Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0539

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0539: Tông sư giới đổ thạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Ngõa Thành, tướng quân Thornton tự mình sớm tới hậu viện chờ ngênh đón Lý Dương.

Chiếc trực thăng cất cánh từ sân bay Iangon nhưng không đáp xuống sân bay Ngõa Thành, mà trực tiếp đáp thẳng xuống hậu viện gia tộc Sang Dala, hậu viện rộng lớn đủ để chiếc trực thăng tự do hạ cánh.

Lý Dương vừa xuống trực thăng, tướng quân Thornton liền chạy đến ngênh đón.

- Lý tiên sinh, hoan ngênh người trở về, chúc mừng ngài chiến thắng Phỉ Thúy Vương, trở thành đệ nhất trong giới đổ thạch.

Tướng quân Thornton cười lớn, rất nhiệt tình chào hỏi Lý Dương, Lý Dương còn nhớ rõ, hơn hai mươi ngày trước, lúc hắn vừa tới Ngõa Thành tướng quân Thornton cũng rất nhiệt tình, nhưng so với bây giờ thì thua xa.

- Lý Dương, mùi vị thắng lão Mã như thế nào?

Lý Dương vẫn còn chưa nói, Trác lão từ phía sau tướng quân Thornton đi tới, cười ha ha nói với Lý Dương.

Trác lão đang nhắm nghiền đôi mắt, nụ cười trên mặt vô cùng tự nhiên, câu hỏi của lão, người khác cũng nhìn chằm chằm vào Lý Dương, ai cũng biết lão Mã trong miệng của Trác lão là ai, đó chính là một nhât vật thế hệ truyền kỳ, nhưng bây giờ Lý Dương còn truyền kỳ hơn lão.

- Mã lão tiên sinh xem nhẹ lợi danh, tôi rất hâm mộ lão nhân gia của lão, không biết lúc nào mới có thể đạt được cảnh giới của lão nhân gia hắn.

Lý Dương suy nghĩ tiếp, nhẹ nhàng lắc đầu, lúc mới vừa thắng Phỉ Thúy Vương quả thật rất vui, nhưng sau đó lại không có cảm giác này, Phỉ Thúy Vương có rất nhiều thứ đáng để Lý Dương học tập, đối với vị trưởng bối này Lý Dương tôn kính trong lòng.

- Lão Mã thấy năng lực của cậu quả thật rất tốt, ta tin cậu nhanh chóng có thể đạt được cảnh giới của lão Mã, hơn nữa còn có thể vượt xa lão Mã.

Trác lão gật đầu hài lòng, Lý Dương không vì chiến thắng Phỉ Thúy Vương mà tự cao tự đại, điều này rất hiếm thấy, Lý Dương còn muốn học tập theo Phỉ Thúy Vương, đều này càng thêm đáng quý.

- Vượt qua Phỉ Thúy Vương?

Tướng quân Thornton và Sang Dala chau mày nhìn Lý Dương, Phỉ Thúy Vương đã đạt trình độ đỉnh cao của bậc thầy, vượt qua Phỉ Thúy Vương, vậy sẽ là cảnh giới gì?

- Trác lão, ngài quá nể mặt tôi rồi, có thể chân chính giống như Mã lão tiên sinh, tôi đã rất mãn nguyện rồi!

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, quả thật sau khi cảm nhận được phong thái của bậc thầy đỉnh cao, hắn rất muốn hướng tới cảnh giới này, mình bây giờ cách cảnh giới đó còn có một khoảng cách nhất định.

- Đều này không phải là một người nói, lão Mã cũng nói như vậy, cậu trẻ như vậy, thì có thể có thành tích như vậy, hai người chúng tôi đều tin, cậu sau này có thể sẽ trở thành một đại tông sư trong giới đổ thạch.

Trác lão lắc đầu cười ha hả, sau khi lão nói xong, xung quanh nhất thời trở nên vô cùng yên tĩnh.

Ngay cả Lý Dương cũng sửng sờ, một đại tông sư, không phải là lần đầu tiên hắn nghe tới những lời nói như thế này, bất luận là lão gia tử vẫn thường nói Lý Dương có tiềm chất của một đại tông sư, nhưng cũng chỉ là tiềm chất, có thể trở thành tông sư thật sự hay không còn phải xem vào phát triển trong tương lai.

Sau khi tiếp xúc với nhiều tông sư như vậy, Lý Dương vô cùng ngưỡng mộ những tông sư này, cho dù có được một bước tiến, muốn trở thành tông sư cũng không phải là chuyện dễ như vậy, nếu nói là dễ dàng, người thuộc tông sư trong nước sẽ không ít như vậy.

Tướng quân Thornton, Sang Dala, còn có rất nhiều người trong này đều nhìn Lý Dương hâm mộ, cho dù là Tư Mã Lâm cũng không ngoại lệ.

- Trác lão, ông quá khen!

Một lút sau, Lý Dương mói nhẹ giọng nói một câu, Trác lão cười lắc đầu không nói.

Trác lão là cố ý đến đón tiếp Lý Dương, kết quả đổ thạch hôm qua lão cũng thu thập được chút tin tức, chuyện Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương cũng không có gì là bất ngờ

Từ lúc trước khi đại hội bắt đầu, Trác lão đã gặp qua Phỉ Thúy Vương một lần, hai người này còn nói về Lý Dương, Trác lão đã từng nói, chính là đích thân Phỉ Thúy vương chống lại Lý Dương, cũng không nhất định có thể thắng, Trác lão sớm đã cảm nhận được, trên người Lý Dương đang mang một nguồn nhuệ khí sắc bén, đường nhuệ khí này không thể chống đỡ nổi.

Đây có lẽ là một loại cảm ứng đặc thù, lúc đó Phỉ Thúy Vương không thể nào tin được, vì vậy hai người này vẫn đánh tiểu đổ.

Đây cũng là nguyên nhân Phỉ Thúy Vương đề xuất khiêu chiến Lý Dương, kết quả bây giờ đã rõ, Phỉ Thủy Vương lại thua Lý Dương, cũng thua Trác lão.

Đối với thất bại lần này, Phỉ Thúy Vương thật sự cũng không đặc biệt để ý, trong lòng lão vẫn có một nguồn phấn khởi, lão lớn tuổi rồi, trình độ cũng chỉ có thể đạt tới mức độ như vậy, quả thật không thể tiến bộ thêm nữa, nhưng Lý Dương không giống như vậy, Lý Dương vẫn còn trẻ, không gian tiến bộ rât lớn, nói không chừng giới đổ thạch, hoặc đệ nhất tông sư trong giới phỉ thúy bọn họ.

Đó là một vị Kì Phán tự mình hành nghiệp rất nhiệt tâm, người bình thường không thể lý giải được, cũng chỉ có Trác lão mới hiểu rõ nhất tâm ý của Phỉ Thúy Vương.

Hai ngày sau, ông chủ công ty châu báo đến Ngõa Thành càng ngày càng nhiều, những người ngày liên lạc không được với Lý Dương, đều giữ liên lạc với Sang Dala,

Thông qua thống kê của Sang Dala, thời gian hai ngày, thì có hơn hai trăm người xin tham gia hội đấu giá của Lý Dương lần này, sau này không chừng còn có thể nhiều người hơn nữa, số người này còn nhiều hơn tưởng tượng của Lý Dương.

Tướng quân Thornton, biết được Lý Dương muốn tổ chức hội đấu giá tư nhân, liền sửa sang phòng yến hội lớn nhất của gia tộc, làm hội trường đấu giá cho Lý Dương.

Phòng yến hội này rất lớn, cũng vô cùng xa hoa, cùng lúc chứa năm trăm người không thành vấn đề, ở Ngõa Thành muốn tìm được nơi như thế này quả thật không phải dễ.

Sau ngày cử hành ở Cạnh Chụp, hai ngày này bọn công nhân giải thạch của gia tộc Thornton đều giúp Lý Dương chuyển khối mao liêu từ công bàn về Cạch Chụp, sau khi chuyển xong những khối mao liêu này, tất cả bọn công nhân giải thạch này nhìn Lý Dương với ánh mắt cuồng nhiệt và sùng bái.

Không hổ là bậc thầy đỉnh cao vừa mới đánh bại Phỉ Thúy Vương, hơn hai trăm khối mao liêu này, chỉ có hai khối mao liêu tiểu khoa, toàn bộ cái khác đều đổ trướng, hơn nữa phần lớn là đại trướng, chiến tích này, e rằng ngay cả Phỉ Thúy Vương cũng rất khó làm được.

Những công nhân giải thạch này không hề biết, hai khối mao liêu này tiểu khoa thật sự là của Tư Mã Lâm, lúc Tư Mã Lâm ám thị cũng bỏ vào một chút, cuối cùng cũng không nhiều, chỉ có bốn khối mao liêu trúng thầu, những khối mao liêu của y cũng đưa tới Ngõa Thành cùng với mao liêu của Lý Dương, thuận tiện cùng giải.

Bốn khối mao liêu của Tư Mã Lâm, kết quả cuối cùng là hai khoa hai trướng, khoa không nhiều, trướng cũng không lớn, cuối cùng vừa đúng không lời không lỗ.

Nếu như để bọn công nhân biết chuyện này, bọn họ càng thêm giật mình, đem bỏ đi hai khối mao liêu đó, để đổ trướng của Lý Dương có thể đạt tới một trăm phần trăm, đây là con số chắc chắn một người sẽ kinh ngạc

Nhưng cho dù bọ họ biết cũng không sao, Lý Dương cũng đã là người đứng trên thần đàn, với sự xuất hiện của hắn trong tình huống này chỉ có thể mọi người càng thêm thán tán và bội phục, không hoài nghi gì cả.

Năm giờ chiều, bọn Lý Dương và Tư Mã Lâm cùng ra ngoài, lúc ra khỏi cửa còn có một đoàn xe đi theo, ngoài trừ chiếc xe của bọn họ ngồi, còn có rất nhiều vệ sĩ võ trang hạng nặng.

Tiếng tăm của Lý Dương càng lớn, tướng quân Thornton càng không dám bỏ qua sự an toàn của Lý Dương, bất luận là ở đâu, Lý Dương bây giờ là đối tượng bảo hộ trọng điểm nhất.

Lý Dương đã đến sân bay Ngọa Thành đã ba lần rồi, nhìn thấy sự biến đổi của nơi này vẫn không chịu nỗi có chút cảm than, sân bay như vậy thật không biết bọn họ còn muốn kiên trì dùng bao lâu.

- Lý lão đệ, lần này lão Trịnh nhất định sẽ hối hận, cậu chờ xem đi.

Đứng ở cửa máy bay, trên mặt Tư Mã Lâm còn có chút đắc ý, hôm nay họ phải đi đón một đoàn người của công ty, mấy khối phỉ thúy trong trận đấu giá nhỏ Lý Xán có thể thu phục, hai ngày trước Lý Dương và Tư Mã Lâm có thương lượng qua, hội đấu giá tư nhân lần này sẽ có một chút quy định, để đoàn hội công ty làm.

Trùng hợp như vậy vẫn có thể ảnh hưởng đến chút danh tiếng của công ty, giá trị của buổi đấu giá lần này có thể vượt hơn trăm triệu nhân dân tệ.

-Tôi cũng đoán thế, Liễu Tuấn không chừng cũng lớn tiếng oán trách.

Lý Xán bên cạnh vẫn còn mang nụ cười trên mặt, Lý Dương thấy hai người bọn họ rất đắc ý, nhịn không được lắc đầu.

Bên ngoài có một chiếc trực thăng từ từ đáp xuống, chỉ trong chốc lát đã hạ cánh xuống sân bay, hơn mười phút sau, Trịnh Khải Đạt, Liễu Tuấn cuối cùng cũng xuất hiện trước cửa khẩu.

- Lý lão đệ, Tư Mã, các người thật không có suy nghĩ, chuyện tốt như vậy cũng không gọi tôi, sớm biết như vậy tôi đã cùng đi theo các người thì tốt rồi

Vừa nhìn thấy Lý Dương và Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt liền gọi, Tư Mã Lâm lien nhếch miệng cười, còn ném cho Lý Dương với ánh mắt đắc ý, giống như nói cho Lý Dương biết y đã đoán đúng.

- Tiểu Xán, chuyện lần này tôi hận anh suốt đời.

Liễu Tuấn cũng nói theo, trên mặt vẫn còn vẻ vô cùng căm phẫn, ngẫm nghĩ là bất đắc dĩ, ai cũng không ngờ rằng Lý Dương sẽ tiến hành một trận quyết đấu kịch liệt với Phỉ Thúy Vương ở chỗ này, cuối cùng còn chiến thắng cả Phỉ Thúy Vương.

- Lão Trịnh, ông cũng không nên trách ta, ban đầu ta nói cho ông đến, là chính ông không nỡ bỏ qua hội đấu giá đó!

Tư Mã Lâm cười lớn, Trịnh Khải Đại nhẹ lắc đầu, Tư Mã Lâm có thể rất muốn bỏ qua trận đấu giá này, nhưng y không được, lần đấu giá này công ty y bỏ ra nhiều tâm quyết, có bất cứ cơ hội phát triển nào y cũng không thể bỏ qua.

Lý Dương nhìn thấy vẽ mặt bất đắc dĩ của Trịnh Khải Đạt liền cười nói:-Anh Trịnh, nói thật chúng tôi cũng không ngờ sẽ gặp nhiều chuyện như vậy, sau này nếu có thu hoạch gì, lập tức sẽ gọi các anh.

Vừa nói đến thu hoạch, Trịnh Khải Đại lập tức trở nên phấn chấn, đem chuyện phiền não lúc nãy gạt qua một bên, vội vàng hỏi: chú em Lý, trận đấu giá này quả thật vượt hơn trăm triệu à?

Lý Dương tiếp tục suy nghĩ, nhẹ giọng trả lời:- Nếu như đấu giá náo nhiệt, tôi nghĩ cũng không thành vấn đề.

- Đươc rồi, có câu nói này của chú em Lý tôi rất yên tâm, trận đấu giá này nhất định chúng ta có thể làm ra mức giá thành giao trăm triệu.

Trịnh Đắc Khải lập tức vui vẻ nói, mức giá thành giao trăm triệu, công ty bọn họ có thể chưa bao giờ có qua, buổi đấu giá dành riêng đấu giá bán phỉ thúy này, vẫn là đấu giá được tổ chức ngoài ngoài quê hương dị quốc của hắn, chỉ cần có mức giá thành giao này, nhất định có thể thúc đẩy them một bước danh tiếng của công ty.

Ngày thứ hai, bọn Trịnh Khải Đạt khẩn trương làm công tác chuẩn bị, bọn họ hiểu rõ tình hình của mỗi khối Phỉ Thúy, để tiến hành đấu giá them thuận lợi hơn, đấu giá lần này, cũng giống như trước đây đều không lấy mức giá thấp hạn chế.

Mười giờ sáng này thứ ba, buổi trình diễn đầu tiên trong hội đấu giá dành riêng cho phỉ thúy bắt đầu, hơn hai trăm khối phỉ thúy, một buổi đấu giá nhất định bán đấu giá không hết, phải chia ra tiến hành.

Nhưng lúc hội đấu giá bắt đầu Lý Dương đã không có ở Ngõa Thành, hắn cùng tướng quân Thornton vội chạy tới khu vực khai thác mỏ, nhân hội báo bên đó nói, hầm mỏ thứ ba đang khai quật xảy ra chút vấn đề, phải mời bọn họ đến xem một chuyến.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)