← Ch.0485 | Ch.0487 → |
Khu Ám Tiêu có không ít người, bên ngoài còn không ngừng có người đi vào.
Phần lớn mọi người đi vào liền chú ý tới mấy khối Hoàng Lê mao bì, những khối nguyên thạch này rất hấp dẫn người, hơn nữa nó cũng có giá cao nhất. Sau khi An Thị và Lý Dương tạm thời tách ra, mọi người liền chia nhau đi xung quanh xem xét mấy khối nguyên thạch, mấy vị chuyên gia còn tụm lại không ngừng thảo luận
Thường Thịnh thì cũng không đi đâu, hắn và Thường Phong dẫn theo hai vị chuyên gia đi dạo xung quanh, hai an hem còn cầm theo một quyển vở, thỉnh thoảng lại ghi vào cái gì đó.
Lâm Lang mang người của mình đi qua một hướng khác, lần đại hội này Lâm Lang chuẩn bị 200 triệuro để mua nguyên thạch, thứ hắn định mua là những nguyên liệu đỉnh cấp, mặt khác hắn còn định giao dịch với một số công ty khác.
-Đã sớm nghe người torng nghề đánh giá, nói Nam Dương chỉ là tiểu học, Bình Châu trung học, Myanmar mới là đại học, khi đi vào nơi này tôi mới hiểu ý nghĩa của chúng.
Lý Dương ngồi chồm hổm xuống xem xét một khối nguyên thạch, Tư Mã Lâm bên cạnh hắn cảm thán một câu. Những khối nguyên thạch này biểu hiện rất tốt, có vài khối con là thứ quý hiếm bên ngoài khó có thể thấy được, những thứ này làm cho Tư Mã Lâm có chút hoa mắt.
-So sánh rất thỏa đáng, cho dù là chất lượng khách hàng hay chất lượng nguyên thạch, Myanmar đều vượt xa Nam Dương và Bình Châu.
Lý Dương ngẩng đầu, cười khẽ một tiếng.
Thị trường đổ thạch Nam Dương là do hiệp hội ngọc thạch Nam Dương khởi xướng, thời gian rất ngắn, nơi đó phần lớn đều là người hâm mê đổ thạch tầng thấp, nói Nam Dương là tiểu học thì rất thích hợp, nơi đó muốn tìm một khối Phỉ Thúy có giá hơn trăm vạn là chuyện rất khó.
Bình Châu là thị trường đổ thạch lớn nhất nước, đại hội giao dịch nguyên thạch Bình Châu cũng rất nổi tiếng, xét mặt nước ngoài thì cũng xem như là số một số hai, nhưng so với Myanmar thì vẫn còn có chênh lệch không nhỏ, từ giá của nguyên thạch có thể nhận ra điểm này.
Ở Bình Châu, nguyên thạch có giá 10 vạn không ít, nhưng tới giá trăm vạn thì khá hiếm, ngàn vạn lại càng thưa thớt.
Trước mặt Lý Dương lúc này là hơn trăm khối nguyên thạch, trong đó nguyên thạch vượt giá trăm vạn chiếm 3 phần, phần còn lại đều là nguyên thạch có giá hơn 10 vạn, thấp hơn mười vạn rất ít, về phần nguyên thạch dưới một vạn căn bản là không có.
Đây là sự khác nhau về chất, cho nên Bình Châu chỉ có thể xem như trung học, Myanmar mới chân chính là đại học.
Mặt khách hàng cũng như vậy, người mang mấy vạn thì có thể tới Nam Dương đánh bạc vài ngày cũng không có vấn đề gì. Cầm mấy chục vạn thì có thể tới Bình Châu, nhưng không mang theo mấy trăm vạn thì không thể nào vào được Myanmar. Tuy giá trị bản thân của Tư Mã Lâm không thấp, nhưng muốn tới Myanmar đổ thạch thì còn có chút thiếu, giá trị nguyên thạch ở nơi này thật sự rất cao, chúng đã ngoài tầm với của hắn rồi.
Tư Mã Lâm thích đổ thạch, nhưng tuyệt đối sẽ không mất tự chủ đi đổ thạch, hắn chỉ đổ những khối nguyên thạch có giá mấy vạn, mấy chục vạn, vượt qua trăm vạn thì hắn chưa từng thử qua, từ điểm đó có thể thấy được Tư Mã Lâm là một người rất tự chủ.
-Lý lão đệ, khối nguyên thạch này tôi đoán giá sẽ không dưới 1000 vạn, cắt ra Băng Chủng Phỉ Thúy, rất có thể sẽ ra thượng đẳng Dương Lục.
Tư Mã Lâm đột nhiên chỉ vào một khối nguyên thạch cách nơi này không xa, đó là một khối nguyên thạch Hoàng Diện Sa Bì, bên torng có một khối Băng Chủng to bằng bàn tay, quả thật là thượng đẳng Dương Lục, lúc này bên cạnh khối đó có mấy người đang nghiên cứu, còn có người nhỏ giọng nghị luận.
-Tư Mã tiên sinh, tôi nhắc nhở ngài một chút, ở trong này ngài tốt nhất là nên đổi sang đơn vịro để tính, bằng không rất dễ chịu thiệt.
Sang Dala đột nhiên nhỏ giọng nói một câu, Tư Mã Lâm kinh ngạc nhìn hắn một cái rồi theo bản năng gật đầu.
-Tư Mã ca, Sang Dala nói rất đúng, nơi này quy định dùngro, vừa rồi suýt nữa tôi đã tính sai, còn tưởng già trị của những khối nguyên thạch này rẽ nữa đó.
Lý Dương gật gật đầu, lại cúi đầu nhìn thoáng qua khối nguyên thạch cách chỗ này không xa rồi yên lặng nhớ kỹ mã số của khối nguyên thạch này.
Đây chính là khối nguyên thạch khiến Lý Dương vui mừng, sau khi đi vào khu Ám Tiêu hắn đã mở ra năng lực đặc thù, nhiều nguyên thạch như vậy thì dùng năng lực đặc thù để quan sát sẽ tốt hơn.
Khối ngyên thạch Lý Dương ghi nhớ có vẽ ngoài rất bình thường, tứ mặt ngoài cho thấy nó chỉ có thể giải ra Kim Ti Chủng, giá của nó khoảng 8 vạnro, tương đương với khoảng 30 vạn NDT.
Với biểu hiện của khối nguyên thạch này, Lý Dương đoán giá của nó sẽ không vượt quá 5 vạnro.
Bên trong khối nguyên thạch này có vết nứt gãy, đây là một loại phá hư ít gặp, khi nó xuất hiện thì thường Phỉ Thúy bên trong sẽ bị phá hư, nó chính là một biểu hiện mà người ham mê đổ thạch căm giận nhất.
Có điều vết nứt gãy này lại xuất hiện chuyển biến ngoài ý muốn, vết nứt gãy này chia khối nguyên thạch thành 2, bên kia cũng có Phỉ Thúy, hơn nữa viên Phỉ Thúy bên kia còn có biểu hiện tốt hơn Kim Ti Chủng nhiều.
Lý Dương đoán vết nứt này diễn ra rất sớm, thế cho nên sau đó mới có thể tạo thành Phỉ Thúy.
Lý Dương và Tư Mã Lâm ở Ám Tiêu quan sát khoảng 3 giờ, dưới năng lực đặc thù trợ giúp, hơn một vạn khối nguyên thạch ở Khu Ám Tiêu này đã bị Lý Dương xem hết. Sau khi năng lực đặc thù tiến hóa, năng lực xem xét của Lý Dương cũng đã tăng lên rất nhiều.
Không thể không nói, chất lượng nguyên thạch ở Myanmar tốt hơn Bình Châu rất nhiều, chỉ một khu Ám Tiêu thôi đã tìm thấy 8 khối nguyên thạch có chứa Thủy Tinh Chủng, tỉ lệ này cao hơn Bình Châu rất nhiều.
Tám khối nguyên thạch không phải tất cả đều có thể đổ tăng, nhưng có nhiều Thủy Tinh Chủng như vậy đã đủ để chứng minh thực lực của Myanmar.
Ngoài trừ Thủy Tinh Chủng ra, hắn còn phát hiện có hơn trăm khối nguyên thạch có thể giải ra Băng Chủng, khó trách những công ty châu báu trong nước không muốn bỏ qua đại hội giao dịch nguyên thạch ở Myanmar.
Thủy Tinh Chủng, Băng Chủng và một số ít Phỉ Thúy hiếm gặp nằm trong khối Phỉ Thúy nào đều đã được Lý Dương nhớ rõ, khi nhớ những con số này hắn còn rất cảm thán. Thẻ của hắn còn khoàng 200 triệu NDT, vốn nghĩ bao nhiêu đây cũng đủ để tham dự đại hội, nhưng khi tới đây hắn mới biết số tiền này còn xa mới đủ.
Tám khối nguyên thạch có Thủy Tinh Chủng có một nữa là có thể cắt một nhát hoặc mài là có thể thấy được Phỉ Thúy bên trong, những khối nguyên thạch này đều có giá hơn trăm vạnro, đổi thành NDT thì cũng đã là nghìn vạn, nếu có người cạnh tranh thì con số này lên tới trăm triệu cũng không phải là không thể.
Loại nguyên thạch thế này không phải là thứ mà hắn để ý, cho dù mua được thì số tiền lời được cũng chẵng được bao nhiêu. Huống hồ không phải chỉ có hắn chú ý tới mấy khối này, những công ty châu báu trong nước rất có thể vì Phỉ Thúy bên trong mà liều mạng cạnh tranh, thậm chí là thua lỗ để có được Thủy Tinh Chủng.
Lý Dương phát hiện hai khối nguyên thạch có vẽ ngoài bình thường nhưng bên trong có chứa Thủy Tinh Chủng, loại nguyên thạch này có đặc trung là che giấu rất sâu, giá niêm yết cũng không cao, sẽ không tốn quá nhiều sức để mua được nó. Khối nguyên thạch đị biến mà Lý Dương chú ý cũng là một trong 2 khối này.
Mặt khác còn có hai khối Thủy Tinh Chủng không có biểu hiện ra ngoài, nhưng bề ngoài của chúng rất không tệ, giá niêm yết cũng không thấp, nguyên thạch như vậy sẽ có rất nhiều người cạnh tranh.
Lý Dương phỏng đoán giá cuối cùng của một khối ít nhất cũng sẽ hơn 3000 vạn, thậm chí còn cao hơn, nguyên thạch như vậy hắn cũng có thể chú ý, nhưng không quá để ý.
-Lý tiên sinh, chúng ta quay về khách sạn hay là ăn cơm ở đây?
Mới vừa đi ra ngoài trung tâm châu báu, Sang Dala đã hỏi một câu, bọn họ có xe của riêng mình nên trở lại khách sạn ăn uống là chuyện rất đơn giản, có điều đường hơi xa một tí, đi lại cũng mất hơn một giờ.
-Trở về đi, buổi chiều chúng ta quay lại.
Lý Dương suy nghĩ một chút rồi gật đầu, Vương Giai Giai còn đang nghỉ ngơi trong khách sạn, hắn rất muốn trở về xem cô một chút, ngày hôm qua điên cuồng đã làm cho Vương Giai Giai chịu không ít khổ rồi.
Tư Mã Lâm có chút hâm mộ quay đầu lại nhìn, lúc này trong quảng trường đang rất náo nhiệt, rất nhiều máy giải thạch đang hoạt động.
-Tư Mã ca, buổi chiều chúng ta lại đến, tôi cam đoan sẽ để cho anh giải thạch tới mức sung sướng.
Lý Dương quay đầu lại nói với Tư Mã Lâm một câu làm cho Tư Mã Lâm cười lớn một tiếng, mọi người cùng nhau lên xe rời khỏi.
Lúc rời khỏi Lý Dương gọi điện thoại cho Lâm Lang, Thường Thịnh, An Văn Quân một tiếng, mấy người này buổi trưa cũng không có rời khỏi, bọn họ muốn nhanh chóng xem xét những khối nguyên thạch này, những chuyên gia không có năng lực đặc thù như Lý Dương nên phải xem từng khối từng khối một, nhiều nguyên thạch như vậy nên thời gian xem xét của họ sẽ rất lâu.
Dưới tình huống này tất nhiên là bọn họ không muốn phí thời gian, đặc biệt là Lâm Lang và người của An Thị, nhu cầu của bọn họ lần này rất lớn nên bọn họ muốn xem thật kỹ từng khối từng khối một.
Vương Giai Giai đã khôi phục không ít, lúc Lý Dương trở về thì cô đã có thể đứng lên đi lại, có điều khi đi đường vẫn có chút không được tự nhiên.
Giữa trưa mọi người cùng nhau nă một bửa cơm phong phú, buổi chiều bọn họ không nghỉ ngơi mà tiếp tục đi tới trung tâm triển lãm. Buổi chiều Vương Giai Giai cũng đi theo, hiện giờ cô đã có thể đi lại, chỉ cần không kịch liệt vận động thì không có vấn đề gì.
Đám người Lý Dương tới nơi thì đã hơn một giờ chiều, bên trong châu báu vẫn tấp nập như trước, có rất nhiều người vì nắm chắt thời gian nên đã mua cơm hộp ngồi ăn.
Trên mặt những chủ tiệm quầy hàng ven dường đều là nụ cười tươi, từ đó có thể thấy việc làm ăn buổi sáng của bọn họ rất không tệ.
Xuống xe, Tư Mã Lâm có vẻ hưng phấn nhất, Lý Xán cũng hiếu kỳ đánh giá xung quanh, lần này Lý Xán cũng mang theo mấy vạn định mua một khối nguyên thạch giải chơi.
Lý Xán chịu giải thạch là do công lao của Tư Mã Lâm, hắn muốn Lý Xán cũng trở thành một người ham mê giải thạch như bọn hắn.
-Chào mấy ông chủ, mọi người muốn loại nguyên thạch nào?
Đám người Lý Dương vừa mới đi vào thì đã có một ông chủ quầy bán hang rong bước lên tiếp đón, người này nói tiếng Há có chút cứng ngắt làm cho Lý Dương và Tư Mã Lâm hơi kinh ngạc.
Bên cạnh người bán hàng rong là hộp cơm, trước mặt hắn có 5, 6 chục khối nguyên thạch, những khối này nguyên thạch trọn vẹn chiếm đa số, phần còn lại là nguyên thạch đã giải một nữa.
Dựa theo quy mô mà nói thì quầy hàng này tương đối nhỏ, bên Bình Châu tuy cũng có quầy hàng vỉa hè nhưng ít nhất cũng có trăm khối nguyên thạch, hơn nữa tỉ lệ có Phỉ Thúy bên trong cũng cao hơn nhiều.
Lý Dương có chút cúi người xuống nhìn, Tư Mã Lâm thì ngồi chồm hỗm xuống, hứng thú đánh giá những khối nguyên thạch, cho dù là nguyên thạch trọn vẹn hay là đã giải rồi hắn cũng xem, với hắn mà nói chỉ cần giải đã nghiện là được nên nhửng nguyên thạch trước mặt này rất thích hợp với hắn.
Lý Dương cúi đầu nhìn vài lần rồi lắc lắc đầu.
Hắn cũng không có dùng năng lực đặc thù, những khối nguyên thạch này rất bình thường, không dùng năng lực đặc thù hắn cũng biết bên trong khẳng định không có thứ gì tốt.
-Lý lão đệ, cậu thấy khối này thế nào?
Tư Mã Lâm đột nhiên ôm lấy một khối nặng hơn 10 cân đi tới trước mặt Lý Dương rồi hỏi, đây là một khối nguyên thạch rất bình thường, có điều trên nó có một vết hình trứng muối.
-Ông chủ thật tinh mắt, đây là khối nguyên thạch tốt nhất ở đây, chuyên gia tham dự đại hội sáng nay có nói là khối này nhất định có thể giải ra cao cấp Phỉ Thúy.
Lý Dương còn chưa nói gì thì ông chủ tiệm đã giành nói trước, người tới tham dự đại hội có 8 phần là người Ha, những người tới đây giải thạch phần lớn cũng là người Hoa, những thương nhân ở đây rất khôn khéo nên họ đã học tiếng Hoa để dễ trao dổi.
-Ra cao cấp Phỉ Thúy.
Tư Mã Lâm có chút sững sốt rồi quay đầu lại nhìn Lý Dương.
Có chuyên gia đổ thạch bình luận hay không hắn không biết, hắn chỉ tin tưởng Lý Dương, có Lý Dương đi theo, nếu không tin Lý Dương thì chỉ chịu thiệt thòi mà thôi, điểm này bọn họ từ sớm đã kiểm chứng rồi.
-Anh đặt lại rồi chọn khối khác thôi.
Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, lớp trứng muối này có hình giống như dây thừng quấn quanh khối nguyên thạch. Chúng khi dày khi mỏng, khi liên tục khi đứt quản, đây là một loại biểu hiện khá tốt.
Có điều loại trứng muối này có một khuyết điểm đó là hình dạng của trứng muối ra sao thì Phỉ Thúy bên trong sẽ giống như vậy, những hoa văn này rất đứt quản, không tính là biểu hiện tốt, cho nên Phỉ Thúy bên trong chỉ sợ sẽ không được bao nhiêu.
"Tốt "
Tư Mã Lâm có chút tiếc hận đặt khối nguyên thạch lại chỗ củ, hắn không hề có chút nghi ngờ nào với lời nói của Lý Dương, Lý Dương nói khối này không tốt thì nó nhất định là không tốt.
Trên thực tế Lý Dương lần này cũng không có sử dụng năng lực đặc thù để quan sát, những thứ này đều do kinh nghiệm của hắn suy đoán ra. Lúc rời khỏi Lý Dương vẫn không nhịn được sử dụng năng lực đặc thù quan sát một lần, sau khi hình ảnh lập thể xuất hiện, Lý Dương liền đứng lại rồi từ từ quay trở lại.
Khối nguyên thạch kia quả thật chẳng có gì bên trong, nếu có thì cũng chỉ là những mãnh vụn giá trị không cao.
Quang trọng là dưới khối nguyên thạch này có một khối nguyên thạch khác nặng bảy tám cân, nó là khối bán nguyên thạch, bề mặt vết cắt đã lộ ra vết xám đen.
Dấu vết này là biểu hiện xấu, nhưng không phải tuyệt đối là không tốt, ở giữa nó có một đường ranh phân chia màu trắng.
-Tư Mã ca, chờ một chút.
Lý Dương nhỏ giọng nói một câu rồi từ từ quay trở về, tiểu thương vừa định ngồi xuống ăn cơm, thấy Lý Dương quay trỡ lại nên đã đứng lên.
Lý Dương ngồi chồm hổm xuống đẩy khối nguyên thạch kia ra, bên dưới lộ ra một khối nguyên thạch.
-Khối nguyên thạch này bán thế nào?
Lý Dương chỉ vào khối nguyên thạch nhỏ rồi nhỏ giọng hỏi một câu, Tư Mã Lâm và Sang Dala vội vàng ngồi xuống cẩn thận nhìn khối nguyên thạch này, lúc này trên mặt hai người còn có chút nghi hoặc.
Một khối nguyên thạch rất bình thường, hơn nữa mặt cắt còn xuất hiện vết xám đen, thứ này bình thường bọn họ căn bản là không bao giờ chú ý, không ngờ Lý Dương lại chú ý tới một khối nguyên thạch như thế.
-Khối này không đắt, một vạn năm NDT là được, ngài dùng USD cũng được, nếu USD thì trả tôi 2500 là ok.
Tiểu thương cười nói một câu, lúc nói chuyện hắn còn lộ ra răng nanh, Vương Giai Giai nhịn không được quay đầu sang một bên, dạ dày thì có chút sôi lên.
-Một vạn năm?
Tư Mã Lâm khẽ cau mày, khối nguyên thạch thế này torng nước cùng lắm chỉ có giá một vạn, một vạn năm là cái giá rất cao.
-Tốt, tôi dùng USD trả.
Tư Mã Lâm còn chưa nói gì, Lý Dương đã đứng lên, nơi này tiền mua nguyên thạch thật là loạn, NDT, USD hay là tiền Myanmar bọn họ đều nhận cả. Bởi vì Lý Dương là người Trung Quốc, cho nên tiểu thương này mới báo giá NDT, có điều nơi này không thu chi phiếu, chỉ nhận tiền mặt thôi.
Tư Mã Lâm há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn nhịn lại không nói gì.
Đồng thời Tư Mã Lâm cũng rất ngạc nhiên nhìn khối nguyên thạch này, khối nguyên thạch mà Lý Dương nguyện ý mua khẳng định là không kém, có điều hắn lại không nhận ra thứ này có chỗ nào tốt.
Hai ngàn năm trăm USD, trả bằng tờ 100 USD thì cũng phải 25 tờ, sau khi Lưu Cương thanh toán tiền xong thì giao dịch kết thúc, khối nguyên thạch này đã thuộc về Lý Dương.
-Vị ông chủ này, có muốn vào bên trong giải thạch không?
Tiểu thương thuần thục thu số tiền, nụ cười trên mặt hắn càng thêm sáng lạng, hắn ra giá 2500 kỳ thật là để đối phương trả giá, cho dù là giá 2000 hắn cũng bán. Nhưng hắn không ngờ là giá 2500 đối phương lại trực tiếp trả tiền, có số tiền lời này hắn không vui vẻ không được.
-Đợi lát nữa đi.
Lý Dương suy nghĩ một chút rồi lập tức lắc lắc đầu, buổi chiều hắn muốn đi giải thạch với Tư Mã Lâm, nhưng chính mình lại đi mua trước, không thể lập tức giải thạch ngay bây giờ được, ít nhất thì cũng phải để cho Tư Mã Lâm mua một khối nguyên thạch mới được.
-Tốt, bên trong có máy giải thạch, đây là thẻ giải thạch, ngài có thứ này có thể miễn phí giải một khối nguyên thạch, một lát nữa tôi sẽ không đi theo ngài.
Tiểu thương cười cười rồi lấy ra một tấm giấy cứng, trên có co91 viết vài ký tự và những con số, Lý Dương cầm tấm thẻ rồi quay đầu lại nhìn Sang Dala.
"Đây là thẻ giải thạch dưới 10 kg, khu giải thạch và tiểu thương bên này tách ra, chủ nhân của máy giải thạch khi đại hội kết thúc sẽ cầm những tấm thẻ này tới tìm tiểu thương tính tiền "
Sang Dala nhìn thoáng qua rồi nhỏ giọng giải thích một câu, Lý Dương có chút giật mình rồi gật gật đầu.
Trong này không những độc quyền về nguyên thạch mà còn muốn thu phí giải thạch nữa, còn cái gọi là thương nhân giải thạch chính là chủ của những máy giải thạch, khi có người tới giải thạch thì họ sẽ thu một ít tiền phí từ những người này.
Nếu tiểu thương không cho Lý Dương thẻ giải thạch, một hồi khi giải thạch chỉ sợ hắn phải tự bỏ tiền ra, Lý Dương cám ơn một tiếng rồi cùng Tư Mã Lâm đi ra ngoài.
Lý Dương đoán không có sai, bên phía giải thạch quả thật có người chiếm chỗ, bọn họ thừa dịp này kiếm một ít tiền.
Đại hội diễn ra mười ngày, bán nguyên thạch có thể kiếm tiền, giải thạch đồng dạng cũng có thể kiếm tiền, nếu làm ăn tốt thì sau khi kết thúc đại hội có thể lời được một máy giải thạch, ở Myanmar thì đây đã là một món lời kết sù rồi.
Tiểu thương này cũng không tệ, đám người Lý Dương không muốn giải thạch thì hắn đưa cho bọn họ một thẻ giải thạch, phí giải thạch này hắn sẽ trả. Chút tiền ấy Lý Dương tự nhiên không cần, có điều thái độ của đối phương làm cho Lý Dương rất vừa lòng, dùng giá cao một chút mua khối nguyên thạch này hắn cũng không để ý.
Tư Mã Lâm có ấn tượng mới với người tiểu thương này, mấy người bọn họ rời khỏi, hắn không đưa thẻ giải thạch cũng không có gì, nhưng hắn vẫn là cho, việc này làm cho người ta nhìn hắn với cảm giác khác.
Đi một hồi, nguyên thạch xung quanh càng ngày càng nhiều, vừa rồi nơi Lý Dương mua chỉ tính là vùng ngoài, hiện giờ mới xem như là chính thức tiến vào.
← Ch. 0485 | Ch. 0487 → |