Vay nóng Homecredit

Truyện:Thần Y Thánh Thủ - Chương 0413

Thần Y Thánh Thủ
Trọn bộ 1025 chương
Chương 0413: Không hổ danh là đại phái danh môn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1025)

Siêu sale Shopee


Mười viên linh dược, năm món vũ khí lợi hại.

Chẳng cứ Trương Dương mà ngay cả Khúc Mỹ Lan cùng những người khác trong sảnh khi nghe xong đều sửng sốt, Khúc Mỹ Lan còn có chút không dám tin tưởng nhìn sư phụ của mình.

Làm như vậy chẳng phải là tham lam quá độ sao? Điều này đơn giản chẳng khác gì ép bọn Trương Dương trở mặt với hai đại môn phái, bọn hắn đồng ý mới là lạ.

Mụ già ngồi trên đài cao, sau khi nói xong cười ha hả, nhìn chằm chằm vào Trương Dương và Long Phong.

Tay Long Phong đã cầm chiếc roi Tuyết Tiên giắt ở eo, mụ già này thật sự đáng giận, dám đòi hỏi Hiên Viên thế gia trực tiếp xuất ra năm món vũ khí lợi hại.

Đừng nói là năm món, dù là một món thì Hiên Viên thế gia cũng không có khả năng đồng ý yêu cầu của bà ta. Rõ ràng bà ta không coi Hiên Viên thế gia ra gì.

Khi anh ta sắp không nhịn nổi, muốn động thủ thì Trương Dương đột nhiên ấn tay xuống vai anh ta.

- Tôi hiểu rồi. Xem ra khi chúng tôi đến đây, bà đã có ý muốn đưa ra điều kiện này với chúng tôi, dù chúng tôi không muốn đồng ý thì cũng phải đồng ý.

Trương Dương chậm rãi nói, lúc này Long Phong đã bình tĩnh lại.

Bây giờ anh ta đã hiểu dụng ý cua mụ già này.

Thực ra khi bọn hắn tự giới thiệu thì mụ già này đã nảy ra ý nghĩ lợi dụng xuất thân danh môn của hai người thanh niên trẻ người non dạ để vơ vét ít của cải.

Mụ muốn mượn cớ vơ vét tài sản, nếu không được thì cũng không phải giao phương pháp giải độc ra.

- Chàng trai thông minh, như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra. Biết như vậy sao còn ngu ngốc tự dẫn xác đến chỗ ta?

Mụ già cười lớn, nói. Trương Dương đã đoán đúng suy nghĩ thật sự của mụ ta.

Khi có tin từ cửa báo về, mụ ta đã biết có dê béo tự lên đến tận cửa rồi.

Thánh Y nhất mạch, Hiên Viên thế gia đều là những thế lực khủng bố mà người ngoài không dám dây vào, nhưng mụ ta thì không sợ.

Chỗ bọn họ ở đây là Nam Cương, không phải ở Trung Nguyên đại lục, nếu đắc tội với hai đại môn phái này thì cùng lắm là đổi sang núi khác tiếp tục lánh đời tu luyện.

Núi Nam Cương nhỏ bé có vài chục người, nếu bất đắc dĩ phải đổi sang đỉnh núi khác thì cũng rất đơn giản.

Còn về phần hai con dê béo này, mụ chắc chắn sẽ làm thịt được, khiến hai đại môn phái kia phải xuất bảo bối ra.

Thứ mà bọn họ am nhiểu nhất chính là loại sâu độc gì đó, chỉ cần thả sâu độc cắn hai người này thì bọn hắn sẽ phải ngoan ngoãn mang những thứ mụ muốn dâng cho mụ ở nơi đã được chỉ định.

Đến lúc đó mụ chỉ cần cử người đi lấy là được, không cần cả trực tiếp ra mặt.

Người của hai đại môn phái dù có tức giận cũng không làm gì được.

Đây cũng là lí do mà mụ dám cướp thịt từ miệng hổ. Nếu không phải như vậy thì đừng nói là hai đại danh môn thế gia, cho dù là một thôi mụ cũng không dám khinh khi đắc tôi.

Ngoài ra còn một nguyên nhân mà Trương Dương không biết.

Đó chính là hai người bọn hắn quá trẻ tuổi, trẻ tuổi như vậy thì thường nói lên thực lực không đủ, mụ già này tuyệt đối có thể khống chế được bọn hắn nên mới làm như vậy.

Ở trong mắt của mụ, hai thằng ranh mới hơn hai mươi tuổi đầu, cho dù sinh ra ở đại danh môn thì cũng không có cái gì đáng sợ, thậm chí không cần mụ phải đích thân rat ay, ba đệ tử ngồi kia của mụ cũng đủ sức thu phục bọn hắn, đến lúc đó dùng sâu độc khống chế thì bọn hắn không muốn nghe lời cũng không được.

- Không ngờ Mỹ Lan lần này ra ngoài lại dẫn về được hai con dê béo như vậy. Lần này cô tự tiện dẫn người ngoài lên núi, ta tha tội cho cô, nhưng nếu còn lần sau tái diễn thì tất sẽ cho cô vạn "Cổ" xuyên tim.

Mụ già lại cười hô hố nghe rất khủng bố, nói với giọng vô cùng đắc ý.

Khúc Mỹ Lan hơi sững sờ, lập tức có chút hoảng sợ đưa mắt nhìn Trương Dương.

Không biết vì sao trong lòng của cô ta luôn có một loại cảm giác bất an, có lẽ là Trương Dương gieo vào ấn tượng quá sâu quá sâu làm cho cô ta sinh ra phản xạ sợ hãi Trương Dương, cho rằng Trương Dương là không thể chiến thắng.

- Thưa sư phụ, hai tên nhãi con này cũng rất khá, xin hãy giao cho đệ tử xử lý!

Một người phụ nữ chừng ba mươi sáu tuổi chắp tay đứng lên nói với mụ già.

Nói xong, cô ả còn quay đầu lại nhìn Trương Dương và Long Phong như muốn ăn tươi nuốt sống bọn hắn.

- Nhị tỷ không thể tham ăn một mình như vậy chứ! Tôi cảm thấy tên mặc áo đen cũng ngon lành lắm, xin hãy nhường lại cho tiểu muội này chơi một hồi rồi sẽ trả lại cho tỷ.

Một cô ả chừng ba mươi lăm tuổi bên cạnh cười khanh khách nói, người Long Phong lập tức nổi da gà.

Hai chị già này đều cao không nổi mét rưỡi, vừa già lại vừa xấu, không ngờ lại dám ở đây đưa ra chủ ý xử lý anh ta và Trương Dương.

- Muốn chết à?

Long Phong rốt cuộc không nhịn nổi, rút roi Tuyết Tiên ra quăng về phía một ả béo, lần này Trương Dương không ngăn cản anh ta.

Đã mất mặt như vậy thì sớm muộn gì cũng phải động thủ, để Long Phong thử thực lực của những người này trước cũng tốt.

Ở đây người thực sự có thực lực cũng chỉ có bốn ả ngồi đây, trong số đó, Trương Dương gườm nhất chính là mụ già kia.

- Bạch!

Một roi của Long Phong vô cùng nhanh và mạnh, tức thì đã bay đến. Nếu không phải chị ả kia phản ứng nhanh thì roi này đã vung đến đã đánh trúng vào mặt ả.

Ngay cả như vậy cũng đủ làm cho cô ả vừa kinh vừa sợ, ả không ngờ tốc độ của Long Phong lại quá nhanh như vậy.

- Vũ khí lợi hại!

Chị ả hơn bốn mươi tuổi vẫn ngồi im nãy giờ, ánh mắt sáng quắc lên, thốt lên một câu.

Cây roi Tuyết Tiên của Long Phong tuyệt đối thuộc loại vũ khí lợi hại của Hiên Viên thế gia. Những vũ khí tốt kế thừa hơn hai nghìn năm lịch sử, về cơ bản mỗi đệ tử từ nội công tầng thứ hai trở lên, trong tay mỗi người có một thứ.

Đây cũng là lí do mà mụ già kia đòi hỏi vũ khí lợi hại.

Chiếc roi lợi hại này của Long Phong lập tức thu hút sự chú ý của các cô ả, không chỉ có ba bà chị già mà ngay cả mụ già trên bục cũng mắt hau háu nhìn theo thèm thuồng.

- Sư phụ, thằng nhãi này do con phụ trách thu phục, khi thành công thì phải thưởng vũ khí của hắn cho con nhé! -

Chị già bốn mươi tuổi lập tức đứng dậy vô cùng gấp gáp nói với mụ già kia.

- Đại tỷ, thằng nhãi này rõ ràng tôi tìm thấy trước, thu phục được hắn thì đồ của hắn phải là chiến lợi phẩm của tôi chứ.

Cô ả ngồi ở dưới đất lúc này đã bò lên, thẹn quá quá giận thốt lên. Long Phong không tấn công nữa mà hết sức ngạc nhiên nhìn bọn họ.

Còn chưa đánh nhau mà nội bộ bọn họ đã bị chia rẻ, đấu khẩu nảy lửa vì tranh giành chiến lợi phẩm.

Không thể không nói những người này đều quá tự đại và cũng đều là một lũ rắn chuột vô liêm sỉ như nhau.

- Hãy giành được phần thắng rồi phân chia chiến lợi phẩm sau. Ta nói lão tam, nếu hắn đã tìm cô thì giao cho cô. Nếu cô không xử lý được hắn thì sẽ bị phạt bốn "Cổ".

Mụ già thản nhiên nói với cô ả béo khiến người ả ta run lên, sắc mặt đanh lại.

- Xin sư phụ yên tâm, thằng ranh vắt mũi chưa sạch này tuyệt đối không thành vấn đề.

Sau khi hô lên, cô ả này đột nhiên rút từ giá vũ khí ra một chiếc gậy răng sói cầm trong tay.

Tay múa gậy răng sói, cô ả rống lên kì quái rồi lao về phía Long Phong.

Long Phong nhảy từ chỗ ngồi ra ngoài, tay vung roi đánh đến.

- Vun vút!

Cây roi Tuyết Tiên của Long Phong không ngừng phát ra tiếng vun vút, Khúc Mỹ Lan lúc này sợ quá núp ở một bên trong sảnh.

Nếu cô ta tiếp tục ở lại đó thì sớm muộn cũng bị liên lụy, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

Cây roi của Long Phong được phóng đến với tốc độ rất nhanh, cô ả kia chỉ đỡ được vài đòn đã bị Long Phong cuốn mất chiếc gậy răng sói.

Trương Dương vẫn chú ý quan sát cô ả này, lúc này hắn mới lặng lẽ gật đầu.

Cô ả ba mươi tuổi này có thực lực cũng khá, đạt được nội công kì đầu tầng thứ hai, ở nơi khác đã là thành tích rất khá rồi.

Phải biết rằng ngay cả Trương Dương đời trước khi không có linh dược tu luyện nội công cũng chỉ đạt được nội công đỉnh cao trung kì mà vẫn chưa đột phá được đến kì sau tầng thứ hai.

Khi đó tuổi của Trương Dương còn nhiều hơn cô ả này một chút.

Điều này cho thấy thực lực của môn phái này cũng không yếu, cô ả có được thực lực như vậy thì thực lực của mụ già hẳn phải càng mạng hơn.

Chẳng trách mụ dám giam cầm bọn đàn bà kia làm của riêng.

Thực lực nội công tầng thứ hai rất mạnh nhưng không sánh bằng Long Phong, chí ít thì Long Phong cũng cao hơn hai bậc.

Nội công kì sau tầng thứ hai của Long Phong đã tu luyện rất vững vàng, chắc chắn thắng được cô ả này.

- Á!

Trương Dương đang suy nghĩ thì roi của Long Phong đã đánh trúng ả béo và lập tức cuốn lấy cô ả sang.

Sau khi cuốn lại, Long Phong cũng không khách khí vả cho một cái tát nổ đom đóm mắt khiến cô ả hôn mê tại chỗ và đạp chân lên người cô ả.

Một chân giẫm trên người ả béo, ánh mắt Long Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm mụ già trên bục cao.

Mụ già lúc này đang ngạc nhiên vì không ngờ đệ tử của mình lại bại trận nhanh chóng như vậy, càng không ngờ Long Phong lại lợi hại như vậy.

Long Phong xuất thân từ Hiên Viên thế gia, là danh môn hàng đầu không phải chỉ là hư danh. Bất luận về mặt võ công hay kĩ thuật thì nội công mà anh ta tu luyện đều mạnh hơn hẳn cô ả này.

Hơn nữa thực lực của anh ta mạnh hơn cô ả này nhiều, chiến thắng cô ta là chuyện rất bình thường.

Từ khi hai người giao đấu đến khi Long Phong hạ gục cô ả này thực ra cũng chỉ mất hơn một phút đồng hồ.

Thời gian quá nhanh, thế nên tất cả mọi người còn không kịp phản ứng, khi hiểu ra chuyện gì thì trận đấu đã kết thúc.

Long Phong giải quyết một người trong số các chị già nhanh như vậy cũng làm cho hai chị già còn lại không dám khinh khi coi thường nữa.

- Nội công kì sau tầng thứ hai không hổ danh là đệ tử của đại phái danh môn.

Mụ già đột nhiên cắn răng nói một câu, hai chị già đứng ở đó đều kinh hãi liếc nhìn mụ một cái.

Ba chị già này đều là đệ tử chân truyền của mụ, người có thực lực mạnh nhất chính là chị già bốn mươi tuổi, đath đến nội công kì sau tầng thứ hai, vẫn chưa đột phá lên nội công tầng thứ ba.

Tiếp đến là cô ả hơn ba mươi tuổi kia là nội công kì đầu tầng thứ hai, sắp đột phá lên trung kì tầng thứ hai. Cô ả cũng là người tu luyện tương đối chậm trong ba người.

Lão Tam vừa bị Long Phong đánh gục chính là ả béo, cũng là nội công kì đầu tầng thứ hai. Cô ả nhỏ tuổi hơn lão Nhị rất nhiều nhưng đã đạt được trình độ tương đương.

Vì thế lão Tam nhiều lần được sư phụ khích lệ. Hai ả cũng vì điều này mà bất luận là vật gì cũng đều muốn tranh giành với nhau. Do đó khi lão Nhị nhắm được Long Phong, cô ả kia mới cố tình nhảy ra tranh, kết quả bị Long Phong đánh gục ngay tại trận.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1025)