← Ch.0319 | Ch.0321 → |
Nếu không phải thấy trong quảng trường đông nghìn nghịt người mà chỉ nghe âm thanh thôi thì nói không cừng mọi người đã xem nơi này là nhà xưởng rồi, tiếng máy giải thạch và tiếng rầm rú trong nhà xưởng quả thật là rất giống nhau.
Thiết đao từ từ xẹt qua khối đổ thạch, tất cả mọi đều nhìn chằm chằm vào khối nguyên thạch mà mình mua rồi chờ đợi kết quả.
Có người không chỉ mua một khối nguyên thạch, cũng có người do không nắm chắc nên chọn bừa, nhưng mà cho dù là người nào thì lúc hày họ cũng rất hưng phấn và lo sợ.
Sang Dala quay đầu lại hỏi Lý Dương một câu:
-Lý Dương, hôm nay anh mua bao nhiêu?
Lý Dương hơi sửng sốt, lập tức cười nói:
-4200 vạn
Lý Dương chỉ mua mười khối, có thể lời nhiều nhất là khối số 27, đây là khối nguyên thạch có thể giải ra Hoàng Phỉ màu vàng nhạt ít thu hút, giá trị bản thân không cao.
Thế nhưng màu sắc của nó mang lại cho Lý Dương giá trị vượt xa giá trị Phỉ Thúy mang lại, cược màu không chỉ giới hạn trong màu xanh, màu vàng, màu đỏ, màu lam mà chỉ cần Phỉ Thúy có màu là có thể đổ được.
Tương ứng mà nói, khối màu sắc không phải thông thường sẽ mang lại nhiều tiền lời hơn, trong màu xanh biết cũng chỉ có Đế Vương Lục và Ngọc Lục Bảo có chút khác biệt mới có thể so sánh với nó.
Khối Phỉ Thúy màu vàng này Lý Dương mua 400 vạn (4 triệu), sau khi cắt xong Lý Dương có thể kiếm được 100 triệu, lúc đó Lý Dương đã cố gắng kiềm chế không đặt cược 1000 vạn vào khối Phỉ Thúy này nếu không Lý Dương đã lời hơn 200 triệu rồi.
Vì phòng ngừa bị người khác nhìn ra cái gì đó nên Lý Dương cũng đặt ba trăm vạn mỗi khối cho hai khối khác, tính tổng ba khối Lý Dương đã mua hết 1000 vạn.
-4200 vạn?
Sang Dala mở to mắt, lập tức cười khổ lắc lắc đầu:
-Mua nhiều như vậy thật không biết chúng ta hôm nay có thể kiếm được bao nhiêu nữa
-Anh tin tưởng tôi như vậy? Nói không chừng 4200 vạn này của tôi hoàn toàn thua lỗ thì sao.
Lý Dương nhếch miệng cười cười, Sang Dala thì lắc đầu mà không nói gì, trước kia hắn có thể còn không tin nhưng buổi sáng nghe Lý Dương bình luận Sang Dala không còn tin tưởng việc cá cược vượt qua Lý Dương nữa.
-Mở ra rồi.
Trong đám người đột nhiên có người hô to một tiếng, âm thanh này làm cho rất nhiều người xung quanh nghe được, dưới âm thanh của máy giãi thạch âm thanh có thể truyền đi xa như vậy quả thật là không dễ dàng gì.
Lý Dương và Sang Dala ngồi thẳng người lại, Lý Dương nhìn lại tấm giấy trên tay, nếu không có gì bất ngờ thì khối nguyên thạch này sẽ mang lại cho hắn hơn 200 triệu.
Phương thức kiếm tiền này so với việc Lý Dương giải thạch còn nhanh hơn nhiều, không tính khối Huyết Mỹ Nhân kia thì tất cả số nguyên thạch mà Lý Dương mang về có giá củng chỉ 200 triệu mà thôi, đó chính là công sức cực khổ quan sát mấy ngày mới có được, tính ra thì còn thua việc giải một khối nguyên thạch vào lúc này nữa.
Khối nguyên thạch này chính là khối mà Lý Dương bình luận khi sáng, khi Sang Dala nhìn bề mặt vết cắt sau khi rữa sạch liền biến sắc, hắn hít vào một hơi khí lạnh.
Đản Thanh Chủng Thông Tâm Lục, khối này không ngờ lại là một khối Đản Thanh Chủng.
Những lời bình của Lý Dương khi sáng vẫn còn quanh quẩn xung quay tai Sang Dala, Sang Dala nhớ rõ là Lý Dương từng nói khối nguyên thạch này có tỉ lệ ra Phù Dung Chủng, Đản Thanh Chủng, Băng Chủng là cao nhất, nếu để cho hắn cược thì hắn nhất định sẽ cược Đản Thanh Chủng.
Nếu như 4200 vạn của Lý Dương toàn bộ đổ vào khối nguyên thạch này thì sẽ kiếm được một số tiền rất lớn, Sang Dala ngày hôm nay cố ý ghi nhớ tất cả con số tỉ lệ của từng khối đá, nếu hắn nhớ không lầm thì khối này có tỉ lệ ăn thua là 6, 3.
4200 vạn nhân với 6. 3 ra được tới mấy trăm triệu, nếu Lý Dương thật sự mua khối này 4200 vạn tương đương với việc ngay lập tức có thêm hơn 200 triệu, tuy rằng hắn biết rõ Lý Dương không có dùng toàn bộ số tiền để mua khối này nhưng Sang Dala vẫn cười khổ lắc đầu.
Lúc này hắn có một loại cảm giác là mình vẫn còn xem nhẹ lý Dương, có lẽ hiện tại Lý Dương đã có thực lực sánh ngang với Phỉ Thúy Vương đương nhiệm, người này không phải là Thiệu Ngọc Cường mà là vị tiền bối kia
Nếu thật sự là như vậy thì lần này Lý Dương sẽ kiếm được số tiền nhiều hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây Sang Dala lại có một loại hưng phấn cảm giác, hắn cũng không để ý tới Lý Dương kiếm được bao nhiêu tiền, Lý Dương kiếm càng nhiều chứng minh năng lực của Lý Dương càng mạnh, đối với hắn đây mới là diểm quan trọng mấu chốt.
Myanmar cũng có cạnh tranh, hơn nữa còn cạnh tranh rất tàn khốc.
Năng lực của Lý Dương càng mạnh thì năng lực tìm mỏ ngọc càng mạnh, nếu Lý Dương có thể giống như Phỉ Thúy Vương một tháng tìm được 2 mỏ ngọc thì Sang Dala nhất định phải dùng mọi cách để mượn sức. Chỉ cần có thể thành công mượn sức Lý Dương thì địa vị người thừa kế này của hắn không ai có thể lung lay, đồng thời còn có thể giúp cho gia tộc của hắn càng thêm cường đại.
-Mở ra, mở ra rồi
Từ từ âm thanh càng ngày càng nhiều, số nguyên thạch được cắt xong cũng tăng nhanh hơn, tiếng thét chói tai cũng càng ngày càng nhiều.
Có người hưng phấn kêu to, cũng có người mãnh mẽ ôm đầu gao khóc, có người thì hối hận tìm chỗ đập đầu.
Trong khu khách quý, sắc mặt của mọi người đều khác nhau, có người phẫn nộ, có người kinh hỉ, cũng có người đang ngẩn người.
Với bọn họ mà nói, nếu có thua lỗ thì tổn thất nhiều hơn người thường rất nhiều, có điều những người này đều mang chuyên gia theo nên cho dù có tổn thất thì cũng chỉ có giới hạn, không tới mức phải tán gia bại sản.
Thường Thịnh cũng ngồi bên trong khu khách quý, thường Phong và thầy Tề không có ở đây, khi Lý Dương quay đầu lại thì nhìn thấy hắn nên mĩm cười gật đầu.
Hai an hem Thường thị đến đây hai ngày trước, bọn họ cũng rất muốn mời Lý Dương hỗ trợ, đáng tiếc là sau khi biết bối cảnh của Lý Dương bọn họ liền bỏ qua ý nghĩ này, cho dù Lý Dương ngay tại nơi này bọn họ cũng không dám nhờ hỗ trợ.
-Ông trời của tôi, không ngờ lại là Kim Ti Chủng, tôi xong rồi, tôi hoàn toàn xong rồi
-Ha ha, thật tốt quá, Diễm Dương Lục, tôi biết là Diễm Dương Lục mà, ha ha
-Sao, thua lỗ ba khối, buôn bán lời hai khối, tính ra không ngờ còn thua lỗ, thật là
Trong đám người thỉnh thoảng lại có một giọng người hô lên, giọng nói như thế cũng không hiếm gặp, trên quảng trường có rất nhiều giọng nói như thế.
Người cười không ít, nhưng người khóc lại càng nhiều, cá cược đổ thạch quả thật là một thị trường náo loạn.
-Lý Dương, anh có mua khối nguyên thạch buổi sáng không, mua bao nhiêu?
Sang Dala lại hỏi một câu, khối nguyên thạch này hắn đã nghe Lý Dương bình luận qua, cũng là khối duy nhất biết kết quả, nó cũng là khối duy nhất mà hắn biết Lý Dương có mua nhưng tò mò không biết mua bao nhiêu.
-Mua, Đản Thanh Chủng, hai trăm vạn
Lý Dương mỉm cười giơ lên 2 ngón tay, hai trăm vạn, tỉ lệ cá cược 6, 3, 200 vạn biến thành 1260 vạn, lời hơn 1000 vạn.
Nghe câu nói này, Sang Dala đột nhiên có một loại cảm giác khác thường, đó chính là Lý Dương đã đặt cược vào khối nguyên thạch khác có tỉ lệ cá cược cao hơn cho nên mới mua ít như vậy. Nếu mình nắm chắc như Lý Dương thì không có khả năng mình sẽ mua hết 4200 vạn khối Phỉ Thúy này, nhưng ít nhất cũng mua 700, 800 vạn, tuyệt đối sẽ không mua ít như vậy.
Sau khi toàn bộ 30 khối nguyên thạch đã được giải ra, máy giải thạch ngừng lại một hồi để cho người ta lên chụp ảnh đăng ký để một hồi những người cược thắng loại và màu của khối Phỉ Thúy này đi lãnh thưởng, cho dù là một lát nữa khối Phỉ Thúy này xảy ra biến dị thì chỉ cần đoán ngay khoảng giữa của loại và màu của viên Phỉ Thúy cũng có thể đi lãnh thưởng.
Lý Dương nhìn một chút tấm giấy đăng ký giá trên tay mình, nếu hiện tại đi lĩnh tiền mà nói hắn có thể nhận được hơn 200 triệu, Lý Dương phần lớn đều là mua loại và mua màu của chúng thôi nên mới có được bao nhiêu đó, nếu hắn mua thêm giá nữa thì sẽ lời nhiều hơn thế nữa.
Cảm giác có người nhìn mình, Lý Dương đột nhiên quay đầu lại, vừa lúc thấy được Thiệu Ngọc Cường đang nhìn mình.
Tuy rằng Lý Dương không thấy Thiệu Ngọc Cường đăng ký giá, nhưng Lý Dương có một cảm giác là Thiệu Ngọc Cường khẳng định có đăng ký báo giá, có điều không biết là báo giá bao nhiêu thôi.
Hơn mười phút sau, máy giải thạch một lần nữa bắt đầu chuyển động, rất nhiều người đang rất hưng phấn chạy tới điểm đăng ký đổi tiền.
Khu khách quý có không ít người rời đi, những người torng này phần lớn đều mua vài khối, cho dù là có bồi tiền khối này cũng lời không ít từ khối khác, cho dù là tệ hơn nữa thì cũng chỉ cần về cân đối tài chính, ngày mai lại có thể tiếp tục rồi.
Với những thao tác chi trà tiền mặt với số tiền lớn có thể thự hiện qua mạng, cũng có người không muốn lĩnh tiền mặt nên có thể đổi thành chi phiếu hoặc là vật thay thế để ngày mai tiếp tục cá cược.
Người ở khu khách quý đã đi được một nữa, có điều Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường đều không có rời khỏi, những người còn lại không đi phần lớn đều là những người cược giá nếu muốn biết kết quả của vụ cá cược này thì phải chờ tới khi Phỉ Thúy giải xong mới biết được.
Hơn nữa giờ sau, khối nguyên thạch thứ nhất rốt cuộ cũng giải xong, máy giải thạch đầu tiên ngừng lại tiếp sau đó là từng khồi từng khối nguyên thạch được giải ra, người trên quảng trường rời khỏi càng ngày càng nhiều, nơi đổi tiền cũng càng ngày càng náo nhiệt.
Những người còn ở lại có không ít người ngơ ngác đứng đó hai mắt vô thần, người như vậy nhìn là biết vừa mới thua cuộc, hơn nữa còn thua thê thảm.
Thiệu Ngọc Cường rốt cục cũng rời khỏi, trên quảng trường cũng chỉ còn lại hơn mười khối nguyên thạch chưa giải xong.
Sang Dala nhìn nhìn Lý Dương, thấy Lý Dương không hể có ý rời khỏi nên hắn cũng tiếp tục ngồi lại, có điều hắn quay đầu lại nhỏ giọng nói với bảo tiêu một câu, khi nói xong thì bảo tiêu gật đầu rồi rời khỏi.
Mười lăm phút sau, khối nguyên thạch cuối cùng trên quảng trường cũng đã giải xong, tất cả Phỉ Thúy đều đã được đặt cùng nhau, bây giờ đến dịp những người cược giá, giới cá cược Phỉ Thúy rất công bằng, họ chỉ dùng giá Phỉ Thúy hiện hành để bình xét.
Hơn nữa, đổ giá đều tính bằng khoảng, một vạn đến hai vạn là một khoảng, một trăm năm mươi 200 vạn cũng là mộ khoảng, cho nên có rất nhiều dân cờ bạc đều thích đổ giá, đặc biệt là với khối nguyên thạch mà mình không nắm chắc thì đổ giá là loại hình thích hợp với họ nhất.
← Ch. 0319 | Ch. 0321 → |