← Ch.404 | Ch.406 → |
Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, thì đặc công tên là Long Ngũ kia vẫn không đổi sắc, dường như không bị ảnh hưởng lời nói của Bùi Đông Lai.
So với Long Ngũ thì Lôi Đại Bằng chỉ cảm thấy lo lắng.
Ở hắn xem ra, Bùi Đông Lai mới vừa bị Diệp Tranh Vanh tính kế ám sát, Diệp gia liền phái ra đặc công trong bộ Quốc An đến theo dõi Bùi Đông Lai là vì phòng ngừa Bùi Đông Lai sẽ sử dụng thủ đoạn lôi đình để trả thù, mà một khi Bùi Đông Lai không thể dùng vũ lực để trả thù thì đợi sau khi Diệp gia xử lý xong việc thay đổi nhân viên trong nước cộng hòa thì Diệp gia sẽ dùng từng đao từng đao mà cắt lấy thịt Bùi Đông Lai, để cho Bùi Đông Lai nếm cảm giác từ từ mà chết đi.
Một chiêu này của Diệp gia có thể là vô cùng ngoan độc, vô cùng vô sỉ.
- Nếu tôi đoán không sai thì ngay cả quyền để từ chối thì tôi cũng không có, phải không?
Mắt thấy Long Ngũ trầm mặc không nói, Bùi Đông Lai vừa cười, hỏi.
Chẳng biết tại sao, nhìn vào nụ cười bình thản của Bùi Đông Lai thì Long Ngũ cảm thấy không thoải mái, bất quá hắn cũng có để lộ ra trên mặt mà hờ hững nói:
- Xin Bùi tiên sinh yên tâm, tôi và đồng nghiệp của mình sẽ không làm ảnh hưởng cuộc sống của ngài.
- Nếu không thể kháng cự, tôi đây chỉ có thể hưởng thụ.
Nụ cười trên mặt Bùi Đông Lai không giảm, sau đó ánh mắt nhìn sang Lôi Đại Bằng rồi nói:
- Lôi quản lý, ông trở về trước đi, nếu có việc gì thì tôi sẽ liên hệ với ông.
- Vâng, Bùi tiên sinh.
Lôi Đại Bằng hơi khom người, trả lời.
- Kiều cục trưởng, hẹn gặp lại.
Mắt thấy Lôi Đại Bằng mang theo hai gã luật sư rời đi, Bùi Đông Lai hướng về phía Kiều Quân mỉm cười.
- Gặp lại.
Kiều Quân mỉm cười đáp lại.
Thấy được vẻ dị thường của Kiều Quân thì Bùi Đông Lai cũng không nói nhiều, dù sao có nhiều cái có thể thấy rõ ràng nhưng không cách nào ngăn cản được.
Sau đó Bùi Đông Lai lên chiếc Mercedes-Benz S600 rồi lái xe rời đi, còn chiếc Buick thì đi sát ở phía sau.
Đưa mắt nhìn 2 chiếc xe hơi rời đi thì tinh quang trong mắt Kiều Quân lóe ra, sau đó hắn mơ hồ cảm nhận được bản thân đã nắm được một tin tức quan trọng, thứ này có thể đổi cho hắn một chút đồ vật.
30' sau, Bùi Đông Lai lái chiếc Mercedes-Benz S600 trở lại biệt thự ở Côn Ngọc Hà, mà chiếc Buick kia thì dừng lại bên ngoài, tiếp tục giám sát Bùi Đông Lai.
Trong biệt thự, nghe được tiếng xe của Bùi Đông Lai thì Hạ Y Na liền kích động, nói:
- Hắn trở về rồi.
Tần Đông Tuyết thở nhẹ ra, cười nói:
- Tớ đi hâm đồ ăn.
- Tớ đi rót nước cho hắn.
Hạ Y Na vốn định mở cửa cho Bùi Đông Lai, nghe Tần Đông Tuyết nói thế thì hơi ngượng ngùng.
- Đông Tuyết đi hâm đồ ăn cho cậu rồi, cậu uống nước đi.
Mắt thấy Bùi Đông Lai vào cửa, Hạ Y Na cười nói
Bùi Đông Lai bất đắc dĩ nói:
- Không phải nói 2 cậu ăn trước rồi sao?
- Đồ ngốc, hôm nay là lần đầu tiên 2 người bọn tớ làm thức ăn, thiếu cậu thì bọn tớ có thể nuốt trôi sao?
Hạ Y Na tức giận trừng mắt nhìn Bùi Đông Lai liếc mắt một cái.
Bùi Đông Lai nghe vậy thì thần kinh đang căng thẳng bỗng nhiên được thả lỏng ra.
Mấy phút sau, Tần Đông Tuyết hâm xong thức ăn thì cả 3 người bắt đầu dùng cơm.
- Tay nghề của Đông Tuyết không tệ a?
Sau khi động đũa thì Hạ Y Na nhịn không được mà hướng Bùi Đông Lai khoe khoang nói.
Bùi Đông Lai gật đầu phụ họa, nhìn Tần Đông Tuyết:
- Đông Tuyết, khi nào thì cậu xuống bếp học trộm vậy?
Nghe Bùi Đông Lai nói thế thì khuôn mặt của Tần Đông Tuyết hơi ửng đỏ.
- A, sao mặt của Đông Tuyết lại đỏ thế?
Thấy được Tần Đông Tuyết đỏ mặt thì Hạ Y Na liền trêu ghẹo.
Hạ Y Na vừa mở miệng thì Tần Đông Tuyết càng cảm thấy xấu hổ, dở khóc dở cười trừng mắt nhìn Hạ Y Na liếc mắt một cái:
- Y Na.
- Được rồi, tớ sai rồi, đem nay tớ sẽ ra phòng khách ngủ, để giường lớn cho 2 người các cậu.
Hạ Y Na cười hì hì.
- Còn nói nữa...
- A... Được rồi, không nói vậy...
Hạ Y Na làm ra động tác đầu hàng, điều này làm cho Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết cườ lên.
- Mấy ngày nữa là tới thanh minh, tớ muốn đi Đông Bắc để tảo mộ.
Sau khi dùng cơm xong, đợi Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na dọn xong thì Bùi Đông Lai mở miệng nói.
- Tớ và Y Na cùng đi với cậu.
Tần Đông Tuyết cùng Hạ Y Na nghe vậy đều là ngẩn ra, theo sau do Tần Đông Tuyết mở miệng đề nghị.
- Được.
Bùi Đông Lai hơi trầm ngâm rồi gật đầu đáp ứng.
Tần Đông Tuyết đã cùng đính hôn với hắn, đã là vị hôn thê của hắn. Còn Hạ Y Na tuy rằng chưa có nghi thức gì với hắn nhưng mà đã đem lần đầu tiên của mình hiến dâng cho hắn, hơn nữa Hạ gia đã xem hắn là con rể, nói về tình về lý thì 2 người đi theo cũng không có gì đáng trách cả.
Sau đó, Bùi Đông Lai vốn là tính đi vào thư phòng để suy nghĩ một ít vấn đề. Nhưng mà Hạ Y Na lại ồn ào đề nghị 3 người cùng coi phim ma, Bùi Đông Lai suy nghĩ một chút rồi quyết định cùng với 2 người Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na coi phim.
Cùng lúc đó, một tin tức lấy tốc độ khủng khiếp lan nhanh trong vòng luẩn quẩn ở Yên Kinh: Bùi Đông Lai gặp ám sát, vì tự vệ nên đã giết chết địch nhân, không chịu trách nhiệm trước pháp luật, sau đó được đặc công của cục Quốc An bảo vệ.
Chân trước Tiêu gia lão thái gia vừa mới đi thì Bùi Đông Lai liền xảy ra chuyện, điều này đã làm cho mọi người không nhịn được mà thảo luận đến chuyện giữa Bùi Đông Lai và Diệp gia.
Trong một gian phòng của một hội sở có tiếng ở Yên Kinh. Lúc này đây trong này có tất cả 13 người, bọn họ lấy Đổng Văn Bân là người đứng đầu.
- Đông thiếu, trước mắt thì Bùi Đông Lai vô cùng bất lợi.
- Đúng vậy, Diệp gia vận dụng đặc công của Quốc An Cửu Xử, một mặt là muốn giám thị nhất cử nhất động, sau đó Diệp gia bình định được việc tuyển chọn nhân viên thì sẽ tiếp tục động thủ với Bùi Đông Lai.
- Nếu đến lúc đó, Tiêu gia không ra mặt làm chỗ dựa cho Bùi Đông Lai thì chỉ sợ Bùi Đông Lai sẽ lành ít dữ nhiều.
- Tiêu gia lão gia tử vừa đi đã làm cho địa vị của Tiêu gia có chút lay động, hiện giờ Tiêu gia sẽ ứng phó với một loạt biến hóa, chưa chắc vì Bùi Đông Lai ra mặt mà đắc tội với Diệp gia.
....
Trong phòng, trừ Đổng Văn Bân chưa lên tiếng thì 12 người còn lại đều phát biểu ý kiến của mình. Bọn hắn đã phản bội Hồng Kinh hội chẳng khác nào phản bội Diệp Tranh Vanh, nếu như Bùi Đông Lai thật sự bị Diệp gia tiêu diệt thì bọn hắn cũng sẽ chịu lửa giận của Diệp Tranh Vanh.
- Tình hình trước mắt đích thật là có bất lợi đối với Bùi Đông Lai.
Mắt thấy mọi người ngừng lại, Đổng Văn Bân nhíu mày, chậm rãi mở miệng, nói:
- Nhưng mà, sự việc còn chưa diễn ra thì không người nào dám nói Bùi Đông Lai chắc chắn sẽ gặp bi kịch.
Nghe được Đổng Văn Bân nói thế thì bọn hắn cũng không có hé răng.
- Tôi biết, các vị ngồi đây mạo hiểm rời khỏi Hồng Kinh hội, gia nhập vào Đông Hạ hội thì đã hạ quyết tâm rất lớn, các vị đều nghĩ muốn thông qua Đông Hạ hội để đạt được những thứ gì, nói cách khác thì mọi người đã đem toàn bộ lợi thế đặt trên người Bùi Đông Lai.
Thấy không ai mở miệng thì Đổng Văn Bân lại nói:
- Cho nên, chúng ta cần phải bình tĩnh ngồi xem tình thế phát triển, nếu như cục diện mà chúng ta lo lắng xuất hiện thì chúng ta sẽ tính toán sau, lúc ấy vẫn còn chưa muộn.
- Đổng thiếu nói đúng.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều phụ họa theo Đổng Văn Bân nhưng mà khuôn mặt bọn hắn vẫn lộ ra vài phần lo lắng.
Thấy được điểm này thì Đổng Văn Bân cũng rất rõ ràng, nếu là Bùi Đông Lai thật sự mất thế, những người này tuyệt đối không để ý mà xoay lưng lại với Bùi Đông Lai, xoay lưng lại với Đông Hạ hội.
Kể từ đó, Đông Hạ hội sẽ trở thành chuyện cười trong Yên Kinh, đệ nhất mỹ nhân kinh thành cũng sẽ trở thành trò cười, hơn nữa trong tương lai nàng có thể trở thành vật bồi táng trong tang lễ của Bùi Đông Lai.
*****
Khi ánh trời tà dần dần nghiêng về phía sau đỉnh núi, nghênh đón đời sống về đêm của Yên Kinh thì trong một gian phòng của Khúc Giang sinh thái viên có 6 người có khí độ bất phàm, ngồi trên ghế salon hút thuốc.
Những người nào toàn bộ đều là những nhân sĩ nắm thực quyền, tay cầm quyền to ở Tử Cấm thành.
Hôm nay, bọn hắn tụ họp ở đây.
Sự im lặng trong phòng có thể nghe được tiếng hút thuốc, uống trà của bọn hắn.
Nương theo ngọn đèn có thể thấy được chân mày của 6 người này nhíu lại, khuôn mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Chuyện cho đến bây giờ thì tôi nghĩ mọi người cũng không cần che dấu nữa, vẫn là nói thẳng ra đi.
Đột nhiên vang lên một giọng nói, người mở miệng là một nam nhân đầu hói, người này đang giữ chức vị phó ở cục JC, hắn chỉ mới 50 tuổi.
Nghe được nam nhân đầu hói nói như thế thì 5 người còn lại cũng ngẩng mặt lên, trên mặt cũng không tỏ ra bất mãn bởi vì bọn hắn đến nơi này không phải là để dùng cơm.
- Tiêu gia lão gia tử đột nhiên qua đời, trên dưới đều chấn động, trong lúc này thì Diệp gia lại làm trái quy tắc, sai người ám sát Bùi Đông Lai, lúc sau lại vận dùng đặc quyền phái người của Quốc An Cửu Xử đến giám sát Bùi Đông Lai, điều này đủ để nói cho mọi người biết rằng Diệp gia đã quyết tâm khai đao với Bùi Đông Lai.
Mắt thấy không ai lên tiếng thì nam nhân đầu hói bóp tắt tàn thuốc, gằn từng chữ:
- Ngoài ra, Diệp gia cũng thả một tin tức ra ngoài. Diệp gia sẽ không sợ Tiêu gia, trong lúc này cho dù Tiêu gia có ra mặt bảo vệ Bùi Đông Lai thì Diệp gia cũng không sợ.
Nam nhân đầu hói nói đến đây thì vẻ mặt của 5 vị đại lão ngồi đây đều tỏ ra lo lắng.
- Những người chúng ta ngồi đây đều là có quan hệ với tập đoàn Đông Hải, nói như vậy thì các vị cũng giống tôi cũng cảm thấy khẩn trương trước thế cục trước mắt. Nếu như Diệp gia quyết tâm khai đao với Bùi Đông Lai thì tập đoàn Đông Hai sẽ trở thành đối tượng để Diệp gia khai đao.
Nam tử đầu hói tiếp tục nói:
- Hôm nay, tôi mời các vị đến đây là để nói tin tức ra cho các vị biết, để mọi người nói ra ý kiến của mình, nhìn xem kế tiếp chúng ta nên làm thế nào.
- Lấy cục diện trước mắt mà nói thì Diệp gia đã nắm thế thượng phong, việc làm của Diệp gia sẽ khiến Tiêu gia tổn thương gân cốt.
Nam tử đầu hói vừa nói xong thì một tên trung niên đeo kính mắt nói tiếp:
- Còn về phần Bùi Đông Lai bên này thì tất cả mọi người đều rõ ràng, điều quan trọng bây giờ là Tiêu gia có tiếp tục bảo vệ hắn hay không. Nếu như bảo vệ thì cho dù Diệp gia quyết tâm động thủ với Bùi Đông Lai thì cũng rất khó diệt trừ được Bùi Đông Lai, nếu như vậy thì lửa của Diệp gia cũng sẽ không lan đến chúng ta. Nếu như không bảo vệ thì kết quả mọi người cũng biết cả rồi, năng lực của tôi có hạn nên về phương diện tin tức thì tạm thời vẫn chưa có.
- Tôi cũng không có.
- Tôi cũng vậy.
...
4 người còn lại liền mở miệng phụ họa, bọn họ đều không có tin tức Tiêu gia sẽ tiếp tục ra mặt bảo vệ Bùi Đông Lai không?
- Như thế thì chúng ta cần phải xem chừng một đoạn thời gian.
Tên nam nhân đầu hói chua sót cười, bọn hắn là 6 người có mạng lưới quan hệ bạch đạo lớn nhất Đông Hải, bọn hắn đều ở trên một sợi dây thừng, nếu một người gặp tại họa thì những người khác cũng không thể trốn tránh.
Dưới tình hình như vậy, vô luận chuyện này phát triển đến trình độ nào, vô luận bọn hắn làm ra lựa chọn nào thì bọn hắn cũng cùng tiến cùng lui.
Nếu không phải như thế thì bọn hắn cũng sẽ không gặp mặt ở đây.
- Chỉ có thể nhìn xem thôi.
5 người còn lại cũng biết là chưa tới lúc làm ra quyết định, cần phải ngồi im mà quan sát tình thế phát triển.
....
Cùng lúc đó, trong tòa nhà đại sự quán NB ở TQ thì một có một người đang bấm một số điện thoại.
- Hội trưởng.
Điện thoại được chuyển, nam nhân tên là Điền Nguyên liền mở miệng, giọng nói có chút tôn kính.
Đầu bên kia điện thoại, Đằng Xuyên Nguyên liền hành văn gãy gọn hỏi:
- Có tin tức gì mới sao?
- Vâng, hội trưởng.
Nam tử tên là Điền Nguyên này ở mặt ngoài là nhân viên công tác trong đại sứ quán nhưng mà công việc chính của hắn là thu thập tình báo ở TQ, hắn chủ yếu thu thập tình báo có liên quan đến Bùi Đông Lai. Lúc này nghe Đằng Xuyên Nguyên đi thẳng vào vấn đề thì hắn vội vàng trả lời:
- 2 tiếng 40' trước thì Diệp gia đã sai một tên võ giả của phái Võ Đang là Lãnh Vô Cực đi ám sát Bùi Đông Lai, kết quả là bị Bùi Đông Lai đánh chết, bất quá Diệp gia vì đề phòng Bùi Đông Lai trả thù nên đã vận dụng đặc quyền, lợi dụng đặc công tinh nhuệ để giám thị Bùi Đông Lai.
- Sau khi lão nhân Tiêu gia của TQ chết thì trên dưới đều chấn động, Diệp gia sẽ không bỏ qua cơ hội tốt làn này, một khi Diệp gia ở lần này nắm lấy đại cục thì lúc đó bọn hắn sẽ ra tay đối phó với Bùi Đông Lai, đến lúc đó thì Tiêu gia sẽ gặp khốn cảnh mà chưa chắc ra mặt giúp Bùi Đông Lai, nếu như không có ai ra mặt thì Bùi Đông Lai chắc chắn là bị Diệp gia chỉnh chết.
Điền Nguyên liền lấy tin tức của mình thu được nói ra.
- Hắc, người TQ chó đẻ kia trước giờ chỉ thích nội đấu, chiến tranh thế giới thứ 2 là ví dụ tốt nhất, lúc ấy đế quốc NB của chúng ta có thể chiếm được phân nửa lãnh thổ của đám người TQ chó đẻ kia ít nhiều là có lũ Hán gia giúp đỡ.
Nghe được Điền Nguyên hội báo cùng phân tích, Đằng Xuyên Nguyên nhịn không được nở nụ cười lạnh:
- Tên người TQ chó đẻ gọi là Bùi Đông Lai kia đã giết chết thiên tài võ học của Đằng gia chúng ta, bởi vì ta kiêng kị tên Long Vương Diệp Cô Thành kia nên mới không có phái người ra chặt cái đầu của hắn xuống. Hiện giờ xem ra nếu như không có ai ra mặt bảo vệ hắn thì hắn căn bản không đáng để ta làm như vậy, dùng một câu TQ mà nói: " Mượn dao giết người."
- Vâng, hội trưởng
Điền Nguyên vội vàng phụ hoạ.
- Nếu như Tiêu gia vì Bùi Đông Lai ra mặt thì càng tốt, mấy năm nay đám người TQ kia phát triển kinh người, đối với đế quốc NB chúng ta đã tạo thành một sự uy hiếp nghiêm trọng, chuyện lần này đối vơi chúng ta chính là một cơ hội tốt, lúc cần thiết thì chúng ta liền cho vào một mồi lửa để bọn hăn đã loạn càng thêm loạn.
Đằng Xuyên Nguyên cười lạnh.
- Không những thế, đợi cho những cường giả trên Thần bảng khôi phục lại thì bọn hắn sẽ ra tay chém giết tên Long Vương chó má kia, đến lúc đó thì người của chúng ta sẽ cắm rễ vào TQ, hội Tam Hợp của chúng ta sẽ có được một miếng bánh ngọt.
Nói xong lời cuối, Đằng Xuyên Nguyên giống như là thấy được cảnh tượng lúc đó:
- Thật khiến người ta chờ mong a.
Vui mừng không riêng gì một mình Đằng Xuyên Nguyên.
New York của nước Mỹ, trong một trang viên của gia tộc Gambino, thân là người nối nghiệp của gia tộc Gambino cũng như Mafia Bắc Mĩ thì Anthony Gambino ngồi trong thư phòng, trong tay bưng một ly rượu đỏ, nhìn về màn hình tinh thể lỏng treo ở vách tường, nghe thuộc hạ hội báo.
- Thiếu gia Anthony tôn quý.
Trong màn hình, một gã nam nhân trung niên đi giày Tây, đeo kính viền vàng cúi đầu, hành lễ.
- Pavarotti, ông gấp gáp như vậy muốn liên hệ với ta, chẳng lẽ bên TQ kia đã xảy ra chuyện gì sao?
Anthony Gambino hỏi
Pavarotti ở mặt ngoài là một nhân viên của một tập đoàn có vốn đầu tư của Mỹ nhưng trên thực tế thì hắn là người thu thập tin tình báo của gia tộc Gambino và Mafia.
Nghe được Anthony Gambino thì Pavarotti không dám lãnh đạm, lập tức đem chuyện Bùi Đông Lai nói cho Anthony Gambino:
- Vâng thiếu gia Anthony tôn quý, tên người TQ gọi là Bùi Đông Lai kia...
- Hắc, vốn ta còn muốn giao thủ với hắn để cho Liễu biết ai mới là vương giả chân chính, hiện giờ xem ra tên Bùi Đông Lai kia ngay cả cơ hội làm đối thủ của ta cũng không có.
Anthony Gambino nghe xong Pavarotti thì nở nụ cười lạnh, sau đó uống một ngụm rượu rồi nói:
- Thật không rõ, tại sao Liễu lại thích tên vô dụng đó, chẳng lẽ bởi cha của hắn là Vũ Thần TQ chó má kia sao? Hắn đã chết rồi a...
Bên tai vang lên lời nói của Anthony Gambino thì Pavarotti không dám lên tiếng, hắn biết rõ Anthony Gambino có hứng thú với nữ nhân tên là Liễu Nguyệt kia, vô luận là tâm lý hay thân thể thì hắn đều muốn chinh phục.
- Pavarotti, lần này ông làm rất tốt, bất quá trước khi thương thế của cha ta hồi phục lại thì ông cần phải tiếp tục che dấu, không nên để bị phát hiện.
Anthony Pavarotti nhắc nhở Pavarotti một câu, sau đó khóe miệng nở ra nụ cười lạnh:
- Đợi cho cha ta hoàn toàn hồi phục thì ông sẽ không cần làm như vậy, đến lúc đó chỉ cần giết chết tên Long Vương chó má kia thì chúng ta có thể xâm nhập vào mọi ngõ ngách của TQ, mà ta cũng có thể giẫm nát Đông Hải cũng như đã làm với New York, khiến cho Liễu hoàn toàn thần phục ta.
- Pavarotti vĩnh viễn là người hầu trung thành nhất của Anthony thiếu gia.
Pavarotti vội vàng nhân cơ hội biểu hiện sự trung tâm.
"Ha ha... Ha ha a... Ha ha ha ha..."
Bên tai vang lên lời nói của Pavarotti thì Anthony Gambino liền bật cười, cười vô cùng đắc ý và cuồng ngạo.
Cùng lúc đó, tổng bộ Thần Võng, trong một tòa thành bảo.
Một gã thân mặc hắc bào, bộ dáng tuấn mỹ, có đôi mắt màu tím đi vào trước cửa điện, hướng về phía thủ lĩnh thị vẻ hỏi:
- Genk, thương thế của cha ta còn chưa khôi phục sao?
- Thần chi tử tôn quý, Dixi thiếu gia, .... Vẫn còn đang bế quan dưỡng thương.
Thủ lĩnh thị vệ Genk cúi đầu, hành lễ nói.
- Xem ra thương thế đại nhân còn nghiêm trọng hơn ta tưởng.
Tên thanh niên có đôi mắt màu tím tên là Dixi nhíu mày lại:
- Tên Vũ Thần TQ thật mạnh a.
Nghe được thanh niên tên là Dixi cảm thám thì tứ đại hoàng thân cũng 2 thần chi tử của Thần Võng cũng không dám lên tiếng.
Bởi vì bọn họ biết được thực lực của người thanh niên trước mặt đã khủng bố đến mức nào.
Ngoài ra, sau khi thủ lĩnh của Thần Võng bị thương thì mọi việc trong Thần Võng đều do tên thanh niên này phụ trách.
"Reng...Reng"
Sau đó, coi như lúc Dixi định rời đi, thì điện thoại của hắn rung lên.
- Thần chi tử tôn quý, Dixi thiếu gia, người hầu của ngài có tin tức quan trọng muốn báo.
Dixi mở điện thoại ra thì trong điện thoại liền xuất hiện một giọng nói, ngữ khí vô cùng tôn kính.
- Nói đi.
- Dựa vào tin tức mới thu được thì con trai của Vũ Thần TQ là Bùi Đông Lai...
Ở Nam Cảng cách đó ngàn dặm, một gã thành viên Thần Võng liền đem toàn bộ mọi chuyện của Bùi Đông Lai nói cho Dixi.
- Ta vốn nghĩ rằng hắn có thể bước lên sân khấu của thế giới, trở thành đối thủ của ta, hiện giờ xem ra thì không cần chờ hắn nữa, sân khấu cũng không có sự xuất hiện của hắn.
Nghe xong lời báo cáo của tên thuộc hạ thì Dixi tắt điện thoại, híp mắt, nhìn lên bầu trời, đôi mắt màu tím toát ra vài phần thất vọng cùng khinh bỉ:
- Thân là con trai của Vũ Thần TQ, ngươi thật sự đã ném đi mặt mũi của cha mình.
Loạn trong giặc ngoài.
Thất Sát, đảo loạn thế giới.
← Ch. 404 | Ch. 406 → |