Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0293

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0293: Chơi xấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


- Hai triệu sáu trăm ngàn?

Lý Dương thở dài. Mặc dù với giá của hải dương lam thì hắn không rõ lắm. Nhưng với hai triệu sáu trăm ngàn thì nằm ngoài dự liệu của hắn.

Hai triệu sáu trăm ngàn là số tiền có thể bán được khối Phỉ Thủy so với mười chín ngàn mình bỏ ra ban đầu. Cùng với hai triệu sáu trăm ngàn tiền thưởng. Như vậy trong cuộc mua bán này thì Lý Dương đã lãi gấp năm triệu lần. Đây chính là điều mà hắn cảm thấy không ngờ.

- Lý tiên sinh, hai triệu sáu trăm ngàn một giá một.

Người đàn ông trung niên vội nói một câu. Hai triệu sáu trăm ngàn không phải là giá cao nhất nhưng cho dù có người ra giá cũng không thể cao hơn quá nhiều.

- Hai triệu sáu trăm ngàn, bán cho anh.

Lý Dương gật đầu. Hắn hiểu được dưới tình huống như vậy thì hắn cũng không nên làm cao làm gì. Phỉ Thúy Hải Dương Lam thì tốt nhưng loại lại quá kém. Với loại Phỉ thúy như vậy thì Lý Dương không quá để ý đến nó. Bán lấy tiền cũng tốt. Dù sao thì sớm hay muộn cũng phải bán đi.

Người đàn ông trung niên hơi sửng sốt nhưng lập tức vui mừng nói:

- Cám ơn, cám ơn Lý tiên sinh.

Hai khối Phỉ Thúy đem cân cũng được hơn bảy cân. Mỗi cân tương đương ba trăm ngàn. Giá cả này có thể so sánh với loại Kim Ti Chủng Phỉ Thúy.

- Lý tiên sinh, có thể đàm phán với ngài một chút hay không?

Trong đám thương nhân Vân Nam bước đến một người, xấu hổ nhìn Lý Dương. Dựa theo quy tắc của bọn họ thì giải ra giá trị Phỉ Thúy bao nhiêu tiền thì họ sẽ tặng lại bấy nhiêu. Trước mắt thì khối Phỉ Thúy này có người mua đến hai triệu sáu trăm ngàn, thì cũng tương đương với việc bọn họ phải xuất ra hai triệu sáu trăm ngàn.

Hai triệu sáu trăm ngàn. Bọn họ kiếm tiền trong mấy ngày này cũng không nhiều như vậy. Bọn họ bây giờ xem như đã cắn phải cái đuôi của mình rồi.

- Nói chuyện gì, nói ở đây không tốt sao?

Bạch Minh lập tức nói tiếp một câu. Người khác cũng bắt đầu ồn ào. Hai ngày này bọn họ đều giải ra nguyên thạch không có gì khiến cho bọn thương nhân Vân Nam kiêu ngạo không ít. Còn kiếm không ít tiền từ bọn họ, đã sớm làm cho người khác không quen mắt rồi. Hiện tại rốt cuộc đã có cơ hội trả thù.

- Có vấn đề gì thì anh cứ nói tại đây đi.

Lý Dương cười lắc đầu. Nhìn phản ứng của những người xung quanh thì biết những người thương nhân Vân Nam mấy ngày nay đã đắc tội với họ không ít.

Trên mặt người thương nhân kia cũng lộ ra một chút do dự, cuối cùng cắn chặt răng mà nói:

- Lý tiên sinh, căn cứ vào tính toán của chúng tôi thì ngài chỉ giải ra Phỉ Thúy có giá trị hai triệu. Đây là giá bình thường trên thị trường. Cho nên dựa theo quy định của chúng tôi thì chúng tôi chỉ có thể thưởng cho ngài hai triệu mà thôi.

Khi người thương nhân này nói chưa dứt lời thì những người xung quanh liền la ó lên.

Có người bảo bọn thương nhân không đáng tin. Có người bảo bọn thương nhân là người xấu. Còn có người bảo phải bắt bọn thương nhân đem tiền ký quỹ lưu lại. Tất cả đều ồn ào hẳn lên.

Những người thương nhân vì muốn làm cho mọi người tin tưởng đã cố ý xuất ra ba triệu tiền ký quỹ để làm bằng chứng. Bằng không thì tại sao lại có nhiều người đến đây đổ thạch như vậy.

- Lý tiên sinh, giá chúng tôi đưa ra là hoàn toàn phù hợp với giá trên thị trường. Nếu ngài không đồng ý thì chúng tôi không còn biện pháp nào cả.

Người thương nhân kia nghe thấy mọi người kêu to thì mặt trắng bệch ra. Sắc mặt Lý Dương cũng có chút khó coi.

Hai khối Phỉ Thúy kia bình thường thì trong thị trường không đạt tới hai triệu sáu trăm ngàn, nhưng tuyệt đối không thấp đến hai triệu như vậy được. Trước mắt thì có thể nhìn thấy những người thương nhân Vân Nam không thể đền tiền nổi nên cố ý đưa ra một cái giá thấp để lừa gạt Lý Dương. Như vậy bọn họ có thể giảm bớt được sáu trăm ngàn tiền tổn thất.

Kỳ thật Lý Dương không biết người kia dự định nói là một triệu tám trăm ngàn nhưng nghe mọi người xung quanh phẫn nộ như vậy thì lập tức sửa lại.

- Hai triệu, tôi muốn biết các người tính toán như thế nào?

Lý Dương kìm nén cơn giận trong lòng, chậm rãi hỏi một câu. Hắn không phải quan tâm đến tiền mà trên thực tế Lý Dương muốn cho bọn thương nhân này một bài học rồi sẽ rời khỏi đây. Trên tay vẫn còn một khối nguyên thạch căn bản hắn không muốn giải. Nếu mà giải ra thì chắc không phải chỉ có hai triệu không thôi đâu.

- Lý tiên sinh, ngài cũng am hiểu về Phỉ Thúy. Ngài hẳn biết khối Phỉ Thúy này là dựa trên giá trị của hải dương lam đế tính ra thì cũng chỉ có đến như vậy. Cho dù đưa đến trung tâm thẩm định giá thì cũng là giá này thôi. Còn giá ở ngoài thị trường thì chúng ta không cần quá lo lắng.

Người này liền lắc đầu. Cái này là kết quả mà y đã thương lượng với đồng bọn cho nên mới đưa ra giá hai triệu đồng. Lúc này nghĩ có thể giảm được mức nào thì giảm.

- Vô sỉ!

- Thật không chơi vô mà!

- Cuối cùng đã thấy rõ bộ mặt thật của các người.

Nghe bọn thương nhân giải thích, những người xung quanh đều cảm thấy phẫn nộ, đều lớn tiếng chửi bậy, tựa hồ như khối Phỉ Thúy kia là của bọn họ. Bọn thương nhân bỗng chốc trở thành kẻ xấu xa.

- Theo ý của các người thì có thể dựa theo giá trung tâm thẩm định mà thưởng phải không?

Khóe miệng Lý Dương nở nụ cười. Tên thương nhân Vân Nam kia nhìn Lý Dương với vẻ kỳ lạ nhưng cũng vẫn gật đầu. Ai cũng biết nếu để trung tâm thẩm định giá làm trung gian, trong khi Phỉ Thúy chính là vật nóng thì chắc chắn giá nơi đó đưa ra tuyệt đối không phù hợp với thị trường.

- Lý tiên sinh, quả thật như thế!

- Thế thì được rồi, vậy thì nhờ các người lo liệu vậy. Nếu như khối nguyên thạch này của tôi là tăng giá thì dựa theo quy định của các người, các người hẳn là phải đưa cho tôi thêm hai triệu tiền thưởng, đúng không?

Lý Dương mỉm cười gật đầu, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng nhưng cũng chỉ lướt qua, không ai phát hiện được.

- Đúng là như thế!

Tên thương nhân kia không nghĩ đến việc đối mặt với Lý Dương ở đây nên không thể không thừa nhận. Số tiền hai triệu cũng không phải là ít. Chỉ sợ là sau chuyện này người thu mua nguyên thạch của bọn họ sẽ bị giảm bớt. Lần hoạt động này coi như là lỗ rồi.

- Được, tôi còn một khối nguyên thạch, tôi sẽ tiếp tục giải xem kết quả như thế nào rồi cùng nhau xử lý.

Lý Dương tiếp nhận khối nguyên thạch trên tay Lưu Cương. Đây là khối nguyên thạch mua với giá hơn bốn chục ngàn. Tên thương nhân kia hồ nghi nhìn Lý Dương, cuối cùng cũng miễn cưỡng gật đầu.

Khối nguyên thạch này quả thật được mua tại chỗ bọn họ. Hoạt động lôi đài vẫn chưa chấm dứt. Lý Dương tuy đã giải tăng một lần nhưng chẳng lẽ lại tăng thêm một lần nữa sao?

- Thường tiên sinh, ông chủ Ngưu, phiền các ngài vất vả lần nữa rồi.

Lý Dương cười to một tiếng, đem khối nguyên thạch đặt lên trên tấm ván gỗ dưới máy giải thạch. Những tên thương nhân Vân Nam thoáng nhìn nhau. Trong lòng bọn họ đều có một dự cảm không tốt.

- Được!

Thường Thịnh hét to lên một tiếng, rồi quay đầu lại nhìn đám thương nhân một cách lạnh lùng. Trước mặt Hà Kiệt thì y chẳng là cái gì nhưng trước mặt đám người thường này thì y tuyệt đối có tiếng nói. Lý Dương đã có lời đề nghị thì y không ngại giúp đỡ, cho bọn thương nhân này một bài học, cho chúng biết thế nào là lễ độ.

Ông chủ Ngưu lại không nghĩ nhiều như vậy. Nhưng ông chủ Ngưu cũng có một cảm giác như vậy. Cái bọn thương nhân này đã có hành vi đầu cơ trục lợi, đã chọc giận Lý Dương, chỉ sợ là bọn họ sẽ gặp tổn thất lớn hơn nữa.

Máy cắt thạch lại tiếp tục khởi động, xuyên qua khối nguyên thạch thứ hai.

Bề ngoài của khối nguyên thạch này không có gì đặc biệt, cũng không có đường gân nào cả. Chỉ có một chỗ có đường văn trứng muối. Chính vì cái đường hoa văn trứng muối này mà nó mới có giá hơn bốn chục ngàn. Nếu không có cái đường hoa văn trứng muối ấy thì chỉ sợ mười ngàn cũng chưa tới. Chính vì điều này mà rất nhiều người không dám giải khối nguyên thạch này.

Những người xung quanh đã không còn ai chọn lựa nguyên thạch nữa. Tất cả đều tụ tập xem Lý Dương giải thạch. Cho dù bây giờ có đi chọn nguyên thạch thì cũng vô dụng. Chờ khi giải ra được Phỉ Thúy tăng giá thì bọn họ sẽ dựa vào đó mà có sự đánh giá khác. Nói không chừng giá trị Phỉ Thúy của bọn họ còn không bằng đổ thạch.

Hiện tại mọi người đều tập trung sự chú ý trên người Lý Dương. Những người thương nhân Vân Nam kia cũng khẩn trương chạy đến xem Lý Dương giải thạch.

Nếu khối nguyên thạch Lý Dương giải ra được chẳng có giá trị gì cả thì tốt rồi. Nhưng nếu lại tiếp tục tăng giá thì chỉ sợ là lần này bọn họ phải khóc luôn thôi.

- Lão Liêu, anh cảm thấy khối nguyên thạch này của Lý tiên sinh như thế nào?

Trương Lượng đột nhiên hỏi Liêu Sư Phó một câu. Vừa rồi Lý Dương đã giải ra được hải dương lam đã làm cho ông một phen kinh ngạc. Trong lòng ông cũng hy vọng Lý Dương có thể tiếp tục giải ra được Phỉ Thúy tăng giá, cho bọn thương nhân Vân Nam kia một bài học.

- Tôi cũng không biết, hẳn là tăng giá.

Liêu Sư Phó cười khổ lắc đầu. Như vậy đến ông cũng không tin tưởng lắm. Nhưng Lý Dương thì lại khác. Những người đồng ý nghĩ với ông cũng không ít.

Không đến năm phút, Lý Dương với một nhát cắt đã có thể mở khối nguyên thạch ra. Thường Thịnh vội vàng đi rửa mặt cắt. Sau khi rửa sạch, y lại đứng thẫn thờ ra.

Một nhát này của Lý Dương tuy không trực tiếp cắt ra Phỉ Thúy nhưng lại lộ ra một lớp sương trắng. Tất cả mọi người đều nhìn thấy dáng vẻ bên trong. Đây chính là Phỉ Thúy loại nước vẫn còn chưa thấy rõ.

- Hải Dương Lam, Hải Dương Lam.

Những người xung quanh lại kêu lớn lên. Lần thứ hai Lý Dương lại tiếp tục giải ra Phỉ Thúy hải dương lam. Lúc này mọi người đều có cảm giác cực kỳ hưng phấn.

Một người liên tục giải ra được hai khối Hải Dương Lam. Điều này có thể so sánh với việc liên tục giải ra hai khối cao cấp Băng Chủng. Chuyện này chưa từng xảy ra trong giới đổ thạch, ghi nên một lịch sử mới.

- Hai khối đổ thạch này sẽ không giống nhau?

Xung quanh lại có người hét to một tiếng. Rất nhiều người gật đầu đồng ý. Tất cả mọi người đều tin rằng khối nguyên thạch này có cùng xuất xứ với khối nguyên thạch trước. Chỉ có như vậy thì mới liên tục giải ra được hai khối Phỉ Thúy Hải Dương Lam.

Chân chính mà nói thì khối Phỉ Thúy này có thể là Hoa Thanh chủng. Nhưng biểu hiện của khối nguyên thạch này lại tốt hơn. Phỏng chừng giá trị của nó càng tăng nữa.

Sắc mặt của các thương nhân Vân Nam đều trắng bệch. Hải dương lam, lại là Hải Dương Lam. Loại Phỉ Thúy này có giá trị không thua gì Phỉ Thúy cao cấp nhưng lại liên tục xuất hiện trong đám nguyên thạch rác rưởi của bọn họ. Thật không biết là Lý Dương có vận may tốt hay là ông trời cố ý trừng phạt họ đây?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1111)