Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0007

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0007: Tìm được nguyên nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Toàn là màu đen, chỉ có thể nhìn thấy một phần, cái này và lần trước không giống nhau, tại sao lại như vậy?

Lý Dương chăm chú nhìn khối đá trước mặt, rồi lại nhìn sang cái khối đá khác, trong lòng liên tục suy đoán, nhưng mà hắn có thể xác định tong người mình quả thật có một năn lực đặc thù chưa thể xác định được.

Chẳng lẽ là do nguyên thạch? Không thể như vậy, cho dù là nguyên thạch còn nguyên hai là đã bị giải thì chúng vẫn là đá, không thể náo có sự khác nhau như vậy được?

"Lão ca, khối đá này bao nhiêu!" Suy nghĩ một hồi, Lý Dương quyết định thử một lần, cho dù không có gì thì hắn cũng định thử.

"Khối đá này rất rẽ, cậu chỉ cần dùng hai nghìn là được!" Người bán cười nói.

Có chút trầm mặt, Lý Dương lại hỏi: "Có thể giảm giá một chút không?"

Ngày hôm qua là do Ngô Hiểu Lỵ khích tướng nên hắn mới không trả giá, hiện tại nếu hắn đã tình dùng tảng đá này để thử nghiệm thì dương nhiên phải cô gắng trả giá rồi.

"Nếu người khác thì ta sẽ không giảm giá, nhưng mà lão đệ cậu thì khác, nếu là cậu thì tôi lấy giá một nghìn tám!"

Người bán cười cười đi tới bên người Lý Dương, xem ra hôm nay khối đá này có thể bán ra rồi.

"Một ngàn năm đi!" Lý Dương lại nói.

"Lý lão đệ nếu cắt nó tại chỗ thì tôi sẽ giảm giá xuống còn một nghìn năm!" Người bán suy nghĩ một chút rồi nói.

Lý Dương ngẩng đầu nhìn người bán, hắn có chút kinh ngạc nói:

"Hội triển lãm đã xong, cũng sắp đóng cửa rồi, còn thời gian để giải thạch sao?"

"Ha ha, xem ra Lý lão đệ không hiểu bên bọn này rồi, tuy hội triển lãm đóng cửa nhưng chúng tôi thì tơi tám giờ mới nghỉ, vì vậy thời gian còn khá nhiều!"

"Thí ra là như vậy, vậy thì cắt ở đây luôn!" Lý Dương gật gật đầu, khu triển lãm và khu nguyên vật liệu tuy thông nhau nhưng hai cái đều độc lập, có rất nhiều ông chủ của công ty châu báu sau khi kết thúc triển lãm mới tới đây, kết thúc trễ chính là để hỗ trợ cho bọn họ một chút.

Người bán tươi cười nói:

"Tốt, Lý lão đệ, chúng ta thanh toán tiền rồi bắt đầu giải thạch!"

Lý Dương lấy ra một nghìm năm trăm NDT rồi cùng với người bán nâng tảng đá bỏ vào máy, tảng đá này nặng hơn bảy mươi cân, nếu như một người thì quả thật khó có thể nâng lên.

Khi thấy có người giải thạch thì có không ít người tụ lại, Trương Ưng định tới gọi Lý Dương về nhưng khi nhìn thấy Lý Dương chuẩn bị đổ thạch thì hắn cũng đi tới nhìn một chút.

"Lão đệ, cậu định cắt từ chỗ nào?" Cái hảo cắt cơ, bán gia lại hỏi.

"Từ nơi này đi!" Lý Dương đi lên trước tùy tiện chọn một hướng, nơi mà hắn chỉ chính là đường thẳng tới vùng đen khi nãy.

Người bán không nói gì mà chỉ đeo kính lên rồi giơ máy chuẩn bị cắt, mắt cắt bắt đầu hoạt động, âm thanh chói tai một lần nữa vang lên.

Những mảnh đá vụn theo dòng nước từ từ chảy xuống, người xung quanh tụ tập lại càng ngày càng nhiều, có mấy người mấy ngày nay đều quan sát tảng đá này đều muốn xem rốt cuộc là bên trong có Phỉ Thúy hay là không.

"Ca!" Máy cắt cuối cùng cũng cắt khối đá thành hai, người bán mở nắp ra để mọi người nhìn khối đá ở bên trong.

Không có gì.

"Lão đệ, còn muốn mở nữa không?" Người bán hỏi Lý Dương, nếu như không phải hôm qua Lý Dương từng muốn tiếp tục cắt thì hắn cũng sẽ không hỏi như vậy.

"Không cần, tôi muốn nhìn xem khối đá này một chút!"

Lý Dương lắc đầu rồi đi lên ôm lấy khối đá, cho dù là khối đá bị cắt nhỏ thì cũng nặng hơn hai mươi kg nên muốn dùng một tay là không có khả năng nên hắn chỉ còn cách ngối xổm xuống ôm nó.

Bàn tay đặt lên khối đá, Lý Dương yên lặng chờ khả năng đặc thù kia xuất hiện.

Lần này không có đợi bao lâu thì hình ảnh kia đã xuất hiện, kết quả cũng không làm Lý Dương thất vọng, hình ảnh lập thể kai một lần nữa xuất hiện trong đầu.

Nhưng mà hình ảnh vẫn còn mơ hồ, hình ảnh vẫn còn liên tục chớp lên, vùng đen tuy không còn nhiều như lần trước nhưng vẫn còn chiếm hơn một nữa.

Lý Dương vội vàng đặt khối đá xuống đất rồi dùng sức lắc lắc đầu, cảm giác chóng mặt đã tới.

Không đúng, không phải là do bị cắt, vậy thì tại sao.

"Lý Dương, đổ thạch chú trọng là vận khí, có người ở chỗ này nhanh chóng giàu nhanh nhưng cũng có không ít người ngay cả tiền để đi về cũng không có, việc này giống như là mua xổ số vậy, cậu trúng được một lần đã không tệ rồi, không cần phải trầm mê vào bên trong!"

Trương Ưng đi lên vỗ vai Lý Dương, hắn tưởng rằng Lý Dương đã nghiện món này nên tiến lên khuyên vài câu.

"Cám ơn ngài, Trương quản lý, ta sẽ không trầm mê đâu!" Lý Dương ngẩng đầu cười cười, trong nụ cười của hắn còn mang theo sự cảm kích, hắn biết Trương Ưng cũng vì muốn tốt cho mình thôi.

Trương Ưng gật đầu cười cười, nói:

"Được rồi, chúng ta cũng nên trở về thôi, cả ngày đều đã mệt mỏi rồi!"

"Được rồi, chúng ta trở về!" Lý Dương gật gật đầu, vì hắn không muốn phụ ý tốt của Trương Ưng nên nguyên nhân cụ thể chỉ có thể trở về mới từ từ tìm hiểu.

Khối đá kia hắn cũng không muốn giải nữa, khối đá như vậy chỉ sợ cũng chẳng có ai mua, cuối cùng sợ rằng người bán sẽ trực tiếp vứt nó vào thùng rác vì dù sao thì tiền hắn cũng đã nhận rồi lại chẳng có ai mua thứ này.

Trở lại khách sạn ăn một chút gì đó rồi ba người trở về phòng nghỉ ngơi, hôm nay quả thật là quá mệt mỏi, Trương Ưng sau khi nằm lên giườn một chút thì đã ngủ say, chỉ còn một mình Lý Dương đang ngồi một mình ngẩn người.

Vương Giai Giai không có online nên Lý Dương lên mang tìm tòi một lát nhưng không hề có bất cứ thứ gì liên quan tới năng lực đặt biệt của hắn, ngay cả một chút cũng không có.

Không có liên quan tới việc cắt vậy thì tại sao, Lý Dương cảm thấy đầu mình có chút to ra, hăn bây giờ giống như là một người phát hiện được một kho báu vô cùng lớn nhưng mà hắn lại bị nhốt ở bên ngoài không vào được, việc này làm cho người ta vừa nóng lòng lại khó chịu.

Nằm ở trên giường, Lý Dương vẫn liên tục tự hỏi vấn đề này, cho tới hơn mười hai giờ Lý Dương vẫn bị chuyện này tra tấn không thể ngủ được, hắn bây giờ rất muốn đi ra khu nguyên liệu thô tìm kiếm nguyên nhân.

Ngày hôm sau, Trương Ưng mang theo Lý Dương với đôi mắt có chút đỏ và Ngô Hiểu Lỵ lên taxi đi tới trung tâm hội triển lãm, thấy bộ dáng của Lý Dương bây giờ Trương Ưng khuyên vài câu, Lý Dương rốt cuộc cũng hít mạnh mấy hơi.

Ngày hôm nay khách hàng càng thêm đông đúc, có rất nhiều người dân của Thanh Đảo nghe được tin tức nên đến đây xem, trong những người khách này còn có du khách, thậm chí người Nhật Bản đi du Lỵch tới tham gia cững không ít, trong khu triển lãm khắp nơi đều là một cảnh tượng tấp nập.

Sau khi triển lãm chấm dứt, Lý Dương lại chạy tới khu nguyên liệu, hiện tại người biết hắn càng lúc càng nhiều.

Đêm qua trước khi ngủ, Lý Dương tìm ra một vấn đề, hắn lần này tới là để xác định xem năng lực đặc thù này có liên quan tới việc lớn nhỏ của viên đá hay không, ngày đầu tiên hắn chỉ xem một khối đá nhỏ nhưng ngày kế tiếp hắn lại xem một khối đá lớn, cho dù là sau khi cắt đi thì khối đá này vẫn còn lớn hơn khối đầu tiên rất nhiều.

Sau khi triển lãm chấm dứt, Lý Dương liền muốn nhanh chóng thử nghiệm một chút, khi tới khu nguyên liệu thì hắn nhanh chóng đi tới chỗ tên mập, nơi đó có không ít những viên đá nhỏ.

"Lý lão đệ, hôm nay cậu muốn đổ một chút không?" Khi thấy Lý Dương, người bán lập tức nở nụ cười, ngày hôm qua tuy rằng Lý Dương đổ không ra thứ gì nhưng cũng không có ảnh hưởng gì lớn, đổ thạch không ra cái gì thì rất bình thường, đặc biệt là những khối nguyên thạch thì càng như vậy.

"Tôi xem trước một chút!" Lý Dương nói xong liền trực tiếp đi tới chỗ đặt những viên đá nhỏ.

Hắn chọn được một viên, khối đá này không lớn, có hình quả trứng, khi đặt trên tay thì có thể nâng nhẹ nhàng, Lý Dương một tay nâng một tay vuốt ve khối đá chờ đợi năng lực đặc thù kia xuất hiện.

Một lát sau, tâm tình của Lý Dương bắt đầu có chút khẫn trương, ngay khi hình ảnh lập thể xuất hiện thì tim của Lý Dương dập nhanh hơn, hắn thiếu chút nữa là hưng phấn tới tru lên.

Rốt cuộc hắn cũng đã tìm được nguyên nhân, thì ra dò do sự lớn nhỏ, khối đá này rất nhỏ nên hình ảnh lập thể rất rõ ràng, hơn nữa cũng không có hiện tượng chớp giật.

"Thế nào lão đệ, nhìn trúng khối đá này à?" Người bán tùy ý hỏi một câu, khối đá này quá nhỏ, vẽ ngoài cũng rất tệ nên bán cũng không được giá cao nên người bán cũng không nói nhiều.

"Ân? Đúng vậy, bao nhiêu tiền?" Lý Dương sửng sốt một chút rồi lập tức trả lời, bên trong hình ảnh lập thể cho thấy khối đá này tuy nhỏ nhưng bên trong vẫn có Phỉ Thúy, tuy rằng không bằng viên lần trước nhưng dù sau thì viên Phỉ Thúy này cũng không tệ.

"Ba trăm nhân dân tệ, nếu lão đệ muốn thì có thể tự mình cắt, coi như là luyện tập cũng được!" Người bàn cười nói, khối đá này quả thật là để cho những người mới luyện tập.

"Tốt, chính tôi sẽ cắt!" Lý Dương hưng phấn gật gật đầu, khối này cũng không phải là chỗ nào cũng là Phỉ Thúy, vẫn còn có không ít nơi là đá, Lý Dương lại thấy rõ mọi thứ nên cho dù là không biết gì thì hắn cũng có thể dễ dàng cắt được.

Trương Ưng lại đi tới khu nguyên liệu, khi thấy Lý Dương lại một lần nữa đổ thạch thì hắn nhịn không được lắc lắc đầu, xem ra Lý Dương quả thật là có chút si mê thứ này, việc này không tốt lắm, quay về phải khuyên nhủ tên này một phen, hiện tại tuy rằng đổ nhỏ nhưng chưa chắc sau này sẽ không đổ một lần mấy chục vạn, rất nhiều dân cờ bạc đều từ đánh nhỏ dần dần chuyển sang đánh lớn.

Nếu như vậy thì một trăm vạn kia căn bản không dủ cho Lý Dương chơi đùa, trong thị trường đổ thạch một đao chém xuống mất đi một trăm, một nghìn vạn không phải là không có, ở trong ngành kinh doanh châu báu được hơn tám năm nên Trương Ưng rất hiểu điều này.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)