Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0218

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0218: Đỉnh phong quyết đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


-Chờ một lát đi, tôi sẽ qua ngay

Lý Dương do dự một chút rồi cũng đồng ý, chuyện Thiệu Ngọc Cường vòng vo một vòng ở khu giao dịch tự do hắn cũng biết, trong lòng hắn cũng hiểu Thiệu Ngọc Cường không thể nào tìm được khối Thủy Tinh Chủng nào tốt trong một ngày được.

Nếu như là hai ba mươi năm trước, thời kỳ giải ra Thủy Tinh Chủng không phải là việc khó khăn thì còn có thể, nhưng mà hiện nay là thời kỳ nguyên liệu khan hiếm, Thủy Tinh Chủng đã trở thành Phủy Thúy có thể thấy nhưng không thể có nhiều, cho dù là Lý Dương hắn ra sức dùng năng lực đặc thù đi xung quanh khu giao dịch tự do tìm kiếm cũng chưa chắc có thể tìm được nữa là.

Có thể gặp được khi may mắn mà thôi.

Vận may của Lý Dương từ trước tới nay không tệ, việc này hắn còn không tin tưởng nói chi tới Thiệu Ngọc Cường.

Đây không phải chỉ có ý nghĩ của một mình hắn mà chỉ sợ những người xung quanh cũng có suy nghĩ như vậy, nếu ở trong Ám tiêu tìm 4 khối đấu với Lý Dương mọi người còn tin, nhưng tìm ở khu giao dịch tự do thì mọi người không hề thấy có chút hi vọng nào.

-Tốt, tôi lập tức liên hệ với lão Trịnh để cho tên Thiệu Ngọc Cường chờ

Trương Vĩ lấy ra di động gọi cho Trịnh Khải Đạt, Lý Dương thì chuyển di động sang chế độ rung, loại tình trạng ồn ào như thế này mà để chuông thì có cút không thích hợp.

Mười phút sau, toàn bộ số nguyên thạch của Lý Dương đã kiểm tra xong, sau khi kiểm tra Lý Dương giao lại chúng cho An Văn Quân nhờ giữ hộ.

Những khối nguyên thạch này hắn tạm thời không thể mang đi, để bên cạnh An Thị thì thích hợp hơn.

An Văn Quân cho người tới vận chuyển nguyên thạch, trong đống nguyên thạch Lý Dương chọn lấy 4 khối mang theo bên mình.

-Lý lão đệ, cậu không cần lo lắng tên tiểu tử kia, những khối nguyên thạch mà chúng ta mua chưa giải cũng đủ thắng hắn rồi

Vương Hạo Dân bĩu môi, Thiệu Ngọc Cường có 4 khôi nguyên thạch chưa giải, Lý Dương cũng để lại 4 khối nguyên thạch mua trong Ám Tiêu, điều này quá rõ ràng rồi.

-Đi thôi, giải thạch đi

Lý Dương cười khẽ một tiếng mà không có tiếp tục dây dưa vấn đề này với hai người, Lưu Cương vội vàng tiến lên giành xe đẩy rồi mọi người cùng nhau đi tới quảng trường.

Hơn trăm máy giải thạch đặt trong quản trường làm cho nó có chút đồ sộ, lúc bọn người Lý Dương đến thì có gần 8 phần số máy giải thạch đã hoạt động, cảnh tượng nhiều máy giải thạch như vậy cùng lúc hoạt động quả thật là hiếm thấy.

Vì tiện cho những người xem bên ngoài nên khoảng cách giữa những máy giải thạch đều rất lớn nên diện tích mà chúng chiếm cũng rất nhiều, cũng may là quảng trường này đủ lớn, nếu đổi lại những quảng trường bình thường thì không thể nào đủ chổ để rồi.

-Nhiều người như vậy?

Lý Dương cảm thán một tiếng, người xem giải thạch ở quảng trường so với buổi chiều còn đông hơn, mỗi một máy giải thạch đều có mấy chục người vây xem, toàn bộ quảng trường không cộng lại có khoảng vạn người, từ xa nhìn lại chỉ thấy toàn là đầu người mà thôi.

-Đây là ngày náo nhiệt nhất Bình Châu, cũng là một ngày cuồng hoan nhất ở đây

An Văn Quân mĩm cười, năm rồi cũng là như vậy, nhưng năm nay người đặc biệt nhiều, náo nhiệt như vậy cô thật lâu đã không tham dự qua, năm rồi khi đại hội giao dịch kết thúc cô phải nhanh chóng trở về công ty làm báo cáo tổng kết nên không thể tham dự chứ đừng nói là tới xem giải thạch ở quảng trướng.

Trương Vĩ thở dài:

-Bây giờ còn chưa chính thức bắt đầu, chờ một chút nữa khi đèn ở nơi này sáng lên lúc đó mới thật sự là náo nhiệt

-Đúng vậy, lúc ánh đèn sáng lên, phía dưới ó hơn trăm người đang giải thạch, thỉnh thoảng lại nghe được có người giải ra Phỉ Thúy, cảm giác đó thật sự là rất thích, rất kích thích

Vương Hạo Dân nói một câu, trên mặt còn amng theo sự chờ đợi, có lẽ thời gian tốt nhất trong đại hội với hắn chính là lúc đó.

Lý Dương cẩn thận nhìn bốn phía, chỉ một chút miêu tả như vậy của mọi người cũng đã đủ để làm cho hắn hứng thú. Ngày cuối cùng nên số nguyên thạch được giải phần lớn có từ Ám Tiêu nên việc đổ tăng rất dễ xảy ra, nhiều máy giải thạch cùng hoạt động như vậy mà không có người đổ tăng thì mới là kỳ lạ.

Dưới loại tình huống này, người giải thạch sẽ bị kích thích lớn nhất, người đổ tăng càng nhiều thì mọi người lại càng nóng vội.

Có người giải thạch xong nhưng không có gì bên trong thì không có hy vọng gì nữa, lúc này không còn ai bán nguyên thạch cả. Lúc này đại hội giao dịch đã cấm tất cả thương nhân không được tiếp tục bán làm cho mọi người chỉ có thể đem tiếc nuối đợt này mang tới đợt đại hội sau để giải tỏa.

-Lão Trịnh ở bên kia

Trương Vĩ đột nhiên chỉ về phía xa, nhìn theo ngón tay Trương Vĩ, Lý Dương là người đầu tiên nhìn thấy đám người Trịnh Khải Đạt.

Tư Mã Lâm đang giải một khối nguyên thạch, Cố lão và Trịnh Khải Đạt đều đang hổ trợ hắn, khối nguyên thạch này hẳn là khối nguyên thạch hắn đã mua lần trước, giá không đắt nên cho dù không có gì bên trong thì hắn cũng sẽ không buồn rầu.

"Tư Mã đang giải thạch, chúng ta nhanh chóng đi qua thôi"

Vương Hạo Dân ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi hưng phấn kêu lên, trên tay hắn cũng có nguyên thạch mua trong Ám Tiêu chờ giải, năm rồi không có tham gia nên năm nay phải dự một lần.

-Tăng, đại tăng rồi

Đi chưa được mấy bước thì đã có người rầm rú kêu lên còn có một người không ngừng nhảy dựng lên, mấy người bên cạnh lập tức xông tới ngăn cản không cho hắn tiếp tục nhảy loạn nữa.

-Mọi người đi trước đi tôi qua đó xem sao

Vương Hạo Dân nói một câu rồi đi tới chỗ người vừa mới la lên, Trương Vĩ và Lý Dương đều lắc lắc đầu, cái tính thích góp vui của Vương Hạo Dân vẫn chưa bỏ được.

Đi ở giữa nhiều máy giải thach như vậy cộng thêm việc cảm nhận không khí xung quanh, lòng bàn tay của Lý Dương có chút ngứa lên, loại không khí vạn người cùng tồn tại trăm người cùng giải thạch thế này củng chỉ có Bình Châu mới có, Nam Dương không thể nào có được.

-Lý Dương, mọi người đến rồi à

Trịnh Khải Đạt là người đầu tiên phát hiện đám người Lý Dương nên vội vàng đi ra, lúc đi ra hắn còn liếc nhìn về phía bên phải một cái.

-Đúng vậy, Tư Mã ca sao rồi?

Lý Dương đi qua, Lưu Cương đẩy xe qua một bên rồi dứng đó canh chừng. Trước kia Lưu Cương không biết những khối đá này có lợi ích gì nhưng mà bây giờ thì hắn biết rõ rồi, những khối đá xấu xí không bắt mắt này đều có giá trị xa xỉ, nếu giải ra khối Phỉ Thúy tốt thì nó thậm chí còn mắt hơn cả vàng nữa.

-Không phải rất tốt, hiện tại đã cắt xong một mặt nhưng không có gì bên trong

Trịnh Khải Đạt lắc lắc đầu, Tư Mã Lâm đang cắt đao thứ hai, đao thứ nhất rất bình thường, không hề có dấu hiệu của Phỉ Thúy, khôn biết đao thứ hai sẽ ra sao.

-Nhưng mà có người còn tệ hơn hắn

Mới vừa nói xong, Trịnh Khải Đạt lại nhìn sang bên phải, mọi người nhìn theo, lúc này bọn họ mới phát hiện ra người đang giải thạch không ngờ lại là Thiệu Ngọc Cường.

-Hắn mới vừa giải một khối, không có gì cả, vậy mà cũng dám so với Lý lão đệ, quả thật là không biết sống chết

Trịnh Khải Đạt đầy vẻ cao hứng, Trịnh Khải Đạt và Thiệu thị tuy đã đạt thành hợp tác nhưng từ tình cảm cá nhân thì vẫn ủng hộ Lý Dương nên khi nhìn thấy đối thủ của Lý Dương-Thiệu Ngọc Cường thất bại hắn rất vui vẻ.

-Không có gì cả? Ông trời cũng không muốn giúp hắn a

An Văn Quân sửng sốt một chút rồi lập tức cười nói, cô rất ít khi thấy Thiệu Ngọc Cường giải thạch mà không có gì, hiện tại ngay khối thứ nhất mà hắn đã giải không thành công, tin chắc đây sẽ là đã kích rất lớn với hắn. Với An Văn Quân mà nói, tốt nhất là có thể đã kích tới mức hắn không gượng dậy nổi là tốt nhất, như vậy sẽ tránh được một đối thủ mạnh.

-Ông trời cũng không giúp tôi mà

Tư Mã Lâm đột nhiên ngẩng đầu lên rồi lộ ra bộ mặt khóc tang, đao thứ hai của hắn đã cắt xong, hai đao đã cắt khối nguyên thạch thành 3 phần, bề mặt vết cắt thì chỉ toàn là đá, từ cơ bản thì khối nguyên thạch này đã không có gì rồi.

-Không có việc gì, Tư Mã, khối nguyên thạch của cậu không đắt, tiền kiếm mấy ngày này cho dù là cậu mua mười khối như vậy củng không bị lỗ mà

Trịnh Khải Đạt lập tức tiến lên ôm bả vai Tư Mã Lâm rồi cười nói, Tư Mã Lâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

-Cậu nói cũng đúng, nhưng mà ai chẵng mưới mình đổ tăng chứ, tôi cũng muốn giải ra Thủy Tinh Chủng để phát tài mà

-Ha ha, Thùy Tinh Chủng, tôi nói này Tư Mã, cậu cũng đừng có nghĩ, cho dù là giải ra thì cũng là Lý lão đệ chứ không phải là cậu đâu

Trịnh Khải Đạt cười to một tiếng, Vương Hạo Dân cũng từ xa chạy tới, hắn vừa chạy vừa hét lớn:

-Tư Mã suy nghĩ cái gì vậy? Lý lão đệ đã giải thạch chưa?

-Gì cũng không có, không ngờ cậu trở lại sớm như vậy

Trương Vĩ nói.

Vương Hạo Dân lập tức thở dài rồi nói:

-Đừng nói nữa, tôi còn tưởng là đại tăng, không ngờ chỉ giải ra một khối Kim Ti Chủng, nó còn không bằng khối tôi đã giải ra không ngờ bọn họ lại hưng phấn như vậy, làm tôi mừng hụt một hồi, tôi còn tưởng bọn họ giải ra Thủy Tinh Chủng đó chứ

Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt đều nhìn thoáng qua nhau, Trịnh Khải Đạt lập tức nói:

-Lão Vương, Kim Ti Chủng đã không tệ rồi, nếu như là chúng ta lúc trước chỉ sợ biểu hiện của chúng ta lúc đó còn hơn bọn họ nữa ấy chứ, lúc đó chúng ta một năm chỉ giải tăng có vài lần mà thôi, làm sao có thể như Lý lão đệ không ngừng đổ tăng được chứ

-Đúng vậy, Lý lão đệ là thiên tài ngàn năm khó gặp, chúng ta có thể gặp được Lý lão đệ đó là may mắn của chúng ta

Trương Vĩ cũng nói một câu, bị bọn họ nói vậy Vương Hạo Dân lập tức không hé răng, bọn họ nói củng đúng, lúc trước không có Lý Dương thỉnh thoảng bọn họ mới có thể đổ tăng, hắn và Trịnh Khải Đạt từ trước đến nay đều là không may, Vương Hạo Dân do đổ thạch nên đã thua lỗ một cái biệt thự, Trịnh Khải Đạt cũng kém không nhiều lắm.

Từ khi biết Lý Dương, trên cơ bản mỗi người đều có thay đổi, Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt không ngừng đổ tăng, tiền thua lổ trước kia cũng đã thu hồi lại, với việc này Vương Hạo Dân từng rất hối hận, hắn quyết định từ nay về sau phải tạo quan hệ thật tốt với Lý Dương.

-Các người nói đúng, Lý cố vấn quả thật là thiên tài ngàn năm khó gặp

An Văn Quân cười nói, hai mắt An văn Bình có chút sáng lên, trong mắt cô Lý Dương là thiên tài, một thiên tài không ai có thể so sánh được.

-Tăng, Tam công tử, tăng a, đại tăng rồi

Bên cạnh có một người đột nhiên hét lên, này giọng nói này có chút quen thuộc, mọi người quay đầu lại thì phát hiện người kêu to chính là Lý Thanh, Lý Thanh đang chỉ vào máy giải thạch kêu to, sắc mặt đã có chút đỏ lên.

*****

Vương Hạo Dân nhanh chóng cầm lấy một lọ nước khoáng rồi lập tức chạy tới, bởi vì Lý Thanh hô to nên có không ít người đi tới chỗ máy giải thạch của Thiệu Ngọc Cường.

-Lý lão đệ, cậu xem khối nguyên thạch này cần tiếp tục giải không?

Tư Mã Lâm đã ngừng máy giải thạch lại, hắn kéo Lý Dương qua một bên hỏi, khối nguyên thạch đã bị cắt thành ba nhưng vẫn chưa thấy Phỉ Thúy, Tư Mã Lâm cảm thấy mình không còn hi vọng gì.

-Tư Mã ca, anh nghỉ ngơi đi

Lý Dương nhìn một chút lập tức lắc đầu, khối Phỉ Thúy này không cần dùng năng lực đặc thù cũng có thể thấy được tỉ lệ có Phỉ Thúy đã rất thấp, tiếp tục chỉ lãng phí thời gian mà thôi.

Vì để đảm bảo nên Lý Dương dùng năng lực đặc thù nhìn thêm một lần, kết quả không có gì khác với khi nhìn bằng mắt cả, nhìn về phía khối nguyên thạch, Lý Dương phát hiện ánh mắt của mình đã tốt hơn rất nhiều, tuy còn không thể so với Thiệu Ngọc Cường nhưng cũng đã mạnh hơn bọn người Tư Mã Lâm rồi.

-Tốt, tôi nghe lời cậu

Tư Mã Lâm lấy khối nguyên thạch trên máy ra, khối nguyên thạch này đã thành rác rưởi, có giải tiếp cũng không có gì, không bằng trực tiếp lấy xuống ném đi đỡ tốn công.

Lý Dương ngẩng đầu nhìn xung quanh, lúc này không có máy giải thạch nào là không hoạt động, hơn một trăm máy giải thạch cùng lúc hoạt động đúng là làm cho người ta chấn động, làm cho mọi người đều có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

-Tăng a...

Xa xa lại có người kêu lên, mỗi một giọng kêu lên đều tràn ngập sự kích động, bây giờ bọn người Lý Dương chỉ có thể nhận ra phương hướng mà tiếng kêu phát ra chứ không thể biết được ai là người đã đổ tăng cả vì người trong quảng trường bây giờ đã rất đông.

-Lý lão đệ, không bằng cậu lên giải đi, lão Vương thì tôi thấy không cần, tên này lại chạy đi nữa rồi

Tư Mã Lâm nói một câu, máy giải thạch hắn vốn nhường lại cho Vương Hạo Dân nhưng mà tên này đã chạy tới chỗ Thiệu Ngọc Cường rồi, máy giải thạch thì không thể để không được, nếu không chỉ một lát sau sẽ có người lên chiếm, hiện tại trong quảng trường người thì nhiều mà máy giải thạch thì ít, người muốn giải thạch thì còn rất nhiều, một máy giải thạch không thể nào ngừng quá lâu được.

-Tốt, tôi lên

Lý Dương đứng trước máy giải thạch, trong bầu không khí náo nhiệt này hắn cũng đá ngứa tay rồi nên khi Tư Mã Lâm nói vậy hắn cũng không khách khí.

Nguyên thạch gửi lại lúc chiều còn chưa lấy ra, hiện tại bên người Lý Dương chỉ có 4 khối nguyên thạch vừa mua trong Ám Tiêu, Lý Dương do dự một chút cuối cùng cũng ôm một khối ln6.

Đây là một khối nguyên thạch có biểu hiện không tệ, bên trong có một khối Băng Chủng Phỉ Thúy màu sắc không tồi, tổng hợp ra thì nếu giải sẽ đại tăng.

Mang kính mắt, cầm thiết đao, Lý Dương tìm đúng vị trí rồi bắt đầu cắt, khối nguyên thạch này chỉ năng năm sáu mươi kg nên cũng rất dễ cắt.

Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều dứng bên cạnh Lý Dương làm trợ thủ, hai chị em An Văn Quân cũng đi lại gần một chút, đặc biệt là An Văn Bình, cô thích nhất là xem Lý Dương giải thạch nên đi tới khá gần.

"Rè rè "

Tiếng động chói tai cùng những tiếng ồn xung quanh hòa thành một khúc hòa âm, âm thanh vốn rất chói tai khi trộn lại với nhau thành một âm thanh không còn chói tai nữa.

Thời gian đã gần bảy giờ, quảng trường mà vài ngày trước còn có vô số người ra vào tấp nập nay tập trung vô số người, cho dù là đã tới giờ cơm chiều thì cũng không có ai rời đi vì với rất nhiều người mà nói đây là dịp một năm chĩ có một lần, ăn cơm tối muộn một chút cũng không sao.

Năm trước, hai khối Thủy Tinh Chủng được giải ra có một khối được giải trong dịp này, năm nay đã giải ra ba khối Thủy Tinh Chủng, rất nhiều người đang chờ xem liệu kỳ tích có xuât hiện hay không, Thủy Tinh Chủng iệu có tiếp tục xuất hiện nữa không.

-Thiệu Ngọc Cường vận may không tệ, giải ra một khối Băng Chủng Ngọc Lục Bảo

Vương Hạo Dân đã trở lại, trên mặt còn mang theo nét giận, lúc nói chuyện hắn còn không ngừng để lộ ra sự tức giận và ghen tị.

-Băng Chủng, Ngọc Lục Bảo, lớn cở nào?

Tư Mã Lâm hỏi một câu, Băng Chủng Ngọc Lục Bảo là Phủ Thúy rất tốt, nếu không phải Lý Dương trong ngáy đầu tiên đã giải ra Thủy Tinh Chủng Ngọc Lục Bảo thì lần này Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường chẵng biết ai thua ai thắng đâu.

-Hai ba cân gì đó

Vương Hạo Dân chần chờ một chút, lúc hắn trở lại thì khối Phỉ Thúy vẫn chưa được cắt hết nên căn bản không thể có con số cụ thể được.

- Không nhỏ, nhưng chỉ bằng khối Phỉ Thúy này thì không thể thằng được

Tư Mã Lâm thản nhiên gật gật đầu, Lý Dương có hai khối Thủy Tinh Chủng làm thành tích, Thiệu Ngọc Cường thì chỉ có một khối, hơn nữa tỉ lệ rất kém, nếu muốn thắng Lý Dương thì phải giai ra Ngọc Vương, nhưng mà khả năng Thiệu Ngọc Cường giải ra Ngọc Vương không tới một phần vạn, Tư Mã Lâm cũng không có gì lo lắng.

Mỗi lần đại hội nguyên thạch như thế này chính phủ đều bầu ra một Ngọc Vương và một Tiêu Vương, Tiêu Vương thì đã xuất hiện, chính là khối nguyên thạch có chứa Thủy Tinh Chủng trị giá 8800 vạn. Rất nhiều công ty châu báu nghe nói rằng khối nguyên thạch này đã rơi vào tay Thiệu Thị, nghĩ tới việc năm năm Thiệu Thị không ngừng tấn công An Thị, kết quả này cũng không tính ngoài ý muốn.

Với rất nhiều người chơi đổ thạch bình thường mà nói, bọn họ càng coi trọng Ngọc Vương, dù sao Tiêu Vương chỉ cần có tiền là có thể trúng cử còn Ngọc Vương thì phải dựa vào khả năng và vận may.

Ngọc Vương chính là khối Phỉ Thúy tốt nhất và có giá trị nhất, chính vì vậy nên ở hiện trường phần lớn là người chơi đổ thạch, người của công ty châu báu rất ít.

Nói cách khác, Ngọc Vương hàng năm có từ người chơi đổ thạch chứ không phải là người của công ty châu báu, người trở thành Ngọc Vương rất nhanh sẽ nổi tiếng, một bước lên trời

Giống như năm trước, người chơi đổ thạch kia khi giải ra Ngọc Vương thì giá trị con người nhanh chóng tăn lên hàng trăm triệu hơn nữa còn được phỏng vấn, có thể nói là danh lợi đều có.

Với phần lớn người chơi nguyên thạch mà nói thì Tiêu Vương dành cho công ty châu báu, Ngọc Vương mới là nơi dành cho bọn họ, tuy bình chọn Ngọc Vương hàng năm do chính phủ làm, nhưng mà họ vẫn phải nghe rất nhiều ý kiến từ phía người chơi nguyên thạch.

Việc bình chọn Ngọc Vương năm nay vẫn chưa có kết quả, nhưng mà đối tượng chủ yếu thì đang tập trung trên hai khối Phỉ Thúy, việc đáng nhắc tới là hai khối Phỉ Thúy này lại do cùng một người giải ra. Không cần phải nói cũng biết hai khối này chính là hai khối Thủy Tinh Chủng của Lý Dương, Thiệu Ngọc Cường cũng giải ra Thủy Tinh Chủng, nhưng mà khối của hắn so với hai khối của Lý Dương thì kém xa, căn bản là không thể nào đoạt chức Ngoc Vương được

Cũng có thể nói, Lý Dương trên cơ bản đã đoạt ngôi Ngọc Vương, cho nên mọi người mới nói Thiệu Ngọc Cường muốn thắng Lý Dương thì chỉ có cách là giải ra Ngọc Vương, không có Ngọc Vương áp trận, Thiệu Ngọc Cường cho dù giải ra vô số Băng Chủng cũng không thể nào thắng được Lý Dương.

"Rầm "

Khối nguyên thạch của Lý Dương đã bị cắt thành 2 nữa, Trịnh Khải Đạt vội vàng tiến lên vẫy nước, mọi người xung quanh ngay lập tức tập trung về hai nữa khối nguyên thạch.

Ngoại trừ đám người An Văn Quân ra thì bên cạnh có 4, 5 người đang xem, chỉ cần có người giải thạch thì không lo có người không xem.

-Băng, Băng Chủng, Lý lão đệ, là Băng Chủng

Trịnh Khải Đạt sửng sốt một chút rồi lập tức kêu lớn lên, màu sắc của khối Phỉ húy này không thể so được với Thiệu Ngọc Cường nên chỉ còn cách đợi xem khối lượng bên trong của nó như thế nào.

-Thật sự là Băng Chủng, anh Lý, anh quá lợi hại

Bàn tay nhỏ bé cùa An Văn Bình đặt trên bề mặt khối nguyên thạch sờ sờ một chút rồi kêu lên

Tiếng hô của bọn họ thu hút không ít người tới, có không ít người bên Thiệu Ngọc Cường cũng chạy qua, hai máy giải thạch đặt gần nhau hơn nữa đồng thời giải ra Băng Chủng là rất khó gặp. Ngoại trừ lần đặc biệt có ba người cùng giải ra Băng Chủng thì đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như thế này.

-Băng Chủng Tiên Thủy Lục, khối nguyên thạch rất tuyệt, anh bạn, có thể...

Một người mới vừa từ chỗ Thiệu Ngọc Cường đi lại ngẩng đầu lên nhìn Lý Dương nói, hắn còn chưa dứt lời thì đã cười khổ nói:

-Thì ra là Lý tiên sinh ở đây giải thạch, khó trách lại giải ra Phỉ Thúy tốt như vậy

Người này hiển nhiên là biết Lý Dương, khối nguyên thạch này vẫn chưa giải ra, cho dù giải xong thì cũng chưa chắc tới lượt hắn, cho dù nó không bán đấu giá thì cũng sẽ bị An Thị thu mua, hắn là nhân viên của một công ty châu báu nên biết rất rõ quan hệ của Lý Dương với An Thị, hơn nữa An Văn Quân vẫn còn đang đứng một bên.

Kết quả này làm cho hắn rất bất đắc dĩ, bởi vì vừa rồi Thiệu Ngọc Cường giải ra Băng Chủng hắn cũng định chạy tới thu mua, kết quả là thấy được Lý Thanh nên hắn đành ngậm miệng lại, lần này cũng chạy tới, do không thấy An Văn Quân đứng ở gần đó nếu không hắn cụng sẽ không nói như thế.

Liên tục hai khối Băng Chủng vậy mà không có duyên với hắn.

-Tôi chỉ may mắn mà thôi

Lý Dương tháo kính mắt xuống, vẽ đường cắt tên khối nguyên thạch rồi thuận tiện đáp lại một câu, người ta biết mình hơn nữa biểu hiện rất tôn kính, không đáp lễ thì hắn không có lễ phép rồi.

"Rè rè "

Lý Dương tiếp tục cắt, khối Phỉ Thúy bên trong nặng khoảng 2 kg, màu sắc và kích cở của nó đều thua khối của Thiệu Ngọc Cường một chút, trận đầu xem như là Thiệu Ngọc Cường thắng.

Bên kia, lúc Lý Dương cắt đao thứ ba thì Thiệu Ngọc Cường đã lấy viên Phỉ Thúy ra, đây là khối nguyên thạch mà hắn hi vọng có thể giải ra Thủy Tinh Chủng, cuối cùng lại không được tốt lắm, nó không làm cho hắn vừa lòng, nếu bình thường mà giải ra Băng Chủng, Thiệu Ngọc Cường khẳng định sẽ rất vui vẻ nhưng tiếc là lúc này lại không phải bình thường.

Nếu không thể giải ra Ngọc Vương thì không thể thắng Lý Dương, việc này Thiệu Ngọc Cường cũng hiểu.

Chỉ bằng khối Phỉ Thúy này thì không thể nào là Ngọc Vương được, ở Nam Dương thì khối ngọc này rất có thể sẽ là Ngọc Vương nhưng ở Bình Châu thì tuyệt đối không được, Ngọc Vương ở Bình Châu luôn là Thủy Tinh Chủng, từ trước tới nay vẫn không hề thay đổi.

Thiệu Ngọc Cường cúi đầu nhìn xuống dưới, dưới chân hắn là hai khối nguyên thạch mà ngày hôm qua hắn đã cẩn thận chọn lựa.

Do dự một chút, Thiệu Ngọc Cường cầm lên một khôi nguyên thạch đã bị cắt một nữa chứ không chọn khối mà hắn mang đến. Tỉ mỉ chọn lựa như vậy không ngờ lại có một khối hoàng toàn không có gì, nó đã tạo thành ảnh hưởng tâm lý rất lớn với Thiệu Ngọc Cường nên hắn không dám giải khôi nguyên thạch kia.

-Tam công tử, nếu để cho chủ tịch biết được ngài ở đây giải ra Băng Chủng Ngọc Lục Bảo thì khẳng định sẽ rất vui

Lý Thanh híp mắt cúi người nhỏ giọng nói, vừa nữa nhìn thấy khối Phỉ Thúy làm cho Lý Thanh rất cao hứng chứ không thì hắn cũng sẽ không kêu to như vậy, Lý Thanh là trưởng phòng vật tư của Thiệu Thị, Phỉ Thúy bình thường cũng sẽ không làm cho hắn hưng phấn như vậy.

Đương nhiên, hắn hưng phấn cũng có một phấn nguyên nhân là từ Thiệu Ngọc Cường.

*****

Bày thạch xong Thiệu Ngọc Cường không hạ đao ngay mà quay đầu nhìn Lý Dương đang giải thạch ở bên cạnh máy giải thạch.

Việc Lý Dương vừa giải ra Phỉ Thúy Băng Chủng anh đã biết, điều này làm ý chí chiến đấu của Thiệu Ngọc Cường càng cao hơn, hiện tại bất kể mặt nào Lý Dương cũng đều mạnh hơn anh nhưng anh vẫn kiêu ngạo không bao giờ nhận thua.

Dứt khoát không chịu thua, đây là tính cách của Thiệu Ngọc Cường.

Ngày trước một vị tiền bối nổi tiếng trong giới Phỉ Thúy ở Vân Nam đã nhận ra tính cách của anh cuối cùng mới nhận anh làm đệ tử.

Thiệu Ngọc Cường cũng không làm vị này thất vọng, tuổi còn trẻ nhưng đã có trình độ thâm sâu, hơn hẳn hai vị huynh đệ, tương lai rất có khả năng kế thừa sự nghiệp của vị này.

Hít một hơi sâu, Thiệu Ngọc Cường đem khối nguyên thạch trước mặt đi bày biện, ngay cả đường kẻ vẫn chưa gạch ra nhưng đã hạ đao.

Những người xung quanh bỗng lên tiếng bàn luận, việc kẻ đường là việc cơ bản để cắt thạch, tìm được địa điểm hạ đao thích hợp thì phải là một người có học vấn về cắt thạch, Thiệu Ngọc Cường không kẻ đường đã hạ đao làm cho một số người cảm thấy khó chịu.

Thiệu Ngọc Cường không hề để ý tới việc bàn luận của những người xung quanh cắt thạch như đánh chữ, người không quen thì phải nhìn bàn phím nhưng người quen thì không cần phải nhìn, có thể đánh từng chữ một cách chính xác trên máy. Khối nguyên thạch mà anh tự giải ra đạt tới trên vạn đồng, các dạng khối nguyên thạch đều đã nhìn qua, không kẻ đường cũng biết được hạ đao ở chỗ nào là thích hợp nhất.

Nhưng Lý Dương cũng có khả năng ấy, hơn nữa còn mạnh hơn cả Thiệu Ngọc Cường.

- Rè rè.

Tiếng máy giải thạch kêu lên, quá trình giải thạch khối Băng Chủng trên tay Lý Dương cũng đã kết thúc, miếng thạch sau khi được lau sạch có thể thu lại rồi.

- Lý cố vấn, khối Băng Chủng này anh chuyển nhượng cho chúng tôi như thế nào? Tôi nhất định sẽ đưa cho anh một cái giá vừa ý.

An Văn Quân đột nhiên nói, bất luận là Băng Chủng hay Thủy Tinh chủng đều là nguyên liệu khan hiếm của An thị hiện nay, có được rồi tuyệt đối không thể bỏ qua, để quan hệ của Lý Dương và An thị chỉ cần Lý Dương không cầm đi để Trịnh Khải Đạt bán đấu giá thì khối Phỉ Thúy này chắc chắn có thể rơi vào tay cô.

Nói xong An Văn Quân còn nhìn Trịnh Khải Đạt một cái, tranh khối Phỉ Thúy này với cô chỉ có Trịnh Khải Đạt thôi.

Lý Dương cúi đầu xuống, An Văn Quân lập tức nghiêm túc hẳn lên, hôm qua khi mua khối Thủy Tinh Chủng An Văn Quân may mà không ở đó, hơn nữa còn có An Văn Bình cũng muốn Phỉ Thúy bên trong, cuối cùng mới nhường cho bọn họ khối Thủy Tinh Chủng đó.

Hôm nay có thể không có điều kiện tốt như hôm qua, Lý Dương cũng không có hứa trước với bọn họ mà Trịnh Khải Đạt cũng đang ở bên Lý Dương.

- Trịnh tổng, theo tôi được biết, sản phẩm bán đấu giá của anh ở đây đã không ít rồi, khối này nhường cho An thị bọn tôi thôi. thấy Lý Dương không nói gì An Văn Quân vội vàng nói với Trịnh Khải Đạt một câu.

- Anh Lý, anh bán cho chị ba đi, anh cũng không muốn nhìn thấy An thị chúng tôi xui xẻo đấy chứ.

An Văn Bình cũng nói chen vào, Lý Dương ngẩng đâu lên, bình tĩnh nhìn An Văn Bình, cười lắc đầu nói:

- Tôi không nói là không đưa cho các bạn, tôi đang nghĩ xem có nên lấy số Phỉ Thúy giải ra rồi bán một thể cho các bạn hay không, mà tôi tin tưởng các bạn nhất định sẽ đưa cho tôi một giá vừa ý.

- Á!

An Văn Bình giật mình, miệng há to, trên mặt bỗng tỏ ra vui sướng vô cùng, còn có chút ửng đỏ, cô đang nghĩ Lý Dương nói những điều này là vì cô.

An Văn Quân cũng ngạc nhiên, cô không ngờ Lý Dương lại có thể đáp ứng một cách vui vẻ như vậy, nhìn Trịnh Khải Đạt cũng không có biểu hiện gì khác thường.

- An trưởng phòng, có điều cô còn chưa biết, lần này những Phỉ Thúy bán đấu giá tôi đã đều làm thành album rồi không có ý định thêm sản phẩm bán đấu giá nữa cho nên Phỉ Thúy giải ra hai ngày nay bất luận là của Lý lão đệ hay của ai khác thì đều bán đi.

Trịnh Khải Đạt thấy được sự nghi ngờ của An Văn Quân, nhẹ nhàng giải thích, Lý Dương sớm biết chuyện này, là giám đốc công ty anh cũng hiểu tương đối tiến trình bán đấu giá này. cho dù anh không chủ động hỏi thì Trịnh Khải Đạt cũng nói cho anh và Tư Mã Lâm biết, dù sao đây cũng là cuộc bán đấu giá đầu tiên của công ty bọn họ, rất quan trọng.

- Hóa ra là như vậy, anh cũng không nói sớm một tiếng.

An Văn Quân cười gượng nhưng trên mặt rất vui sướng, Trịnh Khải Đạt không cạnh tranh nữa là tốt chí ít khối Băng Chủng này đã thuộc về An thị bọn họ rồi, nghe khẩu khí của Lý Dương dường như sau này còn có Phỉ Thúy giải ra nữa.

Chưa qua mấy phút, những bụi bặm lưu lại trên Phỉ Thúy Băng Chủng được lau sạch, Lý Dương trực tiếp giao Phỉ Thúy vào tay An Văn Quân.

Cầm khối Phỉ Thúy thứ hai từ trong xe đẩy ra Lý Dương vạc một đường thẳng đứng rất nhanh hạ đao xuống.

Khối nguyên thạch này rất nhỏ, là khối nhỏ nhất Lý Dương cầm ra, chỉ bằng nửa quả bóng, bên trong có một khối Phỉ Thúy Kim Ti chủng to bằng nắm tay trẻ sơ sinh.

Nếu chỉ là Kim Ti chủng bình thường thì cũng không thể thu hút được Lý Dương như vậy, còn đặc ý cầm đến đây, màu sắc của Kim Ti chủng bên trong rất kỳ lạ, là Phỉ Thúy hai màu rất hiếm thấy, hai loại màu sắc kết hợp với nhau huyễn lệ như thủy tinh.

Phỉ Thúy xuât hiện nhiều màu sắc không lạ nhưng xuất hiện việc các màu trộn lẫn với nhau thì không gặp nhiều, chỉ đáng tiếc hai loại màu sắc này lại không thuần túy, kết hợp cùng nhau lại có chút hỗn tạp, nếu không chắc chắn sẽ là một khối Phỉ Thúy đáng giá.

Cho dù như thế thì khối Phỉ Thúy hai màu này cũng có thể thu hút rất nhiều người.

- Rầm

Nhát đao của Thiệu Ngọc Cường cuối cùng cũng cắt ra, lúc này Thiệu Ngọc Cường có chút chần chừ, lần đầu tiên đối với khối nguyên thạch anh tự cắt có chút lo lắng, điều này trước kia chưa từng có, cho dù là tăng hay xuống khi anh cắt thạch luôn rất tự tin.

Thở nhẹ một cái, Thiệu Ngọc Cường nén sự chần chừ lại, nhưng trông lòng Thiệu Ngọc Cường hiểu anh thực sự muốn thắng Lý Dương, lúc đó anh mới nhẹ lòng được.

Lý Thanh vội vàng bước lên trên rửa sạch mặt cắt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng.

- Tam công tử, lại là Băng Chủng, anh liên tục giải ra hai khối Băng Chủng mua nguyên thạch ở khu giao dịch tự do, sợ rằng không có ai theo kịp anh rồi.

Lý Thanh hưng phấn nói to, trên mặt Thiệu Ngọc Cường lộ ra chút thất vọng, liên tục giải ra hai khối Băng Chủng thật cao thủ nhưng Thiệu Ngọc Cường trước đây từng làm được, thành tích này không thắng nổi Lý Dương.

Nhổ bãi nước bọt Thiệu Ngọc Cường vẫn định giải khối này ra rồi nói tiếp.

- Bành bạch.

Xung quanh đột nhiên truyền lại âm thanh trong trẻo, quảng trường vốn u ám lập tức bừng sáng, đèn điện xung quanh quảng trường giải thạch đã được mở toàn bộ, cả quảng trường giải thạch đều sáng bừng thậm chí có cảm giác sáng hơn cả ban ngày.

Phía bên cạnh quảng trường còn lấp lánh vô số những ánh đèn màu làm cho không gian ở đây càng đẹp hơn, nếu không có tiếng của máy giải thạch thì mọi người lại lầm tưởng ở đây đang tổ chức cuộc liên hoan văn nghệ lớn.

Mà bây giờ cũng thành khêu đèn đánh đêm một cách thực sự.

Lý Dương ngẩng đầu lên nhìn, mép miệng hơi nhếch lên, không khí như vậy thực sự làm người ta hưng phấn, Lý Dương lúc này không thấy đói chút nào mà ngược lại có cảm giác trên người có một sức lực dùng không hết.

Người có cùng cảm giác như Lý Dương rất nhiều, đặc biệt là người lần đầu tiên tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch, cảm giác này càng rõ nét hơn.

- Rầm

Khối nguyên thạch của Lý Dương được cắt ra, sau khi nhìn thấy Phỉ Thúy phía trên mặt cắt mọi người đều ngạc nhiên, Phỉ Thúy hai màu, Phỉ Thúy hai màu hòa trộn với nhau, chưa ai nhìn qua.

Ngay cả An Văn Quân bộ trưởng Ngọc khí cũng chưa từng nhìn thấy Phỉ Thúy hai màu như thế này.

- Đây, đây là cái gì?

Vương Hạo Dân nhảy lên đầu tiên, khối Phỉ Thúy hai màu này là màu vàng với màu xanh, chỉ tiếc là hai màu này không tự nhiên, kết hợp lại không có hiệu quả thực sự, nhưng dù sao cũng là khối Phỉ Thúy hiếm thấy, lại là hai màu, giá trị của nó cũng không thể quá thấp.

- Tôi nhìn thấy Phỉ Thúy hai màu xanh đỏ nhưng khối Phỉ Thúy hai màu đó rất tươi, một nửa là màu đỏ một nửa là màu xanh, ở giữa như có cái gì đó ngăn cách, Phỉ Thúy hai màu này tôi chưa từng gặp qua.

An Văn Quân chầm chậm nói, còn ngẩng đầu nhìn Lý Dương, kỳ thực bản thân Lý Dương cũng khá ngạc nhiên, hình ảnh lập thể so với hiện thực dù sao cũng có chút khác biệt.

- Tôi nghĩ khối nguyên thạch này trong quá trình ngọc thay đổi xuất hiện cái gì đó ngoài dự liệu, tất cả đều phải đợi giải xong rồi hãy nói.

Lý Dương lắc đầu, lại giơ dao cắt tiếp, cho dù là nguyên nhân gì tạo nên khối Phỉ Thúy hai màu này thì đây cũng là khối bảo ngọc hiếm thấy, phải giải ra cẩn thận.

Thời gian chầm chậm trôi đi, trời càng ngày càng tối, ánh đèn ở quảng trường cũng càng ngày càng sáng.

Giữa quảng trường bất chợt vang lên âm thanh "tôi tăng rồi", "tăng lớn rồi", mỗi lần có người hét to như vậy đều có thể thu hút được hàng đống người, tiếng reo liên tục như vậy cũng làm cho người đang giải thạch cũng hồi hộp, chỉ bực mình là người tiếp theo reo lên lại không phải là mình.

Rất đáng tiếc quảng trường giải thạch hiện tại không cho phép nổ pháo nếu không thì từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc tiếng pháo nổ sẽ không ngớt.

Phỉ Thúy hai màu của Lý Dương giải ra nhanh hơn khối Băng Chủng của Thiệu Ngọc Cường, đối với việc Lý Dương giải ra Phỉ Thúy hai màu hiếm thấy thì Thiệu Ngọc Cường không có ý kiến gì, may mà Lý Dương cũng biết một chút về Kim Ti Chủng của khối Phỉ Thúy hai màu này nếu là Băng Chủng thì trong một lúc có thể gây cho anh áp lực rồi.

Phỉ Thúy hai màu giải xong cũng giao cho An Văn Quân, giữa hai khối nguyên liệu còn thừa Lý Dương có chút do dự.

Hai khối này, một khối là sản phẩm cao cấp huyết mỹ nhân, một khối là Phỉ Thúy đậu can chủng phổ thông, giải ra chắc chắn sẽ lỗ vốn, khi cầm bốn khối nguyên thạch Lý Dương không chọn những khối có thể giải tăng.

Vỗ vỗ tay, Lý Dương vẫn là cầm khối Phỉ Thúy Can Thanh chủng lên, khối đẹp nhất đặt ở sau cùng.

Khối nguyên thạch Can Thanh chủng chỉ to hơn khối hai màu một chút, giải cũng không khó, bây giờ thêm khối nguyên thạch của Vương Hạo Dân Lý Dương bên này còn thừa ba khối nguyên thạch, chỗ tồn buổi chiều chắc chắn không thể lấy rồi, chỉ có thể ngày mai lấy rồi đi giải thạch, ngày mai hội nguyên thạch kết thúc rồi, thời gian giả thạch chắc chắn sẽ đủ.

Ba khối nguyên thạch này cũng là hơn một tiếng là có thể giải xong toàn bộ, về mặt thời gian thì hoàn toàn đủ dùng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)