← Ch.0533 | Ch.0535 → |
- Nếu đã quyết định xong rồi, vậy thì lần tỷ thí này chi bằng hãy bắt đầu đi thôi!
Lý Lương lại cười nói, tuy có chút không như ý định, nhưng ít nhất kết quả cũng nằm trong tính toán của bọn họ, thêm một Trương gia cũng chỉ nhiều thêm một người.
Hơn nữa lại là một thanh niên 20 tuổi, cho dù thiên phú tốt, nhưng tuổi đó thì làm được gì, hắn căn bản không hề lo lắng.
Hắn đang cười nhưng lại không biết Lý Trường Phong ở phía sau lại đang rất lo lắng.
Anh ta hiểu về Trương Dương, chỉ là anh ta đã xem Trương Dương là bạn của mình, nên không hề nói với bên ngoài về tình hình của hắn.
Thi đấu với Long gia là vì hàng nghìn năm nay không phục vị trí thứ nhất của Long gia, Lý gia muốn cùng với Hô Diên gia kéo Long gia xuống, đây là cuộc đấu tranh giữa các gia tộc lớn, quan hệ giữa anh ta với Long Phong sẽ bị ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng đó cũng không lớn lắm.
Mọi người đều là người đã trưởng thành, hiểu rằng có những việc không phải nằm trong khả năng khống chế của họ.
Nhưng kéo Trương Dương vào thì lại không như thế, Trương Dương nói là đại diện cho một gia tộc, thực tế cũng chỉ có một người.
Quan trọng nhất là, hắn biết thực lực của Trương Dương, Trương Dương chính là một quái nhân, đừng thấy trẻ như vậy nhưng lại đã là cao thủ tam tầng, lại có linh thủ đi theo, bất kể một đệ tử trẻ tuổi nào của Lý gia bọn họ cũng không phải là đối thủ của Trương Dương.
Điều này anh ta rất muốn nhắc nhở Lý Lương, Lý Lương là chú của anh ta, nhưng vì vị trí của anh ta hơi xa nên không có cách nào để nói.
Tuy nhiên cho dù có nói cũng vô ích, Lý Lương đã đưa ra lựa chọn, da mặt ông ta có dày cũng không có cách nào thay đổi được.
- Đừng vội, đại hội lần này của Long gia đã biến thành cuộc tỷ thí lớn của năm gia tộc lớn chúng ta, đương nhiên phải thay đổi cách thức.
Long Hạo Thiên mỉm cười, đứng dậy rồi từ từ nói.
Long Hạo Thiên lại nói tiếp:
- Trong những đệ tử trẻ tuổi từ mười tám đến ba mươi của Long gia chúng tôi, người đạt tới nội kình nhị tầng tổng cộng có mười lăm người, cộng thêm Trương Dương của Trương gia là mười sáu người, đệ tử trẻ tuổi của ba nhà các người lần này đến cũng vừa khéo là mười sáu người, số người của hai bên như nhau.
Lý Lương bọn họ cũng chậm rãi gật đầu, đệ tử trẻ tuổi của Lý gia lần này đến là sáu người, Hô Diên gia năm người, Hoa gia năm người, cộng lại cũng vừa đủ mười sáu người.
Long Hạo Thiên lại nói:
- Số người của hai bên bằng nhau, nếu từng đôi một tỷ thí thì e rằng sẽ mất rất nhiều thời gian, hôm nay cũng không chắc sẽ có thể kết thúc, chi bằng lấy hình thức Lôi đài để tỷ thí, Long gia và Trương gia chúng tôi bày Lôi, các ông lên đài đánh Lôi, người thắng có thể ở lại trên đài, tuy nhiên mỗi người thắng nhiều nhất cũng chỉ được tiếp tục khiêu chiến ba lần, sau ba lần phải nghỉ ngơi, cuối cùng ai ở lại được trên đài thì người bên đó chiến thắng.
Long Hạo Thiên chậm rãi nói ra suy nghĩ của ông ta, Lý Lương và Hô Diên Bằng lại nhìn nhau.
Vốn là bắt cặp từng đôi tỷ thí, bây giờ lại biến thành hình thức Lôi đài, bọn họ cũng không biết được vì sao Long Hạo Thiên lại thay đổi như vậy.
Tuy nhiên nhìn từ bên ngoài, bọn họ cũng không hề thiệt thòi, bọn họ mang đến đều là những đệ tử tinh anh, thực lực tổng hợp nhất định thắng Long gia, như vậy lại có lợi cho bọn họ.
Vị trưởng bối dẫn đầu của Hoa gia hơi giật mình, nhưng trên mặt lại hiện ra sự khoái trá, sự khoái trá đó chợt lóe lên rồi biến mất, và lập tức trở lại bình thường.
- Chúng tôi không có ý kiến gì, Hoa huynh ông thấy thế nào?
Lý Lương và Hô Diên Bằng trao đổi ánh mắt xong rồi cùng gật đầu, cuối cùng Lý Lương hỏi vị trưởng bối Hoa gia kia một chút.
- Việc này mọi người quyết định được rồi, Hoa gia chúng tôi không có bất kỳ ý kiến gì.
Vị trương bối Hoa gia rất sảng khoái trả lời, lời nói tỏ ra tán dương ý của Lý gia và Hô Diên gia, cũng không có ý đắc tội với Long gia.
Mọi người quyết định, dù là Long gia các ông hay là hai nhà bọn họ, chỉ cần các ông quyết định thì chúng tôi biểu quyết, lời nói của Hoa gia càng giống như gió chiều nào xoay chiều ấy.
- Tốt lắm, vậy thì quyết định thế đi, làm theo ý của trưởng tộc Long, lấy hình thức Lôi đài để tỷ thí một phen.
Ba nhà thống nhất ý kiến, bọn họ không hỏi gì Trương Dương, trực tiếp đồng ý.
Điều này cũng chứng minh, bọn họ căn bản không xem Trương Dương ra gì, tuy nhiên Trương Dương là Long gia kéo đến làm lá chắn, hoặc cũng có thể nói là kẻ bù nhìn.
- Trương Dương, ý của cậu thế nào?
Bọn họ có thể coi thường, nhưng Long Hạo Thiên thì không thể, Long Hạo Thiên hướng về Trương Dương hỏi.
- Tôi khôn có ý kiến gì!
Trương Dương mỉm cười gật đầu, chủ ý của Long Hạo Thiên thế nào hắn đều hiểu rõ, nếu là Lôi đài, hắn ít nhất cũng bảo đảm ba trận bất bại.
Nếu Long gia có thể đánh ngã rất nhiều người của liên minh tam gia, thì sợ gì đối phương chỉ còn lại ba người, bọn họ cũng có thể chiến thắng, thực lực nội kình tam tầng rõ ràng là cao hơn rất nhiều những người nội kình nhị tầng kia.
Long Hạo Thiên mỉm cười, lại gật đầu:
- Tốt lắm, vậy thì làm như vậy, Long Chính phụ trách bố trí đệ tử của Long gia chúng tôi, nếu người của Trương gia muốn xuất chiến, bất cứ lúc nào cũng có thể.
Long Hạo Thiên cười rạng rỡ, suy nghĩ của Trương Dương cũng chính là tính toán của ông ta.
Ông ta có lòng tin rất lớn đối với Trương Dương, Trương Dương không phải là một cao thủ nội kinh tam tầng đơn giản, hắn đã từng một chiêu đánh bại được Long Cửu, những kẻ nội kình nhị tầng này đâu phải là đối thủ của hắn.
Có Trương Dương ở đây, cũng đồng nghĩa thêm một sự đảm bảo, đặc biệt là trước tình hình Lý gia bọn họ không hiểu rõ về thực lực của Trương Dương.
Lúc này bên phe của Lý gia và Hô Diên gia, có hai ngườ ánh mắt tối sầm, trong lòng lo lắng.
Hai người này chính là Lý Trường Phong và Hô Diên Ngạo Bác, trong lòng bọn họ đều có một dự cảm, bọn họ hiểu rõ thực lực của Trương Dương, chỉ cần một mình Trương Dương thì những đệ tử của bọn họ cũng không thể đối phó được.
Long gia cố ý kéo Trương Dương lên, rõ ràng là đã biết rõ thực lực của Trương Dương, cố ý dẫn dụ hắn cắn câu.
Điều này cũng có nghĩa, bọn họ lần này căn bản không có khả năng chiến thắng.
Đáng tiếc bây giờ hai người có đi nhắc nhở cũng vô dụng, bọn họ chỉ có thể hối hận không sớm nói ra tình hình của Trương Dương.
Bọn họ lúc này chỉ có thể cầu nguyện Trương Dương lên đài muộn nhất, mục đích của bọn họ là nhắm vào Long gia, chỉ cần đánh bại tất cả người của Long gia thì lần này cũng coi như là đã chiến thắng.
Long Chính đứng trên võ đài gật đầu dặn dò:
- Long Chiến, cậu ở trên võ đài trước, đọ sức với các huynh đệ của tam gia.
Long Chiến vừa mới lên võ đài, một đệ tử chuẩn bị tỷ thí, cậu ta là nhị tầng sơ kỳ, 22 tuổi, trong những đệ tử nhị tầng sơ kỳ được xem là một người tương đối tốt.
Đưa cậu ta lên võ đài cũng có thể quan sát thực lực của đệ tử tam gia kia.
- Vâng, đệ tử đã rõ!
Long Chiến trả lời, hiên ngang đứng trên võ đài, nhìn đám đệ tử trẻ tuổi của tam gia.
Dáng vẻ của cậu ta không hề có chút sợ hãi, ánh mắt tỏ ra tức giận, cậu ta may mắn là người đầu tiên lên võ đài, nhất định phải giáo huấn cho những tên đến đây gây rối, cho dù là ai thượng đài, cũng phải giáo huấn cho bọn họ một lần.
Lý Lương và Hô Diên Bằng liếc nhìn, cuối cùng Hô Diên Bằng nói:
- Ngao Ưng, trận này ngươi lên!
Ngao Ưng là một đệ tử nhị tầng sơ kỳ trẻ tuổi của Hô Diên gia, mới chỉ 23 tuổi.
Tuy nhiên cậu ta 19 tuổi đã đột phá đến nhị tầng, trước mắt là giai đoạn quan trọng để từ nhị tầng sơ kỳ lên trung kỳ, luôn khổ luyện đột phá nhưng rất chậm, lần này dẫn theo cậu ta đi một là để mở mang kiến thức cho cậu ta, hai là muốn mượn lực lượng bên ngoài giúp cậu ta hoàn thành đột phá.
Tuổi tác hai người gần bằng nhau, thực lực cũng tương đương, để hai người bắt đầu đấu là phù hợp nhất.
- Vâng!
Hô Diên Ngạo Ưng đứng dậy, cậu ta cao 1m8, nhìn như một thiếu niên rạng ngời.
Cậu ta bay vọt xuống, không đến vài bước đã nhảy lên trên võ đài, đứng đối diện với Long Chiến.
- Tại hạ Long Chiến!
- Hô Diên Ngạo Ưng.
Hai người ôm quyền, dưới sự chỉ bảo của Long Chính, cuộc tỷ thí của hai người nhanh chóng được bắt đầu.
Nội kình nhị tầng, có thể phát huy uy lực của chiêu thức võ công, công pháp tu luyện càng tốt thì khi tỷ thí càng chiếm được ưu thế.
Long Chiến rõ ràng là tu luyện chưởng pháp, khi không sử dụng binh khí hai tay liên tiếp xuất kích rất nhanh, không có một kẽ hở nào.
Hô Diên Ngạo Ưng lại luyện thân pháp, Long Chiến nhanh, nhưng cậu ta tránh né còn nhanh hơn, luôn chờ đợi tìm sự sơ hở của Long Chiến.
Hai người tu luyện nội kình tuy không cao, nhưng võ công đều không kém, thực lực cũng không yếu, đánh rất hay, khiến cho đám người hầu của Long gia đang đứng xem liên tục phải kêu lên kinh ngạc, rất nhiều người cũng đang cổ vũ cho Long Chiến.
Hai người đấu được hơn mười phút, Long Chiến giả vờ để lộ sơ hở, khi Hô Diên Ngạo Ưng không đoán ra được nhanh chóng đánh tới liền bị Long Chiến đánh trúng, toan thân bay ra ngoài.
Một chương này khiến cho Hô Diên Ngạo Ưng bị thương không nhẹ.
Tiếp theo Long Chiến càng đánh càng mạnh, Hô Diên Ngạo Ưng bị thương đã không còn là đối thủ của cậu ta nữa, kiên trì thêm mấy phút cuối cùng đã bị thua.
Hô Diên Ngạo Ưng xấu hổ và tức giận bỏ về trong tiếng reo hò xung quanh, xung quanh đều là người của Long gia, đương nhiên phải ủng hộ người của mình, sân nhà cũng có ưu thế của sân nhà, sắc mặt của Hô Diên Bằng rất khó nhìn, thực lực của Long gia quả thực rất mạnh, ông ta vốn cho rằng Hô Diên Ngạo Ưng có thể đối phó với Long Chiến, nhưng không ngờ lại tính toán sai lầm, trận đầu tiên đã thất bại.
Long Chiến chiến thắng, không xuống đài mà tiếp tục đứng trên võ đài, chờ người khiêu chiến tiếp theo.
Lần này thượng đài là một người của Lý gia, cũng 22 tuổi.
Người của Lý gia đề nghị dùng binh khí, Lý gia là kiếm tu, bọn họ am hiểu nhất chính là kiếm pháp, sử dụng binh khí rất có lợi cho bọn họ.
Long Chiến học là Chưởng pháp, sử dụng binh khí đương nhiên là bị thiệt, sau khi đấu tranh không được, cuối cùng đã chọn Trảo yêm.
Có được sử dụng binh khí hay không, bọn họ
Khi tỷ thí, nếu gặp tình huống tương tự thì cũng có thể cùng bốc thăm, hoặc cũng có thể một bên chủ động nhượng bộ, đổi người khác tỷ thí.
Kết quả bốc thăm khiến cuối cùng quyết định là sử dụng binh khí, Long Chiến đã bị thất thế một chút, người kia của Lý gia cầm một thanh kiếm gỗ, Long Chiến vẫn dùng hai quyền để nghênh chiến.
Cậu ta chưa từng luyện qua binh khí, dùng binh khí không bằng không dùng.
Hai người chiến đấu kịch liệt trên võ đài hơn chục phút, cuối cùng Long Chiến không sử dụng binh khí đã thua, cậu ta không dùng vũ khí đã bị thất thế, lại vừa tỷ thí qua một trận rồi, lần này thất bại cũng có lý do của nó.
Long Chiến tuy thua, nhưng khi cậu ta hạ đài vẫn có tiếng vỗ tay nhiệt liệt, xung quanh đều là người của bọn họ, bất luận là thắng hay thua bọn họ cũng sẽ ủng hộ người của mình.
Sau Long Chiến, thượng đài chính là một đệ tử khác của Long gia.
Đệ tử nay cũng sử dụng vũ khí, đó là thương.
Từ xưa đến nay thương pháp đều không dễ tu luyện, Long gia hàng nghìn năm kế thừa đã đạt được một số bí tịch thương pháp rất tốt, đáng tiếc người tu luyện không nhiều.
Người đệ tử này cũng là thích dùng thương, nên cuối cùng đã chọn tu luyện thương pháp, hơn nữa dã luyện được hỏa hầu.
Anh ta mang theo thương gỗ lên đài, một thương một kiếm, chiến đấu kịch liệt trên võ đài, hai người võ công không tồi, Trương Dương vừa xem vừa gật đầu mà không hề nháy mắt.
Những người này tu luyện không cao, nhưng võ công lại rất thâm hậu, Trương Dương bình thường ở nhà chưa từng nhìn thấy người ta tỷ thí như thế này, đây cũng là cơ hội để học tập đối với hắn.
← Ch. 0533 | Ch. 0535 → |