Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0220

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0220: Đỉnh phong quyết đấu (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


-Phỉ Thúy đỏ, đây là Hồng Sắc Phỉ Thúy

An Văn Bình vội nói một câu, bên dưới tầng đá không ngờ lại lộ ra màu đỏ, dưới ánh đèn, màu đỏ này trở nên vô cùng chói mắt, chỉ tiếc là xung quanh Lý Dương lúc này chỉ có vài người quen, những người khác đều không có chú ý tới chỗ của hắn.

-Hồng Phỉ, đúng vậy, là Hồng Phỉ*

*Hồng Phỉ: Hồng là màu đỏ, Phỉ là Phỉ Thúy, Hồng Phỉ là Phỉ Thúy màu đỏ

An Văn Quân đột nhiên kêu một câu, chỉ có ột chút màu mà An Văn Quân đã có thể khẳng định bên torng có Hồng Phỉ cho thấy trình độ của cô tốt hơn những người khác một ít.

Chẳng qua, cho dù An Văn Quân thấy được màu đỏ cũng không cho là bây giờ Lý Dương có thể thắng được Thiệu Ngọc Cường. Thủy Tinh Chủng Đế Vương lục bây giờ là thứ mà bọn họ phải ngước nhìn, hiện tại rất khó có thể ngay lập tức giải ra ôột khối ngang hàng với nó.

Mấy năm nay không phải là không có Phỉ Thúy quý như vậy, nhưng mỗi một đều là dưới tình huống vô cùng hiếm thấy mà xuất hiện, hơn nữa còn rất khó gặp, An Thị mấy năm nay cũng không có một viên nào như vậy.

-Anh Lý, cố lên

An Văn Bình nắm nắm tay cổ vũ, hiện tại cô cũng chỉ có thể làm được việc này mà thôi, sáu từ Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục gây sức ép quá lớn đối với cô, cho dù là An Văn Bình thì cô cũng không nghĩ là Lý Dương có thể thắng Thiệu Ngọc Cường.

-Lý Dương, cố lên

So với An Văn Bình, giọng của Ngô Hiểu Lỵ đơn giản hơn nhiều, nhưng giọng của cô lại mang theo sự tự tin nồng đậm, mặc kệ đối phương giải ra cái gì, Ngô Hiểu Lỵ đều trước sau như một ủng hộ Lý Dương.

Trong lòng Ngô Hiểu Lỵ thì giải ra cái gì không quan trọng, chỉ cần cô có thể ở bên cạnh Lý Dương thì cô cũng vui rồi.

Không khí bên Thiệu Ngọc Cường càng ngày hưng phấn, người xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.

Hiện tại chung quanh đều có người truyền ra tin tức có người giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục làm cho ngay cả chỗ quản lý cũng bị kinh động, đặc biệt là đám dông chỗ Thiệu Ngọc Cường càng làm cho bọn họ phải điều động lực lượng bảo an để đảm bảo trật tự, ai cũng không ngờ lại có một viên Phỉ Thúy cực phẩm như vậy xuất hiện ở chỗ này.

Đặc biệt là sau khi biết được người giải ra cực phẩm Phỉ Túy là Thiệu Ngọc Cường thì biểu hiện càng thêm tích cực, Thiệu Thị có thể bọn họ không nghe danh nhưng Thiệu Ngọc Cường thì không ai không biết. Phó hội trưởng hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông, hắn chính là người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ, bọn họ không tích cực cũng không được.

Bên cạnh máy giải thạch của Thiệu Ngọc Cường đã có hơn 900 người, hơn nữa từ xa không ngừng có người chạy lại chỗ này, những bảo an vừa mới tới đã bị ép phải tạo thành một vòng an toàn không cho những người khác tiến vào.

Trùng hợp là tuyến an toàn lại nằm ngay máy giải thạch của Lý Dương, An Văn Quân vốn đang không vui lập tức đưa ra kháng nghị.

Với kháng nghị của An Thị người phụ trách cũng không dám chậm trễ, ăắn chỉ có thể đời đi chỗ khác. Lúc này người quản lý đang thầm mắng trong lòng, máy giải thạch trong này vốn đã phân rất xa, không ngờ An Thị và Thiệu Thị lại dính cùng một chỗ? Đây không phải là gây phiền toái cho họ sao.

An thị và Thiệu Thị sát bên nhau nên người quản lý không có cách nào khác đành phải lập tuyến an toàn bao vây hai nơi này.

Tiếng máy giải thạch của Lý Dương càng ngày càng nhỏ, một lát sau Lý Dương dửng việc giải thạch lại.

"Ào ào ào ào "

Bên phía Thiệu Ngọc Cường lại truyền tới một đợt tiếng ồn, Thiệu Ngọc Cường đã sắp giải xong Phỉ Thúy, đây là một khối Phỉ Thúy to khoảng nắm tay người trưởng thành. Khối Phỉ Thúy này dùng để làm ra 3, 4 cái vòng tya tuyệt đối không có vấn đề gì, so với những khối đỉnh cấp Phỉ Thúy trước đây thì khối này tương đối lớn.

Khối Phỉ Thúy đỉnh cấp có thể làm ra ba bốn cái vòng tay tuyệt đối là không nhỏ, phần còn thừa lại có thể làm ra hơn 10 cái mặt dây chuyền mặt nhẫn linh tinh, như vậy thì khối Phỉ Thúy này càng thêm đáng giá.

Nghe được tiếng hô từ bên kia, sắc mặt An Văn Quân càng thêm âm trầm, này với An Thị mà nói thì đây là một tin tức xấu.

Mọi người trên quản trường đều đi về phía Thiệu Ngọc Cường.

Cho dù người ở khu trung tâm chỉ có thể là mấy trăm người thì bọn họ vẫn muốn tiếng gần tới viên Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, đỉnh cấp Phỉ Thúy như thế này bọn họ rất ít khi thấy được.

Bên chỗ quản lý đã phân mười người qua giữ trật tự cho Lý Dương, nếu không phải có An Văn Quân ở đây, người quản lý chỉ sợ đã đuổi Lý Dương đi rồi.

Lúc này người quản lý cũng đang rất đau đầu, vì sao An Thị và Thiệu Thị lại dính với nhau như thế chứ, hơn nữa hiện tại Thiệu Thị đã giải ra cực phẩm Phỉ Thúy, An Thị vậy mà lại không biết khó mà lui, đây không phải là gây phiền phức cho hắn sao.

Cho dù là người quản lý có buồn bực thế nào thì cũng không dám nói ra, cho dù là Thiệu Thị hay An Thị thì ai hắn cũng không đắc tội nổi.

Chỉ nhìn một chút lá có thể thấy rõ, vốn tất cả máy giải thạch đang hoạt động thì khi nghe tin có Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục xuất hiện thì có gần một nữa số người ngừng giải thạch lại, cho dù là còn đang giải thạch thì cũng sẽ có người chạy đi đến nơi này để xem.

Hiện tại, xung quanh Thiệu Ngọc Cường đã có mấy ngìn người nhưng người có thể thấy được Phỉ Thúy thì chỉ có mấy trăm.

An Văn Quân tức giận nhìn về phía Thiệu Ngọc Cường, từ sau khi biết Lý Dương đã giải ra Hồng Phỉ thì lực chú ý của An Văn Quân đều đã tập trung về phía Thiệu Ngọc Cường.

-Chị ba, đừng để ý, nói không chừng Lý Dương có thể giải ra khối Phỉ Thúy còn tốt hơn của hắn

An Văn Bình kéo tay An Văn Quân, lúc nói cô cũng khogn6 có quá nhiều lo lắng cho thấy cô rất tin tưởng vào Lý Dương.

-Chị cũng nghĩ vậy, nhưng mà...

An Văn Quân cười khổ lắc đầu, lại quay lại nhìn khối nguyên thạch của Lý Dương, ngay lập tức cô liền sững sờ.

Lúc này người xem Lý Dương giải thạch chỉ có hai người là Lưu Cương và Ngô Hiểu Lỵ, những người khác cho dù còn ở bên cạnh nhưng tâm trí thì đã bị Thiệu Ngọc Cường thu hút rồi.

An Văn Quân dùng sức xoa xoa mắt, cô nhanh chóng nhảy tới, đúng, thật sự là nhảy tới, nhảy hai bước cô đã tới chỗ máy giải thạch, ánh mắt của cô thì gắt gao nhìn khối nguyên thạch của Lý Dương.

Hiện tại, bên ngoài khối nguyên thạch này đã bị Lý Dường mày mất, trên cơ bản thì đã lộ ra màu đỏ bên trong, tràn đầy màu đỏ, màu đỏ không mang theo một chút tì vết nào, một viên Phỉ Thúy cao quý mà mọi người ước ao đã lộ diện.

Nó tuyệt đối là cực phẩm, cực phẩm Huyết Mỹ Nhân.

Chỉ có toàn đỏ mới được xưng là Huyết Mỹ Nhân, mỹ nhân, là cách xưng hô của những người đẹp trong thời cổ đại, người bình thường không thể nào có được xưng hô này, chỉ có người được vua chúa sủng ái mới có loại tiếng khen này.

Huyết Mỹ Nhân, lại mang theo một tia thê lương, một tia bi thảm, mỹ nhân từ huyết làm thành làm cho người ta không khỏi suy nghĩ.

Nó rất giống với một câu chuyên tình bi thảm, lại được người vô hạn thương tiếc, đây là Huyết Mỹ Nhân, chân chính Huyết Mỹ Nhân, trong lịch sử nó xuất hiện với tỉ lệ cực nhỏ, nhưng mỗi lần xuất hiện đều làm cho mọi người chấn động, so với mỹ nhân chân chính thì nó càng làm cho mọi người diên cuồng hơn.

-Lý, Lý Dương, đây là Mãn Hồng?

An Văn Quân rất là cứng ngắc hỏi một câu, An Văn Quân thậm chí còn nghĩ đây không phả là Huyết Mỹ Nhân, Huyết Mỹ Nhân rất khó gặp, mặc kệ Chủng Phỉ Thúy gì chỉ cần là Huyết Mỹ Nhân thì đều có giá trên trời.

-Có lẽ vậy

Lý Dương ngẩng đầu cười cười, giọng nói của hắn có chút trầm, kỳ thật hắn đã sớm biết được kết quả nhưng khi thấy được Phỉ Thúy thì hắn vẩn không tránh được có một chút xúc động.

Lúc này, bên người Lý Dương chỉ có Lưu Cương, Ngô Hiểu Lỵ, An Văn Quân và An Văn Bình, bốn người ngoại trừ Lưu Cương ra thì ba người còn lại đều có chút rung rẫy, các cô biết ý nghĩa của khối Phỉ Thúy này.

Nhìn một chút, Lý Dương lại tiếp tục khởi động máy mài, chỉ mới thấy có một chút như thế thì chưa đủ để đạt được kỳ vọng của Lý Dương với nó.

An Văn Quân hít vào một hơi, cô chăm chú nhìn Lý Dương đang giải thạch, mọi ý nghĩ khác đều bị cô vứt ra sau đầu.

Bọn người Tư Mã Lâm còn đang quan sát sợi dây chuyền của Lý Dương nên khi Lý Dương giải thạch chĩ có một mình Lưu Cương giúp đỡ.

"Ào ào "

Tiếng máy mài và tiếng nước chảy hòa lại với nhau, lúc này An Văn Quân không hề có chút khó chịu nào khi nghe tiếng động này, ánh mắt của cô gắt gao nhìn khối nguyên thạch dường như là cô sợ mình bỏ sót bât cứ chi tiết nào vậy.

Tầng đá ngoài cũng không dày, Lý Dương đã mài hết một nữa, từ từ, Phỉ Thúy lộ ra càng ngày càng nhiều.

Huyết Mỹ Nhân, chất liệu của khối Phỉ Thúy đã được xác định, hiện giờ An Văn quân đang xem chủng loại của nó.

Thủy Tinh Chủng.

Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, An Văn Quân dùng sức nuốt nước bọt một cái.

An Văn Quân hiện tại giống như là một con sói đói không ngừng nhìn xung quanh, khi phát hiện ra không có ai giành thức ăn với mình thì cô có chút yên tâm lại.

-Này, đây là cái gì?

Một giọng nói vang lên làm cho An Văn Quân dị thường cảnh giác, môt người không nhìn thấy Thủy Tih Chủng Đế Vương Lục của Thiệu Ngọc Cường nên đành đi ra ngoài, khi đi qua máy giải thạch của Lý Dương, hắn tùy ý nhìn một chút rồi đột nhiên sợ hãi kêu lên.

Sau khi người này hết lên liền bịt miệng lại nhưng đã muộn.

Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đã hấp dẫn rất nhiều người, rất nhiều người đều không thể đi vào nên chỉ có thể đi xung quanh, chỗ của Lý Dương cũng có mấy chục người như vậy, người này vừa hô to thì đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

-Này, đây là Thủy Tinh Chủng?

Một người nhẹ nhàng nói một câu, bước chân cũng đã ngừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào khối nguyên thạch của Lý Dương.

-Cực, cực phẩm Huyết Mỹ Nhân

*****

-Là Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân

Hơn phân nữa số người chung quanh đều cố căng mắt ra nhìn, họ sợ rằng vừa rồi có thể là do mình hoa mắt cũng nên.

Bốn phía đều ánh đèn từ những máy chụp hình, ánh sáng của khu giải thạch tựa chừng còn chói lóa hơn cả ban ngày. Dưới những ánh sáng trắng, khối Phỉ Thúy vừa được giải ra toát ra một màu hồng uẩn rực rỡ, tựa như dòng máu đang lưu động, đem đến cho người ta một cảm giác mê hoặc.

Hết thảy mọi sự đều là sự thật, lại một Phỉ Thúy đỉnh cấp xuất hiện ở khu giải thạch.

Tiếng hét của mấy người vừa rồi khiến chung quanh Lý Dương chật cứng những người, Lưu Cương bất đắc dĩ phải theo sát gắt gao Lý Dương, tay cũng luôn đặt nơi vị trí thuận lợi nhất, phòng có sự vụ gì bất thường thì có thể rút súng ra một cách nhanh nhất.

An Văn Quân cắn chặt môi, An Văn Bình nhìn theo Lý Dương một cách ngây dại, Ngô Hiểu Lỵ đứng đó cũng dại người ra.

Chưa đầy một phút, xung quanh máy giải thạch của Lý Dương đã chật nít người hơn nữa vẫn còn không ít người vẫn mang ý định chen vào trong, còn những người đã ở trong nhất thì cố gắng bám trụ vị trí của mình.

Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, khối Phỉ Thúy như vậy trước đây dẫu có những khối xuất sắc hơn thì cũng là vô cùng hiếm, nhiều năm mới có một lần, đối với những con người ở đây có lẽ một khối Phỉ Thúy như vậy chưa từng có mặt trên đời, có thể tận mắt nhìn thấy sự ra đời của khối Phỉ Thúy này, đã khiến họ cảm thấy quá ư hạnh phúc.

Rất nhiều người đứng bên trong nhất thì cảm than vì có được vị trí thuận lợi đó, những người vừa rồi còn buồn rầu vì không chen chân vào xem được hiện trường giải Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục bây giờ cũng thấy hết tiêu buồn, nói một cách tương đối, so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân còn khó thấy hơn nhiều.

Tại khu giải thạch, những người bỏ lại việc giải thạch của bản thân ngày càng nhiều, nghe nói đến việc cả 2 khối đá quý là Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân và Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cùng được giải ra, khiến họ chẳng còn tâm trí ở việc giải khối nguyên thạch của mình, đều chạy lại muốn chứng kiến phong thái của hai khối Phỉ Thúy đỉnh cấp.

Cầm lấy dây chuyền có mặt bằng Đế Vương Lục đi xem xét, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều cảm thấy choáng váng, họ chạy đi để quan sát cái khối trang sức Phỉ Thúy đỉnh cấp, kết quả là đi quá xa, hiện tại muốn chen lại vào trong cũng không được, chỉ có thể đứng ở ngoài nhìn vào một cách nóng ruột.

-Đều là do anh, đi cái gì cơ chứ, đó chính là Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân đấy!

Tư Mã Lâm tức giân, giải ra khối Phỉ Thúy đỉnh cấp này vốn dĩ nên có một phần là công lao của hắn, vừa rồi chính hắn là người giúp một tay. Có thể tận tay giải ra khối Phỉ Thúy như vậy, về sau khi đối mặt với đồng nghiệp nào trong hiệp hội đá quí thì hắn cũng có thể tự hào cũng như tự kiêu, đáng tiếc là chính hắn đã đánh mất cơ hội của mình.

-Anh còn nói tôi, chính anh là người đòi đi trước.

Trịnh Khải Đạt vẻ mặt buồn rầu, hai người vừa chen vào được 2 3 lớp người thì lại bị đẩy ra, lúc này số người muốn chen vào thực sự là không ít, còn những người ở bên trong thì cũng ra sức bám trụ, lực đấy từ ngoài rồi từ trong, khiến cho hai người họ suýt chút nữa nghẹt thở, không dám chen vào nữa.

-Lý lão đệ sớm đã nói với chúng ta còn gì, khối nguyên thạch đó sẽ có một điều bất ngờ, chỉ tiếc là tôi không nghĩ đó lại là bất ngờ đó, thật hối hận quá!

Sự biểu đạt của Tư Mã Lâm vẫn còn chưa đi đến đâu so với Trịnh Khải Đạt, cứ nghĩ đến việc làm mấy có hội giải ra khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, khối đá đỉnh cấp Phỉ Thúy đó, Tư Mã Lâm lại có cảm giác như muốn thổ ra máu, đối với Lý Dương khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cũng chẳng đáng trọng lắm.

-Tôi cũng hối hận lắm, nhặt hạt vừng, để rồi không thể ngờ là đánh mất dưa hấu.

Trịnh Khải Đạt lại lui lại, lúc đó những người chen rất đông, mặc dù biết rõ không thể chen vào trong cũng như nhìn được trong đó, thế nhưng mọi người vẫn không kiềm được quyết tâm chen vào đó, giống như thiêu thân lao vào lửa.

-Ai

Tư Mã Lâm quyết tâm chạy lại nơi đằng xa không có người để đặt mông xuống, trước mặt toàn là những đám người, bọn họ căn bản là cũng không thấy được Lý Dương.

-Xong rồi, khối Phỉ Thúy đó chúng ta đều có cơ hội để nhìn, chỉ sợ Lý Dương ở trong đó sẽ xảy ra việc gì.

Cố lão khẽ thở dài, không thể tận mắt chứng kiến cảnh Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân ra đời ông mang nặng cảm giác tiếc nuối, chỉ tiếc là vừa rồi do chính họ rời đi, không thể trách được ai.

-Chỉ có thế như vậy.

Trịnh Khải Đạt không thể tưởng tượng được điều gì, vừa ngồi xuống, hắn lại đứng lên, nhìn chăm chăm theo Tư Mã Lâm, nóng ruột nói:

-Cố lão nói đúng, đây là nơi công cộng, Lý lão đệ giải ra một khối quí giá như vậy chẳng phải rất nguy hiểm hay sao?

-Sẽ không phải vậy chứ?

Tư Mã Lâm cũng đứng dậy, mặc dù miệng nói là sẽ không sao, nhưng nhìn theo vẻ nghiêm túc của hắn cũng có thể biết trong lòng hắn cũng đang lo như vậy.

-Để tôi gọi vệ sĩ và người của công ty bảo hiểm đến, nhất định phải bảo vệ sự an toàn của Lý lão đệ.

Trịnh Khải Đạt vừa nói vừa rút điện thoại ra, hắn không hỏi ý tứ của Tư Mã Lâm cứ thế mà làm theo quyết định của mình.

Tư Mã Lâm không hề phản đối, lúc này thực sự cần lực lượng đến bảo vệ Lý Dương, mỗi hiệp hội lớn vậy đều có những đền bù, nhưng đồng thời cũng có những ..., không ai dám bảo đảm rằng sẽ không xảy ra việc có những người thấy ghen tị với đồ vậy này kia, sinh ra những suy nghĩ xấu, một khi xảy ra sự gì, họ có hối hận cũng không kịp.

Điện thoại rất nhanh được kết nối, bốn tên vệ sĩ của Trịnh Khải Đạt chỉ cần vài phút đã có mặt, người của công ty bảo hiểm nhanh nhất cũng phải 30 phút mới đến, lần này Trịnh Khải Đạt vì muốn bảo đảm cho việc đấu giá Phỉ Thúy, đặc biệt mời 12 nhân viên của công ty bảo hiểm tại Quảng Châu, không ngờ chưa đến kì đấu giá cũng như triển lãm đã phải sử dụng rồi.

Lúc này An Văn Quân đứng ở vòng trong nhất cũng nghĩ tới điều đó, vội vàng gọi cho lực lượng bảo an của An Thị tới, một lúc gọi liền 20 người, trong số đó còn có hai người có thể mang súng lục dài của cảnh sát, đủ để thấy sự coi trọng của cô ta.

Ở bên kia, Thiệu Ngọc Cường đang giải nguyên thạch, nghe thấy tin Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, việc làm đầu tiên của hắn là dừng lại máy cắt, hướng đầu về phía Lý Dương, trên mặt là biểu cảm hoàn toàn không thể tin được.

Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân cùng với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục nói về phẩm chất thì như nhau, tuy nhiên những người chơi Phỉ Thúy đều biết, sự xuất hiện của Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục là thấp hơn rất nhiều.

Cực phẩm Huyết Mỹ Nhân trong lịch sử đã xuất hiện rất nhiều, nhưng Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân loại siêu đỉnh cấp Phỉ Thúy đó, từ cổ chí kim việc xuất hiện có thể đếm trên một bàn tay, không giống như Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cứ cách vài năm lại xuất hiện một lần.

-Tam công tử, tôi cho rằng bọn họ do đố kị với anh, nên cố ý đưa tin đồn làm mê hoặc mọi người, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân họ nằm mơ à?

Lý Thanh liếc nhìn về phía Lý Dương, nói một cách rất khinh thường.

Không chỉ có hắn, thực sự bên cạnh Thiệu Ngọc Cường còn có vài người của công ty Thiệu Thị cũng nghĩ như vậy, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân vốn dĩ là rất dị thường hiếm thấy, nào có thể kì diệu vậy họ vừa giải ra được Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục một khối Phỉ Thúy đỉnh cấp vậy, Lý Dương lại có thể giải ra được khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân cường mạnh hơn.

-Không, tôi tin hắn

Thiệu Ngọc Cường lắc đầu, biều đạt của khuôn mặt bình tĩnh, không có chút gì là thất sắc, có chăng chỉ là một chút thất vọng.

Giải được khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, tâm trạng của Thiệu Ngọc Cường đã vui vẻ lắm rồi, trước đó hắn còn nghĩ có lẽ đã thắng Lý Dương rồi, rốt cuộc có lẽ hòa 1 ván.

Tuy nhiên cái niềm vui đó chẳng duy trì bao lâu, lại bị Lý Dương đè xuống, thời khắc này trong lòng Thiệu Cường dâng lên một cảm giác "Trời sinh Du sao còn sinh Lượng" cảm khái.

Lý Thanh ngây ra một lúc, rồi vội vàng nói:

-Cho dù hắn ta có thực sự giải ra khối Phỉ Thúy đẳng cấp như vậy, nói vậy cũng không quá lớn, tam công tử, khối của ngài vẫn còn lớn hơn của hắn chút, lần này giành phần thắng vẫn là ngài

Thiệu Ngọc Cường mỉm cười, khóe miệng chậm rãi nhếch lên.

-Cậu nói đúng, nếu như khối Phỉ Thúy này chỉ cần to hơn của hắn, tôi lại có cơ hội thắng hắn.

Thiệu Ngọc Cường nói xong không còn quay đầu nữa, dùng tâm trí đi giải khối nguyên thạch trước mặt, họ đánh cược với nhau kết quả chung cuộc là giá trị tổng thể của Phỉ Thúy, Thiệu Ngọc Cường giải ra được khối Phỉ Thúy này không phải là nhỏ, rất có thể làm được vòng tay, nếu như có thể làm được vòng đeo tay thì giá trị có thể tăng thêm 1 lần, cuối cùng tuyệt đối là một cái giá trên trời.

Nếu như Lý Dương giải ra khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân rất nhỏ, giả dụ chỉ nhỏ bằng cực phẩm lam tinh linh lần trước, vậy thì thắng lợi chung cuộc sẽ thuộc về Thiệu Ngọc Cường.

Trước đó, Thiệu Ngọc Cường bị tin tức Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân làm cho ngây ra, không nghĩ được điểm này, dưới sự nhắc nhở của Lý Thanh hắn ngay lập tức lấy lại phong thái, trận đấu này có thể coi là đỉnh quyết đấu giữa họ vẫn chưa có kết quả, hắn vẫn chưa thua.

Ở bên cạnh máy giải thạch của Thiệu Ngọc Cường là Trương Vĩ và Vương Hạo Dân quay lại nhìn một cách lo lắng, lúc này họ rất muốn quay ra, đến chỗ Lý Dương, thật đáng tiếc bây giờ họ không còn cơ hội đó nữa.

Những người bên ngoài không thể vào trong, những người bên trong cũng không thể ra ngoài.

Ở chỗ bàn quản lí trên lầu mọi người không ngừng chạy ra ngoài, việc đồng thời giải được 2 khối thủy tinh chủng đỉnh phẩm Phỉ Thúy cũng làm chấn động bọn họ, hầu như là tất cả mọi người, những người có thể chạy ra đều chạy ra khỏi quảng trường.

Tới khu giải thạch, lập tức có người kinh ngạc phát hiện, căn nguyên của sự náo nhiệt, vài trăm máy giải thạch đồng thời ngưng lại, hầu như tất cả mọi máy giải thạch đều trống không. Hàng vạn người hướng về phía hai máy giải thạch, đám người đông như vậy chen vào một chỗ, khiến hiện trường giải thạch càng hung tráng.

Nhân viên quản lí chứng kiến toàn bộ sự kiện đều giật mình, hùng tráng thì hung tráng thật nhưng nhiều người như vậy chen chúc tại một chỗ thì rất dễ nảy sinh hỗn loạn, đặc biệt là Bình Châu – hội trưởng hiệp hội ngọc thạch, chứng kiến chuyện này thì lo lắng vô cùng, nếu có xảy ra sự gì, thì cái chức hội trưởng của hắn coi như xong.

-Mau, mau, báo cảnh sát, tốt nhất gọi cảnh vệ đến đây.

Hội trưởng run run ra lệnh cho người bên cạnh mình, hội trưởng coi bộ không keo kiệt như Trương Vĩ, hộ trưởng đại nhân không chỉ có bí thư, còn có cả một ban phục vụ.

Gọi cảnh vệ đến, việc này cũng coi như không có cách gì, đông như vậy chen chúc tại một chỗ, e rằng cảnh vệ đến cũng không thể tách ra, chỉ có thể sử dụng vũ lực.

Đại sảnh bán đấu giá cũng không ngớt người chạy tới, khiến cho những người đang chuẩn bị chủ tŕ cuộc đấu giá cũng thấy khó xử, một chút nữa là phải bắt đầu với việc đấu giá nguyên thạch rồi, thế nhưng những người sẽ đấu giá lại chạy hết, họ sẽ chủ trì cuộc đấu giá như thế nào?

Cuối cùng, cuộc đấu giá này đành hoãn lại một ngày, được biết cả 2 khối Phỉ Thúy đỉnh cấp Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân và Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cùng được giải ra tại khu giải thạch, ngay cả những người chủ trì công việc đấu giá cũng không thể nhẫn lại được đều chạy đi cả.

*****

Trong quảng trường người càng ngày càng nhiều, kỳ thật phần lớn người là không thể xem được kết quả bên trong, điều mà họ có thể làm là đứng bên ngoài chờ đợi mà thôi.

Có người nghĩ ra biện pháp đứng trên chỗ cao nhìn thẳng vào bên trong, có người thì đứng lên máy giải thạch luôn, không đủ cao thậm chí còn có người mang ghế lên đặt trên máy giải thạch rồi đứng lên đó.

Hơn nữa, hiện tại cũng không ai để ý tới những máy giải thạch này thì nhân viên công tác làm gì được chứ.

Có vài người thậm chí còn lấy kính viễn vọng ra rồi chạy tới chỗ cao đứng xem quá trình giải thạch, thật không biết bọn họ vì cái gì mà lại nghĩ tới việc mang kính viễn vọng tới tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch nữa.

Phương pháp này làm rất nhiều người động tâm, dùng kính viễn vọng có thể đồng thời quan sát hai nơi, quá trình lấy ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục và Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân có thể nhìn một cách rõ ràng, lục hấp dẫn của việc này quá lớn, chỉ tiếc là người mang kính viễn vọng quá ít, những người khác cho dù muốn xem thì cũng không có điều kiện.

Đám người chen chút với nhau là cho nhiệt độ xung quanh nóng lên, Thiệu Ngọc Cường lau mồ hôi trán rồi cẩn thận quan sát khối nguyên thạch

Khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục của hắn đã sắp lấy ra được, chỉnh thể nhỏ hơn nắm tay của người trưởng thành một chút, có điều muốn làm ra vòng tay thì không thành vấn đề, chỉ cần làm ra vòng tay thì nó chắc chắn sẽ trở thành chí bảo của Thiệu Thị.

Thở ra một hơi, Thiệu Ngọc Cường lộ ra nụ cười vui vẻ.

Khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục lớn như vậy cho dù là thầy hắn cũng chưa chắc đã từng giải ra, lần sau đi Vân Nam thì cũng nên báo cái tin tức tốt này.

Mở máy mài, Thiệu Ngọc Cường bắt đầu mài phần đá còn thừa xung quanh viên Phỉ Thúy, sau khi mày chúng xong thì viên Phỉ Thúy mới thật sự là giải xong.

Bên kia, Lý Dương cũng đang rất vui vẻ, có điều tốc độ của hắn không có nhanh như Thiệu Ngọc Cường, khối Huyết Mỹ Nhân này lại giải muộn hơn bên kia nên bây giờ mới giải được một nữa.

Theo những biểu hiện bây giờ cho thấy khối Huyết Mỹ Nhân của Lý Dương không nhỏ, số ít người dùng kính viễn vọng quan sát đều đang thảo luận xem hai khối Phỉ Thúy cao cấp nhất này rốt cuộc cái này tốt hơn, to hơn, có giá trị hơn.

Không đến mười phút sau, Thiệu Ngọc Cường đã lấy viên Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục ra, sau khi giải xong Thiệu Ngọc Cường tự mình ôm lấy viên Phỉ Thúy rồi cẩn thận nhìn, càng nhìn thì nụ cười trên mặt hắn càng đậm.

Giờ khắc này, hắn thậm chí còn không nghĩ tới việc so đấu với Lý Dương, hắn giải được khối đỉnh cấp Phỉ Thúy này thì cũng đã thỏa mãn lắm rồi.

Thiệu Ngọc Cường giải xong Phỉ Thúy, người xung quanh không những ít đi mà còn nhiều hơn, một ít người tham lam nhìn chằm chằm khối Phỉ Thúy trên tay Thiệu Ngọc Cường làm cho những bảo tiêu xung quanh không khỏi khẩn trương.

Đây chính là một khối Phỉ Thúy trị giá trăm triệu, không đỏ mắt mới là kỳ quái, có một viên Phỉ Thúy như thế thì cuộc sống sau này không còn sầu lo nữa.

Cũng may là định lực của những người xung quanh không tồi, bọn họ đều không có hành động gì mặc dù mình rất muốn có khối Phỉ Thúy này.

Người chơi đổ thạch có thể đến Bình Châu thì ai cũng đều có gia cảnh tốt, tuy bọn họ đỏ mắt ghen tị, nhưng không ai dám thật sự đi lên cướp đoạt, những người này không phải ngốc, chưa nói tới việc có cướp được hay không, cho dù có cướp được thì cũng không mang đi được, dưới loại tình huống này căn bản chạy không ra.

Ngay khi Thiệu Ngọc Cường vừa giải xong thì người của Thiệu Thị rốt cuộc đã đến, ngay cả chủ tịch Thiệu Thị Thiệu Phúc Sinh cũng tự mình đến.

Bọn họ cũng không làm gì được với đám đông này, bọn họ căn bản là không có khả năng chen vào mà chỉ có thể ở ngoài chờ, cũng may bọn họ còn có thể iên lạc với Lý Thanh nên có thể biết được tình huống bên trong, ít nhất thì Thiệu Ngọc Cường hiện tại không có vấn đề gì.

Sauk hi biết được Lý Dương cũng giải ra một khối cực phẩm Thủy Tinh Chủng là Huyết Mỹ Nhân, sắc mặt Thiệu Phúc Sinh có chút âm trầm nhưng không nói gì thêm.

Bên phía Lý Dương, An Văn Quân đã tự mình đi lên hỗ trợ, chỉ trong vào Lưu Cương thì tương đối chậm, hiện nay cô đang rát muốn khối Phỉ Thúy này được giải xong.

Đương nhiên, An Văn Quân đến hỗ trợ còn có một nguyên nhân khác, người xung quanh thật sự rất nhiều làm cho cô không thoải mái nên cô đi tới gần Lý Dương hơn.

Huyết Mỹ Nhân xinh đẹp mê người xuất hiện trước mặt mõi người, mỗi lần nhìn về khối Phỉ Thúy đỏ rực kia An Văn Quân đều rất kích động. Trong long cô đã hạ quyết tâm cho dù thế nào đi nữa thì cũng phải mua cho bằng được khối Huyết Mỹ Nhân từ trongg tay Lý Dương, hơn nữa khi tạo thành đồ trang sức thì cô phải lưu lại một món cho mình.

Cắt một hồi, Lý Dương bắt đầu thở hỗn hển, hắn ngồi xuống nghỉ một lát, liên tực giải 4 khối nguyên thạch, lại bắt đầu giải khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, Lý Dương có chút mệt mỏi.

Nghỉ ngơi ba phút, Lý Dương lại bắt đầu giải thạch, khối nguyên thạch này nhiều nhất hai đao nữa là có thể cắt xong, việc còn lại chỉ là mài để lấy khối Phỉ Thúy bên trong ra mà thôi.

Phần đá còn thừa lại không lớn, không đến mười phút sau toàn bộ đã bị cắt xuống, chỉnh thể khối Phỉ Thúy đã lộ ra.

Những người dùng kính viễn vọng liên tục chỉ trỏvị trí của bọn họ có thể thấy rõ khối Huyết Mỹ Nhân, nhìn từ góc độ của bọn họ thì khối Huyết Mỹ Nhân càng them xinh đẹp. Phỉ Thúy màu xanh biếc là loại Phỉ Thúy thong thường tốt nhất, Phỉ Thúy màu đỏ thì có vẽ đẹp hơn người, viên màu máu thì càng thêm xinh đẹp.

Trong quảng trường đột nhiên xuất hiện vài chiếc xe, từ phía từ trên xe một loại cảnh sát có vũ trang bước xuống, hội trưỡng hiệp hội ngọc thạch nhẹ nhàng thở ra, hắn mang theo cấp dưới nhanh chóng chạy tới.

Tư Mã Lâm và Thiệu Phúc Sinh cũng thấy những võ cảnh này, có nhiều cảnh sát thế này thì mặt an toàn không còn là vấn đề nữa.

Một loạt cảnh sát bắt đầu tách rời mọi người ra, nhìn thấy nhiều người như vậy tập trung lại một chỗ ngay cả bọn họ cũng giật mình, sau khi biết được mọi người đang chờ xem khối Phỉ Thúy tốt nhất thì bọn họ càng càng thấy không thể tin được. Bọn họ không thể nào biết được những tảng đá theo bọn họ rất là bình thường có chỗ này hấp dẫn những người này, hơn nữa theo bọn họ thứ bên trong những tảng đá đều là đá thôi, có gì mà phải chờ xem chứ.

Rất nhanh, những cảnh sát này liền biết được giá trị của những viên Phỉ Thúy này.

Hai khối Phỉ Thúy, mỗi khối đều có giá cao hơn trăm triệu, biết được thứ này có giá trị như vậy bọn họ cũng không dám chậm trể nữa, hai khối Phỉ Thúy bên trong mà có vấn đề gì thì bọn họ khọng gánh nổi trách nhiệm đâu.

Sau khi được cảnh sát khai thông, phần lớn người rất nhanh tán ra, kỳ thật bên trong đã rất nhiều người rồi, bọn họ muốn đi vào cũng không thể đi được, mà muốn đi ra thì lại bị ngăn cản, những người ở giữa chính là những người bị kẹt lại và họ là một trong những người đầu tiên tản đi.

Khi mọi người tản đi thì khối Huyết Mỹ Nhân của Lý Dương đã được giải xong, hai tay cầm khối Phỉ Thúy này, Lý Dương không ngừng gật đầu.

Đám người chật chội rất nhanh tản ra, ngoại trừ những người đứng gần nhất, những người bên ngoài đã muốn phân tán ra, một ít người trở lại máy giải thạc bắt đầu giải thạch. Liên tục ra hai khối đỉnh cấp Phỉ Thúy tạo thành không ít động lực cho họ, bọn họ đều hi vọng mình có vận may như vậy, bọn họ muốn giải ra đỉnh cấp Phỉ Thúy.

Nhưng người cuối cùng còn ở lại đều là những người có thể nhìn thấy khối Phỉ Thúy, hiện tại cũng không có ai muốn rời khỏi nhưng bị cảnh sát khuyên bảo nên cuối cùng cũng phải tản ran, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt rốt cục cũng trở về chỗ bọn lý DƯơng.

Người đồng thời trở về còn có Trương Vĩ và Vương Hạo Dân, bốn người, tám đôi mắt đều gắt gao nhìn khối Huyết Mỹ Nhân trên tay Lý Dương.

-Lý lão đệ, đây là ngọc Quan Âm của cậu, khối Huyết Mỹ Nhân này cho tôi mượn nhìn một chút

Tư Mã Lâm có chút kích động nói, hắn đưa trà sợi dây chuyền cho Lý Dương, ánh mắt thì luôn tập trung trên khối Huyết Mỹ Nhân.

"Tốt "

Lý Dương nhận lấy sợi dây chuyền rồi đưa khối Phỉ Thúy cho Tư Mã Lâm, trong mắt An Văn Quân hiện ra một tia hâm mộ nhìn bọn họ.

Vốn An Văn Quân rất tự hào đắc ý vì mình mang một cái vòng tay làm bằng Thủy Tinh Chủng, nhưng mà từ khi cô thấy Lý Dương giải ra khối Huyết Mỹ Nhân tì sự đắc ý này đã biến mất. Thủy Tinh Chủng tốt nhưng mà chưa được xem là hoàn mỹ, chỉ có cực phẩm Thủy Tinh Chủng như Đế Vương Lục hay Huyết Mỹ Nhân thì mới thật sự là hoàn mỹ.

Nghĩ đến đây, hai mắt An Văn Quân nóng lên, cô càng ngày càng khát vọng có được khối Huyết Mỹ Nhân này.

Bên kia, mọi người cũng không quá chật chội, Thiệu Ngọc Cường ôm khối Phỉ Thúy rời khỏi, có điều hắn không đi về phía đám người Thiệu Thị mà đi về phía Lý Dương.

Lúc đến nơi, Thiệu Ngọc Cương liền thấy khối Huyết Mỹ Nhân trên tay Tư Mã Lâm, nhìn thấy khối Huyết Mỹ Nhân hày Thiệu Ngọc Cường có chút căng thẳng.

Lý Thanh thì trừng to mắt, Lý Dương quả thật là đã giải ra khối cực phẩm Thủy Tinh Chủng-Huyết Mỹ Nhân, hơn nữa dường như là nó còn to hơn khối của Thiệu Ngọc Cường một chút.

-Lý tiên sinh, chúc mừng

Thiệu Ngọc Cường đgiao khối Phỉ Thúy cho Lý Thanh rồi đi tới bên cạnh Lý Dương chủ động vương tay ra.

-Thiệu công tử, cùng vui mà thôi

Lý Dương mỉm cười bắt tay Thiệu Ngọc Cường, trên mặt hai người đều nỏ nụ cười, hơn nữa đây là nụ cười vui vẻ thật sự.

Chuyện hai người bọn họ đồng thời giải ra hai khối cực phẩm Thủy Tinh Chủng đã làm kinh động mọi người, chuyện này là một kinh điển sau này không thể nào xuất hiện đượclàm người sáng tọa nó, hai người đều rất tự hào.

Giờ khắc này, hai người thậm chí còn có ý tưởng kỳ quái là bọn họ chính là một dôi tri kỷ nửa.

-Đúng vậy, là cùng vui, có điều tôi đã thua cuộc, ba khối Thủy Tinh Chủng, Lý tiên sinh, anh chính là người sáng tạo kỳ tích, kỷ lục mới trong đại hội giao dịch nguyên thạch lần này, hơn nữa đây còn là một kỷ lục không thể nào sao chép được

Thiệu Ngọc Cường cười khẽ, lúc nói những câu này hắn không có chút ghen tuông nào, hiện tại hắn đã tâm phục khảu phục Lý Dương nên hắn thua bởi Lý Dương cũng không có cảm giác bực bội nữa.

Lý Dương nhẹ nhàng nói:

-Thiệu công tử, kỳ thật lần này phải nói là chúng ta cùng nhau thắng, tôi giải ra ba khối nhưng mà anh cũng đã giải ra hai khối, bản ghi chép không thể vượt qua là do hai chúng ta cùng nhau sáng tạo, năm khối Thủy Tinh Chủng đều giải ra trước mặt mọi người, đoạn giai thoại này chắc chắn sẽ được lưu truyền khắp mọi nơi

Thiệu Ngọc Cường sửng sốt một chút, nụ cười trên mặt lập tức tăng lên, hắn dùng sức gật đầu, nói:

-Lý tiên sinh, tôi thật bọi phục, ngài nói rất đúng, bản ghi chép lần này là do chúng ta cùng tạo nên, chúng ta cùng là người thắng

Xoay người, Thiệu Ngọc Cường đi tới bên cạnh ông mình, đi được hai bước, Thiệu Ngọc Cường đột nhiên dừng lại nhìn chằm chằm vào Lý Dương:

-Lý tiên sinh, hai ngày nữa tôi sẽ đi Vân Nam một chuyến để tìm thầy tôi, nếu không có gì bất ngờ thì tôi sẽ ở đó một thời gian, say này nếu có thời gian hi vọng anh có thể tới Vân Nam một chuyến, tôi tin là thầy tôi nhất định sẽ rất muốn gặp anh

Lần này Thiệu Ngọc Cường chính thức rời khỏi.

Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt và mọi người đều nhìn nhau, An Văn Quân và An Văn Bình cũng hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều nghi ngờ mình có phải là đã nghe nhầm hay không, Thiệu Ngọc Cường không ngờ là mời Lý Dương, hơn nữa còn là mời hắn đi gặp thầy của mình.

-Nếu có cơ hội thì tôi sẽ đi một chuyến

Lý Dương lớn tiếng nói, Thiệu Ngọc Cường ngừng lại một chút rồi quay lại nhìn Lý Dương cười cười rồi đi tới chỗ ông mình, đám bảo tiêu của Thiệu Thị đứng bên cạnh nhìn giống như là đang gặp kẻ dịch luôn không ngừng quan sát mọi nơi.

Lần này Thiệu Thị mang tám chiếc xe tới, sau khi lên xe, tám chiếc xe cùng lúc rời khỏi quản trường, tin rằng với Thiệu Thị thì đêm nay là một đêm khó ngủ, đại bản doanh của Thiệu Thị chắc là đã chuẩn bị tốt mọi thứ chỉ còn chờ bọn họ về ăn mừng nữa mà thôi.

-Lý lão đệ, chúng ta cũng đi thôi

Tư Mã Lâm nhìn Lý Dương rồi nhỏ giọng nói, bảo an của An Thị và bảo an của Tư Mã Lâm đều đang ở đây, có những người này cộng thêm một Lưu Cương thần bí thì việc an toàn của Lý Dương rất được đảm bảo.

-Vương tổng không phải là còn một khối nguyên thạch chưa giải hay sao, sao không giải luôn đi?

Lý Dương chỉ chỉ khối nguyên thạch, mọi người đều trừng to mắt nhìn Lý Dương, hiện tại hắn không ngờ còn muốn Vương Hạo Dân giải thạch, nếu đổi mọi người là hắn thì chỉ sợ mọi người lúc này đang hưng phấn tới phát điên rồi, ai mà nghỉ tới việc giải thạch nữa chứ.

-Mặc kệ nó, khối nguyên thạch này để ngày mai giải củng không sao, chúng ta về thôi, mọi người đều đã đói bụng rồi

Vương Hạo Dân lập tức lắc đầu rồi nói, kỳ thật hắn cũng muốn giải khối nguyên thạch này, tốt nhất là để Lý Dương giúp hắn giải. Có điều hắn cũng hiểu là yêu cầu này tuyệt đối không thể nói, hiện tại mọi người đang mong trở về, nếu hắn nói ra yêu cầu này không khác nao đắc tội mọi người, còn làm cho mọi người cảm thấy hắn rât ích kỷ cho nên hắn chủ động từ bỏ cơ hội lần này.

-Vậy thì làm theo lời lão Vương đi, tôi cũng đói bụng lắm rồi

Trịnh Khải Đạt gật gật đầu, mọi người quả thật không muốn ở đây nữa, mang trên người khối Phỉ Thúy trăm triệu nếu mà nói yên lòng tuyệt đối là nói dối, cho dù là bên cạnh có nhiều bảo tiêu như vậy thì ai cũng có chút lo sợ cả.

-Tôi cũng đồng ý, chỗ tôi đã chuẩn bị xong, một hồi chúng ta phải đi ăn mừng mới được

An Văn Quân lập tức nói một câu, khi nói cô còn liếc nhìn khối Huyết Mỹ Nhân một cái, trong đầu thì đang nghĩ làm cách nào để có được khối Huyết Mỹ Nhân của Lý Dương.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)