Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0897

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0897: Chúng ta là bạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Ngưu Linh đã hoàn toàn hiểu ý của Lý Dương rồi.

Còn ông chủ Đỗ thì vẫn rất mờ mịt, nhìn Ngưu Linh, hắn lại vội hỏi:

- Linh Linh, rốt cuộc là sao, có thể nói rõ hơn một chút hay không?

Ngưu Linh nhìn thoáng qua Lý Dương, Lý Dương thì cho cô một ánh mắt cổ vũ.

Ngưu Linh vươn tay, nhẹ nhàng cầm lấy đôi ngọc Phi Thiên này, theo lời Lý Dương cô đã rất rõ ràng, đây là một lỗ hổng rất lớn, đáng tiếc lúc trước cô chỉ chú ý mặt ngoài đồ vật, mà quên điểm này.

Sai lầm thực khó tránh, nhưng cũng có nguyên nhân, hai khối ngọc Phi Thiên này, căn bản không thể nào là đời Minh được.

Ngay cả đời Thanh cũng cơ hồ không có khả năng, chỉ có thể nói là chế phẩm hiện đại.

- Ông chủ Đỗ, chắc chú cũng biết Chu Hi nhỉ?

Ngưu Linh một lần nữa ngẩng đầu, nhìn ông chủ Đỗ, chậm rãi nói một câu, trên mặt ông chủ Đỗ lại lộ ra một tia nghi hoặc.

- Có phải lý học gia của nhà Tống hay không?

- Đúng rồi, chính là ông ấy, ông ấy là lý học gia nổi tiếng Nam Tống, ảnh hưởng rất lớn đối với đời sau, đặc biệt ảnh hưởng quan niệm về phụ nữ, kéo dài đến cả hai đời Minh Thanh!

Ngưu Linh gật gật đầu, Chu Hi đúng là lý học gia nổi tiếng Nam Tống, còn là một nhà tư tưởng, đại sư về Nho học, đối với ba đời sau nhà Tống là: Nguyên, Minh, Thanh, đều có ảnh hưởng thật lớn.

Chu học của ông, cũng là thống trị tư tưởng triết học hoàng triều đời sau, ở trong khoa cử, Chu học chiếm cứ vị trí cực kỳ trọng yếu.

Đồng thời, tư tưởng trọng nam khinh nữ cái cũng được truyền thừa, trinh tiết đối với người con gái càng quan trọng, người đàn ông không được đụng đến tay của người nữ, thậm chí không thể nhìn, bằng không chính là mất trinh.

Tất cả chuyện này, cũng làm cho ông ta trở thành một trong những người mà con gái hận nhất, nhưng ông ta quả thật ảnh hưởng tới đời sau rất lâu.

Xã hội triều Minh đúng là như thế, tuy nói cũng có rất nhiều tầng lớp thối rữa, nhưng loại tư tưởng này, lại là phẩm chất tầng lớp cao, tuyệt đối sẽ không có sai lầm.

Mà đôi ngọc Phi Thiên mày đích xác là có lỗ hổng rất lớn.

Ông chủ Đỗ không phải người ngu ngốc, Ngưu Linh giải thích vài câu đơn giản, hắn liền hiểu tại sao.

Thích đồ cổ, cho dù là thích cái gì, đều có một chút hiểu biết về lịch sử, ông chủ Đỗ hiểu được, Ngưu Linh nói đúng rồi, đây là một sai lầm thực nghiêm trọng, chỉ điểm này, cũng đủ để chứng minh 1 kết quả đây không phải là ngọc Phi Thiên hai đời Minh Thanh.

Thời kì Đường - Tống thì có thể, nhưng muốn nói là cổ ngọc thời Đường Tống, ông chủ Đỗ cũng sẽ không tin.

Hắn không may mắn như vậy.

Do dự một chút, ông chủ Đỗ lại nhìn nhìn Lý Dương, lại hỏi:

- Lý tiên sinh, vậy, đôi ngọc Phi Thiên này còn có thể giá trị bao nhiêu tiền?

Ông chủ Đỗ là người làm ăn, hắn đã biết lần này mình đã thua lỗ, nhưng hiện tại thực muốn biết, lúc này rốt cuộc mất nhiều hay ít.

- Đây là Hòa Điền Bạch Ngọc, phẩm chất không tồi, chạm trổ cũng được, nguyên liệu hai khối ngọc ít nhất giá trị ba vạn đồng tiền, chạm trổ tính một vạn, xuất hiện thành đôi, năm vạn đồng hẳn là không kém!

Năm vạn đồng, sắc mặt ông chủ Đỗ lập tức trùng xuống.

Năm vạn đồng đúng là giá thị trường đối với đôi ngọc Phi Thiên này, đương nhiên, thuần túy là tính theo giá trị hàng mỹ nghệ hiện đại, đôi ngọc Phi Thiên này hoàn toàn đáng giá này.

Đáng tiếc, hai khối ngọc Phi Thiên này, ông chủ Đỗ đã mua với giá mười vạn, tương đương hắn đã mất hai mươi lăm vạn.

Ông chủ Đỗ là người có không ít của cải, nhưng học phí lần này, ngẫm mà đau lòng.

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Lý Dương liền hiểu được tại sao, hai khối ngọc Phi Thiên này, nếu cho rằng nó là cổ ngọc, nhất định là mất không ít.

Lần này Lý Dương cũng không tiện nói cái gì, hiện giờ người dân đổ xô đi sưu tầm, người sưu tầm các nơi đều gia tăng lên không ít, chất phẩm thị trường thì không tăng, nhãn lực không tốt, hoặc là vận khí không tốt, cũng có thể mất trắng bất cứ lúc nào.

Đây cũng là hoàn cảnh hiện tại, Lý Dương không thể sửa đổi hoàn cảnh.

- Lý tiên sinh, ông chủ Đỗ, thực ngại quá!

Đang chìm trong yên lặng, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng cười sang sảng, ông chủ Ngưu đã từ đồn công an về đến đây.

- Ồ, có chuyện gì vậy?

Ông chủ Ngưu nói xong, liền từ bên ngoài đi vào, ánh mắt đầu tiên đã thấy ông chủ Đỗ buồn thê thảm, trong lòng cả kinh, lập tức lại hỏi thêm một câu.

- Ba, là về đôi ngọc Phi Thiên này!

Ngưu Linh vội vàng đứng lên, giải thích chuyện vừa rồi một lần, nghe xong Ngưu Linh giải thích, ông chủ Ngưu cũng không nói gì.

Nếu người khác xem xét đôi ngọc Phi Thiên này, hắn còn có thể an ủi vài câu, nói kết quả nhận xét có thể sai, nhưng lúc này nói người đưa ra kết quả chính là Lý Dương, Lý Dương có uy vọng trong giới Ngọc Thạch như vậy, tuyệt đối không thể sai.

Hơn nữa, Lý Dương cũng không trực tiếp nói kết quả, chỉ gợi ý đến lỗ hổng để tất cả mọi người tự hiẻu.

Kết quả như vậy, cũng không thể không tiếp nhận.

- Ông chủ Ngưu, chuyện bên kia thế nào?

Lý Dương quay đầu lại, mỉm cười hỏi một câu, người là do hắn đánh, chuyện này đã có liên quan đến hắn rồi.

- Hừ, còn không phải mấy con quỷ tham lam sao?

Ông chủ Ngưu mạnh mẽ hừ lạnh một tiếng, liền ngồi xuống, trên mặt còn mang theo sự tức giận.

Ông chủ Ngưu cũng từng là người trong ban quản lý ở đây, sau này tuy rằng mặc kệ, nhưng bởi vì kinh doanh tốt, nhân duyên cũng tốt, ở Phan Gia Viên cũng rất có tiếng.

Trưởng đồn công an, giao tình với ông ta cũng không tệ.

Vừa rồi hắn đã tìm cảnh sát, hỏi cung ở bệnh viện, năm người, có bốn người hôn mê bất tỉnh, nhưng còn một người còn khá một chút, chính là người mà Lý Dương đánh ngã, dù sao Lý Dương còn chưa đủ lực như Lưu Cương.

Từ miệng của tên đó, cuối cùng đã hỏi ra điều muốn hỏi.

Năm người này, đều là những tên côn đồ ở một quán bar phố bên kia, ở bên đó làm bảo vệ, bán sức kiếm ăn, Bắc Kinh là thủ đô, so với những nơi khác tốt hơn nhiều, nhưng những cái này cũng không tránh được.

Bọn họ vốn ở bên kia rất tốt, không lâu trước đó, có mấy ông chủ thường xuyên đi quán bar uống rượu tìm tới bọn hắn.

Mấy người này, bình thường rất hào phóng, cũng hấp dẫn được mất tên này.

Mấy ông chủ tìm được bọn hắn, nói rằng sẽ cho bọn hắn một khoản, hơn nữa còn chỉ bảo cho bọn hắn nên làm như thế nào, ép bán là vở kịch hay và là sở trường của bọn hắn, bọn hắn chỉ cần một mực chắc chắn đồ vật đó là thật, có giấy chứng nhận giám định là được, cho dù bị đưa tới cục công an, cũng không ai làm gì được bọn hắn.

Đồ đó, bọn hắn cũng không biết thế nào, muốn bán giá thấp thì thực bình thường.

Hơn nữa, kiếm ngọc kia có giấy chứng nhận, cũng đều là mấy ông chủ kia cung cấp, bọn hắn còn nói cho mấy tên côn đồ này, ông chủ cửa hàng này rất có tiền, lần đầu tiên thì đòi thấp một chút, sau đó từ từ đòi tăng.

Chỉ cần có lần đầu tiên thành công, bọn hắn ít nhất có thể thu về mấy trăm vạn.

Đến lúc đó bọn hắn cũng đều thành người có tiền.

Mấy ông chủ này, chỉ nói đến đó, còn đưa trước cho bọn hắn năm vạn đồng tiền phí, đáng tiếc bọn hắn đánh giá thấp mấy tên côn đồ này.

Tên côn đồ là dựa vào vũ lực mà kiếm cơm, nhưng cũng không phải người ngu, tên cầm đầu đã sớm nghĩ cách theo dõi, đã điều tra thân phận thật của mấy ông chủ này.

Mấy người này, cũng đều là ông chủ cửa hàng ở Phan Gia Viên, chính là ghen tỵ với việc kinh doanh của ông chủ Ngưu, muốn cố ý phá hoại, nhưng dù có đố kỵ, cũng không dám thể hiện ra bên ngoài xuất hiện, nên dùng thủ đoạn hạ lưu này.

Nhưng mấy tên côn đồ này, cũng nghĩ muốn kiếm tiền từ chỗ ông chủ Ngưu, sau đó lại đi tìm bọn họ kiếm thêm, sau khi kiếm được một khoản lớn, sẽ cao chạy xa bay, về nhà sống lương thiện, không động vào lưỡi dao kiếm sống nữa.

Đáng tiếc, người định không bằng trời định, bọn hắn gặp phải Lý Dương.

Lý Dương căn bản không thèm để ý mấy tên côn đồ này, dùng vũ lực mà so sánh thì mạnh hơn bọn hắn nhiều, đánh thì đánh, đánh xong, còn có thể bắt mấy tên côn đồ này phải ngoan ngoãn vài ngày.

- Ông chủ Ngưu, ông dự định làm gì bây giờ?

Lý Dương đột nhiên lại hỏi một câu, ông chủ Ngưu đã có thể nói trước mặt ông chủ Đỗ này, chứng minh ông chủ Đỗ này không phải người ngoài, hắn cũng không cần phải che dấu điều gì.

- Người thiện bị người ép, ngựa hiền bị người cưỡi, nếu tôi đã biết có người phía sau màn xúi giục, tôi cũng không tha cho bọn họ!

Trong mắt ông chủ Ngưu đột nhiên hiện lên tia lạnh, hung hăng nói một câu.

Ông chủ Ngưu vốn là người tốt, thoạt nhìn lại rất thật thà, thực có nhân duyên, nhưng điều này không có nghĩa là hắn có thể bị người khác tùy ý kinh thường.

Con thỏ bị bức tới tức giận, còn có thể cắn người, huống chi là một người đang sống.

- Có muốn tôi giúp hay không?

Lý Dương lại nói một câu, có hắn hỗ trợ, mấy người phía sau màn xúi giục này tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Những thứ không nói đâu xa, Lý Dương chỉ cần công khai tuyên bố trong hội, truy sát mấy người này, bọn họ đừng nghĩ chuyện tiếp tực kinh doanh được, Lý Dương bây giờ, tuyệt đối có thực lực này.

- Không cần, cám ơn cậu, Lý tiên sinh, cậu đã giúp tôi rất nhiều, chuyện lần này, tự tôi có thể giải quyết!

Ông chủ Ngưu ra sức lắc đầu, lúc này trong lòng ông ta thực sự đã trào lên cơn tức rất lớn.

Có tiền lệ, tiếp tục để bị người ta bắt nạt, nếu ông ta không làm gì đó, chỉ sợ sau này, chuyện như vậy còn xuất hiện nhiều hơn, những người đó cũng sẽ càng thêm mạnh tay.

Bất kể như thế nào, lúc này đây ông chủ Ngưu cũng phải tỏ thái độ phản kích.

Hơn nữa phải làm thật mạnh, để cho người khác phải sợ hãi.

- Được thôi, nhưng có vấn đề gì, nhất định phải liên hệ với tôi, chúng ta là bạn!

Lý Dương gật đầu, ông chủ Ngưu muốn tự mình giải quyết, hắn cũng không thể nhúng tay, chỉ có thể làm hậu thuẫn ủng hộ ông ta.

Nhưng nếu ông chủ Ngưu thực sự gặp phiền toái, Lý Dương tuyệt đối sẽ ra mặt, đến lúc đó, mấy người kia chắc chắn không hay ho.

- Tôi hiểu rồi, cậu yên tâm, nếu tôi không giải quyết được, tôi sẽ tìm cậu hỗ trợ trước tiên!

Ông chủ Ngưu hơi sửng sờ, lập tức lại gật gật đầu, trong mắt còn mang chút kích động, Lý Dương nói lời này, đã là ủng hộ lớn nhất với ông ta.

Ông chủ Đỗ ngồi bên cạnh, thực hâm mộ nhìn ông chủ Ngưu.

Hắn không biết sức mạnh kinh khủng sau lưng Lý Dương, nhưng lực ảnh hưởng cá nhân của Lý Dương cũng đã không nhỏ.

Có thể quen biết được người như vậy, lại được nhận là bạn, đúng là phúc của ông chủ Ngưu.

Trong hội đều lưu truyền, ông chủ Ngưu và ngọc thánh Lý Dương quan hệ rất tốt, bây giờ ông chủ Đỗ đã thấy tận mắt, quan hệ của bọn họ thật sự không tồi, chọc tới ông chủ Ngưu, chẳng khác nào chọc phải Lý Dương.

- Hôm nay không còn sớm, chúng tôi phải về trước!

Lý Dương mỉm cười gật đầu, ông chủ Ngưu có thể nghĩ như vậy, hắn cúng yên tâm, ở chỗ ông chủ Ngưu cũng mất không ít thời gian, hắn hiện tại cũng nên đi về cửa hàng đồ cổ của mình xem sao.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)