Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0514

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0514: Thua lớn hay là thua trắng?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Bình tâm trở lại, An Văn Quân bắt đầu đánh giá khối Thủy Tinh Chủng này.

Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy là nguyên liệu các công ty nhất định tranh đoạt, khối nguyên liệu Phỉ Thúy này Lý Dương nhất định sẽ bán, cạnh tranh đoán chừng cũng rất kịch liệt, Thiệu Ngọc Cường, Lâm Lang cũng sẽ toàn lực cạnh tranh, An Thị muốn mua lại khối Thủy Tinh Chủng này e cũng không dễ dàng.

Nhưng vô luận nhiều khó khăn, An Thị cũng phải kiên trì, lần giao dịch trước Lý Dương có được hai khối Thủy Tinh Chủng, còn vì bọn họ lôi kéo một nhóm khách hàng lớn, những khách hàng này lại mang đến một nhóm lớn khách hàng cao cấp, khiến cho việc kinh doanh và danh tiếng của An Thị cũng có tăng trưởng thêm.

Một năm qua, An Thị có thể vững vàng chiến đấu với tất cả áp lực bên ngoài, bên trong có công lao lớn của những Phỉ Thúy cao cấp này.

Trong lòng Thiệu Ngọc Cường cũng đang tính toán, tổng thể giá trị khối Phỉ Thúy này sẽ vượt qua một ức hai ngàn vạn, hoặc là còn phải cao hơn một chút, vô luận bao nhiêu, Thiệu Thị cũng phải nghĩ biện pháp mua được.

Mặt cắt đã lộ ra nhiều như vậy, Thiệu Ngọc Cường tính toán giá trị Phỉ Thúy cũng không nhỏ, những năm này hắn đi theo Phỉ Thúy vương cũng coi là học được chút ít, hình dáng Phỉ Thúy dần dần hiện hình, tiếng nghị luận người chung quanh càng lớn hơn.

Khối Thủy Tinh Chủng này đoán chừng cũng là khối Phỉ Thúy giá trị cao nhất khu giải thạch từng giải ra, giá trị cao hơn khối Phù Dung Chủng lớn mà Lý Dương giải ra trước đó, Phù Dung Chủng chỉ là hạng trung, đây mới chính là Phỉ Thúy hạng sang đích thực.

Tư Mã Lâm và Thường Thịnh cũng hết sức vui mừng, Thường Thịnh còn nhìn Tư Mã Lâm rất hâm mộ, cơ hội Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng cũng để cho người khác, đủ để nhìn ra quan hệ hai người bọn họ quả thật rất tốt.

Nhưng khối Phỉ Thúy này giải ra cũng có một phần công lao của hắn, nói thế nào thì hắn cũng tự tay tham dự quá trình giải thạch.

Thời gian từ từ đi qua, Tư Mã Lâm thiết hoàn cắt xong tất cả tầng thạch lại nhấc lên băng chuyền, từ từ lau rửa những mảnh vụn phía trên còn sót lại.

Trong quá trình mài Tư Mã Lâm cẩn thận dị thường, chỉ sợ mài mất một chút Phỉ Thúy, đây chính là Thủy Tinh Chủng, mài đi một chút cũng là tổn thất rất lớn, Phỉ Thúy như vậy nếu so với vàng còn đắt hơn mấy trăm lần.

- Ít nhất có thể làm tám đến chín chuỗi vòng tay, nếu tiết kiệm, mười chuỗi cũng không có vấn đề gì!

Vị giám đốc có kinh nghiệm chỉ vào Phỉ Thúy nói, khối Phỉ Thúy này không nhỏ, làm vòng tay hoàn toàn không thành vấn đề, còn phải xem sau đó sử dụng thế nào cho tốt nhất, điểm này thì không phải chuyện mà Lý Dương quan tâm.

- Giải xong rồi, Lý lão đệ, giả cậu!

Tư Mã Lâm nặng nề thở ra một hơi, cầm Phỉ Thúy trên tay đưa cho Lý Dương, trong mắt của hắn chỉ có ý muốn thưởng thức, không có bất kỳ lưu luyến nào, có thể tự tay giải ra một khối Phỉ Thúy như hắn đã vô cùng hài lòng.

- Cám ơn anh Tư Mã đại ca, có thể giải ra Thủy Tinh Chủng cũng đều dựa vào vận khí của anh!

Lý Dương nhận lấy Phỉ Thúy, cười ha ha gật đầu một cái, thuận tiện thổi phồng Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm lập tức phá lên cười, điều này lại khiến cho tay hắn ngứa ngáy, suy nghĩ quay trở lại có nên đi mua thêm mấy khối nữa hay không, vô luận trướng hay nhảy qua cũng không quan hệ.

Thật ra thì hắn cũng hiểu giải ra được Thủy Tinh Chủng thật ra thì là công lao của Lý Dương, nhưng dù sao Phỉ Thúy cũng là xuất hiện từ trên tay hắn, nói trong lòng Tư Mã Lâm không có một chút kiêu ngạo thì cũng không thể nào.

- Lý tiên sinh, chúc mừng!

Lâm Lang cười đi tới bên Lý Dương, khối nguyên liệu da voi hắn tính toán còn là thấp, còn Lý Dương rất biết mua, dám dùng giá cao như vậy mua lại khối nguyên liệu này.

Lúc này Lâm Lang không còn một chút coi thường Lý Dương nữa, trong lòng Lâm Lang vô cùng hiểu, người tên Lý Dương trước mắt này quả thật có thực lực ngang hàng Phỉ Thúy vương, hoặc là nói hắn hoàn toàn hơn Phỉ Thúy vương, cũng không biết được.

Điều này cũng làm cho Lâm Lang không thể không tin, trên cái thế giới này thật sự có đại tài, đại tài không thể dùng tư tưởng thường nhân mà đi đo đếm.

Cùng đại tài như vậy sống cùng thời đại, Lâm Lang cũng không biết là may mắn hay là bi ai.

- Cám ơn Lâm tiên sinh, khối Phỉ Thúy này tôi định sẽ bán đi, Lâm tiên sinh nếu có hứng thú thì có thể chờ một chút, tôi giải tất cả Phỉ Thúy ra ngoài rồi làm tiếp một lần đấu giá tư nhân!

Lý Dương mỉm cười gật đầu, bán Phỉ Thúy là quan trọng nhất, còn có tam đại chính là trong buổi đấu giá cuối cùng. Không có tiền, hắn làm thế nào đi đấu giá những nguyên liệu kia, chất lượng nếu so với hôm nay còn tốt hơn, trong đó cũng có nhiều hơn nguyên liệu khiến cho Lý Dương suy nghĩ.

- Lý tiên sinh, anh không nói ta cũng sẽ không đi, Thủy Tinh Chủng à, đoán chừng Lý tiên sinh anh chính là người bán Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy nhiều nhất phiên giao dịch.

Lâm Lang cười to một tiếng, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường cũng sửng sốt một chút, sau đó cùng nhau nhìn Lý Dương chằm chằm.

Những lời này Lâm Lang nói không sai, giao dịch Phỉ Thúy lần này Lý Dương coi là bán ra hai khối Thủy Tinh Chủng, không người nào có thể so sánh. Không tính là giao dịch, coi là tổng số thì Lý Dương bán đi không ít Thủy Tinh Chủng, Phỉ Thúy vương giải ra Thủy Tinh Chủng nếu so với Lý Dương nhiều hơn rất nhiều, nhưng trước đó rất lâu hắn cũng là giải cho người khác, sau lại lại có rất nhiều tự dùng, thực sự bán đi cũng không có nhiều như vậy.

Tại buổi giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, Phỉ Thúy vương lại càng không có bán ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy.

- Lâm tiên sinh quá khen!

Lý Dương sờ sờ lỗ mũi, trong lòng âm thầm tính toán, Lâm Lang vừa nói như thế hắn mới nhớ tới, Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy hắn bán đi quả thật không ít, tiền đồ hắn có hôm nay, phần lớn cũng là do Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy mang đến cho hắn.

Nam Dươg một khối, Bình Châu hai khối, ở Bắc Kinh giải ra hai khối cũng được Trịnh Khải Đạt cho đấu giá, người mua chính là do Lâm Lang phái đi, giá sau cùng cao gần bảy ngàn vạn, người của An Thị và Thiệu Thị cũng đều tham gia, cuối cùng chỉ mua mấy món đồ cổ trở về.

Bọn họ đi tham gia buổi đấu giá, cũng không tiện tay không mà quay về, dù sao đây là việc buôn bán của Lý Dương.

Tính thêm hai khối nữa bán ở giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, Lý Dương trước sau tổng cộng bán đi sáu khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, đây không coi là thỉnh thoảng giải ra Phỉ Thúy được.

Một năm, giải ra gần mười khối Thủy Tinh Chủng, bán đi sáu khối, thành tích như vậy chính là Phỉ Thúy vương cũng chưa đạt được.

Cái danh Bắc Ngọc Thánh này cũng coi là hoàn toàn xứng đáng.

Lắc nhẹ đầu, Lý Dương đưa Phỉ Thúy giao cho Lưu Cương, lại ôm lấy một khối nguyên liệu khác đi tới bên máy giải thạch, còn cố định lại khối nguyên liệu.

Cố định xong, Lý Dương còn thở hổn hển mấy, gần đây thiếu rèn luyện, ôm nguyên liệu hơn hai mươi Kg đã có chút mệt.

- Đây là nguyên liệu số 07333?

Người có biết khối nguyên liệu này, lập tức quát to lên, làm gió làm bão lớn nhất hôm nay không phải là nguyên liệu da voi Ngọc vương, cũng không phải là khối ẩn chứa Thủy Tinh Chủng kia, mà là này khối không thế nào rời mắt số 07333 này.

Tám trăm vạn đồngro, tám ngàn vạn nhân dân tệ, sau khi kết thúc đấu giá vô số người chung quanh hỏi đây rốt cuộc là khối nguyên liệu thế nào.

Khi biết được giá niêm yết của khối nguyên liệu này chỉ có tám vạn, rất nhiều người phản ứng đầu tiên chính là không tin, giao dịch Phỉ Thúy Myanmar có rất nhiều nguyên liệu cao cấp cao gấp mấy lần, thậm chí có vài nguyên liệu giá tiền có thể tăng lên gấp mười lần, giống như nguyên liệu da voi cũng tăng gấp mười lần.

Nhưng tăng mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần cũng khiến người ta kinh người, giá niêm yết tám vạn, giá sau cùng là tám trăm vạn, đây chính là tăng gấp trăm lần, khối nguyên liệu này lập tức liền trở thành tiêu điểm của mọi người.

Bây giờ rất nhiều người thấy khối nguyên liệu này sắp được giải tại chỗ, không tránh có nhiều kích động.

Một số người cũng nhìn Lý Dương - người trẻ tuổi này một cách hâm mộ, nguyên liệu da voimột ngàn một trăm vạn, nguyên liệu số 07333 tám trăm vạn, cộng thêm những nguyên liệu khác, Lý Dương bỏ ra khẳng định vượt qua hai ngàn vạn đồngro.

Hai ngàn vạn đồngro, chính là hai ức nhân dân tệ, còn trẻ như vậy liền có nhiều tiền như vậy, tiền đồ tương lai càng thêm bất khả hạn lượng.

Vẻ mặt cũng trở nên chuyên chú hơn, giống hắn còn có Thiệu Ngọc Cường, Lý Dương muốn tại chỗ giải ra khối nguyên liệu này, e cũng là nguyện ý lớn nhất của hai người bọn họ, hai người khát vọng nhất chính là biết biểu hiện cuối cùng của khối nguyên liệu này như thế nào.

Khối nguyên liệu này thuộc loại nguyên liệu tạp bì, nghĩa là có lớp vỏ rất mỏng, là một loại biểu hiện rất tốt.

Lớp tạp bì rất giống vỏ cây, dáng vẻ nhìn không đẹo mắt, nghiêm khắc mà nói, nguyên liệu Phỉ Thúy tốt bề ngoài phần lớn khó coi, da voi, da hoàng lê cũng là như vậy, nguyên liệu thượng đẳng dáng vẻ hơi khá hơn một chút như là bạch diên thì sờ vào nguyên liệu kiểu này cúng thấy cảm giác rất thô.

Ban đầu Vương Giai Giai lấy bề ngoài nguyên liệu làm tiêu chuẩn đi chọn lựa nguyên liệu, vừa bắt đầu kết quả đã không có gì hay.

Phía trên khối nguyên liệu này cũng có đường vân không, nhưng cũng may cũng là đủ lớn, cũng không ảnh hưởng lớn, ngoài ra còn có một vài đường vân ngoằn nghèo, chỉ nhìn từ bề ngoài xem quả thật rất tốt, ở quốc nội tuyệt đối ở trăm vạn trở lên, hoặc là mấy trăm vạn.

*****

Đáng tiếc nhất trên khối nguyên liệu này chính là cái mặt cắt, vị trí cắt rất quan trọng, là một chỗ rất trọng yếu trên nguyên liệu. Có thể thấy được người lựa chọn hạ đao cũng là một chuyên gia cược thạch có kinh nghiệm phong phú, một đao kia nếu là cắt ra Phỉ Thúy hoặc là tầng màu bạc, giá niêm yết cũng sẽ không là tám vạn đồngro, ít nhất cũng là hai mươi vạn đồngro trở lên.

Trên mặt cắt không có gì cả, lại là vị trí mấu chốt, tự nhiên sẽ ảnh hưởng giá trị cả khối nguyên liệu.

Vị chuyên gia cược thạch kia có thể cũng là chột dạ, không dám tiếp tục hạ đao, trực tiếp đưa khối nguyên liệu này đến giao dịch Phỉ Thúy, đoán chừng vì chuyên gia này thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, khối này có thể bán giá cao như vậy.

Lý Dương cố định xong khối nguyên liệu, liền trực tiếp ấn đao, cũng không có vẽ đường cắt.

Hôm nay không vẽ đường cắt liền cắt đã trở thành đặc sắc của Lý Dương, trừ phi nhờ người khác giúp một tay hắn mới đi vẽ đường cắt, giống như mới vừa rồi để cho Tư Mã Lâm giải thạch vậy.

Dựa vào độ thuần thục giải thạch của hắn bây giờ, tự mình giải thạch phải vẽ đường cắt thuần túy là hành động thừa.

- Rọet ...

Âm thanh chói tai của máy giải thạch lần nữa vang lên, tiếng nghị luận của người chung quanh ít đi một chút, nhân viên quản lý mang theo máy ảnh chạy qua bên này, bọn họ vừa nghe nói Lý Dương lại giải ra được một khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, rất hối hận tại sao không tới đây sớm một chút.

Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, chụp lại làm thành bức tuyên truyền tuyệt đối có thể kích thích người nhiều hơn.

Lý Dương đeo kính giải thạch lên, đang chuyên chú nhìn vào lưỡi dao, khi lưỡi dao cắt qua lớp vỏ còn mang theo lớp bùn thạch, lớp bùn thạch cũng không có màu lục xuất hiện, điều này làm cho Tư Mã Lâm và Thường Thịnh cũng có chút căng thẳng.

Khối nguyên liệu này giá trị cao gần tám ngàn vạn nhân dân tệ, thật cược thua thì tương đương với khổ cực của Lý Dương mấy năm trước cũng uỗng phí, tiền kiếm được lập tức liền đi ra ngoài, bản thân cược thạch chính là một hành động rất nguy hiểm.

Giờ khắc này chung quanh an tĩnh dị thường, chú ý của mọi người đối với khối nguyên liệu này đã vượt qua khối Thủy Tinh Chủng vừa rồi. Chuyện giá niêm yết và giá sau cùng chênh lệch hơn trăm lần mấy lần tổ chức cũng chưa chắc xuất hiện, chỉ một điểm này liền khiến mọi người hứng thú lên.

Khối nguyên liệu này nặng hơn hai mươi Kg, không coi là nhỏ, Lý Dương lựa chọn chính là bám sát lớp vỏ, chỗ tương đối mỏng, cắt rất có bài bản.

Sáu bảy phút sau, một đao kia Lý Dương liền cắt xong, hai nửa khối còn chưa tách ra, rất nhiều người chung quanh liền vội vàng nhếch cổ lên trước. Phía sau còn có nhiều người không thấy được tình huống bên trong, còn có một vài người nghĩ cách tìm kiếm vật phẩm cao, muốn nhìn thấy tình huống bên trong đầu tiên.

- Rọet...

Nguyên liệu bị cắt ra làm đôi, Thường Thịnh bê một chậu nước tới rửa sạch mặt cắt, mới vừa rửa một nửa, chân mày hắn không nhịn được liền nhíu lại.

Tư Mã Lâm vội vàng bu lại, sắc mặt trong nháy mắt rất khó coi, còn rất lo lắng liếc mắt nhìn Lý Dương.

Trên hai mặt cắt, đều có một nửa là tầng thạch, một nửa khác còn lại là một tầng màu sương, đáng tiếc chính là tầng này cũng không phải là màu sương trắng mọi người yêu thích, mà là màu hồng rất ít thấy.

Màu hồng và đen đều giống nhau được cho là loại biểu hiện không tốt, màu hồng thường bám ngoài vỏ, chạy từ trong ra ngoài, có lúc còn tệ hơn so với màu đen. Khối nguyên liệu này vừa bắt đầu một đao kia nếu là cắt ra tầng màu hồng, sợ rằng ngay cả tám ngàn đồngro giá niêm yết cũng không đáng.

- Thua rồi!

- Thật là đáng tiếc!

- Giá niêm yết tám vạn tăng đến tám trăm vạn, hắn có phải nghĩ đang dùng nhân dân tệ nên tính nhầm hay không?

Người chung quanh lập tức huyên náo lên, rất nhiều người lại nói ý kiến cùng suy đoán của mình. Suy đoán Lý Dương nghĩ dùng nhân dân tệ đấu giá rất nhanh bị người bên cạnh phản bác, khối nguyên liệu này trước bị đẩy tới hơn một trăm vạn đồngro, nếu là làm thành nhân dân tệ thì giá cũng là hơn một ngàn vạn đồng, chứ không phải là tám trăm vạn.

Chân mày Lâm Lang nhíu thật chặc, còn nhẹ nhàng lắc đầu.

Cái tầng màu hồng này là kết quả hắn không nghĩ tới, bây giờ Lâm Lang cũng không coi trọng đối với khối nguyên liệu này lắm.

Cái đặc thù tiềm ẩn đó nói cho hắn biết khả năng có thể xuất Phỉ Thúy rất lớn, nhưng không phải là trăm phần trăm. Khối nguyên liệu này không giải ra Phỉ Thúy thì khả năng có thể tính không tới mười phần trăm, Lý Dương vô cùng xui xẻo mới gặp được mười phần trăm này.

Nếu thật là như vậy, Lý Dương cũng coi là giúp hắn thoát một lần tai họa, trong lòng Lâm Lang thầm có suy nghĩ may mắn, đồng thời còn có chút hả hê.

Mấy ngày này nhìn Lý Dương cuộc trướng, trong lòng Lâm Lang mơ hồ cũng có chút ghen tỵ, chỉ có điều cho tới bây giờ không có biểu hiện ra mà thôi. Đây cũng là một loại tình cảm thường tình, tỷ như có người thấy người bạn bên cạnh đột nhiên mua vé số trúng thưởng năm trăm vạn, phải chúc mừng nhưng đồng thời trong lòng nhất định sẽ có chút khó chịu, suy nghĩ tại sao người trúng thưởng không phải là mình.

Chân mày Thiệu Ngọc Cường còn nhíu chặt hơn, không phải hắn nghĩ tới Lý Dương, mà là sư phó của mình – Phỉ Thúy vương.

Đây chính là một trong những Phỉ Thúy nguyên liệu trọng điểm mà Phỉ Thúy vương chọn lựa, chỉ xếp sau khối nguyên liệu da voi, thất bại như vậy không nên xuất hiện cùng Phỉ Thúy vương, Phỉ Thúy vương không phải là chưa từng cược thua, nhưng ít ra mấy năm này Thiệu Ngọc Cường chưa thấy sư phó thất bại.

- Lý lão đệ, không cần để ý, chúng ta còn có rất nhiều cơ hội!

Tư Mã Lâm suy nghĩ một chút, còn nhỏ giọng nói với Lý Dương một câu, điều này khiến mọi người suy nghĩ nhiều như vậy, trong khi thời gian cũng chưa trôi qua bao nhiêu, Lý Dương chỉ đang tự định liệu hạ một đao nữa từ nơi nào, còn chưa cố định lại nguyên liệu.

- Sao vậy?

Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, lập tức hiểu ý của Tư Mã Lâm, ngay sau đó lắc đầu cười cười, khối nguyên liệu này có chút kỳ quái, bên trong không có lớp sương trắng chỉ có màu hồng, nhưng màu hồng lại có tác dụng như màu sương trắng, phía dưới màu hồng chính là Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cao cấp. Lý Dương sớm biết kết quả nên cũng không có bất kỳ để ý, nhưng trong mắt người không biết tình huống ở đây thì cũng là cược thua, còn là một lần đại thua, thậm chí có thể là thua trắng.

- Tư Mã đại ca, không sao, chẳng qua là chút màu hồng, anh cũng đừng quên, trong màu đen em cũng từng giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đấy!

Lý Dương cười nói một câu, rất nhanh cố định lại nguyên liệu.

Tư Mã Lâm thoáng sửng sốt một chút, vẻ lo lắng trên mặt bớt đi rất nhiều, trong lòng cũng mơ hồ dâng lên một tia hy vọng mới.

Chuyện lần trước Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục ở Bình Châu, Tư Mã Lâm bọn họ đã nghe nói, khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương lục kia được làm thành vòng Quan Âm, đến nay Lý Dương vẫn còn đeo trên cổ.

Bọn họ cũng đều biết, khối Phỉ Thúy đó Lý Dương mua có mang một đường vân màu đen. Cược vào khối nguyên liệu đó, không ai biết là kết quả cuối cùng thế nào, biểu hiện khá hơn nữa cũng có thể sẽ nhảy qua, biểu hiện kém nhất cũng có có thể sẽ thành tốt, biến hóa khó lường.

Suy nghĩ một chút sự tin tưởng mà Lý Dương từng mang đến cho hắn, Tư Mã Lâm từ từ gật đầu một cái, hắn yên lặng đứng bên người Lý Dương, muốn giúp Lý Dương đem khối nguyên liệu này hoàn toàn giải ra ngoài.

Những người chung quanh đó cũng không có lòng tin lớn như vậy đối với Lý Dương, rất nhiều người cũng mang có một chút hả hê, một lần bồi thường tám ngàn vạn nhân dân tệ, ở giao dịch Phỉ Thúy mất nhiều như vậy cũng là người đầu tiên.

Đặc biệt là mấy ngày này phần lớn người thấy Lý Dương giải thạch, cũng biết Lý Dương mỗi lần ra tay trướng kiếm không ít tiền, đều sớm có sự hâm mộ cùng ghen tỵ sâu sắc, bây giờ rốt cục cũng thấy Lý Dương mất một lần, trong lòng họ thậm chí còn có cảm giác sảng khoái.

Đi mãii ở bờ sông, nào có ai không ướt giày (= Đi đêm lắm có ngày gặp ma ^^), anh cược tăng nhiều như vậy, rốt cục cũng phải thua đau một lần.

Nghe những người này nói, Lý Dương căn bản không muốn phản ứng lại, Vương Giai Giai lại cẩn thận kéo kéo Lý Dương, thấy thần sắc tự tin của Lý Dương, lo lắng trong lòng nhất thời biến mất.

Còn Lưu Cương, vẫn đang giữ khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, hắn không có suy nghĩ khác, Lý Dương ra giá cao mua nguyên liệu, cũng chưa từng thua trắng.

- Rọet...

Lưỡi dao lần nữa đè xuống, âm thanh chói tai từ máy giải thạch không thể ngăn chận người chung quanh nghị luận, rất nhiều người cũng kể lại đầu đuôi câu chuyện cho bạn bè, khối nguyên liệu tăng gấp trăm lần, cuối cùng cũng là đại thua, đây chính là một đề tài đàm luận không tồi.

Lần này Lý Dương chọn vị trí là hơi thiên một chút vào bên trong, là dọc theo màu hồng, phía sau tầng màu hồng này có rất nhiều Phỉ Thúy, nhưng tầng thạch bên cạnh không có bất kỳ tác dụng nào, Lý Dương phải cắt đứt tầng này ra trước mới được.

Thời gian cắt đao kia lâu hơn một chút, người chung quanh vẫn còn đang nghị luận, khi rất nhiều người còn nói đây đúng là một khối nguyên liệu thua trắng, một đao kia của Lý Dương rốt cục cũng xong rồi.

- Roẹt...

Mặt cắt bị tách ra, Thường Thịnh tiến lên trực tiếp hất một chậu nước, nước trong làm mặt cắt sạch tương đối, dáng vẻ bên trong đã hoàn toàn có thể được người ngòai thấy rõ ràng.

Một người nam trung niên đang nói chuyện với người đối diện vừa lúc quay đầu lại, thấy mặt cắt vừa rửa sạch kia trước hết. Sau khi nhìn thấy mặt cắt này, thân thể người này chợt run run, giống như gặp quỷ hiện hình đứng ngây ở nơi đó, không nhúc nhích nhìn mặt cắt khối nguyên liệu trước mặt.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)