← Ch.0667 | Ch.0669 → |
Trương Dương tròn mắt, hắn đã cảm nhận được ngoài cửa có người.
- Biết rồi, dẫn y đến phòng khách trước đi!
Trương Dương thản nhiên nói, ngón tay tự nhiên giật giật, từ từ đứng dậy.
Khi từ Dẫn Long Sơn trở lại, Trương Dương vẫn nghiên cứu Phá Thiên kiếm pháp, sau khi chứng kiến uy lực hùng mạnh của ngũ tầng linh thú chuột ảo, hắn liền hiểu được, Phá Thiên kiếm pháp quả thật không phải là kiếm pháp tối cao.
Cái gọi là sơ cấp, cao cấp, hay tối cao cấp đều là mệnh danh của chính người tu luyện nội kình khi đến tứ tầng.
Phá Thiên kiếm pháp rõ ràng khác với những thứ này, nó cao hơn tất cả công pháp, ít nhất những gì hiện nay Trương Dương đang nhìn thấy, những hiểu biết bên trong công pháp, không có người nào có thể cùng nó so sánh, cho dù là tối cao cấp công pháp cũng không.
Ở trong lòng Trương Dương, bộ kiếm pháp này mệnh danh một cái tên mới.
Ngũ tầng kiếm pháp, đây là một bộ kiếm pháp dành cho cường nhân ngũ tầng tu luyện, cũng chỉ có kiếm pháp của cường nhân ngũ tầng mới cần nhiều năng lượng thiên địa như vậy, Trương Dương không biết bộ kiếm pháp này trong ngũ tầng thuộc trình độ gì, nhưng hắn hiểu được, đây không phải là thứ mà người tu luyện vừa đến tứ tầng có thể tu luyện.
Khó trách xem một lần, lại lần nữa cũng thấy khó hiểu, người Hoàng gia sẽ nói đây là thứ mà người đến tứ tầng có thể tu luyện, bởi vì căn bản bọn họ chưa bao giờ có cường nhân tứ tầng xuất hiện, nên mới cho là như vậy.
Trên thực tế Phá Thiên kiếm pháp cho dù là người tu luyện tứ tầng cũng khó có thể tu luyện, Trương Dương có thể tu luyện thành công, là bởi vì hắn đối với đạo tự nhiên đã có sự lĩnh ngộ, nếu không có điều kiện tiên quyết này, kiếm pháp này hắn căn bản không có cửa vào được.
Tĩnh tâm lại, Trương Dương chậm rãi đi xuống lầu.
- Trương. Trương tiền bối!
Nhìn thấy Trương Dương, Lý Trường Phong vội vàng đứng lên, lúc y cúi đầu thi lễ, trong mắt hiện lên chút rung động.
Đại trưởng lão trong nhà nói với y, người đuổi giết Trương Dương là một Đại Viên Mãn tứ tầng, lúc trước y không biết Đại Viên Mãn tứ tầng, nên đại trưởng lão đã giải thích qua một lần.
Đại Viên Mãn tứ tầng là cường nhân đỉnh cao mà ba đại trưởng lão cũng không phải là đối thủ.
Trương Dương bị người như vậy truy kích, nhưng lại còn sống trở về, Lý Trường Phong hoài nghi người lúc trước bị đuổi giết rốt cuộc có phải là Trương Dương hay không.
- Lý huynh. So với tôi anh lớn hơn, đừng có tiền bối này tiền bối nọ, anh gọi như vậy tôi rất không tự nhiên. Hơn nữa chúng ta là bằng hữu!
Trương Dương cười ha hả, đi thẳng tới, kéo Lý Trường Phong ngồi xuống.
Trải qua chuyện Hô Diên gia lần này, Trương Dương trưởng thành không ít, thù với Hô Diên Phong khẳng định phải báo, trước khi chưa giải quyết xong Hô Diên gia, không nên có thêm kẻ thù mới.
Huống chi mâu thuẫn giữa Lý gia và hắn chưa tới mức độ không thể không dàn xếp.
- Trương, Trương huynh, anh quá khách khí rồi!
Lý Trường Phong hơi có chút khẩn trương. Nhưng vẫn ngồi xuống.
Hoài nghi lúc trước của y giờ biến mất rồi, y tin người trẻ tuổi ngồi trên con ngựa trắng ngày đó chính là Trương Dương, năm đó người trẻ tuổi có thực lực này, lại có linh thú thiên mã chỉ có một người, linh thú thiên mã ơi, không phải ai tùy tiện muốn là có thể có liền đâu.
- Lần này không biết Lý huynh tới là tiện đường hay là cố ý đến?
Trương Dương cười ha hả thuận miệng hỏi, Lý Trường Phong lập tức ngồi thẳng người, nói:
- Tôi cố ý tới!
Trong lòng Lý Trường Phong cũng rất cảm thán, lần đầu tiên quen biết, y cảm thấy Trương Dương mạnh hơn so với chính mình. Nhưng ít ra lúc đó còn tương xứng, còn tương giao cùng thế hệ.
Thật không ngờ đến, sau khi Long gia bình nguyên, tiến bộ của Trương Dương lại lớn như vậy.
Năm nay mới gần hai mươi tuổi, đã đột phá tới tứ tầng rồi, trước không có người sau cũng không có người.
Lại thêm vào sự thận trọng của đại trưởng lão đối với hắn, khiến Lý Trường Phong trong lòng mất tự nhiên đưa Trương Dương mang lên hàng trưởng lão, tự nhiên xem Trương Dương như kẻ bề trên, trong lòng không dám có bất kỳ chậm trễ.
- Lý huynh, tại đây không cần câu nệ như vậy, anh cứ nói đi, lần này tới rốt cuộc là có chuyện gì?
Trương Dương lại cười cười, hắn cảm thấy Lý Trường Phong rất khẩn trương.
Trong lúc nói chuyện, hắn còn cố ý gia tăng thêm chút nội kình, có thể trợ giúp Lý Trường Phong ổn định tâm thần.
- Đúng, đúng!
Lý Trường Phong nói liên tục, sau mới hoàn toàn ổn.
Ngẩng đầu lại nhìn vào mắt Trương Dương, Lý Trường Phong lúc này mới chậm rãi nói:
- Là như thế này, hai ngày trước, Trương huynh có phải đi qua Thục Sơn hay không?
- Hai ngày trước, Thục Sơn?
Lông mày Trương Dương nhảy dựng, sau liền giãn ra, cười nói:
- Tôi không có đến Thục Sơn, nhưng có bị một gã không biết xấu hổ truy đuổi, hình như chạy qua Thục Sơn!
Lý Trường Phong trong lòng chấn động mạnh, bị người đuổi nên chạy qua, thế thì đúng rồi, người đó đúng là Trương Dương.
Gã mặt dày này, chính là gã Đại Viên Mãn mà đại trưởng lão nhắc đến, Trương Dương dám dùng cách xưng hô như vậy đối với một Đại Viên Mãn, lại có năng lực trốn thoát từ trong tay Đại Viên Mãn, đến đây Lý Trường Phong đã không dám suy nghĩ tiếp.
Trương Dương hiện tại thật sự đang đứng ở một vị trí mà y khi nhìn lên chưa chắc sẽ nhìn thấy.
Kiềm chế tâm trạng, Lý Trường Phong lại nói:
- Là như thế này, lần đó Trương huynh đi qua Thục Sơn, bị đại trưởng lão của nhà tôi phát hiện, đại trưởng lão lúc ấy cũng không biết thân phận của Trương huynh, hơn nữa với thực lực của gã cũng không phải đối thủ có thể truy kích Trương huynh, cho nên đã không ra mặt!
Lý Trường Phong nói tới đây, liền cẩn thận quan sát Trương Dương.
Trương Dương với vẻ mặt bất động, hiển nhiên hắn đang đồng ý với lời nói đó về mình, hắn cũng cho rằng đại trưởng lão không phải đối thủ của gã truy kích đó.
Điều này cho thấy, suy đoán lúc trước của y hết thảy đều đúng.
- Sau đó, đại trưởng lão thông qua đặc biệt của ngựa trắng biết đó là Trương huynh, liền cho người tìm kiếm khắp nơi, còn bảo tôi xuống núi, tìm đến nhà anh xem sao, nếu anh chưa trở về, thuận tiện đem việc này nói cho người nhà anh biết!
Lý Trường Phong cuối cùng nói rõ ý đồ ra, về việc tìm kiếm Trương Dương, căn bản không có.
Đây là vì y muốn Trương Dương tăng thêm thiện cảm đối với bọn họ, cố ý thêm bớt khi nói, dù sao Lý gia có làm việc này hay không Trương Dương cũng sẽ không biết.
Sau đó nói toàn là sự thật.
- Tôi hiểu được, cảm ơn Lý huynh, cảm ơn cả đại trưởng lão Lý gia nữa!
Trong mắt Trương Dương hiện lên tia sáng, mỉm cười, Lý gia gây chú ý gì đây, tất nhiên không qua mặt được hắn, là người của hai thế giới, Trương Dương có trí tuệ khác biệt hoàn toàn với vẻ bề ngoài.
- Trương huynh, anh quá khách khí. Có gì cần anh cứ việc nói, tôi đến lần này còn mang theo mười bầu Hầu Nhi tửu cùng với một ít đặc sản trên núi, chỉ là lễ mọn, hy vọng anh nhận cho!
Lý Trường Phong đứng lên, vội vàng nói.
Mười bầu Hầu Nhi tửu, cộng thêm lúc trước nữa, vậy là bọn họ tổng cộng đã tặng Trương Dương năm mươi bình rồi.
Đây là nơi bọn họ tặng nhiều Hầu Nhi tửu nhất, ngoài ra, cũng chỉ có Long gia, Hô Diên gia những đại gia tộc có ngàn năm giao tình như thế mới có, tuy nhiên tất cả đều tặng từ từ, chưa gia tộc nào trong vòng một năm lại tặng năm mươi bình bao giờ.
Điểm này, Trương Dương được coi như người khơi dòng.
- Lý huynh quá khách khí, thời gian hôm nay không còn sớm, hãy ở lại đây nghỉ ngơi đi, một hồi nữa tôi cùng anh ra ngoài ăn cơm, thưởng thức mỹ thực của Trường Kinh!
Trương Dương khẽ cười nói, Lý Trường Phong từ chối một hồi không được sau không chối từ nữa.
Nhiệm vụ trên người của y là cùng Trương Dương giao hảo, chỉ có điều y không nghĩ tới, áp lực cùng Trương Dương giao tiếp lại lớn như vậy.
Lễ vật Lý Trường Phong mang đến được Khúc Mỹ Lan đem vào trong.
Thời điểm cô mang vào vừa lúc bị Trương Vận An nhìn thấy, Trương Vận An cười ha hả tay ôm một vò Hầu Nhi tửu.
Không lâu, Trương Đạo Phong cũng đi ra, Trương Dương giới thiệu cậu và ông ngoại với Lý Trường Phong.
Mỗi một lần giới thiệu là mỗi một lần khiến tim Lý Trường Phong nhảy dựng.
Ba người của Trương gia, hiện tại đều ở Trường Kinh. Hơn nữa đều là tứ tầng cường nhân, chỉ cần thực lực như thế, nếu không tính đến Đại Viên Mãn đã có thể đại náo bất kỳ gia tộc nào.
Thế gia ngàn năm quả nhiên là thế gia ngàn năm, một Trương gia với người lớn không vượng, đồng nghĩa có thực lực đáng sợ.
Y vẫn chưa biết Truy Phong và Vô Ảnh ở trong phòng cũng tăng cấp lên tới tứ tầng. nếu y biết còn có hai tứ tầng linh thú, không biết sẽ suy nghĩ như thế nào.
Đối với Trương Vận An và Trương Đạo Phong, Lý Trường Phong chỉ là vãn bối.
Hai người cũng nhẹ nhàng gật đầu với y, đều dùng bộ dạng bề trên, đặc biệt sau khi biết ý đồ của y, Trương Đạo Phong còn hừ lạnh một tiếng.
Âm thanh hừ lạnh này khiến Lý Trường Phong toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Nếu Trương Dương không trở về, y tới nơi này thông báo một tiếng, người của Trương gia có lẽ còn cảm kích, đáng tiếc Trương Dương đã trở lại, lúc này mới nói khiến người ta dễ dàng đoán được mục đích của y.
Cùng Lý Trường Phong ra ngoài không lâu, chiếc Hummer đã trở lại.
Sau khi biết được Trương Dương không có việc gì, Long Phong liền từ Huyện Ba Thập trở về, nơi đó quá xa, trên đường lại chỉ có một mình, nên trở về đi hơi chậm một tí.
Y không biết, cùng lúc khi y trở về, tổng bộ của Long gia bình nguyên, trong hậu viện cũng đang tiến hành một cuộc hội nghị.
Long Hạo Thiên, Long Chính, Long Cửu cùng với ba thành viên khác bậc tam tầng của Long gia đều hội tụ cùng nhau, tất cả những đệ tử Long gia trong hàng tam tầng đều có mặt, chỉ thiếu mỗi một Long Phong.
Đệ tử nhị tầng, chỉ có Long Dược tham dự, thân phận của y đặc biệt cho nên có thể tham gia hội nghị như vậy.
- Chúng ta đã hoàn toàn xác định, Hô Diên Phong quả thật có truy kích Trương Dương, cuối cùng chẳng biết tại sao lại bị trọng thương quay về!
Long Hạo Thiên ngồi ở ghế chủ vị nghiêm nghị nói, sau khi Long Phong theo Bá Vương Phong xuống liền cấp hồi báo gia tộc chuyện này, y dù sao cũng là đệ tử Long gia, chuyện như vậy tất nhiên phải cho người trong nhà biết.
Long gia đối với tin tức Long Phong truyền đến cũng rất coi trọng, nên lập tức bắt tay vào tìm hiểu liền.
- Hô Diên Phong này ngang hàng với lão tổ tông, không ngờ Trương Dương đáng sợ đến như thế?
Long Chính mặt mang vẻ kinh hãi, lúc nói chuyện y liền nghĩ tới người trẻ tuổi năm đó mình mỉm cười khi bước lên võ đài, lúc đó Long Chính chỉ cảm thấy hắn là một người tu luyện thiên tài, chưa bao giờ nghĩ tới hắn lại lợi hại như vậy.
- Tôi cho rằng, làm cho Hô Diên Phong bị thương nặng không phải Trương Dương mà là một người khác!
Long Dược đột nhiên lắc đầu nói.
Long Hạo Thiên gật đầu theo, nói:
- Tôi đồng ý với quan điểm của Long Dược, nếu Trương Dương có thực lực này thì sẽ không bị Hô Diên Phong truy kích, đệ tử của chúng ta ở bên ngoài đã chứng minh điểm này rồi, thời điểm bọn họ một đuổi một chạy đã có để lại chút dấu vết!
Hô Diên Phong truy kích Trương Dương, trên đường rất ít người gặp, nhưng ít chứ không phải là không.
Đặc biệt bọn họ còn vào bên trong Côn Lôn Sơn, bị một vài đệ tử bên ngoài của Long gia phát hiện, có điều bọn họ không biết là người nào mà thôi.
Nhưng tin tức bọn họ vừa mới báo cáo, có thêm đặc điểm là con ngựa trắng, Long gia rất dễ dàng phân tích ra, giữa hai người lại qua một hồi đuổi giết, với khoảng cách đuổi giết không xa.
← Ch. 0667 | Ch. 0669 → |