← Ch.0722 | Ch.0724 → |
"Khụ..."
Hoàng Hạo ho khan, nhìn Lý Dương rồi hắn bất đắc dĩ nói:
-Chuyện luyện tập trước cậu không cần gấp, chạm ngọc chú ý là tin tế, không có chuyện may mắn, cậu nên cẩn thận một chút!
Hoàng Hạo nói vậy làm cho rất nhiều người đồng ý gật đầu.
Chạm ngọc quả thật không có bất cứ liên quan gì với may mắn, tất cả đều chú ý tới công phu, công nghệ có tốt hay không chỉ cần nhìn qua là có thể biết, không giống đổ thạch, cho dù là người không biết gì cũng có thể đổ tăng.
Hơn nữa, đối với chạm ngọc đại sư thì lãng phí nguyên liệu là chuyện rất đáng xấu hổ, đặc biệt là nguyên liệu tốt thì càng không thể lãng phí.
Hoàng Hạo mấy năm nay luôn đạt chức quán quân trong cuộc thi điêu khắc không phải là không có nguyên nhân.
Cùng một khối nguyên thạch, hắn có thể làm ra nhiều thứ hơn người khác, từ đó có thể gia tăng giá trị nguyên liệu, điểm này cũng là đặc điểm lớn nhất của Hồng lão, cũng là truyền thống của giới chạm ngọc Tô Châu.
-Tiểu Lý, những kinh nghiệm này Trần lão sau này sẽ nói cho cậu!
Hồng lão lại nói một câu, hắn cũng có chút không thích ứng với việc Lý Dương dùng 200 vạn mua nguyên thạch chỉ để luyện tập, chẳng qua Lý Dương không phải đệ tử hắn nên hắn không tiện nhắc nhở mà thôi.
Lý Dương thoáng sửng sốt, lập tức gật đầu nói:
-Đa Cảm ông Hồng lão và sư huynh nhắc nhở, tôi sẽ nhớ kỹ!
Nguyên liệu cao cấp vói Lý Dương mà nói là chuyện không khó có, Thủy Tinh Chủng rất ít, nhưng Phù Dung Chủng và Băng Chủng thì có khá nhiều, chỉ cần Lý Dương muốn thỉ chỉ cần đi dạo thị trường nguyên thạch một vòng là có thể tìm thấy rất nhiều nên hắn sẽ không để ý tới vấn đề nguyên liệu.
Hắn cũng không biết sự coi trọng của nhưng trạm khắc sư khác với nguyên liệu tốt, sau khi được Hoàng Hạo và Hồng lão nhắc nhở, hắn mới phát hiện sai lầm này.
Trình Tự Lập, Hoa Thiên, Hoa Tranh đều mở to mắt nhìn.
Bọn họ bị chuyện Lý Dương mua nguyên thạch chỉ để luyện tập dọa sợ, mấy người đều là thương nhân nguyên thạch, nhưng nơi này nổi tiếng là về chạm khắc, hiện tượng chạm khắc sư lãng phí nguyên thạch cũng là chuyện không được cho phép ở đây.
Rất nhiều học trò sơ cấp đểu chỉ lấy những thứ phế liệu để luyện tập mà thôi.
-Hồng lão, Hoàng tiên sinh, hai người còn xem nguyên thạch nữa sao?
Những hội viên của hiệp hội ngọc thạch bên cạnh cẩn thận hỏi một câu, Hoàng Hạo có công ty của riêng mình cho nên Đỗ Chi Quý gọi hắn là ông chủ Hoàng, mà bọn họ chỉ là nhân viên bình thường nên không dám kêu thẳng như vậy.
Hồng lão khoát tay áo, nói:
-Quên đi, không xem nữa!
Lúc này ông quả thật không còn hứng thú xem nguyên thạch nữa, Hoàng Hạo cũng giống như vậy, hai tên chuyên gia phía sau có chút tiếc nuối nhưng cũng không nói gì.
Trong lòng hai người đều muốn so với Lý Dương một lần, có điều không dám nói ra, nếu nói ra thì chỉ sợ những người xung quanh sẽ nói bọn họ không biết tự lượng sức mình.
Dù sao thì danh tiếng của Lý Dương cũng lớn hơn bọn họ rất nhiều.
-Hồng lão, sư huynh, tôi muốn trở về, nếu hai người không xem nguyên thạch thì cùng nhau trở về nhé!
Lý Dương lại nói một câu, bên trong có một khối Băng Chủng, hắn muốn trở về giải thạch, Hồng lão không muốn xem hắn cũng không muốn cản trở.
Hồng lão gật gật đầu, lại nói với 2 chuyên gia phía sau:
-Tôi và tiểu Lý cùng nhau trở về, hai người không cần lo cho chúng tôi!
Mọi người cùng nhau đi ra ngoài, Hoa Thiên và Hoa Tranh sau khi cáo biệt Trình Tự Lập liền nhanh chóng đuổi theo.
Trình Tự Lập thì đứng đó tiếp tục phát sầu, chuyện lần này nếu truyền ra đoán chừng hắn sẽ bị mọi người cười nhạo, đây vốn là một cơ hội rất tốt, Ngọc Thánh Lý Dương từng đến chỗ hắn, nếu hắn có thể tẫn dụng cơ hội này thì việc làm ăn của hắn chắc chắn sẽ tốt lên.
Mọi người đều biết Lý Dương không những giải thạch giỏi mà đổ quáng cũng rất lợi hại, mạch quáng lớn nhất Myanmar hiện nay cũng có cổ phần của Lý Dương trong đó.
Làm quen với Lý Dương chẳng khác nào làm quen với Thontorn tướng quân, tương lai nhập hàng cũng dễ hơn không ít, có nguồn cung cấp, sinh ý mở rộng là chuyện vô cùng dễ dàng.
Đáng tiếc là hết thảy mọi việc hiện đã không có lien quan gì với hắn nữa, cho dù da mặt hắn có dày hơn thì hắn cũng không dám chạy tới làm quen với Lý Dương, mà những chuyện trong long hắn cũng không dám nói ra. Người ta vừa mới mua nguyên thạch, hắn lại không đứng ra làm chứng, chẳng khác nào cam chịu phối hợp với Đỗ Vũ Hàm.
-Anh, anh thật lợi hại!
Hoa Tranh lặng lẽ vương ngón tay cái với Hoa Thiên, Hoa Thiên sửng sốt rồi ngượng ngùng lắc đầu.
Hắn biết ý của Hoa Tranh, người khách giới thiệu không ngờ lại là Ngọc Thánh, lúc này hai người không còn để ý gì nhiều, bọn họ chỉ muốn cùng thần tượng của mình ở chưng một chỗ lâu hơn mà thôi.
Đi ra bên ngoài, Lưu Cương vẫy vẫy tay về phía hai anh em Hao Tranh Hoa Thiên.
Lúc này hắn còn đang đẩy xe đẩy, bọn họ mua nguyên thạch hơn 200 vạn nên mượn xe đẩy cũng không có vấn đề gì. Có điều đã ra ngoài nên Lưu Cương không muốn trở vào trong, vì vậy chiếc xe này chỉ có thể làm phiền hai người mà thôi.
-Khụ khụ!
Hoàng Hạo đột nhiên ho khan 2 tiếng, hắn chỉ vào xe đẩy rồi nhỏ giọng nói:
-Lý Dương, những khối nguyên thạch này nếu không bán thì hãy giải thạch đi!
Nói xong, Hoàng Hạo còn có chút khẩn trương nhìn Lý Dương.
Không chỉ Hoàng Hạ, hắn vừa dứt lời thì mọi người đều nhìn Lý Dương, Hồng lão cũng không ngoại lệ
Người có tên, cây có bóng, Lý Dương thanh danh vô cùng vang dội, trong giới đổ thạch không ai có thể sánh với hắn, nhưng bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy Lý Dương giải thạch, người Trung Quốc thường có tính tò mò, Hồng lão cũng không ngoại lệ, bọn họ đều muốn nhìn Lý Dương giải thạch.
-Không thành vấn đề!
Lý Dương nhẹ nhàng cười, lập tức gật gật đầu.
Lý Dương không ngu ngốc, tâm tư của những người này hắn có thể nhìn ra, Hồng lão là tiền bối, Hoàng Hạo thì có thể xem là sư huynh hắn, Hoàng Hạo đã chủ động nói vậy hắn cũng không tiện từ chối.
Như lời Hoàng Hạo nói, những khối nguyên thạch này sớm muộn gì cũng sẽ giải ra, không bắng cứ giải luôn ở đây.
-Tốt, vậy chúng tôi đi tìm người hỗ trợ!
Hoàng Hạo nhếch miệng cười to, còn có chút kích động, không chỉ là hắn, hai tên chuyên gia đi theo cũng kích động, Ngọc Thánh Lý Dương a, có thể tận mắt nhìn thấy hắn giải thạch cũng xem như là hạnh phúc.
Huống chi, những nguyên thạch này hắn lại tự mình lựa chọn, việc này càng thêm có ý nghĩa.
Hoa Tranh, Hoa Thiên sau khi nghe được đều cảm thấy sững sốt, sau đó liền kích động, bọn họ hiện tại có thể đi theo Lý Dương, việc này chẳng phải đồng nghĩa là bọn họ có thể nhìn thấy Lý Dương giải thạch hay sao?
-Ông chủ Hoa!
Lý Dương đột nhiên vẫy tay về phía Hoa Thiên, Hoa Thiên lại sửng sốt, lập tức chạy lại chỗ Lý Dương.
-Lý, Lý tiên sinh!
-Phụ cận nơi này có chỗ này có máy giải thạch không?
Lý Dương nhỏ giọng hỏi một câu, kỳ thật chỗ bọn họ vừa ra khỏi có hai máy giải thạch, có điều Lý Dương đã đi ra nên không muốn trở vào trong.
Lý Dương vừa mới mua nguyên thạch, ông chủ lại trơ mắt nhìn người ta vu oan hắn mà không nói lời nào, đây là đạo đức cơ bản, Lý Dương có thể hiểu sự khó xữ của hắn nên sẽ không truy cứu, nhưng Lý Dương không muốn cùng người như vậy tiếp xúc.
Ông chủ Trình này còn không bằng Hoa Tranh, Hoa Tranh tuy ít nói, nhưng dù sao thì cũng nói giúp hắn vài câu, chỉ có điều không ai để ý tới mà thôi.
Hoa Thiên mở to hai mắt nhìn, lập tức gật đầu nói:
-Có, có, bên này có, rất gần đây!
Hắn là người thông minh, hiểu được Lý Dương không muốn trở về nên lập tức chỉ chỉ bên kia, nơi này là khu trạm ngọc lớn nhất Kiết Dương, cơ hồ là mỗi nhà đều có máy giải thạch.
Mượn máy giải thạch với hắn là chuyện không hề khó.
Nếu như nói ra tên Lý Dương, những người đó biết được Ngọc Thánh là người mượn máy giải thạch, chỉ sợ bọn họ còn tranh nhau mang máy giải thạch tới, chuyện khác không nói, nếu Lý Dương giải thạch ở chỗ họ không khác gì với việc quảng cáo giùm họ cả.
Hoa Thiên đi ở phía trước, Lý Dương và đám người Hồng lão đi theo phía sau, vài phút sau, mọi người đã tới một nhà xưởng nhỏ.
Đây là một xưởng nhỏ, chỉ có một máy giải thạch, có điều máy giải thạch lúc này không có người dùng, ông chủ nơi này rất quen thuộc với Lý Dương, sau khi nghe Hoa Thiên nói xong hắn liền không tin nổi nhìn Lý Dương, sau đó mới phản ứng lại.
Chuyện mượn máy giải thạch của bọn họ tất nhiên là không có vấn đề gì.
Ông chủ nơi này còn tự mình đi pha trà, hắn dùng loại trà tốt nhất mình có để chiêu đãi Lý Dương. Hồng lão, Lý Dương và đám người chạm khắc sư đều đi vào, chuyện này làm cho ông chủ xưởng rất kích động, chỉ thiếu chút nữa thì hắn đã tru lên rồi.
Hồng lão, Hoàng Hạo không để ý tới ông chủ xưởng đang kích động, thứ bọn họ quan tâm là những khối nguyên thạch trên xe đẩy kia.
Xung quanh máy giải thạch đã đứng đầy người.
Ngoại trừ đám người Hồng lão, những người còn lại đều là công nhân nơi này, nghe nói Ngọc Thánh giải thạch ở đây nên mọi người đều không có lòng dạ nào để làm việc, ông chủ xưởng cũng đang rất vui vẻ nên thoải mái cho bọn họ tạm ngừng công việc.
Đừng nói bọn họ, cho dù là ông chủ xưởng hiện giờ cũng không có lòng dạ nào để làm việc
Xưởng này không lớn, công nhân cũng không nhiều, chỉ có hơn hai mươi người mà thôi
Trong xe có 8 khối nguyên thạch, số lượng không tính ít, Lý Dương do dự một chút rồi lấy ra một khối nguyên thạch còn nguyên vẹn.
*****
Khối nguyên thạch này có vỏ ngoài rất bình thường, giá của nó chỉ là 12 vạn, giá cả tương đối rẻ, Lý Dương trước hết chọn khối này là vì Phỉ Thúy bên trong tương đối dễ lấy.
Khối nguyên thạch này chỉ nặng khoảng 6 cân, nhưng bên trong phần lớn đều là Phỉ Thúy, Phỉ Thúy bên trong chiếm khoảng 4, 5 cân, giải khối này rất dễ dàng.
Bên trong khối nguyên thạch này là Phù Dung Chủng, màu sắc không tệ, Phỉ Thúy bên trong có giá khoảng 2 trăm vạn, chỉ một khối này thôi thì Lý Dương đã thu hồi lại tiền vốn rồi.
-Rè rè!
Lý Dương cố định xong nguyên thạch liền trực tiếp cắt xuống, Hồng lão yên lặng gật đầu.
Hồng lão có trình độ giải thạch không tốt lắm, nhưng cũng không tệ, nhãn lực cũng rất cao, một đao này nhìn như lỗ mãng, nhưng trên thực tế là cắt rất chuẩn xác, nếu lớp đá bên ngoài không dày thì một đao này sẽ trực tiếp cắt vào sẽ xuất hiện Phỉ Thúy ngay.
Sau khi máy giải thạch bắt đầu hoạt động, âm thanh thảo luận của mọi người đã nhỏ đi rất nhiều, mọi người lúc này đang rất hưng phấn.
Nguyên thạch không lớn, lại cắt ngay mép ngoài nên rất nhanh đã cắt xong.
Hoàng Hạo, Lưu Cương tự động bước lên hỗ trợ, Hoàng Hạo lúc này đang ôm chậu nước, nguyên thạch vừa mới tách ra hắn liền đổ nước lên, kết quả của một đao này ngay lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
-Xanh, có màu xanh rồi!
Hoa Tranh đột nhiên kêu lớn lên, không cần hắn nhắc nhở mọi người cũng đã biết kết quả, trên mặt cắt lúc này đã xuất hiện một khối Phỉ Thúy màu lam nhạt, một đao này có thể xem là đã đại tăng.
Những người xung quanh càng thêm kích động, đao thứ nhất đã cắt tăng, đây chính là dấu hiệu tốt, Phù Dung CHủng màu lam nhạt, giá trị của khối nguyên thạch này không có 60 vạn thì đừng nghĩ tới việc mua nó.
-Tốt, tốt lắm!
Hồng lão mỉm cười gật đầu, Phù Dung Chủng màu lam nhạt, biểu hiện rất không tệ.
Đổ thạch có rất nhiều người mê tín, bọn họ rất chú ý tới dấu hiệu, Lý Dương chỉ mới cắt đao đầu tiên mà đã có dấu hiệu tốt như thế quả thật là làm mọi người phấn chấn, hai tên chuyên gia nhìn nhau rồi cũng yên lặng gật đầu.
Ngọc Thánh quả nhiên không phải hư danh, chỉ một đao này thôi thì đã mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Một đao, một khối nguyên thạch 12 vạn biến thành 60 vạn, trực tiếp tăng giá 5 lần.
Lý Dương quay đầu lại cười cười sau đó tiếp tục cố định nguyên thạch, tiếp tục cắt, mọi người đều chăm chú nhìn về phía máy giải thạch.
Khối nguyên thạch này ngoài lớp đá mỏng bên ngoài còn lại đều là Phỉ Thúy, chỉ cần cắt hết lớp đá bên ngoài là được, công việc này khá đơn giản, hơn mười phút sau, hình dáng của Phỉ Thúy đã lộ ra, nhìn về phía viên Phỉ Thúy xin đẹp, rất nhiều người đều nở nụ cười.
-Tôi thấy nó cũng khoảng 10 cân, xin đẹp như thế giá ít nhất cũng phải 300 vạn?
Khi Lý Dương mài xong phần đá cuối cùng, những người công nhân xung quanh liền cảm thán một câu, những người khác đều yên lặng gật đầu, bọn họ từ nhỏ tiếp xúc nguyên thạch, Phỉ Thúy, tuy rằng đổ thạch không được nhưng giá cả thì bọn họ cũng biết không ít.
Ba trăm vạn, đây là mức giá cố định, có điều hiện tại trên thị trường Phỉ Thúy cao cấp có cầu mà không có cung, giá cả sẽ tăng lên rất cao.
-Đại tăng a, chỉ mới khối đầu tiên thì đã giải tăng, chỉ khối này thôi thì đã tìm lại phần vốn đã bỏ ra rồi!
Một chạm khắc sư đi theo Hồng lão cảm thán một câu, nói xong hắn liền sững sốt, Hoàng Hạo còn qua đầu lại nhìn hắn một cái.
Những lời này của hắn không sai, Ly Dương mua số nguyên thạch này tổng cộng tốn 210 vạn, chỉ một khối nguyên thạch này thôi thì đã có thể bán được với giá 300 vạn, một khối nguyên thạch đã thu hồi được vốn, hơn nữa còn có thể kiếm được không ít.
Lúc giải thạch mọi người không cảm thấy gì, nhưng lúc này bọn họ đều đã cảm thấy được sự khủng bố của Lý Dương.
Đây chính là thực lực của Ngọc Thánh.
Khối thứ nhất giải xong, Lý Dương đặt nó qua một bên rồi trực tiếp lấy một khối nguyên thạch gần mình nhất, đặt nó lên máy giải thạch.
Trong nhà Trần lão không có máy giải thạch, mang những khối nuyên thạch này về cũng không giải được, không bằng cứ ở đây giải hết, như vậy sẽ giảm bớt phiền toái, mang Phỉ Thúy đi tiện lợi hơn mang nguyên thạch nhiều.
Đây là một khối nguyên thạch nặng khoảng 20 kg, bên trong có một khối Băng Nhũ Chủng Phỉ Thúy, màu sắc không phải rất tốt, giá trị Phỉ Thúy khoảng 4, 5 trăm vạn gì đó.
Khối nguyên thạch này Lý Dương mua với giá không tới 30 vạn, theo bội số tăng giá mà nói khối nguyên thạch này không có bội số lớn như khối vừa rồi, nhưng bội số cũng đã hơn 10.
Nữa giờ sau, Lý Dương đã lấy khối Phỉ Thúy bên trong ra, lần này hắn giải thạch cực nhanh, nếu đổi thành người khác chưa chắc đã giải xong nó trong vòng nữa giờ.
Mọi người đều nhìn về phía hai khối Phỉ Thúy, hai khối nguyên thạch đều giải ra 2 khối Phỉ Thúy lớn, toàn bộ đều đại tăng, 2 khối Phỉ Thúy đã có giá trị hơn 700 vạn, Lý Dương đã kiếm được gấp 3 số tiền mình bỏ ra.
Cho dù Hoàng Hạo biết Lý Dương sẽ đổ tăng, nhưng hắn cũng khôn ngờ Lý Dương lại lợi hại, lại đổ tăng nhiều như thế.
Hai khối, chỉ mới hai khối mua với số tiền hơn 40 vạn, vẫn còn có 6 khối chưa giải, vậy mà đã lời gấp 3 lần, giá gấp 5 lần hắn ra trước đó chỉ sợ là đã đánh giá quá thấp.
Hai tên chuyên gia đổ thạch đều nhìn nhau rồi cúi thấp đầu xuống.
Tăng giá gấp 3 không phải bọn họ chưa gặp qua, hơn nữa không chỉ một lần, nhưng giống như Lý Dương chỉ dùng có 2 khối nguyên thạch, hơn nữa còn liên tục cắt 10 lần đều tăng, bọn họ không thể làm được như thế.
Tới khối nguyên thạch thứ 3, khối này nhỏ hơn một chút, chỉ khoảng 12 kg.
Bên trong khối nguyên thạch này là một khối Băng Chủng, đáng tiếc là khổ không lớn, giá trị chỉ khoảng 300 vạn, khối nguyên thạch này mua với giá 25 vạn, vẫn là đổ tăng với bội số hơn 10 lần.
Khối nguyên thạch này Lý Dương dùng nhiều hơn khối trước 10 phút, hình dáng của khối Phỉ Thúy bên trong có chút kỳ lạ nên Lý Dương phải dùng nhiều thời gian hơn.
3 khối nguyên thạch giải ra Phỉ Thúy, giá trị của chúng đã lên tới nghìn vạn, tính chỉnh thể thì đã tăng giá gấp 5 lần, chuyện này làm cho mọi người rất giật mình, mà liên tục 3 lần giải tăng làm cho mọi người rất mong đợi vào những khối nguyên thạch tiếp theo.
Mà hai tên chuyên gia kia thì không ngừng đối lập mình với Lý Dương.
Liên tục 3 lần đại tăng, trước không nói giá trị Phỉ Thúy, chỉ tính liên tục thôi thì bọn họ đã thua rồi.
Nghỉ ngơi một chút, Lý Dương tiếp tục giải thạch.
Lần này giải nhanh hơn, 3 khối nguyên thạch Lý Dương chỉ dùng hơn 1 giờ đã giải xong, trên bàn lại nhiều thêm 2 khối Băng Chủng và một khối Phù Dung Chủng.
3 khối Phỉ Thúy này so với 3 khối trước có giá cao hơn, 3 khối cộng chung một chỗ chúng đã có giá khoảng 1800 vạn, chỉ riêng một khối Băng Chủng trong đó đã có giá 800 vạn.
6 khối nguyên thạch, toàn bộ đổ tăng, Phỉ Thúy giải ra có giá trị 2500 vạn
-Thật không ngờ nguyên thạch của lão Trình lại tốt như thế, sớm biết vây tôi đã mua hết số nguyên thạch ở đó, cho dù đập nồi bán sắt cũng sẽ mua!
Ông chủ xưởng vỗ đùi một cái rồi ảo nảo nói, những người xung quanh đều kỳ quái nhìn hắn, hắn cũng đã phát hiện mình thất thố nên vội vàng cúi đầu xuống.
Sau lưng hắn có không ít công nhạn đang cười trộm cũng có không ít người đang cố nén cười.
Tâm tư của ông chủ mình bọn họ hiểu được, bọn họ đều biết số nguyên thạch này Lý Dương đều mua từ chỗ Trình Tự Lập, hết thảy số nguyên thạch ở đó cũng chỉ có giá 3000 vạn, chỉ riêng 6 khối này thì đã có giá 2500 vạn, mua hết số nguyên thạch ở đó khẳng định là sẽ có lời.
Còn thừa nhiều nguyên thạch như vậy, giải ra Phỉ Thúy thế nào cũng sẽ có giá hơn 500 vạn.
Có điều hắn cũng chỉ nói mà thôi, chuyện như vậy hắn tuyệt đối không dám làm, mấy nghìn vạn a, hắn phải bán hết tải sản hơn nữa còn phải đi vai thêm tiền mới đủ, chuyện thế này nếu không dám chắc thì không ai dám làm cả.
Lý Dương cũng cười cười, ý nghĩ này cũng chỉ là thường tình, loại chuyện này có tính phiêu lưu rất lớn, chẳng ai dám làm đâu.
Một kho hàng nguyên thạch rất có thể sẽ tăng giá mấy lần nhưng cũng có thể sẽ bị thua lỗ hết, chuyện này có tính mạo hiểm rất lớn.
Lúc này đã là 10 giờ sáng, Lý Dương xoa xoa mồ hôi trên trán rồi cầm 1 trong 2 khối nguyên thạch còn lại lên.
Bên torng khối này có một khối Băng Chủng, Phỉ Thúy bên trong không lớn, màu sắc cũng bình thường nhưng giá trị so với những khối Băng Chủng trước đó đều cao hơn.
Mở thiết đao, nhắm chuẩn vị trí, Lý Dương trực tiếp đè xuống.
Hồng lão lại gật đầu, đổ thạch cần nhờ vận khí, nhưng nhiều hơn là phải dựa vào thực lực, từ quá trình Lý Dương giải thạch ông có thể thấy được trình độ của hắn.
Tốc độ giải thạch của Lý Dương so với những chuyên gia khác đều nhanh hơn rất nhiều, điều quan trọng là mỗi nhát đao của Lý Dương đều đúng chỗ, không có tạo thành bất cứ lãng phí nào.
Làm được chuyện này so với phán đoán nguyên thạch có đổ tăng hay không còn khó hơn nhiều, cắt nguyên thạch mà không có lãng phí sẽ làm tăng giá trị của viên Phỉ Thúy lên rất nhiều, từ đó những chạm khắc sư cũng sẽ có nhiều nguyên liệu để chạm khắc hơn.
Có thể làm được chuyện này Hồng lão chỉ biết có 2 người, một là Lý Dương, người còn lại chính là Phỉ Thúy Vương, từ điểm này có thể thấy chuyện lần trước Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương cũng không phải là nhờ vào may mắn.
Một đao này rất nhanh đã cắt xong, Hoàng Hạo tẩy sạch bề mặt vết cắt rồi lại sửng sốt.
Hắn không biết đây là lần sững sốt thứ mấy trong ngày rồi, sau khi mỗi khối nguyên thạch bị cắt, hắn đều như vậy, mỗi lần Lý Dương hạ đao đều không làm cho hắn thất vọng.
Có điều lần này đôi mắt hắn càng trừng to hơn.
-Đế Vương Lục, đây là Đế Vương Lục?
Có người hô lên, mấy viên Phỉ Thúy vừa rồi có rất nhiều màu sắc, nhưng chưa có khối nào là toàn xanh, mà khối Phỉ Thúy vừa xuất hiện này đã làm được điều đó, việc này làm cho bọn họ rất kích động.
Đây là một khối Băng Chủng Phỉ Thúy, hơn nữa còn là cao cấp Băng Chủng, mà màu sắc thì là Đế Vương Lục, cao cấp Băng Chủng Đế Vương Lục, đây chính là cao cấp Phỉ Thúy có thể so sánh với Thủy Tinh Chủng.
-Không phải Đế Vương Lục, đây là Ngọc Lục Bảo!
Hồng lão đột nhiên lắc đầu rồi nói, lời nói của ông làm cho mọi người đều sững sốt, mọi người lập tức cẩn thận quan sát rồi từ từ gật đầu.
Màu xanh này quả thật thuần khiết, nhưng vẫn chưa đạt tới tiêu chuẩn Đế Vương Lục, có điều nó cũng đã đạt tới trình độ Ngọc Lục Bảo, giá cả của khối nguyên thạch này lại tăng mạnh, hiện tại ít nhất cũng đã hơn 500 vạn.
Mà đây chỉ là phần Phỉ Thúy mới lộ ra trên một mặt cắt mà thôi.
Lý Dương một lần nữa cầm thiết đao lên, những người xung quanh liền yên lặng lại, tất cả đều tập trung tinh thần nhìn thiết đao đang từ từ cắt xuyên qua khối Phỉ Thúy.
-Lại tăng, mỗi đao đều tăng!
Hai chuyên gia đổ thạch lúc này đã ngây ngốc người, trong đó có một người không ngừng nỉ non, trong mắt hắn lúc này là sự rung động cực độ.
Những người xung quanh đều đến xem náo nhiệt, xem quá trình giải thạch phấn khích, nhưng bọn họ thì xem quá trình chuyên môn.
Từ đao đầu tiên cho tới hiện tại, Lý Dương cắt bao nhiêu đao bọn họ không có tính toán qua, cũng không rõ ràng lắm, nhưng bọn họ biết mỗi đao Lý Dương đều cắt tăng, chưa bao giờ thất bại cả.
Mỗi đao đều tăng, đây quả thật chính là mỗi đao đều tăng.
Đây là Lý Dương, đây là thực lực của Ngọc Thánh, hai người nhìn nhau, trong mắt họ đều là sự tôn kính.
Trình độ như vậy quả thật rất khủng bố, những chuyên gia đổ thạch bình thường có thể cắt liên tục 3, 4 đao đều tăng đã là tốt lắm rồi, đằng này Lý Dương mỗi đao đều tăng giá, việc này tương đương với việc 100% tăng giá, khi nghĩ tới đây tim hai người liền không nhịn được đập mạnh hơn.
Lòng cạnh tranh trước đó của hai người cũng đã biến mất từ lâu, bọn họ không có một chút ý nghĩ muốn so tài nào nữa, chênh lệch quá lớn, chênh lệch giống như học sinh tiểu học và sinh viên vậy, căn bản không thể so sánh.
← Ch. 0722 | Ch. 0724 → |