Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0692

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0692: Sấm sét giữa trời quang
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Lý Dương từ bỏ, khiến cho Kimura có cảm giác như đấm vào đệm bông.

Cảm giác này khiến cho hắn rất không thoải mái, nhưng lại không thể làm gì khác, Kimura cũng là một lão làng trong giới đánh bài, rất nhanh điều chỉnh lại tâm trạng, cầm hết những lá bài đưa ra sau ót.

Người chung quanh cũng đều tương đối ngạc nhiên, trước đó khi Lý Dương thắng Shan-ben-tai-lang, cũng đều là dựa vào vận may, mạnh mẽ hạ thẻ mới thắng nhanh, chẳng ai nghĩ tới, lúc này mới ván thứ hai, Lý Dương liền PASS.

Những trợ thủ cũng hủy bài cho Kimura.

Lý Dương từ bỏ không theo bài, để năm vạn thẻ bài thuộc về Kimura, nhìn như ván bài này là Kimura thắng, đáng tiếc thắng trong giới hạn, chỉ có năm vạn.

Khóe miệng Lý Dương lại nhếch lên một chút, lúc này Lý Dương vui vẻ để cho Kimura khó chịu hơn.

Chu Văn xử lý xong bộ bài đó, lần nữa lấy một bộ bài mới, sau khi xáo bài, cuối cùng bỏ vào máy phát bài.

Có máy phát bài, sau đó là bài gì Lý Dương cũng không thể hoàn toàn xác định, nhưng trên tay Kimura là bài gì hắn lại vô cùng rõ ràng, một đôi mười, hắn chí có một lá hai và một lá mười, so với đôi mười chênh lệch quá lớn, hơn nữa thêm một lá bài cũng không quá tốt, quyết định không theo.

Rất nhanh, Chu Văn liền bài phát mới ra.

Trước mắt về thắng thua mà nói, hai bên đều đã thắng một lần, nhưng nhìn từ số thẻ, Lý Dương hơi chiếm ưu thế, thắng nhiều hơn ba trăm vạn, đáng tiếc này hơn ba trăm vạn này không coi là ưu thế lớn, ván bài này không có hạn chế thời gian, chút ưu thế này căn bản không coi là cái gì.

Sau lưng Kimura, ngồi ở ghế giữa là Tam Tỉnh Thái, hắn lại nhìn Thiên Tùng Vân kiếm kia một chút, ánh mắt của hắn vẫn rất nóng.

Nhìn xong Thiên Tùng Vân kiếm, Tam Tỉnh Thái lại nhìn một chút người của mình đi theo phía sau, trên mặt hắn còn lộ ra một nụ cười là lạ, người đi theo phía sau hắn này, trên tay đang cầm theo một cái hộp hình chữ nhật, lẳng lặng đứng ở nơi đó.

Ngoài Tam Tỉnh Thái, lúc này phần lớn người ở đây đều chú ý trên bàn đánh bài.

Lần này phát bài, không giống như trên màn ảnh nữa, lá bài lật của Lý Dương là con bảy, Kimura là con Q, Kimura nói trước.

- Năm mươi vạn!

Sau khi Kimura xem qua lá bài, từ từ ném ra ngoài một khối màu đỏ, lần này hắn không trực tiếp thêm thẻ.

- Năm mươi vạn, đi theo!

Lý Dương cười híp mắt ném ra ngoài khối màu đỏ, hắn vẫn không động vào lá bài, tâm trạng Kimura hơi thả lỏng, nhưng đồng thời còn có chút căng thẳng.

Lý Dương không nhìn lá bài, tất cả vẻ mặt cũng là như không có chuyện gì, lúc này hắn và Lý Dương đánh bài, thật đúng là giống như đánh cuộc vận may, trừ phi lá bài của mình đặc biệt tốt.

Đối mặt tư cách nội tâm mạnh như vậy, đối thủ lại không theo xuất bài lẽ thường, trong khoảng thời gian ngắn, Kimura cũng không có cách gì tốt.

Sau khi xuống them thẻ bài, Chu Văn tiếp tục phát bài.

Máy phát bài có chức năng xáo bài tự động, mỗi lần phát xong bài sẽ tự động tráo thứ tự các lá bài, khiến Lý Dương cũng không cách nào biết năm lá bài sẽ là cái gì.

Nhưng thời gian xào bài rất ngắn, trên căn bản chưa kịp chú ý gì đã xáo xong, Lý Dương không cách nào biết toàn bộ bài, nhưng khi lá bài được phát ra lại có thể thấy rõ ràng, đây cũng là ưu thế lớn nhất của hắn trước mắt.

Lâm Lang muốn công bình từ đầu đến cuối, nhưng cũng khiến cho Lý Dương có một chút chướng ngại.

Bài rất nhanh được phát xong, lần này phát bài, Kimura có lá bài Q, mà bài của Lý Dương là lá 4, nhìn như vậy, thi Kimura đã có một đôi Q.

Một đôi Q, so với lá bài 4. Kimura đã chiếm ưu thế tuyệt đối.

- Ha ha, đôi Q, bài thế này không thấy nhiều, đã như vậy, vậy thì thêm nhiều một chút, một trăm vạn!

Kimura cười lớn, nắm bốn khối thẻ bài ném ra ngoài, sau đó khẩn trương nhìn Lý Dương, nếu không phải ván trước Lý Dương chạy làng, ván bài này, hắn ít nhất cũng phải hạ ba trăm vạn thẻ, chứ không phải một trăm vạn.

Hạ quá nhiều, hắn thật đúng là lo lắng sẽ khiến Lý Dương chạy mất.

- Tôi theo!

Lý Dương ném ra ngoài hai khối thẻ màu đỏ, khóe miệng lại giương lên một nụ cười.

Trên mặt bàn bây giờ mỗi người được phát ba lá bài, trừ một lá bài lật, cũng chỉ còn có hai lá bài.

Lá bài lật của Kimura là lá bài 7, hai lá bài khác là Q, lá bài lật của Lý Dương là 4, mặt bài còn lại là ba và bốn, tương đương có đôi bốn.

Coi như tính toán theo lá bài đã lật, Lý Dương cũng không có ưu thế.

Nhưng, Lý Dương còn có thể nhìn thêm được hai lá bài, đó chính là lá bài trong máy phát bài, sắp phát ra.

Bên trong máy phát bài, cho hắn lá bài 4, cho Kimura là lá bài 6, như vậy, với phát bốn lá bài, Lý Dương cộng thêm lá bài lật là 4 thì có 3 lá bài 4, Kimura thì chỉ có đôi.

Tính toán như vậy, ưu thế của Lý Dương sẽ lớn hơn, lúc này Lý Dương cũng muốn thêm nhiều thẻ, nhưng nghĩ tới còn có một lá bài cuối cùng hắn không cách nào biết được, tạm thời liền nhịn. Chờ lá bài này phát xong, máy phát bài hiện ra lá bài cuối cùng, là Lý Dương có thể nói trước thắng thua, đến lúc đó thêm nhiều thẻ hơn cũng không muộn.

Không tuyệt đối nắm chắc trước, Lý Dương không cần thiết dập đầu Kimura trước, chỉ cần có năng lực đặc thù, hắn liền chiếm nhiều ưu thế hơn Kimura.

Đặt tiền cược xuống xong, Chu Văn tiếp tục phát bài.

Chuyện không ngoài ý muốn, Kimura quả nhiên lãnh được lá bài 6, Lý Dương lãnh được lá bài 4, mặt bài, ngoài lá bài lật ra, đúng là Kimura có đôi Q và 1 lá bài 6, Lý Dương lại là 3 lá bài 4 và 1 lá bài 3.

Từ mặt sau lá bài, vẫn là Kimura chiếm ưu thế.

Máy phát bài lần nữa chuyển động, đảo lộn thứ tự, lần nữa xáo bài, sau đó lá bài sắp được phát ra bên trong lẳng lặng nằm ở nơi đó.

Giống như máy mạt chược tự động, lúc này máy đã tự xáo bài xong.

Hình ảnh lập thể của Lý Dương vẫn mở ra, nhìn hai lá bài cuối cùng, Lý Dương không nhịn được cười rạng rỡ, cười lộ cả hàm răng.

Lá bài cuối cùng này, còn thú vị hơn tất cả lá bài trước đó.

- Lý tiên sinh, thật ngượng ngùng, bây giờ vẫn là tôi lớn, tôi theo tiếp, hai trăm vạn!

Kimura nhẹ nhàng cười một tiếng, ném ra ngoài bốn khối màu đỏ, liên tục mấy lá bài cũng là hắn lớn hơn, lúc này cũng khiến cho lòng tin của hắn tăng lên không ít.

Nhìn từ mặt sau bài, Lý Dương quả thật chưa có gì đáng kể, đôi 4 so cới đôi Q kém quá xa.

- Nhị ca, em thấy Lý Dương nguy hiểm, bài của anh ấy quá nhỏ, nhất định sẽ thua!

Sau lưng Lâm Lang, Lâm Uyển Doanh nhỏ giọng nói với Lâm Bá Vũ một câu, Lâm Bá Vũ lập tức lắc đầu, vội vàng nói:

- Ai nói vậy, bây giờ mới phát bốn lá bài, còn có một lá bài nữa, ngoài lá bài lật, Lý tiên sinh cũng chưa xam bài, anh tin tưởng anh ấy nhất định có thể thắng!

- Em bảo anh ấy nhất định sẽ thua!

Lâm Uyển Doanh chu mỏ phản bác một câu, Lâm Bá Vũ trợn mắt nhìn cô một cái, quay đầu lại không nói thêm, điều này làm cho Lâm Uyển Doanh hơi buồn bực.

Kể từ sau khi Lý Dương tới, người anh trai luôn luôn hiểu rõ cô nhất thấy cô cũng không nói một câu, mỗi lần hỏi hắn cũng vội vã trả lời phải đi cùng Lý Dương. Lâm Bá Vũ còn hơn thế, cả ngày nghiên cứu về Lý Dương, coi Lý Dương là thần tượng điên cuồng nhất.

Hai người anh này, bình thường cũng đều là người thương yêu cô nhất, kết quả Lý Dương lại là thứ nhất, bọn họ cũng coi mình là người vô hình, biến chuyển này khiến cho Lâm Uyển Doanh không thể tiếp nhận, cũng khó chịu nhất.

Tự nhiên, Lâm Uyển Doanh có cảm giác thù địch với Lý Dương, như bị cướp mất anh trai.

- Tứ ca, bây giờ anh thấy thế nào, lão Đại có hy vọng thắng không?

Chỗ khác, Lý Xán cũng nhỏ giọng hỏi Lý Bồi, giám định đò cổ thì Lý Xán mạnh hơn Lý Bồi nhưng trên bàn bài, hắn liền xa xa không bằng Lý Bồi.

- Nhìn từ mặt sau bài, Kimura đoạt lấy ưu thế rất lớn, lão Đại còn chưa xem qua lá bài, bây giờ anh cũng thật khó nói!

Lý Bồi cười khổ một tiếng, thói quen Lý Dương không nhìn lá bài này, hắn chưa từng gặp, lúc này thật không dám nói lung tung.

Theo lẽ thường mà nói, không nhìn bài thì khả năng thua bài có thể rất lớn, nhưng với Lý Dương thì điểm này hiển nhiên không đúng, Lý Dương là một người có may mắn, cho dù không nhìn bài, cũng có thể có được lá bài tốt, đạt được thắng lợi.

Trước trận đấu này, Lý Dương đánh với Shan-ben-tai-lang, chính là ví dụ điển hình nhất.

- Kimura tiên sinh, không nên quá hẹp hòi, lá bài tốt như vậy chỉ hạ hai trăm vạn, quá ít, tôi thêm năm trăm vạn!

Khi mọi người nghị luận, rốt cục Lý Dương cũng lên tiếng, sau khi ném ra bốn khối thẻ, lại đẩy về trước mười khối thẻ, máy phát bài đã sớm ngừng lại, Lý Dương cũng đã sớm biết lá bài tiếp theo, cũng tương đương bây giờ hắn cũng đã biết năm lá bài.

Khi đã xác định được kết quả, Lý Dương đương nhiên sẽ không khách khí.

Thêm năm trăm vạn?

Tiếng nghị luận chung quanh nhất thời lại tăng lên không ít.

Ván bài thứ nhất, Lý Dương chính là như vậy, dọa cho Kimura phải bỏ cuộc, hơn nữa thắng hơn ba trăm vạn thẻ bài, ván thứ ba này lại như vậy, tất cả mọi người nhìn về phía Kimura, muốn biết phản ứng của hắn.

Trên mặt Kimura có vẻ âm trầm bất định, không tới một phút, liền biến thành nụ cười, nói:

- Lý tiên sinh, nếu như anh hăng hái như vậy, vậy tôi cũng theo!

Vừa nói, Kimura cũng đẩy ra ngoài mười khối thẻ bài.

Ván bài thứ nhất, hắn thua ở nội tâm, mặt bài cũng không thuận lợi, cho nên cuối cùng mới từ bỏ, Kimura là một người biết chừng mực.

Nhưng lần này thì khác, lần này hắn thấy lá bài lật, hơn nữa mặt sau bài còn cho thấy ưu thế, lúc này phải từ bỏ, hắn tuyệt đối không muốn, cũng không cam tâm.

Năm trăm vạn, hắn muốn theo ván bài đến cuối một lần.

Tăng thêm năm trăm vạn, bây giờ mỗi người hạ đã khoảng tám trăm vạn, người chung quanh cũng ngồi thẳng người, lẳng lặng nhìn lên bàn đánh bài.

Hơn tám trăm vạn này chỉ là thẻ bài, thực tế giá trị cũng không chỉ có những thứ này, hơn tám trăm vạn, tương đương với một trong mười hai món chí bảo, thật bàn về giá thị trường mà nói, bảo bối như vậy giá trị thấp nhất cũng phải ngàn vạn trở lên, hoặc là mấy ngàn vạn.

Mỗi người hơn tám trăm thẻ chất đống ở giữa bàn, cũng tạo thành một đống thẻ nho nhỏ ở đó.

Chu Văn tiếp tục phát bài, vẫn phát cho Kimura trước, Kimura lấy được lá số 6, Lý Dương có lá số 3.

Lá bài vừa phát ra, ngay cả bản thân Chu Văn cũng sửng sốt một chút.

Trên mặt sau bài, Kimura rõ ràng là có đôi Q và một đôi 6, hai đôi, còn Lý Dương là đôi 3 và đôi 4, giống nhau là có đôi, sự trùng hợp như vậy, có thể nói là vô cùng hiếm thấy.

Bất đồng là, Kimura đã xem qua lá bài, còn Lý Dương chưa xem qua.

Mọi người chung quanh cũng xôn xao nghị luận, rất nhiều người còn có vẻ rất kích động, loại bài hai bên đều có đôi thế này là cực kỳ khó thấy được.

*****

Lâm Lang cũng đứng lên, cũng càng thêm mong đợi sự phát triển của ván bài này.

Nhìn mặt bài, Kimura từ từ lộ ra vẻ tươi cười, nhưng trong lòng hắn cũng không cao hứng giống như ngoài mặt, lá bài lật của hắn chỉ là số 7, cũng không phải là đặc biệt tốt, nếu là lá bài tốt, hắn là có thể tạo thành mũi tấn công Lý Dương thật mạnh.

Dù sao hai đôi của Lý Dương cũng rất nhỏ, cho dù có tốt cũng không thắng được hắn.

- Kimura tiên sinh, bài của anh đang lớn hơn, vậy anh nói đó trước đi!

Lý Dương vươn tay ra, làm bộ mời, sau đó lười biếng tựa trên ghế, mỉm cười nhìn Kimura, hắn có vẻ không thèm để ý chút nào, khiến cho hàng mi của Kimura không nhịn được lại nhảy lên xuống.

Động tác rất nhỏ, nhưng vẫn là có động tác.

Bây giờ, bài của Kimura quả thật lớn hơn, đôi Q cùng đôi 6, hai đôi, nếu lá bài còn chưa lật là Q hoặc là sáu, ván bài này hắn tất thắng.

Nhưng lá bài kia là gì chính hắn cũng chưa rõ ràng, không được như ý, hắn cũng chưa chắc thắng được Lý Dương, hai đôi của Lý Dương rất nhỏ, nhưng cũng có thể có bộ ba lá 4.

Huống chi, đến bây giờ Lý Dương vẫn luôn không thèm nhìn lá bài.

Kimura nhìn một chút đống thẻ bài trên mặt bàn kia, lại mất tự nhiên sờ soạng nhạt bài lên.

Trong số lá bài hắn giấu trên người, thì có một lá 6, hơn nữa vừa đúng cùng màu sắc, nếu là tráo bài, lần này khẳng định người thắng chính là hắn.

Hiện trường không có mấy người chân chính hiểu đánh bài, hắn có nắm chắc không để cho ai phát hiện ra hắn tráo bài, đây đối với hắn mà nói rất dễ dàng, nhưng tránh được máy quay thì không phải là dễ dàng như vậy, đối với hắn mà nói cũng có khó khăn nhất định.

Do dự một chút, trên mặt Kimura lại lộ ra nụ cười, nhẹ giọng nói:

- Bài tốt như vậy, lại là một đôi 4, thật hiếm có, hạ quá ít Lý tiên sinh khẳng định không hài lòng, vậy thì một ngàn vạn đi!

Đẩy thẻ bài ra ngoài, tay của Kimura cũng chắc chắn hơn.

Tráo bài cần dùng ở thời khắc mấu chốt, lúc này Kimura cũng chưa muốn dùng, cho nên mới xuống một ngàn vạn.

Ván bài này tuy không phải là tuyệt hảo, nhưng mặt bài cũng không nhỏ, trừ phi lá bài kia của Lý Dương là ba hoặc là bốn mới có thể thắng, đến bây giờ Lý Dương còn chưa nhìn lá bài, Kimura liền đánh cuộc lá bài kia của Lý Dương không phải là ba cũng không phải là bốn.

Dù thế nào, cơ hội cho Kimura đều nhiều hơn một chút.

Lý Dương cười hắc hắc, đẩy ra gần một nửa khối thẻ màu đỏ trước mặt, cười ha hả, nói:

- Kimura tiên sinh nói không sai, quá ít tôi khẳng định không hài lòng, tôi theo một ngàn vạn, thêm hai ngàn vạn nữa.

- Theo một ngàn vạn, thêm hai ngàn vạn nữa!

Kimura lập tức ngồi thẳng người, ánh mắt gắt gao nhìn Lý Dương, Lý Dương theo bài thì cũng không ngoài ý muốn của hắn, nhưng lại không ngờ Lý Dương sẽ theo nhiều như vậy. Cái bộ dáng này của Lý Dương, rõ ràng chính là muốn nuốt hắn.

Nếu là Lý Dương xem qua lá bài rồi thì khác, nhưng lúc này, rõ ràng là Lý Dương chưa có xem qua bài, thậm chí ngay cả bài cũng không động tới.

Trong tình huống này, Kimura thật không biết vẻ tự tin của Lý Dương là từ đâu tới.

Lúc này, hắn cũng hoàn toàn cảm nhận được cảm giác của Shan-ben-tai-lang khi đánh bài với Lý Dương, rất khó chịu, thật sự rất khó chịu, đối mặt với một người không xuất bài theo như lẽ thường, thuần túy là muốn đánh cược vận may với mình, để cho ngươi ta thật có cảm giác không thể hiểu.

Thôi không nói vấn đề này, vấn đề là, cái người cùng ngươi đánh cuộc vận may này, vận may của hắn thật rất tốt, không cẩn thận sẽ để cho ngươi bị "lật thuyền trong mương", Shan-ben-tai-lang chính là ví dụ điển hình nhất.

Nhìn Lý Dương, trong lòng Kimura nhanh chóng thay đổi, không muốn theo, cũng chưa nói từ bỏ.

ở trong lòng của hắn, cũng đang khó mà quyết định, lúc này mới ván thứ ba, ván này kết thúc thì thời gian vẫn chưa tới một giờ đồng hồ, Lý Dương đã để cho một cao thủ đánh bài chịu đựng áp lực lớn như vậy, đủ để cho Lý Dương tự hào.

Kimura lại mất tự nhiên sờ vào vị trí giấu bài.

Vị trí này chính là lá bài 6, động tác này là hắn theo bản năng, vô cùng nhẹ, cho dù người vẫn chú ý hắn cũng sẽ không biết ý nghĩa của động tác này.

- Tôi theo!

Mấy giây ngắn ngủn, rốt cục Kimura cũng hạ quyết tâm, cũng đẩy một đống thẻ màu đỏ trước mặt đi, nhưng sau khi đẩy song hắn cũng không có dừng lại, sau đó lại đẩy tất cả thẻ bài trước mặt đi.

Đặt tất cả.

Kimura đã đặt tất cả, ván thứ ba, hắn đã đặt tất cả, người chung quanh nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, rất nhiều người còn không dám tin tưởng nhìn lên mặt bàn.

Vừa rồi thời gian Kimura suy tính không lâu, nhưng nghĩ cũng không ít.

Hiện tại hắn không phải là bài tuyệt hảo, nhưng là phần thắng rất lớn, hơn nữa còn có lá bài tằng trên người, có cơ hội mạo hiểm tráo bài ép Lý Dương, dù thế nào, hắn cũng chiếm ưu thế.

Tráo bài nhất định phải cẩn thận, máy quay không để sót điều gì, thì hắn phải tạo ra điểm mù, vị trí lá bài hắn giấu này đúng lúc là phía dưới cánh tay, dựa vào cái bàn để đổi bài, cẩn thận hơn một chút, cho dù máy quay có nhiều cũng nhìn không ra được cái gì.

Nhưng tráo bài như vậy lại tăng lên khó khăn, đối với Kimura mà nói, cũng là một thách thức.

Tráo bài như vậy, cho dù là hắn, tỷ lệ thành công cũng chỉ có chừng bốn phần mười.

Bản thân Kimura chính là tín đồ cá cược, tỷ lệ thành công ở đây chỉ có bốn phần, đã đáng cho hắn đi đánh cuộc một lần, huống chi, bài của hắn đang đoạt lấy ưu thế, còn Lý Dương, ngay cả lá bài cũng không nhìn, dù thế nào cũng là hắn có hy vọng thắng hơn.

Ngoài ra, trong lòng Kimura còn có ý tưởng, chính là xem một chút có thể hù dọa cho Lý Dương bỏ cuộc hay không, Lý Dương không dám đi theo, tương đương hắn thắng ván này hơn ba ngàn vạn thẻ.

Nếu Lý Dương mà thua trận này, lòng tin của hắn nhất định là bị đả kích, chỉ cần lòng tin của Lý Dương có dao động, phía sau đối mặt với người mới trong sòng bạc như vậy, Kimura có hy vọng thắng lớn hơn.

Từ đầu đến cuối, trong lòng Kimura, Lý Dương cũng là một người mới ở sòng bạc tay.

Đặt cược tất, khóe miệng Lý Dương càng tỏ ra vui vẻ, ánh mắt cũng sáng ngời hơn.

Lý Dương quay đầu lại nhìn mười hai món bảo bối kia, trong mắt mất tự nhiên cũng lộ ra vẻ thèm muốn.

Nói hắn không động tâm đối với những bảo bối này, đây tuyệt đối là gạt người, bây giờ, những bảo bối này lập tức có thể thuộc về hắn, thời gian so với Lý Dương trù tính còn nhanh hơn một chút.

- Tôi theo!

Quay đầu lại, hai tay Lý Dương chạm vào đống thẻ bài, ra sức đẩy về phía trước, thanh âm leng keng không ngừng vang lên, một đống thẻ lớn liền bị Lý Dương đẩy tới trước mặt.

Trợ thủ bên cạnh vội vàng tiến lên giúp một tay, dồn tất cả thẻ bài về chung một chỗ.

Tất cả thẻ bài của hai người, chất đống thật cao, bày ra ở chính giữa bàn rất là hoành tráng, Chu Văn nhìn Lý Dương, trận đấu này hắn cũng không ngờ sẽ kết thúc nhanh như vậy.

Người chung quanh vây xem, trở nên ồn ào hơn.

Người của Lâm gia, người Nhật Bản đi theo Kimura tới, cùng với các chuyên gia Trung Quốc cùng Lý Dương tới, tất cả đều cùng người quen bên cạnh nghị luận.

Ba ván bài, ván thứ ba liền quyết định thắng bại, cảnh này tương tự cùng mấy ngày trước.

- Lý tiên sinh nhất định có thể thắng, tôi tin tưởng anh ấy!

Lâm Bá Vũ dùng sức nắm tay thành quả đấm, trong ánh mắt mang một vẻ kiên định, ngay cả chính hắn cũng không biết lòng tin này là từ đâu tới, có lẽ là những tin đồn thần thoại về Lý Dương lưu truyền đến nay đã ảnh hưởng hắn.

Lâm Bá Vũ cẩn thận nghiên cứu qua về Lý Dương, để cho Lâm Bá Vũ sùng bái nhất chính là biểu hiện của Lý Dương khi đối mặt các cường địch, hắn cố ý tìm lại video Lý Dương cùng Phỉ Thúy vương cược thạch.

Trong video, Lý Dương rất oanh liệt, lại càng đánh càng hăng, từ biểu hiện không từ bỏ để cho hắn ngưỡng mộ không nguôi. Lâm Bá Vũ là người yêu thích cược thạch nhất Lâm gia, từ khi bắt đầu xem video đó, Lâm Bá Vũ liền coi Lý Dương trở thành thần tượng mới, cũng sùng bái Lý Dương như đông đảo người trong nước.

- Em bảo anh ấy nhất định sẽ thua!

Giọng Lâm Uyển Doanh vang lên không đồng tình, Lâm Bá Vũ càng nhận định Lý Dương thắng, trong lòng cô lại càng không thích thú, không nhịn được phản bác lại một câu.

Chỉ cần lời tâng bốc Lý Dương, cô sẽ muốn phản bác.

Lâm Bá Vũ nhàn nhạt nhìn cô một cái, nhếch miệng cười một tiếng, sau đó lại xoay đầu lại nhìn bàn đánh bài, thái độ của hắn để cho Lâm Uyển Doanh càng thêm không phục, cũng sinh ra một chút oán hận với Lý Dương.

Trong lòng cô, là Lý Dương đoạt đi hai người anh mà cô yêu quý nhất.

Bên kia, chân mày Tống Học Dân đã ngưng kết thành một đường thằng, vẻ mặt của mấy người Hoàng lão cũng không tốt hơn, mấy người đều đang trao đổi, mỗi người cũng nói những lời tốt đẹp, tất cả đều bày tỏ Lý Dương nhất định có thể thắng.

Đối diện bọn họ, vẻ mặt mấy người Nhật Bản cũng không khác gì, Thanh Mộc Vị Ương cũng nhíu chặt mày, trong mắt còn có chút lo lắng.

Cảnh này, quá giống mấy ngày trước khi Lý Dương đánh bài với Shan-ben-tai-lang.

Điều này khiến cho trong lòng hắn không khỏi dâng lên một sự lo lắng, đáng tiếc hai người cũng đã đặt hết thẻ bài, coi như hắn muốn nhắc nhở cũng đã mất cơ hội, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng, để cho Kimura chiến thắng.

Sau khi Lý Dương đặt hết thẻ, tâm trạng Kimura lại rất bình tĩnh.

Hắn đã không có đường lui, cánh tay của hắn cũng chậm chậm dán vào cạnh bàn, hơn nữa cũng để duy trì bình tĩnh, tranh thủ tráo bài thành công.

Tráo bài, dán nguời sát vào bàn nên việc tráo bài khó khăn hơn, tư thế này không phải là tư thế hắn thuần thục, tâm trạng không bình tĩnh được thì khả năng thất bại có thể lớn hơn, ngay cả một phần khả năng thành công cũng không có.

- Lý tiên sinh, mời lật bài đi!

Kimura mỉm cười nói, tay của hắn cách mấy lá bài của hắn có vài cm, nếu là Lý Dương lật ra bộ ba lá số 4, vậy hắn tất phải tráo bài, mà cơ hội cho hắn tráo bài, chính là khi Lý Dương lật bài kia, trong nháy mắt khi tất cả mọi người đang khiếp sợ.

Tất cả những điều này, hắn cũng tính toán rất kỹ.

Dĩ nhiên, nếu Lý Dương lật bài không phải bộ ba lá 4, những động tác này của hắn liền hoàn toàn thu lại, cũng không cần mạo hiểm tráo bài.

Lý Dương liếc mắt nhìn Kimura thật sâu, ánh mắt còn mang theo một sự thú vị mà Kimura không diễn tả được.

Tay Lý Dương từ từ đưa ra, đặt trên lá bài, hắn cũng không nhìn, cứ như vậy lật lên thẳng tắp, cả quá trình chỉ đơn giản như vậy.

Ánh mắt mọi người, cũng đổ dồn nhìn lá bài Lý Dương vừa lật. Sau khi thấy, Bạch Minh, Lý Xán bọn họ cũng là nhẹ nhàng sửng sốt, sau đó cũng lộ ra dáng vẻ mừng như điên, lá bài Lý Dương lật, là số La Mã rất dễ thấy.

Lá bài là bốn, vậy là Lý Dương có đôi 3 và bộ ba cây 4, tuyệt đối là bài lớn.

Bây giờ ưu thế đã ở thuộc về Lý Dương, lá bài cuối của Kimura nếu không phải Q hoặc là sáu, người thua nhất định là Kimura, nếu như vậy, tương đương mười hai món chí bảo này cũng sẽ trở thành chiến lợi phẩm của Lý Dương.

Đến lúc này, tâm trạng Kimura lại có vẻ bình tĩnh dị thường, hoàn toàn phô bày tư cách một cao thủ đánh bài

Trên mặt của hắn, vẫn mang theo nụ cười, bàn tay hơi nâng lên, hơi đè xuống lá bài phía dưới, sau khi hắn lật bài lên, lá bài vốn là lá 7 sẽ biến thành 6.

Khi đó, chính là lúc hắn thu được thắng lợi.

- Kimura tiên sinh, ngón cái và ngón trỏ của anh cử động một cái nữa, sợ rằng hôm nay sẽ không đi ra được khỏi cửa nhà này!

Khi sắp tráo bài, một giọng nói đột nhiên xuất hiện ở bên tai Kimura, thân thể hắn đột nhiên run lên, thanh âm rất nhẹ rất nhạt này, đối với hắn mà nói, không thua gì sấm sét giữa trời quang!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)