← Ch.0715 | Ch.0717 → |
Tốc độ của Truy Phong cực nhanh, rừng rậm nguyên sinh đáng sợ đối với người thường này, đối với nó chẳng khác nào mặt đất bằng phẳng.
Thân mình Truy Phong linh hoạt né qua các cây đại thụ che trời, tốc độ như một đạo bạch quang, lúc này Truy Phong đã phát huy tốc độ tối đa của mình.
Đồng thời với việc bùng phát tốc độ, hơi thở của Truy Phong cũng không còn giấu được nữa.
Ba luồng năng lượng ở phía xa rõ ràng là đang ngừng lại, lập tức giằng co, rõ ràng chúng phát hiện ra sự tồn tại của Truy Phong, cũng phát hiện ra Truy Phong đang đi về hướng mình.
Sau khi ba luồng lực lượng dừng lại, dường như trở nên càng mãnh liệt hơn.
Có va chạm kịch liệt như vậy, chỉ có một khả năng, chủ nhân của ba luồng lực lượng này đang kịch liệt chiến đấu với nhau. Hai luồng lực lượng yếu hơn một chút đều là cường nhân tứ tầng trung kì đỉnh cao, đang chiến đấu kịch liệt với một cường nhân tứ tầng hậu kì đỉnh cao.
Lực lượng cường đại kia không phải đại viên mãn, chỉ là tứ tầng hậu kì.
Dã Nhân Sơn rất lớn, người thường đi cả tháng cũng không qua được, tuy nhiên đối với Truy Phong, nơi này chỉ như vườn hoa.
Khoảng cách của bọn họ với nơi xảy ra bạo sức mạnh bạo phát này chừng hơn mười dặm đường, Truy Phong chạy cực nhanh, cũng chỉ mất chừng mấy phút là tới.
Rất nhanh, Trương Dương tới nơi bùng nổ ba luồng lực lượng kia.
Đây là một thung lũng, trong thung lũng không có bất kì cây cối nào, nhưng lại có rất nhiều cỏ hoa, nhìn rất đẹp.
Thung lũng cũng không nhỏ, to bằng cả sân bóng, trong thung lũng còn có sơn động.
Trương Dương chỉ nhìn lướt qua, không để ý đến mấy thứ đó, ánh mắt hắn tập trung vào chính giữa.
Sau khi nhìn thấy sự tồn tại của ba luồng lực lượng cường đại ở trung tâm, ánh mắt Trương Dương đột nhiên trừng lớn, lại nhìn sang bên cạnh một cách mất tự nhiên.
ở nơi cách không xa ba luồng lực lượng, đang có một xác con trăn lớn nằm trên đất, cái xác đen thùi, vừa nhìn là biết đã chết được một thời gian, trên người còn rất nhiều bùn đất.
Trương Dương rất quen con trăn lớn này, chính là Kim Quan Mãng khi trước hắn từng chém giết, cũng chính là con sau đó trốn mất.
Sau khi nhìn thi thể con Kim Quan Mãng, Trương Dương lại ngẩng đầu lên.
Trong thung lũng, có một con trăn lớn màu vàng đang dựng thẳng đầu, trước mặt nó là hai chú vẹt nhỏ. Còn ba luồng sức mạnh cường đại khi nãy, chính là ba con linh thú này.
Linh thú vẹt do cường nhân tạo ra, không ngờ không chỉ có một con.
Còn con trăn lớn màu vàng kia, rõ ràng cũng là một con Kim Quan Mãng, Trương Dương chú ý tới đỉnh đầu của nó, nhanh chóng lộ ra một nụ cười khổ.
Đỉnh đầu của con Kim Quan Mãng này có đến mười con Kim Quan. Kim Quan Mãng 60 năm sẽ sinh ra một con Kim Quan, càng về phía sau càng khó. Sự sinh ra của mỗi con Kim Quan không chỉ bị hạn chế bởi số năm, còn có rất nhiều yêu cầu hà khắc khắc. Nếu không đạt được, không nói tới không thể sinh ra Kim Quan, bản thân cũng sẽ bị nguy hiểm.
Được hơn thập quan, không thể chỉ là 60 năm, mà còn cần kì ngộ rất lớn.
Kim Quan Mãng thập Quan đã đạt tới tứ tầng hậu kì. Vậy thập nhị quan thì sẽ có thực lực như nào? Trương Dương không dám nghĩ tới.
Thảo nào trong giới thiệu về Kim Quan Mãng, gần như không nhắc tới Kim Quan Mãng bậc cao.
Loại linh thú này quá hùng mạnh, không hổ là con cưng của trời, có được độc công hùng mạnh, còn có lực lượng khổng lồ, lại có huyết mạch siêu cường, có thể hình thành nên thực lực vô cùng đáng sợ.
Kim Quan Mãng thập quan, còn cả hai con vẹt lúc này đều đang ngừng chiến đấu, cùng nhìn về phía bọn Trương Dương.
Lúc trước chúng chỉ cảm nhận được một linh thú tứ tầng sơ kì, không phát hiện sự tồn tại của Trương Dương và Vô Ảnh. Lúc này mới biết, không chỉ có một con linh thú, còn có cả con người và những linh thú khác.
- Con người, sao ngươi lại đến đây?
Một con vẹt bay tới, kêu lên từ trên không, khí tức của nó rất quen thuộc, đúng là con vẹt tối hôm trước bay tới tìm hắn.
- Tại hạ vâng mệnh trưởng bối của gia tộc, vào Dã Nhân Sơn rèn luyện.
Trương Dương vội vàng ôm quyền, hắn đã biết, con vẹt này trước kia chắc chắn từng có quan hệ với cường nhân ngũ tầng, hoặc từng đi theo cường nhân ngũ tầng, vì thế nên mới được gieo hạt giống.
Hiện tại xem ra, không chỉ một con được gieo hạt giống, cả đôi vẹt này đều được.
Điều càng khó có được hơn là, đôi vẹt này đều tu luyện tới tứ tầng trung kì đỉnh cao, điều này đối với loài vẹt mà nói, ngang với thực lực của một thế gia.
- Ngươi không nên tới, không nên tới.
Con vẹt kia lại kêu lên, thanh âm có chút cuống, dường như còn có chút tức giận.
Dường như nó rất không bằng lòng vì Trương Dương không nghe lời nó, tùy tiện xông vào Dã Nhân Sơn. Sau khi nói xong câu đó, nó lại vỗ cánh bay đi, trở về bên cạnh con vẹt kia.
- Rống.
Miệng con Kim Quan Mãng thập quan kia đột nhiên lại phát ra một tiếng rống, con Kim Quan Mãng này dài ít nhất hơn 2, 3 mét, lớn gấp đôi so với con Kim Quan Mãng ngũ quan trước kia. Mãng xà khổng lồ như vậy nếu xuất hiện trước mặt người thường, chắc chắn đã sợ chết khiếp.
Cái lưỡi nó thè ra, dài đến cả mét, trông thật khủng bố.
Kim Quan Mãng to lớn, đang tức giận trừng mắt nhìn Trương Dương.
- Con người kia, Kim Quan Mãng mà ngươi giết là con cháu của nó, hiện tại nó đã tìm tới tận cửa rồi, đòi vợ chồng ta giao hung thủ ra. Chúng ta vốn còn có thể giằng co một phen, nhưng không ngờ ngươi không nghe lời khuyên bảo, đi vào Dã Nhân Sơn, chúng ta bất lực rồi, bọn Kim Quan Mãng có huyết mạch kế thừa của mình, nó có thể cảm nhận được ngươi là người đã sát hại con cháu nó.
Con vẹt kia lại nói một câu, giọng nó âm trầm, như giọng của đàn ông.
Lúc này Trương Dương mới biết, đôi vẹt này không ngờ là vợ chồng. :
- Con người, theo yêu cầu của chủ nhân, chúng ta bảo vệ ở đây, không thể làm hại bất cứ con người hay linh thú nào, cũng không được tham dự bất cứ cuộc tranh đấu của ai khác. Nếu ngươi không tới, chúng ta có thể chống chọi với nó, tuy chúng ta không phải đối thủ của nó, nhưng nó cũng không làm gì được chúng ta. Nhưng ngươi đã vào đây, ân oán của các ngươi chỉ có thể tự các ngươi giải quyết, chúng ta sẽ không nhúng tay vào.
Con vẹt lúc trước lại nói, lời của bọn chúng, ít nhất giúp Trương Dương hiểu được một chút.
Con Kim Quan Mãng thập quan này, không ngờ là cha mẹ của Kim Quan Mãng ngũ quan kia, rất có khả năng là tới tìm con, cuối cùng phát hiện con mình đã chết ở Dã Nhân Sơn.
Điều này khiến nó nổi giận, chất vấn đôi vợ chồng vẹt này.
Đôi vợ chồng vẹt này đúng là từng đi theo cường nhân ngũ tầng, vị cường nhân kia hiện tại không ở đây, nhưng đã ra một mệnh lệnh cho chúng.
Đó chính là không cho phép chúng làm hại người hoặc linh thú khác, chỉ điểm này đã đủ biết chúng ở đây để bảo vệ.
Điều này cũng khiến Trương Dương hiểu, chúng biết rõ trận chiến giữa hắn và Kim Quan Mãng ngũ quan, nhưng lại không hỏi nguyên nhân, đồng thời cũng biết chúng mở mắt trừng trừng nhìn mình hái đi Thánh Nữ hoa.
Về việc chúng không tham gia vào cuộc chiến đấu của người khác thì cũng dễ hiểu. Chúng giống như người trung lập vậy.
Tuy nhiên về việc chúng trộm đi thi thể của Kim Quan Mãng, Trương Dương cũng có chút không hiểu.
Nghĩ kĩ lại, Trương Dương cũng mơ hồ đoán ra, rất có thể là Kim Quan Mãng thập quan này tìm tới cửa, chúng phát hiện điểm này, mang thi thể của Kim Quan Mãng ngũ quan tới đây trước.
Nếu Kim Quan Mãng thập quan phát hiện con mình chết ở bên ngoài, thi thể còn bị con người trông giữ, phỏng chừng cuồng tính đại phát, đến lúc đó không chỉ tất cả những người trông coi Kim Quan Mãng đều chết, rất có khả năng mấy trấn xung quanh cũng đều gặp họa.
Nếu thật là như vậy, đôi vẹt này chắc chắn là linh thú lương thiện, không muốn người thường bên ngoài gặp họa, thà rằng mình chịu tiếng xấu thay cho người khác. Dù sao Kim Quan Mãng thập quan cũng có thể cảm nhận được, con mình không phải do chúng giết.
Hai con vẹt nói xong, cùng nhau bay lên cái giá ở phía xa, đứng nhìn từ xa.
Bộ dạng của chúng rõ ràng là mặc kệ mọi việc.
Kì thật Trương Dương vừa xuất hiện, Kim Quan Mãng thập quan kia cũng đã biết, con người trước mặt mình chính là hung thủ sát hại con mình.
Ở trên người Trương Dương, nó cảm nhận được một mùi máu tanh, vị máu tanh thuộc về Kim Quan Mãng bọn chúng.
Điều khiến nói không cách nào chấp nhận được nhất là, trên người Trương Dương, nó cảm nhận thấy không chỉ một mùi vị, mà lại là hai. Điều này có nghĩa có hai con cháu Kim Quan Mãng bị con người này giết chết.
Kim Quan Mãng đúng là linh thú hùng mạnh, nhưng số lượng cũng không nhiều, hai con Kim Quan Mãng bị giết, đủ cho nó phát điên.
- Rống
Kim Quan Mãng lại rống lên, lúc này Trương Dương cũng cảm nhận được trong thanh âm của nó có sự tức giận ngút trời.
Một luồng lực lượng càng mạnh tuôn ra từ người Kim Quan Mãng, mạnh gấp vài lần so với trước. Con Kim Quan Mãng này lúc trước chiến đấu với đôi vẹt kia, cũng chưa sử dụng hết toàn lực.
Đối mặt với hung thủ liên tiếp sát hại con cháu của mình, nó rút cục không thể kìm chế.
Truy Phong cảnh giác nhìn con quái vật khổng lò trước mặt, trong mắt cũng mang theo một tia bạo ngược.
Có thể nói, linh thú mà Truy Phong ghét nhất, hận nhất chính là Kim Quan Mãng, nó vừa ra khỏi núi suýt nữa bị chết trong tay Kim Quan Mãng.
Hiện tại nhìn thấy con Kim Quan Mãng lớn như vậy, khiến nó nhớ tới chuyện cũ. Nếu không phải nó biết con vật này thực lực hùng mạnh, nó không phải đối thủ, chỉ e nó đã xông ra từ nãy.
Tứ tầng hậu kì, quả thực cường đại hơn rất nhiều so với tứ tầng sơ kì.
Vô Ảnh, Tia Chớp cũng đứng bên cạnh, đôi mắt nhỏ gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.
Kim Quan Mãng thập quan, đương nhiên cường đại hơn rất nhiều so với Kim Quan Mãng ngũ quan chúng gặp khi trước. Nếu là khi trước, lựa chọn đầu tiên là cố gắng chạy được bao xa thì chạy.
Tuy nhiên hôm nay không thể chạy, cũng không có cách gì chạy được.
Kim Quan Mãng là linh thú hung tàn, cũng là linh thù dai.
Nó đã gặp được Trương Dương, biết Trương Dương là kẻ thù, cho dù họ chạy tới đâu, nó đều sẽ đuổi theo. Hơn nữa Kim Quan Mãng không phải là người, nếu nó không đuổi kịp Trương Dương, rất có thể nó sẽ xả giận lên những người khác.
Điều này không phải là không thể, dự đoán lúc trước của Trương Dương không sai, bọn vẹt đã nghĩ tới điểm này, mới chủ động chịu tiếng xấu.
Nhìn con quái vật lớn trước mặt, Trương Dương lại rất bình tĩnh.
Tay hắn đã nắm lấy chuôi Hàn Tuyền kiếm.
Con Kim Quan Mãng này quả thực mạnh hơn hắn nhiều, nhưng Trương Dương cũng không phải không có ưu thế của mình.
Thứ nhất hắn có một thần binh lợi khí rất tốt, Hàn Tuyền kiếm là lợi khí trong bảng thần binh, uy lực đương nhiên không nhỏ.
Thứ hai là kiếm pháp Phá Thiên, đây là công pháp chỉ cường nhân ngũ tầng mới có thể tu luyện, Trương Dương đã luyện thành thức thứ nhất từ lâu, sau đó lại có năng lực thực thế hóa năng lượng.
Thêm nữa, hắn lại may mắn có được tâm đắc tu luyện của cường nhân Đạt Ma, vận dụng càng sâu năng lượng thực thế hóa.
Trước đây năng lượng thực thế hóa của hắn chỉ có thể phát ra kiếm quang, nhưng hiện tại có thể xuất hiện ở lòng bàn tay. Để chữa thương cho chim Tiểu Hoàng, đây lại là một lợi ích mà tâm đắc tu luyện ngũ tầng mang lại cho hắn.
Có quân bài chưa lật này, cho dù tứ tầng hậu kì, Trương Dương cũng không sợ.
← Ch. 0715 | Ch. 0717 → |