← Ch.0635 | Ch.0637 → |
Tính tình Trương Dương vốn rất tốt, không giống những người tu luyện lớn lên trong các thế gia. Khi Trương Dương ở ngoài thế tục, chẳng ai phát hiện ra hắn là một người tu luyện.
Chuyện vừa rồi, nếu đổi thành Long Phong, ra tay là chuyện rất bình thường. Cho dù là ai dám mắng anh ta như vậy, đánh gãy hai cái răng là còn nhẹ.
Trương Dương trực tiếp ra tay giáo huấn người khác, ít nhiều khiến Long Phong hơi giật mình.
- Người đâu, mau tới đây, có người đánh người, Lý công tử bị đánh.
Bọn Trương Dương và Hoàng Tĩnh vừa đi, một cậu thanh niên phía sau Lý Hoa lập tức hô lớn. Gã chính là người lúc trước gọi điện thông báo cho Lý Hoa.
Long Phong khẽ cau mày, đi thẳng tới.
Vừa kêu được hai tiếng, tiếng kêu của gã đột nhiên dừng lại, hoảng sợ nhìn Long Phong.
Cổ áo gã trực tiếp bị Long Phong kéo lên.
Long Phong cả người mặc một bộ đồ đen, còn đeo kính râm, thoạt nhìn trông rất đáng sợ. Cậu thanh niên này bị tóm lấy, trong cổ họng không bật ra thành lời, chỉ có thể giãy dụa.
Long Phong nắm lấy gã, không nói gì, chỉ ném sang bên cạnh.
Lúc vứt anh ta dùng chút ám kình, mông gã phỏng chừng mất khoảng ba ngày cũng không thể ngồi được. Long Phong ra tay còn mạnh hơn Trương Dương.
Trương Dương khẽ lắc đầu với Long Phong. Lúc này Long Phong mới đi theo Trương Dương, còn Truy Phong, lúc đi qua mũi nó còn thở phì phì.
Hoàng Tĩnh đột nhiên đứng lại, mày lại nhíu lại, trên mặt còn có chút lo lắng.
Cách đó không xa có bảy tám bảo vệ chạy tới, còn có một người mặc âu phục màu đen.
Hoàng Tĩnh quen người mặc đồ đen này, là phó tổng giám đốc sân bóng này, cũng là người tổng phụ trách nơi này. Chủ tịch nơi này là một ông chủ của hội sở, bình thường không ở đây, gần như mọi chuyện đều do người đàn ông mặc đồ đen này giải quyết.
Thẻ bạc hội viên của cô lúc trước, là người này làm giúp cô.
Tổng cộng có bảy nhân viên bảo vệ khỏe mạnh chạy tới, tốc độ chạy rất nhanh, không lâu đã cùng người đàn ông mặc đồ đen tới nơi. Trương Dương đã đứng ở đó, chỉ lặng lẽ nhìn mọi việc.
Long Phong thì đứng trước mặt Trương Dương. Lời hứa ba năm của anh ta và Trương Dương vẫn còn, trong ba năm, anh ta là vệ sĩ của Trương Dương.
- Tổng giám đốc Lương.
Hoàng Tĩnh chủ động chào hỏi trước, người này lên là Lương Vạn Nhất, tên rất thú vị, tuy nhiên lại là một người tàn nhẫn.
Sân golf từng có người gây chuyện, cuối cùng bị ông ta đánh gãy chân, ném ra ngoài.
Sau đó, người bị gãy chân, què rồi mà vẫn phải đến xin lỗi. Cuối cùng bị thu hồi thẻ hội viên, nghe nói còn đi khỏi Hàng Thành, đi phát triển ở nơi khác, nơi này anh ta không thể ở lại nữa.
- Tổng giám đốc Lương, ông tới rồi, ông phải làm chủ cho chúng tôi, Lý thiếu gia và Vương thiếu gia bị người ta đánh.
Hoàng Tĩnh vừa chào hỏi, mấy người thanh niên đi theo Lý Hoa liền bu lại, mồm năm miệng mười kể tội, lúc nói còn hung tợn nhìn Trương Dương.
Ngay cả Lý Hoa, lúc này cũng đi tới, để Lương Vạn Nhất nhìn thấy tình trạng thê thảm của mình.
Trên miệng anh ta dính đầy máu tươi, lúc nói chuyện còn thều thào. Nhưng lúc nhìn Trương Dương, trong mắt anh ta rất tàn nhẫn, anh ta muốn trả thù Trương Dương, trả thù tên lừa gạt này, muốn Trương Dương phải chết thật thảm.
Trương Dương dám đánh anh ta, còn đánh đập độc ác như vậy, nhất định sẽ không có kết cục tốt.
Nhìn thấy bộ dạng Lý Hoa, lông mày Lương Vạn Nhất nhíu lại. Mỗi hội viên ở sân bóng của họ đều là những người có thân phận nhất định.
Người như này, bình thường cũng không dám gây chuyện như vậy.
Hơn nữa họ đã giáo huấn tàn độc mấy lần, hoàn toàn trấn trụ mọi người, chừng một năm nay nơi này không xảy ra việc gì. Cho dù người có thù gặp nhau ở đây, cũng chỉ dám cãi cọ chút, không ai dám động thủ.
Không ai ngờ, hôm nay lại có người dám động thủ.
- Vị tiên sinh này trông hơi lạ, đưa thẻ hội viên của cậu cho tôi xem.
Chưa nghe xong Lý Hoa kể lể, Lương Vạn Nhất liền tiến về phía trước, nói thẳng với Trương Dương.
Bảo vệ bên cạnh cũng vây lại, đều hung hăng nhìn Trương Dương. Chỉ cần Lương Vạn Nhất sai bảo, bọn họ sẽ lập tức tiến lên bắt hắn, đánh thật mạnh.
Bọn họ cũng đều biết, bọn họ chỉ cần không đánh chết người ta ở đây là không sao.
- Tổng giám đốc Lương.
Hoàng Tĩnh vội vàng kêu lên.
- Hoàng tiểu thư, đây không phải chuyện của cô, tôi đang hỏi vị tiên sinh này. -
Cô còn chưa nói hết liền bị Lương Vạn Nhất chặn lại, thái độ rất không khách khí.
Người bên cạnh Lý Hoa đỡ lấy anh ta, Lý Hoa hung hăng nhìn Trương Dương, trong lòng anh ta bắt đầu mưu tính, lát nữa nên trả thù Trương Dương như nào để xả giận.
Còn cả Hoàng Tĩnh, lúc này cũng đã bị anh ta hận, đợi chuyện của gia tộc làm xong, anh ta nhất định sẽ giáo huấn nha đầu này, để cô ta biết sự lợi hại của mình.
- Tôi không có thẻ hội viên.
Trương Dương khẽ nói, hắn đi với Hoàng Tĩnh, đương nhiên không có thẻ hội viên.
- Tổng giám đốc Lương, Trương tiên sinh là khách của tôi, khách rất quan trọng, cho nên tôi mới dẫn cậu ấy tới đây, hy vọng ông có thể nể mặt.
Hoàng Tĩnh cũng vội vàng giải thích, cô đưa Trương Dương tới đây chỉ vì nghĩ ở đây cũng khá ổn.
Cô cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, lúc này trong lòng vô cùng hối hận. Cô cũng chỉ cố gắng nói vậy, cô biết rõ mình còn chưa có sức ảnh hưởng lớn tới mức Lương Vạn Nhất phải nể mặt.
- Không có thẻ hội viên, cậu chỉ là đi theo người khác tới?
Lương Vạn Nhất thoáng sửng sốt, lập tức lớn tiếng kêu lên, trong mắt còn có chút phẫn nộ.
Hội sở này không phải không thể mang theo người khác, nhưng người được đưa tới càng phải tuân thủ quy định, người có thực lực làm thẻ thì đều muốn làm thẻ, không có thực lực thì đều rất sợ hãi.
- Tổng giám đốc Lương, Trương tiên sinh hôm nay đã thu hút sự chú ý của rất nhiều khách tới chơi golf, đều tới đây giúp vui.
Trong lúc nhất thời, nơi này đã có một đám người tụ tập lại.
- Cậu ta gây rối như nào, ông nói cho tôi nghe?
Một người trẻ tuổi trog đám đông nói một câu, Tề công tử lúc này cũng chú ý tới Trương Dương, sửng sốt, những người bên cạnh anh ta cũng thế.
- Cái này.
Lương Vạn Nhất không nói gì, ngẩng đầu nhìn Tề công tử bên cạnh.
- Trả lời ngay, rốt cục có chuyện gì, kể hết ra cho tôi.
Tề công tử thản nhiên nói một câu, trong lòng Lương Vạn Nhất cũng căng thẳng, ông ta cảm thấy có chút vấn đề, nhưng không biết vấn đề là gì.
Tuy nhiên ông ta cũng không có thời gian suy nghĩ, chỉ có thể kể lại đơn giản chuyện vừa rồi.
Đối mặt với sự chất vấn của ông chủ mình, ông ta cũng không dám nói dối chút nào. Lý Hoa nói với ông ta như nào, ông liền kể hết ra, cũng chính là Trương Dương đánh người, gây chuyện ở đây.
- Trương Dương, cậu biến mất tăm không nói gì, sao lại chạy tới đây đánh người thế?
Người thanh niên hỏi lúc trước, rất vui vẻ nhìn Trương Dương, cười hì hì.
- Đúng đấy, phải giải thích rõ đi, không nói rõ thì lần này tụi tôi sẽ không tha cho cậu.
Lại một người thanh niên nữa nói theo một câu, lúc nói còn nhìn Truy Phong bên cạnh, trong mắt tràn đầy hâm mộ.
← Ch. 0635 | Ch. 0637 → |