thì càng chú trọng đến phương thức phát lực, dùng phương thức đặc thù để có thể khiến cho lực công kích tăng lên.
" Không biết Tiêu Phi có giống với đám người Jason không? Phải chăng là đều dùng ngoại công?
Thấy vẻ mặt kỳ quái của bốn người thì Bùi Đông Lai thầm hỏi.
Không có đáp án.
Ở Bùi Đông Lai xem ra, phương pháp dạy cách đấu trong quân đội là đều chú ý đến chiêu thức để bắt địch, Tiêu Phi luyện tập ngoại công là tất nhiên nhưng mà Tiêu Phi thân là một Long Nha thần bí nhất, dưới dạng như vậy thì rất có thể là Tiêu Phi sẽ chân chính luyện qua võ thuật truyền thống TQ.
Xem ra sau này chính bản thân mình cần phải luyện nội công và ngoại công, đem võ thuật truyền thống TQ kết hợp với thuật giết nhiều, như vậy thì sức chiến đấu mới có thể đề thăng lên được.
Bùi Đông Lai âm thầm làm ra quyết định.
- Tiểu tử, lực lượng, tốc độ phản ứng cùng với sự mềm dẻo của thân thể của nhà người đã hơn hẳn cả ta.
Kinh ngạc trôi qua, Jason lấy lại tinh thần, vẻ mặt phức tạp nói:
- Nhưng mà, khuyết điểm hiện giờ của ngươi chính là thiếu kinh nghiệm PK, cho nên ta cũng không có cái nào để dạy cho người nữa.
Nghe Jason nói như vậy thì Bùi Đông Lai liền có chút ngạc nhiên nhưng sau đó hắn liền bình thường trở lại.
Jason chính là giáo quan của mình cho nên tự nhiên hắn sẽ không thể trong quá trình luận bàn mà hạ tử thủ với mình, bởi vậy sẽ không có cách nào để có kinh nghiệm trong lúc chém giết sinh tử.
- Jason giáo quan, cám ơn người.
Hiểu được tất cả mọi chuyện, Bùi Đông Lai liền cúi đầu thật sâu nói cảm tạ với Jason.
- Sau nay, nếu ngươi muốn có thêm kinh nghiệm thì có vài cách: Một là có thể tham gia hắc quyền, hai là gia nhập các dong bình đoàn trên thế giới thông qua lửa đạn để khảo nghiệm bản thân, ba là có thể gia nhập bộ đội đặc chủng của quý quốc, chấp hành các nhiệm vụ đặc thù.
Đối mặt với lời cảm tạ của Bùi Đông Lai, Jason cũng không có khác sáo, mà hắn nói ra những điều này cho Bùi Đông Lai biết.
- Ừh.
Bùi Đông Lai gật gật đầu.
- Tiểu tử, ta nghĩ, ta cũng không có cái gì để dạy cho ngươi nữa.
Lúc này, ba người còn lại nhảy lên lôi đài, Cain dùng một ánh mắt phức tạp nhìn vào Bùi Đông Lai nói:
- Ngươi đã nắm được những nguyên lý của súng, các kỹ xảo cùng với yếu tố dùng súng đã biết rõ, hiện giờ muốn đề cao lên thì chỉ cần luyện tập thêm, đồng thời giống như lời nói của Jason, ngươi cần phải trải qua những trận chiến thì tiểu tử ngươi mới mới có thể cảm nhận được cái cảm giác lần thứ hai được sống, đồng thời nó cũng trở thành một bộ phận không thể thiếu trong thân thể ngươi, đây chính là một đạo lý để có thể trở thành một cao thủ chân chính.
- Tiểu tử, tuy rằng tham gia chiến đấu cũng có thể năng cao năng lực ám sát của ngươi nhưng mà ta đề nghị ngươi nên tham gia chiến đấu ở bên ngoài, còn có thể cảm nhận được cảm giác làm sát thủ.
Fan Bate cũng nói.
- Tiểu tử, ta thấy ngươi có năng lực lĩnh ngộ cực nhanh, tin tưởng rằng thông qua chiến đấu thì năng lực của ngươi sẽ tăng lên một cách đáng sợ, tâm lý cũng sẽ trở nên biến thái.
De Rossi nói cuối cùng.
- Cảm ơn.
Bùi Đông Lai không có đắc ý mà là khom người xuống.
- Tiểu tử, chúng ta không cần những lời cảm tạ của ngươi, chúng ta muốn biết sau này người sẽ trở thành một loại gì.
Fan Bate tức giận giáo huấn một câu, sau đó vẻ mặt chờ mong hỏi:
- Tiểu tử, ngươi còn không nói cho chúng ta biết, ngươi tính toán đi chỗ nào đây?
Nhất thời Bùi Đông Lai không biết trả lời ra sao.
Đối với hắn mà nói, tăng cường sức chiến đấu là bước thứ nhất.
Hắn không muốn giống như Tiêu Phi hay bốn người Jason, biến thành một kẻ giết người, chấp hành những nhiệm vụ.
- Tạm thời thì chưa tính đến việc ấy.
Thấy vẻ mặt chờ mong của bốn người thì Bùi Đông Lai cười khổ lắc đầu.
Nghe được câu trả lời của Bùi Đông Lai thì bốn người liền cảm thấy thất vọng.
- Tiểu tử, trừ bỏ việc gia nhập bộ đội đặc chủng quý quốc thì vô luận là người muốn đánh nhau ở hắc quyền ngầm hay là muốn gia nhập một dong bình đoàn nào đó thì ta cũng có thể giúp ngươi.
Jason không nhịn được mà nhắc nhở:
- Ta sẽ để lại phương thức liên lạc, sau khi quyết định thì có thể liên hệ với ta.
- Cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người.
Bùi Đông Lai cũng biết là Jason muốn tốt cho mình, sau khi nói cảm tạ thì trong long hắn vừa động, nhịn không được mà hỏi:
- Jason giáo qua, ngài đã từng nghe nói qua Long Nha chưa?
Long Nha?
Bùi Đông Lai vừa nói xong thì sắc mặt bốn người đều biển đổi.
Thấy được điểm này thì Bùi Đông Lai biết, chẳng lẽ bốn người này cũng biết Long Nha sao?
- Long Nha là một chi bộ đội đặc chủng thần bí nhất của quý quốc, nhân số rất ít nhưng mà sức chiến đấu lại rất khủng bố.
Ngắn ngủi trầm mặc qua đi, vẻ mặc Jason tỏ ra phức tạp, nói:
- Bọn họ là quân nhân đặc chủng cường đại nhất thế giới.
- Tiểu tử, không lẽ ngươi muốn gia nhập Long Nha sao?
Jason nói xong thì vẻ mặt Fan Bate kỳ lại hỏi.
Bùi Đông Lai không trả lời mà hỏi tiếp:
- Bốn vị giáo quan, theo mọi người thì chênh lệch giữa ta và quân nhân đặc chủng trong Long Nha có lớn hay không?
- Lớn.
Jason nói rõ ràng:
- Cách đấu thì miễn cưỡng ngươi có thể so sánh với bọn họ, ngoài ra về các phương diện còn lại thì sự chênh lệch rất lớn, thậm chí cho dù ngươi có công phu thần kỳ TQ đi chăng nữa, nhưng bởi vì ngươi không có kinh nghiệm chiến đấu cho nên ngươi cũng không phải là đối thủ của bọn họ.
Nghe được lời giải thích của Jason thì Bùi Đông Lai cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì lúc trước hắn thông qua vẻ cuồng ngạo của Tiêu Phi thì đã đoán ra được Long Nha quả thật rất cường đại.
Thậm chí, Bùi Đông Lai cũng rõ ràng, tuy rằng hắn đạt tới cảnh giới Minh Kính, lực lượng cùng tốc độ phản ứng vượt qua cả Jason nhưng một khi tiến hành quyết đấu sinh tử với Jason thì người chết nhất định sẽ là hắn.
Tất cả chuyện này, đơn giản là hắn thiếu kinh nghiệm chiến đấu.
- Tuy rằng chênh lệch hiện nay giữa người và Long Nha không nhỏ, nhưng lấy tiềm lực của ngươi muốn đạt tới thực lực như bọn họ, thậm chí là vượt qua thì cũng không phải là một việc khó.
Mắt thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, vẻ mặt của Cain trở nên nghiêm túc nói.
Nghe được Cain nói như vậy thì Bùi Đông Lai cũng cười, không nói gì cả.
10' sau.
Bùi Đông Lai rời đi khỏi trụ sở huấn luyện Huyết Sát.
Trước lúc rời đi, Jason đã đưa cho hắn phương thức liên lại, hơn nữa lại đưa cho Bùi Đông Lai một thanh quân đao M9.
Trừ cái đó ra thì Cain cũng đưa cho Bùi Đông Lai khẩu Sig P – 210.
Nếu có một khẩu súng lục được xưng là binh thương chi vương thì đó chắc hẳn là khẩu Sig P – 210.
P – 210 được sản xuất từ Thụy Sĩ hoàn là là làm bằng tay, vô cũng hoàn mỹ, độ chuẩn xác cao, độ tin cậy của súng cũng rất tốt.
Bùi Đông Lai đi theo Cain nửa tháng để luyện súng thì biết được Cain rất thích khẩu P – 210 này, bất quá hắn cũng không cự tuyệt ý tốt của Cain.
" Nếu không có chuyện gì xảy ra thì ngày mai bốn vị giáo quan sẽ rời khỏi TQ, không biết sau này có cơ hội gặp mặt lại không."
Ra khỏi hội sở Đông Nguyệt thì Bùi Đông Lai ngẩng đầu nhìn lên trời, thầm hỏi.
- Bùi thiếu.
A Long liền mở cửa xe để Bùi Đông Lai đi lên.
- Long ca, tối nay ta sẽ ăn cơm với Cổ hiệu trường, ca không cần phải chờ ta, trực tiếp trở cề đi.
Bùi Đông Lai mỉm cười nói.
A Long lắc lắc đầu:
- Không có việc gì, Bùi thiếu, ta sẽ chở ngài đến đó.
- Long ca, ta biết Liễu tỷ an bài ca ở bên cạnh ta là muốn bảo vệ ta.
Bùi Đông Lai cười cười:
- Sau này không cần phải làm phiền Long ca nữa, ta có năng lực bảo vệ bản thân.
Nghe được Bùi Đông Lai nói như vậy, cảm nhận được sự tự tin của Bùi Đông Lai, A Long cũng biết được thực lực của Bùi Đông Lai đã tăng lên không ít, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Bùi thiếu như vậy đi, trước tiên ta chở ngài đến chỗ của Cổ hiệu trưởng rồi sau đó xin chỉ thị của Liễu tỷ.
- Tốt.
Bùi Đông Lai gật gật đầu, sau khi lên xe thì dự định gọi điện thoại nói cho Liễu Nguyệt biết một tiếng.
Bởi vì lúc này là hoàng hôn cho nên kẹt xe, tận một giờ sau Bùi Đông Lai mới tới biệt thự của Cổ Bồi Nguyên.
Mà sau khi gọi điện thông báo cho Liễu Nguyệt thì A Long chở Bùi Đông Lai đến biệt thự của Cổ Bồi Nguyên rồi rời đi.
Sau khi A Long rời đi khoảng 10'.
Tại một tửu điểm năm sao, Chu Phúc Thái đang bàn việc hợp tác với một người, sau khi nhận điện của thủ hạ, tranh thủ đi toilet rồi bấm điện thoại cho Tôn Vệ Đông.
- Vệ Đông, người của ta báo lại, sau khi tên tiểu tử đó rời khỏi hội sở Đông Nguyệt thì tên bảo tiêu của hắn đã rời đi.
Sau khi điện thoại được chuyển thì vẻ mặt của Chu Phúc Thái phức tạp, hỏi:
- Cậu xem cần động thủ luôn không?
Tục ngữ có câu, thù không qua đêm.
Đối với Tôn Vệ Đông thì hắn nằm mơ cũng muốn trả thù.
Nhưng mà bởi vì kiêng kỵ thân thủ khủng bố của Bùi Đông Lai, bởi vì sợ Đông Phương Lãnh Vũ sẽ ra mặt thay cho Bùi Đông Lai cho nên ngày hôm ấy hắn mới cố nén ý niệm báo thù, biệt khất mà rời đi.
Về sau, hắn tự cho là đúng mà dẫn Chu Phúc Thái đến biệt thự Đàn Cung, kết quả là bị Liễu Nguyệt biểu quỳ xuốn, sau đó giống như là một con chó TQ mà rời khỏi biệt thự.
Sau đó, trải qua phân tích thì hắn và Chu Phúc Thái cho rằng chính thái độ của bọn hắn đã chọc giận Liễu Nguyệt, vì thế bọn hắn liền đem Bùi Đông Lai trở thành miếng thịt trên thớt, muốn băm lúc nào là băm.
Thế nhưng mà nửa tháng qua hắn gần như là không băm được.
Hiện giờ, sau khi biết được bảo tiêu của Bùi Đông Lai đã rời đi, Tôn Vệ Đông lập tức nói:
- Chu thúc, chúng ta đã đợi nửa tháng rồi, hiện giờ ngài nói chúng ta có nên động thủ không?
- Cổ Bồi Nguyên bên kia thì thúc không cần phải lo lắng.
Nói xong, dường như biết Chu Phúc Thái còn băn khoăn cho nên Tôn Vệ Đông bổ sung thêm một câu.
- Hẳn là như vậy.
Chu Phúc Thái hơi trầm ngâm, sau đó vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Ta thấy dã tâm của hắn cũng không nhỏ, ngươi như vậy một khi lớn lên sẽ cực kỳ nguy hiểm, chúng ta nhất định phải đem nguy hiểm bóp chết ngay từ trong trứng.
Hiển nhiên là Chu Phúc Thái cũng biết được sự tồn tại của trụ sở huấn luyện Huyết Sát.
Không riêng gì hắn mà ngay cả Tôn Vệ Đông cũng biết chuyện.
Lúc này nghe được Chu Phúc Thái nói như vậy thì vẻ mặt của Tôn Vệ Đông lộ ra sát ý, nói:
- Chu thúc, chúng ta ngàn vạn lần không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này được.
- Yêu tâm đi Vệ Đông, ta đã tìm được hai người, đêm nay, tên tiểu tạp chủng kia cho dù có cánh cũng không thể thoát được.
Chu Phúc Thái loại trừ vẻ băn khoăn, vẻ mặt lạnh lẽo tươi cười, giống như là đã tháy được bi kịch của Bùi Đông Lai.
← Ch. 111 | Ch. 113 → |