← Ch.0516 | Ch.0518 → |
-Tôi hiểu rồi, Lý tiên sinh yên tâm, tôi nhất định không để xảy ra vấn đề!
Sang Dala nhỏ giọng nói một câu.
Ngày hôm qua hắn nhận được điện thoại Thornton tướng quân gọi cho hắn, hiện tòa mạch khoáng đã xác định là mạch khoáng cỡ lớn. Sang Dala lần này đã làm ra cống hiến cực lớn, về sau Thornton tướng quân sẽ từ từ giao một ít quân quyền cho hắn để từ từ bồi dưỡng uy tính của riêng hắn.
Nói cách khác, Sang Dala đã hoàn toàn trở thành người kế nhiệm tiếp theo, sau khi nắm trong tay quân đội, không còn ai có thể cạnh tranh với hắn được nữa.
Hết thảy việc này có thể nói là do Lý Dương ban cho hắn, hiện giờ hắn cảm thấy may mắn vì đã làm ra những quyết định trước kia.
Lúc trước khi Lý Dương chỉ mới bộc lộ tiềm lực, hắn cũng không nghỉ tới việc Lý Dương có thể nhanh chóng trưởng thành như vậy, hơn nữa còn ảnh hưởng tới hắn với mức độ lớn thế này.
5 giờ 30, Lý Xán đứng trên bục rồi bắt đầu chủ trì buổi đấu giá.
Bởi vì có thêm nhiều người, Lý Xán đã cường điệu việc khi nhận Phỉ Thúy phải thanh toán tiền ngay, lần đấu giá này không cho phép thiếu lại mà cần giao dịch tại chỗ, hắn nói trước để mọi người có thể chuẩn bị sẵn.
Lâm Lang và An Văn Quân đều rất ủng hộ việc này, mấy ngày nay bọn họ đã nhìn ra Lý Dương tài chính không đủ nên mới dùng cách này để tăng thêm tài chính. Phương pháp này rất nguy hiểm, một khi có một khối nguyên thạch thua lỗ thì sẽ kiếm củi ba năm đốt trong một giờ, thậm chí còn có thể ảnh hưởng rất lớn tới việc tham gia Ám Tiêu của Lý Dương nữa.
Lý Dương dám làm như thế làm cho bọn họ rất bội phục, ít nhất cũng có gan hơn bọn họ, trong số bọn họ không có ai dám làm thế cả.
Việc đấu giá rất nhanh đã bắt đầu, đầu tiên là bán đấu giá 13 khối Phỉ Thúy khác, mười sáu khối nguyên thạch có một khối thua lỗ, tỉ lệ này cũng làm cho mọi người rất kinh ngạc.
Khối này là do Lưu Cương chọn, có điều cũng là do Lý Dương muốn quấy nhiễu suy nghĩ của mọi người nên tùy tiện chọn thêm mà thôi. Bên trong tuy có Phỉ Thúy, nhưng chỉ là Phỉ Thúy bình thường, thứ này sẽ không lấy ra bán, loại Phỉ Thúy này mọi người cũng không xem trọng.
Mười ba khối Phỉ Thúy, kém cõi nhất là khối Can Thanh Chủng, cơ hồ mỗi khối Phỉ Thúy đều có giá trị hơn 500 vạn, loại chiến tích này chỉ sợ cũng chỉ có Phỉ Thúy Vương là có thể so được với Lý Dương mà thôi. Lâm Lang khi nhìn thấy số Phỉ Thúy này cũng lắc đầu, hắn cũng có thể đổ tăng, nhưng không thể nào mỗi khối đều tăng như thế này được.
Không thể không nói, thực lực của Lý Dương quả thật mạnh hơn hắn một ít.
Thời gian từ từ trôi qua, mười ba khối Phỉ Thúy cạnh tra vô cùng kịch liệt, mười ba khối này cho dù là bất cứ khối này cũng có sức hấp dẫn với những công ty châu báu, cho dù là An Thị và Thiệu Thị cũng vô cùng khát vọng có được chúng.
Từ khối thứ nhất, đợt đấu giá đã đi vào giai đoạn cạnh tranh quyết liệt, gần nửa giờ, mười ba khối Phỉ Thúy đã toàn bộ bán xong, Lý Xán lúc này có vẻ rất là hưng phấn.
13 khối Phỉ Thúy cộng lại có giá hơn 6200 vạn, so với tính toán trước đó của Lý Dương còn nhiều hơn một ít có mấy khối Băng Chủng được đấu giá, cuối cùng những khối này do Lâm Lang mua.
Những khối còn lại là do những công ty châu báu khác chia nhau, đáng tiếc là người nhiều thịt ít, người có thể mua được Phỉ Thúy không có bao nhiêu.
An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường mỗi người cũng chỉ cạnh tranh được một khối Phỉ Thúy, kết quả này làm cho hai người có chút lo lắng.
Phỉ Thúy còn 2 khối, đây là hai khối mà mọi người chú ý nhiều nhất.
Lý Xán lấy ra khối Thủy Tinh Chủng nhỏ hơn, chỉnh thể tuy nhỏ hơn so với khối còn lại, nhưng mà cũng không có nhỏ hơn bao nhiêu, khối này ít nhất cũng có giá trăm triệu.
Sau khi lấy khối Phỉ Thúy này ra, trong lòng Lý Xán cũng rất kích động.
Sau khi đấu giá hai khối này xong, giá trị giao dịch sẽ vượt mức 300 triệu, 3000 triệu a, cho dù là một buổi đấu giá chính quy tốt nhất của công ty cũng không thể đạt được mức này.
-Khối Thủy Tinh Chủng này không có giá khởi điểm, đấu giá bắt đầu!
Lý Xán không có nói lời vô nghĩa, sau khi lấy Phỉ Thúy ra liền bắt đầu cạnh tranh ngay. Hôm nay người tham gia đấu giá rất nhiều, Lý Xán cũng không đem Phỉ Thúy cho từng người xem, dù sao thì những người này đều là người có kinh nghiệm phong phú, chỉ cần đảo mắt qua là họ biết ngay giá trị của viên Phỉ Thúy này liền.
-100 triệu!
-102 triệu!
Lý Xán vừa dứt lời thì đã có rất nhiều người bắt đầu đấu giá, bọn họ lên giá không cao, nhưng tốc độ thì rất nhanh, không đến một phút đồng hồ giá giá cả đã tăng lên rất nhiều, sự tích cực của những người này làm cho Lâm Lang có chút kinh ngạc.
Những người này biết Thủy Tinh Chủng không dễ cạnh tranh nên đã giành nhau báo giá trước, không dễ cạnh tranh bọn họ vẫn phải thử một chút, đây chính là Thủy Tinh Chủng khó gặp, nếu không làm gì mà từ bỏ thì bọn họ cũng không cam lòng.
Giá cả rất nhanh bị những người này nâng tới hơn 110 triệu, Lâm Lâm Lang thản nhiên nhìn An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường một cái rồi lớn tiếng nói: "130 triệu!"
130 triệu, Lâm Lan trực tiếp tăng hơn 10 triệu, cái giá này làm cho rất nhiều người yên lặng trở lại.
Đại hội giao dịch dùngro là loại tiền giao dịch chính, nhưng ở buổi đấu giá tư nhân của Lý Dương thì lại dùng NDT là chính, người tới tham gia phần lớn cũng là người Trung Quốc, bọn họ cũng quen dùng NDT để thanh toán hơn.
Lâm Lang báo ra giá này làm cho rất nhiều người từ bỏ, những người còn lại thì cúi đầu xuống dường như đang nghĩ cái gì đó.
130 triệu, Lý Dương yên lặng gật đầu, đây là giá cao nhất mà hắn dự đoán, giá này với công ty châu báu vẫn còn có chút lợi nhuận, nhưng không cao, với cái giá này hắn đã rất vừa lòng rồi.
-132 triệu!
Lại có người ra giá, người này Lý Dương biết, hắn là một gã phụ trách của công ty Lão Phượng Tường, Lão Phượng Tường là công ty châu báu lớn, nhu cầu về Thủy Tinh Chủng cũng rất lớn.
-133 triệu!
-134 triệu!
Một nam một nữ liên tục hô giá, hai người này phân biệt là Thiệu Ngọc Cường và An Van Quân, công ty Lão Phượng Tường trong nước có thứ hạng thấp hơn An Thị và Thiệu Thị, khi bọn họ cạnh tranh những công ty khác cũng rất để ý.
Giá mới duy trì không tới 20 giây thì Lâm Lang lại báo giá:-138 triệu!
Lại bỏ thêm bốn trăm vạn, 138 triệu, giá này đã là giá phải bồi tiền, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường cũng không ngoài ý muốn mà chỉ có đau đầu mà thôi. Mấy ngày nay bọn họ đã phát hiện biểu hiện của Lâm Lang còn kịch liệt hơn bọn họ, rất nhiều Phỉ Thúy Lâm Lang đều dùng giá bồi tiền để mua.
138 triệu, so với mức giá cao nhất trong lòng Lý Dương còn nhiều hơn 8 triệu.
An Văn Quân lắc lắc đầu, cô định từ bỏ khối Phỉ Thúy này, nếu tiếp tục cạnh tranh cũng chưa chắc đã thắng được Lâm lang, nếu dùng giá quá cao để mua thì cô sẽ gặp phải vấn đề tài chính, việc cạnh tranh khối Phỉ Thúy còn lại sẽ không dễ dàng nữa.
Thiệu Ngọc Cường do dự một chút cuối cùng cũng lắc đầu.
Hắn và An Văn Quân có suy nghĩ giống nhau, hai ngưới đều chú ý tói khối Thủy Tinh Chủng màu xanh táo còn lại.
Không còn ai cạnh tranh nên khối Phỉ Thúy này thuộc về lâm lang với giá 138 triệu, Lâm Lang và Lý Dương đều nở nụ cười.
Với Lý Dương mà nói, thu hoạch này nhiều hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều, hiện tại kinh ngạch thành giao đã hơn 200 triệu, hiện giờ hắn cũng đã thu hồi lại vốn rồi.
Khôi Thủy Tinh Chủng còn lại cạnh tranh rất kịch liệt, ước chừng mười phút sau, Lâm Lang dùng giá 180 triệu mua được nó, giá cả này đã là giá bồi tiền, hơn nữa còn phải bồi không ít nữa.
An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường đều có chút chua sót, bọn họ hôm nay chẳng có thu hoạch gì, nhìn hai khối Thủy Tinh Chủng trên tay Lâm lang, trong mắt hai người đều có chút lo lắng.
Chuyện khác thường tất có nguyên nhân, biểu hiện của Lâm Lang gần đây rất kỳ lạ, chắc chắn là hắn có mục đích, nhưng mục đích là gì thì hai người vẫn chưa biết rõ, hiện trong lòng hai người đã có chút bất an.
Hơn 380 triệu, đây là kinh ngạch giao dịch cuối cùng, hôm nay Lý Dương đã buôn bán lời hơn 160 triệu, con số này so với mức hắn tính toán trước đó còn nhiều hơn.
Từ lúc bọn họ mở công ty đấu giá, Trịnh Khải Đạt đã nói với hắn, càng là vật quý thì càng nên bán đấu giá, chỉ có cạnh tranh thật lớn, thật kịch liệt thì mới có thể biểu đạt được giá trị của vật phẩm, mới có thể đạt được tiền lời lớn nhất.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà công ty đấu giá thu phí thủ tục rất cao vẫn như cũ có rất nhiều người chọn mang vật phẩm đi đấu giá, hiện tại Lý Dương đã hiểu rất sâu nguyên nhân này.
Sau khi cạnh tranh kết thúc, Lý Dương lại mở tiệc chiêu đãi mọi người, so với số tiền kiếm được hôm nay, buổi tiệc này cho dù có sa hoa thì cũng chẵng đáng là bao.
Sau khi trở về phòng, Lý Dương lập tức tra xét tài khoản của mình rồi vừa lòng gật gật đầu.
Trịnh Khải Đạt đã gửi số tiền bán hai khối Thủy Tinh Chủng của hắn ở Bắc Kinh vào tài khoản, hiện giờ Lý Dương đã có trong tay số tiền hơn 650 triệu, tương đương với khoảng 65 triệuro. Tài chính đã có cải thiện rất lớn, có số tiền này, hắn có thể lựa chọn nhiều nguyên thạch ở Ám Tiêu hơn, ít lợi sẽ càng nhiều hơn.
Minh Tiêu hai ngày sau Lý Dương cũng sẽ tham gia, có điều tiền lời sẽ không nhiều bằng lúc trước nữa, hai ngày này cộng lại Lý Dương chỉ mới lời được hơn 10 triệu, so với tiền lời những ngày trước thì chẳng đáng là bao.
Hai ngày này cũng có Thủy Tinh Chủng xuất hiện, nhưng mà nguyên thạch quá nhỏ, Phỉ Thúy bên trong cũng không lớn, số người cạnh tranh lại nhiều nên Lý Dương bỏ qua nó, hắn sẽ không làm ra chuyện lỗ vốn như Lâm Lang.
Trong hai ngày này Lý Dương có nhiều thời gian rãnh, buổi chiều không có việc gì hắn sẽ cùng mọi người đi xung quanh du lịch, nơi này dù sao cũng là khu du lịch nổi tiếng ở Đông Nam Á, không đi xem một chút quả thật là lãng phí.
Thời gian từ từ trôi qua, hơm nay là ngày thứ 11 của đại hội giao dịch cũng là ngày cuối cùng, hôm nay là ngày có nhiều người nhất.
← Ch. 0516 | Ch. 0518 → |